[ Thực sự lãng quên ]
Đi từ lầu một đến thẳng phòng ngủ của anh, mở cửa thì thấy thân ảnh yếu ớt mà ma mị đang nằm trên giường của mình, nở nụ cười, anh nhanh chân bước đến bên giường, nhìn khuôn mặt người con gái mình thương, ánh mắt ôn nhu, động tác dịu dàng vuốt ve làn tóc của cô.
Cô chỉ đang giả vờ ngủ, ánh mắt nhắm hờ, dáng người nóng bỏng, váy ngủ hai dây ôm trọn những đường cong hoàn mỹ trên cơ thể của cô. Mở hé mắt, ánh mắt mơ màng càng khơi gợi dục vọng, cơ thể cô ma sát với bắp đùi người đàn ông, tay không an phận mà cởi từng cúc áo của anh.
Nụ cười ngọt ngào, sự chủ động của người con gái mà mình thương chính là liều thuốc kích thích nhất cho người đàn ông.
Anh nhanh chóng đè lên thân thể của cô. Côn thịt cứng rắn chạm vào đóa hoa bí ẩn đầy nữ tính. Bàn tay thô to xe rách chiếc váy ngủ, làm lộ ra cơ thể đầy đặn, bộ ngực sữa không có vật che chắn lộ ra trước mắt, điểm anh đào hồng hào, anh liền cúi xuống ngậm nó vào miệng, hút chặt rồi day cắn khiến người phụ nữ dưới thân phải rên rỉ, cơ thể vặn vẹo, làn da ửng hồng, tay cô không tự chủ mà ôm lấy đầu anh,ngực ưỡn ra mong muốn nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro