Chương 12: H
"Tôi, tôi không muốn cô dạy tôi! A... không!"
"Trước đây tôi rất giỏi đúng không?"
"D-Diệp Anh..."
Diệp Anh đưa tay vào trong váy Thuỳ Trang, thô bạo kéo đáy quần lót sang một bên, cô dùng một tay chạm vào vùng kín của nàng, tay còn lại ôm lấy ngực của Thuỳ Trang, cảm nhận được sự mềm mại của Thuỳ Trang xuyên qua lớp vải mỏng. Một lúc sau, cô cảm nhận được đầu ti của Thuỳ Trang hơi cương cứng.
"Nói cho tôi biết, chị đã mua nguyên liệu gì?"
"Diệp Anh... ừm..."
Thuỳ Trang cảm giác được tay Diệp Anh đã luồn vào trong lỗ nhỏ của mình, xoa xoa rồi vuốt ve lỗ nhỏ theo hình dáng của cô bé , dù nghiến răng nghiến lợi nhưng nàng vẫn không thể kìm nén được tiếng rên rỉ của mình.
Nàng đã có thể cảm nhận được nước của mình đang chảy ra làm ướt quần lót và thấm lên lòng bàn tay Diệp Anh.
"Chị mua nguyên liệu gì? Nói cho tôi biết, nếu không thì..." Diệp Anh dùng ngón tay nhéo mạnh đầu ti của Thuỳ Trang, đau đến mức Thuỳ Trang gần như hét lên, "Nếu không sẽ rất đau, để tôi dạy chị cách làm đồ ăn ngon, được không?"
Diệp Anh liếm dái tai Thuỳ Trang, sau đó dùng lưỡi liếm cổ nàng, Thuỳ Trang lúc này chỉ cảm thấy chân mình yếu ớt đứng không vững, Diệp Anh càng tùy tiện cởi áo lót của nàng ra, trực tiếp xoa bóp ngực.
Bị Diệp Anh trêu chọc, Thuỳ Trang đành phải dựa vào trí nhớ hỗn loạn như bột nhão của mình mà nói ra:
"Khoai tây, cà chua... cà chua, không... trứng, thịt... "
"Đây, cắt khoai tây thành từng miếng trước."
Diệp Anh giơ cả hai tay ra, cầm dao và khoai tây trong tay Thuỳ Trang, dạy nàng cách cắt khoai tây, nhưng cơ thể Thuỳ Trang đã nóng bừng lên rồi. Đang trêu chọc, Diệp Anh đột nhiên dừng mọi động tác, còn nàng bây giờ chỉ cảm thấy phần dưới cơ thể khó chịu và đầu ti cũng ngứa ngáy.
"Được rồi, để khoai tây cắt nhỏ sang một bên, chúng ta cắt cà chua."
"Diệp Anh..."
Thuỳ Trang thở ra một luồng khí nóng từ miệng, đôi mắt nàng phủ một lớp nước mỏng, phần dưới cơ thể cảm thấy khó chịu, nàng dụi cổ vào vai Diệp Anh, giống như một con mèo cái đang động dục.
"Hả? Sao vậy, chúng ta cắt cà chua đi."
Diệp Anh nắm tay Thuỳ Trang cắt cà chua như trước, nhưng tâm trí Thuỳ Trang lại không đặt ở việc cắt rau, nàng cũng không có ý định học nấu ăn lúc này. Bây giờ tất cả những gì nàng có thể nghĩ đến là bị Diệp Anh hôn mạnh, bị ấn mạnh vào tủ và đ*, mọi sự bất mãn với Diệp Anh vừa rồi đều bay mất.
"Diệp Anh... Chị, ừm Diệp Anh..."
Thuỳ Trang vặn eo, nhẹ nhàng cọ mông vào đùi Diệp Anh, nàng không dám thể hiện quá rõ ràng, sợ Diệp Anh sẽ gọi nàng là con điếm vô liêm sỉ, nhưng bây giờ nàng thực sự rất muốn. Nhớ lại cảnh tượng xảy ra trong phòng ngủ của Diệp Anh ngày hôm đó, tuy lưng nàng đau sau khi bị quăng quật nhưng không thể phủ nhận rằng nàng có một nỗi ám ảnh không thể giải thích được đối với kiểu tình dục hủy diệt này.
Nhưng Diệp Anh đối với nàng thái độ không tốt, tính tình không tốt, miệng lưỡi độc địa, nghĩ đến điểm này, trong lòng vẫn có chút mâu thuẫn.
"Sao vậy? Chị muốn lắm sao?"
Diệp Anh cuối cùng cũng không giả vờ không nghe thấy nữa mà cúi đầu cười tà ác thì thầm vào tai Thuỳ Trang. Nàng có thể cảm nhận được chuyển động run rẩy của đôi môi đối phương bên tai mình, âm thanh lời nói của đối phương, hơi ẩm tràn vào lỗ tai, giọng nói của Diệp Anh lúc này trở nên rất thấp, đồng thời mang theo một âm điệu mê hoặc, thanh âm truyền vào tai Thuỳ Trang, thẳng vào não. Ngay lập tức, vùng kín của nàng lại tràn ngập nước , làm ướt cả đùi
"Vậy thì cầu xin tôi đi." Diệp Anh gay gắt nói: "Việc này chị sẽ không nói được phải không? Vừa rồi tôi chỉ mới sờ vào vùng kín của chị, nó vẫn đang đóng mở, kêu gào muốn muốn."
Diệp Anh vừa ôm nàng vừa nhẹ nhàng nói... Sau khi ôm Thuỳ Trang, hai tay cũng không dừng lại mà ôm lấy ngực của Thuỳ Trang, xoa bóp từ trên xuống dưới, dùng ngón tay cái và ngón trỏ nhéo vào đầu nhũ hoa, sở dĩ cô làm như vậy là để khiến bộ ngực của Thuỳ Trang bị co lại. Không để khoái cảm nguội đi, giữ nó ở trạng thái ham muốn, tra tấn Thuỳ Trang tới lui như thế này. Sau đó, ý thức của nàng sẽ bắt đầu trở nên mơ hồ, sẽ không thể chống cự được bất cứ điều gì mà cô ra lệnh .
Tại sao cô biết những điều này? Cô đã lén đọc qua những cuốn sách tịch thu từ Thuỳ Trang, phải nói rằng những cuốn sách đó ở một mức độ nào đó khá thú vị, trong đó thực ra có một cuốn liên quan đến thao túng tâm lý. Nhưng cuốn đó tương đối khác với những cuốn khác nên có lẽ nàng không thích đọc.
Còn nữa, tại sao Thuỳ Trang lại thích đọc những thứ như vậy? Cái đầu nhỏ của nàng chỉ chứa đầy những cuốn sách cấm tục tĩu của Bách Hợp 18+. Có lẽ khi cô chạm vào nàng, cái đầu nhỏ này đã nghĩ ra hàng trăm tư thế thú vị rồi.
Cô muốn Thuỳ Trang chủ động thừa nhận mình là một con điếm thích được làm tình.
"Chị..." Thuỳ Trang bị Diệp Anh vuốt ve đến mức toàn thân mềm nhũn, lời cầu xin còn đọng trên môi, chờ đợi nàng nói ra.
"Chủ động đi—"
Diệp Anh lúc này trở nên cực kỳ dịu dàng, hôn lên khuôn mặt nóng bừng của Thuỳ Trang, Thuỳ Trang thoải mái rên rỉ, thậm chí còn giơ ngực lên để bị Diệp Anh vuốt ve.
"Làm ơn... làm ơn đi..."
"Chị đang cầu xin tôi làm gì?"
"A...đ* chị...đ* chị đi, Diệp Anh, Diệp Anh..."
Thuỳ Trang không còn quan tâm đến việc dè dặt nữa, tất cả bây giờ nàng có thể nghĩ đến việc bị Diệp Anh đè xuống và xâm nhập mạnh mẽ.
Diệp Anh cởi khóa kéo của Thuỳ Trang, cởi váy của nàng, lộ ra tấm lưng trắng nõn của Thuỳ Trang, bởi vì dáng người của Thuỳ Trang tròn trịa, mông đầy đặn và hơi nhô lên nên Diệp Anh dùng sức vỗ nhẹ, mông đã nảy lên, Thuỳ Trang vô thức rên rỉ.
"Đưa mông lên."
Thuỳ Trang cắn môi dưới, hơi cúi người nâng mông lên, như cá nằm trên thớt, Diệp Anh dùng ngón trỏ kéo quần lót của Thuỳ Trang ra, một phần lớn ở giữa quần lót đã ướt sũng, khi cô kéo ra, một đường bạc trong suốt từ quần lót và vùng kín chảy ra. Diệp Anh liếm khóe miệng, dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc vào lỗ nhỏ đầy nước, nước chảy dọc theo ngón tay của Diệp Anh.
"Nhiều nước quá, chị dâu, em giúp chị liếm sạch được không?"
"Chờ đã, chờ một chút..."
Thuỳ Trang tưởng rằng đối phương chỉ dùng ngón tay của mình, nhưng nàng không ngờ rằng Diệp Anh trực tiếp ngồi xổm xuống, sau đó há miệng nhẹ nhàng chạm vào môi dưới của Thuỳ Trang, thở ra, lè lưỡi liếm đôi môi màu hồng bên dưới.
"Diệp Anh... ừm..."
Nàng không ngờ Diệp Anh lại liếm cô bé của mình, nàng có thể cảm nhận được đầu lưỡi của Diệp Anh đưa vào bên trong cơ thể mình, chiếc lưỡi trơn trượt giống như một con rắn nhỏ linh hoạt, di chuyển ở bên trong. Trong lúc lưỡi cô ra vào, nàng cảm thấy choáng váng, toàn thân run rẩy trước chuyển động của lưỡi Diệp Anh, nước càng lúc càng chảy nhiều hơn.
"Chị dâu, thật kỳ lạ. Tại sao càng liếm lại càng ướt vậy? Chị lại không kiểm soát được phải không? Vậy chẳng ổn chút nào." Diệp Anh cười lau khóe miệng. Sau đó, chậm rãi đẩy ngón giữa và ngón áp út của bàn tay phải vào trong lỗ nhỏ của Thuỳ Trang, chỉ mới đi vào được một đốt, ngón tay đã bị lỗ nhỏ phủ đầy nước hút chặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro