13. Lang Nguyệt Phúc Địa
[ DIỆP BÁCH ] - Nghiệp Duyên
Chương 13 : Đau đớn len lỏi cả khoái cảm
Đôi tay trượt dài trên đường cong cơ thể, Diệp Đỉnh Chi cúi người, tiếp tục triền miên môi lưỡi. Nơi huyệt đạo ướt át được thay thế bởi những ngón tay thỏa sức móc lấy, vách thịt co rút liên tục hút lấy ngón tay của Diệp Đỉnh Chi.
Bách Lý Đông Quân mệt nhoài, khắp thân thể đều đau rát, Diệp Đỉnh Chi vẫn luôn đè ép bên trên, nụ hôn của hắn trải dài đến từng tấc da thịt.
Dương vật to lớn như vị khách không mời tiến vào huyệt đạo đã được chăm sóc từ trước, nhưng vẫn không tiếp nhận được sự bành trướng, dịch chảy co rút liên tục đẩy ra ngoài. Diệp Đỉnh Chi thừa hoan, bóp chặt vòng eo thon gọn, dùng lực đâm mạnh vào, dương vật thô to lút cán vào cự căn.
Bách Lý Đông Quân giật thót, ưỡn người về phía trước, hợp bích chặt hẹp, bám chặt thứ vật bành trướng bên trong. Lưng trần liên tục cọ sát vào mặt bàn, những vết trầy xước cũng theo đó rỉ máu.
Diệp Đỉnh Chi xốc người lên, đi về phía giường, ở nơi huyệt đạo vì hành động này mãnh liệt co rút. Bách Lý Đông Quân hoảng hốt rung người, Diệp Đỉnh Chi đem tay y choàng ra sau ôm cổ hắn.
Diệp Đỉnh Chi bợ đỡ hai cánh mông, ôm lấy thân thể kiều nhuyễn, đôi chân thon dài quấn quanh eo hắn. Đến khi hai người đều ngã xuống giường lớn, Diệp Đỉnh Chi mới tiếp tục đưa đẩy.
Bách Lý Đông Quân rũ rượi, đôi chân ở trên vai hắn ra sức quẫy đạp. Diệp Đỉnh Chi cuồng loạn, hắn bắt lấy cổ tay y ghì chặt xuống giường, miệng vết thương đã hở nay càng rỉ máu.
Hắn bóp chặt vòng eo nhỏ, từ huyệt đạo co rút, thọc mạnh vào vách thịt sâu bên trong nhũ hoa. Từng cú đâm mạnh bạo này khiến cho thân thể y càng thêm rung rẩy, cổ tay đã bị hắn ghì chặt, Bách Lý Đông Quân đau đớn, một tay quơ loạn xạ, lại đụng trúng tấm màn đang đung đưa, y cố gắng nắm chặt, sau đó muốn thả lỏng cơ thể một chút, nào ngờ Diệp Đỉnh Chi ở phía trên điên cuồng thúc mạnh vào điểm nhạy cảm.
Một tiếng "xoạc" lập tức chen lẫn vào âm thanh nhóp nhép.
Tấm màng phía trên bị y xé rách một mảnh, lả lướt rơi xuống chiếc eo mảnh mai, làn da vốn đã đã ửng hồng, màn lụa đỏ nằm dài trên eo, càng thêm bắt mắt.
Diệp Đỉnh Chi chăm chăm nhìn màn mỏng, cong lên khóe môi, hắn bắt lấy màn lụa, liếc nhìn Bách Lý Đông Quân đang ngửa cổ ra sau thở dốc, hầu kết trượt lên xuống hai ba cái.
Dương vật được hắn rút ra, Bách Lý Đông Quân còn đang mơ màng, tưởng chừng đã dừng lại, đột nhiên, Diệp Đỉnh Chi nắm lấy tay y, dùng tấm màng mới bị xé rách đó trói chặt hai cổ tay vào mép giường phía trên.
" Ngươi ... Diệp Đỉnh Chi .. khốn nạn ... ah .. mau cởi trói cho ta .. "
Hành động này của hắn khiến y hoảng sợ vùng vẫy, Diệp Đỉnh Chi càng lộ ra vẻ đắt ý, đem hai chân y gác lên vai, tiếp sau đó là mạnh bạo đâm lút cán vào tận cùng bên trong.
Sau khi bị trói tay, thân thể Bách Lý Đông Quân càng thêm nhạy cảm, huyệt đạo không ngừng co rút cuống cuồng hút lấy dương vật, máu đỏ cùng với chất dịch hòa làm một, chảy dài xuống đùi non, làm ướt một chỗ chăn.
Dưới sự kích thích len lỏi sự đau đớn này Bách Lý Đông Quân chỉ biết hét lớn kêu đau, đè ép xuống những tiếng rỉ khoái cảm, cánh môi đã bị cắn đến bật máu, vẫn cố chấp không thể mình phát ra một âm thanh rên rỉ nào.
" Tại sao lại không rên? Bách Lý Đông Quân .. mau rên đi! "
" Ngươi tha cho ta đi. "
Bách Lý Đông Quân bật khóc, cố gắng cầu xin hắn buông tha, nỗi đau thể xác đã kéo dài, giờ đây lại triền miên đau đớn khắp cơ thể. Từ cổ tay đến cổ chân, hai nơi đều bị Diệp Đỉnh Chi không thương tiếc dùng tay đâm vào miệng vết thương khiến nó rỉ máu tươi.
Nước sông Hoàng Hà cắt đứt da thịt, Diệp Đỉnh Chi lại chồng chất những sự tra tấn thể xác lên người y, cho dù có là thần cũng phải hóa lệ van xin.
" Em đang không ngoan sao? Tôi bảo em rên cơ mà. Mau rên cho tôi!! "
Lời vừa dứt còn không để Bách Lý Đông Quân có cơ hội trả lời, Diệp Đỉnh Chi đem dương vật rút ra một nửa, tiếp liền là những cú đâm tàn bạo, đâm sâu vào huyệt động, không một khe hở, từng nhịp khiến người dưới thân đung đưa.
Sự phóng thích quá mức cao trào, tiếng rên rỉ đã cố gắng nhịn xuống nhưng giờ đây muốn cố cũng không thể cố được, từng âm thanh rên rỉ nỉ non bật ra, len lỏi giữa tiếng nhóp nhép, cùng tiếng va chạm của da thịt.
Toàn thân Bách Lý Đông Quân rung rẩy, đôi tay bị trói chà sát với màn mỏng, lại vì từng sự chuyển động của y, luôn róc rách chảy máu không ngừng.
Y phục bị xé rách rải rác khắp trên nền đất, từ bàn án qua tận giường, Diệp Đỉnh Chi chưa từng tách khỏi cơ thể y dù chỉ một ly.
Lần động này đã kéo dài một lúc lâu, đến khi một lượng tinh dịch đã trút đầy vào cơ thể Bách Lý Đông Quân, tính khí của y được Diệp Đỉnh Chi chăm sóc cũng bắn từng dòng dịch lên cơ bụng hắn.
Diệp Đỉnh Chi đạt khoái cảm, ngửa cổ ra sau hừ nhẹ, lại liếc mắt nhìn cổ tay bị trói của y đang chảy máu, không nói gì nhưng ánh mắt đã lộ vẻ đau lòng, hắn đưa tay cởi trói sau đó dùng nội lực giúp y cầm máu.
Sức cùng lực kiệt, Bách Lý Đông Quân mệt rã rời, chẳng biết trời đất, hơi thở dồn dập từng đợt, nhưng vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần lại bị một bàn tay xốc lên, đến khi phát giác đã được Diệp Đỉnh Chi đỡ lấy ngồi trên đùi, vòng eo được đôi tay to lớn của hắn nắm lấy kéo lên, nhắm trúng huyệt đạo đâm thẳng xuống.
" Vẫn chưa xong đâu. "
Diệp Đỉnh Chi ôm lấy cơ thể y, sau đó dính sát vào bầu ngực, ngậm mút hai đầu vú, đôi tay luồn xuống dưới ra sức nhào nặn bờ mông căng tròn.
...
🙄🙄🙄
cũng cũng heee
nói chứ sốp viết nên ít có cảm nhận lắm 😭😭😭😭😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro