Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 83

【 Kịch bản đã hoàn thành, đang tính toán ban thưởng.


Nhận được kinh nghiệm: 5.000; Tiền trò chơi: 50.000

Nhận được vật phẩm/trang bị: Không

Nhiệm vụ hoàn thành/Nhiệm vụ nhận được: 2/2

Nhiệm vụ ẩn, đặc biệt đã hoàn thành: 0


Phá giải thế giới quan: 0

Mức độ sợ hãi tăng vọt: 0 lần

Mức độ sợ hãi cao nhất: 0%.

Mức độ sợ hãi trung bình: 0%

Đánh giá mức độ sợ hãi: gan cùng mình, được nhận thưởng thêm hạng nhất, xin lựa chọn sau.


Nhận được điểm kỹ xảo: 317

Điểm kỹ xảo tăng kinh nghiệm thêm: 3.170; Tiền trò chơi: 31.700

Thưởng hoàn thành kịch bản: Thẻ kỹ năng *1


Tổng kết đã xong, mời tiếp tục. 】


Trước khi truyền tống, Phong Bất Giác không quên trả chiếc đèn lồng cho Tự Vũ, cho nên lúc kết toán không xuất hiện vật phẩm đó.

Tiền lời của kịch bản này khá cao, chỉ tốn vẻn vẹn hai tiếng rưỡi thời gian ảo nhưng lượng điểm kinh nghiệm lại gần bằng kịch bản có Diễn Sinh Giả mà Phong Bất Giác trải qua lần trước.

Khi cấp độ tăng lên, độ khó cơ bản của kịch bản tăng lên, cả việc này lẫn thời gian chơi đều giúp tăng lượng kinh nghiệm nhận được.

Nhưng mỗi khi qua một kịch bản, vật phẩm trên người Phong Bất Giác càng ngày càng thiếu. Có thể nói, thái độ của hắn với game đã trực tiếp dẫn đến tình huống này. Nếu là dân chuyên nghiệp, hoặc một số người chơi mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế thì việc tìm kiếm các vật phẩm, thiết bị, nhiệm vụ phụ tuyến và ẩn vẫn được ưu tiên hơn. Trong kịch bản vừa rồi, nếu đổi thành người chơi khác thì hắn sẽ không đi cứu đồng đội. Dù sao bản thân cũng không phải người chịu trách nhiệm, hơn nữa khi gọi điện đã biết đối phương chỉ bị mắc kẹt, cần phải có một thời gian ngắn nữa mới chết. Nếu lúc đó đi lên tầng trên và tìm bốn tầng trên của tòa nhà dạy học thứ hai thì sẽ có tỷ lệ rất cao có thể tìm được trang bị hoặc nhiệm vụ phụ tuyến.

Không phải Phong Bất Giác không nghĩ ra những điều này, mà là có rất nhiều thứ hắn sẽ không nghĩ.

Như đã nói từ trước, hắn dành toàn bộ số tiền của mình để mua một cabin trò chơi đắt tiền, đồng thời, hắn cũng cẩn thận tính toán bữa canh suông mì sợi của mỗi tháng.

Đây là một con người rất mâu thuẫn, hắn có thể suy nghĩ thấu đáo trước khi làm mọi việc và đưa ra lựa chọn hợp lý nhất, nhưng trên thực tế, hắn cũng thường hành động một cách ngu ngốc hoặc bốc đồng.

Trên đời này có nhiều chuyện nghĩ cũng vô ích, chẳng hạn như một câu hỏi rất kinh điển, mẹ và vợ cùng rơi xuống sông, bạn nên cứu ai trước? Đáp án đúng thì phải cứu người không biết bơi trước, sau đó mới cứu người còn lại, để cả hai người đều có cơ hội sống.

Nhưng sau đó bạn lại nhận được một câu hỏi nâng cao: Vậy nếu cả hai đều không biết bơi thì sao?

Tôi sẽ cho các bạn biết câu trả lời chính xác ngay bây giờ: Tìm người qua đường giúp bạn cùng nhảy xuống cứu người, vậy là có khả năng cứu cả hai lên.

Vậy nếu bạn lại nhận thêm một câu hỏi khó hơn nữa: Nếu ở đó chỉ có một mình bạn?

Vậy, bạn hãy trả lời người phụ nữ đã hỏi bạn câu đó như sau: Chúng ta đồng quy vu tận a. (Hckt: Hay!)

Tóm lại ... con người là con người chứ không phải máy móc, cũng không phải chương trình, không phải lúc nào con người cũng đưa ra lựa chọn "đúng", bởi vì đối với con người, có rất nhiều thứ không thể phân rõ đúng sai. Trong cuộc sống có vô vàn sự lựa chọn như vậy sẽ quyết định chúng ta sẽ đi đến đâu, cho dù cân đo đong đếm xem mình có chọn sai đường hay không rồi hối hận thì cũng vô nghĩa, bởi vì chính những quyết định nhất thời đó mới thực sự quyết định chúng ta là ai.


【 Người chơi "Tự Vũ Nhược Ly" mời bạn vào phòng họp. 】


Thông báo hệ thống nhanh chóng vang lên, Phong Bất Giác chọn nút đồng ý trên màn hình, sau đó đi tới cửa thang máy và nhấn nút【 Phòng họp 】.

Khi cánh cửa mở ra lần này, nơi hắn tiến vào chính là phòng họp của Tự Vũ.

Phải nói rằng ... Trên thực tế, tất cả các phòng họp đều trông giống nhau, trò chơi tạm thời chưa có đồ trang trí không gian hay đồ nội thất, nhưng không biết sau này có hay không.

Tự Vũ đã ngồi vào bàn họp. Sau khi thấy Phong Bất Giác đi vào cô liền nói: "Ngươi có thể trực tiếp mời ta vào đội trong không gian công cộng."

"Để ta thử xem" Phong Bất Giác cũng ngồi xuống bàn hội nghị và đọc cho người bên kia nghe hai chữ: "Lập đội."

Tự Vũ bật cười một tiếng: "Dùng menu đi!"

"Ách" Phong Bất Giác cười xấu hổ và thành công lập đội.

"Cảm ơn vì kịch bản vừa rồi." Tự Vũ lập tức nói.

"Ừm, Thật ra ta cảm thấy chủ yếu vẫn là nhờ ngươi, phần lớn chiến đấu do ngươi giải quyết, nếu là ta chắc chắn không làm được." Phong Bất Giác trả lời.

Tự Vũ cũng không muốn quá khách sáo. Nếu như Phong Bất Giác đã nói thế, cô ấy chỉ đơn giản cắt ngang: "Ta mời ngươi đến đây để hỏi một số chuyện."

"Ta không phải game thủ chuyên nghiệp." Phong Bất Giác lập tức nói.

Tự Vũ nói: "Ta không muốn hỏi ngươi cái này."

"Hả?" Phong Bất Giác thất bại trong việc tỏ ra ngầu. Không phản bác được, hắn chỉ có thể nói một chữ: "A!"

"Tại sao ngươi nghĩ ta sẽ hỏi ngươi có phải là game thủ chuyên nghiệp hay không?" Tự Vũ hỏi.

Phong Bất Giác trả lời: "Ừm, bởi vì ta nghĩ ngươi có thể là game thủ chuyên nghiệp, gặp ta để chuẩn bị chiêu mộ ta vào studio của ngươi."

"Nếu như ta là game thủ chuyên nghiệp thì giờ chắc chắn đã trên cấp 20 rồi." Lời của Tự Vũ nghe có vẻ hơi ngạo mạn, nhưng thực sự rất khách quan: "Và ta nghĩ, nếu ngươi là game thủ chuyên nghiệp, sau khi qua giai đoạn Closed Beta chắc chắn đã tới cấp cao hơn." Cô dừng lại một chút: "Ta chỉ muốn hỏi một chút về việc ngươi nói lần trước, có thật ngươi ở ngoài đời thật là một tiểu thuyết gia không?"

"Hả?" Phong Bất Giác sững sờ, hắn lại không ngờ đối phương sẽ hỏi chuyện này: "Đúng vậy, có gì không?"

"Xin hỏi bút danh?" Tự Vũ muốn nghe Phong Bất Giác chủ động nói ra.

"Bút danh là 'Bất Giác', sao vậy?" Phong Bất Giác nói.

Tự Vũ bỗng hỏi nhanh hơn: "Điều đáng sợ nhất giữa đàn ông và phụ nữ là gì?"

"Trong phút nóng lòng... mà đi ký giấy kết hôn..." Phong Bất Giác rất kinh ngạc, tại sao đối phương đột nhiên hỏi chuyện này, nhưng hắn biết rất rõ "đáp án".

"Thám tử Baikas muốn đưa ra lời khuyên gì cho các tù nhân?"

"Trong tù đừng cúi người nhặt xà phòng... "

"Tên của cuốn tiểu thuyết chưa hoàn thành ngươi viết hai năm trước là gì?"

"Ừm, 'Giết Người Trên Mạng', cũng không phải là chưa hoàn thành."

"Trong 'Du Hành Xuyên Thời Gian Không Thể Quay Lại', lời cuối cùng nữ chính nói với nam chính là gì?"

Phong Bất Giác ngắt lời nàng: "Cô nói 'Em sẽ chờ anh ở tương lai, anh phải nhớ em đó'." Hắn thở dài: "Ta đã thảo luận câu này với biên tập viên, nhưng cuối cùng quyết định bỏ nó đi, nhưng ngươi lại là độc giả đầu tiên hỏi chuyện này, ngươi còn muốn hỏi gì nữa không?" Đến lúc này, Phong Bất Giác đã hiểu đối phương muốn kiểm tra xem mình có phải là kẻ mạo danh "Bất Giác" hay không. Những câu cô ấy hỏi đều liên quan đến cốt truyện của tiểu thuyết và từ nhiều tác phẩm, bao gồm cả những câu chuyện mà Phong Bất Giác viết khi hắn hoàn toàn không được biết đến, những thứ này hiển nhiên chỉ có fan trung thành của hắn mới có thể hỏi.

Tự Vũ nói: "Không cần, ta tin ngươi."

Phong Bất Giác nở nụ cười: "Ta nói, Tự Vũ a..."

"Cái gì?"

"Thực ra, với sự nổi tiếng của ta ... người ta thà làm ngôi sao hạng ba còn hơn đi mạo danh ta a." Phong Bất Giác nói: "Nhưng có vẻ ngươi là..."

Hắn vốn muốn nói "fan hâm mộ trung thành của ta," nhưng còn chưa nói hết mấy chữ cuối cùng, Tự Vũ đã ngắt lời: "Không phải."

"Vậy tại sao ngươi biết nhiều vậy..."

"Trí nhớ của ta rất tốt."

"Nhưng tất cả đều..."

"Ta đọc rất nhiều."

"Ừm..." Phong Bất Giác ngượng ngùng cười: "Được rồi."

Tự Vũ vẫn bảo vẫn giữ một giọng điệu lạnh như băng, không có bất kỳ sự thay đổi nào trong biểu cảm, và phản ứng của cô ấy cực kỳ nhanh, cố hết sức để không thừa nhận mình là fan của hắn, điều này khiến Phong Bất Giác dở khóc dở cười, đột nhiên cảm thấy cô gái này khá đáng yêu. Phát hiện bạn trong game là độc giả trung thành của mình khiến Phong Bất Giác cực kỳ vui vẻ trong lòng, một cảm giác ưu việt tự kỷ khó giấu hiện ra trên mặt hắn.

Tự Vũ lập tức đổi chủ đề, nói: "Đúng rồi, ta muốn hỏi ngươi có hứng lập hội không?"

"Mấy ngày nay ta khá bận, còn chưa đọc qua giới thiệu phiên bản Open Beta nữa." Phong Bất Giác trả lời: "Ngoài huy hiệu đồng phục trên quần áo, hiệp hội còn lợi ích gì nữa không?"

"Sẽ có thêm chức năng kho công cộng trong phòng lưu trữ, trong menu xã giao sẽ có thêm mục hiệp hội. Khi lập đội, mỗi thành viên hiệp hội trong đội ngũ sẽ tăng 1% kinh nghiệm, đội đầy sáu người sẽ được 5%. Còn nữa, dựa trên xếp hạng của hiệp hội trên hai bảng xếp hạng, hệ thống sẽ ngẫu nhiên tặng hai loại buff cho tất cả thành viên của hiệp hội, buff sẽ đổi mỗi tuần." Tự Vũ cho biết một số điểm chính, tất nhiên, lời cô nói không thể nào chi tiết chính xác như hệ thống. Về phần chi tiết, vẫn phải đọc phần mô tả trò chơi để rõ ràng hơn.

Nói tóm lại, khách quan mà nói, lập hội thật sự là một việc trăm lợi mà không hại.

"Ừm, có vẻ như lập hội cũng không tệ a..." Phong Bất Giác trầm ngâm nói.

"Lúc mở đừng quên thêm ta." Tự Vũ cho là Phong Bất Giác đã quyết định rồi.

Phong Bất Giác nghĩ một chút, rồi lại nói: "Thật ra với thực lực của ngươi, tại sao không xin gia nhập mấy hội lớn? Người ta sẽ không bao giờ từ chối ngươi a."

"Hội lớn thường đều có studio đứng sau hoặc được điều hành bởi những người chơi có tiền và rảnh rỗi a."

Thật ra nhà Tự Vũ cũng thuộc loại có tiền và rảnh rỗi, nhưng giờ cô cũng không nhắc đến chuyện này: "Studio chiêu mộ người chơi bên ngoài chỉ để mở rộng tầm ảnh hưởng. Người ngoài hoàn toàn không có quyền sử dụng bất kỳ tài nguyên cốt lõi nào. Khi người chơi có thực lực bước vào, họ phải dùng sức mạnh của mình để đổi lợi ích như một sự trao đổi. Còn trường hợp sau... Người không phải game thủ chuyên nghiệp đầu tư một lượng lớn tiền bạc để nổi tiếng hoặc để tán gái, chiêu mộ một vài người chơi có thực lực để tỏ vẻ, chiêu mộ một vài người chơi bình thường làm công nhân cho hiệp hội, và tuyển một số người chơi nữ có diện mạo đẹp với ý đồ bất chính..."

Phong Bất Giác hơi ngạc nhiên khi nghe cô kể lại, đây là lần đầu tiên hắn nghe một cô gái thể hiện điều này với giọng điệu nghiêm khắc như vậy, cũng là lần đầu tiên biết trên đời này thì ra còn có nữ trung hào kiệt có thể nói ra hai chữ "tán gái" một cách thẳng thừng như vậy.

"Nói một cách đơn giản, tìm những người bạn cùng chí hướng để chơi game và chỉ ở trong một hội nhỏ." Tự Vũ tổng kết lại.

Phong Bất Giác cười nói: "Thật không ngờ... Ta và ngươi thật sự là..." Hắn dừng lại một chút, vốn muốn nói "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã", nhưng cuối cùng vẫn sửa lại: "Ừm... anh hùng cùng chí hướng."

"Ta đi nhận thưởng rồi đi dạo trên thương thành." Tự Vũ cũng không quan tâm mà đứng dậy nói: "Sau này nếu không có chuyện gì đặc biệt, chúng ta hãy thiết lập khu vực thương thành số 10 làm mặc định đi, nói không chừng còn có thể gặp lại ở thương thành."

Phong Bất Giác cũng đứng lên nói: "Ta đi coi giới thiệu trò chơi, cũng cần sắp xếp đồ đạc một chút, làm xong ta sẽ nói với ngươi."

Hai người chào tạm biệt, lần lượt mở cửa ra khỏi phòng họp, quay về không gian đăng nhập của mình.

... ...

Trong bản giới thiệu mở rộng của phiên bản Open Beta cũng không thêm quá nhiều nội dung, ít nhất là không nhiều như phần mô tả đầy đủ về trò chơi mà Phong Bất Giác đọc ở phiên bản Closed Beta. Hắn chỉ mất hơn mười phút để đọc xong.

Hiệp hội cũng giống như hệ thống "bang hội" trong những game online khác, điều kiện để tạo cũng cũng không quá khó, chỉ cần người chơi tới cấp 10, nộp cho hệ thống 100.000 tiền trò chơi, trừ bản thân thì tìm thêm ba người để đăng ký là được.

Ngay khi Phong Bất Giác thấy điều kiện này, hắn lập tức đoán ra... chỉ sợ hội Hyoutei kia tổng cộng cũng chỉ có bốn người...

Về tiền bạc, Phong Bất Giác ngược lại có chút do dự. Hắn có thể có đủ 100.000, nhưng nếu dùng thì việc mua trang phục tăng cường thuộc tính có lẽ lại phải tạm hoãn.

Trong vấn đề này, Tự Vũ coi đó là điều hiển nhiên. Đối với cô, 100.000 tiền trò chơi không là gì. Theo tỷ giá hối đoái, nó chỉ tốn gần 50 RMB mà thôi. Bên cạnh đó, nếu những người chơi đã tham gia Closed Beta mà không có nổi 100.000 trên người thì quá dở rồi.

Phong Bất Giác cũng không bận tâm chuyện này quá lâu, dù sao hắn cũng có thể chơi mà không cần mua trang phục, huống chi hắn bây giờ cũng không thiếu tiền. Qua kịch bản lúc nãy, hắn lại được thêm hơn 80.000 tiền trò chơi. Nếu suôn sẻ, trang bị【 Áo Khoác của Kenny 】trong phòng đấu giá còn có thể cung cấp thêm cho hắn 140.000. Nói tóm lại, chỉ cần hắn chịu đựng thêm một hai kịch bản, hắn nhất định sẽ có mọi thứ ở cấp 15.

Phong Bất Giác hiện tại vẫn đang ở cấp 13 và tình trạng tổng thể là:

Danh hiệu:【 Lãnh Huyết Bạo Đầu Cuồng 】

Kinh nghiệm: 8.700/13.000, điểm kỹ xảo: 660, tiền trò chơi: 242.000

Sở trường: Thông dụng E, Dụng cụ E, Điều tra E, Chiến đấu E, Bắn súng D, Chữa bệnh F. Linh thuật F, ???

Hành lý (4/10): Cờ lê Mario, Con Mắt Hận Thù, Súng lục M191A1, Giáp Vọng Âm.

Trang bị trên chân: Điệu Nhảy Jazz.

Phòng chứa đồ (2/10): Bài mảnh ghép-Khỉ, Mặt Nạ Casey Jones.

Kỹ năng:【 Bảo Trì Qua Loa 】【 Đá Ngang Chân Hùng Hài Tử 】【 Não chấn động 】

Sở trường cuối cùng Phong Bất Giác thấy ở trong bản giới thiệu có tên là "Triệu hồi". Các kỹ năng của hệ thống triệu hồi rất hiếm và mức tiêu thụ cần thiết để sử dụng nó là không chắc chắn, và đôi khi phải tiêu thụ vật phẩm cụ thể, mà đó là vật phẩm gì... thì là ngẫu nhiên.

Lấy một ví dụ, hiệu quả của một kỹ năng là triệu hoán một con ngựa, như vậy chú thích kỹ năng sẽ viết rõ điều kiện triệu hoán, như lúc người chơi tiến hành triệu hoán phải hiến tế một cái vá múc canh, một cái ly thủy tinh, một thùng nước, hoặc một cành hoa... vân vân và mây mây, có thể là bất cứ thứ gì. Việc triệu hồi ra thứ gì tương ứng với những vật phẩm nào đều là ngẫu nhiên, cùng một kỹ năng triệu hồi có thể yêu cầu các vật phẩm hiến tế khác nhau giữa hai người chơi khác nhau.

Ngoài những hạn chế về tế phẩm, kỹ năng triệu hồi còn có nhiều hạn chế khác, chỉ được sử dụng một lần trong kịch bản, có thể có thời gian hồi chiêu lâu, hoặc chỉ có thể được kích hoạt trong một số trường hợp nhất định, v.v.

Hiện tại mục thảo luận sở trường triệu hồi trên diễn đàn vẫn đang còn dừng lại ở giai đoạn N/A, dường như chưa có ai mở khóa được, có lẽ đây là nội dung sẽ chỉ được động đến vào giai đoạn mid và end-game.

Sau khi xem xong giới thiệu, Phong Bất Giác vẫn không thấy mail, chứng tỏ món trang bị lừa đảo trong phòng đấu giá kia vẫn chưa được mua. Hắn cũng không quá quan tâm và cũng không lo lắng rằng mảnh trang bị sẽ bị trả lại. Có thể đối với người chơi bình thường, thứ đó rất nguy hiểm, nhưng đối với đội chuyên nghiệp, loại trang bị có thuộc tính khiêu khích bị động không giới hạn này vẫn rất tốt đối với người chơi trong đội có nhiệm vụ dụ quái vật. Nếu gặp được người chơi studio biết hàng thì nhất định sẽ mua.

Sau đó, Phong Bất Giác đi vào phòng chứa đồ để nhận thưởng đánh giá mức độ sợ hãi. Bởi vì muốn nhanh chóng lên cấp 15 cấp để có thể trang bị【 Mặt nạ Casey Jones 】, lần này hắn chọn điểm kinh nghiệm.

Theo 40% giới hạn kinh nghiệm hiện tại, Phong Bất Giác được thêm 5.200 điểm kinh nghiệm, hệ thống nhanh chóng thông báo hắn đã lên cấp 14, giới hạn thể năng tăng lên thành 1.400, thanh kinh nghiệm lập tức biến thành 900/14.000. Nếu như ở kịch bản tiếp theo hắn có thể tăng thêm 60% thanh kinh nghiệm, tương đương với 8.400/14.000 điểm kinh nghiệm, khi đó chỉ cần nhận thưởng thêm một lần nữa là có thể trực tiếp lên tới cấp 15.

Sau đó, Phong Bất Giác đi tới trước một trụ thủy tinh khác, nhận thưởng qua cửa là một tấm thẻ kỹ năng "có thể học".

Điều mà hắn trong lòng mong chờ nhất chính là những kỹ năng có thể rút ra từ sở trường mới, "Linh thuật", sau đó là sở trường chiến đấu. Nói thật, khả năng chiến đấu của hắn thực sự quá đáng thương, ừ thì đánh ít có ác lắm, nhưng không hề có hàm lượng kỹ thuật gì đáng nói. Kỹ năng chiến đấu chủ động duy nhất hắn có thể sử dụng là【 Đá Ngang Chân Hùng Hài Tử 】. Tuy không biết hai tên xui xẻo nào sẽ nhận hai cái vung chân còn lại của kỹ năng này nhưng chỉ riêng cái này, cộng thêm vũ khí cùn theo phong cách chiến đấu đường phố của hắn, rõ ràng là không thể đối phó một trận chiến cấp cao thực sự.

"Thiên linh linh, địa linh linh..." Phong Bất Giác chắp tay, ngẩng cao đầu, khua tay múa mép như đánh lô đề, đứng trước trụ thủy tinh nhìn nó đang tạo thẻ kỹ năng mà lẩm bẩm: "Lão thần côn Woody, ngươi phải phù hộ ta rút được kỹ năng tốt. Tốt nhất là 'Hỗn Nguyên Chưởng' long trời lở đất, nếu ra được thì sẽ không đòi hỏi gì nữa. Nhưng nếu không được thì cùng lắm hãy cho ta Quỷ Đạo gì đó, Bakudō cũng được, dù chỉ được dùng một lần cũng được..." (Hckt: "Thần côn" là từ dùng để châm biếm, có thể hiểu là dùng để chỉ những người dùng tôn giáo để trục lợi; "Hỗn Nguyên Chưởng" là chưởng pháp trấn phái Hoa Sơn; "Quỷ Đạo" là một trong lục đạo của Phật giáo; "Bakudō" là một kỹ năng trói đối thủ trong Bleach.)

Cũng không biết Woody có nghe được lời cầu nguyện do người theo đạo vô thần này phát ra không nữa, bất quá dù cho nghe được cũng vô dụng. Ma quỷ không bao giờ bố thí, bọn hắn chỉ làm giao dịch.

Phong Bất Giác giống như giỡn chơi niệm xong vài câu này, cầm lấy thẻ kỹ năng, bắt đầu xem thuộc tính:


【 Tên: Linh Thức Tụ Thân Thuật

      Thuộc tính thẻ kỹ năng: Chủ động, vĩnh viễn

      Loại: Linh thuật

      Hiệu quả: Sau khi dùng, thể chất của người chơi sẽ được nâng cao một cách toàn diện (sức mạnh và tốc độ ít nhất gấp đôi so với ban đầu), đồng thời sẽ liên tục mất điểm sinh tồn. Khi điểm sinh tồn còn 1%, kỹ năng tự động dừng, cũng có thể chủ động dừng. Sau khi kỹ năng bị dừng, có thể được sử dụng lại sau khoảng thời gian 30 giây, khi điểm sinh tồn thấp hơn 10% sẽ không thể sử dụng.

      Tiêu hao: Giảm 2% điểm sinh tồn mỗi 5 giây

      Điều kiện học: Linh thuật F

      Ghi chú: Cơ sở đạo thuật của Phục Ma Thiên thuộc Quỷ Cốc Thất Thiên. Đạo của Quỷ Cốc không tập trung vào trạng thái tinh thần hay đạo đức, bị xem là đường tắt tu luyện trong Huyền Môn chính thống, cũng tương đối giống đầu cơ trục lợi một cách tà đạo. Cho dù là công pháp nhập môn nhưng cũng có thể làm tăng thực lực của người tu luyện một cách nhanh chóng. 】


-------------------------

Hckt: Huyền Môn là cách gọi chung của các môn phái có sử dụng huyền thuật. "Huyền Thuật" tạm hiểu một cách nôm na là phương thức sử dụng các thủ thuật để tạo ra sự liên kết, giao thoa giữa thế giới hữu hình với thế giới tâm linh.

Quỷ Cốc Tử là nhân vật có ảnh hưởng lớn hoạt động trong giai đoạn giữa thời Chiến Quốc. Tương truyền Quỷ Cốc Tử soạn "Bản Kinh Âm Phù Thất Thuật", thiên đầu giải thích làm thế nào làm phong phú ý chí, hàm dưỡng tinh thần. Bốn thiên sau thảo luận làm thế nào vận dụng tinh thần bên trong ra bên ngoài, làm thế nào dùng tâm thần bên trong để xử lý sự vật bên ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro