Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6




Chương 6

Từ sau khi Tạ Trí khỏi bệnh, quan hệ giữa hắn và Chu Bùi Cảnh đột nhiên biến đổi một cách kì cục.

Thí dụ như, trước kia hắn thường bắt Chu Bùi Cảnh chép bài cho:" Tôi cho cậu thời gian từ bây giờ đến giữa trưa phải chép xong chỗ này. Sai một chữ thì từ nay đừng cầm bút nữa." đổi thành " Tên nhóc kia, trưa nay nhớ quay lại kí túc xá, tôi tặng cậu món quà lấy hên trước kì thi tới."

"Tạ Trí  nào phải kẻ tốt lành gì......" Lâm Trác Quân và Hạ Phỉ Phỉ cố ý nói xấu Tạ Trí trước mắt Chu Bùi Cảnh, ý đồ khiến Chu Bùi Cảnh tham gia vào đề tài bàn tán của họ. Đợi mãi đợi mãi, cuối cùng Chu Bùi Cảnh cũng nói vào.

Bởi vì cậu mới nhận được một tin nhắn từ hắn: "Tối nay mang một cái bánh kem về."

Chu Bùi Cảnh hỏi hắn: "Không thể đợi đến mai rồi mua sao? "

Không bao lâu, Tạ Trí trả lời: "Ngày mai cậu có cần ăn cơm không? "

Chu Bùi Cảnh gõ gõ trên bàn phím:" Tôi nguyện ý ngày mai không ăn cơm, nhưng bánh kem để mai mua được không." Sau đó lại xoá đi:" Để tôi đi xem thử."

" Tạ học trưởng có chỗ nào không tốt? Tôi cấm mấy người bôi nhọ anh ấy!" Lâm Trác Quân thân là fan não tàn của Tạ Trí, lập tức đứng ra bảo vệ thần tượng.

" Tạ Trí hơi hung hăng đúng không?" Sau vụ lần trước, Lục Phong vẫn sợ hắn " Truyện trước kia làm tôi sợ hết cả hồn."

Gì mà có hơi...... Chu Bùi Cảnh nhìn Lục Phong bằng vẻ mặt phức tạp.

Hạ Phỉ Phỉ nói: " Cậu nghĩ quá rồi đó, chị gái của tớ học cùng anh ấy một khoá thể dục, kể lại là người ta cực kỳ cực kỳ tốt luôn."

" Thôi đừng kể về anh ta nữa. Các cậu biết chỗ nào bán bánh kem trong trường mình không?" Chu Bùi Cảnh chuyển chuyển ảnh, nói sang chuyện khác, " Là loại có kem này nè."

"Không biết...... cậu mua để làm gì?" Lâm Trác Quân hồ nghi  nhìn Chu Bùi Cảnh.

"Đột nhiên muốn ăn." Chu Bùi Cảnh cúi đầu nghịch di động, trong đầu nảy ra suy nghĩ nhờ tài xế gia đình đưa một cái đến trường.

"Khu đồ tây buổi sáng sẽ có bánh kem bơ." Hạ Phỉ Phỉ nói: "Hương vị cũng không tệ lắm đâu, nếu cậu đi ngay bây giờ thì may ra vẫn còn."

"Mua giúp tớ một miếng!" Lâm Trác Quân giơ tay.

"Tớ cũng muốn!" "Tớ cũng muốn!"

Chu Bùi Cảnh bất đắc dĩ mà trốn thể dục giữa giờ, thuận lợi mua nhiều ơi là nhiều bánh kem bơ. Người phụ trách nhà ăn thấy cậu mua nhiều bánh như thế đã giúp cậu đóng gói rất đẹp, còn gom hết nến tặng cho.

Trở lại phòng học, bánh kem bị các bạn học xử lý gần hết, bên cạnh còn có một cậu bạn miệng nhét đầy bánh kem, khó khăn nói ra hết câu chúc mừng sinh nhật, làm Chu Bùi Cảnh ngượng gần chết. Cuối cùng, cậu trộm giấu đi hai miếng đẹp nhất, giờ nghỉ trưa mang về phòng. Rất hiếm khi cậu về phòng vào buổi trưa, đi quanh nhà thấy không có ai, cậu bèn mở tivi lên xem một chút. Quảng cáo chèn vào chương trình đang phát, cậu như nhớ ra chuyện gì đó, bèn rút điện thoại ra nhắn tin cho Tạ Trí: "Tôi để bánh kem trong tủ lạnh nhé.".

Kênh truyền hình đang chiếu một truong trình hài kịch ngoại quốc, Chu Bùi Cảnh xem đến là vui vẻ, vai chính trong phim đang điên cuồng nhét thức ăn vào miệng, giữa trưa Chu Bùi Cảnh ăn hơi ít, lúc này thèm đến hoảng, tìm đông tìm tây cũng không thấy đồ ăn vặt, thế là đành lấy bánh kem trong tủ ăn.

Bánh kem không lớn, be bé xinh xinh, mùi vị nguyên bản, ăn cũng khá ngon.

Ăn đượ một nửa, cửa phòng bật mở, Tạ Trí đi vào,gặp Chu Bùi Cảnh đang đưa bánh kem vào miệng, mặt nghệt ra nhìn cánh cửa vừa được mở.

Tạ Trí nhướng mày: "Cậu là tủ lạnh?"

Chu Bùi Cảnh đỏ hết cả mặt, giảo biện nói: "Tôi mua hai cái, cái này là của tôi. Tôi để phần cho anh trong tủ lạnh ấy."

Tạ Trí lập tức đi đi về phía tủ lạnh, mở cánh cửa tủ ra, lấy hộp bánh đặt vào tay, bình luận: "Đây chẳng phải là loại bánh được bán ở khu đồ Tây vào buổi sáng ư?"

"Đang yên sao anh lại muốn ăn bánh?" Chu Bùi Cảnh nhìn chung quanh, không trả lời mà hỏi.

Tạ Trí trầm mặc trong chốc lát, nói: "Xin nghỉ buổi tự học hôm nay đi."

Chu Bùi Cảnh theo không kịp suy nghĩ của hắn, nhìn hắn, không nói lời nào.

"Cùng tôi ăn bánh" Tạ Trí tiến đến gần Chu Bùi Cảnh, sờ sờ đầu của cậu: "Được không ?"

Số lần Tạ Trí chưng cầu ý kiến của Chu Bùi Cảnh có thể đếm trên đầu ngón tay, Chu Bùi Cảnh ngẩng đầu nhìn hắn, bàn tay Tạ Trí ấm áp, đặt trên đỉnh đầu cậu, mắt hắn nhìn nhìn cậu. Tạ Trí luôn nổi bật trong mắt tất cả mọi người, là thần tượng của bao thế hệ học sinh. Ấy vậy mà trong mắt Chu Bùi Cảnh, hắn luôn cô độc.

Chu Bùi Cảnh có chút không đành lòng, liền gật gật đầu, cười trả lời: "Được thôi,có đốt nến không? Lúc mua người ta tặng tôi một túi đó."

Tạ Trí cũng cười cười: "Đốt."

Chu Bùi Cảnh ăn cơm xong bèn quay lại phòng ngủ, bạn cùng phòng đang ở bên trong đợi cậu.

Tạ Trí đang đá bóng bằng kính thực tế ảo, TV không ngừng phát ra tiếng còi làm huyên náo cả căn phòng. Chu Bùi Cảnh không thích vận động mạnh, ngoan ngoãn ngồi một bên đọc sách. Tạ Trí đá xong rồi, buông thõng hai tay xuống, ý bảo Chu Bùi Cảnh đi lấy bánh.

Chu Bùi Cảnh bóc bánh, để lên bàn trà, hỏi: "Muốn cắm mấy cây nến?"

"Một cây thôi, ý tứ một chút." Tạ Trí tiến lên, lấy một ngọn nến cắm lên bánh kem.

"Hôm nay thật sự là sinh nhật anh?" Chu Bùi Cảnh nhìn Tạ Trí, nghiêm túc hỏi.

"Đúng vậy, sao thế?" Tạ Trí thấy không có bật lửa, bèn đi vào phòng tìm, tiện thể lấy luôn ra một bao thuốc lá.

Bên này vừa châm nến, bên kia Chu Bùi Cảnh đã tắt đèn, vừa đi đến vừa hát bài chúc mừng sinh nhật.

Đứa nhỏ này mặt mũi xinh đẹp giống hệt búp bê Tây Dương, âm giọng còn chưa vỡ, tiếng nói trong sáng đáng yêu. Trong ánh nến tối tăm nhưng lại đem theo ánh dương ngày hè ấm áp. Chu Bùi Cảnh dịu ngoan dưới ánh nến, tiến đến gần bánh kem, cũng tiến vào lòng Tạ Trí.

"Được rồi, mau cầu nguyện rồi thổi nến đi!" Chu Bùi Cảnh thúc giục Tạ Trí.

Tạ Trí thổi tắt ngọn nến, trong phòng tối om, rèm cửa được kéo ra, bên ngoài là trời trăng sáng rực, thỉnh thoảng còn có vài tia sáng chiếu vào phòng. Tạ Trí đã thổi nến xong, im lặng rút nó ra.

"Sinh nhật vui vẻ nha học trưởng, tôi có một món quà tặng cho anh nè." Chu Bùi Cảnh chạy về phòng, chốc lát đã mang một cái hộp tới.

Tạ Trí  hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới việc Chu Bùi Cảnh sẽ chuân bị quà cho mình. Hắn bật đèn lên, mở hộp quà ra. Không ngờ Chu Bùi Cảnh cho hắn một cuốn dạy ngữ văn nâng cao, ngây cả người

Chu Bùi Cảnh cười lăn ra đất, thế là bị Tạ Trí đạp cho một trưởng.

Nhưng cả hai người họ đều hiểu, quan hệ của họ hiện tại đã khác xa trước kia rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro