Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

dinh cap luu manh 1111

Chương 889: Hải Dương Chi Tâm 

Dịch: Bui Duc Chung

Biên: SCTK

Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiêt Hội

NỘI DUNG: HIDE

"Ta đưa đệ đệ của ta trở về trước đã." Nữ nhân nhìn thoáng qua đệ đệ ở bên cạnh, bỗng nhiên nghĩ tới một biện pháp để trốn tránh, chỉ cần nàng trở về, muốn nàng ra ngoài, rất là khó khăn a.

"Không cần, đệ đệ ngươi có thể tự mình trở về được, ta còn có việc cần nói cho ngươi biết." Hướng Nhật hướng phía Hoắc Huy Huy đánh mắt một cái, tiểu từ này lập tức ngoan ngoãn hợp tác nói: 

"Đúng vậy a, đại tỷ, tỷ không cần đưa đệ về, đệ có thể tự mình trở về. Yên tâm, đệ sẽ không đi lêu lổng nữa ."

Nữ nhân nghe được không khỏi tức giận, tiểu tử này, không thấy được đại tỷ ta lập tức sẽ phải rơi vào trong tay tiểu sắc lang này sao? Một chút ánh mắt cũng không có. Nhưng thấy đệ đệ đã mở cửa chạy đi , chẳng lẽ nàng phải đuổi theo sao? Không có biện pháp, chỉ có thể đi một bước tính một bước, khắc có cách giải quyết.

"Hắc hắc." Hướng Nhật đắc ý cười một tiếng, chui vào trong xe. Nữ nhân tức giận lườm hắn một cái: 

"Bây giờ đi đâu? "

"Ta ở khách sạn." Hướng Nhật đã sớm lên kế hoạch. 

"A? " thân thể nữ nhân nhất thời run lên, vội vàng tìm lý do từ chối, "Không bằng chúng ta đi ăn khuya trước, bụng ta hơi đói ."

"Ăn khuya, bây giờ?" Hướng Nhật có chút khó chịu nhìn nữ nhân này, "Đi, hiện ta ở khách sạn cao cấp, nơi đó là khách sạn cấp năm sao, cái gì chứ ăn khuya chẳng lẽ lại không có? Ngươi muốn ăn gì, gọi bao nhiêu cũng không có vấn đề, ta mời!" hai chữ cuối cùng Hướng Nhật nói rất hùng hồn. 

Nàng bây giờ quả thực khóc không ra nước mắt, tiểu sắc lang này đã tính toán kĩ càng cả rồi. Nàng đột nhiên thấy hối hận sao lúc trước mình lại nói thế, sớm biết tiểu sắc lang có thể dễ dàng như vậy thu phục đệ đệ của mình, đáng nhẽ chỉ nên đáp ứng nhiều lắm là để cho hắn sờ một chút hoặc là hôn một chút gọi là tiền công thôi, bây giờ thì tốt rồi, tiểu săc lang này cái gì cũng muốn, làm sao bây giờ?

Dọc theo đường đi, nàng suy nghĩ đủ mọi cách để thoát thân. 

Đưa tiểu sắc lang trở về khách sạn, sau đó tìm lý do chuồn đi? Không được, cái biện pháp này đoán chừng không thể thực hiện được, tên tiểu sắc lang này rất khôn khéo, căn bản không thể nào gạt được hắn. 

Nếu không tựu lấy cớ nói mình cái kia tới? Đoán chừng tiểu sắc lang cũng sẽ không có nhân tính đến mức ngay tại lúc này còn muốn làm loại chuyện tình đó sao? Nữ nhân có chút không dám xác định, nhưng cảm giác được cái phương pháp này còn không phải là bảo đảm nhất. Hay là thừa dịp lúc này tiểu sắc lang không chú ý, đem hắn đánh ngất xỉu, sau đó ngày thứ hai nói cho hắn biết, hắn đã đối với mình làm chuyện như vậy, hai người đều không ai thiếu nợ ai nữa.

Ba loại phương án, vô luận góc độ thi hành hay là giải quyết tốt hậu quả hoặc cách xử lý, nữ nhân đều cảm thấy loại phương án cuối cùng là hoàn mỹ nhất , hơn nữa sẽ không lưu lại hậu hoạn. 

Tốt! Cứ quyết đinh như thế đi.

Nghĩ tới đây, nàng cuối cùng cùng bớt khẩn trương, tốc độ xe chầm chầm hướng địa điểm kia đi tới.

Lan Quế Phường cách khách sạn Hướng Nhật đang ở cũng không xa, nữ nhân cũng thường lượn qua đây nên khá quen. Đến nơi, đem xe hơi lái vào dưới bãi đỗ xe, đi theo Hướng Nhật ngồi thang máy trực tiếp lên tới tầng 17.

Hướng Nhật cầm cái chìa khóa mở ra gian phòng của mình, lại sợ bị Tô Úc ở phòng bên cạnh phát hiện mình đem một nữ nhân trở lại, động tác rất nhẹ nhàng, gian phòng cửa vừa mở ra, lập tức hắn kéo nữ nhân vào phòng, thuận tay đóng kỹ cửa lại, khóa kín lại.

Nữ nhân cũng không biết Hướng Nhật lo lắng bị người phòng bên phát hiện, nàng cho là tiểu sắc lang đây là muốn cướp sắc, nhất thời bị làm cho sợ hoảng loạn, bao nhiêu tính toán, kế hoạch bay sạch, tránh ra Hướng Nhật, tay giơ giơ trước mặt hướng về phía Hướng Nhật chỉ chỉ: "Ngươi, ngươi, ngươi định làm cái gì, đừng tới đây..."

"Làm cái gì? Yêu cầu của ngươi ta đây đã làm được, đem đệ đệ ngươi “dạy dỗ”, ngươi đây là tự mình nói, chẳng lẽ bây giờ muốn đổi ý?" Hướng Nhật thật ra thì cũng không phải là muốn ăn ngay, nhưng nữ nhân này lúc trước đem lời nói như gió thoảng ngoài tai, bây giờ bày ra cái bộ dạng không hợp tác, cái này làm hắn có chút khó chịu .

"Ta, ta hôm nay cái kia tới..." nữ nhân hoàn toàn đã quên lúc trước mình đã hủy bỏ phương án này , chẳng qua là theo bản năng nói ra.

"Trùng hợp quá nhỉ?" Hướng Nhật cũng không còn tin lời nữ nhân này nói nữa, lúc này nghĩ hối hận cũng đã muộn rồi, "Cho dù cái kia tới, ta cũng muốn." lời này đương nhiên là giả dối, Hướng Nhật còn chưa biến thái tới trình độ này, chỉ là vì muốn dọa nữ nhân một chút, cho thấy thái độ kiên quyết của mình.

Quả nhiên là một tiểu sắc lang không có nhân tính!

Nghe Hướng Nhật nói như vậy, nữ nhân nghĩ hận đến thấu xương, quá biến thái, quá cầm thú rồi, thật là không có nhân tính.

Tốt, ngươi đã biến thái như vậy, ta chỉ còn cách đem ngươi đánh cho bất tỉnh nhân sự, cái này không trách được ta a, muốn trách chỉ có thể trách ngươi không có nhân tính ấy. 

Nữ nhân trong lòng tức giận, ánh mắt bắt đầu tìm kiếm chung quanh, muốn tìm đồ vật tiện tay, tốt nhất là thoáng cái có thể đem tiểu sắc lang gõ được ngất đến sáng ngày hôm sau mới có thể tỉnh dậy.

"Ngươi tìm cái gì?" Hướng Nhật thấy nữ nhân con mắt loạn chuyển, lập tức đoán được nàng lại muốn làm cái gì đó.

"Không có, không có tìm cái gì cả." nữ nhân vội vàng lắc đầu, tiếp theo vừa điềm đạm đáng yêu địa nhìn Hướng Nhật, "Chuyện này thì không thể muộn mấy ngày sao? Ta còn không có chuẩn bị sẵn sàng, có thể hay không..."

"Không thể! " Hướng Nhật lập tức cự tuyệt nói, muộn mấy ngày thì hắn đã về rồi, hơn nữa nữ nhân hiện tại cũng không hảo hảo hợp tác, muộn mấy ngày lại càng không có hy vọng.

"Ngươi —— " nữ nhân trợn mắt, thấy không có cách nào có thể làm Hướng Nhật thay đổi ý định, chỉ có thể vừa tức giận vừa hối hận trong lòng mà thôi.

"Đúng rồi, hỏi ngươi một chuyện, ngươi có phải hay không nửa năm mới tắm rửa một lần? " Hướng Nhật đột nhiên hỏi một cái làm cô nàng thấy khó hiểu không giải thích được.

"Ngươi mới nửa năm tắm rửa một lần, ta mỗi sáng sớm đều có thói quen chạy bộ, chạy xong liền đi tắm." nữ nhân nhìn chằm chằm Hướng Nhật cực kỳ bất mãn nói. Một cô bé bị một thằng khác phái hoài nghi có thói quen ở bẩn, đây tuyệt đối là chuyện tình không cách nào dễ dàng tha thứ, nàng dĩ nhiên muốn tàn bạo phản bác ngược lại.

"Vậy cũng tốt. " Hướng Nhật bỗng nhiên cười hắc hắc, bất động thanh sắc đến gần nữ nhân, đem nàng bế lên. (nd: bắt đầu rồi @.@)

.

Gọi ĐT quốc tế từ Skype

Nạp tiền ngay với thẻ cào Mobi, Vina hoặc TK ngân hàng

Giá: liên hệ

Gọi ĐT quốc tế từ Skype

Nạp tiền ngay với thẻ cào Mobi, Vina hoặc TK ngân hàng

Giá: liên hệ

Bạn muốn giỏi tiếng Anh?

TiengAnh123.Com - Học tiếng Anh Online thú vị, hiệu quả chỉ 250,000đ/năm

250.000₫

Trả lời kèm Trích dẫn

Đã có 29 thành viên gửi lời cảm ơn đến binhan vì bài viết này.

  [Hiện ra]

binhan

Hôm nay  09:13 PM

#927

Tiên Nhân

Ngày tham giaAug 2009Bài viết270Xèng2,270Thanks849Thanked: 13,615/274

Đỉnh Cấp Lưu Manh

Tác Giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪) 

Chương 889: Hải Dương Chi Tâm(2) 

Dịch: Bui Duc Chung

Biên: SCTK

Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiêt Hội

NỘI DUNG: HIDE

"Ngươi định làm gì? Không nên a —— " nữ nhân bị dọa cho sợ hãi, ở trong ngực Hướng Nhật giằng co, đồng thời mới hiểu được hàm nghĩa câu hỏi kia của tiểu sắc lang rồi, sớm biết thế mình nên trả lời mười năm mới tắm rửa một lần .

"Thật ra thì trong lòng ngươi hẳn không phải là rất kháng cự, nếu không ngươi cũng sẽ không đi theo ta trở về khách sạn." Hướng Nhật ở bên tai cô nàng nhẹ nhàng mà cắn.

Thân thể nữ nhân không khỏi run lên, lời nói của tiểu sắc lang quả thật có chút đúng, nếu như mình thật sự rất kháng cự mà nói..., quả thật sẽ không theo tiểu sắc lang tới khách sạn. Chẳng lẽ nói, mình vốn là loại nữ nhân không đứng đắn.

Không! Cũng không phải!? đây chắc chắn là tiểu sắc lang lợi dụng thủ đoạn hèn hạ đem mình dụ dỗ tới, bây giờ còn nói mát như vậy, quả thực chính là không có chút nhân tính nào...

Nữ nhân cũng nghĩ không nổi nữa, bởi vì nàng đã bị Hướng Nhật ôm vào trong phòng ngủ, sau đó ném lên trên chiếc giường rộng rãi. Vừa được thả tự do, thân thể nữ nhân lập tức co rụt lại, hai tay gắt gao che ở nơi lồng ngực của mình, bối rối, sợ hãi, bất an nhìn tiểu sắc lang: "Ngươi, ngươi đừng làm loạn, ta, ta báo cảnh sát."

"Ta nói ngươi không thể làm giống thật một chút sao?" Hướng Nhật dở khóc dở cười nhìn nữ nhân.

"Cái gì mà thật tình chút, ta thật sự sẽ báo cảnh sát đấy." nữ nhân run rẩy giải thích.

"Ta không phải nói chuyện báo cảnh, ta nói chính là ngươi cho dù giả bộ sợ, cũng nên chuẩn bị tốt chút. Không có tí đạo đức nghề nghiệp gì cả." Hướng Nhật khinh bỉ nói.

Nữ nhân gấp đến độ nước mắt đều nhanh rơi xuống rồi, nàng thế này còn chưa tính là giống thật sao? Cái gì mới gọi giống thật chứ? Chẳng lẽ cứ nhất định phải khóc lóc thảm thiết, hô to gọi nhỏ "Cứu mạng " "Có người sàm sỡ" mới coi là thật ?

"Thoát y đi cưng." Hướng Nhật bò lên giường, nhìn nữ nhân cười nói.

"Không cởi!" nữ nhân quật cường nhìn chằm chằm Hướng Nhật, thật ra thì trên người nàng cũng không mặc nhiều y phục lắm, trừ cái váy dài bên ngoài, cũng chỉ có quần lót mà thôi.

"Ta giúp ngươi." Hướng Nhật tới gần bên cạnh nữ nhân, thức ăn ngon đưa đến tận miệng hắn không có tính toán là sẽ bỏ qua, hơn nữa cũng không phải hoàn toàn do hắn bắt buộc, nữ nhân nếu là không có chút ỡm ờ, hắn vậy không thể nào làm được loại tình trạng này.

"Ngươi đừng tới đây, ta, ta cắn ngươi! " nữ nhân nhe hàm răng.

Hướng Nhật thở dài, xem ra không sử dụng chút ít thủ đoạn cường ngạnh, thì không được. (híp mi! Heo mi! :d)

Giật tấm chăn cô nàng đang nắm ra, Hướng Nhật đem ôm nàng ra ngoài, đặt ở trên chăn, sau đó hắn lấy thân mình lấp lỗ châu mai.

Nữ nhân quơ quả đấm nhỏ, bắt đầu liều mạng đánh vào ngực Hướng Nhật.

"Ngươi cho là như vậy hữu dụng không? " Hướng Nhật rất là dở khóc dở cười, đến tình trạng này rồi, nữ nhân này vẫn còn làm bộ dáng giãy dụa.

Một cái tay nhẹ nhàng bao trùm toàn bộ phần nhô lên ở ngực, thân thể nữ nhân nhất thời run lên, nắm đấm hai tay dần dần mềm nhũn ra, không còn sức đánh ngực Hướng Nhật nữa.

"Thật ra thì ngươi cũng rất muốn đúng không?" Hướng Nhật cúi đầu, hôn một chút vào đôi môi mềm mại của nữ nhân.

Thân thể nữ nhân bắt đầu cựa quậy, cũng không biết do bị Hướng Nhật vạch trần ý nghĩ chân thực núp sâu trong đáy lòng hay là lần đầu tiên bị nam nhân khoảng cách gần như vậy tiếp xúc mà khiến cho luống cuống tay chân.

Hướng Nhật lần nữa cúi đầu, lần này áp chặt lên miệng nữ nhân mà hôn, tựa hồ muốn đem thân thể của nàng hút khô đi. Nữ nhân cúi đầu thở hổn hển, thân thể bắt đầu bứt rứt, nóng lên, nhưng lý trí vẫn còn một tia thanh tỉnh, đột nhiên đẩy Hướng Nhật ra, "Không, không được, ta chênh lệch so với ngươi rất nhiều tuổi, chúng ta không thể làm như vậy."

Hướng Nhật cũng không biết hôm nay là lần thứ mấy dở khóc dở cười rồi, chuyện như vậy cùng tuổi tác có quan hệ gì? Hơn nữa, đây là tiền công mà hắn thắng cuộc, cùng tuổi tác chênh lệch không quan hệ.

Hướng Nhật bắt đầu động thủ, vén nhẹ tìm vào bên trong quần dài nữ nhân, lộ ra quần lót. màu hồng bên trong. (nd: híc, dịch chương này thấy khó chịu quá)

"A " nữ nhân thoáng cái hét rầm lên làm Hướng Nhật phải vất vả một phen, cuối cùng rất nhanh đem nữ nhân lột sạch.

Nữ nhân hai tay gắt gao che ở lồng ngực của mình nơi, hai chân kẹp chặt.

Đáng tiếc cuối cùng là không lay chuyển được Hướng Nhật, hai chân bị tách ra.

"Chờ một chút, ta hối hận rồi, ta đáp ứng cho ngươi một trăm triệu, ngươi bỏ qua cho ta đi." cảm nhận được một quả tên lửa có độ nóng cao đang lại gần, nữ nhân bắt đầu cầu xin tha thứ.

"Lúc này, dù ngươi có cho ta một tỷ, ta cũng vẫn không đổi ý. " Hướng Nhật nói xong, hung hăng cho tiểu đệ đệ công thành.

"A~~~~" nữ nhân kêu lên một tiếng đau đớn, nhắm đôi mắt lại. Nàng rốt cục xác nhận, lúc trước cho rằng tiểu sắc lang không làm được chuyện xấu, nhưng bây giờ lại tự mình cảm nhận, còn cảm nhận được cả độ mạnh yếu cùng cường độ.

Nhưng là, cái giá này quá lớn, là dùng lần đầu tiên của nàng đổi lấy. Thử nghĩ xem chính mình bị một thằng nhóc nhỏ hơn vài tuổi đoạt đi lần đầu tiên của nữ nhân, Hoắc Vãn Tình đột nhiên muốn khóc thật lớn. Một tràng “vận động” thâu đêm diễn ra.

Hướng Nhật mắt mở trừng trừng, xuất thần nhìn trần nhà. Chiếc gối bên cạnh đã sớm không còn ai, bất quá vẫn phảng phất lưu lại hương thơm nhẹ nhàng. Hướng Nhật cuối cùng cũng biết tên của nữ nhân, Hoắc Vãn Tình, một cái tên rất tình thơ ý hoạ. Bất quá trong suy nghĩ của hắn , từ đó về sau, nàng và hắn, song phương gặp lại không ai nợ ai.

Ngày mai thời tiết sẽ rất tốt đây! 

Liếc nhìn ngoài cửa sổ lóe ra sao trời và bầu trời bao la, Hướng Nhật nghĩ như vậy.

.

Trả lời kèm Trích dẫn

Đã có 28 thành viên gửi lời cảm ơn đến binhan vì bài viết này.

  [Hiện ra]

binhan

Hôm nay  10:43 PM

#928

Tiên Nhân

Ngày tham giaAug 2009Bài viết270Xèng2,270Thanks849Thanked: 13,615/274

Đỉnh Cấp Lưu Manh

Tác Giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪) 

Chương 889: Hải Dương Chi Tâm(3) 

Dịch: Bui Duc Chung

Biên: SCTK

Nguồn: Siêu Cấp Thuần Khiêt Hội

NỘI DUNG: HIDE

Sáng sớm ngày hôm sau, Hướng Nhật sau khi hưng phấn cả đêm bị Tô Úc đánh thức .

Mặc dù còn có chút buồn ngủ, nhưng ngày hôm qua đã đáp ứng Tô Úc hôm nay cùng nàng đi dạo phố, dĩ nhiên không thể nằm chết dí trên giường cả buổi được.

"Ông chủ, thật không tốt, sớm như vậy đã đánh thức anh rồi." Tô Úc cho dù tối hôm qua không ngủ được nhiều, nhưng bây giờ tinh thần vẫn rất thanh tỉnh, mặt vẫn hồng nhuận, không có một chút bộ dạng uể oải. Đúng là như ông bà đã nói "Người gặp chuyện tốt tinh thần thoải mái" 

"Không có, anh cũng định dậy sớm." Hướng Nhật dĩ nhiên không thể nói mình còn chưa muốn rời giường, nếu không sẽ làm Tô Úc cảm thấy không thoải mái .

"Bữa ăn sáng em đã gọi tới rồi, ăn luôn trong phòng sao?" Tô Úc đã chuẩn bị xong hết thảy, nàng hận không được cùng lão bản đi ra ngoài đi dạo phố ngay bây giờ. Nghĩ tới hai người cùng nhau ra ngoài dạo phố, cảm giác giống như là đi hẹn hò, nàng liền không nhịn được một trận tim đập rộn lên.

Ăn xong bữa ăn sáng, hai người mặc chỉnh tề, cùng nhau đi thang máy xuống dưới.

Thang máy tới tầng thứ 7 thì dừng lại một lúc, Hướng Nhật trong lòng đột nhiên vừa động, kéo Tô Úc ra khỏi thang máy..

"Ông chủ, chúng ta..." Tô Úc cũng không hiểu được chuyện gì xảy ra, trong kế hoạch của nàng cũng không có ý định dừng ở tầng 7.

"Ngày hôm qua Từ Trân không phải là giới thiệu nói nơi này nổi tiếng nhất là tiệm châu báu sao? Chúng ta đi vào dạo một chút, nhìn có cái gì thích hợp , ta mua cho ngươi." Hướng Nhật hơi mỉm cười nói.

"Quá, quá quý trọng ..." Tô Úc trái tim không nhịn được nhảy loạn lên.

"Đi thôi, đi xem một chút." Hướng Nhật dẫn nàng hướng phía trước đi tới.

Tiệm châu báu có tên rất được, "Lệ Hoa Châu Bảo" bốn chữ to tròn như bảo ngọc.

Mặc dù ngày hôm qua bị đánh cướp, nhưng tang vật đã được trả lại, cũng không tổn thất gì, điều này làm cho quản lý tiệm châu báu cười lệch miệng, chân thành cảm tạ cảnh sát Hồng Kông trợ giúp.

Hôm nay tựa hồ rất đông khách, mặc dù lúc này còn rất sớm, nhưng tiệm châu báu đã có không ít khách hàng. Có những cô nàng xinh đẹp đi cùng đại gia, cũng có những phu nhân mặc theo trang phục sang trọng, tất nhiên cũng có một chút người mặc trang phục bình thường. Dĩ nhiên, chỉ cần có phòng ở khách sạn này, tất cả mọi người đều bình đẳng, ít nhất ở ngoài mặt, nhân viên cũng không dám phục vụ chậm trễ bất kì khách hàng nào, kể cả những khách hàng ăn mặc bình thường nhìn qua có vẻ không mua nổi châu báu, hơn nữa tuyệt đối không có làm ra sắc mặt không kiên nhẫn.

Hướng Nhật cùng Tô Úc vừa đi vào, thì có một nữ nhân viên cửa hàng mặc đồng phục màu đỏ đi tới chào hỏi. Bất quá Hướng Nhật nói muốn xem trước một chút, tiện tay đem người nữ kia nhân viên cửa hàng đuổi đi.

"Ông chủ, anh là muốn mua đồ tặng ai sao?" Tô Úc nhẹ nhàng ở bên cạnh Hướng Nhật hỏi, mặc dù nàng cũng muốn ông chủ vào tiệm châu báu đặc biệt mua đồ tặng cho chính mình, nhưng là nàng biết đó là không có khả năng.

"Ừ." Hướng Nhật hờ hững gật đầu, lại sợ Tô Úc hiểu lầm, tăng thêm một câu nói: "Nếu thích cái gì cũng đừng khách khí, vô luận bao nhiêu tiền, anh cũng sẽ mua tặng cho em."

Hướng Nhật đương nhiên là có tư cách nói lời như vậy, ai ngờ những lời này bị những người bên cạnh nghe đi, nhất thời rước lấy sự châm chọc từ đối phương: "Khẩu khí lớn thật!"

Bên cạnh là một người trung niên bụng phệ đi cùng một em trẻ đẹp xinh tươi, trung niên bụng phệ thật ra thì lớn lên cũng không sai lắm, chẳng qua theo tuổi lớn dần, bụng vậy đi theo lớn lên, đồng thời da nhăn nhúm, mà đỉnh đầu lại trụi lui lủi. Cho nên loại người này cho dù lớn lên thế nào cũng không mê được, nếu như không phải là trong túi quần có tiền mà nói..., sợ rằng chẳng có em nào đi theo hắn.Trung niên nhân nói cũng đúng tiêu chuẩn tiếng phổ thông, vừa nghe cũng biết cũng là từ trong lục địa ra mua đồ.

"Ta hình như không có quen ngươi." Hướng Nhật rất không thoải mái với những gã nhà giàu mới nổi, cho rằng mình có tiền là lão đại, còn lại tất cả người khác là lão nhị, cái loại này vô cùng không có nhân cách, chuyên phun ra những lời rắm chó.

"Tiểu huynh đệ cũng là từ trong lục địa a? Lần đầu tiên tới nơi này hả? " trung niên nhân khinh thường nhìn nhìn Hướng Nhật, cũng là ánh mắt rất tha thiết đặt ở trên người Tô Úc , điều này khiến cho nữ nhân bên cạnh hắn bất mãn thật lớn, bất quá nữ nhân kia cũng không dám đối với trung niên nhân nói gì, chẳng qua là đem cừu hận chuyển dời lên trên người Tô Úc, tàn bạo ngó chừng nàng.

"Vậy thì khó trách, tiểu huynh đệ nếu là lần đầu tiên tới, khẳng định chưa nghe nói qua nơi này có cái gọi là trấn phòng chi bảo." trung niên nhân chậm rãi mà nói, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ đắc ý, liên tiếp hướng Tô Úc nhìn lại.

"Trấn phòng chi bảo?" Hướng Nhật cười nhạt, còn tưởng rằng sẽ có nói cái gì đó. Nếu như tiệm châu báu này không có mấy thứ trấn phòng chi bảo, vậy làm sao ứng phó những nhu cầu cao hơn của khách quen? Tiệm châu báu Lệ Hoa nếu là có tên tuổi trên cả Hồng Kông này, tự nhiên cũng không ngoại lệ, chẳng qua là trấn phòng chi bảo giá trị có thể cao hơn mà thôi.

"Rất không tệ, là một cái dây chuyền giá trị một trăm triệu đô , là một trăm triệu đô đấy! " vì cường điệu câu nói "Một trăm triệu đô"của mình, trung niên nhân vươn ra một ngón tay, ở trước mặt Hướng Nhật huơ huơ.

"Một trăm triệu?" cô nàng bên cạnh hắn nhất thời lên tiếng kinh hô, tiếp theo ánh mắt sáng lên chưa từng có.

"Một trăm triệu sao? Quả thật hơi mắc tiền một tí." Hướng Nhật mặt không chút thay đổi, dĩ nhiên, cũng chỉ là mắc một chút xíu mà thôi. Hắn ban đầu ở nước Mỹ cũng mua được một cái trâm cài tóc, cái chính là nó gấp đôi giá tiền dây chuyền này. Mà trung niên nhân cho là Hướng Nhật nói có lệ để chống đỡ, trên mặt lộ ra lộ ra nụ cười đểu: "Tiểu huynh đệ không phải nói chỉ cần bạn gái ngươi coi trọng thứ gì, bao nhiêu tiền cũng muốn mua sao? Nếu như nàng xem trọng chính là cái dây chuyền giá trị một trăm triệu đô , ngươi xem?"

"Ta dĩ nhiên sẽ mua tặng cho nàng." Hướng Nhật không chút do dự nói, dây chuyền một trăm triệu đô coi là cái gì, cho dù là một tỷ đô, Hướng Nhật vẫn chưa cảm thấy xứng với giá trị con người của Tô Úc .

"Ha ha." trung niên nhân cười to, hắn đã đem Hướng Nhật trở thành cái loại tiểu tử thổi da bò không biết trời cao đất dày, một trăm triệu đô, tiểu tử này lấy được ra không? Hắn chẳng lẽ cho đó là một khối tiền sao?

Liếc nhìn Tô Úc bên cạnh Hướng Nhật, trung niên âm thầm đáng tiếc, đáng tiếc một đại mỹ nữ xinh đẹp như vậy , lại coi trọng tiểu tử này, ai, đáng tiếc!

"Ông chủ, chúng ta đi bên kia sao." Tô Úc lo lắng Hướng Nhật bị mất mặt mũi, lôi kéo cánh tay của hắn, ghé bên tai hắn thấp giọng nói.

Thấy Hướng Nhật còn chưa nói gì, trung niên nhân lại nhìn thấy hai người thân mật như vậy , trên mặt lộ ra mãnh liệt vẻ ghen ghét , nhìn Hướng Nhật nói: "Nếu tiểu huynh đệ cũng nói như vậy rồi, không bằng ta gọi quản lý Lệ Hoa Châu Bảo đem cái kia dây chuyền lấy ra đây? 

"Tốt! Ta cũng đang có ý đó." Hướng Nhật cười nhạt.

"Tốt! " trung niên nhân lớn tiếng kêu lên, trong lòng âm thầm cười Hướng Nhật ,ta xem đến lúc đó không mua được xem bản mặt ngươi lúc đó thế nào.

Vừa nói, trung niên nhân đi tới bên người một nữ nhân viên cửa hàng, nói gì đó một hồi, chỉ trỏ về phía Hướng Nhật. Nữ nhân viên cửa hàng gật đầu, ánh mắt hướng bên này thoáng qua vẻ kinh ngạc sau đó xoay người chạy vào trong phòng quản lý phía sau quầy .

Rất nhanh, nữ nhân viên cửa hàng đi ra cùng một nữ nhân ước chừng hơn ba mươi tuổi đi tới, nữ nhân này mặc bộ váy màu trắng bó sát người, đem đường cong hoàn mỹ trên thân thể khoe ra bên ngoài, đôi giày cao gót tinh mỹ trên cặp chân kia làm cho nàng thoạt nhìn ít nhất tăng cao mười centimét, thân thể của nàng thoạt nhìn gần như hoàn mỹ.

Nữ nhân trên ngực treo chữ quản lý Nhãn , đầu tiên là cùng trung niên nhân lên tiếng chào hỏi, thoạt nhìn hai người hẳn là biết, sau đó trung niên nhân vừa nói vừa khoa tay múa chân về phía Hướng Nhật trước mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: