Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 06: Bách Hoa Lâu [1].

"Tiểu Sơn thần, ngươi đi nói với Diệp đại nhân đi.", mắt liếc thấy Chu Yếm rời đi, Trác Dực Thần liền buông chén đũa xuống.

Mà Anh Lỗi đang ở một bên trêu chọc Ly Luân, cũng đã hoàn toàn quên mất ý định ban đầu của hắn và Trác Dực Thần: "Hả? Nói cái gì cơ?"

".... Không phải ngươi nói ở Tập Yêu Ti nhàm chán, muốn đến...", Trác Dực Thần nói được một nửa, một nửa còn lại cư nhiên nghẹn ở trong cổ họng.

Ừ thì, y cũng cần mặt mũi mà..

".... A.. ta quên mất...", Anh Lỗi a lên một tiếng, nhưng hắn ngoài ý muốn vẫn không buông Ly Luân ra, "A Ly ca ca, cùng đi nhé?"

Ly Luân bị hắn nháo đến không biết phải làm sao, chỉ thấy gã duỗi tay, đem mặt của Anh Lỗi đẩy sang hướng khác: "Đừng có nhìn ta như vậy."

Anh Lỗi nhướng mày: "Ta cứ nhìn."

".... Trác Dực Thần, sao ngươi còn không quản hắn?"

"Quản không nổi, xem như hắn là quả báo của ngươi đi.", Trác Dực Thần rửa xong cái chén cuối cùng, y thở dài, lại quay sang Anh Lỗi: "Còn không đi thì sẽ không có cơ hội đâu."

Ly Luân không nói gì, chỉ híp mắt nhìn bọn họ.

Lát sau, Trác Dực Thần lại nói: "Đợi lát nữa Triệu Viễn Châu quay về, ngươi mà nói trước mặt hắn, thì hắn chắc chắn sẽ cắt lưỡi ngươi, sau đó đánh gãy chân ta."

Anh Lỗi gật gật đầu, lúc này mới tạm thời buông Ly Luân ra, "A Ly ca ca, chúng ta vẫn chưa xong đâu."

Ly Luân trừng mắt nhìn hắn, cơ hồ còn muốn nâng chân đá hắn: "Cút đi, ướt hết cả áo ta rồi."

"Ngươi có thể khiến cho nó khô mà.", Anh Lỗi cong môi, lại vỗ vỗ vai Trác Dực Thần: "Hôm nay chúng ta nhất định có thể đến Bách Hoa Lâu uống rượu, tin ta!"

Trác Dực Thần thở dài một hơi, ở Bách Hoa Lâu cũng không chỉ có rượu, mà ở Bách Hoa Lâu còn có mỹ nhân rót rượu.

Loại địa phương hỗn tạp như vậy, Chu Yếm mà biết được, hắn chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình.

Nói không chừng đến lúc đó, tám đời tổ tông nhà Anh Lỗi cùng Trác Dực Thần cũng sẽ bị hắn đào lên.

Ly Luân tựa vào thành bếp, ôm tay nhìn Trác Dực Thần: "Hóa ra Trác đại nhân cũng sẽ đến những nơi như vậy nha."

"Ta...", Trác Dực Thần nghẹn lời, thật sự là mất mặt chết đi được.

"Các ngươi nếu đã muốn đến đó, vậy sao còn mang theo tên nhóc này?", Ly Luân hất cằm về phía Bạch Cửu: "Nó mới có mười mấy tuổi, các ngươi muốn dạy hư nó sao?"

"Dạy hư cái gì chứ, là ta đòi tiểu Trác ca phải mang ta đi cùng.", Bạch Cửu hừ một tiếng, Tập Yêu Ti không phải lúc nào cũng sẽ rảnh rỗi như vậy, nếu như y không nhân cơ hội này ra ngoài chơi một chuyến mà cứ nằm không một chỗ, thì chắc chắn sẽ nhàm chán chết mất.

"Ồ, vậy ngươi có biết Bách Hoa Lâu là loại địa phương thế nào không?", Ly Luân bật cười, gã khảy khảy cái chuông treo trên tóc Bạch Cửu. 

Vật nhỏ này của Bạch Cửu thật thú vị nha, gã cũng muốn có một cái.

"Không phải tiểu Sơn thần đã nói rồi sao, là một cái tửu lầu", Bạch Cửu nghiêng đầu, "Ly Luân, ngươi đừng có nói năng thần bí như vậy với ta nữa!"

Ly Luân nheo mắt, gã bỏ ngoài tai sự bất mãn của Bạch Cửu, tiếp tục ẩn ý nói: "Vậy sao, có phải tửu lầu hay không, lát nữa ngươi cứ đến là biết."

Bạch Cửu: "...."

Tức chết ta!

-

"Bách Hoa Lâu?", Diệp Đỉnh Chi nghi hoặc hỏi, "Sao các ngươi lại muốn đến Bách Hoa Lâu?"

"Ta nghe nói ở đó có một loại rượu rất ngon, liền nghĩ tới phải cùng huynh đi một chuyến!"

Anh Lỗi hào hứng ngồi xuống bên cạnh Diệp Đỉnh Chi, nhưng về sau giống như là nhớ ra cái gì đó, thế là hắn bèn nhích người cách xa Diệp Đỉnh Chi một chút.

Hắn là sợ chọc phải Chu Yếm nha...

Diệp Đỉnh Chi không đáp, cơ hồ là đang cân nhắc xem có nên đi cùng Anh Lỗi hay không.

Dù sao thì tiểu Chu Yếm của chàng cũng là một vại giấm rất lớn.

Thế rồi dưới ánh nhìn đầy mong chờ của tiểu Sơn thần, Diệp Đỉnh Chi nhấp môi: "Ta muốn đi cùng Chu Yếm."

".... Cái đó..", Anh Lỗi gãi đầu, sao mà hắn có can đảm để đi nói chuyện này với Chu Yếm chứ..

"Không cần khó xử, ta đi nói là được.", Diệp Đỉnh Chi phất phất tay, "Các ngươi đi trước đi, ta sẽ đến cùng Chu Yếm."

"Được!", tiểu Sơn Thần phấn khích reo lên, lại chạy như bay về phía Trác Dực Thần: "Tiểu Trác đại nhân, đi thôi đi thôi!"

Mà Ly Luân ở bên cạnh cũng bất đắc dĩ bị kéo theo, gã ghét bỏ đánh một cái vào tay Anh Lỗi: "Đừng kéo ta."

"Không kéo ngươi thì ngươi sẽ đi sao?", Anh Lỗi không quan tâm đến sự kháng cự của Ly Luân, từ đầu đến cuối vẫn nắm chặt tay gã, "A Ly ca ca, ngươi thử ra ngoài chơi cùng chúng ta đi."

"Tiểu Trác ca, tiểu Sơn thần có vẻ rất quan tâm đến Ly Luân."

Bạch Cửu nắm lấy ống tay áo Trác Dực Thần, nhìn hai người ở phía trước lôi lôi kéo kéo, y lại không nhịn được nói: "Bọn họ rất thân thiết sao?"

Trác Dực Thần mỉm cười, lại nâng tay xoa xoa tóc y: "Ta cũng không biết, nhưng đại loại là vậy đấy."

-

Diệp Đỉnh Chi nhìn bọn họ lần lượt rời đi, hồi lâu sau, chàng lại rơi vào một vòng tay quen thuộc.

Chu Yếm ôm chầm lấy chàng, lại vùi mặt vào hõm vai chàng, "Vân ca, bọn họ muốn huynh cùng đi Bách Hoa Lâu sao?"

Diệp Đỉnh Chi vân vê tóc hắn, cũng vòng tay ôm lấy eo hắn, "Ừm."

"Cho nên huynh sẽ bỏ lại ta ở đây, để đi cùng bọn họ sao?", Chu Yếm cơ hồ ủy khuất lắm, hắn khịt mũi, hốc mắt cũng hồng lên.

Mà Diệp mỹ nhân rõ ràng là biết hắn đang bày trò, nhưng chàng chung quy cũng không đành lòng nhìn hắn như vậy.

Cho nên chàng hôn lên tóc Chu Yếm một cái, lại vô cùng ôn nhu vỗ về hắn: "Sẽ không bỏ lại ngươi."

"Thật sao? Vân ca không được gạt ta đâu đấy..", Chu Yếm ngước mặt nhìn chàng, đáy mắt đỏ đến lợi hại. 

Giống như chỉ cần Diệp Đỉnh Chi buông hắn ra, thì hắn sẽ trực tiếp khóc cho chàng xem.

"Ngoan, Vân ca sẽ không gạt ngươi.", Diệp mỹ nhân hôn lên mắt hắn, lại hôn lên môi hắn. 

Chàng vẫn luôn như vậy, vẫn luôn sủng nịnh Chu Yếm đến vô pháp vô thiên.

"Ta biết Vân ca tốt với ta mà~"

Chu Yếm bật cười khúc khích, lại hôn hôn nhĩ tiêm chàng, "Nhưng Vân ca này, huynh chỉ được uống rượu mà ta rót thôi."

"Được, chỉ uống rượu ngươi rót."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro