một vợ hai con
yêu đương cùng tổng tài phần hai.…
yêu đương cùng tổng tài phần hai.…
kể về câu chuyện tình cảm cực ngọt của con người và thần hoặc của cấp dưới và cấp trên…
Hán Việt: Trầm luân ( cao H/NPH )Tác giả: Trúc ThuNguồn: Reine DunkelnCredit: @shell_teamEditor: Yuu&Jay❤️Đăng tải: momo03_houseSở Thanh chỉ là một sinh viên năm 2 phổ phổ thông thông,Nhưng là cô không ngờ lại bị các nam nhân kéo vào tình dục trầm luân...... -----------------------$▪$--------------------- __🍁_Truyện Đã Được Sự Chấp Thuận Của Bên Nhà Nguồn.__🍁_____CẤM RE_UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC___🚫Truyện CHỈ đăng tải DUY NHẤT tại WATTPAD và KHÔNG MUỐN có bất cứ TRANG WEB nào RE_UP lại.⚠️⚠️truyện thể loại NP không phải 1vs1 nên đừng ai nhận xét nu9 này nọ hoặc không thích thể loại NP thì đừng vào nhé!!!!⚠️⚠️…
"Nhìn người kia đi, hình như là nhân viên mới của quán.""Không có gì đặc biệt, không đáng để Kim Taehyung tôi quan tâm."…
Truyện không tam quan !🔗 đọc kỹ chương " Mở Đầu " thì hẳn vào hỏi những thế giới trước ở đâu nhé !- Xuyên nhanh: Tiểu đáng thương ta, bị các đại lão quyển dưỡng ( NP )Hán Việt: Khoái xuyên: Tiểu khả liên đích ngã, bị đại lão môn quyển dưỡng liễu ( np )Tác giả: Pháo ĐạnThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Hệ thống , Xuyên nhanh , Song tính , ABO , Giới giải trí , Vườn trường , NP , Chủ thụ , Cung đình hầu tước- chưa có sự cho phép của tác giả…
Tên truyện: Sau khi mất trí nhớ đối thủ bám dính lấy tui Tác giả: Y NhaEditor: FeziĐộ dài: 87 chương (83 chương chính văn + 4 chương NT)Thể loại: Hiện đại, 1v1, ABO, vườn trường, hoan hỉ oan gia, ngọt, HECP : Dương quang trung khuyển Alpha công × Ngoài lạnh trong nóng dính người mỹ nhân Omega thụ✧ Giới thiệu chi tiết trong truyện ✧…
夫人!少将请您回家 - 君太平Phu nhân, thiếu tướng mời ngài về nhàTác giả: Quân Thái Bình Thể loại: hiện đại, phúc hắc quân trưởng công, tao nhã quý công tử thụ, hài, 1×1, HETình trạng bản gốc: Hoàn 196 chương + 14 phiên ngoạiTình trạng bản edit: đã hoàn chính văn, đang beta lại chính văn, phiên ngoại từ từ gòi tính nho mn iuuNguồn: +Từ chương 1 đến chương 147: https://wisterialh0601.wordpress.com/dam-my/dam-my-edit/phu-nhan-thieu-tuong-thinh-ngai-ve-nha/ (beta)+Từ chương 147 trở đi: https://wikidich.com/truyen/phu-nhan-thieu-tuong-thinh-ngai-ve-nha-WRqfa~8h7Hk_civJ#! (edit)_______Đường Mộ nằm mơ cũng không nghĩ tới, hắn chỉ là về nước tham gia hôn lễ của ca ca nhà mình, thuận tiện thay ca ca đi giao một đám trang bị quân dụng, cư nhiên ngay cả bản thân mình cũng đem bán!Thẩm Lãng không dự đoán được mình chỉ là tâm huyết dâng trào, thay thuộc hạ đi tiếp nhận một đám trang bị tân tiến, cư nhiên tiếp nhận một đám trang bị lớn nhất cuộc đời này - người yêu!Khi quý công tử gặp gỡ phúc hắc quân trưởng, màn trình diễn của hai người họ sẽ trở nên vang dội đến thế nào?"Phu nhân, thiếu tướng mời ngài về nhà!" Cảnh vệ viên quân trang thẳng tắp mặt không chút thay đổi nghiêm."Tới nhà hắn làm cái quỷ gì! Tôi không phải phu nhân!""Thiếu tướng nói, chuyện này hắn sẽ đích thân cùng ngài thảo luận.""Bảo hắn đi chết đi!""Thiếu tướng nói, hắn phải sống lâu trăm tuổi, sẽ không để cho ngài phải thủ tiết!""......"______TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD!**VỨT NÃO TRƯỚC KHI ĐỌC, KHÔNG THÍCH XIN MỜI CLICKBACK, XIN ĐỪNG BUÔNG LỜI CAY ĐẮNG. CÁM ƠN!…
Dịch: Uyên Uyên___________________Kiếp trước Lâm Du cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Lâm Du quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Lâm trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "bé sữa" bị đẩy vào nhà Lão Văn cách vách. Nhà họ Văn là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm đường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu....…