Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Gặp gỡ bất ngờ

Sáng Chủ nhật , tôi thức dậy với tâm trạng háo hức. Hôm nay, tôi đã hẹn với Minh Hà và Hương để đi mua sách cho năm học mới do sách ở trường cũ có một số môn không giống chương trình với sách tại trường mới. Cảm giác được khám phá những điều mới mẻ khiến lòng tôi tràn đầy phấn chấn. Tôi chọn cho mình một chiếc áo phông thoải mái, kết hợp với quần jeans, và mái tóc buộc gọn gàng. Nhìn mình trong gương, tôi cảm thấy tự tin hơn rất nhiều so với những ngày đầu bước chân vào trường mới.

Nhà sách mà chúng tôi dự định đến là của cô giáo Nga, giáo viên cũ của tôi. Dù tôi không biết nhiều về cô, nhưng cô đã dạy tôi một số môn học khi tôi còn ở trường cũ. Mẹ đã nói với tôi rằng cô mở một cửa hàng sách lớn gần trường cũ của tôi có thể nói là lớn nhất chỗ mà tôi đang ở , và tôi rất muốn ghé thăm để xem không gian đó như thế nào, và cũng là để tìm một cuốn sách mà mình yêu thích.

Khi đến nhà sách, tôi không khỏi ngạc nhiên trước không gian đẹp đẽ và ngăn nắp. Các kệ sách được sắp xếp gọn gàng, từ sách giáo khoa đến tiểu thuyết, tất cả đều rất đa dạng. Mùi giấy mới và hương thơm của những cuốn sách cũ hòa quyện lại tạo nên một cảm giác dễ chịu.

“Wow, đẹp quá!” Hương kêu lên, ánh mắt sáng lên khi thấy những cuốn sách mới ra mắt. “Mình đã nghe nhiều người nói về chỗ này rồi, nhưng chưa có dịp ghé thăm.”

“Ừ, mình cũng vậy. Đây là lần đầu tiên mình đến đây,” tôi nói, cảm giác phấn khích dâng lên.

“Đi thôi, chúng ta hãy bắt đầu tìm sách nào!” Minh Hà kéo tay tôi, và cả nhóm cùng nhau đi sâu vào bên trong nhà sách.

Khi đang đứng trước một kệ sách về văn học, bất chợt tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc cất lên. “Em cần  tìm cuốn nào à?” Tôi quay lại và nhận ra đó là người mà đã đụng trúng tôi vào hôm trước , đang đứng ở kệ sách đối diện. Cậu ấy trông có vẻ khá bận rộn khi đang sắp xếp sách và nhìn thấy chúng tôi, cậu ấy mỉm cười lịch sự.

“Hello anh Phúc ! Hôm nay anh cũng phải đi giúp bố mẹ anh à?,” Minh Hà lên tiếng. “Mà anh đang làm gì vậy ?”

“Ừ,  được hôm nghỉ mà mẹ cũng bắt anh đi mệt chết đi được, anh còn phải   giúp bố mẹ sắp xếp lại sách mới nhập về. Bố mẹ anh khá bận, nên anh ra đây hỗ trợ một chút,” Phúc đáp, vẻ mặt tự nhiên.

Đối với tôi ấn tượng về người lúc trước đụng trúng tôi rất lớn, ấy mà hôm nay tôi mới biết người đó là Phúc – con trai cô Nga giáo viên cũ của tôi đã thế còn hơn tôi 1 tuổi

" Là em sao hôm, trước xin lỗi vì đã đụng trúng em nha." Anh Phúc gượng gạo cố rặn ra nụ cười.

"Không sao ạ!" Tôi cũng chỉ biết dùng nụ cười yếu ớt để đáp lại nụ cười gượng gạo của anh Phúc.

Tôi cảm thấy hơi ngượng ngùng khi bị đưa vào cuộc trò chuyện. Không biết tại sao, nhưng sự xuất hiện của Phúc làm tôi cảm thấy một chút bối rối. Có lẽ vì đây là lần đầu tiên tôi gặp anh ấy trong không gian thân thuộc như thế này.

“Khong biết ở đây có cuốn Chanh Mật Ong không ạ ? Em  đang tìm một cuốn tiểu thuyết thú vị để đọc trong dịp nghỉ,” tôi hỏi, cố gắng giữ cho cuộc trò chuyện tự nhiên.

“Có một cuốn thì phải, hình như mới về , cuốn này rất được yêu thích rất . Nó nói về tình bạn và những kỷ niệm thanh xuân đặc biệt là tình yêu của Gia Khánh và Châu Anh đấy . Mà không biết bây giờ nó ở đâu nữa. Chắc là ở trong khu vực tiểu thuyết này thôi hay em tìm thử xem !” Phúc chỉ về phía kệ sách.

“Cảm ơn anh! Em  sẽ tìm thử,” tôi đáp, lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi biết mình không phải lo lắng quá nhiều về sự hiện diện của cậu ấy.

Khi tôi đang ngắm nghía những cuốn sách trên kệ, tôi chợt nghe thấy tiếng bước chân đến gần. Tôi quay lại và thấy cô  Nga, vẻ mặt thân thiện như thường lệ. “Chào các em! Các em đến mua sách à?” cô hỏi, ánh mắt rạng rỡ.

“Chào cô! Chúng em đến tìm sách cho bạn ạ ,” Minh Hà trả lời, với sự hào hứng.

“Cô rất vui khi thấy các em ghé thăm nhà sách. Nếu cần gì, cứ hỏi cô hoặc Phúc nhé!” Cô Nga nói, sự ấm áp trong giọng nói khiến tôi cảm thấy dễ chịu.

“Cảm ơn cô!” tôi nói, cảm giác vui vẻ dâng lên khi gặp lại cô.

Sau một hồi tìm kiếm, chúng tôi đã chọn được một vài cuốn sách thú vị. Khi đến quầy thanh toán, tôi không thể không để ý đến những bức tranh treo tường, những bức ảnh gia đình của cô giáo Nga và những kỷ niệm ở trường. Tôi không khỏi cảm thấy bồi hồi khi nhớ về những kỷ niệm xưa, nơi mà tôi từng học cùng với những người bạn thân ở trường cũ .

“Em muốn tìm thêm sách gì không,để amh tìm giúp cho?” Phúc hỏi khi thấy tôi có vẻ chăm chú vào một cuốn sách cũ.

“Có một cuốn mà em  rất thích đọc nhưng không biết có ở đây không,” tôi nói, “Đó là cuốn… ‘Mắt biếc’ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ”

“Có một bản ở trên kệ cao kia. Để anh lấy cho em nha,” Phúc cười, nhanh chóng đi đến lấy sách.

Khi anh ấy quay lại với cuốn sách, tôi không khỏi ngạc nhiên trước vẻ đẹp giản dị và sự nhiệt tình của anh ấy . “Cảm ơn anh nhiều!” Tôi nhận sách và mỉm cười.

“Không có gì. Hy vọng em.sẽ thích cuốn này!” Phúc nói, ánh mắt sáng rực.

Khi tôi chuẩn bị thanh toán, Minh Hà và Hương đã nhanh chóng chọn xong và đứng bên cạnh chờ. “Chúng mình đi thôi!” Hương nói, nét mặt vui vẻ.

“Chào anh nhé! Hy vọng sẽ gặp lại,” tôi nói với Phúc trước khi bước ra khỏi cửa hàng. Tôi cảm thấy lòng mình có chút luyến tiếc khi rời khỏi không gian ấm cúng đó.

“Cậu thấy sao? Cậu biết anh Phúc à!” Minh Hà nói khi chúng tôi ra khỏi cửa hàng.

“À ,không . Mình chỉ vô tình bị anh ấy đụng trúng trước cổng trường thôi  không nghĩ rằng mình sẽ gặp anh ấy ở đây,” tôi đáp, cảm thấy một chút lạ lẫm.

“Cậu có thấy anh ấy dễ gần không? Mình nghĩ anh ấy cũng rất thân thiện,” Hương nhận xét.

“Đúng vậy,” tôi mỉm cười, nhưng cũng không thể ngừng nghĩ về cuộc gặp gỡ bất ngờ này. Liệu có phải đó là một dấu hiệu tốt cho những ngày sắp tới không?

Khi trở về nhà, tôi mở cuốn sách vừa mua ra xem. Những trang giấy trắng như mời gọi, từng câu chữ trong đó như mang đến cho tôi những hình ảnh đầy sống động về những kỷ niệm xưa cũ. Tôi cảm thấy tràn đầy hứng khởi cho những trang sách mới và cả những mối quan hệ mới ở trường.

Đó là một ngày đáng nhớ, và tôi hy vọng rằng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với mình tại ngôi trường này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro