Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Thừa x Chính ]【 Viên thuốc định mệnh x Tháng sáu kỳ tích 】

【 Bối Đầu x Lớp Trưởng 】
【 Viên thuốc vận mệnh x Kỳ tích tháng Sáu 】
---
Bối Đầu : Kiểu đầu để tóc vuốt ngược ra sau :">
---
Lấy cảm hứng dựa trên phim ngắn chuyển thể từ truyện mà NEX7 đóng.
Main: Chu Chính Đình (Lớp trưởng) x Phạm Thừa Thừa (Đầu Bối)
Author: @  三等 良民
Trans by #Junnie
Blog: 18031606 - Bánh Cam, Heo hường, Chu Chính Đình & Phạm Thừa Thừa

https://www.facebook.com/THEOxAdamofJunnie/
PLEASE SHARE!!! DON'T REUP!!!
---

Lớp bên cạnh có tên Bối Đầu tóc vuốt ngược cứ luôn tới tìm Lớp Trưởng gây phiền toái.

Cụ thể nguyên nhân chính xác thì là không có biện pháp nào tra khảo hay nghiên cứu ra được..
Ta đoán rằng đại khái là xuất phát từ cái tâm bất lương, nên hắn mới sinh khó chịu với người học sinh tốt tự nhiên.

Có điều phương thức biểu hiện của Bối Đầu nó thiên kỳ bách quái, lạ hết sức à.
Ví như tan học trên đường thì đuổi theo, trong trường học mà gặp liền chặn đường lại,
Ngay cả thời điểm đi học đều sẽ tìm mọi cách trốn học, sau đó từ ngoài cửa sổ cầm máy bay giấy hướng tới phía sau lưng Lớp Trưởng mà ném.

Lớp Trưởng tính tình thực tốt ấy, nắm đấm không thấy được , người không thể trêu vào thì mình trốn đến nơi người ta không thấy hắn là được nè.

Tên Bối Đầu kia cũng thật kì quái, bị người ta bỏ qua như vậy, thế nhưng còn có một loại tư thế càng cản càng hăng mà tới trêu chọc Lớp Trưởng nha.

Chuyện xưa chuyển biến là tới gần lúc tốt nghiệp.

Bối Đầu trong trường đột nhiên mai danh ẩn tích, có lời đồn đại nói là bởi vì đánh nhau ẩu đả, bị thầy cô nhà trường khai trừ, cũng có lời đồn nói hắn là bị cha mẹ đưa đi nước ngoài.

Ta hứng thú hừng hực mà đem tin tức tốt này nói cho Lớp Trưởng, vốn tưởng rằng Lớp Trưởng sẽ biểu hiện ra biểu cảm có chút sung sướng, ai ngờ đâu hắn chỉ nhàn nhạt mà nói câu "Ừ", liền cúi đầu sửa sang lại tư liệu học tập.

Ta lúc này mới chú ý tới Lớp Trưởng, khóe mắt, cùng khóe miệng hình như bị bầm tím một chút a.

Trong phút chốc, trong lòng ta liền ngập tràn xót thương với cậu trai cực kì ưu tú này.

Lớp Trưởng trên mặt bầm tím, Bối Đầu thôi học.

Chứng cứ trước mắt, lại liên hệ đến việc có đủ loại ân oán trong quá khứ dĩ vãng, toàn bộ sự kiện xâu chuỗi mạch lạc lại đều dần dần hiện ra rõ ràng.

Ta mới vỗ vỗ bả vai hắn, cảm thán nói câu "Thiện ác chung quy có báo thôi."

Lớp Trưởng lại bất ngờ quay lưng lại, không còn nhu hòa, "Bang" một cái đập mạnh vào tay ta.

Hắn ngẩng lên, nhàn nhạt mà nhìn ta, liếc mắt một cái, trong mắt là lạnh băng cùng hàn ý mà ta chưa từng gặp bao giờ.

Ta tự giác thấy không có gì thú vị, bĩu môi, liền không nói chuyện nữa.

---

Nhiều năm sau, một cách ngẫu nhiên tình cờ...
Bối Đầu nhận được những viên thuốc vận mệnh.

Nói là viên thuốc vận mệnh, kỳ thật nói là viên thuốc sửa đổi thời gian càng thích hợp hơn.

Phương pháp sử dụng Viên thuốc này rất đơn giản,
Ăn xong viên thuốc kia... lúc sau chỉ cần ngủ một giấc,
Một giấc ngủ dậy là có thể mang ngươi trở lại thời điểm - mà cả đời này ngươi muốn đền bù nhất.
Do đó thay đổi về sau toàn bộ vận mệnh tương lai của ngươi.

Bối Đầu nằm ở trên giường, giơ lên trước ánh sáng, ngơ ngác mà đánh giá 3 viên thuốc trong tay.

Do dự một lát, liền dứt khoát kiên quyết mà nuốt xuống.

"Cả đời này... Thời gian muốn trở về nhất sao..."

Bối Đầu dưới tác dụng của viên thần dược kia, ý thức dần dần mơ hồ,
Giữa lúc hoảng hốt, hắn tựa như thấy được mùa hè năm 18 tuổi ấy.

Ánh mặt trời xuyên thấu qua tầng tầng lớp lớp cây cổ thụ,
Hắt lên mu bàn tay hắn những khoang sáng khoang tối loang lổ...

Hắn đem tay chậm rãi giơ lên, đến ngang tầm mắt, nhìn những vệt sáng cùng đốm tối, phảng phất giống như những tinh linh linh động, háo hức không kiêng nể gì mà nhảy nhót nơi hắn đầu ngón tay.

Mà chính vào giờ phút này, Bối Đầu tựa hồ đột nhiên nhớ tới cái gì, dường như...
Hắn đột nhiên đứng lên, quay lại sau lưng mà nhìn - nhìn thấy chính là Lớp trưởng dáng vẻ y như xưa năm 18 tuổi, đang rời đi khỏi trường học, một bộ dáng hình tượng ngoan ngoãn, mang theo tập bảng vẽ chậm rì rì đi dạo trên phố.

Đúng rồi!!!
Bối Đầu rõ ràng nhớ rõ... lần đầu tiên thấy Lớp Trưởng chính là dưới cái cây tại đây nha.

Cảm giác Nhất Kiến Chung Tình này chính là không có phương pháp mà giải thích,
Đó là một loại cảm xúc không thể diễn tả,
Là biển sâu gợn sóng,
Là nắng hè chói chang,
Đi dưới cơn mưa, mà lại tràn ngập ánh nắng mặt trời, là một hồi không kịp phản ứng mà dính phải cơn cảm nắng trầm trọng...

Là chú nai con thấy rừng,
Chú cá kình thấy biển xanh...
----

Lại một lúc sau, hắn tỉnh dậy khỏi giấc mộng...

Sau khi nằm mộng tỉnh lại, hắn phát hiện chính mình đang gối đầu lên một quyển sách giáo khoa, trên mặt giấy còn có khả nghi vệt nước. * =)))))))))))))) *

"......"

Hắn vốn dĩ muốn véo đùi mình để kiểm tra tính chân thật của tình huống, nghĩ nghĩ cảm thấy không tốt, vì thế hắn dùng đủ lực mạnh mẽ...

Xoay 1 vòng cái tai Tiểu Mũm Mĩm bàn trên...

"Đau nhaaaaaa! Bối Đầu ngươi làm gì thế?"

"...... Không làm gì."

Hóa ra 3 cái viên thuốc kia thật sự hữu dụng!!!

Đã trở lại lúc này, về sau muốn làm gì đây?

Không làm gì sao?...

Thời điểm sau này, mỗi bước đi của hắn đều là sai...

Tan học trên đường vây đuổi chặn đường là sai,
Ấu trĩ mà lung tung rối loạn viết những thời thổ lộ lên giấy, lại gấp thành máy bay giấy đem phi là sai,
Làm cho chính mình vì quá khứ bản thân mà gặp nguy hiểm,
Càng làm cho người bên cạnh Bối Đầu phải đến nơi nguy hiểm hiểm hóc, cũng là sai a.

Hắn lần này trở về, chính là muốn đền bù những sai lầm mình đã từng phạm phải.
Không có tương ngộ (va chạm, chạm mặt) liền sẽ không có dây dưa...
Nói như vậy Lớp Trưởng vẫn là cậu trai cách vách ôn nhu, sạch sẽ mà ngoan ngoãn.

Vậy mà nói - hắn sờ sờ đầu tóc vuốt ngược của mình, phủ lên cơ man nhiều keo xịt tóc...

Chính mình cũng đem đầu tóc vuốt xuống, làm một kiểu đầu học sinh vẫn để (*) đi? (Học Sinh Đầu)

Về sau, không dám nói có thể cùng một trường Đại Học, nhưng tốt xấu hy vọng có thể ở cùng một thành phố?

Hắn chống cằm nhìn ra phía ngoài cửa sổ, dương quang mãnh liệt tựa hồ chiếu đến đôi mắt của hắn, rịn ra li ti vài giọt mồ hôi...

Không có đáp án chính là tốt nhất đáp án với bọn họ.

Hắn nghĩ...

Lúc sau hết thảy mọi chuyện đều sẽ theo ý hắn mong muốn mà thành...

Quỹ đạo cuộc sống của hai người không còn là đường giao nhau như trong kiếp trước,
Chỉ có một giao lộ ngắn, rồi dần dần trôi đi theo hướng ngược lại,
Không bao giờ tái hợp...

Bọn họ trở thành hai đường thẳng song song, mặc dù không giao nhau, ít nhất cũng đảm bảo họ sẽ cùng một hướng mà đi tới...

Điểm cân bằng tất cả mọi thứ này, lại bị một chiếc máy bay giấy toàn bộ đánh vỡ đi!

Bất đồng chính là,
Lần này không phải Bối Đầu - à không - Học Sinh Đầu (*) ném...

Ngày đó là một giờ nghỉ trưa chán đến chết,
Người mà bỏ gian tà theo chính nghĩa, Học Sinh Đầu (*), thì đang ghé vào trên bàn, cắn ngón tay, gặm nhấm những cụm từ ngữ Tiếng Anh thật nhiều chữ cái.

Đang lúc hắn hết sức chăm chú, thật sự hết sức... đột nhiên cảm thấy phía sau lưng mình bị cái vật thể gì bén nhọn chọc vào 1 cái.

Hắn phát hỏa, lập tức liền "Phanh" một cái đem sách gấp lại ném lên mặt bàn.

Vừa muốn phát tác, lại phát hiện ở phía sau máy bay giấy của chính mình hồi xưa, hình như cũng là viết cái gì á...

Chuỗi suy nghĩ đột nhiên vỡ ra thành nhiều mảnh...

Hắn run rẩy xuống tay, mở chiếc máy bay giấy ra, mặt trên liền thấy chữ viết có chút hỗn độn, rồi lại là có chút quen thuộc thân thiết như thế.

"Ngươi tin tưởng viên thuốc vận mệnh, vậy ngươi tin tưởng kỳ tích tháng Sáu sao?"

Học Sinh Đầu ngay lập tức tông cửa xông ra, mới ra đến cửa, liền thấy được Lớp Trưởng lớp bên cạnh ngửa đầu hướng hắn cười, trông rất đẹp mắt, cười đầy sức sống, cười đến mức khiến Học Sinh Đầu tim lỡ mất một nhịp...

Lớp Trưởng tựa hồ là một đường chạy chậm lại gần phía hắn bên đây,
Giọt mồ hôi trong veo lấp lánh theo trán một đường chảy xuống,
Giữa ánh nắng tháng sáu giống như phản xạ ra ánh mặt trời từ tận trái tim...

Học Sinh Đầu nâng lên tay, nhẹ nhàng mà lau đi mồ hôi trên trán Lớp Trưởng.
Hắn nói:

"Không, ta không tin cái gì kỳ tích."

"Ta từ đầu đến cuối, tin tưởng chỉ có ngươi."

Nai con thấy rừng.
Cá Kình thấy biển.
Mộng tỉnh gặp Ngươi.

- HOÀN -

----------
Ừm tớ nghĩ sau này có thể rảnh rỗi sẽ dịch đoản như này cho các cậu a :">

Cái fic này... tớ nói...

Nó lên nhanh lắm luôn á... Gần như chưa đầy nửa tiếng sau khi video lên nữa... :")

Đáng đọc thật sự nha... Thật sự đó!!!

Tớ đọc được 2/3 thì nghĩ

" Thôi tmd xác định vấp phải đoản SE rồi.."

Đang tính khóc tiếng mán thì đọc xong khóc thật, khóc vì HE ấy huhu...

Không biết có phải do trời mưa hay không mà dạo này tớ dễ mít ướt quá...

Nhưng truyện thật sự cảm động a...

Nếu các tỷ ấy còn viết đoản ngắn có lẽ tớ sẽ lựa ngày đẹp trời dịch và post như này a...

Các cậu thấy hay hãy vote nhé ^^ Dù sao tớ cũng cất công dịch mòn mắt aaa 😂

Hẹn mọi người lần sau nếu có nhé 😘 Ainy... 💙

#Junnie

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro