Chương 46
Thân thể Tống Hi nửa thân trên đặt nằm sấp trên bàn thờ, hai chân vô lực chống lấy cơ thể mềm nhũn.
Dương Hiểu An ghé vào lưng hắn như có như không ngặm cắn.
Áo sơ mi của thiếu niên đã nhăn nhó không ra hình dạng lỏng lẻo vắt trên người, cúc áo phía trước toàn bung ra lộ một mảnh da thịt trắng nhợt, nữ nhân một bàn tay đã ở trên đó nắm lấy một đầu nhũ đùa nghịch, nàng khi nhẹ nhàng xoa bóp, có khi lại lôi kéo đầu nhũ dùng móng tay ấn vào, nhũ hoa nâu nhạt ngây ngô dần bị nàng chơi đến biến sẫm màu cứng rắn nhô ra, thiếu niên vùi mặt vào hai tay phát ra hoặc nặng tiếng thở dốc.
" A --- "
Dương Hiểu An cảm nhận nhũ đầu dưới tay đã cứng thành tảng đá không khỏi cười lạnh.
" Bảo bối -- muốn sao? Ân -- "
Nàng nhẹ nhàng hôn hôn vành tai hắn, thiếu niên nghiêm đầu nghĩ hôn nàng lại không với tới chỉ đành đỏ bừng hai tai nỉ non gật đầu, thanh âm hầu như mất hết.
Nữ nhân tiếp tục cười.
" Đem quần cởi -- "
Thiếu niên đỏ bừng mặt, hắn thẹn thùng lại lo sợ nhưng không hề có một chút do dự vươn tay cởi khóa kéo ma sát hai chân đem quần trượt xuống đất.
" An -- An ~ "
Tống Hi nức nở kêu gọi, hắn phía trước đã cứng rắn vô cùng, thiếu niên thon dài ngón tay kéo lấy tay nàng nắm chặt đặt lên môi dùng mềm mại đỏ hồng cánh môi âu yếm lại dùng nhuyễn thể đầu lưỡi liếm láp, hắn đang cầu hoan nàng.
Nữ nhân tùy ý hắn si mê hôn liếm đem một bàn tay nàng làm cho ướt đẫm, Dương Hiểu An kéo xuống quần lót hắn, thiếu niên trắng mềm cái mông hoàn toàn bại lộ trước mắt nàng.
Thiếu niên hiển nhiên phát hiện nàng đang nhìn hắn không khỏi động tình lắc lư mông, khàn đặc giọng kêu tên nàng.
" An --- "
" Bang "
Nữ nhân một bàn tay đánh vào mông hắn.
" A -- "
Thiếu niên phát ra hoảng sợ tiếng la theo bản năng muốn trốn tránh nhưng là trên người hắn là Dương Hiểu An, nàng túm lấy tóc hắn đem đầu hắn đập mạnh xuống bàn thờ.
" Ngoan, ân? "
Tống Hi bị đâm đầu choáng mắt hoa, trên trán đau đớn làm khóe mắt hắn tràn đầy hơi nước, nhưng là, thiếu niên càng sợ nàng mất hứng, hắn vội gật đầu đem mông vểnh lên dâm đãng đong đưa.
Nữ nhân giơ lên tay liên tiếp " bang bang bang " đánh nhiều cái vào mông hắn, Tống Hi nức nở thẹn thùng úp mặt xuống bàn, hắn thế nhưng từ kia đau đớn cảm thấy sung sương, nam căn theo từng đợt va chạm thậm chí nhảy nhảy lên phun ra đặc sệt dịch thể.
" A -- cứng đến như vậy? "
Dương Hiểu An ngừng đánh, tay nàng từ cái mông sưng đỏ ấn đầy dấu tay chuyển đến phía trước nắm bắt lấy nam căn khát cầu của hắn.
" A ~~ An ... Muốn, cho ta, cho ta ... "
Tống Hi mạnh ngửa đầu ra sau, đem thắt lưng vặn vẹo đến dâm loạn làm nam căn ra vào lòng bàn tay nàng.
Dương Hiểu An cũng vô cùng phối hợp, nàng một tay trượt động kia nhớp nháp nam căn, đầu ghé vào cổ hắn vươn lưỡi liếm một đường dài lên cằm hắn. Tống Hi đã động tình đến chỉ có thể há miệng vô lực thở dốc, nhưng là khi nữ nhân kéo đầu hắn hôn lên môi hắn, Tống Hi như điên rồi mút lấy nàng lưỡi, liếm láp môi răng nàng, nuốt lấy nàng nước bọt, chỉ nghĩ của nàng chất lỏng chảy vào cổ họng hắn tiến vào cơ thể hắn hòa thành một với hắn, thiếu niên hạnh phúc muốn điên rồi.
Bọn họ hôn đến vong tình, giữa môi lưỡi thậm chí vang lên âm thanh da thịt chạm nhau dâm mĩ đủ để biết kia nụ hôn là cỡ nào cuồng nhiệt.
Thiếu niên ngại tư thế này quá khó khăn, hắn nhịn xuống không tha đem nam căn hưng phấn từ trong tay nàng lui ra xoay người ôm cổ nàng đến một lần cuồng hôn, nam căn dán giữa bụng hai người không ngừng theo mãnh liệt thiếu niên thắt lưng ma sát nàng, dịch thể lây dính tràn đầy váy của nàng.
Nữ nhân một đường hôn xuống ngực thiếu niên ngậm một sẫm màu nhũ hoa cắn mạnh, thiếu niên dưới thân lập tức đau đớn lẫn sung sướng la hoảng lên, gương mặt non nớt toàn là không hợp tuổi hắn dâm loạn sắc dục cùng điên khùng tình ý.
Hắn bắn thật nhiều, cơ thể gầy yếu co giật không ngừng ôm chặt nàng bắn tinh, đầy bàn thờ, trên váy nàng, cả trên người chính hắn.
Tống Hi đã lâu chưa được nàng chạm vào, hắn đã muốn nàng đến đau đớn toàn thân, của ta Hiểu An, tới chơi chết ta nha ...
" ... Tới chơi chết ta nha ... An ... muốn ngươi, muốn ngươi vô cùng ... "
Thiếu niên nghĩ như vậy cũng vô thức nói ra, hắn vô lực nằm ngửa trên bàn thờ dùng cặp mờ mịt đôi mắt nhìn nàng, thân thể trần truồng dính đầy chính hắn bắn ra tinh dịch.
Dương Hiểu An cười khẽ, lạnh như băng nói:
" Tốt "
Giống như qua vô số kích tình cũng không thể làm ấm nàng tâm mảy may, thiếu niên đã bị nàng tàn phá nát bươm trái tim lại đau đớn lại si cuồng.
Hắn khóc vươn tay ôm cổ nàng, thoải mái gào khóc như một đứa bé.
" ... An, ngươi tâm thật lạnh ... Ta đau quá ... An, không yêu ta, cũng không cần yêu ai, được không ... Ta sẽ điên mất, ta sẽ lại giết hắn ... "
" Như Harris sao? "
Nàng hồi ôm lại hắn động tác ôn nhu như tình nhân, nhưng tay nàng lại lạnh vô cùng, lạnh đến hắn run rẩy hoảng hốt.
" Đúng vậy! " hắn khóc nói " Ta ghen tị, sẽ giết chết hắn -- "
Mười mấy tuổi thiếu niên lại ngoan độc đến đáng sợ, nhưng là, nàng vô cùng yêu thích làm sao đây?
Nữ nhân gác cằm lên Tống Hi gầy yếu vai nhìn thẳng trên bàn thờ một tấm ảnh, tinh xảo như vương tử hỗn huyết thiếu niên trong đó rõ ràng là đang mỉm cười, lại như đang ủy khuất phát cuồng gào khóc.
Hắn như vậy yêu nàng a, như vậy yêu.
Nhưng, nữ nhân đến chết hắn vẫn còn nhớ mãi nào có yêu hắn? Tống Hi đã lầm.
Dương Hiểu An giễu cợt cười, nàng đã hư hỏng đến tận tâm can, lại khóc lại đáng thương, thì liên quan gì nàng đâu?
Nữ nhân đem thiếu niên trong lòng lại áp xuống bàn, kéo hắn hai chân thành hình V rộng lớn, ngón tay dính một ít tinh dịch đặc quyện vẽ vào thiếu niên non nớt hậu huyệt.
" Ngươi thỏa mãn, vậy đến lượt ta -- "
---
Tác giả: Chương sau mới nữ công :3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro