Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

P3 - Chương 4 - Trận tử chiến của Abaddon (2)


Trận chiến ở khu vực Kappa và Lambda không rời khỏi giới hạn của hai sảnh hủy diệt này. Nó kéo dài mười ba phút. Nó rất gần, chật hẹp, thẳng tắp, không có chỗ ẩn nấp và không có chỗ để trốn tránh: các Justaerin, những kẻ được coi là có năng lực tàn nhẫn nhất trong các Sons of Horus, một di sản đáng chú ý ngay cả trong thời đại của Luna Wolves, đang chống lại hai Đội Sát Thủ được tuyển chọn kỹ lưỡng của Pháp Quan.

Không có lòng thương xót. Không có giới hạn. Không có hy vọng rằng bất kỳ ai trong số chúng sẽ bước đi bình an vô sự. Các Đội Sát Thủ đang chiến đấu vì Terra và vì danh dự, được thúc đẩy bởi lòng căm thù sâu sắc và khao khát trả thù từ lâu đối với những kẻ đã phản bội họ. Abaddon và Justaerin đã nhân cách hóa điều đó.

Justaerin và Đội Trưởng của chúng đã bị tước bỏ mọi giấc mơ về vinh quang hay chiến thắng nổi tiếng trong vòng vài phần nghìn giây sau khi chúng dịch chuyển đến nơi. Chúng có thể thấy rõ ràng ván cờ của mình đã thất bại. Quân trung thành đã chơi tốt hơn chúng và đang chờ đợi chúng. Lời hứa hẹn đầy phấn khởi về mưu mẹo của chúng đã tan biến.

Bây giờ chúng đang chiến đấu không vì mục đích gì khác ngoài sự sống còn.

Sự ngạc nhiên đan xen nhau. Sự hủy diệt đan xen nhau. Một cơn cuồng loạn tức thời của những vụ giết người tàn bạo và điên cuồng.

Không có cái gì gọi là giữ khoảng cách. Các chiến binh thấy mình bị ép sát vào nhau, mặt đối mặt. Dù sao thì vũ khí cũng vẫn bắn, trong những trường hợp mà học thuyết của bất kỳ Quân đoàn nào hay bất kể phương pháp luận nào, vũ khí đều được định nghĩa là để chiến đấu tay đôi. Súng Bolter gầm lên ở cự ly gần, làm nổ tung kẻ thù mà tàn dư vật chất của chúng và làm những người xung quanh bị thương vì trúng miểng văng. Vũ khí plasma và tia las cồng kềnh tấn công áo giáp, chùm tia thiêu đốt của chúng xuyên qua hai hoặc nhiều cơ thể cùng một lúc. Đại bác tấn công được ấn thẳng vào mặt nhau hoặc hai bên đầu và bắn từng loạt. Toàn bộ một phần tư diện tích của vùng giết chóc Kappa chìm trong biển lửa khi súng phun lửa nã trúng ngay chính giữa đám đông. Các Space Marines chết đứng, áo giáp Cataphract của họ bị kẹt và họ chết cứng như những bức tượng tan vỡ. Các Space Marines khác thì phát nổ, vỡ tan thành từng mảnh với lực mạnh đến mức chỉ còn lại những mảnh vụn đẫm máu.

Các Justaerin nhanh chóng cố gắng chiếm thế thượng phong với sức mạnh tàn bạo của bộ giáp Termonator, tung ra những nắm đấm tàn khốc và những lưỡi hái sắc bén lên mọi người và mọi thứ, áp đảo và nghiền nát các chiến binh đang mặc bộ chiến giáp phổ thông. Đầu bị dập nát, tay chân bị gãy, thi thể bị xé thành từng mảnh. Một số chiến binh chết vì ba hoặc thậm chí bốn đòn tấn công đồng thời từ nhiều đối thủ.

Nhưng các Đội Sát Thủ có những người như Garro trong số họ, với thanh kiếm Libertas có thể cắt xẻ bất cứ thứ gì, và Haar, người có kích thước vạm vỡ và quả đấm năng lượng đã đập nát một Terminator như một tờ giấy bạc. Họ có Bel Sepatus và các Thánh Hiệp Sĩ Katechon lòng đầy hận thù của anh ta, những chiến binh không hề nao núng và luôn khao khát một trận chiến xứng đáng.

Bel Sepatus trong cảnh hỗn chiến dày đặc này tin rằng mình đã tìm thấy vinh quang mà người cha của mình đã dự đoán. Anh ta đã giết được hai Terminator Justaerin trong một giây rưỡi đầu tiên bằng thanh kiếm Parousia lấp lánh.

Abaddon giết người với tốc độ đáng kinh ngạc và hiệu quả tỉ mỉ. Trong phút đầu tiên của cuộc chiến, hắn chỉ cố gắng tập trung suy nghĩ và dung hòa sự đảo ngược bất ngờ của vận mệnh. Trong ba phút tiếp theo, hắn bắt đầu tin rằng các Justaerin có thể thắng thế. Suy cho cùng thì bọn họ chính là Justaerin. Họ là những người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất, Là các Thiên Thần Báo Tử không ai có thể sánh được. Họ chưa bao giờ thất bại.

Họ chưa bao giờ bị áp đảo. Không có giai đoạn chiến tranh nào mà họ không thể chiến thắng. Hắn bắt đầu tính toán đến phần hậu cần: họ sẽ đột phá như thế nào, họ sẽ đi đâu, bảo đảm an toàn như thế nào, bước tiếp theo sẽ là gì. Tiến vào Cung điện, vào Sanctum Imperialis. Chia ra, tiến hành các cuộc tấn công khủng bố để gây thiệt hại cho tòa thành. Thực hiện các nhiệm vụ đơn độc. Sẽ mất thời gian để Dorn và Valdor có thể hạ gục tất cả bọn họ trong một mê cung như Palatine.

Có lẽ nhiệm vụ tấn công mũi nhọn ban đầu đã thất bại, vì không ai trong số họ có thể một mình đến được Phòng ngai vàng, nhưng vẫn có những kế hoạch khác mà họ có thể ứng biến. Các mục tiêu khác. Sigillite. Valdor. Dorn. Pháo đài Bhab và pháo đài Grand.

Đến phút thứ tư, hắn đã quyết định mục tiêu sẽ là trường aegis. Không nghi ngờ gì nữa.

Đó phải là mục tiêu ưu tiên của hắn. Họ sẽ đột phá, bỏ lại đám đông này chết gục sau lưng họ và giật sập trường aegis. Thế là đủ rồi. Điều đó sẽ kết thúc Cuộc vây hãm Terra. Cung điện sẽ phơi mình trong các cuộc bắn phá từ hạm đội. Lupercal vĩ đại sẽ san bằng nó từ quỹ đạo. Vengeful Spirit sẽ phóng xuống những chùm năng lượng cao khổng lồ và tiêu diệt Palatine và ngai vàng bên trong đó.

Vào phút thứ năm, Urran Gauk bị một trong những Katechon chặt đầu.

Abaddon nhanh chóng chém kẻ đã giết đồng đội của hắn thành từng mảnh nhưng hắn đã bị tổn thất nặng nề về mặt tâm lý.

Những âm mưu của hắn dường như đã lùi xa, như những bóng ma, như những giấc mơ ra đi lúc mặt trời mọc.

Ảo ảnh của hắn về Palatine bị bắn phá và bốc cháy ngày càng xa vời, nhỏ dần và ngoài tầm với.

Ở phút thứ sáu, trận giết chóc vẫn không ngừng nghỉ, Abaddon bắt đầu đánh giá lại tình hình.

Kỹ năng và sự kiên trì, cách tiếp cận chiến tranh xuất sắc một cách hợp lý đã đưa hắn đi từng bước trong sự nghiệp lâu dài của mình và khiến hắn trở thành đại đội trưởng của đại đội giỏi nhất trong một Quân đoàn giỏi nhất, người đầu tiên trong số những người đầu tiên, một cái tên được coi trọng bởi cả những Primarch, ai nấy đều coi hắn như trung tâm. Bọn hắn đang bị dồn vào chân tường. Bọn hắn đang bị mắc kẹt trong bẫy. Bọn hắn đang bị giết bởi hàng chục kẻ thù. Dù là các Justaerin, ngay cả chính họ cũng không thể thắng được trận chiến này. Quân tiếp viện của phe trung thành sẽ đến. Ngay cả khi họ có thể giết chết tên khốn kiếp cuối cùng trong căn phòng này, hy vọng của họ vẫn tan vỡ.

Hắn ra lệnh cho những người còn sống sót của mình hãy rút lui. Kích hoạt tín hiệu dẫn đường và dịch chuyển ra ngoài. Kéo tất cả trở lại Mantolith. Hãy rút lui ngay bây giờ.

Đúng vậy, các Sons of Horus không thể thắng trận này. Họ là những chiến binh khôn ngoan chứ không phải những kẻ ngốc. Họ biết đọc diễn biến trận đấu và hành động phù hợp. Họ không có ích gì nếu phải chết ở đây. Quỷ tha ma bắt bọn Imperial Fist và cái khẩu hiệu "không lùi bước" của chúng. Chỉ có kẻ ngốc mới không bao giờ lùi bước. Sons of Horus giống bọn White Scar man rợ hơn. Ít nhất thì những tên chiến binh bộ lạc nguyên thủy ngoại đạo đó đã nói rất đúng. "Rút lui rồi đánh trả". Luôn luôn có một ngày khác, và ngày đó có thể mang lại chiến thắng. Nếu ngươi cứ đứng vững như một thằng ngốc mặc giáp màu vàng, ngươi sẽ không thể sống để nhìn thấy điều đó.

Đến phút thứ bảy, Abaddon nhận ra mình đang sắp chết.

Họ đã liên tục gửi tín hiệu dịch chuyển. Cứ ba giây một lần bằng giao thức chuẩn. Lệnh triệt thoái khẩn cấp.

Nhưng chẳng có tín hiệu dịch chuyển nào tới được.

Tín hiệu của họ có thể đã bị chặn. Mantolith có thể đã rút khỏi phạm vi dịch chuyển. Không, cái mạng lưới điện chết tiệt đó bị kẹt rồi. Đó chính là vấn đề.. Abaddon có thể hình dung ra cảnh đó, tên tech-adept cặn bã bẩn thỉu đó đang điên cuồng chạy tới chạy lui quanh cabin của máy khoan Termite, cố gắng sửa chữa một mạng lưới điện bị bốc cháy, tín hiệu đèn dịch chuyển của hắn ta nhấp nháy trên bảng điều khiển. Dịch chuyển tức thời đã thất bại rất nhiều lần trong quá trình mang hắn tới đây. Tên Magi đó đã đổ lỗi cho nền đá quá dày, cho sự cản trở năng lượng, đổ lỗi cho mọi thứ ngoại trừ chính bản thân chúng.

Đó là sự kém cỏi, khốn khổ của bọn chúng. Tên magi gần như không thể đưa được Abaddon và người của hắn tới mục tiêu. Bây giờ những tên khốn nạn đó không đủ khả năng không thể đưa họ trở ra được.

Vào phút thứ tám, Abaddon quyết định rằng nếu hắn thoát ra được, nếu hắn làm được điều đó bằng cách nào đó, hắn sẽ săn lùng cô ả Eyet- One-Tag vô dụng, và giết ả ta. Hắn sẽ giết ả ta và toàn bộ người của ả tại Epta vì sự kém cỏi của chúng. Hắn sẽ chặt tay và chân của bọn chúng, nhét chúng vào lưới dịch chuyển và tống chúng vào chân không. Hoặc trái tim của một ngôi sao. Hoặc tống chúng vào một mô hình khuếch tán không cố định để những cơn mưa phùn đầy những mảnh hữu cơ còn sót lại của chúng trút xuống nhiều địa điểm cùng một lúc.

Đến phút thứ chín, hàng chục vết thương chảy máu, trong đó có hai vết thương nguy kịch, hắn quyết tâm giết cả Chúa Tể Sắt nếu hắn có thể thoát ngoài. Trong giấc mơ trốn thoát đó. Hắn sẽ đi tìm Perturabo vĩ đại và giết chết hắn ta. Đây từng là ý tưởng tuyệt vời của hắn. Perturabo đã nhìn thấy khuyết điểm, lỗ hổng của Saturnine. Hắn ta đã đùa giỡn với nó, thủ thỉ về nó, lén lút tiết lộ nó cho Abaddon, giống như một hình ảnh khiêu dâm nào đó. Hắn ta đã lôi kéo Abaddon vào việc này. Hắn ta đã lợi dụng First Captian bằng danh tiếng, quyền lực và những mối quan hệ vô song của mình. Hắn ta đã lợi dụng Abaddon để thực hiện điều này. Perturabo, mẹ kiếp hắn, hắn đã thao túng Đội Trưởng Ezekyle Abaddon như một thằng ngốc. Perturabo đã cám dỗ hắn bằng vinh quang, khiến hắn cảm thấy mình thật thông minh và được chú ý đến, chiều theo cái tôi của hắn, khiến hắn cảm thấy như thể đây là một sáng kiến lớn lao và thông minh của chính hắn. Tên khốn đó thậm chí còn khiến Abaddon phải van xin để có thể đảm đương chiến dịch này. Tên Chúa tể Sắt, tên chúa tể cứt đái đó, hắn đã thao túng Abaddon phải sử dụng ảnh hưởng của mình để thu hút tài nguyên từ các Sons of Horus, ép buộc những Emperor's Children phải chơi theo, tranh thủ sự giúp đỡ của Mechanicum. Hắn đã bắt Abaddon làm tất cả công việc và nhận công lao nếu nó thành công, còn nếu nó thất bại....nếu như nó thất bại...nếu nó thất bại như đang thất bại bây giờ thì Abaddon sẽ hoàn toàn phải chịu trách nhiệm.

Perturabo có thể phủi sạch trách nhiệm nếu sứ mệnh này trở nên tồi tệ. Perturabo có thể khẳng định mình không biết gì cả nếu cả ba đại đội của Sons of Horus, bao gồm cả các đơn vị tinh nhuệ nhất, chưa kể có bao nhiêu Emperor's Children đã không thể quay trở về được.

Sau khi chết, Abaddon sẽ bị đổ lỗi cho thảm họa và những ký ức về hắn sẽ bị biến mất. Sau khi chết, hắn sẽ bị làm nhục. Mọi người sẽ nói rằng hắn cố gắng đạt được điều gì đó quá khả năng của mình. Họ sẽ gọi hắn là "thằng ngốc Abaddon".

Abaddon sẽ đi tìm tên Chúa Tể Sắt trong cái giấc mơ mà hắn có thể thoát khỏi cái hố địa ngục này. Hắn sẽ tiêu diệt bọn war-tometa chết tiệt đó bằng súng Melta. Hắn sẽ đối mặt với Perturabo, xé hộp sọ của hắn ta ra khỏi xương sống, thọc tay cầm của Forgebreaker xuống phần gáy của hắn, và tiếp tục đâm nó cho đến khi cơ thể của tên khốn đó tách ra như một quả bí ngô thối.

Ở phút thứ mười, Abaddon đã bình tĩnh lại. Hắn tìm thấy sự thanh thản. Hắn chấp nhận cái chết đang đến gần của mình, chắc chắn chỉ còn vài giây nữa thôi. Nó đã trở thành một trò chơi, một cuộc thi, giống như những chiếc lồng đấu tập ngày xưa. Hắn có thể giết bao nhiêu tên nữa trước khi bị hạ gục? Một vài? Hầu hết? Tất cả? Một số là những chiến binh tài giỏi. Sepatus, hắn ta thật tuyệt vời. Haar là một tên vũ phu nhưng là một thử thách thú vị. Garro... Abaddon tưởng tượng ra cơ hội của riêng mình trong một trận đấu ngang tài ngang sức, nhưng thanh kiếm của hắn ta thật là một tuyệt phẩm, và kỹ năng sử dụng thanh kiếm đó của Garro cũng vậy.

Hắn nhận ra rằng, khi hắn giết, giết và giết, hắn nợ Chúa Tể Sắt một lòng biết ơn chân thành. Abaddon là một chiến binh. Hắn luôn là một chiến binh. Đó là cuộc đời của hắn. Mục đích của hắn. Hắn đã rất xuất sắc về nó. Warp là một sự xao lãng. Đó chỉ là một loại vũ khí khác. Những kẻ quỳ gối trước nó và thề tôn thờ nó coi nó như một vị thần nào đó, bọn chúng đều là những kẻ ngu ngốc. Tất cả bọn chúng. Magnus. Lorgar. Fulgrim. Đồ ngốc. Horus là một kẻ ngốc. Warp chẳng là gì cả.

Trở thành một chiến binh là tất cả. Nó đã định nghĩa con người hắn. Kỹ năng chiến đấu. Những bài học thất bại, những niềm vui chiến thắng. Đó là bí tích của hắn. Hãy để kẻ khác tôn thờ các vị thần giả mạo và cười khúc khích những điều ghê tởm. Đây chính là điều hắn đã mong muốn. Cơ hội chiến đấu, như một con người, không phải một con quỷ dữ. Cơ hội chiếm lấy Cung điện và chiếm lấy Terra theo cách cổ điển. Bằng vũ lực.

Hắn đã muốn chiến thắng với tư cách là một chiến binh. Perturabo đã cho hắn thử thách này. Hắn nợ Chúa Tể Sắt lời cảm ơn vì điều đó.

Đây là tất cả, hắn nhận ra, khi bước vào phút thứ mười một, với hầu hết mọi người đều đã chết. Khoảnh khắc này. Sự đơn giản của nó. Kỹ năng và lòng dũng cảm đã được thử thách đến giới hạn, không vì lý do nào khác, không phục vụ cho một kế hoạch lớn lao hay mưu mẹo quỷ quyệt nào... chỉ là một cuộc thử thách bằng kỹ năng và lòng dũng cảm.

Khoảnh khắc này là cuộc sống của hắn ở dạng thuần khiết nhất. Cuộc sống của hắn đã được chắt lọc. Hắn đang chiến đấu với Katechon, Imperial Fists, Blackshields và Cataphractii. Terminator và các đội chiến thuật Space Marines, không có nguyên tắc nào khác ngoài việc tìm ra ai là kẻ giỏi nhất. Bất chấp phe phái. Bất chấp tốt hay xấu. Bất chấp lý tưởng nổi loạn hoặc liên minh trung thành. Không có Warmaster. Không có Hoàng đế. Không có ý nghĩa gì bên ngoài những bức tường đổ nát, vấy máu của căn phòng giết chóc này.

Chỉ có chiến tranh. Chỉ có mỗi chiến tranh. Hai bài kiểm tra song hành của thiên hà mà ngươi phải vượt qua trong chiến thắng hoặc thất bại trong vinh quang.

Cái chết đang lao tới gần hơn, không còn gì là quan trọng nữa.

Hắn có thể giết được bao nhiêu mạng nữa? Hắn có thể chứng minh năng lực của mình bao nhiêu lần nữa?

Hắn là Abaddon. Hãy để chúng đến. Hãy để tất cả bọn chúng đến. Tìm thêm và kéo theo chúng. Kéo theo bất cứ ai. Kéo theo tất cả bọn chúng.

Hắn sẽ giết hết bọn chúng. Hoặc hắn sẽ chết. Dù thế nào đi nữa. Nó không còn làm hắn thấy bận lòng nữa.

Vào phút thứ mười hai, Nathaniel Garro đã áp sát hắn, vượt qua một Justaerin cuối cùng để áp sát hắn. Họ đấu tay đôi, chém nhau bằng lưỡi kiếm, đạn dược đã cạn kiệt từ lâu. Garro rất giỏi. Thanh kiếm của anh ta thật đáng ngưỡng mộ. Anh ta đã giáng cho Abaddon hai vết thương có thể giết chết bất kỳ ai kém cỏi hơn. Anh ta đã dồn ép được Abaddon, đấm hắn văng vào bức tường của căn phòng. Chiến thuật hay nhưng mắc sai lầm khi Abaddon xoay người, Garro là người thấy mình bị ép quay lưng vào đá. Abaddon tung một cú đấm khiến Garro đập vào tường. Anh ta ngã xuống, choáng váng, tấm giáp ngực nứt ra.

Abaddon vung tay kết liễu anh ta.

Bel Sepatus chặn lưỡi kiếm đang chém xuống của hắn, đó chính là Sepat. Cuối cùng thì đây chính là một bài kiểm tra thích hợp. Một điệu nhảy cân tài cân sức đã đưa họ đến phút thứ mười baphút cuối cùng của trận đấu. Lưỡi kiếm của họ va chạm và đỡ đòn với tốc độ khủng khiếp. Thật là vui. Tên Blood Angel này thật tuyệt vời. Sự khéo léo trong kỹ năng của hắn, độ chính xác của những cú đánh, sự mãnh liệt trong cách ra đòn của hắn. Sepatus đã tạo ra những nhát kiếm đầy sắc thái mà Abaddon khó có thể đỡ được. Có những kỹ năng đáng để học hỏi, những kỹ thuật cần được đánh giá cao và cần được sao chép. Và cuộc tấn công của chiến binh Kheruvim này là tuyệt đối. Một mức độ tập trung giết người kỳ diệu.

Abaddon rất tiếc khi đã phải giết chết anh ta.

Lưỡi kiếm của hắn đã chém Sepatus ra làm đôi.

Riven Hound lao tới đập mạnh Abaddon vào tường khiến những viên gạch vỡ vụn.

Abaddon bị ngã gãy xương và vỡ nội tạng. Haar có kích thước và sức mạnh khủng khiếp. Không có kỹ năng nào sánh bằng. Chỉ là cơn thịnh nộ đẹp đẽ, giống như một trong những con chó săn của Russ, hay tên côn đồ Kharn của Angron. Một bức tường của sức mạnh sẽ nghiền nát mọi thứ đứng trước nó. Chiến binh Blackshield đang bóp cổ hắn. Haar nhận sáu hoặc bảy nhát đâm chí mạng của Abaddon vào bụng và ngực và vẫn chưa chịu chết.

Haar chỉ đơn giản là từ chối cái chết. Sức mạnh của anh ta dường như càng tăng lên khi máu chảy ra càng nhiều từ anh ta.

Nắm đấm năng lượng của Haar, giống như một khúc gỗ phá cổng thành, nện vào đầu Abaddon cho đến khi chiếc mũ trụ của hắn vỡ ra và biến dạng, còn khuôn mặt của Abaddon thì bê bết máu me.

Một đòn khác như vậy . Thêm một cú đấm nữa là xong.

Nhưng Haar đã như một gánh nặng đè chết hắn vào tường. Lưỡi kiếm của Abaddon đã tìm thấy cổ họng của Haar và đâm vào, xuyên vào não rồi trổ ra phía sau đầu của Riven Hound.

Abaddon không thể cựa quậy nổi. Hắn gần như không thể nhìn thấy gì. Xác chết khổng lồ của Endryd Haar đổ ập vào hắn, đè hắn chết dí vào tường. Abaddon cố gắng để thoát ra nhưng đã quá muộn màng.

Garro đã đứng vững trở lại. Thanh kiếm của anh ta đang lung linh tỏa sáng.

Garro đã vung nó lên.

Lúc đó là thế này đây. Một nhát chém xuống từ một thanh kiếm có phần lưỡi có thể chém đứt mọi thứ. Đây chính là cái chết đây.

Abaddon muốn cuộc chiến này không bao giờ kết thúc. Không bao giờ. Không bao giờ.

Dù sao thì sự kết thúc cũng đã đến với hắn.




Trận tử chiến của Abaddon


* * *

Garro chém thanh Libertas xuống.

"KHÔNG!" Anh ta hét lên. "KHÔNG!" khi chém trúng vào bức tường phía sau.

* * *

Cái xác khổng lồ của Haar rục rịch và đổ xuống khi ngọn lửa dịch chuyển mờ dần.

"Thưa ngài!" Các adept của Mechanicum đang gào lên. "Thưa ngài!"

Họ khiêng hắn đến ghế, và cố gắng lột giáp che mặt đẫm máu trên mũ trụ của hắn mà không đụng chạm vào vết thương trên mặt hắn.

Tất cả các ghế khác trong khoang của chiếc Mantolith đều trống rỗng.

"Chúng tôi đã cố gắng hết sức," một magos nói. Lưới điện... Chúng tôi phải đặt lại các vị trí trong Termite để kích hoạt lại lưới điện. Nó mất rất nhiều thời gian. Tôi xin lỗi."

Abaddon lẩm bẩm điều gì đó.

"Ngài ấy đang nói gì vậy?" Vị magos hỏi.

"Chúng ta đang quay trở về," một trong những người khác háo hức nói với Abaddon. "Tốc độ tối đa. Động lực đang chạy. Chúng ta đang thoát khỏi đường hầm này thưa ngài, trước khi kẻ thù cố gắng niêm phong nó. Các nhân viên y tế sẽ chữa trị cho ngài."

Miệng Abaddon lại mấp máy.

"Sao thưa ngài?" Vị magos hỏi, nghiêng người để nghe cho rõ.

"Hãy cho ta quay lại..." Abaddon thì thầm. Hắn bắt đầu khóc nức nở. "Hãy cho ta quay lại..."

* * *

Bọn chúng đang vờn đuổi ông. Eidolon là kẻ tồi tệ nhất cho đến nay. Tên Tướng Chỉ Huy đã làm vỡ bộ chiến giáp của Dorn bằng những tiếng hú đa âm của hắn. Lưỡi kiếm của hắn đâm trúng Dorn hai lần. Eidolon có sức mạnh của một vị Primarch.

Dorn đã giết chết mười sáu tên sát nhân. Chúng tấn công ông hai hoặc ba tên cùng một lúc, cào cấu và đâm. Chiếc khiên của Dorn vốn đã rách nát nay đã bị một trong những thanh kiếm mạ crôm của Quine Mylossar móc đi mất. Tầm với của lưỡi kiếm của Mylossar là cực kỳ lớn. Dorn biết mình phải giết hắn thật nhanh để có thể tập trung vào những kẻ khác.

Đầu của Mylossar quay tròn trong một cơn mưa lông vũ của loài chim công. Những tia máu từ chiếc cổ bị chặt đứt của hắn bắn lên không trung hàng mét.

Sigismund không nói gì, lao ra khỏi cơ thể đang sụp đổ của Mylossar để đâm lưỡi kiếm của mình vào Janvar Kell. Khi Kell gục xuống, Hiệp sĩ Templar hét lên một tiếng thét xung trận nhưng không có lời nào. Đó chỉ là một tiếng hú đầy thách thức. Anh đã hạ gục nhà vô địch Jarkon Darol bằng hai đòn tấn công.

Pháp Quan và Hiệp Sĩ Templar đấu lưng lại với nhau, che chắn cho nhau, xoay vòng cho nhau để xua đuổi vòng vây sát thủ. Họ đã đỡ được nhiều cú đâm và nhát chém, bẻ gãy những ngọn giáo vàng và chịu đựng những tiếng la hét chói tai đầy chấn động.

"Vì vinh quang của Người trên Trái Đất!" Dorn gầm lên.

"Cho đến chết!" Sigismund hét lên.

Họ đã hạ gục từng nhà vô địch lòe loẹt và nguy hiểm của quân đoàn III: Von Kaida, kẻ đã hét lên tiếng hét chết chóc của một người lớn từ khuôn mặt trẻ thơ của mình; Illarus, kẻ đang bò bằng bốn chân trong vài giây để tìm kiếm cái đầu bị cắt rời của mình; Symmomus với cơ thể bị xẻ đôi khi Dorn chém trúng hắn ta; Zeneb Zenar, kẻ đang khuỵu gối và cố gắng chống đỡ cơ thể bị cắt xén của mình bằng cả hai tay, Lecus Phodion vexillarius, kẻ đang ngã nhào trong một mớ hỗn độn đẫm máu.

Khi Eidolon lao vào lần nữa, Sigismund đẩy hắn ra khỏi vòng vây, hất văng những kẻ khác sang một bên. Cả hai chiến đấu như điên cuồng dọc theo rìa bức tường, cả hai đều như bị quỷ ám, nhưng chỉ có một người thực sự là quỷ dữ. Khi Eidolon vui mừng đâm thanh kiếm của mình xuyên qua xương đòn của Sigismund, Sigismund gầm lên, nắm lấy lưỡi kiếm trần đang đâm vào anh và dùng trọng lượng cơ thể của mình để giật nó ra khỏi vòng tay của Eidolon.

Eidolon trông có vẻ kinh hoàng khi Sigismund lao về phía hắn với thanh kiếm xuyên qua vai. Hắn lùi về phía sau. Lưỡi kiếm bị xích trong dây xích sắt của Hiệp sĩ Templar xé toang bộ giáp màu hồng của Eidolon. Máu chảy ra như thủy ngân, như crom lỏng, máu phun ra và lấm tấm trên áo giáp của Sigismund.

Eidolon hét lên. Sigismund đá hắn ta qua gờ đá. Cơ thể vùng vẫy của tên Tướng Chỉ Huy lao vút đi, rơi xuống 1.100 mét trong bóng tối rực cháy bên dưới Bức tường Saturnine.

Đến lúc này, Dorn đã hạ gục thêm chín tên nữa bằng thanh đại kiếm của mình. Thi thể của chúng nằm xung quanh ông giống như những thứ bên trong một hộp trang sức bị đổ bung bét ra. Nuno DeDonna, kẻ nổi tiếng vì sự xảo quyệt đã cố gắng lẻn vào phía sau lưng Dorn khi vị Pháp Quan đang chiến đấu với hai tên khác.

Maximus Thane dùng búa đập gãy lưng DeDonna, sau đó đập đầu hắn ta vào đỉnh tường để thanh toán hắn chu đáo hơn.

Lực lượng phòng vệ tường thành, sự kết hợp giữa Imperial Fist và quân trợ chiến do các thành viên của Đội Sát Thủ Devotion và Helios chỉ huy đã quét sạch các hành lang phía dưới, và đánh đuổi những Emperor's Children ra khỏi bức tường hoặc vào màn đêm hoặc vào vòng tay của thần chết. Bên dưới, đội quân bị tàn sát của Quân đoàn III đang bắt đầu rút lui có lẽ là để đáp lại lời triệu tập nóng nảy từ vị lãnh chúa bỏ trốn, chúng bỏ lại sau lưng khoảng mười tám ngàn xác chết.

Những người chết cuối cùng nằm gục trên đỉnh bức tường khi quân đồn trú của Thane lùng sục những ổ kháng cự cuối cùng bên dưới hai bên sườn đang bốc cháy của tháp súng Oanis.

Bohemond đi cùng họ, lê bước và gầm gừ, xả đạn từ bệ súng của mình để hạ gục vài tên sát thủ cuối cùng đang đe dọa vị Pháp Quan yêu quý của mình.

Có tiếng reo hò khi những lá chắn hư không bừng sáng trở lại trên đầu, lỗ thủng của chúng được sửa chữa. Những người chiến binh mệt mỏi, đẫm máu xếp hàng dọc bức tường dưới ánh sáng lung linh của cực quang, hét lên tiếng thét xung trận của quân đoàn VII xuyên qua màn đêm bên kia bức tường. Một vài phát súng kết liễu cuối cùng vang vọng khắp tường thành.

Dorn cúi xuống thân thể tan nát của chiến binh trẻ tuổi, Madius.

"Các Dược Sư đang tới, con trai của ta," Dorn nói với anh ta.

"Chúng ta có thắng không, thưa ngài?" Madius hỏi.

"Đây là cảm giác của chiến thắng đấy, chỉ huy hộ thành," Dorn nói. "Ta chắc chắn rằng ngươi sẽ sống đủ lâu để làm quen với nó."

"Chúng ta đã thắng được gì, thưa Pháp Quan?" Người Đội Trưởng hỏi qua cái miệng đầy máu của mình.

"Giành được chiến thắng mà chúng ta có trong ngày hôm nay," Dorn trả lời.

* * *


Khi Loken tìm thấy hắn, hắn vẫn đang loay hoay đi tìm lối thoát.

Hắn đã đến các tầng thấp hơn của các biệt thự trống rỗng của khu vực Saturnine, sử dụng tất cả số đạn dược hắn mang theo để tiêu diệt bất kỳ Đội Sát Thủ Hort Palatine hoặc Seventh hoặc Naysmith nào cản đường hắn. Một chặng đường dài phía trước phải tự mình vượt qua sự chống cự quyết liệt.

Nhưng dù sao thì, hắn vẫn là một Mournival.

Hắn đang đi dọc theo một hành lang u ám được chiếu sáng lờ mờ bởi ánh sáng mờ ảo của những ngọn đèn năng lượng mặt trời thắp sáng những dãy bể thủy canh trồng đầy cây chết, tìm kiếm một cánh cửa, một ô cửa sổ.

Aximand quay lại khi thấy Loken đến gần. Hình ảnh bộ giáp và khuôn mặt khiến hắn khó thở.

"Ngươi là một giấc mơ!" Horus Nhỏ lên tiếng.

"Không," Loken nói.

"Một cơn ác mộng!"

"Có lẽ vậy," Loken nói.

"Ngươi đáng lẽ phải chết rồi!"

"Ta đã quyết định rằng mình phải sống," Loken nói. "Để ngươi và đồng loại của ngươi có thể chết."

Aximand rút ra thanh Mourn-it-All.

"Suốt những năm tháng qua, ngươi đã săn lùng ta!" Hắn nhổ nước bọt.

Loken lắc đầu. Thanh kiếm cưa xích của anh kêu gầm gừ trong một tay. Lưỡi kiếm Rubio kêu răng rắc ở tay bên kia. "Không chỉ mỗi mình người," Loken nói. "Ta săn lùng tất cả các ngươi."

"Không, mỗi mình ta mà thôi!" Aximand thét lên. "Ngươi đã luôn ở đó! Ta biết điều đó!"

"Đó có lẽ là do cảm giác tội lỗi của ngươi thôi," Loken nói.

Hai người lao vào nhau, những lưỡi kiếm lóe lên trong ánh sáng dịu nhẹ. Đường nét của cả hai dần mờ ảo. Những âm thanh va chạm nhanh chóng vang vọng trong hành lang trống rỗng. Aximand đỡ được cả hai lưỡi kiếm của Loken. Hắn vẫn chưa mất đi kỹ năng của mình. Hắn chém Loken, Loken cúi xuống, vung kiếm ra, giương thanh kiếm cưa xích của mình để chặn Mourn-it-All, và đâm bằng lưỡi kiếm Rubio.

Aximand lao ra khỏi tầm quét kiếm, kiễng chân và di chuyển khéo léo. Hắn lao tới lần nữa. Loken đánh bạt Mourn-it-All sang một bên.

"Ta muốn Abaddon," Loken nói. "Ta muốn Lupercal. Đó là những cái tên đứng đầu danh sách của ta."

"Chà, ngươi giờ có ta rồi đấy," Aximand chế nhạo.

"Ngươi luôn là một Horus giả mạo," Loken nói.

Aximand rít lên giận dữ và lao tới.

Lưỡi kiếm Rubio được thắp sáng từ bên trong đánh bạt đi Mourn-it-All.

Thanh kiếm cưa xích đâm xuyên qua xương ức của Aximand và đâm ra giữa bả vai của hắn. Loken xốc hắn lên trên lưỡi kiếm cưa xích đang quay mòng mòng và giữ hắn ở đó trong cơn run rẩy. Aximand thốt ra một tiếng hét dài, chậm rãi và có âm điệu kỳ lạ khi những lưỡi cưa đang quay tròn, nhai ngấu nghiến các cơ quan nội tạng của hắn. Một dòng máu phun ra từ miệng, xuống cằm và ngực, đập theo nhịp của sợi xích đang kêu vù vù.

Thanh kiếm Mount-it-All đã rớt khỏi tay hắn.

Giữ hắn thật chặt, Loken giơ lưỡi kiếm của Rubio lên và chém đứt đầu hắn bằng một nhát chém uyển chuyển.

Trong bóng tối, tiếng thở chậm rãi luôn ám ảnh Aximand, Horis Nhỏ nay đã vĩnh viễn biến mất.


Horus Aximand, biệt danh Horus Nhỏ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro