Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương VIII - Trận chiến không mong muốn


HAI CON TÀU BÂY GIỜ ĐANG cập mạn sát vào nhau. Hắn có thể nói mà không cần phải nhìn, nhận ra điều này hoàn toàn từ những cơn run rẩy đặc trưng của Nightfall. Hỏa lực của đối phương không làm rung khoang tàu giống như cách gây sát thương do va chạm hoặc do các khẩu đội las gây ra. Mỗi cơn chấn động dày vò đều có cảm giác riêng. Đây là độ rung mài mòn của các bề mặt rộng va đập với sắt thép không được che chắn, chiến tranh trong vũ trụ tương đương với việc áp sát gần con mồi của ngươi và đâm vào xương sườn của chúng.

Nếu họ vượt qua được chuyện này, Nightfall sẽ cần phải được neo đậu để sửa chữa vĩnh viễn. Họ cũng có thể đưa vào vận hành một chiếc soái hạm mới - Sevatar nghi ngờ rằng nó sẽ hoàn thành nhanh hơn việc sửa chữa những hư hỏng. Hắn có thể ngửi thấy mùi khói của máy móc đang chết dần xung quanh; mùi hôi thối của dây cáp cháy và kim loại nóng chảy. Mọi người đang la hét ở boong trên và dưới.

Đội trưởng đội một đi dọc hành lang đang rung chuyển, đắm mình trong bóng tối thường thấy trên các tàu của Quân đoàn VIII. Các thành viên phi hành đoàn đi ngang qua hắn với bộ đèn pin để xuyên qua bóng tối, tạo cho hắn một bến đỗ rộng. Hắn không chú ý đến họ; hắn mơ hồ biết rằng họ ghê tởm hắn, nhưng hắn không chắc tại sao và không thể quan tâm đến họ. Dù thế nào đi nữa, lòng căm thù hay sự quan tâm của họ cũng không bao giờ tạo ra bất kỳ sự khác biệt nào đối với sự tồn tại của hắn. Họ vâng lời khi hắn muốn họ vâng lời. Thời gian còn lại họ tranh nhau tránh đường mỗi khi nhìn thấy hắn. Sự cân bằng hoàn hảo.

Khi chạy, hắn ra một chuỗi mệnh lệnh đều đặn vào vox, điều phối Atramentar trước và các phó chỉ huy của hắn sau cùng. Trong số chín đại đội đóng quân trong Nightfall, hắn chỉ mạo hiểm một đại đội. Của riêng hắn. Các Atramentar đang đi cùng hắn; những người khác bất chấp sự phản đối của Đội Trưởng, sẽ vẫn ở trên tàu Nightfall và chạy đến Terra.

Sevatar không hề ảo tưởng rằng họ sẽ quay trở lại sau cuộc tấn công này, và hắn không bị ép buộc phải kéo hàng nghìn chiến binh đến những cái chết không thể tránh khỏi và không cần thiết. Hãy để họ sống theo mục đích riêng của mình, theo đuổi những cái chết có mục đích hơn.

Hắn vẫn đang chạy khi các thủ lĩnh đội Atramentar bắt đầu báo cáo về pháo sáng đánh dấu cho việc dịch chuyển tức thời. Mỗi báo cáo đều kết thúc bằng việc một Mechanicum lão luyện nói ra một đoạn phụ lục đều đều: 'Quá trình dịch chuyển đã hoàn tất.'

Con tàu lại rung chuyển một lần nữa, lần này đủ mạnh để hất văng nhiều thủy thủ đoàn ra khỏi sàn tàu. Một trong số họ - một phụ nữ mặc bộ đồ kỹ thuật viên - bị vỡ đầu trên boong khi té xuống. Sevatar hất tung tất cả bọn họ trong khi tiếp tục chạy, ngửi thấy mùi máu từ vết thương của họ.

Cơn rùng mình tiếp theo là tiếng vang của lần cuối cùng. Ánh sáng nhỏ bé tồn tại trong Nightfall nhấp nháy và tắt trong vài giây. Nó không có gì khác biệt; thấu kính Prey-sight của hắn hiển thị mọi thứ ở dạng đơn sắc, và hắn gần như đã đến được bệ dịch chuyển gần nhất.

Một âm thanh khiến hắn chết đứng. Một tiếng rên rỉ căng thẳng, khao khát của kim loại mài lên nhau- bài hát thê lương của một con cá voi khi nó bị những chiếc lao của thợ săn đâm thủng. Ánh sáng lại tắt, để lại hắn trong bóng tối quen thuộc.

"Lò phản ứng tắt rồi," tiếng vox vang lên. 'Lò phản ứng tắt rồi. Lò phản ứng tắt rồi."

Nắm chặt thanh chainglaive, hắn lại bắt đầu chạy nước rút, hệ thống trên bộ giáp đáp ứng nhu cầu của hắn bằng cách mở một kênh tự động tới đài chỉ huy

"Báo cáo đi," hắn nói.

"Chúng ta đã chết cứng trong không gian, thưa Đội Trưởng, nhưng động lực đang đưa chúng ta tiến về phía trước. Một nửa số tháp pháo đã ngừng hoạt động, các nhà chứa máy bay không thể đóng lại được, giàn pháo chính và phụ đều im lặng và hầu hết các giá đỡ ngư lôi đều không hoạt động. Các khẩu đội pháo trên thân tàu vẫn đang bắn nhờ vào máy phát điện dự trữ. Hỗ trợ sự sống và trọng lực nhân tạo vẫn đang được cung cấp năng lượng từ những thiết bị phụ của chúng, nhưng các lá chắn hư không đã vĩnh viễn bị hỏng.'

'Hệ Thống Dẫn Đường?'

"Tắt ngúm. Các đường nối tới nguồn dự trữ năng lượng thứ cấp đã bị cắt.'

Máu hắn lạnh đi. Ít nhất là lạnh hơn bình thường. 'Các kén đổ bộ?'

"Chúng sẽ không bắn được đâu, thưa Đội Trưởng."

'Dịch chuyển tức thời?'

"Tắt ngúm."

Sevatar dừng lại, thở ra hàm răng nghiến chặt. Hắn là thành viên duy nhất của Đại đội 1 bị mắc kẹt trên chiếc hạm bị nạn. Những người khác đã ở trên chiếc Invincible Reason, chiến đấu để giành lấy mạng sống của mình, tiêu diệt các Dark Angel bên cạnh ngài Primarch. "Ta sẽ không bỏ rơi họ," hắn thì thầm.

'Đội trưởng? Ngài có mệnh lệnh gì....'

Hắn tắt kết nối tới đài chỉ huy và bắt đầu chạy đi. Lần này, hắn đi xuống con tàu, đi qua những hành lang bị đống đổ nát chặn lại và chạy qua những hành lang ngột ngạt vì khói lửa. Xác chết của các Phi hành đoàn nằm khắp mọi nơi hắn nhìn thấy.

"Taye," hắn gọi qua vox. 'Taye, hãy nghe ta nói.'

"NÓ ĐÂY RỒI."

"Tôi nhìn thấy nó rồi." Taye xoay tròn giữa hai ngọn tháp trên xương sống của chiếc Nightfall, tiến gần hơn đến chiếc Corsair mà cô đang đuổi theo. Các lỗ châu mai mờ dần bên dưới, nhưng cô không mạo hiểm nổ súng. Đã có đủ hỏa lực tấn công vào phần lưng đang cháy của chiếc soái hạm; cô sẽ không thêm vào đó bằng một luồng đạn pháo lascannon của mình.

Trong lúc đó, chữ rune cong của ngôn ngữ Nostraman dành cho việc hết đạn vang lên trên màn hình hiển thị của cô ta. Cô cần phải hạ cánh và nạp đạn. Các giá tên lửa của Vespera đã trống rỗng chưa đầy một phút sau khi chiếc tiêm kích rời khỏi khoang chứa máy bay.

"Bỏ nó đi," Kyven cảnh báo cô.

"Không đâu." Cô đuổi theo dữ dội hơn, nhanh hơn, lộn nhào giữa hai ngọn tháp bọc thép khác. "Chúng ta gần tóm được hắn rồi."

Corsair là một con vật xấu xí, có đôi cánh kền kền và mông to béo - một con vật cục súc nặng nề mà Taye chưa bao giờ thích vẻ ngoài của nó. Nó này sẽ không về nhà để tham dự bất kỳ cuộc diễu hành chiến thắng nào, cô sẽ thanh toán nó.

Hết đạn, hết đạn, hết đạn, giá tên lửa của cô phàn nàn hết lần này đến lần khác.

Cô còn có súng đại bác, nhưng...

"Vensent," cô thở ra. "Tôi sẽ bắn đón đường hắn một khi hắn vượt qua Travius Pylons. Hãy bẻ gãy lưng hắn khi tôi bắn."

"Coi như đã xong." Hắn xoay chiếc ghế xoay của mình quay mặt về phía trước, xếp tháp pháo của mình thẳng hàng. 'Tôi có thể giết hắn bây giờ.'

"Mảnh vỡ của hắn sẽ va vào cấu trúc thượng tầng." Taye nói qua hàm răng nghiến chặt, mắt nheo lại. Mồ hôi ướt đẫm lưng cô, khiến xương sống cô đau nhức. Các tháp pháo bên dưới cô bắn ra những chùm lascannon vào khoảng không, một số nhắm vào tàu tấn công của kẻ thù, một số khác khắc những vết thương không đáng kể trên làn da của Invincible Reason.

Taye liều lĩnh lao lên trên và nhìn thấy thân tàu màu đen mờ của soái hạm địch lấp đầy nóc buồng lái của cô. Không có mức độ đào tạo nào có thể ngăn chặn một khoảnh khắc mất phương hướng. Cô chớp mắt và tập trung lại vào con mồi đang chạy phía trước.

"Bom plasma," Vensent gọi lại. Taye có thể nhìn thấy những vụ nổ xuất hiện dọc theo cột sống của Nightfall khi số bom của các máy bay ném bom bắt đầu rơi xuống. Vespera đang leo lên, gần như phía trên chiếc Corsair, và cô vẫn phải len lỏi quanh những luồng tia laser phun ra từ phi hành đoàn điên cuồng của chiếc máy bay ném bom.

'Giết nó đi!'

Vensent nổ súng, chém đứt chiếc Corsair ở giữa. Nửa phía trước của nó với đôi cánh cong lao thẳng vào một trong hai tòa tháp Travius Pylon, phá vỡ hệ thống phòng không từ xa trên các lỗ châu mai của ngọn tháp. Động cơ cồng kềnh của máy bay ném bom gầm lên một cách mù quáng, lao vút vào khoảng không.

"Chúng ta lại chạm địch," Kyven nói. 'Một chiếc Fury khác đang đuổi theo chúng ta dọc theo xương sống tàu. Tôi nghĩ hắn thấy khó chịu vì tám chiếc Corsair mà chúng ta đã giết."

'Tôi có thể cắt đuôi hắn.'

'Tránh xa khỏi con tàu chết tiệt này. Chúng ta cần phải tản ra."

Cô không buồn trả lời. Các lá chắn của Nightfall đã bị hạ xuống và máy bay ném bom của kẻ thù bay lượn xung quanh với sự đeo bám ngoan cường, phun bom plasma vào các điểm yếu về cấu trúc của chiếc soái hạm. Cô chẳng thể bay đi đâu cả.

"Taye," vox của cô ta vang lên. Giọng nói bị át đi bởi tiếng còi báo động ở phía sau. 'Taye, hãy nghe ta nói.'

'Đội trưởng đội 1?'

Sevatar lặp lại tên cô và đưa ra một mệnh lệnh mà cô không hiểu.

'Tôi... tôi không hiểu... Xin hãy lặp lại mệnh lệnh đó, thưa ngài.'

'Ta đã nói "hạ cánh tiêm kích của ngươi". Ngay lập tức.'

Sevatar ĐANG ĐỢI họ, bộ giáp của hắn đầy những vết cháy sém, và tay hắn cầm cây chainglaive. Sự bình yên trước mắt bão; xung quanh hắn, sự hỗn loạn của khoang chứa máy bay vẫn tiếp tục ồn ào và dữ dội, với những serf đang dập tắt đám cháy, những mảnh vỡ rơi xuống từ trần nhà và những ngọn đèn màu hổ phách nhấp nháy cảnh báo về mối đe dọa giảm áp suất.

Hắn nhìn chiếc chiến đấu cơ Wrath lao tới với tốc độ cao, phần lớn thân tàu của nó bị tẩy trắng thành màu xám thuốc súng, bị bào mòn bởi những mảnh vụn của những viên sỏi luôn lấp đầy khoảng không giữa các chiến hạm đang chiến đấu.

Vespera, nó có tên như vậy. Vâng, chính là nó.

Chiếc tiêm kích bắn đạn retro bên dưới cánh của nó và bằng súng lascannon gắn ở mũi. Lực đẩy ngược của nó hét vào nhà chứa máy bay, sắc hơn cả tiếng thét của những chiếc condor. Mắt trái của Sevatar co giật một lần, trước khi hệ thống thính giác của chiếc mũ trụ của hắn điều chỉnh để cân bằng âm thanh.

Taye không sử dụng đường băng để đáp xuống; cô ta triệt tiêu tất cả lực đẩy bằng những cú nổ súng đúng lúc từ các retro của mình và đưa chiếc tiêm kích lao xuống theo một vòng xoắn ốc chặt chẽ. Sevatar đang di chuyển vào lúc càng hạ cánh kêu lạo xạo trên boong. Hắn nhảy lên, nắm lấy mép của một chiếc cánh vây cá mập vuốt ngược và leo lên chiếc tiêm kích bằng một tay.

"Đi," hắn nói.

Không có câu trả lời, và từ buồng lái cho thấy Kyven đang mở to mắt nhìn lại hắn từ ghế quay mặt về phía sau, trong khi Taye đang cúi người trên ghế, cố gắng hiểu xem chuyện gì đang xảy ra. Hắn có thể nghe thấy tiếng thở của họ qua kênh vox.

"Ngài... Ngài nghiêm túc đó chứ," cô nói khe khẽ.

Sevatar đi dọc theo phía sau chiếc tiêm kích, khóa từ tính trên đôi ủng của hắn hòa vào làn da sẫm màu của chiếc Wrath cách phía sau buồng lái vài mét. Hắn lắc đầu trước vẻ mặt sửng sốt ngớ ngẩn của người hoa tiêu.

'Ta bảo....Đi.'

Hắn cúi thấp người xuống, tung ba cú đấm vào để tạo ra một vết lõm sâu trên thân chiếc tiêm kích, vừa đủ để bám chặt vào mép. Hắn giữ ngọn giáo của mình ở phía sau lưng, nghiêng người sang một bên.

Chiếc tiêm kích thét gầm dưới đôi ủng của hắn.

'Sevatar, điều này thật điên rồ.'

Hắn đảo đôi mắt đen đằng sau tròng mắt đỏ. Thật mệt mỏi biết bao khi phải nghe lại những lời đó một lần nữa. Đôi khi, hắn tự hỏi liệu 'nghĩa vụ' chỉ là một từ ngữ đối với người khác và họ chưa bao giờ thực sự hiểu được ý nghĩa của nó.

Không có máy phóng, chiếc tiêm kích chậm rãi cất cánh, lướt khỏi boong về phía chiếc miệng rộng dẫn vào khoảng không. Lướt qua các thành lũy lâu đài của soái hạm địch, gần đến mức trêu ngươi.

"Đưa ta đến Invincible Reason," hắn nói. "Người của ta đang chiến đấu trên tàu, và ta sẽ chết trước khi đưa họ vào một trận chiến mà bản thân ta sẽ không được tham gia."

Hắn có thể nghe thấy tiếng cười toe toét trong lời nói của cô ta, nụ cười phá vỡ sự hoài nghi của cô. "Ngài đang quá coi trọng lời thề về tình anh em của Đại đội Một rồi," cô nói.

Sevatar không trả lời. Hắn là Atramentar. Anh em của hắn là Atramentar. Không còn gì khác để bàn.

KYVEN DÀNH ba phút tiếp theo để nhìn thẳng vào hình dáng đang cúi mình của Đội trưởng đội một của Quân đoàn VIII, cách đó chỉ vài mét. Mũ trụ có hình gia huy của Sevatar vẫn cố định về phía trước, tấm mặt sơn hình đầu lâu nhìn chằm chằm về phía chiến hạm của bọn Dark Angel. Kyven cứ tự hỏi biểu cảm đằng sau tròng mắt xếch màu đỏ kia là biểu cảm gì.

Về phần mình, Taye đã tiêu tốn mọi thứ mà Vespera có thể cung cấp, đốt cháy động cơ nóng đến mức nguy hiểm, không đụng độ ai, lăn theo hình xoắn ốc và lùi lại để rũ bỏ bất kỳ chiếc Fury màu đen nào đang cố bám đuôi nó. Cô ta đã quá hiểu rõ về lực G mà 'hành khách' của cô ta đang phải chịu đựng, nhưng phải giữ cho động cơ hoạt động liên tục để có đủ độ cơ động tối đa.

Khi cô bay đến gần Invincible Reason, Taye rẽ sang dọc theo thân tàu, len lỏi giữa các tháp chiến đấu.

"Ngài cần đáp xuống ở đâu?'

"Gần đài chỉ huy." Giọng nói khàn khàn của Sevatar có vẻ ấm áp như tiếng hú của một con sói.

Ở gần đài chỉ huy sẽ có khoảng một trăm tháp pháo phòng thủ trở lên. Taye thầm chửi thề.

'Hãy chú ý ngôn ngữ của ngươi, phi đoàn trưởng.'

Cô nổ máy mạnh hơn, chuyển sang liên kết chung của phi đội.

'Peritus và Electus, dàn đội hình ngay bên cánh của tôi.'

'Đã rõ, thưa chỉ huy.'

"Đang trên đường tới đây thưa chỉ huy.'

Taye sà xuống gần thân tàu, gần đến mức có thể mất một cánh nếu xoay vòng. Trái tim cô đập thành nhịp điệu khi cô lao vào cuộc tấn công ngu ngốc nhất trong quãng thời đời quân ngũ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro