Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 5

Investiary - Cung Điện Hoàng Gia, Terra

Họ chạy qua Mái vòm ánh sáng. Những cánh cửa mở ra trước mặt Rogal Dorn, đóng sầm lại vào giá treo của chúng. Archamus chạy nước rút theo sau vị thủ lĩnh của mình, cơ bắp và pít-tông tăng tốc theo thời gian. Mười Huscarls đã ở cùng ông ta.

"Cô lập các khu vực phía bắc," Archamus hét lên trong tiếng vo vo của mình. Lực lượng Imperial Fist gần nhất cách đó nửa kilomet và ở độ sâu 5 tầng. Họ không thể đến được Investiary kịp thời, nhưng toàn bộ khu vực giờ đây đã trở thành bãi chiến trường.

Phần còn lại của một lối vào đã bị sập đã chặn đường họ, nhưng Dorn đã tận dụng được khoảng trống trong đó. Archamus theo sau, lăn lộn khi tiếp đất. Đôi mắt ông bắt gặp những vệt máu trên sàn và vỏ đạn Bolter nằm giữa đống đổ nát.

Một người trong chúng ta đã chết ở đây, ông nghĩ, nhận thức đó khắc sâu vào tâm trí. Một chiến binh đoàn của Imperial Fists đã hy sinh ở bên trong Cung điện.

Một lối đi rộng dốc lên về phía một cổng vòm phía xa. Những Servitor đã chết nằm rải rác trên sàn nhà. Dầu và máu loang lổ trên nền đá nhợt nhạt của các bậc thang. Dorn đã đi được một phần ba chặng đường. Các cửa chống đạn đã bị nung chảy. Một làn khói bốc lên từ chỗ kim loại đã nguội. Mắt ông bắt gặp một vệt đỏ trong làn khói. Dorn đã đi trước ông mười bước.

"Mìn bẫy," Archamus hét lên. Dorn tháo khẩu Bolter ra khỏi đùi và bắn không ngừng. Những loạt đạn Bolt đâm vào khung cửa đổ nát. Các quả mìn giấu trong khung phát nổ. Các khối mìn nổ tung..


Sóng xung kích tràn ngược xuống đường hầm, hất Archamus lên và ném ông ta xuống. Ông xoay người đứng dậy. Điểm đánh dấu màu đỏ lóe lên ở rìa tầm nhìn củamình. Ngực và mặt tê dại. Khói và bụi tràn ngập thế giới xung quanh. Những điểm đánh dấu màu xanh lá cây đã chọn ra những cận vệ Huscarl khác khi họ đứng dậy và chạy tiếp. Không có dấu hiệu nào của vị Primarch.

Silonius nhìn lên sau khi tiếng nổ vang lên xung quanh Investiary. Một đám mây bụi cuồn cuộn bốc lên, bao bọc lấy bức tượng đã bị che phủ của Magnus the Red. Trong một giây, thế giới dường như chậm lại. Ông có thể nhìn thấy những mảnh đá và kim loại quay tròn trong làn sóng của vụ nổ. Ông nhận thấy ánh sáng mỏng bắt vào mép bụi và vỡ ra thành quầng sáng màu vàng và đỏ..

Chúng ta đã hết thời gian, ông nhận ra. Sáu kẻ xâm nhập còn lại vẫn còn nằm rải rác giữa các bức tượng. Những quả mìn bẫy cuối cùng đã được tìm thấy l, nhưng ông có đủ thời gian để vô hiệu hoá chúng

Tuy nhiên, điều đó không thành vấn đề. Trong thực tế, nó làm cho mọi việc dễ dàng hơn nhiều. "Chúng tới kìa," ông lẩm bẩm với chính mình.

Một hình bóng thoát ra từ đám mây mảnh vụn. Bụi phủ lên lớp áo giáp vàng của nó..

Rogal Dorn vừa chạy vừa bắn. Ở phía đối diện của Investiary, một trong những kẻ xâm nhập khác đã rớt xuống từ bức tượng của Ferrus Manus. Đá cẩm thạch trắng nhuộm màu máu đỏ tươi. Silonius đã đu xuống từ nơi đang hắn cúi mình dưới tấm vải liệm của vị Primarch thứ hai mươi.

Một loạt đạn bắn ra từ giữa hai chân của Sanguinius vĩ đại. Đạn Bolter đang nổ tung trên áo giáp của Dorn. Ngài thậm chí còn không giảm tốc độ. Ngài bắn lần nữa, và một hình người khác rơi xuống trong một cơn mưa mảnh xương sọ và những mảnh thịt não.

Archamus nghe thấy tiếng súng và chạy về phía đó. Đám mây bụi bao quanh ông. Màn hình trên mũ nhấp nháy khi nó cố gắng khóa mục tiêu. Ông đang chảy máu. Bây giờ ông có thể cảm nhận được điều đó, có thể cảm nhận được những cơ bắp ở chân đang siết chặt xung quanh những mảnh đạn đã tìm thấy lớp đệm mềm giữa các tấm giáp. Nó chưa phải là nỗi đau, nhưng nó sẽ đau. Ông lao mình xuyên qua cơn mưa bụi.

Một sự yên tĩnh vang vọng chào đón ông. Hai người huynh đệ Huscarls chạy cùng ông. Dorn đi trước họ, tiến vào trung tâm vòng tròn của Investiary. Archamus ra hiệu cho các Huscarl khác và họ tạo thành một đầu mũi tên với Primarch của họ ở phía đầu. Một loạt chùm đạn Bolt nổ tung trước mặt họ. Những mảnh đá kêu lên khi chúng va vào áo giáp của Archamus.

Dorn dừng lại, nhắm và bắn một lần. Hỏa lực vừa được bắn đến bị tắt ngúm.

Sự im lặng lại bao trùm khắp Investiary. Gió cuốn lấy khói đi.

Dorn lắc đầu.

"Việc này không nên như vậy," ngài nói.

'Thưa Ngài?' Archamus hỏi. Adrenaline vẫn đang cháy trong huyết quản. Đôi mắt ông đang quét tìm mục tiêu, nhưng không có mục tiêu nào chuyển động trong tầm nhìn của ông .

"Chúng đã gài mìn ở lối vào, nhưng không có nơi nào khác," Dorn nói. 'Nếu chúng có thời gian để làm việc đó thì chúng có thể đặt bẫy mìn dây xuống đất. Họ lại không làm ."

"Chúng có thể đã làm, nhưng quả mìn bẫy đã thất bại," Archamus trả lời.

"Chúng chưa làm đau," Dorn lặp lại và quay lại. "Chúng vẫn còn ở đây. Năm tên đã chết, nhưng những kẻ khác vẫn còn. Ít nhất là hai."

Archamus đưa tay lên và cởi mũ trụ ra. Tiếng ồn từ vox bị hư hỏng của ông biến mất. Sự im lặng bao trùm lấy ông. Ông ta không thể cảm nhận được gì, mùi thuốc nổ và bụi tràn ngập mũi của ông.

'Chúng ta nên phong tỏa các lối vào và đưa các Gunship tới đây.'

Dorn liếc nhìn Archamus, và một tia sáng, cứng và tỏa sáng, dường như chiếu vào khóe mắt ông ta. Ngài lắc đầu, và Archamus nhận ra điều gì đó trong vẻ mặt mà đã lâu rồi hắn không thấy ở vị thủ lĩnh của mình.

Cơn thịnh nộ.

'Không, Archamus. Không ai có thể bước vào trung tâm pháo đài này và ép ta trở lại cái hố đó. Chúng ta đi về phía trước. Chúng ta sẽ tìm thấy chúng." Ngài dừng lại, và Archamus quan sát một cơ bắp chuyển động và ổn định trong quai hàm của Dorn. 'Chúng ta bắt sống tên cuối cùng trong số chúng.'

Archamus vừa gật đầu thig Dorn đã tiến về phía trước. Phía trên họ, những khuôn mặt khắc khổ của các vị primarch nhìn xuống họ giống như một tòa án của các vị thần đứng phán xét người sống.

Silonius nằm hoàn toàn bất động dưới tấm vải liệm. Áo giáp và bộ đồ liền thân của hắn đã chuyển sang màu xám trắng của đá cẩm thạch nơi mà hắn bám vào. Hắn ta có thể nghe thấy Imperial Fists di chuyển qua Investiary. Hắn nín thở.

Bốn kẻ khác đã chết chỉ trong vài giây ngay khi Dorn bước ra khỏi đám mây bụi.

Silonius gần như có thể cảm nhận được sự hiện diện của vị Primarch đó, giống như lưỡi kiếm được đặt ngay trên da thịt. Hắn quay đầu lại, nhích từng phần cơ bắp, cho đến khi hắn ta nhìn thấy những quả mìn nhỏ gắn vào dây buộc của tấm vải liệm. Người cuối cùng vẫn cần được trang bị vũ khí. Một khi hắn ta làm điều đó, sinh mạng của hắn ta được tính bằng giây. Dorn sẽ nghe thấy tiếng động và một phát đạn Bolt sẽ cướp đi mạng sống của Silonius trước khi hắn nghe thấy tiếng súng. Đó là một vấn đề lớn. Chết không phải là một phần của thông số nhiệm vụ. Nhưng cũng không phải là thất bại.

Hắn ta đưa tay ra lấy quả mìn nổ và đóng sập cơ chế kích hoạt.

Tiếng súng bắn về phía Silonius, nhưng hắn ta đã lao ra khỏi bức tượng được che phủ. Hắn giật những quả lựu đạn mù khỏi dây nịt khi ngã, tiếp đất và kéo chốt vũ khí khi lăn. Hắn ta đứng dậy chạy, ném lựu đạn ra phía sau và phía trước. Một đám sương mù trắng bùng lên từ quả lựu đạn đầu tiên khi hắn ta lao ra khỏi chỗ ẩn nấp. Thế giới đã bị che phủ bởi những đám mây.

Tiếng kêu lách cách và gầm rú của súng bolter vang vọng từ phiến đá khi những phát đạn xé toạc không khí xung quanh hắn ta. Hắn ta đổi hướng, phá vỡ nhịp chạy khi hai quả lựu đạn còn lại kích hoạt. Những đám mây khí trắng trống rỗng mới tràn ngập không khí. Hắn ta đang chạy dọc theo một hành lang không khí trong lành giữa những đám mây đang mở rộng. m thanh của tiếng súng bị bóp méo.

Một viên đạn bắn ra từ đám mây và nổ tung dưới chân hắn. Mảnh đạn xé toạc lớp vải trên đùi hắn. Máu chảy ra từ vết thương khi hắn chạy.

Hắn ta rút ngòi nổ ra khỏi thắt lưng. Đó là một hình trụ màu đen dài bằng bàn tay. Các mặt số được khắc chữ số ở một đầu, đầu kia là một công tắc đơn giản. Bất kỳ kẻ xâm nhập nào còn sống sót khác cũng sẽ làm như vậy và tất cả sẽ tìm được đường trốn thoát.

Hắn đến bức tường chạy dọc theo rìa của đại sảnh đường và chạy dọc theo nó cho đến khi tìm thấy tấm lưới thoát nước. Nó làm bằng thép thô, mạ đồng và hàn chết tại chỗ. Hắn ta gài một quả bom Melta vào đó và cúi người sang một bên khi kim loại bị bốc hơi. Hắn ta nhìn lên. Những bức tượng của các Primarch thấp thoáng trong làn khói bụi. Tiếng súng vang lên trong bóng tối. Hắn không biết những người khác đang tìm lối thoát nào. Nó không quan trọng. Hắn ta xoay nút xoay ở dưới cùng của ngòi nổ.

Bóng người đó đã chạy ra khỏi sương mù.

Silonius giật mình sang một bên. Khẩu súng nằm trong tay hắn, ngón tay bóp cò.

Hắn đông cứng lại.

Kẻ đột nhập còn lại nhìn lại, súng nhắm vào Silonius. Bộ giáp trinh sát tối màu bao phủ thân, vai và cẳng chân của hắn ta. Tấm vải xanh đậm quấn quanh đầu Hắn. Máu đông thành từng giọt trên tấm vải trên cánh tay. Hắn thở dốc vì sốc chấn thương.

'Các mìn nổ đã...được gài xong...' một kẻ đột nhập khác ho lên và đứng không vững.

Silonius chậm rãi gật đầu. "Tốt," Silonius nói và bắn hắn ta.

Người chiến binh ngã xuống tại chỗ, hộp sọ của hắn ta bắn ra thành những mảnh màu đỏ trên sàn đá. Silonius bước về phía lưới thoát nước và nhìn lên lần cuối. Hắn có một lộ trình rõ ràng từ đây ra khỏi Cung điện và đến phần tiếp theo của nhiệm vụ. Hắn đã không trả lời điều tương tự khi kẻ xâm nhập khác đưa ra thông số nhiệm vụ là Eurydice. Mặc dù tâm trí hắn vẫn bị nhốt sau cánh cửa trống rỗng, một trong những điều đầu tiên quay trở lại với hắn là lý do tại sao hắn ở đây. Hắn có một nhiệm vụ khác, cái kết mà hắn không thể nhìn thấy, nhưng hắn ta sẽ làm theo, và đối tượng của nhiệm vụ đó không phải là Eurydice, mà là Orpheus.

Hắn nhấn nút ngòi nổ và chìm vào bóng tối, khi phía trên hắn ta, mái nhà của Imperium rung chuyển.

Vụ nổ đầu tiên cắt ngang tiếng súng như một lưỡi rìu chém xuyên qua da thịt. Archamus quay về hướng của nó. Bức tượng của Lion El'Jonson rung chuyển ngay tại chỗ. Các vết nứt chạy dọc theo đường viền của áo giáp. Khuôn mặt của Vị Primarch đầu tiên vỡ ra, và những vết nứt chạy xuyên qua lưỡi kiếm mà Ngài cầm trước ngực. Sau đó, vụ nổ thứ hai xé toạc phần chân đế của bức tượng.

Nó đã đổ sập xuống.

Phần áo vải và da thịt chạm khắc đã vỡ ra. Các mảnh vỡ phát nổ khi chúng rơi xuống sàn. Một cơn bão bụi tràn vào không khí.

Một vụ nổ khác, và một vụ nổ khác nữa, và bức tượng của Khan chỉ còn là một đống đổ nát tan tành trên sàn đá, còn của Russ thì ngã nhào, và âm thanh vang lên để chào đón mặt trời mọc. Những vụ nổ chạy vòng quanh các bức tượng, xé toạc chúng khỏi bệ và khiến chúng vỡ tan khi ngã đổ xuống. Archamus vừa kịp kẹp chặt chiếc mũ trụ của mình vào đúng vị trí trước khi những đợt sóng nổ bao trùm lấy ông ta.

Thế giới đã trở về với cát bụi. Mặt đất rung chuyển dưới chân, tiếng nổ vang rền, ngày càng lớn, cho đến khi cuối cùng nó tắt dần.

Những mảnh đá cẩm thạch kêu vang trên mũ của ông như một trận mưa lớn.

'Thưa Ngài?' ông ta hét lên. Màn hình mũ trụ đã bị cắt đứt hoàn toàn. "Ta ở đây," Dorn nói từ gần đó.

Bụi từ từ tan ra khỏi không khí. Hình ảnh bầu trời quay trở lại trước tiên, ánh sáng vỡ ra thành những tia màu khi xuyên qua đám mây. Rồi những hình thù khác hiện ra: các tầng cao của Investiary, các tháp cao của Hoàng Củng , đỉnh của Cột Trụ của sự Thống Nhất (Pillar of Unity).

Sau đó, hình dạng của hai bức tượng còn lại lần lượt xuất hiện.

Tám kẻ phản bội đã ngã xuống. Gió khuấy động những mảnh vải liệm của họ giữa đống đổ nát mà họ đã trở thành. Đây đó một mảnh vỡ có thể nhận biết được vẫn còn sót lại: móng vuốt đang vươn tới của Curze, con mắt độc nhãn của Magnus trên khuôn mặt kiêu hãnh của ông ta, bàn tay của Horus đặt trên chuôi kiếm của ông ta.

Trong số chín người anh em vẫn trung thành với Hoàng đế, một người vẫn bất khuất giữa cảnh tàn phá. Rogal Dorn, Primarch của Quân đoàn VII, Pháp quan của Terra, đứng trên bầu trời, đôi mắt hướng về phía mặt trời mọc.

Dorn nhìn chằm chằm vào bức tượng được chạm khắc của chính mình, rồi quay lại nhìn bức tượng duy nhất còn lại hiện không bị che chắn và không bị vỡ.

Các tấm vải liệm đã che giấu các đặc điểm của nó trong nhiều năm, nhưng một loạt quả mìn nhỏ đã cắt đứt những sợi dây cố định tấm vải ở đúng vị trí. Tấm vải liệm bây giờ nằm dưới chân nó, bong ra như da rắn. Archamus gần như nghĩ rằng mình đã nhìn thấy một nụ cười dữ tợn thoáng qua trên khuôn mặt vị thủ lĩnh của mình khi ông ta nhìn lên, như thể sự nghi ngờ đã trở thành điều chắc chắn.

Phía trên Investiary—khuôn mặt ẩn sau chiếc mũ có mào, trọng tâm cả cơ thể dồn vào một ngọn giáo, mũi giáo đâm vào cổ họng của một con rắn hai đầu dưới chân hắn ta— chính là Alpharius.

Dorn đứng nhìn lên, khuôn mặt khó đoán, đôi mắt cứng rắn và tối tăm.

'Không ai được vào đây, ngoài trừ các Huscarls của ta . Không phải các Custodian, không phải những ai khác từ Quân đoàn, không phải chư hầu của Nhiếp chính.'

"Kể cả chính ngài Nhiếp chính vương hay sao?'

"Không ai cả," Dorn nói, rồi chỉ vào lớp bụi đang lắng xuống. 'Mang các servitor đến để sàng lọc đống đổ nát. Mọi mảnh bằng chứng mà kẻ thù để lại sẽ được tìm thấy.'

"Thưa Ngài..." Archamus bắt đầu, nhìn xuống nơi chiếc lông vũ được chạm khắc trên đôi cánh của thiên thần nằm giữa một đống đá cẩm thạch vỡ. Nó được làm bằng đá cẩm thạch Pendelikon, được trang trí bằng những đường vân màu xám mịn và được tạo hình một cách khéo léo đến mức tưởng chừng như những chiếc lông vũ đã được biến thành đá chứ không phải được chạm khắc, tinh xảo ngay cả khi đã bị hủy hoại.

"Chuyện gì thế này...' Lời nói dừng lại trong cổ họng. Ông ngước lên và bắt gặp ánh mắt vị Primarch của mình. "Chuyện gì thế này, thưa ngài?'

Rogal Dorn đứng yên một lúc lâu, rồi Ngài nhìn lên bức tượng Alpharius, rồi đến nơi bức tượng chạm khắc hình ảnh của mình đứng giữa đống đổ nát.

"Đó là một thông điệp," Ngài nói, rồi sải bước đi qua lớp bụi dày đặc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro