Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 - Lời cám dỗ của sự mặc khải


"Chúng ta đã nhận được lời chào," Stenius nói khi Lion quay trở lại đài chỉ huy, "bởi một tàu khu trục nhỏ của Quân đoàn 10."

Lion nhìn chằm chằm vào con tàu hiện rõ trong mắt. "Ngươi có danh tính của nó không?"

"Có. Đó là Sthenelus. Một con tàu của Đại đội thị tộc thứ 85."

Hình dáng của tàu khu trục đã bị đập nát. Nó trông giống như một thỏi sắt cổ xưa, bị rỉ sét và thời gian bào mòn và gặm nhấm. Thân tàu bị trầy xước do những làn đạn las và được sửa chữa vá víu do trúng ngư lôi. Một số khẩu đội pháo của nó đã biến mất để lại những vết thương trông như một cái nướu bị mất răng. Kiến trúc của thân tàu phía trên không khác gì một đống đổ nát về mặt chức năng, tuy nhiên con tàu vẫn truyền tải sức mạnh của một nấm đấm đang siết chặt. Nó tàn tạ nhưng vẫn chưa gục ngã.

Lion nghĩ đến các Iron Hands mà ông đã gặp ở Macragge. Họ gánh chịu sự mất mát của Ferrus Manus và sự tan rã của Quân đoàn của họ bằng sự kết hợp giữa chủ nghĩa khắc kỷ và sự im lặng báo thù nghiền ngẫm . Và đó là những người may mắn. Họ đã tới Ultramar. Họ có thể trở thành một phần của liên minh đa Quân đoàn chống lại Horus. Con tàu này chỉ có một mình. Các chiến binh của nó chắc hẳn đã phải chiến đấu trong một cuộc chiến giao tranh kể từ Isstvan V. Lion nghi ngờ liệu họ có cơ hội tiếp tế nào khác không. Sự sống sót của họ thật ấn tượng.

"Đội Trưởng Khalybus đã yêu cầu được tiếp đón," Stenius tiếp tục.

"Chúng ta sẽ chào đón hắn ta và người hộ tống của hắn lên tàu," Lion nói. "Với tất cả các nghi lễ cần thiết." Có nghĩa là tất cả sự thận trọng cần thiết.

"Đã hiểu," Holguin nói.

Đội cận vệ danh dự sẽ tiếp đón Đội Trưởng của Iron Hands ở bến đỗ và tại sảnh dẫn từ đó. Sẽ có sự tôn trọng đầy đủ và an ninh đầy đủ. Lion chấp nhận con tàu đó là Sthenelus. Sau một thời gian dài ở những vùng bị bão tàn phá này, rất gần với các cơn bão xoáy, không có gì đảm bảo rằng những gì đi trên con tàu khu trục nhỏ là đúng như những gì nó tuyên bố.

Ông đợi cho đến khi một chiếc Thunderhawk rời khỏi Sthenelus. Sau đó ông rút lui về phòng hội đồng của tàu để chờ đợi.

Đại sảnh là một không gian rộng lớn, trang nghiêm, ánh sáng lờ mờ như thể đang ghen tị với những bí mật của nó. Sáu chiếc ghế sắt được đặt thành vòng cung quanh chiếc ngai của Lion, mỗi bên ba chiếc, mỗi chiếc dành cho mỗi người được bầu làm trung úy của Hexagrammaton. Vòng tròn chiếm vị trí trung tâm của căn phòng và để lại một vùng bóng tối rộng lớn giữa nó và các bức tường. Các ngọn cờ của Sáu Cánh treo trên mái vòm cao. Chúng hầu như không thể nhìn thấy được trong bóng tối, những lời thì thầm đầy sức mạnh. Chúng lắc lư với những chuyển động chậm rãi, có chủ ý trong dòng không khí được điều hòa.

Lion bước lên ngai, hôm nay chỉ có Holguin và Farith Redloss, trung úy được bầu chọn làm trung úy của Dreadwing là đứng bên cạnh. Căn phòng cách bãi đáp một quãng đường dài. Vào thời điểm Khalybus đến, vị Primarch đã nhận được đánh giá đầy đủ về an ninh đối với Đội Trưởng. Hắn ta vẫn là chính mình, và không có dấu vết nào của cõi warp xung quanh hắn ta.

Khalybus bước vào căn phòng cùng với hai chiến binh khác. Một người là trung sĩ của hắn ta, Raud. Người còn lại là một Raven Guard, Levannas. Lion bị ấn tượng bởi sự lựa chọn của Khalybus cho người hộ tống mình. Vì phép lịch sự, Iron Hand sẽ không bao giờ đi chung với Raven Guard. Mối quan hệ giữa hai Quân đoàn đôi khi trở nên căng thẳng ở Macragge. Họ chia sẻ nỗi đau của Isstvan V, nhưng Iron Hand cho rằng các quyết định chiến thuật của Corvus Corax là một phần nguyên nhân gây ra cái chết của Ferrus Manus. Sự hiện diện của Levannas nói lên mức độ tin cậy khác thường. Lion băn khoăn về độ dài và cái giá của chiến dịch đã tạo nên mối quan hệ này.

Sự xuất hiện của ba chiến binh gợi lên nhiều điều. Áo giáp của họ cũng rỗ và đầy sẹo như con tàu của họ. Chúng được đánh bóng và rõ ràng được đối xử một cách danh dự. Nhưng phương tiện để sửa chữa nó còn thiếu. Cái giá phải trả của cuộc chiến cũng nằm trên khuôn mặt của Khalybus. Bằng tiếng vo ve yếu ớt của động cơ phụ, Lion có thể xác định chân và cánh tay phải của viên đội trưởng này là thiết bị sinh học. Điều đó không có gì đáng ngạc nhiên. Ông ta đã biết Iron Hand thậm chí còn ít da thịt hơn trước sự phản bội của Horus. Nhưng gần đây Khalybus đã mất đi nhiều thịt hơn và nó vẫn chưa được thay thế bằng sức mạnh của kim loại. Đầu của hắn ta trông giống như bị bỏng plasma nghiêm trọng. Tóc và lông mày đã biến mất. Hộp sọ của hắn đầy những lốm đốm đen và đỏ giận dữ. Thịt trông như tan chảy và sáng bóng như được đánh vecni vậy.

"Đội Trưởng Khalybus," Lion nói, "rất vui vì đã được gặp các ngươi."

Khalybus cúi đầu kính cẩn. "Chúng tôi xin cảm ơn, Lãnh chúa Jonson." Thanh quản của hắn ta rõ ràng vẫn còn nguyên vẹn, mặc dù dây thanh quản của hắn đã bị tổn thương. Hắn đang nói với giọng như tiếng của những viên đá cọ vào nhau.

"Việc chứng kiến sức mạnh hạm đội của ngài làm sống lại hy vọng của chúng tôi." Levannas nói.

Khalybus hơi nhăn mặt khi nhắc đến hy vọng.

"Lực lượng của các ngươi gồm những gì?" Lion hỏi.

"Sthenelus là tất cả những gì chúng tôi còn lại," Khalybus nói.

"Chúng tôi đã săn lùng kẻ thù kể từ Isstvan V," Levannas nói. "Chúng tôi đã làm chảy máu những kẻ phản bội. Nhưng theo thời gian..."

"Đã nhiều năm rồi," Holguin nói, đầy ấn tượng và cảm thông.

"Hoàng đế vẫn còn sống à?" Khalybus hỏi.

"Bọn ta tin như vậy," Lion nói. "Bọn ta đang đến Terra."

Khalybus nghiêng đầu. "Bằng đường đi từ Pandorax?"

"Quy mô hạm đội của chúng ta không làm thay đổi những khó khăn khi di chuyển trong warp," Lion nói, giọng lạnh lùng.

Khalybus dường như nhận ra mình đã nói một cách thiếu tôn trọng. "Tôi đã hy vọng trải nghiệm của các ngài khác với trải nghiệm của chúng tôi," hắn nói.

Ngươi nói đúng, Lion nghĩ. Đúng vậy. Ông gạt câu hỏi sang một bên. "Ta đã lạc đường. Bọn ta đang tìm đường đến Terra. Và còn Sthenelus thì sao. Pandorax có phải là nơi săn bắn của các ngươi không?" Điều đó có vẻ khó xảy ra. Không có tàu chiến nào trong đống đổ nát bên ngoài cơn bão warp.

"Không," Khalybus nói. "Chúng tôi đến với hy vọng tìm được người anh em của tôi, Đội Trưởng Atticus. Chúng tôi biết tàu tuần dương tấn công của anh ta, Veritas Ferrum, đã tiếp cận hệ sao này và tới được thế giới Pythos. Chúng tôi biết anh ta đã rời đi ít nhất một lần và thực hiện một cuộc đột kích tiêu diệt chiếc chiến hạm Callidora của Quân đoàn thứ ba. Đó là dấu vết cuối cùng chúng tôi có về anh ta."

"Tại sao ngươi lại nghĩ hắn ta sẽ lại quay lại đây?"

"Trong lần liên lạc gần đây nhất của chúng tôi, anh ta đang theo dõi một điều bất thường, một điều khiến việc truyền tải không thể thực hiện được, nhưng đã mang lại cho quý bà của dàn hợp xướng thiên văn của anh ta một nhận thức vượt trội về lĩnh vực này." Khalybus rõ ràng không hài lòng với mô tả của chính mình "Thông tin của anh ấy cung cấp rất hạn chế. Hiệu ứng này dường như ngược lại với ngọn hải đăng Astronomican."

Lion gật đầu. Từ sau Pharos, ông nhận thấy khái niệm này dễ chấp nhận hơn Khalybus. "Ngươi có nghĩ anh ta đã thành công."

"Anh ta có thể phục kích Callidora và những tàu hộ tống nó," Levannas nói. "Một con tàu đã tiêu diệt họ."

"Và kể từ đó ngươi không còn nghe thấy gì nữa?"

"Không còn gì," Khalybus xác nhận. "Chúng tôi đã dự đoán rằng chừng nào anh ta còn ở Pythos, thì sẽ không thể nào liên lạc được với anh ta. Nhưng chỉ có sự im lặng kể từ Callidora. Đó là nhiều năm trước đây. Chúng tôi không còn có thể chống lại kẻ thù một cách hiệu quả, sẽ không nếu chỉ với một tàu khu trục nhỏ. Chúng tôi không thể tìm thấy bất kỳ người anh em nào khác của chúng tôi. Vì vậy chúng tôi đã tới đây."

"Những lựa chọn của chúng tôi đã trở thành những lựa chọn tuyệt vọng." Levannas nói thêm.

"Điều đó đúng với tất cả chúng ta," Lion nói. "Ngươi có tìm thấy dấu hiệu nào của anh ta không?"

"Không," Khalybus nói. "Mặc dù điều đó không có gì đáng ngạc nhiên vì chúng tôi không thể tiếp cận được vào hệ sao. Tuy nhiên, sự hiện diện của các xác tàu bên ngoài cơn bão warp là điều gây tò mò. Atticus đã gửi cho chúng tôi bản quét auspex của Veritas Ferrum về Pandorax trước khi liên lạc kết thúc. Anh ta không chạm trán với những con tàu này."

"Ngươi có biết chúng đến từ đâu không?"

"Đó là những gì chúng tôi đang cố gắng xác định. Tất cả đều là tàu dân thường, cổ xưa và dường như đã ở trong tình trạng tồi tàn từ rất lâu trước khi gặp thảm họa ở đây. Phần lớn mảnh vỡ mà chúng tôi đã kiểm tra cho thấy dấu hiệu đã được vá lại nhiều lần và không ở trong tình trạng tốt."

"Ngươi đã lên xác tàu nào chưa?"

"Chúng tôi chỉ vừa xác định được một vài mục tiêu đầy hứa hẹn thì hạm đội của ngài đã dịch chuyển tới đây."

"Ta hiểu rồi." Lion nghĩ về những lời của Tuchulcha. Tôi đã đưa ngài đến nơi ngài phải đi. Có quá nhiều sự kiện ở Pandorax không thể bỏ qua được. Ông không tin tưởng Tuchulcha, nhưng nó chưa bao giờ nói dối ông, ít nhất là không theo bất kỳ cách nào mà ông có thể phát hiện ra. Bây giờ ông sẽ hành động như thể những gì nó nói là sự thật.

"Ta không thể chắc rằng liệu viên Đội Trưởng của ngươi có được tìm thấy ở đây hay không," ông nói. "Tuy nhiên, ta tin rằng có một bí mật ở đây mà chúng ta phải khám phá."

Bằng cách nào đó, Pandorax là cánh cổng dẫn đến Terra. "Bọn ta sẽ cùng các ngươi kiểm tra các xác tàu đó, Đội Trưởng à."

Khalybus gật đầu một lần, lời xác nhận ngắn gọn nhưng đầy tôn trọng. "Tôi không nghĩ nhiệm vụ này xứng đáng với những nguồn nhân lực như vậy."

"Nhiệm vụ này có thể lại rất quan trọng," Lion nói.

************

NHỮNG CÁNH CỬA ĐÔI mạ vàng của thư viện Exaltatio Angeli đã bị xé toạc khỏi bản lề, và những hình chạm khắc nổi bong bóng, hình dạng của các cuộc chiến tranh anh hùng biến thành một mớ ác mộng gồm những chi côn trùng. Những con quỷ dịch hạch loạng choạng bước xuống các lối đi, những thanh kiếm mục nát của chúng chém vào những cuốn sách, biến chúng thành bột giấy hóa lỏng. Ở trung tâm đại sảnh còn có những vật ghê tởm khác. Chúng là những cơn lốc thịt và lửa, những cái miệng la hét hình nón không đầu thổi ngọn lửa ác mộng vào những chiếc kệ cao chót vót. Chúng quay cuồng từ bục giảng này đến bục giảng khác và lao vào các tủ sách bằng đá cẩm thạch. Chất liệu da hoặc đá phiến dữ liệu, kim loại hoặc đá, bất cứ thứ gì chúng chạm vào đều bị đốt cháy và biến đổi.

Exaltatio Angeli đã bị hư hại nặng nề khi Red Tear rơi xuống Signus Prime. Hàng trăm, có lẽ hàng ngàn cuốn sách không thể thay thế đã bị thất lạc, hàng loạt cuốn sách lịch sử của Blood Angels và văn hóa của Baal bị cuốn vào quên lãng. Sanguinius coi những gì được cứu vớt lại càng quý giá hơn. Những cuốn sách này bây giờ còn hơn cả những bản ghi chép. Chúng là những người sống sót theo cách riêng của chúng, mỗi vết sẹo và trang bị đốt cháy đều là dấu ấn của biên niên sử mới, và giá trị của chúng rất chính xác. Bây giờ chúng đang hấp hối, và còn tệ hơn nữa. Những con quái vật béo bở, cơ thể đang thối rữa đang giết chết ký ức về Baal, biến nó thành một đầm lầy mục nát. Nấm mốc mọc lên trên gáy sách khi chúng lướt ngang qua. Các xúc tu và ngón tay nắm bắt mọc lên từ các tập sách. Những tấm dữ liệu sải cánh và bay về không gian trung tâm rộng lớn của thư viện. Những cuộn giấy đã trở thành những cái lưỡi. Chúng tuột khỏi kệ như những con sên dài màu trắng, lảm nhảm những lời không có ngôn ngữ trong thiên hà vật chất. Khi chúng tụng kinh, không khí xung quanh chúng biến thành tro bụi.

Một biệt đội Blood Angels do Trung sĩ Orexis chỉ huy đã chiến đấu chống lại cuộc xâm nhập vào thư viện. Hai đội năm người đã chiếm vị trí ở hai phía đối diện của phòng trưng bày có lan can bằng đồng chạy quanh trung tâm. Họ có tầm bắn rộng và đang trút đạn Bolter vào lũ quỷ dữ ở cả sáu tầng thư viện. Mỗi phát bắn đều chính xác. Họ bắn từng đợt ngắn, kiểm soát chặt chẽ độ lan rộng của đạn. Họ đang cố gắng bảo tồn Exaltatio Angeli cũng như thanh lọc nó khỏi sự hiện diện của ma quỷ.

Thiên thần quét ánh mắt của mình qua tầng đầu tiên của Exaltatio và phải biến nỗi tuyệt vọng thành cơn giận dữ. Các đột biến còn tồi tệ hơn sự hủy diệt. Những gì đã mục nát đang chết dần, đã biến mất. Những gì đã được biến đổi còn quỷ quyệt hơn nữa.

Ở tầng đầu tiên, Sanguinius chém thanh kiếm Encarmine ngang qua thân của một con quái vật đang quay tròn. Thịt của con quỷ màu xanh nhạt tách ra. Hai nửa của hình thù kỳ cục vặn vẹo ra xa nhau, miệng của nó rên rỉ thống khổ. Thiên thần lao tới giữa sàn, lội sâu vào nơi sinh sản của cõi warp. Những cánh tay có quai hàm tóm lấy ngài. Ngọn lửa phi tự nhiên quét qua ngài , và ngài cảm thấy xương cốt của mình đang cố gắng biến đổi. Ngài đã xua tan cơn điên loạn. Số phận trong viễn tượng của ngài đang chờ đợi ngài ở tương lai. Ngài sẽ không ngã xuống nơi đây.

Bên dưới đỉnh mái vòm của Exaltatio, ngài dừng chân lại. Khi Raldoron và Đội cận vệ Sanguinary tạo thành một hàng rào xung quanh, ngài dùng Ngọn giáo Telesto dọng xuống đất, làm vỡ một tấm bia. Lưỡi của ngọn giáo càng lúc càng sáng hơn. "Thiêu cháy mọi thứ," Sanguinius ra lệnh, giọng ngài như sấm sét trong tiếng ồn ào của trận chiến.

Raldoron nhìn ngài sắc lẻm. "Mọi thứ sao?"

"Thưa ngài," Orexis nói. "Chúng ta có thể vẫn còn giữ được một phần kho lưu trữ."

"Chúng ta đã mất tất cả rồi," Sanguinius trả lời. "Chúng ta không thể biết toàn bộ mức độ tha hóa. Những thay đổi chúng ta không thể nhìn thấy là nguy hiểm nhất. Lịch sử bị thay đổi còn tệ hơn lịch sử bị lãng quên. Chất độc phải được loại bỏ. Đốt nó đi. Hãy đốt cháy tất cả."

Ngài bắn ngọn giáo trong cơn giận dữ, trong đau khổ và hơn hết là vì mục đích chính đáng. Độ tinh khiết rực sáng của ma-giê. Chùm tia cắt xuyên qua đám quỷ dữ đang quay cuồng. Tiếng lảm nhảm của chúng biến thành một dàn đồng ca la hét đau khổ, và sau đó chúng bị ngọn lửa nuốt trọn. Vụ nổ đã giết chết năm tên trên kệ sách trong một đòn tấn công. Ngọn lửa chạy xuyên suốt các cuốn sách lịch sử, các luận thuyết và văn học của Baal. Những cuốn sách chưa bị ảnh hưởng và những cuốn sách bị tha hóa đều bị đốt cháy như nhau.

Tiếng thở hổn hển của Raldoron gần như tinh tế và sâu sắc như vậy. Nỗi đau đớn của Azkaellon thể hiện qua cơn giận dữ khi hắn ra lệnh triển khai súng phun lửa. "Súng phun lửa ra đây!" hắn hét lên. "Hãy cho ta ngọn lửa cao bằng mái vòm!"

Trong giọng nói của hắn chứa đựng sự giận dữ tuyệt vọng gần giống với sự bạo lực của Amit hơn mức mà Azkaellon thường cho phép mình đạt đến. Các cận vệ Sanguinary tuân theo. Ba trong số những chiến binh bước về phía trước với những súng phun lửa hạng nặng. Những dòng promethium cháy lan khắp không gian của thư viện, đốt cháy một cơn bão lửa xung quanh khu vực ngoại vi của nó. Họ diễu hành xung quanh đội hình vòng tròn, dần dần nâng vòi phun lửa của mình lên, tạo ra một đám cháy xoắn ốc. Bọn quỷ dữ lảo đảo và nhảy múa trong ngọn lửa. Chúng chống lại sự thiêu cháy, nhưng ngọn lửa đã nuốt chửng các kho lưu trữ trước khi ngọn lửa warp có thể biến đổi chúng thêm.

Các Blood Angels khác đã trút thêm một loạt đạn cuồng nộ vào ngọn lửa. Bây giờ không còn sự kiềm chế nào nữa, và những loạt đạn Bolter hoàn toàn tự động đã xé nát những con quái vật của dịch bệnh và sự biến đổi. Từ bên ngoài tấm màn che, chiếc chuông đen tối cứ rung lên mãi, và tiếng kêu của nó lúc này nghe có vẻ giận dữ.

Bọn ta thách thức các ngươi, Sanguinius nghĩ. Và bọn ta từ chối các ngươi. Các ngươi không thể chịu đựng được thất bại. Các ngươi sẽ biết rõ về nó.

Chiếc chuông đã rung lên và rung lên. Bọn quỷ dữ lao tới các Blood Angels và bị đẩy lùi lại, chúng lao tới và lại bị đẩy lùi trở lại. Khi hình dạng của chúng mất đi sự gắn kết và chúng không thể chiến đấu được nữa, ngọn lửa sẽ đốt cháy phần còn lại của chúng nhanh hơn tốc độ chúng có thể phân hủy. Thư viện Exaltatio Angeli rơi vào cơn bão tàn phá. Sanguinius phóng ngọn giáo không ngừng nghỉ, tiếc nuối cho kiến thức và nghệ thuật mà ngài đã phá hủy, nhưng vẫn kiên quyết trước sự cần thiết của những gì ngài phải làm. Ngọn lửa bùng lên và ngài đang đứng trong lòng lò lửa. Nó gầm lên, phá hủy những gì không nên tồn tại, mang lại sự xá tội cho không gian ô nhiễm của Red Tear.

Giữa nỗi buồn và sự tức giận của mình, Sanguinius đã tìm kiếm niềm an ủi của chiến thắng. Ngài dang rộng đôi cánh của mình. Chúng đập vào không khí, tạo ra những cuộn khói cuộn xoáy dữ dội. Ngài lao thẳng lên qua cơn thịnh nộ của ngọn lửa và trận chiến cho đến khi đến được mái vòm của Exaltatio. Ngài xoay vòng quanh chu vi của nó. Cơn bão lửa ập đến với ngài và ngài nhìn xuống cuộc đấu tranh giữa các con trai mình và lũ quỷ dữ. Ở độ cao này, hình dáng tuy nhỏ bé nhưng uy nghiêm của các Blood Angels vẫn tỏa sáng rực rỡ. Họ tiêu diệt những điều ghê tởm với lòng quyết tâm và vinh quang. Có sự tức giận trong các cuộc tấn công của họ, nhưng nó được kiểm soát và tôn trọng. Không có dấu hiệu của Cơn Khát Máu. Ngài chỉ thấy kỷ luật. Ngài thấy những đứa con trai của mình như chúng vẫn luôn như vậy, như phần tốt nhất của mình, và trong một thời gian ngắn, ngài có thể tin vào ảo tưởng rằng khiếm khuyết đó không chỉ ở bên dưới bề mặt, mà còn chờ cơ hội để nó bộc phát lần nữa.

Ngài nhìn lũ quỷ dữ với vẻ khinh thường. Có thể luôn có những nỗi kinh hoàng mới để cõi warp tiết lộ, nhưng Blood Angels có đủ tiêu chuẩn về những điều này và tất cả chúng sẽ bị tiêu diệt. Chúng ta đã phải đối mặt với điều tồi tệ hơn, ngài nghĩ. Chúng ta đã đánh bại những kẻ còn tồi tệ hơn. Việc để mất thư viện này là một tổn thất nặng nề nhưng Baal vẫn còn sống. Đế chế vẫn còn sống. Vẫn có hy vọng, và do đó có cơ hội để xây dựng lại, tạo ra nghệ thuật mới, kiến thức mới, biên niên sử mới. Ngài thề rằng sẽ có một bình minh mới. Và từ đỉnh mái vòm, ngài bắn những chùm tia từ Ngọn giáo Telesto đâm xuống những sinh vật ghê tởm và thiêu cháy chúng. Ngọn lửa của Exaltatio rực sáng với ánh sáng thanh tẩy.

Cái bóng đã đến vì ngài. Sức nặng to lớn trong trái tim ngài chợt chuyển động để đè bẹp chúng. "Mautus," Sanguinius nói qua vox, định hỏi liệu Red Tear có liên lạc được không. Nhưng bóng tối đã tấn công trước khi ngài kịp lặp lại. Đó không phải là một sự hiện diện. Đó chỉ là sự tiếp cận của một vật thể trong cõi warp, một làn sóng hình cánh cung đã cuốn lấy ngài và nhấn chìm ngài. Đôi cánh của ngài gập lại dưới cú đánh và ngài rơi thẳng xuống mái vòm. Ngài rơi vào miệng cơn lốc lửa. Những con quỷ lao tới chỗ ngài, những cái miệng ở đầu tứ chi của chúng há hốc vì đói. Sau đó chúng biến mất, và ngài rơi vào bóng tối tuyệt đối nhưng không trống rỗng. Bản chất của nó biết ngài là ai, và ở một mức độ vượt ra ngoài ý thức, ngài biết nó. Trước khi ngài kịp nghĩ mình đã nhận ra đó là gì thì bóng tối đã biến mất.

Sanguinius không còn rơi xuống nữa và ngài không còn ở trên Red Tear. Ngài đang chạy xuống sảnh của một con tàu khác. Ngài biết hội trường này. Ngài biết những tấm thảm từng được treo ở đây. Ngài biết những chữ rune và những hình chạm khắc quái dị đã thay thế chúng. Và ngài biết căn phòng nào đang đợi mình ở cuối hành lang.

Ngài đang ở trên tàu Vengeful Spirit. Ngài chuẩn bị bước vào phòng ngai vàng của Horus. Ngài sẽ chiến đấu với người anh em của mình và chết.

Đây không phải là một viễn tượng. Không thể nào được. Nó quá thật. Ngài không có ý thức về cơ thể của mình ở nơi khác. Ngài nghe thấy tiếng chân mình nện xuống sàn tàu. Ngài ngửi thấy mùi hôi thối của sự tha hóa của con tàu. Ngài cảm nhận được vết thương của mình. Ngài đang chảy máu và áo giáp của ngài đã bị hư hại trong những trận chiến trước đó. Ngài đã trượt khỏi thời gian. Tương lai đã đến với ngài và thời gian của những viễn tượng đã kết thúc.

Khi Sanguinius đến gần phòng ngai vàng, Red Tear đã biến mất. Thực tại của nó mờ dần và trở thành ký ức. Hiện tại, nơi đây là Vengeful Spirit và Horus đang chờ đợi.

Sanguinius xông vào phòng ngai vàng. Một tên khổng lồ trong bộ áo giáp đen đang đứng trước mặt ngài.

Có một tiếng gầm vang lên và căn phòng rung chuyển mạnh đến mức mờ đi. Sau đó nó đã biến mất.

Sanguinius lại rơi vào cơn bão lửa của Exaltatio Angeli. Ngài không ở trong tương lai. Tiếng gầm đã đi cùng ngài, hoặc nó đã triệu hồi ngài trở lại. Nó to hơn bất kỳ vụ nổ nào trong thư viện. Cả Red Tear rung chuyển giống như Vengeful Spirit. Một tiếng đập lớn vang lên dọc theo chiều dài thân tàu. Mái vòm của Exaltatio nứt toác ra và những giá sách cao 20 feet đổ sập xuống.

Sanguinius dang rộng đôi cánh của mình và giữ chúng thật cứng rắn, phá vỡ tốc độ lao xuống của mình. Ngài giành lại quyền kiểm soát chuyến bay của mình và hạ cánh xuống trung tâm đội Cận Vệ Sanguinary. Phía trên, phòng trưng bày đang sụp đổ, lan can bốc cháy. Orexis và đội của hắn nhảy xuống đống đổ nát và lao xuống tầng trệt, nhốt lũ yêu tinh dịch bệnh giữa họ và các Cận Vệ Sanguinary.

Tiếng gầm lại vang lên và một cơn rùng mình khiến Sanguinius phát ốm. Đó là dấu vết của một vết thương sâu sắc đối với Red Tear. "Mautus! Báo cáo!"

"Có kẻ địch, thưa ngài. Nó đang tấn công chúng ta."

"Bằng cái gì cơ? Đó có phải là một con tàu không?"

"Không xác định. Nhưng nó áp đảo các lá chắn hư không. Chúng tôi đang bắn. Không cách nào biết được liệu chúng ta có gây ra thiệt hại gì không."

Sanguinius mở miệng định trả lời, tiếng gầm lại vang lên, và Vengeful Spirit xâm chiếm ý thức của ngài. Ngài không tin lần này mình lại ở trên chiếc soái hạm của Horus. Nhận thức của ngài chập chờn giữa Vengeful Spirit và Red Tear, và khi lưỡi kiếm của Horus tấn công ngài, cường độ của viễn tượng này gần như khiến ngài khuỵu gối.

Đây là một ảo giác, ngài nghĩ. Chỉ có một viễn tượng mà thôi. Nó không có thực. Vẫn chưa.

Ngài đã xua đuổi linh hồn của mình khỏi trải nghiệm về cái chết của mình. Nỗ lực lớn đến mức vị máu tràn vào trong miệng.

"Thưa ngài." Azkaellon đang ở bên cạnh. "Chuyện gì đang xảy ra với ngài vậy?"

"Một cuộc tấn công tâm linh," Sanguinius rít lên. Đặt cho nó một cái tên là cần thiết. Đó là một phương tiện để giành lại quyền kiểm soát, sự thật là một đòn phản công. Ngài đứng thẳng lên. "Chúng ta kết thúc ở đây và quay trở lại đài chỉ huy." Ngài phải nhìn thấy kẻ thù trong cõi warp. Ngài phải lãnh đạo cuộc đấu tranh chống lại nó.

Tâm trí ngài cứ quay trở lại với Vengeful Spirit. Tâm trí của ngài, chỉ có tâm trí của ngài mà thôi. Ngài nhìn ra thư viện Exaltatio đang bốc cháy và tập trung sự tức giận của mình vào những gì đã tước đoạt từ các Blood Angels ở đây. Ngài ôm chặt lấy sự mất mát mà ngài cảm thấy bây giờ, và sự kìm kẹp của tương lai trong tinh thần ngài vừa trượt đi vừa đủ. Với việc Vệ binh Sanguinary tạo thành một đội hình mũi nhọn phía sau, ngài đã thổi bùng ngọn lửa cuối cùng lên những kẻ ghê tởm trong thư viện. Khi ngài chiến đấu, cái bóng bắt đầu lùi xa. Ngài nhìn rõ hơn. Sự áp bức chấm dứt và thân tàu ngừng rung chuyển. Khi ngài rời khỏi đống tro tàn và bốc khói của hội trường đã được thanh lọc, ngài đã biết trước khi đến đài chỉ huy, rằng kẻ thù đã rút khỏi Red Tear.

Carminus đang nói chuyện với Mautus thì Sanguinius đã đến.

"Xin thứ lỗi, thưa hạm đội Trưởng," Mautus nói. "Chúng tôi không thể nói gì hơn nữa. Không có gì."

"Có chuyện gì vậy?" Sanguinius hỏi. "Kẻ thù đã rút lui chưa?"

Carminus trông có vẻ dữ tợn. "Nó bỏ qua chúng ta để săn những con mồi khác," hắn ta nói. "Chiến hạm Sable đã biến mất rồi."

*********

HÀNH LANG DẪN TỚI ĐÀI CHỈ HUY của tàu tuần dương tấn công Annungation của Word Bearers đầy bóng tối. Tường, sàn và trần hình vòm được làm bằng đá cẩm thạch đen có những đường gân màu đỏ thẫm. Những tia sáng của họng súng chiếu sáng hội trường khi đám quân phòng thủ bị hạ gục. Hai Word Bearers, chậm rãi rút lui, cố gắng giữ chân các Destroyer trong khi những người còn lại trong đội của chúng nhanh chóng lùi lại trên hành lang. Đội của Hierax xông tới, mỗi người cầm hai khẩu súng ngắn Bolter. Cơn mưa đạn phản ứng khối lượng xuyên qua áo giáp và thổi bay thịt bên trong. Những kẻ phản bội loạng choạng và ngã xuống, máu bắn tung tóe sau lưng chúng.

Dẫn đầu cuộc tấn công, Hierax nổ súng theo những tên phản bội khác, xen kẽ các vụ nổ bằng khẩu súng ngắn và khẩu volkite serpenta của mình. Những viên đạn làm vỡ Mũ trụ của một Word Bearer. Tia nhiệt của serpenta đốt cháy hộp sọ của hắn ta. Ngọn lửa bùng lên từ bên trong chiếc Mũ trụ, theo sau là đám mây tro từng là cái đầu của gã chiến binh.

Phần còn lại của biệt đội đã đến một ngã tư. Khi họ rời khỏi sảnh chính, một người trong số họ rút ngòi nổ từ thắt lưng.

Hành lang lóe lên ánh sáng trắng trước khi Hierax kịp hét lên cảnh báo. Một loạt thuốc nổ phá hủy các bờ tường của trần nhà hình vòm. Hàng tấn đá cẩm thạch và sắt thép rơi xuống. Hierax quay lại với người của mình. Họ đang ở rìa của sự hủy diệt và thoát khỏi sự nghiền nát trong gang tấc. Một mảnh ván sàn phía trên đập vào vai Hierax. Đó là một cú đánh sượt qua nhưng vẫn đủ mạnh để đập hắn sang một bên. Hắn va vào bức tường bên phải và làm vỡ tấm ốp. Khi lớp bụi lắng xuống, chiến binh Kletos nói, "Chúng ta sẽ không vượt qua được đống chướng ngại này."

Đống đổ nát đã chặn hoàn toàn hành lang. Các khối thuốc nổ đã kéo sập xuống một chiều dài hơn một trăm thước. Chẳng ích gì khi cố gắng xuyên qua đống đổ nát bằng bom Melta. Không còn hành lang nào cả, chỉ còn lại những sàn tàu bị nén chặt.

Hierax chửi thề. Biệt Đội của hắn đã di chuyển nhanh chóng kể từ khi ba thanh công phá của Caestus đâm xuyên vào các tầng trên của cấu trúc thượng tầng của tàu Annunciation. Hắn ước tính họ còn cách đài chỉ huy vài trăm mét. Chiếc tàu tuần dương tấn công này đã trải qua những biến đổi đen tối, nhưng cách bố trí các boong vẫn đủ quen thuộc . Tuy nhiên, dù đã đến gần mục tiêu nhưng giờ đây hắn có thể đã ở xa hàng dặm.

"Aphovos," Hierax bật kênh vox với trung sĩ của đội thứ hai, "chúng tôi bị chặn rồi. Nói cho tôi biết là anh đã tới được đài chỉ huy." Hierax và Aphovos đang dẫn đầu các cuộc tấn công dọc theo những con đường song song, bên mạn trái và bên trái, chạy thẳng tới đài chỉ huy.

"Bọn Word Bearers vừa cố gắng kéo sập một trần nhà lên đầu chúng tôi, thưa đội trưởng. Chúng tôi không thể đi xa hơn theo hướng này."

Việc phá hủy diễn ra đồng thời khiến cho chiến thuật trông bớt thô thiển hơn. "Giữ nguyên vị trí của anh, trung sĩ," Hierax nói. "Chúng ta cần hiểu cái bẫy mà chúng đang cố giăng ra cho chúng ta." Hắn mở một con đường dẫn tới đội thứ ba, tiến lên hai tầng bên dưới. "Gorthia, kẻ thù đã phá hủy con đường tiến về phía trước của các anh chưa?"

"Không, thưa Đội Trưởng. Chúng tôi đã tới một cánh cửa đóng kín. Nó rất lớn. Từ những dấu hiệu của nó, tôi tin rằng có một đền thờ ở phía bên kia."

"Những đứa con trai khốn khổ của Lorgar muốn đưa chúng ta vào phòng thờ cúng của chúng," Hierax lên tiếng.

"Chúng muốn mang sự hủy diệt của trận chiến vào đền thờ của mình sao?" Aphovos thắc mắc.

"Có nhiều khả năng là chúng nghĩ đến việc hiến tế chúng ta."

"Cứ để cho chúng thử," một giọng nói máy móc chậm rãi vang lên. Antalcidas, cỗ Dreadnought kiểu Deredeo cổ xưa, hành quân cùng biệt đội Gorthia.

"Tôi nghĩ chúng ta sẽ vượt qua được." Hierax nhìn lại đống đổ nát. "Gorthia, tôi muốn biết kích thước chính xác của cánh cửa và bức tường của nó."

"Chúng ta có tới được vị trí của anh ta không?" Aphovos hỏi.

"Khoan. Chờ đã." Cái bẫy đã có hiệu quả. Nếu có những con đường nào khác đến đài chỉ huy thì sẽ mất thời gian để tìm ra chúng, thời gian mà bọn Word Bearers có thể tận dụng còn Ultramarines thì không. Những tên phản bội này biết các Destroyer sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiến vào đền thờ, nơi cuộc phục kích sẽ chờ sẵn. Nhưng nếu hội trường đó lớn như Hierax đã nghi ngờ thì vẫn có một lựa chọn khác.

Gorthia chuyển tiếp dữ liệu và Hierax so sánh nó với những gì hắn biết về sơ đồ mặt boong của cấu trúc thượng tầng. Hắn không thể biết chiều dài của hành lang phía sau cánh cửa, mặc dù rõ ràng nó chạy song song với những hành lang bị chặn. Quan trọng hơn, đền thờ này có vẻ cao ít nhất là ba tầng.

Hierax quay sang bức tường bên phải và đấm vào đó, làm vỡ thêm đá cẩm thạch. "Chuẩn bị bom Melta," hắn nói. "Chúng ta sẽ đi xuyên qua bức tường này. Aphovos, chúng ta đang di chuyển theo chiều ngang. Vượt tường tới mạn trái tàu. Gorthia, kích nổ theo tín hiệu của tôi. Chúng ta sẽ biến cuộc phục kích đó thành của mình."

Quả bom ăn xuyên qua bức tường, biến đá và kim loại thành những dòng suối bốc khói. Đường hầm tỏa sáng rực rỡ và Hierax có cảm giác như đang di chuyển xuyên qua xác thịt của một sinh vật sống. Thân tàu Annunciation rên rỉ theo nhịp của các khẩu pháo của nó và tác động từ cuộc tấn công của chiến hạm Cavascor, nhưng các bức tường ở đây lại run rẩy quá giống như các cơ bắp bị thương.

Quả bom melta thứ hai xuyên qua phía bên kia bức tường. "Đi," Hierax ra lệnh cho đội Gorthia. "Tấn công chúng ngay!"

Hắn lao về phía trước. Hắn đã chuẩn bị cho việc đột nhập ở độ cao 40 feet trên một bức tường thẳng đứng. Thay vào đó, nó mở ra một hành lang trưng bày trên cao. Ngôi đền của bọn Word Bearers lớn hơn hắn tưởng. Đội của hắn và Aphovos đã tiến vào cách cửa chính hai mươi mét, và căn phòng lớn kéo dài vài mét về phía bên phải Hierax. Trần nhà của nó cao hơn 50 feet và được làm bằng kính bọc thép có những đường gân máu. Ánh sáng bệnh hoạn của cơn bão Ruinstorm chiếu xuyên qua, khúc xạ thành những tia sáng chạm vào bàn thờ và những hàng ghế giống như lời chúc phúc của một vị thần thối nát. Lối đi trung tâm rộng dốc lên cho đến khi cửa trước dẫn đến đài chỉ huy cách lối vào phía sau hai tầng. Bàn thờ cách đỉnh dốc chừng chục thước. Đó là một phiến đá granit khổng lồ, được khắc sâu với những thiết kế bắt mắt với gợi ý về những chuyển động vặn vẹo. Máu khô nhuộm đỏ những hình khắc, và một ngôi sao sắt tám cánh khổng lồ treo trên bàn thờ. Một ban công chạy dọc theo mỗi bức tường, dốc như sàn nhà. Hierax phải cố gắng chống chọi với cơn choáng váng khi bước vào sảnh đền thờ trước mặt mình. Cái đền thờ này có cảm giác dốc một cách kỳ lạ. Các góc của nó dường như lệch khỏi các nguyên tắc kiến trúc, như thể không gian đang trôi nổi trong thực tại bị đầu độc của chính nó.

Đối diện với vị trí của Hierax, bom melta đã đốt cháy mái vòm của ban công và biệt đội của Aphovos cũng đã đột phá vào. Ở phía sau, một vụ nổ lớn đã làm nổ tung những cánh cửa lớn khỏi bản lề và Antalcidas tiến vào sảnh đường. Ông ta là một người khổng lồ mặc giáp đen. Quan tài của ông ta mang màu sắc ảm đạm giống như bộ giáp của các Destroyer. Màu xanh lam của Quân đoàn XIII giờ chỉ co đọng lại thành một vệt trên giáp vai, một vệt dọc xuống từ mũ sắt, dấu ấn của danh dự và lòng trung thành ở giữa màu đen. các Destroyer là tổ chức chiến tranh tàn bạo nhất, là phương sách cuối cùng của Ultramarines, và màu sắc của họ nói lên mục đích nghiệt ngã của mình.

Lúc đầu, Antalcidas bắn thẳng về phía trước bằng khẩu pháo plasma Hell-fire hai nòng của mình, phá hủy lối đi trung tâm bằng ngọn lửa mặt trời. Sau đó, các Word Bearers trả đũa, và ông ta chĩa vũ khí của mình về phía ban công. Những kẻ phản bội đã chiếm giữ các vị trí ở các mái vòm và ở bốn góc của sảnh đường. Nếu các Destroyer tham gia với tư cách là một đơn vị duy nhất, họ sẽ bị cuốn vào một cuộc giao tranh tàn khốc. Đúng như vậy, bọn Word Bearers đông hơn Ultramarines 2 chọi 1, nhưng biệt đội của Hierax và Aphovos đã phá vỡ sự gắn kết của cuộc phục kích này.

Antalcidas tiến về phía trước, bước đi làm rung chuyển sàn nhà, vượt qua làn đạn ập đến từ mọi phía, che chắn cho người của Gorthia. Bọn Word Bearer chỉ có vài giây cho một loạt đạn tập trung. Sau đó, các Destroyer đã xông thẳng vào chúng. Antalcidas tiến về phía mạn phải, càn quét khẩu đại bác của mình từ các ban công cho đến góc của ngôi đền. Word Bearers và các cấu trúc của hội trường đều tan chảy và bốc hơi trong ngọn lửa địa ngục. Gorthia và đội của hắn tấn công những kẻ phản bội ở phía cánh trái. Những hàng ghế bùng nổ trong cuộc trao đổi hỏa lực. Hierax và Aphovos dẫn biệt đội của họ tiến về phía trước, bắn một loạt đạn Bolter liên tục về phía trước họ xuống khu vực chật hẹp của ban công. Số lượng vượt trội của Word Bearers chẳng giúp ích gì cho chúng ở đây trong những giây phút đầu tiên của trận giao tranh. Hầu như không có đủ chỗ cho ba chiến binh hành quân ngang hàng, và những kẻ phản bội không thể bắn hiệu quả vào những kẻ xâm nhập ở các tầng trên.

Hierax tận dụng đà tiến của sự bất ngờ, xuyên thủng cả một đội quân địch.

"Cái này là dành cho Calth!" hắn gầm lên , bắn đạn Bolter và súng phun lửa vào đầu một tên phản bội khác. Sau đó, một hình thù khổng lồ lao qua dòng chảy tiếp theo của các Word Bearers. Áo giáp của nó vẫn mang phù hiệu của Chapter Serrated Sun, nhưng gốm ceramite đã biến đổi để chứa hình dạng của một con quái vật sưng phồng. Bàn tay của tên chiến binh đó đã xẻ ra làm đôi và biến thành những móng vuốt khổng lồ. Khuôn mặt của nó thật không phải là của con người, miệng của nó là một con thú dữ hung hãn. Những chiếc răng nanh dài bằng những ngón tay của con người tách ra khi nó tấn công. Nó bắn khẩu súng ngắn của mình vào Hierax, bắn vào ngực Kletos. Nó tóm lấy Hierax, móng vuốt của nó xuyên qua áo giáp của người Đội Trưởng và ném Hierax vào một mái vòm, đập hắn qua đá và treo hắn lủng lẳng.

Hierax bắn khẩu serpenta của mình vào mặt tên Word Bearer. Sinh vật đó loạng choạng lùi lại, gầm lên khi ngọn lửa nhấn chìm da thịt của nó. Móng vuốt của nó co giật, cắm sâu hơn vào áo giáp của Hierax. Thịt cháy đến tận xương, nhưng con quái thú không ngã xuống. Nó ném Hierax vào bức tường phía xa hết lần này đến lần khác, chiến đấu như một con thú bị thương, đôi mắt nó rực lên ngọn lửa bất thường sáng hơn ngọn lửa đã thiêu rụi hộp sọ của nó.

Công trình xây dựng xung quanh Hierax sụp đổ. Những chiếc dầm bê tông sắt đâm vào lưng nó khi con quái vật từng là Word Bearer đẩy hắn vào sâu hơn trong bức tường. Ngoài con quái vật đó ra, cuộc đụng độ giữa các Destroyer và những kẻ phản bội là một vòng xoáy của lưỡi kiếm, móng vuốt sấm sét và nắm đấm năng lượng. Những đợt bùng nổ năng lượng chiến tranh xé toạc sự u ám của ban công. Hierax cố gắng bắn thêm lần nữa, nhưng con quái vật đã hất khẩu súng ngắn của hắn sang một bên. Con quái vật tóm lấy cánh tay hắn, ghim chúng sang hai bên. Bộ giáp của hắn bắt đầu oằn xuống dưới sự kìm kẹp của những móng vuốt méo mó. Ánh sáng từ đôi mắt của con quái vật giờ bao phủ toàn bộ cơ thể hắn trong một vầng hào quang đỏ tươi lung linh. Hộp sọ đã rụng hết phần thịt cháy. Đó là cái đầu của cái chết đang gào thét, sinh động bởi thứ gì đó hoàn toàn vượt xa con người.

Kletos vung thanh kiếm cưa xích của mình vào lưng con quái. Những chiếc răng cơ giới mài xuyên qua áo giáp. Con thú ném Hierax xuống và xoay người, giáng cho Kletos một đòn khiến hắn ngã ngửa vào ban công, rồi quay lại tấn công Hierax.

Chiến binh Destroyer đã đứng vững. Hắn đập một quả bom melta vào tấm giáp ngực của sinh vật. Đôi mắt rực lửa lóe lên vẻ hiểu biết. Những móng vuốt do dự. Hierax cúi thấp người xuống, và ống kính tự động của hắn đóng lại trước ánh sáng của vụ nổ. Những chữ rune gây sát thương lóe lên cảnh báo khi sức nóng tràn trở lại người hắn, làm bức tường tan rã hơn nữa. Toàn bộ sức mạnh của vụ nổ xuyên qua con quái vật Word Bearer. Một thứ âm thanh vô nhân đạo hét lên. Âm thanh mất quá lâu mới phai dần đi, như thể thứ vừa hét lên đang rơi xuống vực thẳm bên ngoài cõi vật chất. Một vũng áo giáp nóng chảy và những mảnh xương cháy thành than nằm ở nơi con quái vật Word Bearer từng đứng.

Hierax lao ra khỏi bức tường đổ nát, súng cầm trên tay một lần nữa. Cái chết của con quái vật đã giết chết một Word Bearer khác, và bọn phản bội đã rút lui vài thước, phóng ra hỏa lực áp chế dày đặc. Các cánh cửa phía trước của đền thờ bật mở và quân tiếp viện tràn vào. Các Destroyer đã sống sót sau cuộc phục kích, nhưng bước tiến của họ bị cản trở.

"Người anh em đáng tôn kính Antalcidas," Hierax nói, "Cho hai quả tên lửa tới cửa trước. Các Destroyer hãy rút lui và ẩn nấp."

Những quả tên lửa phóng đi từ bệ phóng Aiolos của cỗ Dreadnought. Hierax cười toe toét khi các quả tên lửa lao qua đền thờ và nổ tung ngay bên kia bàn thờ, làm nổ tung ngôi sao tám cánh thành mảnh vụn.

"Cháy đi," Hierax lẩm bẩm. "Thiêu đốt đi, bọn phản bội cặn bã."

Đầu đạn tên lửa là đạn phosphex. Một đám sương mù bốc cháy phun ra ở phía xa của điện thờ. Các dòng chảy cuồn cuộn khi nó bám theo chuyển động của Word Bearer. Nó bò qua người chúng, bao phủ chúng trong ngọn lửa màu trắng xanh. Đám mây cuồn cuộn dọc theo lối đi trung tâm và dọc theo ban công. Nó di chuyển như một sinh vật sống, nhảy lên và bò qua con mồi. Nó đốt cháy áo giáp, lột bỏ từng lớp một cho đến khi nuốt chửng lớp da thịt bên dưới. Bọn Word Bearers chùn bước khi đám mây phosphex di chuyển xuống nửa phía trước của điện thờ, một bàn tay đang nắm lấy cái chết đau đớn. Những kẻ phản bội đã cố gắng trốn thoát. Nhiều kẻ mù quáng vấp phải những ngọn đuốc sống hóa học và gieo rắc nỗi kinh hoàng cùng với chúng.

Ở ban công và lối đi trung tâm, các Destroyer tạo thành một bức tường đen. Bằng hỏa lực đạn Bolter và tia plasma, họ đẩy lùi bọn Word Bearers vào ngọn lửa phosphex và hạ gục những ai loạng choạng chạy ra ngoài.

"Thiêu trụi hội trường này," Hierax ra lệnh.

Antalcidas tiến lên, xoay trái và phải, bao phủ điện thờ bằng hỏa lực đại bác. Các chiến binh từ cả ba biệt đội bắn tên lửa phóng xạ vào đám mây. Không có gì có thể sống ở nửa phía trước của điện thờ. Các giác quan tự động của Hierax theo dõi mức độ phóng xạ tăng vọt. Đám mây phosphex tiến lại gần, nuốt chửng những tên Word Bearers cuối cùng còn đang tiến về phía các Destroyer. Khi dòng chảy còn cách chưa đầy mười thước, Hierax lại nói chuyện với chiếc Dreadnought.

"Đã đến lúc dọn dẹp chiến trường, thưa người anh em đáng kính. Chúng ta vẫn phải đến được đài chỉ huy. Tất cả các biệt đội, chuẩn bị cho việc mất khí quyển."

Antalcidas nhắm khẩu đại bác lên trần nhà và nổ súng, làm bay hơi lớp kính bọc giáp. Một cơn gió rít lên. Thiếu oxy, phosphex tự đốt cháy. Ngọn lửa dập tắt và khói bay vào khoảng không. Không gian của điện thờ trở nên trong trẻo và lạnh lẽo, một bãi chất thải nhiễm phóng xạ của những xác chết bị thiêu cháy.

Cánh cửa dẫn tới đài chỉ huy vẫn mở. Các Ultramarines tiến lên như một bức tường tử thần màu đen không thể bị vượt qua. "Đốt cháy mọi thứ đang chuyển động," Hierax nói.

"Còn khoang điều khiển thì sao?" Kletos hỏi.

"Không. Chúng ta cần sử dụng con tàu này."

Các Destroyer vượt qua ngưỡng cửa và đốt cháy đài chỉ huy trong ngọn lửa.

**********

BỌN CHÚNG TẤN CÔNG GUILLIMAN bằng những con dao đen tối.

Tên Word Bearer trước mặt Guilliman là một sứ đồ của sự điên loạn. Da mặt xám xịt và hộp sọ được cạo sạch sẽ của hắn được bao phủ bởi một lớp chữ rune dày đặc. Xương đầu của hắn bắt đầu biến dạng, mọc lên những khối u có thể phát triển thành sừng hoặc thành nhiều con mắt hơn. Tay trái giơ ra, hắn phóng ra một luồng lửa warp vào mặt Guilliman và lao về phía trước, giơ con dao athame lên đâm vào khớp nối áo giáp của vị Primarch bên dưới cánh tay. Ở phía sau Guilliman, ông cảm nhận được kẻ tấn công còn lại lao tới đâm con dao vào gáy mình.

Tâm trí ông chạy đua trước các hành động. Cuộc phục kích rất mạnh mẽ. Sự chắc chắn tuyệt đối chỉ gây chấn thương. Điều cần thiết nhất là tránh bị tấn công bởi athames. Về mặt thực tiễn: hãy lựa chọn vết thương của bạn.

Guilliman lao mình vào ngọn lửa warp, quay mặt sang một bên. Da thịt ông bỏng rát và gợn sóng. Hộp sọ của ông rung lên như một chiếc chuông. Trong sâu thẳm của ngọn lửa, có một giọng nói, vô nhân đạo, đầy hiểu biết, một kẻ nói ra máu và số phận bị hủy hoại, một lời thì thầm của những bộ xương.

Con đường của ngươi đã được định sẵn

Sắc như mũi kim, chính xác đến mức hồ nghi, những lời nói đó in sâu vào tâm trí ông, một mảnh đạn bắn xuyên qua hàng phòng thủ của ông chắc chắn như những mảnh vỡ của De Profundis đã đập vào Samothrace.

Sâu trong ngọn lửa, tiến về phía trước, bị ngọn lửa làm cho mù quáng, Guilliman khai hỏa khẩu Arbitrator. Cùng lúc đó, kẻ tấn công phía sau chém vào cổ ông. Hơi thở của athame phả vào da thịt ông, bản chất của con dao đó quá mạnh mẽ, quá độc hại, ông có thể cảm nhận được sự hiện diện của nó thậm chí qua cơn đau của ngọn lửa warp. Lưỡi kiếm thô sơ của gã sứ đồ tạo thành vết sẹo trên lớp gốm ceramite và cắt xuyên qua nhiều lớp áo giáp.

Đạn Bolter của Guilliman trúng đích. Tên Sứ đồ gầm lên trong đau đớn. Guilliman lao xuống dưới ngọn lửa và xoay tròn, đâm bằng thanh kiếm Incandor. Lưỡi kiếm làm vỡ phần đệm gối bên phải của một tên Word Bearer khác và cắm phập vào đầu gối hắn ta. Kẻ phản bội vấp ngã và nhảy lùi lại. Động thái phòng thủ được rèn luyện theo bản năng đã làm mất đi cơ hội thực hiện đòn tấn công tự sát thứ hai của hắn bằng con dao athame.

Guilliman rút thanh Gladius ra khỏi chân của tên Word Bearer và đứng dựa lưng vào bức tường của mảnh vỡ. Tên sứ đồ bị trúng đạn vào giáp vai bên phải và bị xoay tròn, lùi lại cách đó vài thước. Cánh tay hắn buông thõng, và giờ hắn đang cầm con dao athame trong tay trái.

Hai tên Word Bearer lùi lại, cách Guilliman vài bước. Ông giữ chân chúng lại, hai mắt của ông chuyển qua chuyển lại giữa chúng. Chúng vẫn đủ nhanh để nếu ông bắn trúng một tên, ông sẽ có nguy cơ bị kẻ kia tấn công liều mạng.

"Ngươi có biết bọn ta là ai không?" tên Sứ đồ hỏi.

Những dấu hiệu trên áo giáp của chúng rất quen thuộc. Khuôn mặt méo mó của tên Sứ đồ cũng vậy. "Quor Vondor và Phael Rabor," Guilliman nói.

"Giỏi," Quor Vondor nói. "Ngươi nên biết tác giả của cái chết của mình."

Guilliman khịt mũi khinh thường. "Các ngươi chẳng phải là tác giả của cái gì cả," ông nói. "Ngươi cùng lắm chỉ là người đưa tin mà thôi."

Phael Rabor gầm gừ, nhưng Quor Vondor nhìn qua Guilliman đến nơi phần cuối rách rưới của mảnh vỡ đánh dấu nơi Kẻ Trút Bỏ Gánh Nặng đã biến mất, và hắn mỉm cười. "Bọn ta không thể bị phân ly," hắn nói. "Hỗn Mang hành động thông qua bọn ta."

"Vậy thì nó sẽ thất bại thông qua các ngươi," Guilliman nói. "Bây giờ hãy hoàn thành đi. Nhanh lên, rồi đi chết đi."

"Hắn không nhận ra mình đã hoàn toàn thua cuộc," Quor Vondor nói với Phael Rabor. Gã Đội Trưởng không trả lời, như thể không bị thuyết phục. Nhưng sau đó hắn lao tới với tốc độ và sự tự tin vượt xa cái chân bị thương của mình. Hắn cầm con dao athame trước mặt. Quor Vondor tấn công cùng lúc. Hắn đâm con dao athame vào mặt Guilliman.

Guilliman đã đọc trước cách chúng di chuyển. Cú phản đòn của ông rất nhanh, cứ như thể ông đã tấn công trước. Ông cúi xuống, và con dao athame của Quor Vondor sượt qua đầu ông. Nó đâm xuyên vào bức tường. Guilliman bắn một phát liên tục vào ngực và đầu Phael Rabor. Sự chấn động nhanh chóng của đạn Bolter làm áo giáp của hắn toác ra như vỏ trứng. Vẫn cầm con dao athame, Phael Rabor bước thêm ba bước nữa. Hắn đã chết sau hai bước nữa.

Guilliman quay cuồng với Quor Vondor. Tia sét Eldritch nổ lách tách quanh tay và đầu của tên Word Bearer. Guilliman chém thanh kiếm Incandor. Nó phang mạnh vào giữa trán Quor Vondor. Tên sứ đồ trở nên cứng nhắc. Tia sét của hắn giáng xuống cùng với cơn co thắt tử vong của hắn. Nó tấn công với ánh sáng tím nhấp nháy. Một tia sét trúng vào ngực Guilliman. Ông đã chịu đựng nó. Ông đứng đó, bất động cho đến khi cơn đau của Quor Vondor kết thúc.

Ngọn gió thoát ra từ bầu không khí rít lên khắp con tàu. Những khẩu Bolter đang nói chuyện rôm rả ở cuối hành lang của mảnh vỡ. Đối với Guilliman, một sự im lặng sâu sắc đã bao trùm. Ông cất vũ khí vào bao, sau đó cạy con dao athame khỏi tay Phael Rabor và giật lưỡi dao của Quor Vondor ra khỏi tường. Mỗi tay ông cầm một con dao; chúng nặng nề một cách bất thường. Ông nhìn chăm chú vào những đường viền đen xỉn. Ông nhớ lại cảm giác của một con dao athame khác, lưỡi dao của nó khi kề vào cổ họng mình. Kor Phaeron hầu như không làm rách được da thịt của ông. Một vết thương không đáng kể. Guilliman đã chế nhạo Kor Phaeron vì sai lầm của lão ta. Hồi đó ông không đặt nhiều chú ý vào con dao đó. Chính sức mạnh của Kor Phaeron đã khiến các Word Bearer trở nên nguy hiểm. Phân tích các mâu thuẫn sau khi rời Calth đã cho Guilliman thấy sai lầm của mình. Con dao đã cắt vào thịt ông. Nó đã rút máu. Nhưng Kor Phaeron đã không cố giết ông.

Lão ta đã cố gắng chuyển hóa ông.

"Sự thật sẽ khiến ngươi choáng váng đấy, Roboute," Kor Phaeron đã nói vậy.

Hãy nắm lấy điều này.

Đây là sự khởi đầu của sự khôn ngoan.

Athames rất nguy hiểm. Tuy nhiên, những lưỡi dao trong tay ông đã tiêu diệt một con quỷ dữ mạnh mẽ trên Calth.

Về mặt lý thuyết. Vũ khí của kẻ thù có thể được tận dụng để chống lại hắn ta.

Về mặt thực tiễn...

Ông lưỡng lự. Có rất nhiều điều chưa biết cản trở việc đánh giá rủi ro và cơ hội.

Thực tiễn... Thực tiễn...

Hạt vox của Guilliman kêu vo vo, kéo sự chú ý của ông trở lại hiện tại. Ông đã không suy ngẫm về các con dao athames quá một hoặc hai giây. Ông nao núng, tội lỗi như thể ông đã ở trong trạng thái chạy trốn hàng giờ đồng hồ.

Altuzer đã lên tiếng. "Chúng tôi đang liên lạc với phần còn lại của hạm đội," cô ta nói.

"Các tàu của chúng ta à?" Guilliman hỏi.

"Các tàu đang rất rải rác, nhưng đang tiến gần chúng ta từ mọi hướng."

"Bao lâu nữa trước khi họ đến được với chúng ta?"

"Một vài phút."

Vậy thì không còn thời gian nữa. Nhưng thời gian sẽ không còn cái lúc Samothrace và Cavascor bắt đầu cuộc bắn phá.

Về mặt lý thuyết. Kẻ thù đang nổ súng để tạo điều kiện thuận lợi cho việc ám sát ta. Một khi chúng biết ta vẫn còn sống, các cuộc tấn công sẽ tiếp tục.

Về mặt thực tiễn. Đừng lộ diện với Word Bearer. Hãy để chúng nghĩ rằng cuộc giao tranh vẫn tiếp tục. Có đủ thời gian để hạm đội đến nơi.

Ông đã đưa ra một quyết định có lý trí để coi vụ tấn công là một vụ ám sát. Ông bác bỏ suy luận về ý tưởng chúng muốn biến đổi ông.

Ông không nhận ra mình đã lạc lối.

Ông đã tự cứu mình khỏi sự xem xét nội tâm bằng cách cân nhắc xem hạm đội đang tập hợp nên tấn công như thế nào.

Về mặt thực tiễn. Tận dụng điểm yếu rõ ràng của chúng ta.

"Vậy thì chúng ta hãy bao vây kẻ thù," Guilliman nói. "Gửi lệnh tấn công và giao chiến ngay khi các cuộc tấn công có thể được phối hợp. Hạm đội là một nắm đấm. Tiếp cận kẻ thù. Nghiền nát kẻ thù."

"Nhận lệnh."

Guilliman nhìn vào các con dao athames và nghĩ lại về việc sử dụng công cụ của kẻ thù cho mục đích riêng của mình.

"Hạm Trưởng," ông nói. "Có tin tức gì từ Cavascor?"

"Nó đang giao chiến với tàu tuần dương tấn công Annunciation. Đại đội Destroyer của Đội Trưởng Hierax đã đổ bộ lên tàu, theo lệnh của ngài."

Hierax sẽ không để lại gì ngoài tro bụi. Annunciation là một con tàu chết chóc ngay cả khi những Word Bearer trên tàu tin vào điều ngược lại.

"Master Iasus của Chapter Signal," Guilliman nói. "Đội Trưởng Hierax sẽ bắt sống các Hoa tiêu trên tàu Annunciation."

"Đã rõ."

Guilliman nhét con dao athames vào thắt lưng. Ông cảm thấy sự hiện diện của chúng như một áp lực lạnh lẽo. Ông sẽ cất giữ chúng an toàn ngay khi có thể. Ông lại rút vũ khí của mình ra và đi xuống mảnh vụn, hướng tới âm thanh của trận chiến. Ông dừng lại khi vẫn chưa nhìn thấy. Ông lắng nghe các con trai của mình thanh trừng những kẻ phản bội khỏi Samothrace. Ông là ánh sáng trong bóng tối, lùi lại dù bản năng thôi thúc ông tham gia cuộc chiến. Thực tế đúng đắn là nên chờ đợi thời điểm thích hợp, và sau đó ông sẽ mang ánh sáng báo thù của mình đến những kẻ phản bội.

Lựa chọn nào bây giờ nhỉ?

Sự chờ đợi chỉ trong một thời gian ngắn.

"Hạm đội đã đến rồi, thưa ngài Primarch," Altuzer nói.

"Bắt đầu đi," Guilliman ra lệnh.

Night Lord là những kẻ đầu tiên nhận ra mối nguy mới và kịp phản ứng. World Eaters đã quá tập trung vào cơ hội tiêu diệt các chiến hạm Ultramarines trước mặt chúng, quá tức giận vì nhiệm vụ athame kéo dài quá lâu, chúng hầu như không nhận thấy những liên lạc đầu tiên trên mảng auspex. Các tàu của Word Bearers, ở trung tâm của chiến dịch nhận ra điều gì sắp xảy ra, nhưng sự tập trung của các hải đoàn xung quanh Samothrace và Cavascor đã làm chậm quá trình di chuyển của chúng để đối mặt với mối đe dọa đang đến gần. Các Night Lord đã rút lui, chúng đánh giá cao mối nguy của đợt tấn công đầu tiên. Hải đoàn của chúng quay lưng lại với Samothrace ngay lập tức.

Những mục tiêu tiếp theo cho thấy mối đe dọa lớn đến dường nào. Bây giờ các World Eaters cũng đã phản ứng. Những kẻ thù mới đang xuất hiện theo từng giây.

Những tên chỉ huy khôn ngoan trên mỗi con tàu nhận ra điều gì đang xảy ra. Chúng đã biết đây là một khả năng. Trước đây chúng đã tin tưởng vào nhà tiên tri và tay Đội Trưởng của De Profundis sẽ hoàn thành việc giết người trước sự biến này.

Các hạm đội xuất hiện mạnh hơn nhiều hai con tàu mà chúng đã giăng bẫy. Không phải là một nhóm tàu nhỏ, mà chính một hạm đội đã đến vì chúng.

Các Night Lord nhanh chóng tăng tốc. Các tàu tuần dương tấn công Vitam Mortem và Night Revelation cùng với các khinh hạm Infinite Fall, Phosphene và Descent from Hope sẽ không tham gia một cuộc chiến mà chúng không thể thắng. Chúng chạy đua dịch chuyển sang cõi empyrean trong khi vẫn còn thời gian. Glorious Nova đã lao vào chúng, cùng với nó là các tàu tuần dương tấn công High Ascent, Cornucopia và Triumph of Reason, cùng gần chục khinh hạm khác.

Theo lệnh của Glorious Nova, hạm Trưởng Lucretius Corvo lẩm bẩm cảm ơn số phận khi nhìn thấy biểu tượng quân đoàn của những con tàu mà mình sắp tiêu diệt. Hàng trăm quả ngư lôi đã khắc vào khoảng không bằng ánh sáng, và mỗi đòn tấn công là một hành động vì công lý cho những người đã chết ở Sotha.

Chiếc Night Revelation đang dẫn đầu hải đoàn, thậm chí còn tiến xa hơn về phía trước. Đạn ngư lôi của Ultramarines đánh trúng nó khi động cơ warp của nó đang tăng tốc để thực hiện cú nhảy. Xa hơn về phía sau, Vitam Mortem hạ mũi tàu xuống dưới đường hoàng đạo, góc của nó so với phần còn lại của hải đoàn ngày càng dốc hơn. Nó gần giống như một cuộc trốn tránh mà một con tàu tầm cỡ như vậy có thể làm được.

Bảy mươi ba quả ngư lôi đã bắn trúng Night Revelation chỉ trong vài giây. Những lá chắn hư không của nó sụp đổ ngay lập tức. Những vụ nổ thắp sáng suốt chiều dài thân tàu của nó hợp nhất thành một quầng lửa duy nhất, một dòng dung nham nuốt chửng sự toàn vẹn của con tàu tuần dương tấn công. Động cơ warp gặp vấn đề nghiêm trọng và một vùng không gian phi thực tế mở rộng từ bên trong thân tàu. Hình dạng của con tàu phồng lên, méo mó và gợn sóng khi bong bóng lung linh vỡ ra khỏi giới hạn của nó. Ánh sáng lung linh lan tỏa. Toàn bộ con tàu khúc xạ ánh lửa và hiện thực như một tấm gương vỡ vụn. Sau đó nó phát nổ. Plasma bốc cháy và vật chất không kiểm soát được đang phóng ra. Những bóng ma của màn đêm đã tan biến trong lòng một vì sao mới. Ánh sáng giết chóc lớn dần, và trong cơn đói khát, nó nuốt chửng luôn tàu Infinite Fall. Con tàu khu trục nhỏ đó tan chảy khi nó lao qua quả cầu lửa, và sau đó nó cũng trở thành một phần của buổi bình minh của cuộc thanh trừng.

Vitam Mortem lao xuống thấp hơn, ngày càng thấp hơn, cho đến khi nó chạy vuông góc với mặt phẳng chuyến bay của hải đoàn. Nó hứng chịu ngư lôi đánh vào đuôi tàu và ngọn lửa quét qua các hành lang, cắt đứt động cơ khỏi cấu trúc thượng tầng. Nguồn điện sơ cấp nhấp nháy. Các lá chắn hư không đã bị phá hủy trong suốt hai giây. Nhưng sau đó nó đã vượt qua rào cản ban đầu và vẫn tăng tốc.

Phosphene và Descent from Hope đã cố gắng đuổi theo nó. High Ascent và Cornucopia tách rời Descent from Hope, tiến về phía trước để bẫy con tàu giữa họ, dùng các khẩu đội đại bác và pháo ngắn cỡ lớn như búa tạ đập vào nó. Nó đánh trả, trừng phạt những con tàu lớn hơn ở hai bên, nhưng nó đã lãnh nhận thiệt hại gấp nhiều lần. Đó là một đống đổ nát rực lửa khi nó xuất hiện giữa hai con tàu. Nó tan vỡ vào khoảng không, một lò hỏa táng cho tất cả những người trên tàu.

Trên đài chỉ huy Glorious Nova, Corvo theo dõi cuộc chạy trốn của Vitam Mortem. Hướng đi của Nova đang thay đổi để đưa nó vào mục tiêu theo đuổi.

"Anh có đang nhìn thấy chuyến bay điên rồ đó không?" ông ta nói.

Trên chiếc chiến hạm Magisterial, Chapter Master Empion của quân đoàn IX trả lời: "Có." Magisterial lúc này mới tiến vào tầm chiến đấu. Con tàu và đội hộ tống của nó đang tiến đến từ hướng mà Vitam Mortem tìm cách chạy trốn. "Bọn phản bội đang lao vào hàm răng của chúng ta," Empion nói.

Bọn World Eaters không cố gắng bỏ chạy. Đội hình của chúng tấn công Ultramarines như thể cả hạm đội đã bị kéo vào một cái bẫy, và những kẻ phản bội không bị bao vây bởi một vòng vây kín. Các tàu tuần dương tấn công Bellatorus và Creuisse dẫn đầu cuộc tấn công. Họ đối đầu với chiến hạm Gauntlet of Glory, tàu tuần dương cỡ lớn Suspiria Majestrix, Chronicle, Glory of Fire và hơn 20 con tàu khác. Các World Eaters bắn tất cả các pháo hạm về phía trước cùng một lúc. Cuộc tấn công là một tiếng gầm thách thức và cắt xuyên qua tàu Chronicle. Chiếc tàu tuần dương trở thành một đám mây khí đốt và mảnh vụn, di chuyển theo đà về phía trước. Thân nhân của nó đã trả ơn những kẻ tấn công bằng hiện vật; Suspiria - khẩu pháo nova của Majestrix bắn thẳng vào Creuisse. Vụ nổ xẻ đôi con tàu, hai nửa tách ra như một cái miệng há hốc, sau đó bong ra sau một vụ nổ phun trào.

Giữa đội hình của những Word Bearer, tàu Annunciation đã đi ngược lại dòng chảy của cuộc rút lui. Nó tăng tốc như thể đang tìm cách thoát khỏi cụm tàu. Nó đã ngừng phản ứng với những tín hiệu ngay trước khi hạm đội Ultramarines xuất hiện. Chiếc Cavascor tách khỏi nó, và Annunciation lao thẳng tới chiếc Orfeo"s Lament. Chiếc tàu tuần dương hạng nhẹ vẫn đang quay đầu khi con tàu lớn hơn áp sát nó. Nó từ bỏ khả năng di chuyển của mình và cố gắng tăng tốc theo đường tiếp tuyến. Annunciation đâm vào nó ngay phía trước đuôi tàu. Nó bẻ đôi Orfeo"s Lament. Nó lao xuyên qua thân tàu trong một cơn bão nổ. Các bức tượng từ cả hai con tàu, những hiện thân khổng lồ của ẩn dụ và những bài học trong bóng tối, bay mất đi sau vụ va chạm trong một đống mảnh vỡ nhào lộn. Orfeo's Lament gầm lên lần cuối cùng và tiếng gào thét của plasma quét qua Annunciation . Mũi tàu tuần dương tấn công trở thành đống đổ nát sau vụ va chạm, bị vặn vẹo và hợp nhất. Những cơn chấn động quét qua thân tàu, gây hư hại cho đến khi con tàu trở thành một quả bom chờ tín hiệu phát nổ. Tín hiệu đến từ Cavascor, khi Hierax kích hoạt từ xa các quả bom melta mà hắn và các các Destroyer của mình đã để lại. Cuộc tàn sát hoành hành tóm lấy hải đoàn đang rút lui, xé toạc các lá chắn hư không, tấn công các con tàu với sự báo trước về cơn giận dữ của Quân đoàn XIII.

Mức độ đầy đủ của cơn thịnh nộ này đến từ Ultimus Mundi, Gauntlet of Glory, Praetorian Trust, Triumph of Espandor, Unbroken Vigil, và Aquiline, và còn nhiều hơn nữa. Nắm đấm của Ultramarines khép lại với cơn giận dữ co giật. Không một con tàu nào của Night Lords, World Eaters hay Word Bearers được dịch chuyển sang cõi phi vật chất. Sức mạnh áp đảo đã biến chúng thành lửa, thành tro, khí gas tiêu tán và sự im lặng của cát bụi. Sự chính xác lạnh lùng và tàn khốc đã tiêu diệt những chiến binh của khủng bố và thịnh nộ. Nhưng khi nói đến các con trai của Lorgar, có một tiếng hét vang vọng trên các đài chỉ huy, trong hành lang và trong khoang chứa vũ khí của mọi con tàu liên quan đến sự diệt vong của chúng.

"Vì Calth!" tiếng thét vang lên. Hạm đội Ultramarines đã bị thiệt hại khủng khiếp do sự phản bội đó, nhưng nó vẫn là hạm đội lớn nhất trong số các Quân đoàn. Nhiều con tàu sống sót ngày hôm đó giờ đang có mặt. Những chiến binh của họ, khao khát chiến thắng và công lý, đã hoàn toàn trả được thù và đang ăn mừng.

"Vì Calth! Vì Calth! Vì Calth!"

Guilliman giám sát việc tiêu diệt hải đoàn từ đài chỉ huy Samothrace. Ông vẫn tập trung. Ông giám sát mọi hành động và chấp thuận mọi quyết định của các con trai mình. Nhưng các con dao athames đã lôi kéo ông. Khi chiếc tàu địch cuối cùng đang thành ngọn đốt, ông một mình trở về nơi ở của mình. Ông khóa kín cửa lại. Một mái vòm cao 20 feet thống trị bức tường bên phải. Ông mở nó ra, để lộ những ngăn ngưng đọng được chia thành nhiều ngăn. Ông đặt những con dao athames vào một ngăn còn trống, ông bật trường ngưng động lên và lùi lại. Không khí giữa ông và những lưỡi kiếm hơi lung linh. Cánh cửa của nhà kho vang lên khi ông đóng nó lại. Mạch Hexagrammic khóa chặt nhà kho. Nó sẽ mở ra chỉ vì ông và không vì ai khác. Các con dao athames bây giờ đã được bảo đảm. Chúng đã vượt quá khả năng gây hại.

Tay ông đặt trên bánh xoay của cánh cửa.

Bây giờ chúng có thể được sử dụng để nghiên cứu rồi, ông nghĩ. Có lẽ chúng có thể hữu ích.

Ở các tầng thấp hơn của Samothrace, các phòng giam chứa các Hoa Tiêu bị bắt từ Annunciation và được các Thunderhawk vận chuyển từ Cavascor. Bọn chúng cũng có thể được tận dụng.

Về mặt Lý thuyết. Những công cụ của kẻ thù bị vô hiệu hóa khỏi mục đích của chúng, có thể là một trong những vũ khí hiệu quả nhất để chống lại kẻ thù.

Về mặt Lý thuyết. Những công cụ này có thể nguy hiểm theo đúng nghĩa của chúng. Bất kỳ nỗ lực sử dụng nào đều có thể gây ra thảm họa.

Phân tích của ông không đầy đủ. Ông không thể biết lý thuyết nào là hợp lý nhất.

Lựa chọn nào bây giờ nhỉ?

Ông nghĩ mình đã nghe thấy một tiếng cười trong ngọn lửa.

Ông không biết mình đã lạc lối.

Sanguinius nhìn thấy hình ảnh Horus trên tàu Vengeful Spirit


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro