23. [H+] Tiểu Hồ Ly Của Tông Chủ ( 3 )
Đặc điểm H+ của Yui : Bách Lý Đông Quân rất hay phát ngôn mà sau này cảm thấy bản thân rất ngu.
Bà nào thấy H+ theo kiểu này chán nói tui nhắn. Lần sau tui đột phá....
////////
Diệp Đỉnh Chi nhìn về tờ giấy mà bật cười
Ta không có quậy phá!
Tiểu Hồ Ly phẩy đuôi dính mực vào mặt hắn.
- Này thì cười đệ!
Mặt Diệp Đỉnh Chi dính mực, hắn chẳng tức giận mà lấy tay áo chùi đi vết mực trên mặt. Tay hắn chạm nhẹ vào mũi đỏ của y.
- Như này mà không quậy phá à.
Tiểu Hồ Ly giận dỗi chẳng nhìn hắn nữa. Bước đến gần lò sưởi mà nằm tại đó không để ý hắn nữa.
- Giận rồi à?!
Diệp Đỉnh Chi đi đến lấy tay chọt nhẹ vào thân y. Lớp lông dày ấm ám của y khiến hắn rất thoải mái. Nhưng Tiểu Hồ Ly thì không, Bách Lý Đông Quân liền dựng lông lên mà khè hắn.
- Gru!!!!
Diệp Đỉnh Chi thấy vậy thì liền mỉm cười.
- Thẹn quá hóa giận rồi à. Thôi nào, Đông Quân đừng giận ta.
Diệp Đỉnh Chi đi đến bế y lên. Tiểu Hồ Ly tức giận vơ móng vuốt cào loạn xạ.
- Thả ra!! Thả ra!!?
Móng vuốt của y vô tình quẹt qua một đường trên cổ hắn. Dù không sâu nhưng vẫn có máu chảy ra.
- Ư!...
Bách Lý Đông Quân nghe thấy liền ngơ ra nhìn Diệp Đỉnh Chi.
- Gru....
Diệp Đỉnh Chi ánh mắt dịu dàng mà xoa đầu y.
- Ta không sao, chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi.
Bách Lý Đông Quân biết mình làm sai mà tiến đến liếm vết thương trên cổ Diệp Đỉnh Chi.
- Đệ xin lỗi...
Nhìn Bách Lý Đông Quân liếm vào vết thương của mình. Não Diệp Đỉnh Chi lại nhảy số cực nhanh mà nghĩ đến hình ảnh. Bách Lý Đông Quân quấy lấy eo hắn, y vươn lưỡi ra liếm lên uyết hầu của hắn.
- Ực!...
Diệp Đỉnh Chi nước một ngụm nước bọt xuống. Trong lòng hắn rạo rực không thôi. Bách Lý Đông Quân nghiêng đầu nhìn hắn.
- Đau quá hóa rồ rồi hả?
Diệp Đỉnh Chi quyết định bản thân nên dẫn tiểu bảo bối của mình đi ăn. Vậy nên chỉ một lúc sau, Sơn Hào Hải Vị được đặt ngay trên bàn chờ được thưởng thức
Tiểu Hồ Ly mắt phát sáng lên mà chạy đến từng món.
- Thơm quá... Ngon quá đi!!!
Diệp Đỉnh Chi ôm lấy tiểu Hồ Ly đặt trên đùi.
- Để ta đút đệ!
Bách Lý Đông Quân liền thuận thế chống hai chân lên bàn, đuôi vui vẻ mà lắc lư. Diệp Đỉnh Chi gấp một miếng cá dâng đến. Bách Lý Đông Quân vui vẻ há miệng ra mà chờ hắn bón tới.
- Ưm... Ngon quá!!!
Hai mắt y phát sáng. Diệp Đỉnh Chi tiếp tục phục vụ cho Tiểu Hồ Ly.
.....
Tối đến, Diệp Đỉnh Chi ôm lấy Bách Lý Đông Quân trong lòng mà ngủ. Cả hai đêu say giấc nồng chỉ là tướng ngủ của Tiểu Hồ Ly có hơi... phóng đảng một tí.
Diệp Đỉnh Chi giật mình tỉnh giấc. Nhìn thấy tướng ngủ này thì có chút cười gượng. Nhưng hình như hắn thấy được thứ không nên thấy rồi, hai quả bi của Tiểu Hồ Ly.
Diệp Đỉnh Chi tò mò cuối xuống chạm nhẹ lên hai quả bi. Tiểu Hồ Ly rên nhẹ lên một tiếng, hắn liền giật mình rụt tay lại. Phía dưới hắn liền cương lên, đau đến khó chịu.
- Thật sự dù là thú cũng có thể làm người ta " lên " à?!
....
- Nóng quá... Hức... Nóng....
Tiểu Hồ Ly thở hổn hển trên giường cố gắng mở mắt ra nhìn bên ngoài. Cảm giác phía dưới ướt đẫm cùng thèm thuồng thứ gì đó khiến y gầm gừ.
- Muốn.... Muốn....
Đôi mắt ngậm tràn dục tình mà tìm kiếm khoái cảm. Chỉ chớp mắt, Tiểu Hồ Ly đã hóa thành người. Đôi tai trắng vểnh cao cùng chiếc đuôi bông xù khiến ai cũng muốn chạm vào.
Bạch Lý Đông Quân ngồi quỳ chống hai tay trên giường mà thở hổn hển. Tóc dài xõa phía sau chẳng được búi gọn gàng mà tứ tung cả lên. Bách Lý Đông Quân vươn móng tay dài lên vuốt nhẹ lên môi
- Chụt... Muốn....
.....
Diệp Đỉnh Chi cảm thấy bên dưới dương vật to lớn của hắn dường như có thưa gì đó ấm nóng đang ngậm. Hắn liền tức tốc tỉnh dậy, lớp chăn phía dưới nhô lên. Diệp Đỉnh Chi tức giận tưởng hạ nhân thấp kém nào lại dám tự ý làm chuyển này liền phẩy tay vạch chăn lên.
- Ưm... Chụt... Ha...
Bách Lý Đông Quân hôn lên thân dương vật dài của hắn. Y còn vươn lưỡi chạm lên lỗ tiểu của hắn khiến hắn nhíu mày kiềm chế.
- Đông Quân... Đừng...
Diệp Đỉnh Chi đẩy mặt Bách Lý Đông Quân. Nhưng y lại tưởng mình làm chưa đủ thoải mãn hắn liền há to miệng ngậm lấy đầu dương vật to bự.
- Ư!...
Diệp Đỉnh Chi cảm nhận khoái cảm mà rên lên.
- Chụt... Ha... Chụt....
Bách Lý Đông Quân mút dương vật của hắn điêu luyện đến thần sầu.
- Cái này là bản tính của loài Hồ Ly à?
Diệp Đỉnh Chi nâng mặt của Bách Lý Đông Quân lên mà ngắm nhìn. Hai má phồng to, tay đang cầm lấy gốc dương vật to lớn mà xốc nhẹ.
Bách Lý Đông Quân vẫn chăm chỉ mút liếm dương vật của hắn. Diệp Đỉnh Chi cảm nhận bản thân sắp ra mà cầm lấy đầu y mà thúc mạnh.
- Hự!...
- Ưm!....
Hắn liền thúc hai cái rồi bắn thẳng vào miệng y. Diệp Đỉnh Chi biết mình đã làm sai mà ngay lập tức rút dương vật ra khỏi miệng y.
Diệp Đỉnh Chi vươn tay trước miệng y nói:
- Đông Quân, nào mau nhả ra! Dơ...
Bách Lý Đông Quân chẳng nghe mà nuốt đống tinh dịch. Những tinh dịch bị tràn ra y cũng chẳng bỏ thừa mà liếm sạch.
- Muốn nữa....
Diệp Đỉnh Chi nhìn cảnh này mà muốn cảm thấy bản thân sống lâu rồi, bây giờ chết cũng được nữa.
Chỉ không để ý một tí, Bách Lý Đông Quân liền ngứa ngấy mà đè Diệp Đỉnh Chi. Tay cầm lấy dương vật to lớn của hắn. Tay thì chống lên bụng hắn.
- Đông Quân, đừng. Nếu không dạo đầu kĩ sẽ rất đau đấy!!! Để ta... Ưm..
Bách Lý Đông Quân cầm lấy dương vật của hắn mà đặt ở hậu huyết. Hậu huyệt thèm thuồng mà mấp mé chờ đợi. Y từ từ ngồi xuống, dương vật cũng từ từ đi vào hậu huyết.
- Ha... Chậm chạp... Ưm... Yếu sinh lí... Ta làm còn hơn... Ha... a... Sướng...
Bách Lý Đông Quân thở dốc, cuối cùng cũng chỉ có thể đưa một nửa dương vật vào bên trong. Vậy nên y quyết định bắt đầu ra vào.
- Ưm... Ha... A.... Ư.... Ha.... S... Sướng....
Bách Lý Đông Quân ngồi xuống đứng lên một cách chậm chạp nhất có thể. Mà Diệp Đỉnh Chi, hắn vừa nghe y nói mình yếu sinh lí liền có chút tức giận. Hắn cầm lấy eo y mà dập mạnh xuống.
- Như này sao mà sướng được chứ?... Để ta giúp đệ!
- Ah!!
Dương vật được chôn vào nơi sâu nhất bên trong. Từng nết gấp căn phòng để chịu đựng dương vật to lớn xông tới. Bách Lý Đông Quân há miệng hít từng ngụm khí lạnh. Đuôi bông xù bị kích thích mà dựng thẳng dậy.
Diệp Đỉnh Chi cảm thấy bản thân sắp tan chảy rồi. Hậu huyệt ấm nóng cùng siết chặt hắn như thế này. Còn thấy mỹ cảnh trước mắt nữa. Thật sự quá tuyệt diệu rồi!
Diệp Đỉnh Chi đặt y nằm úp xuống giường. Y quỳ nằm mà mệt mỏi nhìn hắn. Hắn chỉ mỉm cười cầm lấy đuôi nhỏ mà vừa thúc vừa giựt
- Ư... Ha... Ah.... Đừng.... Ư... Đừng.... Giựt.... Ha...
Diệp Đỉnh Chi nắm lấy nó mà bắt đầu hù dọa Bách Lý Đông Quân.
- Sao hả?... Chẳng phải đệ nói ta yếu sinh lí sao? Vậy hôm nay để tên yếu sinh lí này đút đệ ăn no!!!!
....
- Ư... Ha....
Tiểu Hồ Ly bị làm để chẳng còn nhớ mình đã bắn ra bao nhiêu lần. Diệp Đỉnh Chi cứ dùng đuôi cáo của y mà hù dọa y bày ra đủ loại tư thế.
Từ trên giường đến bàn. Rồi đến cả khung cửa số đều khiến y phải dục tiên dục tử. Hiện tại, hắn đang để y ngồi trên người mình, mặt y đối diện với bên ngoài. Hắn vẫn như cũ cầm lấy chiếc đuôi bông xù mà xoa nhẹ.
Diệp Đỉnh Chi hôn lên yết hầu nhỏ của y mà trêu ghẹo.
- Đã đủ sướng chưa? Hay đệ muốn ta đút thêm...
Bách Lý Đông Quân mệt mỏi cầu xin hắn:
- Vân ca... Đủ rồi... Hức... Đầy lắm rồi....
Nhìn bụng y phồng lên như bầu 3 tháng. Diệp Đỉnh Chi vẫn mỉm cười mà thúc lên.
- Không sao... Ha...
Diệp Đỉnh Chi chạm đến gốc đuôi của y. Y liền giật mình mà run rẫy một cái mà bắn tinh ra.
- Hư... Ha... Đừng....
Diệp Đỉnh Chi liền hỏi nhẹ:
- Đệ bắn sớm đến thế này rồi à? Sao hả, chỉ đụng vào đuôi đệ, đệ lại có thể sảng khoái bắn thế này...
Diệp Đỉnh Chi vừa nói vừa thúc lên.
- Có vẻ miệng dưới còn thành thật hơn miệng trên nhỉ.
- Ưm... Hức...a...ha....nhẹ...nhẹ....tới ruột... Hức...
Bách Lý Đông Quân cảm thấy sắp không chịu nổi nữa rồi. Cảm giác khoái lạc cùng cực khiến đầu óc bắt đầy trở nên mơ hồ, cơ thể lúc đầu rạo rực cũng đã dịu bớt.
Diệp Đỉnh Chi quyết định tốc chiến tốc thắng. Trước khi hành độ, hắn nhẹ nhàng hôn nhẹ lên môi y.
- Chúng ta nhanh chóng giải quyết nhé...
Diệp Đỉnh Chi liền đặt y nằm lên giường mà bắt đầu thúc mãnh liệt. Dương vật vừa kéo ra cùng một ít tinh dịch cùng dâm thủy liền ngay lập tức bị ép trở lại vào trong. Bụng y căng phồng rồi lại xẹp theo từng cú thúc của hẳn. Bách Lý Đông Quân cảm thấy bản thân gặp phải quỷ rồi.
- hức...lưu manh.....ha....ức....đừng... Ah!....
- Lưu manh mới ăn được đệ chứ!
Diệp Đỉnh Chi liền đâm mạnh một cái vào sâu bên trong, phóng thích tinh dịch ra bên ngoài. Cơ thể của Bách Lý Đông Quân liền như co giật mà run lên.
- Ức... Ha...
Bách Lý Đông Quân mệt mỏi nằm trên giường mà chỉ có thể run rẩy. Diệp Đỉnh Chi từ từ rút dương vật ra, tinh dịch cũng từ từ tràn ra theo.
Nhìn cảnh tượng này, Diệp Đỉnh Chi hít một hơi mà tự nhủ.
- Bản thân thật sự làm hơi quá rồi...
///////
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro