Tập 38
Nhất Phong mút chặt đôi môi mềm mại của Thiên Minhnhư muốn hút hết hơi thở thơm nồng đang phát ra từ mũi Thiên Minh, cơ thể Thiên Minh từ từ mềm nhũn buông lơi dần theo cảm xúc mê man bất tận, bất giác từ cổ họng có một tiếng rên nhẹ
Thiên Minh: ưhm...
Nhất Phong Thiên Minhmơn trớn cởi hết quần áo trên người đối phương ném xuống giường, chỉ còn lại hai tấm thân trần như nhộng quấn lấy nhau
Nhất Phong mở cái hộp của Thiên Minh ra, thấy một sợi vải liền rút ra, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Thiên Minh
Nhất Phong: em để sợi dây vải này trói anh à
Thiên Minh gương mặt đỏ ửng nhìn Nhất Phong lắc đầu
Nhất Phong: chứ sao
Thiên Minh đưa tay chụp lấy sợi vải lụa, trước mặt Nhất Phong luồn sợi vải xuống hai viên bi, choàng qua gậy thịt, rồi cột lại, sau đó rút thêm một sợi vải lụa, cột cho Nhất Phong y như của mình, Nhất Phong đơ người kinh ngạc
Nhất Phong: em làm gì vậy Thiên Minh
Thiên Minh đỏ mặt lí nhí trả lời: không phải anh muốn làm nguyên một ngày sao, cái này sẽ giữ lâu hơn
Nhất Phong nhìn Thiên Minh cười ma mảnh: anh có cách lâu hơn nè
Thiên Minh: hửm
Nhất Phong cúi xuống giường nhặt thắt lưng mình lên, nhanh chóng trói tay Thiên Minh lại, treo lên thành giường, còn Thiên Minh thì trợn mắt nhìn Nhất Phong
Thiên Minh: anh trói em làm gì
Nhất Phong: mấy năm trước, khi chúng ta động phòng, em trói anh lại, bây giờ chúng ta động phòng lần nữa, anh cũng muốn em biết cảm giác bị trói như thế nào
Thiên Minh: anh xấu xa thật đó Nhất Phong, lâu như vậy mà..
Nhất Phong: đối với em, anh lúc nào cũng như vừa mới gặp
Thiên Minh: hừm
Nhất Phong: bảo bối, em cầm sợi dây đi, như vậy sẽ không đau cổ tay em
Thiên Minh: ừm
Thiên Minh cầm chặt sợi dây để trụ cơ thể, tay bị cột vào giường, chân thì ngồi bẹp, thân thể trần trụi, trắng mịn nõn nà nhìn Nhất Phong
Nhất Phong cười ma mãnh nói: anh còn cái này cho em xem
Thiên Minh: gì vậy Nhất Phong
Nhất Phong đưa tay kéo mạnh, màn che ở giường rớt xuống, xung quanh 3 phía của giường được gắn gương sắt bóng loán, phản chiếu thân thể trần trụi của cả 2, Thiên Minh nhìn vào gương, gương mặt đã đỏ càng thêm đỏ hơn
ở bên Nhất Phong lâu như vậy, đã cũng nhau ân ái triền miên đến kiệt sức, đây là lần đâu tiên, Thiên Minh có thể ngắm trực tiếp cơ thể cả hai phản chiếu qua tấm gương sắt bóng loáng
Thiên Minh e thẹn, úp mặt vào đôi tay đang bị treo lơ lững, nhưng nhìn đâu cũng thấy cơ thể cả hai đang phản chiếu vào gương
Nhất Phong: ha ha ha, Thiên Minh, em mắc cỡ thật là đẹp
Thiên Minh: anh......
Nhất Phong dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể Thiên Minh, mơn trớn trên từng tấc da thịt mịn màng
Thiên Minh: ah.....
Thiên Minh khó chịu, nhưng không dám mở mắt, mỗi lần mở mắt, thấy bản thân trong gương, cảm giác ngượng không nói nên lời
Nhất Phong nhoẻn miệng cười ma mảnh: mở mắt nhìn anh đi Thiên Minh
Thiên Minh: không, em ngại
Nhất Phong: đây không phải lần đầu chúng ta cùng nhau, sao em lại ngại
Thiên Minh: nhưng là lần đầu em thấy cơ thể mình cùng với anh
Nhất Phong đưa tay hôn lấy đôi môi của Thiên Minh, mút chặt lấy lưỡi Thiên Minh, đột nhiên, Nhất Phongkhẽ cau màu khó chịu
Nhất Phong: khi nãy em uống gì vậy Thiên Minh
(((Thiên Minh lo lắng sợ Nhất Phong biết sẽ ngừng lại, vì Nam hậu dặn sau khi uống ngọc châu, trong vòng 3 canh giờ nếu không giao hợp sẽ không thể có con)))
Thiên Minh: sao vậy Nhất Phong
Nhất Phong: anh....
Mật ngọt từ ngọc châu tiết ra làm Nhất Phong hưng phấn tột độ, muốn triệt để triền miên, làm Nhất Phong sợ đó là xuân dược, không kìm chế được sẽ làm Thiên Minh đau
Thiên Minh rưng rưng: Nhất Phong, anh không muốn làm với em hả
Nhất Phong: không phải
Thiên Minh: chứ sao
Hỏa dục trong người Nhất Phong phừng phừng, dường như thiêu đốt toàn thân, Nhất Phong không thể kìm nén, sắp không trụ được nữa
Nhất Phong: anh làm em đau, em có giận anh không
Thiên Minh: không
Nhất Phong: anh xin lỗi, anh.....
hơi thở nóng rực thiêu đốt cơ thể, toàn bộ lý trí của Nhất Phong đều bị thiêu rụi, Nhất Phong lao đến mút chặt lấy đôi môi của Thiên Minh, bàn tay xiết chặt lấy cơ thể Thiên Minh, mạnh bạo bóp vào từng vị trí mềm mại trên ngườiThiên Minh
Nhất Phong mãnh liệt dùng cái lưỡi của mình quấn chặt lấy lưỡi của Thiên Minh, mút nếm, từ ngoài bào trong, sâu rồi sâu thêm nữa, thám thính vào tận bên trong làm thân thể Thiên Minh mềm nhũn, không còn chút sức lực
Thiên Minhđau đớn nhăn mặt, từ trước đến giờ Nhất Phong chưa bao giờ mạnh tay như vậy với Thiên Minh, đáy lưỡi Thiên Minh tiết ra một vị rất ngọt, mà chính Thiên Minh cũng cảm nhận được, cảm giác đau dường như không còn tồn tại, Thiên Minh cảm thấy hưng phấn tột cùng
Thiên Minh: ưhm.....
bàn tay của Nhất Phong thô bạo chạm vào cơ thể Thiên Minh, bóp lấy từng khoảng da thịt từ vai xuống ngực, lướt qua hạt đậu thịt, mạnh mẽ xe tròn hạt đậu đến đỏ ửng, Thiên Minh bị cột, không thể chống cự, khó chịu tột cùng, Nhất Phong rời bỏ nụ hôn nồng nàn, di chuyển xuống ngực, dùng hết sức mút lấy hạt đậu trên ngực Thiên Minh
Thiên Minh: ah... Nhất Phong....
Thiên Minh: ah.........
Thiên Minh quằng mình khó chịu, rên rỉ trong không trung, nhìn vào hình ảnh bản thân và Nhất Phong trong gương, e thẹn đến đỏ mặt, Nhất Phong rời bỏ vị trí, Nhất Phong mơn trớn tận hưởng, mân mê từng tất da thịt trên người Thiên Minh, rồi trượt dần xuống dưới ngoạm lấy cây thịt nóng hực của Thiên Minh, Nhất Phong mút, liếm nhanh chậm nhịp nhàng, từ từ đút sâu vào khoang miệng, Thiên Minh nắm chặt cái chăn, ưỡng người, rên lớn vào không, Nhất Phong mút rất mạnh, làm hồn phách Thiên Minh như lơ lửng lên mây, lâng lâng bất tận
Thiên Minh: ah... Nhất Phong, thả em ra.. a..
Nhất Phong vẫn không để ý đến lời Thiên Minh nói, vẫn say sưa làm việc mà bản thân đang làm
Thiên Minh khó chịu, ngọ nguậy đỏ hết cả tay
Thiên Minh: Nhất Phong.... a.........
Nhất Phong mơ màng nghe tiếng la của Thiên Minh, đưa tay giật đứt sợi đai đang treo Thiên Minh trên không
.
Nhất Phong: Thiên Minh, anh không kìm được, em thơm quá
Thiên Minh toàn thân không còn chút sức lực, rũ rượi nằm bẹp trên giường
Thiên Minh: ưm.....
Thiên Minh: Ah..........
.
Thiên Minh: ưm......
.
.
.
Thiên Minh uốn éo cơ thể, tiếng rên liên hồi phát ra từ cuốn họng, toàn thân nóng rực như than hồng, hai bàn tay bấu chặt vào tấm ga giường bên dưới
Những tiếng ú ớ phát ra từ miệng Thiên Minh càng làm ai kia kích thích hơn nhìu
Thiên Minh: ưhm....... ưhm.... ưhm......
Nhất Phong ngước lên nhìn cả hai trong gương, làm làm Nhất Phong kích thích đến lạ thường,
Nhất Phong đẩy mạnh ba ngón tay chọt ngoáy vào cúc huyệt, thô bạo xâm lấn, mở rộng cúc huyệt đến trươn ướt nhầy nhụa
.
Thiên Minh: em... khó.... chịu.... a.... ư..... ưm....
Nhất Phong ngồi dậy, đẩy mạnh cây thịt nóng hổi của mình vào cút hoa mềm mại, trơn ướt của Thiên Minh
Thiên Minh: a..... a...... đau.............. a....... em....... a....... đau..................................
Thiên Minh: a... em.... đau .. a.......
Thiên Minh: ah......
Nước mắt Thiên Minh rỉ rả tuôn rơi, Thiên Minh cảm thấy Nhất Phong dường như không còn nghe được tiếng nói của Thiên Minh, trước đây, mỗi lần Thiên Minh kêu đau, Nhất Phong sẽ nhẹ nhàng dừng lại, nhưng lần này.....
Thiên Minh bất giác nhìn bàn tay của Nhất Phong, thấy Nhất Phong đang dùng một tay bấu chặt vào đùi Nhất Phong, hằn đỏ đến bật máu, Thiên Minh cảm nhận được hành động đó như Nhất Phong đang kìm nén, kìm nén rất dữ dội để không làm Thiên Minh đau hơn
Thiên Minh tự dùng tay từ từ trượt lên, trượt xuống cây gậy thịt của mình, chậm dần, rồi nhanh dần, tiếng va chạm da thịt lớn dần hòa với tiếng rên rỉ của cả hai.
Nhất Phong: Thiên Minh, anh......
Máu từ đùi Nhất Phong chảy trên giường, Thiên Minh đau xót chồm người lên nói nhỏ vào tai Nhất Phong
Thiên Minh: đừng kiềm nén nữa, em chịu được mà
Thiên Minh dùng hai tay xoa nắn, vuốt ve thân thể Nhất Phong, một thân thể rắn chắc, cường tráng, mạnh mẽ
Nhất Phong cuồng nhiệt, đẩy gậy thịt nhanh nhanh dần, ngày một nhanh dần
Thiên Minh: a...... a...... anh...... sâu....... quá......... a........... a...................... a....
Nhất Phong đẩy người Thiên Minh ngã xuống giường
Những cú đâm, thúc mạnh dần, mạnh dần, nhanh dần nhanh dần, tiếng rên vang dội cả giang phòng, tiếng da thịt va chạm liên tiếp mạnh mẽ phát ra âm thanh chát chát
Thiên Minh: a..... a...... a...... ... ư..... ư...... ư......... a...... a...... a........ ư........ ư..... ư........... a......... đừng ....... ư..... a..... ư..... a....... a....... a...... ư........ ưm...................
Tiếng rên rỉ liên tục vang lên, hai thân thể rỉ rả mồ hôi, cả hai thay đổi tư thế liên tục, khắn khít hòa quyện vào nhau.
Nhất Phong nằm xuống để Thiên Minh ngồi lên, Thiên Minhtrượt cúc huyệt của mình trên cây thịt của Nhất Phong, những giọt hồ rơi rỉ rả rơi ra như tắm, tiếng rên dồn dập, cảnh tượng tuyệt hảo đến mê hồn, âm thanh da thịt chạm vào nhau mãnh liệt nhịp nhàng vang vọng cùng với tiếng rên rỉ của cả hai hòa làm một
.
.
.
Nhất Phong trượt tay trên người Thiên Minh sờ soạn, hai bàn tay dùng hai ngón tay se mạnh hạt đậu trên ngực Thiên Minh, cắn mút từng tất thịt mềm mại trên người Thiên Minh, cúc huyệt Thiên Minh thắt chặt lại ôm khít trơn trượt bao nhiu, bàn tay Thiên Minh tự bóp chặt lấy cây thịt của mình bấy nhiu, mồ hôi rỉ rả như tắm
Những tiếng ú ớ phát ra từ họng Thiên Minh càng làm ai kia kích thích hơn nhìu
Thiên Minh: ưhm....... ưhm.... ưhm......
.
.
.
Thiên Minh đỏ mặt nhìn hành động của cả hai trong gương, úp mặt vào ngực Nhất Phong
Nhất Phongđưa tay trượt mạnh cây gậy thịt của Thiên Minh bằng tốc độ nhanh nhất có thể, hai sợi vải bị đẩy trượt ra khỏi gậy thịt của cả hai, Nhất Phong đẩy nhanh hơn cúc huyệt khít chặt hút chặt lấy gậy thịt của Nhất Phong, một lúc sau, Thiên MinhNhất Phong cùng lúc rùng người, bắn ra chất nhầy từ gậy thịt
Thiên Minh ngã người, nằm lên cơ thể Nhất Phong, cả hai mệt nhoài ngủ thiếp đi
.
.
một lúc sau, Nhất Phong mơ màng tỉnh dậy, thấy Thiên Minh đang úp mặt vào ngực Nhất Phong, nước mắt rơi lả tả, Nhất Phong bật dậy, ôm Thiên Minh vào người
Nhất Phong lo lắng hỏi: bảo bối, em bị sao vậy, em có sao không
Thiên Minh: em xin lỗi, em sai rồi, tại em mà anh bị thương rồi
Nhất Phong nhìn xuống đùi mình, thấy vết bấu khi nãy thì mỉm cười xoa đầu Thiên Minh
Nhất Phong: anh đã nói rồi, thà anh đau, anh sẽ không sao, nếu như em đau, anh sẽ đau hơn gấp trăm ngàn lần
Thiên Minh: anh là đại đại ngốc
Nhất Phong: khi nãy em uống là xuân dược hả Thiên Minh
Thiên Minh: không phải xuân dược, nhưng em chỉ có một viên thôi, không có lần nữa đâu, nhìn anh kìm nén, mà em đau lòng
Nhất Phong đưa tay sờ nhẹ lên mấy vết hằn trên người Thiên Minh rồi nhẹ nhàng ôm Thiên Minh vào người
Nhất Phong: anh xin lỗi, anh làm em bầm hết người rồi
Thiên Minh: anh xấu xa
Nhất Phong: bảo bối, chúng ta, ngừng thôi, nhìn em như vậy, anh đau lòng quá, bầm hết người rồi
Thiên Minh dựa đầu vào ngực Nhất Phong lí nhí: không phải anh nói hôm nay ngày lành sao, ăn rồi chúng ta làm tiếp cũng được mà
Nhất Phong: em không giận anh sao
Thiên Minh tròn xoe mắt nhìn Nhất Phong: anh ngốc, là em uống thuốc làm anh không kìm được mà
Nhất Phong: giờ anh có thể tiết chế rồi, anh bế em đi tắm, sau khi tắm anh kêu hạ nhân đem đồ ăn lên, ăn xong rồi anh sẽ chuộc lỗi với bảo bối của anh
Thiên Minh: ừm
Nhất Phong: lần sau không được uống linh tinh như vậy nữa biết không, anh không thích nhìn thân thể em chi chít vết bầm như vậy đâu
Thiên Minh: không xài nữa đâu
Nhất Phong: ừm..
Nhất Phong: nằm thêm một lát, anh bế em qua tắm
Thiên Minh: ừ
.
.
Sau khi tắm xong, Nhất Phong và Thiên Minh Minh ăn buổi trưa của mình rồi, nằm nghỉ ngơi một lúc thì cả hai triền miên ân ái, tận hưởng triệt để ngày lành đại hôn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro