Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12. Biển Và Em

Trưa hôm ấy cả hai cùng thay quần áo đi biển, mà Ngao Thuỵ Bằng còn phải ra ngoài bãi cát trắng đốt bộ đồ cho Lý Hoành Nghị, đã thế còn bị người dân xung quanh chỉ trỏ bàn tán. Cậu ngại ngùng giùm hắn, đâu có nhất thiết là phải làm như vậy đâu. Tên này quả là mặt dày

Ngao Thuỵ Bằng xong xuôi liền quay sang Lý Hoành Nghị ngồi dưới gốc cây dừa trong bờ, trên người cậu thật sự là một bộ quần áo trắng tinh khôi khác. Vô cùng xinh đẹp

- Hay thật, chuyện này là tôi đã hỏi Tịnh Thi đấy.

- Anh không thấy ngại à?

- Có gì đâu? Xem như tôi đốt phong lông thôi

- Chậc...

- Cậu đừng nghĩ nhiều, sau chuyến đi biển này tôi nhất định sẽ giúp cậu tỉnh lại

Lý Hoành Nghị bị hắn đẩy vai ra ngoài dòng nước đang trôi dạt vào do sóng đánh. Ở đây có thể nghe rõ ràng tiếng gió rít của từng đợt sóng ngoài khơi xa, cứ như là đưa cậu về một vùng quê xa xôi. Nơi không có gì ngoại trừ sự bình yên cuộc sống, cậu thích cảm giác giác này, cảm giác được tự do trải nghiệm mọi thứ xung quanh mình. Trong dòng nước xanh mát ấy, lại còn có ánh sáng chiếu lấp lánh lên, nhìn về phương xa lại chỉ thấy tàu thuyền che lấp ranh giới giữa chân trời và mặt biển, nếu hoàng hôn lên thì biển sẽ hoá thành một màu đỏ chói, nếu mây trời trắng dịu dàng thì biển sẽ biến thành một dòng nước tinh khiết

Đó là quan hệ mật thiết của biển và trời.

Dọc bờ biển Ngao Thuỵ Bằng nhặt được một vỏ ốc khổng lồ, bên trong thì trống không. Hắn tặng cho cậu xem như làm quà đến đây

- Vỏ ốc này bị bỏ rơi rồi, chúng ta lấy nhé? - Hắn nói

- Cái gì bỏ rơi cơ?

- Thì là con ốc bỏ rơi vỏ đi tìm nhà mới

- À, nhưng nếu vậy thì quẳng nó về biển đi.

- Tại sao? Cậu không thích à?

- Không phải không thích, tôi nghĩ có thể dòng nước của biển sẽ bảo vệ nó

- Ha ha, Lý Hoành Nghị mà cũng có ngày mộng mơ thế này à? - Hắn đột nhiên cười phá lên chọc ghẹo cậu

- Anh cười cái gì? Trong lòng đại dương sẽ có con ốc khác tìm đến nó thôi. Cho dù không thì nó vẫn được biển cả bao bọc bảo vệ, nước rất lạnh nhưng chẳng phải đó là nơi nó thuộc về sao?

- Không phải, chỉ là tôi thấy rất thú vị.

Cậu véo vào vai hắn một cái, hắn liền nhảy cẩn sang một bên co rúm cơ mặt. Người ngoài nhìn vào không tưởng bác sĩ Ngao bị mắc chứng tự kỷ mới là chuyện lạ, đời lại có ai tung tăng nói cười ha hả trên biển một mình vui vẻ như hắn đâu. Đi thêm một đoạn, họ cùng ngồi xuống đất cạnh nhau, Ngao Thuỵ Bằng chăm chăm nhìn cậu, thấy đôi mắt của hắn là biết được tình yêu dành cho người kế bên lớn đến mức độ nào rồi

Lý Hoành Nghị bị hắn tựa đầu vào vai ngọ nguậy khó chịu, bèn nhổ vài cọng tóc trên đầu hắn xuống bỏ ghét. Từ khi nào một tên bác sĩ cứng ngắt như hắn lại trở nên cưng chiều và nhẫn nhịn cậu mọi điều như vậy? Rồi cậu lại tự hỏi liệu những chuyện thế này sẽ kéo dài được bao lâu? Nghe nói đời người rất ngắn ngủi vậy nên hạnh phúc càng ngắn ngủi hơn. Chỉ sợ sau này không còn được cùng nhau ngồi ngắm bầu trời và biển cả trong veo như thế sẽ vô cùng cô đơn.

- Bác sĩ Ngao này.

- Hửm?

- Chúng ta có thể nói đến chuyện sau này không?

- Tất nhiên, sau này nhất định tôi sẽ chăm sóc cho cậu.

- Thật sao?

- Thật mà. Cậu đừng nghĩ nhiều nữa, tôi là bác sĩ Ngao tôi tự có cách giải quyết của riêng mình.

Nói dứt câu, cậu chỉ kịp cong khoé môi lên cười là đã có một cuộc điện thoại réo lên từ phía của Hạo Hiên. Ngao Thuỵ Bằng nhấc máy nghe gọi liền thấy có vẻ như Hạo Hiên đang rất gấp gáp nói

- Anh Ngao, không ổn rồi hình như viện trưởng đã cho chuyển bệnh nhân của anh lên phòng chờ trên tầng để bàn với các bác sĩ về việc phẫu thuật lần hai cho cậu ta.

- Sao?! Vậy có nghĩa là họ đang tính đến việc phẫu thuật lần hai nhanh như vậy rồi ư?

- Vâng, nhưng là vì sợ danh tiếng đi xuống nên các ca phẫu thuật đã được đẩy tiến độ rất nhanh.

- Thật tình! Viện trưởng ấy bị làm sao thế?!

Ngao Thuỵ Bằng cúp máy, ngay bên đây Lý Hoành Nghị liền lo lắng khi thấy gương mặt hắn cau có lại sau cuộc điện thoại kia

- Có chuyện gì?

- ...Ừm...cậu bị chuyển lên phòng chờ để Phẫu thuật lần hai. Trong khi hiện tại tôi chưa ký được giấy chuyển viện với viện trưởng nữa.

- Sao cơ?!

- Chúng ta đến đó.

- Bây giờ luôn sao?...

- Ừm, nhất định phải để chính tay tôi làm phẫu thuật cho cậu

- Bác sĩ Ngao vậy còn..

- Không sao đừng lo, sau này còn nhiều thời gian. Hôm nay là tôi có lỗi rồi.

- Không phải lỗi của anh, anh chẳng qua vì lo lắng cho tôi thôi. Chúng ta đi nào

- Được.

Nói xong, cả hai quay về thu xếp hành lí rời khỏi biển, hiện giờ mới là xế chiều vậy mà bọn họ phải quay về bệnh viện. Xem ra Ngao Thuỵ Bằng cũng không tiếc mấy đồng tiền ấy, chiếc xe phóng như bay trên đường trở về nhà. Nhìn nét mặt căng thẳng của hắn mà cậu chỉ biết thở dài, đây là cơ thể của cậu vậy mà đến hắn còn lo hơn nữa.

Trên đường Ngao Thuỵ Bằng xuyên suốt đã nói chuyện với Hạo Hiên và Tịnh Thi giải quyết bên kia. Hiện tại Hạo Hiên đã nói dối viện trưởng rằng do tay mình bị chấn thương không thể phẫu thuật lần hai, cũng vì lẽ đó mà các y bác sĩ khác bị đùn đẩy trách nhiệm qua nhau. Không có ai muốn mổ chính cho Lý Hoành Nghị vì lo sợ mình không đủ khả năng. Cuối cùng Hạo Hiên mới đưa ra quyết định chuyển viện cho cậu nhưng sau đó liền bị viện trưởng bác bỏ do nếu làm thế thì uy tính của bệnh viện bị mất.

Tịnh Thi nói bây giờ chỉ có Ngao Thuỵ Bằng mới có thể giải quyết cuộc phẫu thuật này cho cậu. Thế nên bằng mọi giá hắn nhất định sẽ là người cầm dao để mổ

- Tại sao cô không để Hạo Hiên làm vậy? - Hắn hỏi

- Vì cuộc phẫu thuật này không phải là cuộc phẫu thuật bình thường - Tịnh Thi nói qua điện thoại

- Ý cô là sao?

- Tức là, Lý Hoành Nghị vẫn chưa chết. Đợt trước Hạo Hiên nhận phẫu thuật, cậu ấy đã bị xuất hồn ra, có thể là do anh ta không có căn với bạn tôi.

- Tại sao? Hai chuyện này liên quan gì? Chẳng phải do Tiểu Nghị hạ huyết áp nên hôn mê sao?

- Có nghĩa là, anh ta thì không còn anh thì được. Anh nói xem chẳng phải anh đã thấy cậu ta, thậm chí có thể chạm vào. Lý Hoành Nghị đối với anh là một linh hồn khác những linh hồn mà anh từng gặp qua. Các con ma khác anh có chạm vào được đâu, đúng không?

- V..vâng...

- Thế nên tỉ lệ thành công cao sẽ phụ thuộc vào anh nhiều hơn là so với Hạo Hiên mổ. Anh đừng thắc mắc quá nhiều cứ nghe lời tôi nói là được.

- Vậy làm cách nào để biết linh hồn của tiểu Nghị đã nhập vào xác?

- Đương nhiên là linh hồn cậu ấy sẽ trở về xác và anh không thấy nữa, nên Lý Hoành Nghị sẽ tỉnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro