Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trang 3: Định Mệnh Cay Đắng! 3

Bà Lan thoáng im lặng thở dài nhìn xa xăm rồi nói: 

 -Tâm sự này chị luôn giữ kín trong lòng không dám nói ra với ai vì sợ nói ra sẽ bị người đời cười chê, chế giễu dèm pha. Chị chưa bao giờ kể với ai. Nhưng không hiểu sao gặp em chị lại thấy có cảm tình và có thể tâm sự được. Có lẽ chị nên nói ra để cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút. 

 Bà Lan im lặng giây lát rồi bắt đầu câu chuyện buồn của cuộc đời mình. Ngày xưa vì chiến tranh loạn lạc, cuộc sống khó khăn nên ba mẹ chị phải dắt chị rời xứ sở Bạc Liêu lưu lạc nơi khác khi chị mới năm hoặc sáu tuổi. Bà ngoại chị cũng cùng đi theo vì bà chỉ có mẹ chị là đứa con gái duy nhất và bà cũng chẳng còn họ hàng thân thích gì ở quê. 

 Rồi lần lượt các chú, bác của chị cũng đi lưu lạc nơi khác, ở quê cũ chỉ còn lại ông bà nội và người chú út của chị. Rồi năm tháng trôi đi chiến tranh kết thúc gia đình chị chỉ còn lại ba mẹ và chị, bà ngoại của chị bị bệnh và mất trên đường lưu lạc. Rồi gia đình chị đến lập nghiệp ở Đồng Nai. Ba mẹ chị trồng trọt và buôn bán nhỏ ngoài chợ. 

Gia đình chị cũng thư từ về quê cũ cho ông bà nội và các chú bác nhưng chẳng nhận được hồi âm nào. Ba mẹ chị định bụng sẽ dắt chị về thăm lại quê vào cuối năm nhưng chưa thực hiện được thì ông bà đã mất trong một lần chìm đò trên sông bỏ lại chị bơ vơ khi mới mười sáu tuổi đầu. Chị đã khóc hết nước mắt khi hay tin ba mẹ mình mất. 

Ba mẹ mất rồi chị ở lại Đồng Nai một thân một mình cũng chẳng biết làm gì nên chị xuống Sài gòn xin làm đủ mọi công việc làm thuê, làm mướn để kiếm tiền. Thân gái nhỏ tuổi mồ côi phải sống lủi thủi một mình ở Sài gòn kiếm sống, cũng may chị làm thuê cho một cửa hàng tạp hóa, được bà chủ thương tình cho ngủ ở trong cửa tiệm luôn nhưng tám giờ là phải vào trong đó rồi bà chủ khóa cửa lại để về nhà, cứ thế chị ở luôn trong đó không ra ngoài được. 

Những đêm buồn nằm nhớ ba mẹ mà chị tủi thân đến bật khóc. Lúc bấy giờ chị chỉ mong một ngày nào đó được về lại quê xưa kiếm lại chú bác mình. Chị chỉ nhớ được tên ông bà nội là ông bà giáo Tân ở Bạc Liêu ngoài ra chẳng nhớ gì nữa cả. 

 Thời gian sau đó chị xin vào làm giúp việc nhà cho một gia đình giàu có, gồm có ông bà chủ, hai đứa con trai còn nhỏ tuổi và em trai của bà chủ. Ông bà chủ rất tốt bụng và hai đứa nhỏ cũng rất quý chị. Riêng em bà chủ hay nhìn bà bằng ánh mắt lạ, và thỉnh thoảng kêu chị lên phòng cạo gió cho ông ta, rồi giở trò sờ soạng nắm tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro