điểm số " Tuấn Văn "
GTNV
Chap 1
Tại trường NINE PERCENT...
Tại lớp 12a9...
Lúc này trong lớp chỉ còn Cô, GVCN
GVCN : Văn à...
Văn : dạ..."cô đứng lên nói "
GVCN : thầy cô đều trông chờ hết vào em...đừng làm mọi người thất vọng...
Văn : em biết rồi...
GVCN : ukm...và đây là tài liệu của em, học thật kỹ nhé " đưa tài liệu cho cô "
Văn : dạ..."lấy tài liệu từ tay GVCN "
GVCN : ukm... làm bài tập xong thì em mới được về đó...
Văn : em biết rồi...
GVCN : ukm..."đi ra khỏi lớp "
Văn : haizzz..."nằm dài ra bàn "
Cứ như vậy cho đến 20h tối...
Cô làm xong bài tập thì cũng dọn dẹp sạch vỡ rồi đi về...
Lúc này tại nguyệt thự Diệp Gia...
Tại phòng khách...
Diệp lão gia : sao nay con về trễ vậy...
Văn : dạ...con ở lại làm nốt bài tập...
Diệp phu nhân : ukm... học giỏi đi nghe chưa...thi phải đứng toàn trường nghe chưa...
Văn : con biết rồi...
Diệp lão gia : ukm...thôi về phòng thay đồ đi rồi xuống ăn tối...
Văn : thôi, con ko ăn đâu...
Diệp phu nhân : ukm...ko ăn thì lên học bài đi
Văn : con biết rồi..."cô đi về phòng "
Wen : ba mẹ...
Diệp lão gia : con gái cưng...có mệt lắm ko con...
Wen : dạ ko ạ..."cười tươi "
Diệp phu nhân : ngoan quá...
Trí Hạo : ba mẹ lúc nào cũng thiên vị chị 3 hết à...
Diệp lão gia : ayza...coi nó ranh tị với chị 3 nó kìa
Trí Hạo : hihi " cười tươi "
Diệp phu nhân : thôi...2 đứa về phòng nghỉ ngơi đi con...
Wen, Hạo : dạ...
Nói rồi 4 người họ đều đi về phòng...
Lúc này tại phòng cô...
Cô đi vào phòng rồi khóa cửa lại...
Văn : haizzz...
Cô nằm lên giường rồi nhắm mắt lại...
Cứ như vậy cho đến 5h sáng...
Cô giật mình mà ngồi dậy... lấy điện thoại ra xem thì đã là 5h sáng...
Văn : phải làm sao đây..."hoảng "
Cô mở đèn lên lấy tất cả tài liệu mà GVCN ra xem...
Cứ như vậy cho đến 6h sáng...
Văn : aa... làm sao đây...
Cô vội vàng đi vào nvs...vscn
10p sau...cô đi ra, lấy cặp và điện thoại, mang giày xong rồi đi nhanh xuống nhà...
Lúc này tại phòng khách...
Diệp lão gia : sao nay con xuống trễ vậy hả...
Văn : con...con ngủ quên
Diệp phu nhân : ngủ quên à...đã dặn con như thế nào...con ko được ngủ cơ mà...con phải thức để học bài, lúc thi phải đứng toàn trường... À hôm nay con thi phải ko...
Văn : dạ...
Diệp lão gia : ukm... phải giành được hạng nhất...rõ chưa
Văn : con...con...con sẽ cố gắng mà
Diệp phu nhân :cố gắng ko chưa đủ...phải giành lấy hạng nhất...ko được hạng nhì...rõ chưa...
Văn : con biết rồi...
Diệp lão gia : đi học đi...
Văn : dạ..."cô đi nhanh ra khỏi nhà "
Lúc này Wen, Hạo đi xuống nhà...
Diệp phu nhân : 2 đứa vào ăn sáng rồi đi học nè con...
Wen, Hạo : dạ..."ngồi xuống ăn sáng "
Sau khi bọn họ ăn xong...
Wen, Hạo : ba mẹ... tụi con đi học đây
Diệp lão gia : ukm...2 đứa đi cẩn thận đó nghe...
Wen, Hạo : dạ..."đi ra khỏi nhà "
Lúc này bên cô...
Sau 30p đi bộ thì cũng đã đến trường
Tại trường NINE PERCENT...
Cô đi lên lớp...
Lúc này tại lớp 12a9
GVCN : sao hôm nay em đi trễ vậy hả...
Văn : em...em ngủ quên ạ
GVCN : được rồi...hôm nay là em thi rồi đó...
Văn : em biết rồi...
GVCN : về chỗ đi...
Văn : dạ..."cô đi về chỗ "
Cứ như vậy cho đến ngày biết kết quả
Tại lớp 12a9
GVCN : Văn..."tức giận "
Văn : dạ...dạ " run, đứng lên "
GVCN : em làm bài thi kiểu gì mà chỉ đứng hạng 2 vậy hả...
Văn : em...
GVCN : được rồi...ko cần nói nữa
Văn : em...
GVCN : các em nghỉ..."đi ra khỏi lớp "
Nói rồi tất cả các hs đều ra về...trong lớp chỉ còn mình cô...
Văn : aa...
Cứ như vậy cho đến vài tháng sau
Tại nguyệt thự Diệp Gia...
Tại phòng khách
Diệp phu nhân : Văn... cái gì vậy hả
Văn : con...đã cố gắng rồi...nhưng mà
Diệp lão gia : nhưng mà cái gì...
Văn : con...
Diệp phu nhân : về phòng đi...
Văn:xin lỗi ba mẹ"đi nhanh về phòng"
Diệp lão gia : cấp này con Văn nó học xuống lắm rồi...
Diệp phu nhân : bắt ép nó liên tục đi, khi nào giỏi thì thôi...
Diệp lão gia : ukm... quản gia
Quản gia : dạ lão gia, phu nhân cho gọi tui ạ...
Diệp phu nhân : từ nay trở đi...ko cho con Văn ra khỏi phòng trừ đi học, ăn trưa tối thì đem lên phòng cho nó, đi học thì kêu TX đưa...
Quản gia : dạ... nhưng mà, làm vậy...
Diệp lão gia : nói sao thì nghe vậy đi...
Quản gia : dạ...
Diệp phu nhân : lui đi...
Quản gia : dạ..."rời đi "
Lúc này trên phòng cô...
Cô đi vào phòng rồi khóa cửa lại...
Văn : aa..."quăng mạnh balo xuống "
Văn : hức... hức " cô òa khóc nức nở "
Có 1 chàng trai đeo mặt nạ đi từ phía sau lại ôm cô vào lòng...
Văn : hức...hức "rúc sâu vào lòng Anh"
: Ngoan "ôm chặt cô vào lòng vỗ dành"
Văn : hức...hức "rúc sâu vào lòng anh "
: Ngoan..."ôm chặt cô, vỗ dành "
Văn : em mệt...
Ngạn Tuấn : ukm được rồi... về nhà nhé " giọng cưng chiều "
Văn : dạ..." ôm cổ anh "
Anh dọn dẹp sách vở cô để vào balo, đeo balo cô lên vai mình rồi nhẹ nhàng bế cô lên...
Lúc này tại bãi đỗ xe...
Anh nhẹ nhàng để cô lên ghế lái phụ, đóng cửa rồi vòng qua ghế lái chính lên xe ngồi rồi đóng cửa lại...
Văn : em mệt..."dựa vào lòng Anh "
Ngạn Tuấn : đi chơi..."xoa đầu cô "
Văn : em mệt lắm..."ôm anh "
Ngạn Tuấn : ayza...ko muốn đi chơi hả " xoa đầu, giọng nói cưng chiều cô "
Văn : nae..."ôm anh ". Em ko muốn học nữa đâu...
Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "
Văn : dạ " cười tươi "
Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "
Văn : quản gia nhà em đến rồi... Em ko muốn về đâu...
Ngạn Tuấn : ngoan... đến Lâm Gia
Văn : nae...
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng gật đầu xoa đầu cô rồi lái xe đi...
3 tiếng sau... cũng đã về đến Lâm Gia
Tại nguyệt thự Lâm Gia...
Anh, Cô mở cửa bước xuống xe rồi đi vào nhà...
Tại phòng khách
Lâm Lão Gia :bé Văn đến rồi đó hả con
Văn : dạ...
Lâm Phu Nhân : haizzz...Con Dâu Ta ốm quá rồi đó...
Văn : dạ..."cười tươi "
Ngạn Tuấn : còn cười nữa hả...
Văn : hihi " cười tươi "
Cứ như vậy cho đến vài tháng sau...
Tại nguyệt thự Diệp Gia...
Tại phòng khách...
Diệp lão gia : dạ... chào Lâm Chủ Tịch, Lâm Lão Gia, Lâm Phu Nhân, với lại Lý Chủ Tịch, và Lý Thiếu Phu Nhân, Các Vị đến đây có gì ko ạ...
Lâm Lão Gia : chỉ đến tìm Con Dâu của Chúng Tôi thôi...
Diệp phu nhân : là bé Wen sao ạ...
Ngạn Tuấn : ko... đến tìm Đại Tiểu Thư của Tôi là Văn thôi...
Diệp lão gia : sao chứ..."bất ngờ ". Bây giờ nó đang trên phòng rồi ạ...
Ngạn Tuấn : xin phép nhé...
Ba mẹ cô ra hiệu cho NL...
NL : dạ Lâm Chủ Tịch... Ngài ko được đi ạ...
Ngạn Tuấn : tránh ra..."lạnh, sát khí "
NL : ko được ạ...
Ngạn Tuấn : ta nói tránh ra " lạnh "
NL : dạ...xin lỗi Ngài... nhưng mà ko được ạ thưa Lâm Chủ Tịch...
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng ra hiệu cho đe...đe Anh giữ NL lại... Còn Anh thì đi nhanh lên phòng cô...
Lúc này tại trước cửa phòng cô...
Ngạn Tuấn : Văn... là Anh Ngạn Tuấn của Em nè, mau mở cửa ra..."đập cửa "
15p sau...vẫn ko thấy Cô ra mở cửa
Lúc này Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, ba mẹ cô, Wen, Hạo đi lên...
Ngạn Tuấn : Thần Ca...
Lý Thần : được...
10p sau...cánh cửa phòng cô được mở ra... Anh, Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, ba mẹ cô, Wen, Hạo đi vào thì...
Ngạn Tuấn : Văn..."đỡ cô ôm vào lòng"
Văn : Anh...
Ngạn Tuấn : em nói đi... Anh nghe
Văn : em...em xin lỗi...em mệt...rồi đừng...giận em... được ko
Ngạn Tuấn : được..."rơi nước mắt "
Văn : Anh...Anh...Anh đừng khóc mà... " lau nước mắt cho anh "
Ngạn Tuấn : được...
Văn : Em Yêu Anh "áp tay lên má Anh"
Ngạn Tuấn : Anh Yêu Em " lấy trong túi ra 1 hộp nhung đỏ,đeo cho Cô". Em đã là Thiếu Phu Nhân của Anh rồi...ko đi đâu nữa...
Văn : em... hứa " đưa tay "
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng đưa tay ra móc ngoéo với cô...
Văn : em...xin lỗi " buông thỏng tay "
Ngạn Tuấn : Văn..."hét ". Tại sao chứ...
Lâm Phu Nhân : Ngạn Tuấn...
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng lắc đầu bế cô đứng lên rồi đi ra khỏi phòng cô
Băng Băng : Ngạn Tuấn...
Lâm Lão Gia : Băng Băng à... Con bé là người thằng bé yêu... nó mới mất, bây giờ hãy để thằng bé một mình đi...
Băng Băng : dạ...
Cứ như vậy cho đến 10 năm sau...
Tại Đất Nước Trung Hoa xinh đẹp...
Tại nguyệt thự của...
Tại phòng khách...
Văn : 2 thằng nhóc kia... có chịu đứng lại cho ta ko vậy hả...
Ngạn Thành, Thiên : tụi con ko muốn
Ngạn Tuấn : chuyện gì vậy
Văn : Anh...
Ngạn Tuấn : hửm..."cưng chiều cô "
Văn : 2 bọn nó chọc em kìa...
Ngạn Tuấn : bọn nó chọc em gì...
Văn : bọn nó nói em chân ngắn kìa...
Ngạn Tuấn : haha...
Văn : Anh còn cười em nữa...
Ngạn Tuấn : Thiếu Phu Nhân của Anh giận rồi " ôm cô vào lòng "
Văn : coi chừng đó "dựa vào lòng Anh"
Ngạn Thành, Thiên : dạ ko...
Văn : 2 thằng nhóc..." định đứng lên rượt theo 2 nhóc thì bị Anh ôm chặt vào lòng ". Ba con các người he, ỷ đông rồi ăn hiếp mình tôi..
Ngạn Tuấn : haha...
Văn : Anh còn cười em nữa...đáng ghét
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng hôn vào môi cô ấn mạnh sau gáy cô vào nụ hôn sâu... Cô ko phản kháng mà còn rất phối hợp với Anh...
Ngạn Thành lấy tay che mắt của Mình và Thiên lại
10p sau... Anh, Cô buông môi nhau ra, Anh cúi xuống cắn mút chiếc cổ trắng nõn của cô và để lại những vết hiskey đỏ chót...
Văn : hức... hức, Anh ăn hiếp em...
Ngạn Tuấn : ayza... Bảo Bối của Anh giận rồi..."cười cưng chiều cô "
Văn : giận Anh rồi...
Ngạn Tuấn : dễ thương " nhéo má cô "
Văn : đau em..."che 2 má lại "
Ngạn Tuấn : sao che lại...hửm
Văn : em ko cho Anh nhéo má đâu... "che 2 má lại "
Ngạn Tuấn : ko cho anh nhéo má hả...
Văn : nae...
Ngạn Tuấn : ayza...em còn non lắm bảo bối nhỏ à...
Văn : hứ... giận anh rồi " đi về phòng "
Ngạn Thành : Baba... Người làm Mama tụi con giận rồi kìa...
Ngạn Tuấn : haha...
Ngạn Thiên : Baba cười... thật bí ẩn
Ngạn Tuấn : từ từ thì 2 Đứa cũng biết
Ngạn Thành, Thiên : dạ...
Ngạn Tuấn : được rồi...2 đứa về phòng nghỉ đi... mai còn đi học nữa...
Ngạn Thành, Thiên : dạ..."đi về phòng"
Lúc này Anh cũng đi lên phòng, nhưng là thư phòng...
Lúc này tại thư phòng...
Anh đi vào phòng rồi khóa cửa lại...
Anh đi lại tủ rượu lấy rượu và ly...đi lại bàn ngồi xuống rồi rót rượu ra ly rồi uống cạn...
Cứ như vậy cho đến 30p sau...
" Cốc... cốc ". Anh chỉ im lặng ngồi đó...
Ngạn Thành : Baba...
10p sau... Anh đi ra mở cửa...
Ngạn Tuấn : gì vậy..."đi vào phòng "
Ngạn Thành : Baba uống rượu sao...
Ngạn Tuấn : ko ở phòng ngủ...qua đây làm gì " uống cạn ly rượu "
Ngạn Thành : dạ..."nói hết "
1 tiếng trước...
Lúc này bên phòng Anh, Cô...
Cô đi vào phòng rồi khóa cửa lại...
Văn : chán chết đi được...
" Cốc... cốc "
10p sau...cô đi ra mở cửa
Ngạn Thành, Thiên : Mama...
Văn : ukm..."đi vào phòng "
2 nhóc đi theo sau rồi khóa cửa lại...
Văn : ko đi ngủ...mai còn đi học nữa
Ngạn Thiên : Mama... Baba đang bên thư phòng uống rượu đó...
Văn : sao..."nheo mày "
Ngạn Thành : là thật đó Mama...
Văn : Thiên... con về phòng đi
Ngạn Thiên : dạ..."đi về phòng mình "
Văn : còn con qua thư phòng...
Ngạn Thành : dạ..."đi ra khỏi phòng "
Lúc này bên thư phòng...
Ngạn Tuấn : về phòng đi...
Ngạn Thành : dạ..."đi ra ngoài "
1 tiếng sau...
Anh cũng đi về phòng...
Lúc này tại phòng Anh, Cô...
Anh định mở cửa ra thì bên trong đã bị khóa... lấy chìa khóa mở cửa đi vào phòng rồi khóa cửa lại...
Anh đi lại giường thì thấy cô đã ngủ...
Ngạn Tuấn : ngủ rồi sao..."chọc cô "
Nhưng cô cũng ko phản ứng gì...
Ngạn Tuấn : ayza...
Anh đi lại tháo chăn ra thì...
Văn : hứ..."đu lên người Anh "
Ngạn Tuấn : ai kia nói là giận Anh mà
Văn : em còn giận đó nhe...
Ngạn Tuấn : ayza... còn giận Anh nữa hả..."ôm cô vào lòng
Văn : nae
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro