Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 4: TAI NẠN

Min: /vì chiếc xe lao tới hoảng quá lên ngã ra/
Người xung quanh: Này! Này! Mau tỉnh đi! Gọi cấp cứu nhanh lên! Ai có điện thoại thì gọi cấp cứu đi! Nhanh lên! /gấp gáp/
                    1 LÚC SAU
Xe cấp cứu: Mọi người tránh ra để đưa nạn nhân lên xe nào!
Người xung quanh: /dạt hết ra/
                     TRÊN XE
Min: Có bị sao không vậy chú?
..: Chúng tôi chưa biết được, phải đưa đến bệnh viện đã. Nạn nhân bị tại nạn cách đây lâu chưa?
Min: Dạ mới cách đây tầm hơn 5' thôi ạ!
            TRONG BỆNH VIỆN
Mẹ: /chạy tới chỗ Min/ Con có bị sao không? Có bị xe va phải không? Có đau ở đâu không?
Min: Dạ con không sao mẹ ạ! Chiếc xe lao vào chỗ khác
Mẹ: Không sao gì, tay con bị xước rồi đây này!
Min: Con không sao đâu mẹ!
Mun: Con chào mẹ! Mẹ đến từ bao giờ vậy ạ? /đi từ WC ra/
Mẹ: Mày làm gì mà để em bị xước tay đây hả? Không biết bảo vệ em à! /gắt lên/
Mun: Con..con..xin lỗi mẹ ạ! /che vết thương bị chảy máu be bét đi/
Min: Không biết cậu ấy có sao không nữa? /lo lắng/
Mẹ: Ai cơ?
Min: Tim á mẹ! Cậu ấy đẩy tránh chiếc xe cho chị Mun lên bị xe tông phải
Mẹ: Mày đúng là cái con đã không được tích sự gì lại còn gây tai nạn cho người ta /gắt/
Mun:..../rưng rưng nước mắt/
Mẹ: Rồi cậu ta có sao không?
Min: Con cũng không biết nữa mẹ ạ! /lo lắng/
Mẹ Tim: /chạy tới/ Sao rồi? Bác sĩ ra chưa? Ông ấy có nói gì không?
Mẹ: Ông ấy chưa ra chị ạ! Tôi xin lỗi! Vì con tôi mà con chị bị như này!
Mẹ Tim: À! Không sao đâu! Cũng không phải lỗi của bọn trẻ! Chỉ tại chiếc xe đó, mua xe cũ ham rẻ rồi dẫn đến hậu quả như vậy đây /giọng buồn/
Bác sĩ: /đi ra/
Mẹ Tim: Sao rồi bác sĩ? Con tôi sao rồi?
Bác sĩ: Cũng không có gì nghiêm trọng, chỉ cần nghỉ ngơi vài tháng là sẽ bình phục trở lại
Mẹ Tim: Ôi trời! Cảm ơn bác sĩ!
Bác sĩ: Không có gì! Tôi xin phép /đi/
Mẹ Tim: Cảm ơn chúa! Cảm ơn người đã phù hộ cho con con tai qua nạn khỏi!
Mẹ: Y tá! Y tá! Chúng tôi có thể vào trong thăm bệnh nhân được chứ?
Y tá: À được ạ!
Mẹ: Chị! Chúng ta vào thăm thằng bé thôi!
Mẹ Tim: Vâng
Mẹ Tim: Con trai! Con thấy trong người như nào rồi?
Tim: Con không sao đâu mẹ đừng lo
Mẹ: Cảm ơn cháu đã đỡ xe cho con gái của cô! Cô biết ơn con lắm!
Tim: À dạ không có gì đâu cô!
Mẹ Tim: Thôi bây giờ cũng muộn rồi chị và các cháu về đi không muộn quá
Mẹ: Chị cứ về đi để con bé Min nhà tôi trông thằng bé cho, nó chăm người bệnh giỏi lắm /bắt đầu đẩy thuyền cho con gái cưng rồi/
Tim: Thôi không cần đâu ạ! Như vậy phiền cậu ấy quá
Mẹ Tim: Nhìn 2 chị em 1 lượt
Mẹ Tim: Umm...Hay để con bé này đi! Trông nó khỏe mạnh hơn con bé kia, nếu con trai tôi có muốn đi WC thì nó có thể dìu thằng bé /chỉ vào Mun/
Mun: Nhưng m...
Tim: Cũng được mẹ ạ! /chen ngang lời Mun/
Mẹ Tim: Cứ như vậy nhé! /kéo 2 mẹ con kia ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người/
Tim: Này!
Mun: Hả? Mày cần gì à?
Tim: Không! Mày nợ tao 1 lời cảm ơn đấy /cười trộm/
Mun: Cái gì? Cảm ơn á? Hahaha?!
Tim: Ơ này! Sao mày cười hả con kia?
Mun: Nài! Mày nhìn đi, mày tránh xe cho tao thì mày đẩy vừa thôi, đẩy kiểu gì mà t ngã máu chảy ròng ròng đây này! /hỏi tội/
Tim: Tao biết gì đâu, lúc đấy chỉ nghĩ là cứu mày thôi!
Mun: Thà mày để t bị xe tông còn hơn, đỡ bị mẹ chửi /ủ rũ/
Tim: Sao thế? Mày bị thương nặng như này đáng ra mẹ mày phải chăm sóc mày chứ?
Mun: Trong mắt mẹ chỉ có con gái cưng Min mà thôi! Tao chả là cái gì cả! /bày tỏ tâm sự/
Tim: Tội ghê ha /giọng chế giễu/
Mun: Này! Đừng có mà trêu tao! Hôm nay không vui đâu!
Tim: Thôi mình không xin lỗi đâu. Há há
Mun: Đồ đáng ghét! /bỏ đi/
Tim: Này! Đi đâu đấy?
Mun: Đi về. Kệ mày ở đây luôn
Tim: Cẩn thận trong bệnh viện có ma đấy!
Mun: /vẫn đi tiếp/
Tim: /quên mất Mun không sợ ma/
Tim: Trong bệnh viện còn có cả mấy tên thần kinh trốn ra ngoài đấy, còn có nghiện, có trộm nữa
Mun: /dừng lại/ thấy mày ở đây 1 mình tội quá nên tao ở lại đó! Chứ không phải tao sợ nhưng lời mày dọa tao đâu /quay lại/
Tim: Rồi rồi! Biết rồi!
Tim: Thế giờ mày năm đâu? Nằm cùng tao nhá!!
Mun: Hâm à! Tao nằm trên sô-pha nha
Tim: Tao đùa thôi! Mày nằm đây nhỡ mày làm gì tao thì tao là người thiệt thòi à? Không dễ đâu cưng
Mun: Đồ hâm! Mày bị bệnh ảo tưởng lâu lắm rồi đấy! Thôi tao đi ngủ kệ mày /nằm trên sô-pha quay lưng về phía Tim/
Tim: Ơ thế ngủ thật à?
Mun: Ừ! Ngủ ngon
Tim: Ờ!
Tim: Ngủ ngon nha đồ đáng yêu /nói nhỏ/



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro