🤯
đôi khi tôi sống tạm bợ
nghĩ mình có thể thở bằng bờ môi của nhiều người
miễn là tôi thấy vui
và thấy mình được sống
thể xác tôi có nhiều lỗ hổng
mảnh ghép còn thiếu chẳng lấp đủ bao giờ
tôi cứ tìm cả ở trong giấc mơ
nhưng chưa bao giờ thấy
tôi bán đi hết thảy
hơi ấm, bờ môi
bán cho mấy kẻ tồi
những người chẳng đủ đầy cảm xúc
chẳng đổi trao được bao nhiêu hạnh phúc
chỉ là vài phút tôi cần để lấp đầy khoảng không
một vùng đất mênh mông
chứa bao người cũng thấy thiếu
và tôi cũng hiểu
mình khiếm khuyết cảm xúc yêu thế nào
mình tạm bợ lựa chọn người ra sao
miễn là họ đưa đủ điều mà tôi cần nhất
không ai là duy nhất
và bao gồm cả tôi
những kẻ sống chẳng bao giờ tìm đôi
chỉ một mình đơn lẻ
những kẻ chết trẻ
khao khát được yêu
mà cảm xúc chẳng đủ nhiều
bao nhiêu người cũng chẳng lấp đầy được khoảng trống
nên tôi sống,
tạm bợ và thở bằng nhiều bờ môi.
macmart.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro