Chương 116
Bởi vì cột xã giao cho thấy trạng thái của đám tiểu Thán vẫn là "Trong trò chơi", Phong Bất Giác lại đi dạo tới Hộp Kinh Hãi thêm lần nữa. So với hồi chiều đi xem, sản phẩm bên trong đã tăng gần gấp ba, số lượng còn đang tăng lên, lần này dù chỉ nhìn tên thì cũng không thể xem hết, chỉ có thể tìm kiếm ngẫu nhiên.
Cứ như vậy, bất tri bất giác một giờ trôi qua, Phong Bất Giác quay trở lại không gian đăng nhập và nhìn vào cột bạn bè, đúng lúc thấy trạng thái của nhóm tiểu Thán lần lượt biến thành "Rảnh rỗi". Ba người họ gần như rời khỏi kịch bản cùng một lúc, về cơ bản chỉ có hai khả năng, thứ nhất chính là ba người cùng chết cùng một lúc, thứ hai đương nhiên chính là truyền tống sau khi thành công qua cửa.
Phong Bất Giác vẫn cho rằng khả năng thứ hai có khả năng xảy ra cao hơn, chủ yếu là vì hắn rất tin tưởng vào khả năng chiến đấu của hai vị phu nhân... Hắn cũng không mời trò chuyện mà trực tiếp mời ba người vào phòng họp của mình, sau khi tiểu Thán nhận được lời mời liền thuận tay thêm Phong Bất Giác vào đội, sau đó giao quyền đội trưởng cho hắn.
Tự Vũ là người đầu tiên bước vào. Cô ấy nhìn vào biểu hiện của Phong Bất Giác, theo trực giác mà hỏi một câu hỏi sắc bén: "Trò chơi giết chóc đánh thua?"
"Xem như vậy đi..." Phong Bất Giác trả lời.
Lúc này, cửa phòng lần thứ hai mở ra,, Bi Linh vừa vào đã nghe được đối thoại giữa hai người, cô cười xen vào: "Hội trưởng, thua là thua, 'Xem như vậy đi' là gì?"
"Đừng nhắc tới nữa." Phong Bất Giác cảm thấy mình chỉ có thể trả lời bằng bốn chữ này
Sau khi cánh cửa được đóng lại, nó mở ra ngay lập tức, tiểu Thán cũng bước vào, trong tay hắn cầm đồ ăn vặt, hỏi với một cái miệng đầy đồ ăn: "Ơ, Giác ca, tạo hình này là bắt chước Joker đúng không?"
"Không sai, chính tay kẻ hèn này tự phối đấy." Phong Bất Giác có chút đắc ý trả lời.
"Gu này ta miễn bình luận." Bình luận của Tự Vũ dội cho hắn một chậu nước lạnh.
"E hèm..." Phong Bất Giác lập tức giả bộ nghiêm túc nói sang chủ đề khác: "À mà... Ngoại trừ hình thức giết chóc, ta cũng mới đi thử hình thức sinh tồn một người độ khó ác mộng."
"Kết quả cũng không thể qua cửa?" Bi Linh ác ý đáp lại, nở một nụ cười tinh quái.
"Thật ra thì đã cửa rồi..." Vẻ mặt Phong Bất Giác nghiêm nghị: "Tuy nhiên, cảm giác sau khi qua cửa, phải nói thế nào đây... Còn tệ hơn chết giữa đường."
"Vậy là cốt truyện Bad End a." Tự Vũ tinh ý nhận ra điều gì đó.
"A... Dù sao thì cá nhân ta không khuyến khích các ngươi... Nhất là tiểu Thán, chơi hình thức này." Phong Bất Giác nói.
"Có cho tiền ta cũng không đi, hình thức sinh tồn một người độ khó bình thường ta cũng không dám chơi a..." Tiểu Thán trả lời.
Bi Linh liếc xéo, nhìn hắn với vẻ khinh thường và nói: "Chẳng phải lúc chơi hình thức đoàn đội ngươi vẫn luôn hô to gọi nhỏ sao, là người cùng một hiệp hội với ngươi, ta cảm thấy thật mất mặt..."
"Không sao, sau một thời gian ngươi cũng sẽ quen thôi. Việc tiểu Thán không bị dọa đến cắt kết nối mà vẫn sống đến lúc qua cửa, vẫn nên thừa nhận hắn có thực lực nhất định a." Phong Bất Giác nói.
"Ừm... Dùng ngữ khí như để giải vây cho ta, nhưng nội dung lại chẳng khác gì đâm thêm một đao... Hay đấy." Tiểu Thán buồn bã nuốt thêm một miệng đồ ăn vặt.
Phong Bất Giác phớt lờ hắn, và bắt đầu nói: "Được rồi, giờ bàn một chút xem ván tiếp chơi cái gì a. Cân nhắc đến việc chúng ta có bốn người, muốn chơi trò chơi giết chóc chung... thì chỉ có thể nội chiến 2v2, hay là tiếp tục chơi hình thức sinh tồn đoàn đội?"
"Ngươi còn chưa đi hình thức đoàn đội sinh tồn với chúng ta lần nào, vậy thì xếp một lần đi." Tự Vũ trả lời.
"Oke." Bi Linh đáp.
"Đồng ý." Tiểu Thán nói tiếp.
"Ngoài ra, sau khi qua cửa kịch bản này, chị em bọn ta phải logout rồi." Tự Vũ nói.
"Hiểu hiểu, ngủ trong cabin trò chơi quá lâu không tốt cho sức khỏe a." Phong Bất Giác cười nói, hắn vẫn nhớ rõ lời Tự Vũ nói buổi chiều, "Hai ngươi từ lúc login cũng đã chơi hai cái kịch bản đoàn đội dài rồi, chơi thêm một kịch bản nữa là tới lúc để nghỉ ngơi."
"Vậy thì, vì tất cả chúng ta đang ngồi trong phòng họp rồi, nên tìm hiểu tình trạng của nhau trước khi đi." Tự Vũ nói.
"Có lý, tránh việc sau khi vào kịch bản lại không biết khả năng của đồng đội." Phong Bất Giác gật đầu đồng ý: "Vậy thì ý nghĩa của việc lập đội từ trước sẽ mất đi."
Tự Vũ lập mở miệng nói trước để làm mẫu: "Hiện tại ta đã cấp 15, danh hiệu đã được cập nhật thành【 Linh Kiếm Sĩ 】, kỹ năng của danh hiệu là bị động làm tăng sát thương khi sử dụng kiếm chống lại sinh vật dạng linh thể; sở trường cao nhất là chiến đấu cấp D, kém nhất vẫn là chữa bệnh và triệu hồi, đều chưa mở khóa; vũ khí chủ lực của ta vừa được thay thế, và bây giờ cái này chắc có thể sử dụng lâu dài." Cô nói xong, lấy một món trang bị từ trong bọc hành lý ra. Nó được hiển thị trên bàn hội nghị dưới dạng hình chiếu ba chiều và dữ liệu của nó đều rõ ràng trong nháy mắt.
【 Tên: Phong Thánh
Loại: Vũ khí
Phẩm chất: Bình thường
Sức tấn công: Trung đẳng
Thuộc tính: Không
Đặc hiệu: Tăng 50% tốc độ hồi linh lực cho người cầm nó
Điều kiện trang bị: Sở trường chiến đấu D
Ghi chú: Sức mạnh thực sự của thanh kiếm này đã bị phong ấn. Khi ác linh mà nó giết được đã tích lũy đến một số lượng nhất định, phong ấn mới có thể được giải trừ, và thanh kiếm có thể sẽ phát huy sức mạnh ban đầu của nó. 】
"Ah... Thứ này rất mạnh... Tuy không phải vũ khí linh năng, nhưng lại một món trang bị có thể phát triển a." Phong Bất Giác nói.
"Vũ khí linh năng?" Ba người kia tò mò nhìn hắn.
Phong Bất Giác liền để Deadly Poker của mình thành một hình chiếu trên bàn dưới dạng dữ liệu, cũng học theo cách của Tự Vũ mà nói ra tình huống của mình.
Bây giờ, ta lấy thị giác của Thượng Đế để kể kỹ trạng thái của Phong Bất Giác hiện tại.
Danh hiệu:【 Nhà Thám Hiểm Kịch Bản 】, kinh nghiệm: 11.000/15.000, điểm kỹ xảo: 1.580, tiền trò chơi: 204.600
Sở trường: Thông dụng D, Dụng cụ E, Điều tra E, Chiến đấu D (bonus từ mặt nạ), Bắn súng D, Chữa bệnh F, Linh thuật F, Triệu hồi N/A
Bọc hành lý (7/10): Cờ lê Mario, Con Mắt Thù Hận, Súng lục M1911A1 (còn hai phát bắn), Giáp Vọng Âm, Bình hồi máu (Trung)*4, Dao găm, Đèn pin.
Trang bị: Điệu Nhảy Jazz, Mặt Nạ Casey Jones, Deadly Poker.
Không gian (3/10): Bài mảnh ghép - Khỉ, Bài mảnh ghép - Kính râm, Bài mảnh ghép - Vòng xoay.
Kỹ năng:【 Bảo hành qua loa 】,【 Đá Ngang Chân Hùng Hài Tử 】,【 Linh Thức Tụ Thân Thuật 】,【 Quyết Thắng Thiên Lý 】.
Sau khi nghe Phong Bất Giác giới thiệu, ba người còn lại có vẻ khá ngạc nhiên. Đương nhiên, mô tả của hắn cũng không cụ thể đến vậy, hắn chỉ học theo cách Tự Vũ và nói một chút về kỹ năng của danh hiệu, sở trường cao nhất và sở trường chưa mở khóa, đồng thời cho mọi người xem Deadly Poker.
Nhưng chỉ dựa vào những thông tin này cũng đã đủ để kết luận hắn rất mạnh. Trên thực tế, xét về trình độ của một người chơi cấp 15, về cơ bản, Tự Vũ đại diện cho trình độ cao nhất của người chơi bình thường, sự khác biệt giữa cô ấy và những người chơi chuyên nghiệp không gì khác chính là thời gian online và thái độ chơi game. Trong điều kiện cùng cấp và cùng trang bị, trình độ chiến đấu của Tự Vũ tuyệt đối sẽ không kém Đao Kiếm Tiếu của Giang Hồ hay Tứ Thiên Vương của Chư Thần. Nhưng cô cũng cũng mới luyện sở trường chiến đấu đến cấp D và cũng chưa có vũ khí linh năng.
Còn như Phong Bất Giác, ngoại trừ triệu hồi thì toàn bộ sở trường đã mở khóa, hơn nữa có ba cái cấp D, hai cái cấp E, không quản việc hắn được trang bị bonus thêm, chỉ với số liệu toàn diện này cũng đủ để khiến người ta nhìn phát thèm.
Tất nhiên, có rất nhiều mối nguy hiểm tiềm ẩn trong cách phát triển này của Phong Bất Giác. So với những người chơi chuyên luyện một hay hai sở trường thì thứ hắn thiếu nhất chính là kinh nghiệm chiến đấu thực tế, có thể thấy một số dấu hiệu từ trận chiến với Cuồng Tung Kiếm Ảnh. Hơn nữa, cho tới nay, hắn cũng không có kỹ năng chiến đấu thực sự nào có thể dùng làm chủ lực. Linh Thức Tụ Thân Thuật chỉ tăng tố chất cơ thể hắn, đối với một người chơi hoàn toàn không biết gì về kỹ năng chiến đấu như hắn thì không khác gì đổ xăng 97 vào trong máy cày... Thật ra phải dùng dầu diesel mới đúng.
Sức mạnh của chính người chơi và sức mạnh dữ liệu của nhân vật là hai khái niệm khác nhau. Nếu kỹ năng danh hiệu【 Quyết Thắng Thiên Lý 】là kỹ năng đặc trưng của hắn thì trên thực tế hắn cùng lắm chỉ là một người chơi chuyên giải đố có cấp sở trường khá cao mà thôi.
"Giác ca, món vũ khí này là vô địch a! Sao ngươi kiếm được món này thế?" Tiểu Thán hỏi.
"Làm một cái nhiệm vụ ẩn trong trò chơi giết chóc." Phong Bất Giác trả lời: "Lại nói tiếp... Không nói đến kết quả, kịch bản kia ngược lại khá hay đấy, dựa theo thiết lập của 'Phích Lịch', chỉ cần ta có thể làm ra một bài thơ phù hợp thì coi như hoàn thành nhiệm vụ."
"Thơ? Thứ như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra?" Bi Linh hỏi.
"Cái gì, đó là nghề chính của ta a...." Phong Bất Giác nói, "Mà chưa kể nickname của hai ngươi cũng thuộc phạm trù Phích Lịch, có muốn ta làm hai bài tặng các ngươi không."
"Không."
"Cảm ơn, không cần."
Hai cô gái lập tức từ chối.
"Ừm... Được rồi." Phong Bất Giác xấu hổ nói, "Vậy thì chúng ta tiếp tục đi, tiểu Thán, hãy nói một chút về chiến lực của ngươi."
Tiểu Thán nhét một miếng khoai tây chiên vào trong miệng, mút ngón tay vài cái, nhìn vẻ mặt như đang suy nghĩ, hoặc ngay cả trạng thái cơ bản của mình cũng không mà phải liếc trộm menu trò chơi. Mấy giây sau, hắn mở miệng nói: "Ừm... Giờ ta cũng cấp 15, danh hiệu cuối cùng đã thay đổi, từ【 Kẻ Đánh Lén Hoảng Hốt 】thành【 Kẻ Du Đấu Khẩn Trương 】, ta nghĩ cái này tốt hơn một chút... Kỹ năng của danh hiệu là một kỹ năng chủ động tên【 Ong Đốt 】, có thể gây thêm trạng thái đổ máu cho kẻ thù; sở trường cấp cao nhất là chiến đấu cấp D, sở trường linh thuật cùng triệu hồi đều chưa mở khóa, thông dụng và bắn súng đều là cấp E, ba cái còn lại đều là cấp F. Vũ khí sở trường của ta là vũ khí trong cửa hàng,【 Đoản kiếm Damascus】có phẩm chất bình thường, dao bếp đã bị ta bán đi; đến giờ ta vẫn chưa dùng【 Cát Lún Chậm Chạp 】... À đúng rồi, Giác ca, Winchester của ngươi vẫn ở chỗ ta, lúc nãy quên trả ngươi."
Phong Bất Giác xua tay và nói: "Ngươi cứ giữ khẩu súng đó đi, ta bây giờ có rất nhiều vũ khí." Hắn nói rồi đứng dậy và nhấc chiếc ghế đẩu mình vừa ngồi lên.
Bởi vì bị bàn họp che mất nên mọi người tới giờ mới chú ý thấy Phong Bất Giác không ngồi trên ghế kèm theo của phòng họp mà vẫn luôn ngồi trên một cái ghế đẩu từ lúc bước vào.
"Thấy phản ứng của chư vị, ta cũng an tâm." Phong Bất Giác nói vậy xong liền cất ghế đẩu vào trong bọc hành lý, chiếm ô thứ tám trong bọc.
"Này... Thứ đó cũng có thể gọi là vũ khí sao?" Tiểu Thán hỏi.
"Không sai, và sau thí nghiệm vừa rồi, ta chắc chắn..." Phong Bất Giác nói: "Thứ này thật sự có thể giấu sát khí khi ngồi lên."
"Bộ ngươi tính dùng cái này đánh lén người khác trong trò chơi giết chóc hả..." Bi Linh nhanh chóng hiểu được suy nghĩ của hắn.
"Chắc chắn là vậy rồi."
"Chúc ngươi thành công..."
Phong Bất Giác nhún vai rồi nói với tiểu Thán: "Trở lại chuyện chính, có thể nói kỹ năng【 Ong Đốt 】của ngươi cụ thể hơn một chút không?"
【 Tên: Ong Đốt
Loại : Chủ động
Tiêu hao: 7% mức cao nhất của điểm thể lực
Hiệu quả: Có thể được kích hoạt ngay sau khi đánh trúng mục tiêu, khiến mục tiêu bị ảnh hưởng bởi trạng thái đổ máu nhẹ trong vòng hai phút. Hiệu ứng này có thể xếp chồng mười tầng, bất kể tầng nào, thời gian duy trì được tính từ lần kích hoạt cuối cùng. (Không có thời gian CD, cần phải dùng vũ khí lạnh cắt rách da của mục tiêu mới có thể sử dụng, chỉ có thể tác động lên cùng một mục tiêu trong cùng một thời gian.)
Ghi chú: Nếu bạn không có lợi thế về sức mạnh, bạn cũng có thể thử một cuộc chiến tiêu hao. 】
Tiểu Thán miêu tả đại khái tác dụng của kỹ năng miêu tả một chút, Phong Bất Giác nghe xong gật đầu: "Khá tốt... Nếu kết hợp với bình hồi thể lực... nói không chừng có thể từ từ mài chết một người chơi mạnh a."
"Người chơi?" Tiểu Thán mỉm cười: "Ta có thể dùng cái này đối phó với BOSS đồ sộ nặng nề là được rồi, chứ nếu dùng để đánh người chơi, chỉ sợ người ta cũng sẽ dùng thuốc hoặc băng gạc a."
"Không, bản chất kỹ năng kinh tởm này của ngươi là thích hợp nhất để đối phó với người chơi." Phong Bất Giác lắc đầu nói: "Chỉ cần đánh trúng liền đổ máu, nhưng lại có thể dùng liên tục mà không cần CD, ở trạng thái thể lực đầy có thể khiến đối phương dính vài chục lần đổ máu... Thời gian duy trì ngắn, mất máu không nhiều, nếu mặc kệ sẽ chồng lên, nhưng nếu để ý tới nó thì lại lãng phí băng gạc. Đối thủ của ngươi chắn chắn sẽ rất đau đầu với những 'vết ong đốt' này, khi tác dụng nhẹ thì dùng bông băng quá lãng phí, nhưng khi ảnh hưởng nghiêm trọng thì sẽ tốn nhiều bình máu hơn."
Tự Vũ rõ ràng đồng ý với lời của Phong Bất Giác, cũng ở bên cạnh nói tiếp: "Còn như ngươi nói, mài BOSS đồ sộ nặng nề đến chết không khác gì suy nghĩ viễn vông..."
Tiểu Thán ngẩn ra: "A? Tại sao?"
Phong Bất Giác thở dài: "Nếu quả thật có cái loại BOSS này, khả năng tự phục hồi của nó đủ để bù đắp ảnh hưởng từ kỹ năng của ngươi. Đây là một đạo lý rất đơn giản, quái vật nhanh nhẹn thường rất mỏng, nhưng loại chậm chạp thì chắc chắn có sức công phá đáng kinh ngạc hoặc khả năng phòng thủ cao."
Tiểu Thán nói: "A... Vậy thôi... Nhưng nói thật, ta cũng không muốn đánh với người chơi, ta có cảm giác dường như nó không hợp ta lắm."
"Được rồi, bọn hắn chỉ nói về kỹ năng của ngươi thôi." Bi Linh nói với hắn rồi lập tức quay đầu nói: "Đến phiên ta a, ta thì... Cấp thấp một chút xíu, mới 14, danh hiệu vẫn chưa đổi, vẫn là【 Tay Súng Khôn Ngoan 】, kỹ năng danh hiệu của ta là bị động, nhưng không liên quan gì tới chiến đấu, hiệu quả là có thể để đạn của ba loại vũ khí khác nhau trong một ô bất kỳ trong bọc hành lý. Sở trường am hiểu nhất tất nhiên là bắn súng cấp D, ngoại trừ triệu hồi thì những sở trường khác đều đã mở khóa, nhưng không lợi hại như đoàn trưởng, ba mục Thông dụng, Khí giới, và Điều tra đều là E, còn lại đều là F. Còn về vũ khí... Ta không có vũ khí chủ lực đặc biệt nào, chỉ có ba loại súng thường."
Bốn người họ trao đổi xong, Phong Bất Giác nghĩ một chút liền nói: "Ừm... Ta đã hiểu phối trí đội ngũ rồi, vậy... chuẩn bị lên đường thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro