Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bản ghi thực tế chưa hoàn chỉnh trên trường quay (1)

Điền Gia Thụy × Lâm Tử Diệp
Định hướng tình bạn , sản phẩm dựa trên trí tưởng tượng

Truyện này là t đặc biệt tìm bên Trung rồi mang về dịch . Trong quá trình dịch có sai sót gì mong mọi người bỏ qua !!!

***

Ngoài cửa sổ , màn đêm đen dày đặc và im lặng . Sau khi ghi hình chương trình trong vòng một ngày và thực hiện vài cuộc phỏng vấn . Điền Gia Thụy xuống máy bay từ Trường Ảnh và lái xe không ngừng nghỉ trở về nơi ở của mình . Khi anh về đến khách sạn đã đêm khuya , sự mệt mỏi cùng cực khiến tinh thần anh phấn chấn hơn . Sau khi tắm rửa đơn giản xong anh cũng chẳng còn cảm thấy buồn ngủ nữa .

Ngày mai anh được nghỉ nên cũng chỉ ngồi trên ghế sofa buồn chán lướt Weibo . Đột nhiên điện thoại rung lên thì ra là trợ lý gửi mấy đoạn video , đoạn phỏng vấn hôm nay được giao cho anh để xác nhận nội dung cuối cùng .

Vốn dĩ , mấy thứ này ngày mai có thể xem được , nhưng Điền Gia Thụy tùy ý lướt tay xuống , vô tình bấm vào một đoạn clip .

"Mọi người đều nói anh và anh Tiêu bằng tuổi nhau , có thể ngồi cùng bàn. Anh có đồng ý với nhận định này không?"

Giọng nói quen thuộc của nhân viên ban ngày vang lên trong điện thoại . Anh nhìn mình trong ảnh đang mỉm cười trả lời câu hỏi , khóe miệng không khỏi cong lên . Không biết từ khi nào , sự chú ý của khán giả dần dần chuyển từ anh và Thừa Lỗi sang mối quan hệ của anh với Lâm Tử Diệp . Và dường như mọi người đặc biệt tò mò về mối quan hệ này . Trước đây , anh từng thấy trên mạng những nội dung chế giễu như " Cung Viễn Chủy , cậu sẽ không thể nào vượt qua thí luyện tam vực được đâu " . Anh thậm chí còn gửi ảnh chụp màn hình cho Tử Diệp xem , và bên kia đã đáp lại anh ấy bằng biểu tượng cảm xúc cổ quái . Điền Gia Thụy đột nhiên nhớ đến một nhận xét mà anh ấy đã nhận được khi xem DY ngày hôm đó :

- Không phải bọn họ có mối quan hệ tốt nhất trên trường quay sao?

Điền Gia Thụy đắng đo suy nghĩ . Thật sao ? Anh ấy luôn hướng ngoại và thích kết bạn , nhưng anh ấy thực sự không nhớ làm thế nào mình lại quen được một đứa trẻ như vậy . Điền Gia Thụy không phải là người giỏi nhớ lại quá khứ , anh ấy đã bỏ cuộc ngay lập tức . Sau đó với tay lấy một miếng da hổ và móng gà được rút gân trên bàn cà phê . Chợt anh ấy nhớ ra gì đó

Mùa đông năm ấy , Điền Gia Thụy vẫn còn là một diễn viên trẻ mới bắt đầu diễn xuất . Mặc dù tự nhận mình là người hướng ngoại , nhưng đối mặt với một nhóm đông đảo người như vậy và các diễn viên khác đều là tiền bối , Điền Gia Thụy cũng không dám tiến tới bắt chuyện . Khi đó , " Vân Chi Vũ " đã khởi quay được vài ngày và anh chỉ cống hiến hết mình cho quá trình ghi nhớ lời thoại và diễn xuất hàng ngày . Mối quan hệ của anh với những người khác chỉ là thân thiện ngoài mặt .

Nói đến đây , Điền Gia Thụy chỉ là một người mới gia nhập nghành giải trí . Là một người nghiệp dư , ngoài việc cố gắng hết sức để vào vai diễn của mình , anh còn không biết mình phải làm gì thêm nữa . Người duy nhất anh biết trong toàn bộ trường quay là đạo diễn Quách và sếp của ông ấy , nhưng nhìn các diễn viên và nhân viên ngồi thành vòng tròn xung quanh đạo diễn Quách...Hãy quên đi , có một số cuộc trò chuyện mà anh không thể ép mình bước vào , người lớn phải học cách sáng suốt .

Điền Gia Thụy mặc áo khoác buồn chán đi loanh quanh bên ngoài . Nhân viên hoặc đang bận điều chỉnh đèn máy , hoặc đang ngồi thành nhóm hút thuốc và trò chuyện , cứ như thể anh là kẻ lười biếng duy nhất đi lang thang bên ngoài vậy . Chút nữa sẽ có cảnh quay ban đêm của anh ấy , nên anh ấy phải có mặt ở đây và chờ đợi .

Bầu trời đêm nay đen dày đặc không nhìn thấy một ngôi sao nào , vài tia sáng nhanh chóng bị bóng tối nuốt chửng . Điền Gia Thụy ngẩng đầu , ngơ ngác nhìn bầu trời , đây đã là đêm đầu tiên anh trải qua . Cuộc sống của một diễn viên kịch trong quá khứ đã biến mất trong thế giới của anh , thay vào đó là loại hỗn loạn không có tương lai xa xôi này . Trở thành diễn viên điện ảnh và truyền hình là quyết định cuối cùng của anh , anh đã 24 tuổi độ tuổi mà người lớn khuyên anh nên lập gia đình và khởi nghiệp . Đóng phim truyền hình không thể hỗ trợ cuộc sống tương lai của anh mà không phải lo lắng về cơm ăn , áo mặc chứ đừng nói đến gánh nặng chăm sóc gia đình . Anh không sẵn sàng phải tranh giành với đồng nghiệp để có được cơ hội thành tích không ổn định vài năm sau đó . Anh ấy muốn thoát khỏi giai đoạn đó và thử sức với thế giới bên ngoài . Điền Gia Thụy đang suy nghĩ miên man thì bỗng nhiên trên mặt lạnh buốt , hóa ra là tuyết . Anh nhanh chóng tìm một nhà kho có đèn sáng và vào trong đó trú tạm . Đêm mùa đông quá lạnh , đứng ngoài trời một lúc đã đạt đến giới hạn của anh , nếu tuyết làm ướt tóc , thợ làm tóc chắc sẽ lại đến phàn nàn .

Lần đầu tiên Điền Gia Thụy gặp Lâm Tử Diệp là trong nhà kho đó . Lúc này Điền Gia Thụy vỗ vỗ trên người để những bông tuyết chịu rơi xuống , cúi đầu đi vào nhà kho , nhìn thấy một đứa bé ngồi trước bàn đang tức giận viết chữ . Anh có ấn tượng với đứa bé này từ khi tập luyện , tuy vóc dáng nhỏ bé nhưng lại tập luyện chăm chỉ hơn bất cứ ai , tập luyện suốt ngày không ngừng nghỉ , khiến những người ở độ tuổi 20 phải khâm phục rằng họ không được năng động hay chăm chỉ như đứa bé này . Lúc này , đứa bé với mái tóc dài màu xanh lam đã không còn vẻ điềm tĩnh khi quay phim , cũng không còn vẻ vênh váo khi cầm đao nữa mà đang tính toán từng công thức nào đó chỉ với ánh sáng mờ nhạt của đèn điện . Điền Gia Thụy cười thầm , cảm thấy lúc này đứa bé phải làm bài tập về nhà thật đáng thương và đáng yêu , nhưng cũng không nói gì chỉ tìm một cái ghế ngồi xuống bên cạnh đứa bé .

Điền Gia Thụy chậm rãi bấm vào Trạm B để xem chương trình mới , vừa xem vừa cảm thấy trong miệng thiếu vị nên lấy trong túi nilon trên bàn ra một miếng da hổ và chân gà . Lúc anh nhét chân gà vào miệng , bên cạnh vang lên một giọng nói yếu ớt :

- Cái đó…

Điền Gia Thụy vẫn giữ nguyên động tác quay người lại , chính là Lâm Tử Diệp đang gọi anh , đôi mắt to tròn chớp chớp , trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ không nói nên lời

- Em cũng muốn ăn sao? Nè lấy đi

Điền Gia Thụy không suy nghĩ nhiều liền lấy ra một cái khác móng gà đưa cho em , trước mặt anh Lâm Tử Diệp khóe miệng hơi co giật . Nhìn thấy ánh mắt của đối phương đảo quanh túi đồ ăn nhẹ và chân gà trên tay , cuối cùng dừng lại ở chiếc túi mua sắm có cùng logo bên cạnh , Điền Gia Thụy cảm thấy đầu mình “bùm” một tiếng máu dồn lên đỉnh đầu .

- Thật xin lỗi , thật xin lỗi ! Anh không biết đây là của em ! Thật xin lỗi...

Điền Gia Thụy hoảng sợ , xấu hổ vì lấy nhầm đồ ăn vặt của một đứa trẻ đã xâm chiếm lý trí của anh .

- Ừm , không sao đâu

So với sự hoảng loạn của đứa lớn , đứa nhỏ có vẻ bình tĩnh hơn nhiều

- Anh muốn ăn gì cũng không sao , nhưng anh có thể dạy em giải một số bài toán được không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro