Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Chu Chính Đình và bà nội cũng cứ như vậy mà giận nhau, một tuần rồi cũng không về thăm bà. Cho đến một ngay, mẹ hắn gọi tới.

"Đình à, con vào bệnh viện X thăm bà đi! Bà bị ốm phải vào viện rồi"

"Bà bị sao ạ?" Nghe thấy bà phải nằm viện, trái tim hắn đánh thịch một cái.

"Bà vì giận con, không chịu ăn uống, rồi cơ thể yếu đi, kết quả bị ốm" Giọng mẹ Chu vừa trách hắn, cũng vừa không đành lòng.

"Vâng, con đến ngay" Hắn nói với thư kí là mình vào viện có chút việc, có chuyện gì thì gọi cho hắn. Rồi vội vã vào viện.

Khi hắn vào đến nơi, trong phòng bệnh chỉ có bà nội đang nằm giường, bên cạnh là một chàng trai tuấn tú, mẹ hắn ngồi bên kia đang gọt hoa quả.

"Đình Đình lại đây" Bà nội giọng hơi yếu, khuôn mặt cũng xanh xao, hắn khẽ đau lòng.

"Bà nội" Hắn lại gần ngồi xuống, nắm lấy bàn tay nhăn nheo của bà nội, nắm lấy.

"Con đó, ta chỉ là ốm nhẹ, không cần dùng vẻ mặt đó với ta. Đây là vị hôn phu của con Trần Lập Nông, Nông Nông, đây là cháu trai ta Chu Chính Đình" Bà nội nói xong, hai người họ mới nhìn nhau, xong sau đó trố mắt ngạc nhiên.

Thật khéo, vị hôn phu cư nhiên lại là tình địch mấy năm trước.

"Lâu lắm không gặp, bạn học Trần" Chu Chính Đình nhếch môi nói.

"Cũng hơn 5 năm, bạn học Chu ngày càng đẹp trai" Giọng nói Trần Lập Nông hơi trầm xuống, nụ cười trên môi hơi nhếch lên.

"Hai con quen nhau à?" Bà nội và mẹ Chu ngạc nhiên.

"Vâng, chúng con là bạn học cũ hồi đại học" Trần Lập Nông khẽ nói.

"Thật khéo, đúng là có duyên" Bà nội cười.

"Bà nội, bà phải chịu khó ăn uống mới có thể khoẻ lại" Chu Chính Đình rời tầm mắt từ người Trần Lập Nông sang bà nội, nhẹ giọng nói.

"Đã biết, nếu con đồng ý chuyện kia, bà già này còn phải khổ sở đến vậy sao" Bà nội nhẹ giọng nói.

"Bà nội à, con..." Chu Chính Đình khó xử. Hắn lần đầu thấy bà nội như vậy, cũng không khỏi xót ruột.

"Thôi không cần nói nhiều, đừng quan tâm đến ta nữa, mặc kệ bà già này đi"

"Bà nội, đang ốm đừng để tức giận, không tốt chút nào. Để cháu xoa bóp cho bà" Trần Lập Nông im lặng nãy giờ, lúc này mới lên tiếng. Xoa bóp cho bà nội, làm mặt bà nội giãn ra.

"Vẫn là Nông Nông ngoan" Bà nội khẽ cười, bà rất hài lòng với đứa cháu dâu này, chỉ tiếc cháu trai bà không chịu lấy nó.

"Bà đừng nói vậy mà" Trần Lập Nông hơi xấu hổ nói, cẩn thận xoa bóp cho bà nội.

"Bà nội, con..." Chu Chính Đình bị bà nội ngó lơ, trong lòng rối bời. Hắn không đồng ý cuộc hôn nhân này, nhưng nhìn bà nội vì mình mà ốm yếu, hắn rất đau lòng.

"Không cần nói nhiều, cứ kệ ta đi" Bà nội lên tiếng, giọng nói lạnh lùng.

"Được rồi, con lấy là được, bà đừng giận con mà" Chu Chính Đình cuối cùng đồng ý.

"Thế mới ngoan" Bà nội lúc này mới cười nói.

End chương 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro