Chap 11
...........3 năm sau............
Chính Đình, Từ Khôn, Thừa Thừa và Minh Hạo đều đã tốt nghiệp đại học với thành tích xuất sắc. Cả bốn người chiếm trọn Top 4 của trường.
.............Mấy ngày trước............
- 'Từ Khôn, cậu nhanh chuẩn bị đi. Tớ qua nhà cậu rồi hai đứa mình đi chọn đồ cưới.'_Minh Hạo gọi điện cho cậu
- Có cần phải mang theo 2 cục nợ đi không?
- 'Có chứ! Hai anh ấy cũng phải thử mà.'
- Ừm, tớ biết rồi.
- '30p nữa tớ tới. Đừng làm gì lâu quá nhé.'
- Ừ.
Nói xong, cậu cúp máy. Quay sang bên Chính Đình đang ngồi ăn bánh, xem TV nhà mình, cậu mở lời:
- Anh à, Hạo Hạo nói 30p nữa cậu ấy qua chở mình đi thử đồ cưới.
- Thật hả? Có Thừa Thừa không?
- Đương nhiên là có rồi.
Vừa mới dứt câu nói, tiếng chuông điện thoại của Từ Khôn lại một lần nữa vang lên:
- Alo! Ba nhỏ có chuyện gì vậy?
- 'À. Cũng không có gì quan trọng lắm. Ba muốn nói là cả bốn gia đình đã quyết định sẽ cho con và Minh Hạo giả gái để làm đám cưới nên hai đứa nhớ nên lựa váy cưới nhé.'
- Cái gì? Nhưng tụi con là con trai mà!
- 'Tại vì đám cưới mà có cô dâu sẽ đẹp hơn là 'chú dâu' nên hai đứa cố gắng đi'
- Haizzzz...Con biết rồi.
Vừa cúp máy, cậu liền nhắn tin cho Minh Hạo:
" Tí nữa nhớ giả gái đi thử đồ nhé! Ba nhỏ tớ nói tụi mình phải làm 'cô dâu'"
"Ừm."
............Khoảng 30p sau...........
"Tin...tin...tin..."
Tiếng còi xe vang lên, Từ Khôn và Chính Đình vội vàng đeo giày và đi ra. Chính Đình cùng Thừa Thừa nhìn cả hai người, trong đầu thầm đánh giá:
"Hai người này giả con gái nhìn còn xinh hơn đồ thật, nếu mà còn làm chị em của nhau nữa là cả khối anh theo. Lúc đó chỉ khổ mình."
Đình Khôn leo lên phía sau xe ngồi và cùng nhau nghe nhạc.
.............Tiệm đồ cưới............
Cả bốn người cùng nhau loay hoay trong tiệm đồ rộng lớn không biết bao nhiêu là đồ. Bước qua hàng váy, cậu thấy một chiếc váy cưới rất đẹp,
Cậu gọi chị nhân viên:
- Chị ơi, em muốn xem thử mẫu váy này.
- Em đúng là có mắt nhìn. Đây là mẫu váy đẹp nhất của cửa hàng chị. Em theo chị để thử đồ rồi trang điểm luôn nhé.
- Dạ vâng.
Trong lúc cậu đi thử đồ, Chính Đình cũng đã lựa cho mình được một bộ vest rồi mặc thử. Hắn ngồi ghế, đọc báo, chờ cậu. Tiếng kéo rèo vang lên, hắn ngước đầu lên nhìn, tim đập thình thịch khi nhìn thấy cậu mặc váy cưới, được trang điểm nhẹ, càng nhìn càng giống thiên thần. Chính Đình bước tới, nắm lấy bàn tay trắng nõn của cậu, đặt một nụ hôn nhẹ lên, khẽ nói:
- Thiên thần của anh thật đẹp.
Từ Khôn mỉm cười nhìn Chính Đình, trong lòng cũng thầm đánh giá vẻ ngoài lãng tử của hắn.
.............Bên phía Thừa Hạo............
Minh Hạo đã lựa chiếc váy cưới màu trắng, điểm thêm sắc tím của bướm. Bộ váy của nó trái hoàn toàn với cậu. Của Từ Khôn là sang chảnh, lấp lánh thì nó lại là nhẹ nhàng thanh lịch.
Thừa Thừa mặc vest trái màu với Chính Đình là màu trắng. Nhìn y trưởng thành hơn rất nhiều.
.............Ngày cưới............
Cuối cùng cũng đến lúc hai cặp đôi trẻ về với nhau. Từ Khôn và Minh Hạo được ba lớn của mình là Thái Nghệ Hưng và Hoàng Khải Hạo dắt tay vào lễ đường. Cả bốn cùng nhau đọc lời thề, trao nhẫn, hôn nhau say đắm trong tiếng vỗ tay của bao người.
Sau lễ cưới hoành tráng, chú rể rất hào hứng bế "cô dâu" lên xe và trở về nhà, đến phòng tân hôn của họ.
Chú rể Chu không chịu thêm nổi, đứng trước cửa nhà hôn "cô dâu" đến khi cô dâu không thở nổi mới luyến tiếc buông ra. Rồi biến thái bóp mông "cô dâu" một cái mới mở cửa vào nhà.
Sau đó cả hai cởi đồ rồi bắt đầu ấy ấy.
Không có chuyện đó đâu.
Chú rể Chu tuy rất muốn nhưng không thể để vợ người toàn mồ hôi mà làm được. Vì "cô dâu" rất ưa sạch sẽ nên sau khi cởi đồ, chú rể Chu liền bế vợ vào phòng tắm.
- Sao chúng ta không làm luôn trong bồn tắm nhỉ?
Biến thái họ Chu đang dần xuất hiện. Ôm lấy vòng eo Từ Khôn, Chính Đình kéo người kia lại ngồi lên bụng mình.
- Anh thật biến thái.
Sao nghe mãi vẫn thấy câu nói này đang có ý khiêu khích ý nhỉ? Chính Đình rất thích thú, chôn đầu vào hõm cổ của vợ mà hít hà đến đã luôn. Sau đó cắn nhẹ lên vành tai mẫn cảm khiến người nọ ưỡn người phản ứng, Từ Khôn xấu hổ nói:
- Anh chơi xấu. Không được cắn.
Thật muốn nuốt vào mồm mà ngấu nghiến. Sao vợ mình có thể dễ thương như vậy chứ?
- Được. Anh không cắn nữa. Vậy cho làm nhé?
Từ Khôn dở khóc dở cười. Sao mình lại có thằng chồng biến thái như thế này. Nhưng đến cuối cùng vẫn phải dâng thân cho chồng thôi.
Vì đây là lần đầu dâng thân của Từ Khôn nen Chính Đình rất một mực nhẹ nhàng, rất ra dáng là ông chồng chu đáo.
- Ahh. Đau chết mất!
Từ Khôn hét lên khi một ngón tay của Chung Nhân đang dần đi vào lỗ nhỏ sau mông mình.
- Thả lỏng nào. Không sẽ rất đau đó._Chính Đình lo lắng
Nhờ nước trong bồn thay dịch bôi trơn nên sau một lúc đau đớn cuối cùng cũng mở rộng được lối vào, đau đớn liền bị khoái cảm thay thế. Rút ba ngón tay ra, Chính Đình từ từ đâm vào lỗ nhỏ vì nếu đâm thẳng, vợ hắn sẽ rất đau và hắn cũng sẽ rất đau lòng.
- Woah. Tuy hơi đau, nhưng cũng...ah...thoải mái...
Từ Khôn rên rỉ, rướn người lên hôn môi người kia, vẻ mặt trông cực kì dâm đãng.
- Có đã không? Như thế nào?_Chính Đình cười biến thái
Mặt cậu bây giờ trông cực kì hưởng thụ. Sao làm chuyện ấy lại đã như thế chứ? Thoải mái chết mất! Từ Khôn say đắm trong việc đưa đẩy, hành động thay lời nói.
Mỉm cười nhìn vợ hắn đang sảng khoái đến đỉnh điểm, Chính Đình rút ra rồi đâm mạnh một cái khiến Từ Khoin như bay lên tận chín tầng mây.
- Đình...Chậm...Em chịu không...nổi...
Lại lần nữa thúc mạnh, sau đó thay đổi vị trí từ bồn tắm thành giường ngủ. Rút cự vật đang cứng ra khỏi hậu huyệt khiến Từ Khôn hơi bĩu môi, Chính Đình lấy cái khăn lau khô người cả hai rồi ôm người lên giường tiếp tục trận chiến.
Rồi không lâu sau, Từ Khôn ra trước, đâm đâm vài cái nữa thì Chính Đình cũng ra trong hoa cúc nhỏ bé. Ôm vợ đang mềm nhũn trong lòng, Chính Đình cười bỉ ổi:
- Khôn Khôn, em muốn nữa không? Anh lại cương rồi này.
Từ Khôn đang mắt nhắm mắt mở muốn ngủ liền bị vế sau câu nói của hắn làm tỉnh rụi. Da gà da vịt nổi lên hết luôn. Sao nhanh quá vậy? Mới làm xong cách đây 1 phút còn gì! Sao chồng trâu quá vậy?
Từ Khôn dở khóc dở cười cảm thán. Nhưng cuối cùng vẫn bị lôi ra chiến tuyến mà hi sinh đến gần 3h sáng.
Thật là đau khổ hết biết!!
..............End chap..............
Đây là chap cuối rồi nha mấy readers yêu dấu. Ngày mai Au sẽ đăng thêm một cái ngoại truyện nữa là hoàn fic. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong thời gian qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro