Chap 3
-Cậu chủ, ba anh đang tìm anh đó – HyunJin( Trợ lí thân cận cũng là bạn thân từ bé của Jin)
-Mặc kệ ông ta. Cứ bảo tôi đang bị bệnh nặng nằm lăn lê ở một bệnh viện nào đó, khi nào khỏe sẽ về nói chuyện với ông ta – Jin lạnh lùng trả lời cuộc gọi.
________________________________________________________________________________
Reng
-Hôm nay, tôi sẽ phát bài kiểm tra – Người giáo viên thở dài khi nhìn vào cái bảng điểm
-Mấy cô cậu cứ ăn học thế này thì chẳng tốt nghiệp nổi đâu nhá. Những người từ hạng 15 của lớp trở đi phải tự biết thân mà tìm người trong top học hỏi đi chứ. Tôi không muốn cứ mỗi lần họp gv lại phải bị kiểm điểm trước bao nhiêu các giáo viên khác. Mấy anh chị không đi họp bao giờ nên chắc chẳng ai hiểu mệt đến mức nào nhờ.
Quát một hồi người giáo viên như cố nuốt cục tức xuống ráng giữ bình tĩnh nói tiếp:
-Đội sổ lần này lại như mọi khi.... KIMMM SEOKJINNN – Giọng ông đay ghiến phát ra từng chữ- Rồi thở dài một hơi, thầy nói tiếp:
- Nayeon, thầy nhờ em kèm cặp cho nó. Nếu đợt sau tiếp tục đứng bét nữa thì em cũng sẽ phải chịu phạt chung đấy.
-Ơ thầy!!!!!! – Nayeon kêu to với vẻ mặt ngơ ngác, thở dài rồi vò một cục giấy chọi vào đầu Jin
-Yaaaaaaaaaa, cậu nghe gì chửa? Lần này mà cậu không chịu học thì..... – Nói tới đấy Nayeon đưa tay vờ cắt cổ đe dọa Jin
-Không biết đâu – Jin vò đầu rồi đứng bật dậy bỏ ra ngoài
Thấy thế, Nayeon cũng đứng dậy chạy theo vịnh vai Jin :"Tớ không biết làm sao nhưng cậu mỗi buổi tối 7h vẫn phải đến thư viện tự học với tớ!"
Jin cứ thế bỏ đi tiếp
Nayeon chỉ còn biết haizz một tiếng đầy chán chường rồi lại tự trách sao cái số mình nhọ thế.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong một căn phòng lớn, trên chiếc giường phủ ga nệm trắng, một cô gái đẹp tựa thiên thần đang nằm ôm một chú chó ngủ ngon lành. Chợt, chú chó cưng khẽ mở mắt tỉnh giấc rồi quay sang cô chủ mình liếm liếm khiến cô bừng tỉnh
-Gucci a~~~~~~~~~~~~ Để tao ngủ xíu nữa nhá – Nói rồi cô lại ngủ tiếp
Gucci tỏ vẻ gì đó ức chế nhẹ rồi tót xuống khỏi giường đi về phía cửa sổ lớn kéo tấm màn che ra để ánh sáng tràn vào ngập cả căn phòng.
Ánh sáng chiếu vào gương mặt Tzuyu, cô khẽ nhíu mày rồi lại lên giọng nhũn nhẽo như một đứa trẻ:
-Gucci à, cưng không biết thương chị gì hết a~" - Nói thế nhưng cô đã chịu ngồi dậy, dụi dụi đôi mắt.
-Ay, long mi rụng rồi nè!!! – Tzuyu nhắm mắt ước điều gì đó trông có vẻ rất thành tâm rồi thổi nhẹ cho cọng long mi bay mất.
-Gucci à! Lại đây – Chú chó nghe thế chạy lại vùi vào lòng cô, cô khẽ đưa tay vuốt vuốt bộ lông của nó.
Một lát sau, Tzuyu mới chính thức đáp xuống khỏi chiếc giường rồi đi ra nhà bếp mở tủ lấy miếng bánh mì sandwich bỏ vào máy nướng bánh, sau đó lại đi qua tủ lạnh lấy ra chai nước cam đổ vào chiếc ly để lên bàn.Gucci cũng dùng bốn cái chân nhỏ của mình chạy mau lại tầng trệt tủ dùng miệng lấy hộp đồ ăn cho chó rồi đổ đầy vào khay. Tzuyu lại đi lên lầu thay đồ. Một căn nhà được thiết kế tinh xảo và bắt mắt với gam trắng làm màu chủ đạo. Thế mà đâu đâu cũng chỉ có dấu vết của mỗi cô gái nhỏ và con chó của cô, khiến căn nhà dù rất đẹp nhưng lại mang cái cảm giác lạnh lẽo.
Sau một hồi ở trong nhà tắm, cô cũng bước ra với bộ đồng phục mới tinh, Tzuyu lại lê bước đi lại chiếc bàn trang điểm, đánh chút son và phấn. Lớp trang điểm nhẹ thế thôi nhưng đã đủ khiến bao nhiêu con mắt phải ngừng lại để nhìn ngắm. Xong xuôi cô đi lại vơ tay lấy balo rồi đi xuống nhà. Lúc này, Gucci đã chén xong bữa sáng. Nó chạy nhanh lại phía chân cô quấn quýt. Tzuyu khẽ cười nhìn nó rồi bước về phía tủ lạnh mở lấy hộp mứt dâu trét lên chiếc bánh đã được nướng thơm phức cho vào miệng.
-Tao đi đây. Tối gặp lại mày nhá. Nhớ ở nhà bớt quậy đi nghe hôn! – Cô xoa xoa đầu nó rồi bước ra đóng cánh cửa nhà lại.
Bước ra khỏi căn nhà, Tzuyu hít một hơi thật sâu như để tận hưởng hết cái không khí trong lành của buổi sáng rồi bắt đầu thong thả đi đến trường.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Reng Reng Reng
-TỤI BÂYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY. TAO MỚI.......... HÓNG ĐƯỢC MỘT.....MỘT TIN MỚI... MAX THÚ DỊ LUÔN Á!!!!
Lo A chạy hồng hộc vào lớp, vừa thở hổn hển vừa gáng nói to
-Cái chi mô nữa thế?
-Tin gì mạy?Không thú dị tao tán xéo mỏ mày lun!
-Lo A tin gì vậy? – Jimin quay ra hỏi
-Tao mới vô nộp bài luận cho thầy Mon, vô tình nghe được cô phòng tài vụ thông báo với thầy sẽ có 2 học sinh mới chuyển vào lớp mình luôn á!
-Đê bặc. Rìa lí?
Cả lớp nhốn nháo bu lại hỏi Lo A, riêng Jimin với Dahyun thì nhìn nhau, rồi cười nụj cười đắc ý
-Chà, xem ra sắp có bạn mới nữa rồi- Jimin mong ngóng
-Ừm, không biết là nam hay nữ ha!
-Nè, cậu đoán thử xem..
-Ummmm! Mong là nữ a~
-Wae?
- Tại tớ thấy không có ai hợp tính tớ học lớp này cả, tớ muốn có bạn nữ đến để làm best friend với tớ.
-Ày, tớ dễ thương thế này mà không bảo 1 tiếng. Kiếm đâu xa a~
Dahyun nghe xong nhướn 2 mắt:
-Ể, nhưng con gái có nhiều chuyện có thể chia sẻ hơn cơ .
-Tae uiiiii, tao bị xua đuổi TT- Jimin mếu máo quay sang méc Tae
-Ui, tao mắc mệt với mày hà
-Sao cả mày cũng thế vậy. Không ai thương tao. Tao hờn! – Nói rồi Jimin xị mặt quay thẳng lên trước.
Dahyun thấy thế chỉ còn biết cười
"Đoán sao, khỏi cần đoán mình cũng đủ biết là ai tới rồi mà"- Dahyun thầm nghĩ rồi cười nhẹ nhưng nụ cười lần này lại tỏ chút gì đó lo lắng.
CẢ LỚP, DẸP HẾT SÁCH VỞ VÀO KIỂM TRA ĐỘT XUẤT – Bà cô La Sát – Cái tên chất chứa bao yêu thương mà lũ học trò đã đặt cho- vừa bước vào lớp đã to miệng thông báo.
-Ểểểểể. Cô độc ác vừa thôi chứ cô – Lo A bĩu môi than thở
-Cái gì? Cô trừ em 2 điểm vì dám xúc phạm cô nhá?
-No cô ơi!!!!!!! Em xin lỗi quý cô ạ. Do em lỡ dại.
Mới nghe xong, Tae liền bật dậy. Vốn dĩ đối với anh, kiểm tra hay không, anh cũng thường không quan tâm, cứ bèo bèo điểm trung bình đủ lên lớp là được Thế nhưng, do lần trước tu game cho kịp event, anh ăn tận 3 con không trong sổ. Lần này thêm một con nữa thì thi có tròn điểm vẫn rớt như thường.Hơn nữa, đụng bà cô La Sát nổi tiếg chấm bài gắt, bắt từng lỗi thì có mà hốt chọ con không. Biết thế, lập tức khoen miệng anh nhoét lên cười. Rồi đưa tay khều nhẹ thằng bạn vẫn còn đang giận dỗi kia.
Còn về phần Jimin, anh vốn là người thông minh, rõ biết tình hình của thằng bạn mọt game kia, không cần quay xuống, anh cũng đủ biết nó lại bắt đầu giương cái nụ cười tỏ vẻ thân thiện ra để nhờ anh cứu vớt đây mà. Nghĩ thế, Jimin cười đắc ý.
-Min Min ơi, Min Min à! Mày đừng buồn nữa. Có tao đây sẽ mãi là người bạn thân, là chỗ dựa vững chắc nhất cho mày mà – Tae bắt đầu ra giọng dỗ ngọt
-Ui bởi ta nói, phủ bạn nghiệp quật mà không tin. Lúc bạn bè khốn đốn nó bỏ rơi tui không thèm đoái hoài, vậy mà giờ nhìn mà xem.... – Jimin bắt đầu giương mặt làm cao
-Thiệt là, tao với mày bạn bao nhiêu năm rồi còn gì, chẳng cần tao nói mày vẫn phải hiểu rồi chứ
DẸP SÁCH VỞ VÀO CHƯA? TÔI BẮT ĐẦU PHÁT ĐỀ ĐẤY!
Đề bài được chuyền xuống
-Thưa cô! Không phải bài này hôm nay mới học ạ?– Lớp trưởng Jungyeon lên tiếng
-Đúng rồi. Hôm trước cô có dặn các em học bài và XEM BÀI trước ở nhà còn gì nữa?
-Ơ Ơ Ơ- Cả lớp nháo lên
IM LẶNG!!!!!!!!!! KHÔNG LÀM THÌ RA KHỎI LỚP CHO CÁC BẠN KHÁC CÒN LÀM NỮA CHỨ!
Bắt đầu những gương mặt bất lực lộ ra.Hàng ngàn chiêu thức đánh lụi bắt đầu tung hành ngang dọc trong lớp
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Thưa ngài, cuộc thi mới đã chuẩn bị xong rồi ạ!
Trong một căn phòng tối, một người thư kí đang cuối đầu báo cáo với người đàn ông đang mâm mê với li rượu vang đỏ. Người đàn ông nghe xong, miệng nhết lên một nụ cười bí hiểm:
-Xem ra mọi thứ cũng đã bắt đầu trở nên thú vị rồi đây! Ha ha ha ha......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro