[ Nhà mới - Tuổi thanh xuân bị tàn phá ]
Ngày hôm sau Y Thanh được đưa đi. Ngồi trên xe mà lòng cô vừa háo hức lại vừa lo lắng. Cô chỉ mới mười tuổi. Cái tuổi còn quá nhỏ để hiểu việc đời. Nhìn hai bên hàng cây chạy lại phía sau mình, hình ảnh của ngôi nhà cô nhi viện nhanh chóng khuất sau hàng cây. Bỏ lại phía sau cô gái nhỏ những lưu luyến nuối tiếc.
Tại căn biệt thự trắng xa hoa Y Thanh vừa đi sau ông quản gia già vừa mở to đôi mắt mình để nhìn xung quanh.
- " nơi này thực đẹp... "
Từ đâu một chú cún trắng như tuyết chạy lại chỗ cô, thích thú cô liền ôm lấy nó, ngước nhìn vị quản gia đang đi trước mình, cô nhỏ giọng cầu xin : " có thể cho cháu nuôi nó không? " Vị quản gia già khó lòng mà từ chối cô nên nhẹ gật đầu, ông cười tiếp tục dắt cô đi về phía cửa chính của ngôi biệt thự. Ôm chú cún nho nhỏ ,trong lòng cô càng vui vẻ, thầm nhủ sẽ coi nó là bạn của mình sau này. Cô được đưa đến phòng của mình - căn phòng rộng lớn , giường màu xanh , tường màu trắng trang nhã , phía trên tường trang trí những chú gấu nhỏ nhắn cùng vài quyển sách.
Cuộc sống của cô gái nhỏ bắt đầu. Sóng gió thực sự mới là tám năm sau. Địa ngục , tra tấn , yêu thương bị vùi dập .... Đau khổ với cô gái mười tám tuổi - tuổi thanh xuân tươi đẹp.
[ Tám năm sau ]
Cô bé năm nào với bộ váy xanh dương, ánh mắt to tròn nhìn khắp xung quanh thích thú với căn nhà mới , hôm nay cô đã trổ mã. Tuổi mười tám thuần khiết, tuổi thanh xuân tươi mới của Y Thanh. Ngồi trên chiếc xích đu trong vườn, ánh dương rực rỡ chiếu lên người cô gái. Ở cô tỏa ra sự hấp dẫn đối với đàn ông. Dù vậy tâm trí của cô đã bay về nơi nào đó. Đúng vậy , tám năm sống ở đây, cô quanh quẩn chỉ có ở trong nhà. Cô muốn ra ngoài, muốn xem thế giới ngoài kia và đặc biệt cô muốn trở lại cô nhi viện ngày xưa. Suy nghĩ kỹ cùng vạch ra cơ hội trốn anh đi chơi, sáng hôm sau cô liền nhân lúc mọi người đang bận việc mà trốn đi. Nhưng khi đến cánh cửa tự động cần dấu vân tay cô lại không tài nào mở được. Cố gắng làm mọi cách, đang loay hoay thì tiếng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên :
- Định đi đâu? Muốn trốn sao?
Cô xoay người lại nhìn anh , nụ cười cứng ngắc trên môi, cô ngập ngừng giải thích.
- Tôi.... tôi....
Anh không nói lời nào liền kéo cô lại ôm vào lòng. Giọng nói lạnh lẽo tựa ma quỷ vang lên bên tai cô.
- Tôi sẽ trừng phạt em.
Sau đó anh cười , nụ cười này khiến cô không rét mà run, rùng mình một cái cô phát hiện mình đã bị anh vác trên vai. Biết là giãy giụa không thành công nhưng cô vẫn cố. Anh không những không thả cô xuống ngược lại còn đánh vào mông nhỏ của cô khiến cô đau điếng. Cô lúc đó liền im lặng, nếu anh không đe dọa cô nhất định sẽ tiếp tục giãy giụa. Còn anh thì từng bước trầm ổn nện xuống nền đất, đá cửa anh đưa cô vào phòng của mình. Ném cô vào chiếc giường kingsize , anh tiến lại phía cô, cởi từng cúc áo của mình , lộ dần ra cơ ngực cường tráng , màu đồng phủ trên da của anh trông càng mạnh mẽ tỏa ra hơi thở ép buộc người khiến đối phương không thể chống lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro