Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cuộc sống tươi đẹp

Bạn có từng tin vào định mệnh?

Khi bạn xuất hiện trong thế giới này dưới hình hài một đứa trẻ..

.. đó, là số phận

Khi bạn vô tình lướt qua ai đó trên một con phố..

..đó, là ngẫu nhiên

Khi bạn đột nhiên 'cảm nắng' một ai đó..

..đó, là duyên phận

Và khi có một người nào đó đột ngột bước vào trái tim của bạn..

..đó, chính là ĐỊNH MỆNH!

Phố Haido, Tokyo, Nhật Bản

"Con đi đây ạ!"

Một cô bé khoảng chừng mười lăm tuổi đang vụt chạy ra khỏi ngôi nhà phía cuối góc phố, ngôi nhà xinh xắn với những bức tường được phủ một màu vàng nắng rất đẹp. Trước nhà, hai cây anh đào đang nở rộ, những bông hoa đã hé mở như khoe sắc hồng của chúng dưới ánh nắng sớm vàng nhẹ, những cánh hoa anh đào mỏng manh bay bay trong gió tạo nên một khung cảnh thật đẹp.

Từ trong nhà, một người phụ nữ tiều tụy khoảng ngoài ba mươi bước ra, gương mặt gầy gò tái nhợt, nhìn theo cô bé bằng một ánh mắt thật dịu dàng. Bà luôn cầu chúc những điều tốt đẹp sẽ đến với cô con gái bé bỏng của mình.

.

..

...

Dọc hai bên phố, hai hàng cây anh đào đang nhuốm cho con phố này một màu hồng thật đẹp. Cũng phải, cây cối chỉ chờ đến mùa xuân để chúng được cởi bỏ chiếc áo xấu xí bấy lâu nay và khoát lên mình một chiếc áo xanh mới. Anh đào cũng vậy, chúng cũng chỉ chờ đến khoảnh khắc này để được thỏa sức khoe những bông hoa sắc hồng cho tất cả mọi người được chiêm ngưỡng, làm đẹp thêm cho cuộc sống.

Trước vẻ đẹp của những bông hoa anh đào, cô bé đang vội vã chạy đến trường vì sợ trễ học cũng phải dừng lại ngắm, gió khẽ đưa những cánh hoa mong manh bay nhẹ trong không trung. Cô bé đưa đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình lên hứng những cánh hoa mỏng manh đó, đôi mắt màu lục bảo tuyệt đẹp ngước nhìn lên để ngắm những tán hoa anh đào đang nở rộ, ánh nắng chiếu xuyên qua đáy mắt ánh lên một tia nhìn thích thú, gió nghịch ngợm khẽ hất tung những lọn tóc màu hoa đào.

"Đẹp thật!"

Cô bé nói với một nụ cười đẹp trên môi, mọi người trong phố thường nói cô bé rất giống hoa anh đào, từ cái tên, vẻ ngoài cho đến tính cách. Vừa xinh đẹp, trong sáng và mỏng manh, vừa mạnh mẽ, kiên cường. Rồi như chợt nhớ ra một điều gì đó, cô bé lại vội vã chạy đi, để lại những cánh hoa anh đào vẫn mãi rơi trong gió...

.

..

...

Trường Trung học Haido

Từ đằng xa, cô bé tất tả chạy tới, nét mặt đầy vẻ lo lắng và có phần tức giận, thậm chí cô bé có thể nghe rõ tiếng lầm bầm của mình:

"Chết thật! Sao mình lại hâm như vậy chứ, sắp trễ học rồi!"

Khuôn mặt đỏ ửng với những giọt mồ hôi lấm tấm cho thấy cô bé đã phải dùng hết sức lực chạy tới trường. May mắn là khi chuông vừa reo thì cô bé cũng kịp chạy qua cổng trường trước khi cửa đóng lại.

Haizzz, bộ dạng cô bây giờ hệt như con mèo bị mắc mưa vậy, thê thảm quá đi mất! Cô bé than thở rồi dùng tốc độ nhanh hơn cả ánh sáng, véo một cái chạy vào lớp.

"May quá, kịp rồi! Ông thầy cũng đi trễ như mình, hắc hắc."

Cô mừng thầm trong bụng, rồi trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả bạn học trong lớp, rất hiên ngang bước về phía bàn của mình, ngồi xuống.

.

..

...

Reeeeeeeeeeeeeeeeeng

"Tiết sau học tiếp, chúc các em ăn trưa ngon miệng."

"Chúc sensei ăn trưa ngon miệng ạh!!"

Hết tiết hai, các học sinh lần lượt ra khỏi lớp để xuống nhà ăn, một số học sinh thì lại mệt mỏi úp mặt xuống bàn tỏ vẻ không quan tâm.

Một người đang nhìn về phía cô bé đi trễ lúc nãy - hiện giờ cũng đang úp mặt xuống bàn bằng ánh nhìn tóe lửa, hùng hùng hổ hổ đi tới bên cạnh.

" HARUNO SAKURAAAAA!!! Cậu đã nói sẽ cho tớ mượn vở bài tập, vậy mà tại sao sáng nay lại đến trễ như vậy hả?"

Cô bé tóc vàng xinh xắn đang đứng trước mặt Sakura la lớn, đôi mắt màu đại dương ánh lên một tia nhìn giận dữ. Rõ ràng là cô bé đang rất tức giận vì cô bạn của mình đã không giữ lời hứa.

Sakura uể oải nhổm dậy nhìn cô nàng với ánh mắt hối lỗi:

"Hinako, tớ xin lỗi. Vì tối qua tớ thức khuya làm bài tập nên.....cậu tha lỗi cho tớ nhé!"

Bằng cái nháy mắt tinh nghịch và nụ cười dễ thương nhất có thể, Sakura đang cố gắng làm Hinako - cô bạn thân nhất của mình nguôi giận. Nhận được cái nháy mắt và nụ cười ngây thơ vô-số-tội của Sakura, quả bóng tức giận trong đầu Hinako đã bị nó chích một cái xẹp lép. Hinako tự rủa thầm trong bụng là tại sao lại không thể ghét được cô bạn này và tại sao lại có thể trở thành bạn thân của cô nàng tinh quái này được.

"Tha cho cậu đấy Sakura, tớ chẳng dư hơi để giận cậu đâu. Nhưng cậu nên chú ý đến sức khỏe của cậu đấy, học sinh gương mẫu mà lại đi trễ thế àh! Lần sau còn đi trễ nữa thì biết tay tớ."

"Biết rồi, biết rồi mà! Cảm ơn cậu Hinako!"

Mỉm cười tinh nghịch, tuyệt chiêu sát thủ làm người khác xiêu lòng của Sakura được tung ra nhưng lại bất ngờ nhận được ánh mắt gian xảo của Hinako.

"Nhưng bù lại hôm nay cậu phải đãi tớ ăn!"

Đáy mắt Sakura bỗng ánh lên một tia nhìn ngạc nhiên nhưng rồi lại vui thích, không ngờ cô bạn Hinako cũng biết tính toán ra phếch, nhưng tốt nhất là nên chiều cô bạn này vì nếu không cô nàng sẽ giận và hét toán lên mất.

"Được rồi Hinako, hôm nay tớ sẽ đãi cậu."

"Vậy thì nhanh lên, tớ sắp chết đói rồi này!"

Nói xong, Hinako vội kéo tay Sakura, lôi cô ra khỏi bàn rồi chạy nhanh về phía nhà ăn, Sakura cười khanh khách chạy theo sau khiến một chàng nào đó nhìn thấy liền ôm ngực ngây ngất đến...té xỉu.=.="

Đừng thắc mắc vì sao anh chàng kia lại như thế, nhưng nếu muốn biết, chỉ cần tùy tiện hỏi bất cứ người nào trong trường: 'Sakura là ai?' thì nhất định đều nhận được một câu trả lời: Chính là cô ấy! Người có nụ cười sát thủ vô địch dễ thương xinh xắn chết người! Nhưng khuyên bạn...đừng dại mà chọc vào.

Đúng vậy, cô nàng tinh nghịch Sakura này chính là mĩ nữ nằm trong top 10 những mĩ nữ siêu cấp của trường Haido. Vẻ ngoài xinh xắn + cá tính nổi trội + thành tích từ mẫu giáo đến bây giờ đủ để chất đầy một kho, Sakura hiển nhiên trở thành 'bia ngắm' của biết bao nhiêu thằng con trai trong trường. Thế nhưng, các chàng chưa kịp bắn mũi tên đầy-trái-tim-hồng bay bay đến cô nàng thì đã bị ai đó hạ đo ván trước rồi, và người làm cái chuyện tàn nhẫn là giết chết những trái tim đầy nhiệt huyết của các chàng trai chính là Hinako, bạn thân của Sakura!

Chỉ trừ lúc ở nhà, còn lại lúc ở trường, hai người này lúc nào cũng dính với nhau như keo dính chuột, ngay cả lúc đi WC cũng phải lôi kéo người kia đi cùng, Hinako - người cũng thuộc top 10 mĩ nữ trong trường, được mệnh danh là 'la sát tiểu thư - người chớ nên đụng', nhìn thấy bạn mình bị đám con trai bu như ruồi thì không khỏi trỗi dậy tình mẹ gà mái che chở cho gà con, một cước liền đá văng tất cả ra ngoài, thể hiện rõ ràng khí thế của bậc tiểu thư hào kiệt!

Cũng không trách được, ai bảo Hinako là trưởng nữ của một gia tộc mấy đời làm võ tướng chứ. Từ đời ông tổ, ông cố ,ông sơ, ông nội, cha, chú, bác gì gì đó đã làm tướng rồi, bây giờ nhà lại mở một võ quán có tiếng ở Tokyo, hỏi sao Hinako không 'giang hồ' cho được.

Đó là lí do thứ nhất về việc không nên chọc vào Sakura, còn lí do thứ hai là gì? Rất đơn giản, một người đã chứng minh, nếu ai đó lân la bắt chuyện với Sakura thì cô nàng sẽ cười rất vui vẻ (điều kiện: không có la sát tiểu thư bên cạnh), nhưng nếu lộ ra ý đồ xấu thì chưa kịp thực hiện hành vi đã bị Sakura tận tình cho một quyền 'chăm sóc' dùm cái mặt rồi.>"

Tội nghiệp, trước khi muốn giở trò với ai đó thì nên điều tra kĩ một chút chứ, chắc kẻ đó không ngờ được một mĩ nữ như Sakura lại đoạt giải Vô địch của Giải đấu Karatedo thành phố cấp trung học. Nhưng cũng nên cảm tạ Sakura vì cô nàng đã ra tay rất nhẹ nhàng, chỉ là một cú vào má trái thôi, chứ nếu không thì đã là một cước ngắm vào 'nơi đó' khiến kẻ kia...hắc hắc, ba ngày không xuống giường được rồi.

Nam mô nam mô, tội lỗi tội lỗi...

.

..

...

Reeeeeeeeeng

"Hôm nay các em học tới đây thôi. Về nhà nhớ chuẩn bị bài đấy!"

"Vâng! Chúng em chào sensei ạh!!!!!!"

Kết thúc buổi học, học sinh cứ như đàn ong vỡ tổ ùa ra ngoài, có người rất giống chim bồ câu hễ cứ tối trời là mỏi cánh bay về nhà, lại có và i người tụm năm tụm ba rủ nhau đi lượt phượt mấy hàng quán, lấp đầy cái bụng đang biểu tình của mình rồi mới chịu về.

"Ngày mai không được đi trễ đấy!"

Hinako quay lại nhìn Sakura trước khi bước lên xe nơi có người bảo vệ đã mở cửa xe sẵn và đang chờ cô chủ nhỏ của mình.

"Cậu đừng lo! Nếu ngày mai tớ đi trễ thì tớ sẽ lại đãi cậu ăn."

"Nhớ đấy nhé!"

Mỉm cười tinh nghịch, Sakura gật đầu. Hinako cũng cười rồi bước lên xe. Ngồi trong xe, Hinako vẫy tay chào cô bạn của mình và Sakura cũng vậy. Cô vẫy tay mãi cho đến khi chiếc xe đã hòa vào dòng người nhộn nhịp trên đường.

.

..

...

Sakura thơ thẩn đi trên con đường về nhà quen thuộc, vừa đi vừa ngân nga hát:

"Mùa xuân mùa xuân đã đến

Cho hoa anh đào nở rộ trong sắc xuân

Đem phép màu làm đẹp cho cuộc sống

Đem bao niềm vui hạnh phúc đến cho muôn người..."

Tiếng hát trong trẻo vang lên, làm cho cảnh vật xung quanh bỗng tươi đẹp hơn bao giờ hết, lòng người ấm lại và dâng trào một cảm xúc khó tả. Hoàng hôn thật đẹp nhưng hôm nay lại mang một sắc đỏ rợn người, u ám, như báo hiệu một điều không may sắp xảy ra...

Sakura thật sự rất muốn về nhà ngay lúc này, cô bước thật nhanh trên con đường về nhà và không hiểu sao bỗng thấy lạnh sống lưng. Chút ánh sáng cuối cùng của mặt trời dần tắt, bóng của Sakura đổ xuống mặt đất trong thật cô độc. Trời tối nhanh một cách bất thường, chẳng mấy chốc con đường về nhà đã vắng tanh và tối mịt. Điều này làm Sakura cảm thấy hơi rờn rợn, nhưng cô đâu phải người nhát gan, cố gắng bước nhanh hơn nữa để mau về tới nhà.

Nhưng con người..vốn không thể chống lại số mệnh

Gió bỗng nhiên thổi mạnh, bao nhiêu là lá cây, hoa cỏ, cát bụi bay tứ tung quất vào mặt Sakura làm cô bước đi khó khăn, mây đen bỗng từ đâu kéo đến vần vũ trên bầu trời, phủ một màu xám xịt.

"Chậc, sao không thấy tivi dự báo là sắp có bão lớn nhỉ?". Sakura nghĩ thầm trong bụng, cô cố gắng bước đi trong khi gió đang quật mạnh vào người. Bỗng nhiên, trước mặt Sakura xuất hiện một đám mây đen lớn, đám mây từ từ cuộn tròn lại, rồi từ tâm đám mây xuất hiện một lỗ đen hun hút. Sakura trợn mắt, không tin nổi vào chuyện đang diễn ra trước mắt mình, dám cá là nếu ngày mai cô đem chuyện này kể cho Hinako nghe thì chắc chắn sẽ bị Hinako cười cho thúi mặt mất.

Chợt, từ lỗ đen phát ra một sức hút rất ghê gớm, mọi thứ không bám rễ trên mặt đất đều bị nó hút vào. Đơn nhiên, Sakura không phải là thực vật, thế nên chân cũng không tự mọc rễ ra bám vào đất được, cô cố bám vào cái cây gần đó, mặc cho tóc tai bay tán loạn trước mặt, giương đôi mắt tràn ngập sợ hãi nhìn vào khoảng đen vô tận, Sakura cố hét lên cầu cứu nhưng dường như chẳng có ai nghe thấy.

Cuối cùng, dưới sức hút mãnh mẽ kia, cả thân người của Sakura bị cuốn vào lỗ đen vô tận.

"Khoooong!!! AAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!"

Tiếng hét của Sakura như chìm lẫn vào âm thanh của gió bấc. Lỗ đen từ từ đóng lại, tan biến hẳn. Gió ngày càng thổi mạnh hơn và theo sau đó là cơn mưa dông tầm tã. Mọi thứ chìm vào màn mưa trắng xóa, tĩnh mịch và u uất. Như chưa hề có chuyện gì xảy ra...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: