Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Xin lỗi mọi người, để cho truyện thêm bí ẩn thì au sẽ khôq giới thiệu nhân vật .___. Gomenasai mina-sannnnn !! >>A<<
-- Dòq phân cách -------------------------

- Này ! Đợi tớ với , con gái gì đâu mà chạy nhanh quá vậy ? - Ở đó , có một cậu bé đang hớt hải chạy về phía cô bé

Giọng nhỏ từ xa vọng lại :

- Vũ à , sao cậu chậm rùa thế ? Mau lên !!

Rồi chợt cô bé đứng lại chỉ về phía sóng biển đang ồ ạt đập vào bãi cát vàng mịn kia và thốt lên - Vũ nhìn này ! Đẹp chưa ?

Cậu bé đứng lại nhìn về hướng mà nó chỉ , nơi mà ông mặt trời sắp đi ngủ , nơi ánh hoàng hôn đang chiếu lên bóng của 2 đứa trẻ chỉ chạc chừng 10 tuổi .

- Ừ , đẹp..- Cậu bé đang nói thì bỗng nó chen ngang vào :

- Tớ thích cậu đấy - Nhưng cô bé chỉ thấy cậu cười rồi bác tài xế đến bên cạnh cậu thì thầm điều gì đó với đôi mắt u sầu . Chợt nụ cười cậu vụt tắt và thay vào đó là khuôn mặt tái nhợt , giờ đây đôi chân nhỏ của cậu trở nên vội vã và biến mất dưới ánh hoàng hôn ấy để lại vô vàn câu hỏi trong lòng cô bé .

Nhỏ trở về nhà với một tâm trạng khó tả thành lời

Cảm giác khó hiểu , bồn chồn , lo lắng dâng lên trong lòng nó .

- Ông đã giết người đấy ! - Huh ? Ba má nó à ?

- Công việc của tôi để tôi lo ! -...Giết người ? Chuyện gì vậy...? Nhỏ núp sau cánh cửa ngớ người ra khó hiểu

- Má thằng Vũ chết rồi đấy , hài lòng ông chưa ? Cổ phiếu không lấy được mà chỉ mang tội vào người thêm thôi ! - Bác gái chết rồi sao ? Nghĩ rồi nhỏ khóc nấc lên nhưng ông đã nghe được .

- Nhốt con bé vào phòng , mau ! - Ông ra lệnh và sau đó một tên vệ sĩ kéo nhỏ vào phòng

"Rầm" ! Cánh cửa gỗ được đồ khắc tỉ mỉ từng nét giờ đây khép chặt trước mặt

- Thả tôi ra !! Mấy người có nghe không ?! - 1 lần rồi 2 lần nhưng kết quả vẫn vậy , câu trả lời của nhỏ chỉ là một sự im lặng từ khoảng không phía sau cánh cửa đáng ghét kia .

Nhỏ bất lực nhìn về phía cửa rồi ngất lịm đi vì mệt mỏi

Mặc cho bóng tối và nỗi bất an bao trùm lấy thân hình bé nhỏ kia .

*****

- Nè ! Vy !! Dậy đi mày ! - Nhỏ Nhi lây người làm nó choàng tỉnh dậy .

- Là mơ à ? - Ngồi trong lớp nhưng mồ hôi nhể nhãi khắp người nó

- Mơ anh nào mà tao thấy mày vui thế ? - nó lườm nhỏ rồi nói - Vui cái đầu mày ! Làm phá giấc ngủ của tao !!

- Xin lỗi , xin lỗi vô cùng . Nhưng này , tao có bất ngờ cho mày ! - Nhỏ kéo nó vào WC - Mà mày không thể ở bộ dạng này được !

Vào WC , rửa mặt sạch sẽ rồi nó mới nhận ra hôm nay con nhỏ bạn nó quá khác thường .

- Hôm nay..mày.. -Nó nhìn nhìn Nhi ra vẻ không thích - quá điệu !! - Nó gật gật nhận xét một hồi rồi Nhi lại kéo đi xuống căn-teen

- Nhìn !! - Nhỏ chỉ về phía đám đông đang cản đường kia. - Trai đẹp đó mày.

- Ờ xin lỗi mày nhưng tao không phải dạng mê trai đâu ha - Nó cười rồi chỉ vào mình ra vẻ tự hào , chẳng qua nó muốn ăn trước sau đó ngắm gì thì ngắm thôi . Nó đi về phía đám đông đó rồi hét lên : - Nước sôi đây !! Tránh đường - Nhưng mà trái lại những gì nó nghĩ , đám con gái đó không những không né đường cho nó mà lại lấn áp , đẩy xô nó.

-Á...- Nó ngã nhào ra trước do vướng chân vào một thứ gì đó .

Nghe thấy tiếng hét , cậu đứng đó từ xa nhìn về phía nó rồi chạy lại .

-Đau quá..- Nó xuýt xoa một hồi mới chú ý đến sự hiện diện của cậu .

-Bạn..không sao chứ ? - Nó ngước lên nhìn cậu , giờ thì mặt đối mặt rồi đấy . Cậu ngây ngốc nhìn nó .

-À , ừ . Tôi không sao . - Nói rồi nó khẽ nhăn mặt bởi vì vết thương ở đầu gối của nó đang rướm máu - Chỉ là hơi rát thôi , không có gì .

Nó đứng lên rồi ngã khuỵu xuống nhưng may là cậu đã đỡ được nó .

-Để tớ đỡ cậu lên phòng y tế . - Cậu bế nó lên đi về phía dãy hành lang , nơi có phòng y tế ở đó .

-Tôi tự đi được , cậu chỉ cần cho tôi mượn bả vai cậu thôi ! - Nó cứ vùng vẫy mãi

-Ngoan nào , đến nơi rồi - Cậu mỉm cười mở cửa phòng y tế ra nhưng chẳng có ai ở trong đó cả , cậu bước đến giường rồi thả nó xuống đó .

-Cậu đi lên lớp đi , sắp hết giờ nghỉ giải lao rồi . Cậu sẽ bị trễ tiết đó - Nó vẫy vẫy tay như đuổi cậu đi .

-Không sao đâu , chỉ trễ một chút thôi mà . - Cậu cười cười , nhưng giờ nó mới nhận ra . Thật chất cậu cũng đẹp trai chứ - Cậu...tên Linh đúng không ?

Nhưng cậu nhận được cái lắc đầu từ nó , điều đó khiến cậu hụt hẫng , nó nhận ra rồi nói như muốn đưa cậu về thực tại :

-Tôi tên Vy , còn cậu ?

-Tớ tên Vũ . - Vũ ? À đúng rồi , nhìn kỹ thì cậu cũng giống giống cậu nhóc trong mơ nó đó chứ !

-Nhắc mới nhớ , sáng nay tôi mơ thấy có một cậu nhóc hệt như cậu vậy nhưng mỗi tội là cậu già hơn cậu nhóc đó thôi .

-Cậu mơ thấy chuyện gì ? - Cậu tiếp tục hỏi tới .

-Ờ thì... - "Tùng , tùng , tùng" tiếng trống cắt ngang lời nó - Thôi tôi về lớp . Cám ơn cậu nhé , hẹn gặp lại . - Tiếng nó vọng lại ở phía sau , để lại mình cậu đứng đó như chôn chân tại chỗ nhìn cho đón khi hình bóng nó biến mất ở cuối dãy hành lang .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: