Chương 60: Đêm Chung Kết
Vào đêm chung kết, tất cả các thực tập sinh đều được mời gọi quay lại chương trình. Những bộ đồng phục tưởng như bỏ quên, lại được dịp khoác trên người một lần nữa. Trường Long lại mang không khí nhộn nhịp như xưa. So với những lần trước, kỳ này các cô gái của chúng ta trở lại với tâm trạng thoải mái hơn. Không còn gánh nặng cạnh tranh thắng thua, căng thẳng khi công diễn.
Từng nhóm nhỏ đứng chụm lại trò chuyện thăm hỏi, thấm thoát cũng qua vài tháng kể từ lần chia tay từ những vòng loại trừ. Tình thương mến thương, xa nhau nhưng mãi nhớ về nhau. Trong phòng chờ rộn rã tiếng nói cười, Hứa Giai Kỳ ngắm nhìn bản thân mình trong gương. Ký ức của những tháng làm thực tập sinh ở đây lại ùa về.
Nhớ mỗi lần trước khi lên diễn, cô đều ngồi ở vị trí này, ngắm nhìn mình trong gương. Mỗi vòng công diễn đều đem đến người xem những phong cách khác lạ, hầu như không có chuyện lặp lại. Hứa Giai Kỳ là người luôn thích khám phá, đổi mới, cô không muốn mình cứ mãi bị gò bó một màu. Hình ảnh lần lượt hiện ra trong đầu, stage "The Eve" đầy soái khí, "R & B All Night" mị hoặc sexy quyến rũ, "Phi Nhật Thường Cuồng Hoang" trẻ trung năng động, tất cả chầm chậm lướt qua.
"Nhanh thật, chớp mắt đã đến chung kết rồi. Sau đêm nay, top 9 xuất đạo sẽ đón chào gia đình mới. Nghe nói chủ tịch đặt tên cho nhóm nhạc là "The Nine" thì phải. Tên có chút cứng rắn so với phái nữ, hy vọng top 9 những người xuất đạo sẽ kiên cường mạnh mẽ, xứng với tên nhóm đặt ra."
"Kiki, chị không phải lo lắng. Có em ở đây rồi."
Tiếng nói kề sát bên tai kéo Hứa Giai Kỳ quay lại với hiện thực. Dụ Ngôn ngồi chờ make up ở ghế trong cùng. Tùy hứng đung đưa hai chân, mắt lén lút trộm nhìn về phía Hứa Giai Kỳ ngồi âm thầm quan sát. Nhận ra bé cáo con thất thần, mãi nhìn bản thân trong gương. Nghĩ đến chuyện còn vài phút nữa lên trình diễn, Dụ Ngôn lo lắng đi qua hỏi han.
"Chị không có lo lắng, chỉ là....cảm thấy thời gian ở đây trôi qua thật nhanh. Hôm nay đã là chung kết rồi. Sau đêm nay, nếu không may mắn cùng nhau xuất đạo, chị....."
"Suỵt! Chúng ta nhất định sẽ cùng nhau xuất đạo. Chị phải tin vào bản thân và người hâm mộ của mình chứ."
Hứa Giai Kỳ nghĩ đến tình huống tiêu cực nhất có thể xảy ra. Nhưng Dụ Ngôn thì không như thế, em cắt ngang lời nói giữa chừng của cô. Hứa Giai Kỳ tài giỏi như thế, luôn nằm trong top đầu sau mỗi đợt xếp hạng, là người hòa nhã thân thiện ai nhìn cũng sẽ yêu mến, nếu không để chị ấy xuất đạo, thì đó thật là một tổn thất nặng nề trong lòng người hâm mộ rồi. Dụ Ngôn lạc quan hơn Hứa Giai Kỳ, em luôn có niềm tin mãnh liệt rằng mình và chị chắc chắc sẽ có vé xuất đạo.
Không phải Dụ Ngôn ngông cuồng khoe khoang bản thân, nếu xét về tình hình thực trạng. Hiện tại vòng trước, cô và em cả hai đều nằm trong top cao, quan trọng hơn, Dụ Ngôn biết chắc qua bao lần vòng loại cả hai vẫn giữ được vị trí không xê dịch, ắt hẳn lượng fan chỉ có hơn chứ không kém. Nếu lượng fan hâm mộ họ giảm đi, thì thứ hạng sẽ không chiễm chệ nằm nguyên vị trí thế này rồi.
Chưa kể vòng chung kết, việc fan làm số liệu chạy nước rút cho thần tượng mà họ hâm mộ rất quyết liệt. Liên tục tổ chức những buổi donate pk giữa các thí sinh để kích fan, thậm chí còn pk với cả các nhóm nhạc hàng xóm mục đích mong muốn nâng thần tượng của họ lên, đạt được vị trí cao. Dụ Ngôn đã từng trải qua một show sống còn trước đó, nên mấy việc này Dụ Ngôn rất rõ ràng.
"Ngôn Ngôn, chúng ta cùng nhau xuất đạo đi!"
"Ân, cùng nhau cố gắng là được."
Hứa Giai Kỳ nắm lấy bàn tay Dụ Ngôn, nhìn em bằng ánh mắt đầy sự tin yêu, bờ môi mấp mấp lặp lại câu nói lúc nãy. Đó như một lời hứa hẹn giữa hai người, trấn an trạng thái hoang mang của Hứa Giai Kỳ. Dụ Ngôn lạc quan như thế, cô hà thiết gì mà yếu ớt mông lung. Hắc Kỳ Quân( fan của Hứa Giai Kỳ) và những người qua đường biết cô trong Thanh Xuân Có Bạn luôn đặt niềm tin vào cô. Hứa Giai Kỳ sẽ không làm mọi người thất vọng. Quan trọng, Hắc Kỳ Quân đã theo cô ngần ấy năm, cùng cô vượt qua bao nhiêu thăng trầm trong sự nghiệp, đã đến lúc Hứa Giai Kỳ nên đáp lại tình cảm mà họ dành cho cô, tự mình giành lấy một vé xuất đạo như lời cảm ơn chân thành đối với người hâm mộ.
Dụ Ngôn cúi người, ôm bé cáo nhỏ vào lòng, tay vuốt ve tấm lưng gầy. Khuôn mặt dụi vào mái tóc ngắn, trong tư thế thoải mái. Dụ Ngôn thật kẽ hôn trộm lên phần da nhạy cảm phía sau tai bé cáo con. Thì thầm nho nhỏ một câu ám muội chỉ riêng Hứa Giai Kỳ nghe được:
"Nếu chị diễn tốt, có thưởng cho chị, Tiểu hồ ly!"
Lời thì thầm qua bờ môi mỏng, hơi thở khẽ nhẹ thổi vào vành tai khiến người ngồi đó chợt rùng mình. Chẳng mấy chốc, khuôn mặt Hứa Giai Kỳ ửng lên một tầng mây hồng, hai chiếc tai cáo con cũng đỏ chót như trái cà chua. Việc Dụ Ngôn hay thì thầm thổi hơi vào tai, Hứa Giai Kỳ không còn xa lạ gì, đã dần thích nghi với việc đó. Nhưng lần này trong phòng chờ đông đúc người qua lại, nhiều cặp mắt tò mò nhìn về hướng mình khiến Hứa Giai Kỳ cảm giác xấu hổ thẹn thùng. Trong đầu không thể nào mường tượng phần thưởng Dụ Ngôn nói sẽ là gì. "Không phải là...sẽ là cái việc kia chứ? Ngôn Ngôn, em quá xấu xa rồi."
Hứa Giai Kỳ giãy dụa tách ra, đánh vài cái tát yêu vào vai Dụ Ngôn. Đứa trẻ này ngày càng không đứng đắn, có phải dạo này Hứa Giai Kỳ thả lỏng, nên lén tụ tập cùng Triệu Tiểu Đường ngươi ngươi ta ta trao dồi những chuyện linh tinh hay không? Dù sao thì, mặc kệ đi, hư hỏng một chút mới có tình thú, ngoan quá sẽ trở nên bị động ù lì, Dụ Ngôn ra sao thì cũng là người Hứa Giai Kỳ đã chọn, khi đã yêu thì việc gì cũng cần có sự bao dung trong đó.
Hứa Giai Kỳ tiếp tục tận hưởng cái ôm của Dụ Ngôn, một lúc lại đẩy em ra. Đuổi bé con trở về vị trí ban đầu, nhân viên make up người ta đã đến đợi sẵn, tới lượt em rồi kìa. Dụ Ngôn tiếc nuối hơi ấm người yêu, bậm môi giận dỗi, dẫu vậy vẫn ngoan ngoãn quay về ngồi yên để nhân viên make up, thay trang phục.
Sân khấu đêm chung kết được thiết kế khá hoành tráng, hai bên cánh khán đài sắp đặt những dãy ghế riêng biệt. Một bên dành cho các bạn thực tập sinh, bên còn lại dành cho các vị lãnh đạo đến từ các công ty chủ trì, còn có ghế ngồi dành cho các bậc phụ huynh đến tham dự. Ở phần giữa sắp xếp cho khán giả hâm mộ, vì do một phần dịch bệnh, nên buổi công chiếu không cho phép số lượng người đến xem quá đông, lượng người đến xem vì thế cũng bị giới hạn, đa số trực tiếp xem qua cổng online trực tuyến.
Sân khấu xếp đặt theo hình chữ T, ánh đèn bật sáng, hoạt động tất cả công suất có được. Nhạc dạo vang lên giai điệu bài hát chủ đề "Yes!Ok." Các thực tập sinh lại một lần nữa đứng trên sân khấu cùng nhau nhảy theo vũ đạo quen thuộc. Mọi động tác vũ đạo như đã ăn sâu vào tiềm thức, dù đã trải qua vài tháng không luyện tập, với họ, mọi động tác vẫn khớp nhịp một cách hoàn hảo.
Có ai biết được, trong khoảng thời gian đó, bài vũ đạo được luyện tập một cách nghiêm khắc đến nhường nào? Ngay cả trong khi ngủ, bản thân cũng phải đem vào giấc mơ tập luyện, trí nhớ khắc sâu chẳng cho phép bản thân lơ là mắc sai lầm. Có lẽ, đây là lần cuối cùng họ cùng đứng chung sàn diễn, chung một ánh đèn, chung một khung hình. Nhưng con số 109 ấy, sẽ mãi chẳng bao giờ hoàn thiện. Một vài thí sinh trước đó thông báo vắng mặt vì vướng lịch trình công ty, không thể đến tham gia buổi chung kết. 109 nữ sinh tụ họp chỉ còn là hoài bão trong ký ức. Dù thế sự bùng cháy, nhiệt huyết của họ vẫn dâng cao, đốt cháy sàn diễn báo hiệu cho một đêm khó quên.
Bài "Yes!Ok" kết thúc trong sự gắn kết tình bạn. Trừ top 20, mọi người quay trở về vị trí hàng ghế khán giả chờ đợi. Trong khi đó, 20 người trong top tranh thủ thời gian thay trang phục. Hai nhóm phân chia trang phục rạch ròi, lấy màu trắng đen làm chủ đạo. Hứa Giai Kỳ trong đội Hunt, với trang phục đen, rất phù hợp vai thợ săn bí ẩn trong đêm tối.
Nhạc vang lên, đèn tập trung chiếu vào vị trí trung tâm,Hứa Giai Kỳ đứng vị trí center cũng là người mở lời bài hát. Dụ Ngôn lấp ló nấp sau cánh gà, ánh mắt chưa một lần rời khỏi Hứa Giai Kỳ. Chị ấy đêm nay như một nữ thợ săn quyến rũ, với trang phục hở một bên vai, quần sọt ngắn thêm chiếc đai nhỏ quấn một bên đùi. Sự cao ngạo toát ra từ kẻ đi săn, ánh mắt thách thức con mồi đang sợ hãi kết hợp động tác khóa chặt con mồi cướp cò. "Pằng" Hứa Giai Kỳ thành công bắn trúng tâm Dụ Ngôn rồi.
Hunt thật sự là một bài hát âm hưởng tiếu tấu sôi động, dồn dập, pha nét ngạo nghễ. Triệu Tiểu Đường nổi bật với bộ tóc tết bím cùng phục trang lấy điểm nhấn là một dãy băng đạn bắt chéo ngang thật soái. Từ Tử Nhân, Đới Yến Ni không hổ là nữ thần thu hút bóng đêm, Ngu Thư Hân nhẹ nhàng được nhớ đến với màn điệp khúc "readly bong fine", Tôn Nhuế, Lưu Lệnh Tư đem đến sự đoàn kết đồng đội, Lục Kha Nhiên khiến khán giả gào thét với đoạn bật người đứng dậy kết hợp cùng các thành viên còn lại. Kim Tử Hàm high tone vang dội cả một sân khấu, An Kỳ đáng nể phá cách tạo nên nét riêng biệt, Hứa Giai Kỳ thành công nắm bắt vị trí chủ trì trung tâm, trung hòa cân bằng đội nhóm. Hunt lôi cuốn thu hút người xem, khán giả như những con mồi mà họ đã khóa chặt, "Đoàn", trái tim đã bị nhắm trúng. Kết thúc bài, các thành viên cúi người cám ơn, vội lùi về sau cánh gà. Chuẩn bị cho màn trình diễn của đội còn lại.
Dụ Ngôn cùng đồng đội của mình tự tin bước ra sân khấu. Trái với Hunt, "A Little Bit" lấy màu trắng làm chủ đạo. Đi kèm bên hông mỗi thành viên còn trang trí thêm chiếc khăn đỏ rực rỡ như một đạo cụ trình diễn. Thượng Quan Hỉ Ái giữ vị trí center mang một nét cá tính độc đáo riêng cho đội, giai điệu của "A Little Bit" tuy nhẹ nhàng nhưng vũ đạo vô cùng dứt khoát mạnh mẽ. Thiết kế trang phục cho từng thành viên dựa theo tính cách mỗi người, không ai giống ai.
Hứa Giai Kỳ ngồi trong phòng chờ, thông qua màn ảnh ti vi trực tiếp xem nhóm Dụ Ngôn biểu diễn, môi nhỏ mỉm cười ngọt ngào khi camera quay đến người thương. Hứa Giai Kỳ âm thầm ca ngợi người yêu mình. "Người gì mà nổi bần bật trên sân khấu thế không biết, mỗi một động tác giơ tay nhấc chân cũng đủ là xao xuyến bao trái tim thiếu nữ. Khí chất lạnh lùng đó, ánh mắt băng lãnh đó, giọng hát trầm bổng đầy nội lực thể nào cũng làm xao xuyến bao thiếu nữ ngoài kia cho xem. Chưa kể đến bộ trang phục nửa hở nửa kín kia, thấp thoáng có thể nhìn thấy được cả hình xăm sau lưng. Dụ Ngôn, em là đang câu dẫn ai ãh"
Nhóm "A Little Bit" nhìn bao quát đều có nét tương đồng. Mặc dù vậy, nhưng khí chất mỗi người lại hoàn toàn khác nhau, đại loại như sự kết hợp hoàn hảo giữa Lưu Vũ Hân cùng Nãi Vạn mang khí chất vô cùng, động tác hờ hững quăng đi chiếc nón của Thượng Quan Hỉ Ái. Màn rap chất giọng sắc bén chất lừ từ Khổng Tuyết Nhi, Tạ Khả Dần. Một chút sự đáng yêu đến từ Phí Thấm Nguyên, Vương Thừa Tuyển đem lại sự trẻ trung, sôi nổi. Sự sáng tạo bởi màn tung hoa giấy của Tăng Khả Ni khi tới đoạn part của cô ấy, sự kết hợp ăn ý giữa Đới Manh và Dụ Ngôn. Nhất là ánh mắt thần sát của Dụ Ngôn, mỗi khi nhìn vào đều muốn chết chìm trong đó. "A Little Bit" mang sự khác biệt độc lạ với đoạn khúc giơ chiếc khăn đỏ lên cao và dùng chân đạp một cách dứt khoát xuống sàn.
Nếu Hunt là cuộc đi săn đầy tình thú, thì "A Little Bit" lại là sự chấm dứt từ bỏ tình yêu quyết liệt. Sự đối lập giữa cả hai bài hát đem lại cho người xem nhiều cảm giác mới mẻ, khác biệt. Kết thúc phần trình diễn giữa hai nhóm, đến phần trọng tâm chính, thông báo top 9 thí sinh xuất đạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro