CHƯƠNG 4
Quỹ đạo của Terran
Ánh sáng chết chóc của Primigenia lan rộng khắp bầu trời đêm của Terra. Nhìn từ các bức tường của Cung điện Hoàng gia, nó là một tia sáng chói lóa cứ nhấp nháy liên tục, lắp bắp như một bức tranh bị hỏng. Nó gửi những cái bóng nhảy múa trong hố khói của Atlantia. Trên đỉnh cao của Himalazia, những người du mục công nghệ ( cyber-nomad) thức dậy và nhìn thấy ánh sáng quằn quại sau những đám mây và thì thầm những truyền thuyết xa xưa về những con rồng trên trời đã ăn thịt mặt trời. Trên Luna, người cuối cùng trong số các nhà nghiên cứu gen coi nó như một ngôi sao lởm chởm cắt vào bề mặt của hành tinh mẹ.
Và vụ nổ không hề mờ đi mà lan ra và lan ra theo quỹ đạo cao và thấp. Trạm vũ trụ Gannemus biến mất. Những mảnh vụn dài hàng trăm mét bắn ra, va vào các trạm vũ trụ nhỏ hơn ở gần đó và xé chúng ra từng mảnh. Những đốm lửa mới bùng lên. Những đám mây vụn đổ xuống khắp hành tinh Terra. Những con tàu vặn vẹo và bốc cháy, cố gắng vượt qua làn sóng nổ. Hàng trăm chiếc đã thất bại. Những đám mảnh đạn xé toạc lớp giáp của chiến hạm và hệ thống giám sát. Khí ga và lửa chảy vào khoảng không. Đống đổ nát bắt đầu lao xuống thế giới bên dưới, bốc cháy khi chúng rơi xuống.
Tháp tín hiệu 567-Beta - Bãi rác thải độc hại ở Gobi, Terra
"Đó là cái gì vậy?" Incarnus hỏi. Cái đầu hói của anh ta giật lên khi thứ ánh sáng nhấp nháy chiếu xuống cái trục phía trên họ.
"Không phải là mối bận tâm của chúng ra." Myzmadra nói, gật đầu đáp lại những đồ vật bằng bạc được gắn trong đống bánh răng và dây điện. Khói đã bắt đầu bong ra khỏi các kết nối. 'Nó có hoạt động không?'
Incarnus liếc nhìn cô, môi cong lên.
'Nó đang hoạt động. Nếu cô ở trong Cung điện Hoàng gia, cô sẽ không thể di chuyển vì hoảng loạn.'
Cô ta cau mày, vẫn nhìn vào chiếc hộp kỹ thuật.
'Lạ quá phải không? Rằng bọn chúng để một bộ phận chính trong hệ thống cảnh báo ngày nơi đây mà gần như không làm gì để bảo vệ nó? Bọn chúng thật dễ dãi."
Incarnus nhún vai.
'Quân đoàn thường nói gì ấy nhỉ? Những gì ngươi cho là điểm mạnh thì chính là điểm yếu. Hiếm có ai có được quyền truy cập vào cái thứ này, và không ai có thể làm được gì nhiều, ngoại trừ đưa mọi thứ lên mức cảnh báo tối đa. Loại kẻ thù nào mà lại muốn cảnh báo kẻ thù của họ về một cuộc tấn công?'
Anh cho cô xem hàm răng của mình. Cử chỉ đó khiến cô nhớ đến nụ cười toe toét của con cá mù trong hang động ở thế giới quê hương cô.
"Có những người khác ngoài kia, phải không?" anh hỏi, gật đầu nhìn ánh sáng nhấp nháy từ trên cao. 'Các tổ đặc vụ khác đang tự đốt cháy ngọn lửa hỗn loạn nhỏ của mình? Cô nghĩ quân đoàn đã kích hoạt bao nhiêu người cho việc này?'
"Tôi không biết." Myzmadra nhún vai. 'Đủ để đạt được mục tiêu.'
'Và đó là gì ?'
"Thời gian đã sắp cạn," giọng Phocron vang lên từ phía trên. 'Gửi giai đoạn thứ hai, và sẵn sàng di chuyển tiếp.'
Incarnus chớp mắt và lê bước đến gần các hộp nối đang mở. Anh lột chiếc găng tay ra khỏi tay phải, đưa tay vuốt ve từng linh kiện mạ crôm bám vào bánh răng và dây điện. Một nốt rung cao tràn ngập không khí. Myzmadra có thể cảm nhận được điều đó qua kẽ răng của mình.
"Xong chưa?" cô hỏi.
Incarnus gật đầu, đeo găng tay lại. Cô nhận thấy anh ta không có móng tay và ngón tay nhỏ nhất trông như thể có thêm một cái khớp. Cô tự kéo mình lên khỏi trục. Phocron và các anh em của hắn đều có mặt ở đó. Cô nhìn hắn ta. Cho đến thời điểm này, cô đã biết kế hoạch một cách chi tiết, nhưng từ đây cô đã ở trong một tương lai chưa được định hình.
"Phá hủy chúng chứ ?" cô hỏi, liếc nhìn những bức tường vấy máu của tòa tháp.
Phocron lắc đầu.
"Chúng ta để nó như thế ."
Myzmadra nhìn hắn ta với cái nhìn sắc lẻm.
Người chiến binh nghiêng đầu, khuôn mặt hoàn toàn bất động. Da đầu hắn ta là một làn da trần mịn màng. Dấu vết duy nhất trên đó là một đường vảy chạy từ tuyến lệ bên phải xuống má. Hán ta trông giống hệt hàng chục người khác mà cô đã gặp. Cô vẫn thấy điều này thật khó chịu.
"Bọn chúng sẽ có thể phát hiện ra dấu vết sau khi chúng ta rời đi," cô nói.
"Ý định của ta là vậy," Phocron nói, rồi quay đi , đội mũ trụ lên đầu.
Myzmadra chớp mắt rồi đeo lại mặt nạ của mình. Một trong những chiến binh đang đứng ở cửa, quan sát đường chân trời. Những người khác nhanh chóng kiểm tra vũ khí. Phía sau cô, Incarnus nhấc mình lên khỏi cái lỗ trên sàn và phủi bụi khỏi chiếc găng tay trên người.
Phocron liếc nhìn quanh tất cả, gật đầu và dẫn họ ra vùng hoang mạc của Terra. Lửa làm thành sẹo trên bầu trời bình minh phía trên anh. Phía sau họ, bên dưới sàn của tòa tháp, các thiết bị mạ crom hét lên một từ duy nhất lặp đi lặp lại, đập nó vào luồng giao thông vox của Terra giống như những cú đấm liên hoàn.
'Lupercal! Lupercal! Lupercal!' Chúng hét lên không ngừng nghỉ.
Đĩa quỹ đạo Arcus - Quỹ đạo thấp hơn ở Terran
Còi báo động vang lên khắp Terra. Chúng gầm lên từ ngọn tháp tổ ong và vang vọng khắp Thành phố Thị giác. Hàng tỷ con mắt nhìn lên bầu trời, đôi tay đang làm việc của họ bông tê cứng.
Quân đội và dân quân tranh giành vũ khí khi các sĩ quan hét lên lệnh triển khai. Những người có thể nhìn thấy bầu trời đều thấy ánh sáng rơi xuống như những vì sao. Các khẩu đội phòng thủ thức dậy và bắt đầu theo dõi bầu trời để tìm mục tiêu. Những sĩ quan hành pháp và cảnh sát dân sự tràn vào các đại lộ, đường hầm và đường phố của các khu đô thị lớn bắt gặp cảnh đám đông hoảng loạn đang la hét về sự xuất hiện của tên Warmaster.
Đĩa quỹ đạo (*) Arcus xuất hiện trên bầu trời phía trên khu vực Europan, cả Terra bắt đầu hét lên. Kestros chạy về phía bệ phóng trong tiếng kêu inh ỏi của đèn cảnh báo. Đội của anh ta theo sau. Cánh cửa chống đạn mở ra trước mặt anh. Ba chiếc gunship đậu ở phía trước. Màu vàng của thân tàu có màu đen trong ánh sáng đỏ.
(*) Orbital Plate: Đĩa quỹ đạo (còn gọi là đĩa siêu quỹ đạo) là những cấu trúc không gian rộng lớn được xây dựng bởi Imperium. Về cơ bản, là các thành phố nổi trong không gian quay quanh quỹ đạo của hành tinh mẹ.
Tất cả chúng đã được đổ đầy nhiên liệu. Anh bắt gặp Nestor của đội 65 đang lao vào khoang của chiếc gunship thứ hai. Người trung sĩ trẻ dành một giây để chào nhau bằng một cái gật đầu. Sau đó, bóng tối bên trong chiếc gunship bao trùm Kestros, và một chiếc dây an toàn từ tính khóa chặt anh ta. Đoạn đường dốc sắp đóng lại khi người cuối cùng trong đội của anh ta bước lên.
Tiếng hú của động cơ vang lên. Màn hình bên trong mũ của anh tỏa sáng với thông tin nhiệm vụ. Đó là một cảnh báo đầy đủ, mức độ đe dọa tối đa, bề mặt và quỹ đạo. Đó không chỉ là ba chiếc gunship và tiểu đội trong lực lượng phản ứng của anh ta. Toàn bộ đại đội đang lao thẳng xuống bầu khí quyển thấp hơn. Điều đó khiến Kestros khựng lại một giây. Lực lượng tấn công của anh ta là một trong số hai trăm người đóng quân ở trên Arcus. Hơn bảy trăm Imperial Fist khác cũng sẽ lao xuống bề mặt Terra như một đàn chim ưng. Và anh là người đầu tiên, mũi tiên phong đầu tiên.
Kestros mỉm cười. Anh sẽ quay trở lại hành tinh đã sinh ra anh và anh sẽ lại tham chiến.
Của máy bay đóng lại, và anh cảm thấy chiếc gunship lắc lư khi bệ phóng bám chặt vào hai bên của nó. Cánh cửa ở tầng dưới nó bật mở. Bầu trời đêm của Terra lướt qua bên dưới. Bên dưới bụng của đĩa quỹ đạo Arcus, hàng chục cửa phóng khác mở ra. Động cơ sáng lên. Động cơ tên lửa cháy bay ầm ầm trong các khoang chứa máy bay. Bệ phóng giữ chiếc gunship của Kestros căng lên. Lực chấn động đã xuyên qua nó. Piston bị siết chặt. Cánh cửa phóng bật mở, chiếc gunship rơi xuống và xuyên qua đám mây và màn đêm.
Pháo đài Bhab - Cung điện Hoàng gia, Terra
Đây có phải là cách nó bắt đầu không ? Archamus nghĩ, và ý nghĩ đó làm cho tiếng ồn ào trở nên im lặng. Đó có thể là đòn đầu tiên giáng xuống trong trận chiến kết thúc chiến tranh. Những khoảnh khắc âm thanh và cú sốc này có thể là sự kết thúc thực sự và cuối cùng của mọi chuyện đã qua. Khả năng đó chìm sâu trong ông, nặng nề và lạnh lẽo.
m thanh của còi báo động đánh bại không khí. Các hình chiếu ba chiều đang quay cuồng với dữ liệu chiến thuật và chiến lược. Trên hết, tín hiệu giả mạo đang bão hòa trong liên kết vox, nó đang hét lên chiến thắng của nó.
'Lupercal! Lupercal! Lupercal!'
Không thể nào.....
Archamus có thể cảm thấy mình đang đưa ra mệnh lệnh, phân chia cuộc khủng hoảng thành nhiều phần, áp dụng logic và kinh nghiệm của mười sáu thập kỷ, biến thảm họa thành từng phần nhỏ bằng hành động.
Không thể nào chứ ?
'Lupercal! Lupercal!'
Primigenia đã phát nổ cách đây hai phút rưỡi, nhưng trong khoảng thời gian đó, sự hỗn loạn đã ập xuống đầu họ như một cơn thủy triều. Con tàu đã phát nổ không phải bằng sức mạnh của một lò phản ứng đơn độc mà bằng sức mạnh của hàng chục quả đạn pháo nova. Một nửa bầu trời đang bốc cháy. Những con tàu hoảng loạn lộn xộn đang lăn lộn trong một quỹ đạo lộn xộn của Terra. Đã có 25 vụ va chạm thảm khốc.
'Chúng tôi không có báo cáo nào từ...'
'...bọn chúng mong đợi chúng ta sẽ bắn vào con tàu...'
'...Damocles đang báo cáo về tình trạng bạo loạn ở mọi cấp độ, thương vong...'
'...Lupercal!'
Ông tắt tiếng ồn ào đó và quay sang Halik. Khuôn mặt của vị quản lý già là chiếc mặt nạ đầy kiểm soát khi ông ấy nhìn lên Archamus.
"Đại đội 304 đang ở trên không trung?" ông hỏi và nhận được cái gật đầu xác nhận. 'Họ đang tới Damocles. Triển khai ngay lập tức, tốc độ tối đa.'
"Toàn quyền hành động sao?" Halik hỏi.
"Ngăn chặn và quét sạch," Archamus nói, rồi quay lại với khoảnh khắc mờ ảo đang diễn ra. Hình ảnh của màn hình ba chiều thu hút sự chú ý của ông.
'Bạo loạn đang diễn ra ở Khu đô thị tổ ong Corona ...."
'Lưu vực Ionian đang bốc cháy...'
'Các vụ nổ plasma quy mô lớn diễn ra trên khắp các khu dân cư Atlantian...'
Nó có thể là...ông cảm thấy da mình râm ran bên trong bộ áo giáp, và những lời ông sắp nói nghẹn lại trong cổ họng khô khốc. Cuộc xâm lược đang bắt đầu ngay bây giờ. Ở đây. Từ ngay bên trong.
Tín hiệu báo động tràn về từ khắp mặt phía đông của hành tinh.
'Đường truyền vox chính bị tê liệt!'
'Bọn ta đến vì các ngươi...'
'...Phương pháp tiến hành chiến tranh của Quân đoàn 8...'
"Bọn chúng đang sử dụng tín hiệu của Quân đoàn 4...'
Nhưng nếu kẻ thù đang đến, thì thứ ông nhìn thấy chỉ là ngọn lửa bùng lên trong các bức tường, những mũi tên rơi xuống từ màn đêm tạo nên những tiếng la hét và ngọn lửa bùng lên bên ngoài cổng...
"Tình trạng của lực lượng phòng thủ Bên ngoài Hệ hành tinh là gì?" ông gọi, nhưng ông có thể thấy câu trả lời nhấp nháy trên rìa hình chiếu của Hệ Mặt trời.
"Báo cáo cuối cùng là họ đang đụng độ một số tàu xâm nhập, nhưng độ trễ tín hiệu hiện là 246 phút."
Đã hơn bốn giờ. Bốn giờ là đủ để một đội quân có thể đã bắt đầu rời khỏi hàng rào và tấn công hệ thống phòng thủ của họ.
"Quý cô," ông gọi, bước về phía trước, mắt lướt qua thông tin chiến thuật. 'Các cảnh báo có đến từ phần còn lại của hệ sao không?'
Armina Fel, phụ tá astropath cho Rogal Dorn, đi theo ông ta, chân tay gầy gò run rẩy bên dưới lớp áo choàng lụa xanh khi bà ta di chuyển.
"Không," bà ta nói. 'Không có một từ nào cả.'
Ông nghĩ, tiên đề đầu tiên của việc phòng thủ là phải hiểu ngươi đang chống lại cái gì.
'...Lupercal!'
'Chuông báo động an ninh vang lên ở các tầng phía bắc của Cung điện.'
'Cảng không gian Damocles không có phản hồi...'
Archamus nhìn thấy những tuyến phòng thủ mà Dorn đã bố trí xung quanh Terra, những điểm sức mạnh cố định xung quanh các hành tinh và mặt trăng, những bãi thiên thạch vụn cổ xưa và những bãi mìn. Ông ta nhìn thấy Imperial Fists, chia thành năm quân lực trải rộng từ Terra, qua Sao Hỏa, Sao Mộc và Sao Hải Vương đến Sao Diêm Vương. Mỗi lực lượng đều sẵn sàng được điều động để chống lại kẻ thù khi họ chiến đấu trong hệ sao. Trừ khi, bọn chúng đang tìm kiếm ở nơi khác.
"Thưa quý cô," ông ta nói, cao giọng để chỉ có mỗi nữ astropath mới có thể nghe thấy. "Gửi lời tới tư lệnh Castellans Camba Diaz, Effried và Halbrecht, và Đội trưởng đội một Sigismund."
"Thưa ngài?' Armina Fel nói, và giọng nói của bà ta kéo ánh nhìn của ông ra khỏi quả cầu thu nhỏ của Hệ Mặt trời. Bà đang nhìn ông, đôi mắt mở to trống rỗng. Ông chưa bao giờ nhìn thấy biểu cảm như vậy trên khuôn mặt bà ta. "Thưa ngài," bà ta lại nói, "có tín hiệu?"
Ông thở mạnh ra.
"Hỏa hoạn trên đỉnh núi," ông nói và dừng lại.
Bà ta cúi đầu, rồi quay lại nhìn ông.
'Thật sao? Có phải thế này không?" bà ta hỏi, và trong một giây ông nghĩ mình đã nhìn thấy một cơn run rẩy dưới làn da trên khuôn mặt của bà ta. 'Đây có phải là cuộc xâm lược không?'
Archamus nhìn chằm chằm vào bà ta, câu trả lời kẹt trên lưỡi ông.
"Không, thưa quý cô, không phải hôm nay." Giọng nói cắt ngang âm thanh của căn phòng. Archamus quay lại, và mọi con mắt trong căn phòng đều quay lại nhìn ngài ấy. Rogal Dorn lao về phía trước, bước đi nhanh nhẹn, khuôn mặt nghiêm nghị.
"Sẽ không phát tín hiệu đó vào ngày hôm này," vị primarch nói. Ngài ấy nhìn vào nơi Đô đốc Su-Kassen đang đứng.
'Gửi lời tới Hector ở trên Reason of Truth. Anh ta có quyền chỉ huy quỹ đạo. Đưa hạm đội Terran đến sự liên kết hoàn chỉnh từ trong ra ngoài. Pháo của anh ta sẽ bao phủ các kẻ dám tiếp cận hệ sao bên ngoài và các mục tiêu trên mặt hành tinh. Sau đó dọn sạch mọi con tàu còn nguyên vẹn ra khỏi vùng rác thải không gian. Không có phát súng nào được bắn trừ khi cần thiết. Nếu một con tàu không phản ứng, hãy dùng lưỡi dao hạ gục nó thay vì bắn nó từ không trung."
Dorn nhìn lên nơi tiếng loa vox đang hét lên.
'Lupercal! Lupercal! Lupercal!'
"Magos Crusix," Ngài nói mà không nhìn vị linh mục công nghệ cấp cao, "Cho nó im lặng đi."
Một giây sau, tiếng vox đã tắt.
'Đây là một khoảnh khắc đen tối, nhưng đây không phải là sự xuất hiện của Warmaster. Hãy mạnh mẽ trong chính mình và không ngần ngại trong nhiệm vụ của mình, và điều này sẽ qua đi thôi.'
Sự im lặng bao trùm lời nói của Ngài đã trở thành tiếng thì thầm sôi nổi của những mệnh lệnh được trao đổi.
Archamus đến đứng cạnh vị thủ lĩnh của mình, tâm trí vẫn đang phân tích những khoảnh khắc vừa qua và những mẩu thông tin vụn vặt vẫn lọt vào. Ông ta đã sai và ông ta sẽ tự đánh giá nguyên do cho sự sai lầm đó sau. Nhưng bây giờ nó không còn liên quan nữa. Ngay cả khi cuộc xâm lược chưa bắt đầu, họ vẫn đang ở giữa một cuộc khủng hoảng. Và còn có điều gì đó khác đang diễn ra, điều gì đó ẩn giấu dưới bề mặt của sự ồn ào và tàn phá. Ông ta lấy một bảng dữ liệu từ một máy tính toán chiến thuật và xoay các nút xoay trên vỏ của nó. Dữ liệu và tín hiệu bảo mật hiển thị trên màn hình. Bản năng của ông đã đúng; ông đã nhìn sai hướng.
"Tiên đề đầu tiên, Archamus," Dorn nói nhẹ nhàng, và Archamus ngước lên và thấy vị thủ lĩnh của mình đang nhìn mình. "Ngươi đã đúng. Những gì chúng ta đang bảo vệ ở đây không phải là một cuộc tấn công của chiến hạm hay quân đội. Chúng ta đang chiến đấu với...'
"Tình trạng hỗn loạn," Archamus nói.
Dorn gật đầu một cái.
Đôi mắt của Archamus đang chú tâm trên bề mặt tấm dữ liệu trong tay mình. 'Mọi thứ đã xảy ra, con tàu phá vỡ rào chắn, dòng thác quỹ đạo, bất cứ điều gì đang xảy ra với Damocles, các vụ nổ, bạo loạn, việc kích hoạt báo động phòng thủ của chúng ta, sự bão hòa của thông tin liên lạc của chúng ta, đều chẳng có nghĩa lý gì. Không có gì để tận dụng lợi cho thế chiến lược. Trừ khi.....'
"Trừ khi, tất cả việc đó đang khiến chúng ta mù quáng," Dorn kết thúc. Vị primarch đang nhìn căn phòng xung quanh mình với vẻ gần như bình thản. Sự hoảng loạn đã biến mất khỏi căn phòng và được thay thế bằng sự tập trung căng thẳng. Chuyện đó xảy ra ngay lúc Dorn cất tiếng, tỏa ra từ Ngài như cái lạnh giá từ băng tuyết. Nó giống như một chiếc áo choàng mà Ngài có thể gấp lại để che phủ thế giới xung quanh.
"Các khẩu đội quỹ đạo ở vùng Cực xin phép được khai hỏa," một sĩ quan gọi, quay người nhìn Su-Kassen và vị primarch.
"Khi có thứ gì đó để họ bắn vào, ta sẽ cho họ biết," Dorn nói, nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt Ngài. Người sĩ quan cúi đầu, và Archamus gần như có thể cảm nhận được một lớp sợ hãi khác đang bong ra khỏi căn phòng. Dorn hơi quay đầu lại và tiếp tục với giọng điệu nhẹ nhàng như trước, để những gì ngài đang nói sẽ chỉ mỗi Archamus nghe thấy. "Câu hỏi là, chúng ta không được phép nhìn thấy cái gì?"
Archamus đang lướt qua hàng loạt cảnh báo dày đặc. Ông đang cân nhắc điều gì? Có rất nhiều. Sự hoảng loạn đang tràn vào các khu dân cư lớn khi còi báo động vang lên. Các đơn vị đồn trú quân sự trên khắp hành tinh đang trong tình trạng cảnh giác cao độ. Damocles đang tự xé nát mình. Bọn ta đến vì các ngươi – thông điệp giết chóc của bọn Night Lords vang vọng trong tiếng hét của nó. Điều đó nghĩa là gì? Ông cảm nhận được sự giằng co của câu hỏi và sau đó bỏ qua nó. Đây không phải là về những gì ông có thể nhìn thấy. Đó là về những gì ông không cho phép mình nhìn thấy.
Ông dừng chân. Da thịt lạnh buốt trong bộ áo giáp. Ông nhìn lại dòng chảy của sự bối rối và thấy. Nó ở đó, bị chôn vùi giữa những dòng nhật ký vox cuộn qua hàng loạt màn hình hình ảnh. Mọi kiểm tra và xác nhận từ mọi đơn vị quân đội dưới sự kiểm soát của vị Pháp Quan đều được chuyển qua các màn hình đó. Chỉ riêng trong vài phút vừa qua đã có hàng trăm nghìn tín hiệu. Nhưng ông biết mình đang tìm kiếm điều gì: một sự vắng mặt, một phần bị bỏ sót trong một khuôn mẫu.
Ông đã tìm ra nó. Cái lạnh trên da thịt ông càng sâu hơn.
"Thưa ngài," ông giữ giọng trầm và kiềm chế. 'Biệt đội Labrys đã được triển khai đến Mái vòm Ánh sáng ngay từ cảnh báo đầu tiên, sau đó chia ra để hỗ trợ cho vòng cung phía Bắc. Bọn họ ở trong Mái vòm đáng lẽ ra đã được kiểm tra từ 188 giây trước. Họ đã không trả lời. Cảm biến đã ghi nhận độ rung và độ cao âm thanh. Họ cũng ghi nhận một vụ nổ cấp độ thấp trong đường hầm tiếp cận tới Investiary (*) cách đó 503 giây về trước."
(*)Investiary là một khu vực thuộc khu phức hợp thuộc Cung điện Hoàng gia trên Terra. Một nhà vòng tròn khổng lồ, nơi đặt những bức tượng Titanolith của hai mươi vị Primarch xung quanh công trình này. Trước khi diễn ra sự kiện Horus Heresy, hai cây cột tượng trưng cho hai vị Primarch thất lạc đã bị dỡ bỏ, trong khi trong quá trình diễn ra sự kiện Horus Heresy, tượng của các Primarch phản bội cũng đã bị tháo dỡ.
Khuôn mặt của Dorn hoàn toàn bất động, rồi ngài quay người và sải bước về phía cửa, áo choàng tung bay sau lưng. Cánh cửa phòng mở ra chỉ bằng một cử chỉ.
"Theo ta," ngài gọi, sải bước nhanh hơn.
'Thưa ngài...."
'Ngay bây giờ."
Archamus đi theo, khóa mũ trụ vào đúng vị trí khi di chuyển. Bộ phận sinh học của ông rít lên và kêu lạch cạch khi chúng đồng bộ với sải chân của mình . Năm cận vệ Huscarl khác trong phòng cũng ở cùng ông ta, vũ khí đã sẵn sàng. Phía trước ông, Dorn đã là một vệt vàng mờ ảo. Tiếng còi báo động vang lên theo tiếng bước chân của họ khi họ lao đi.
Những câu hỏi dồn dập trong tâm trí của Archamus ngay cả khi ông rút thanh Oathword ra khỏi thắt lưng.
Làm sao chuyện này lại xảy ra nhanh đến vậy? Làm thế nào nó có thể được? Họ đang phải đối mặt với điều gì?
Nhưng câu hỏi lớn hơn là ký ức, hình ảnh và âm thanh của nó cũng như tiếng mạch máu đập thình thịch trong tai ông.
"Ngươi có biết một câu đố cổ xưa của người Terran về tòa tháp không?' Dorn đã hỏi cách đây hàng chục năm, khi cơn gió thổi qua sa mạc băng giá. Archamus lắc đầu, còn Dorn mỉm cười nhăn nhó. 'Câu đố là – Đứng trên tháp và nhìn xa. Nâng tháp cao hơn và nhìn thấy tất cả đất đai. Cao hay thấp, đôi mắt nhìn xa không nhìn thấy điều gì?' Dorn đã cười, vẻ hài hước ngắn gọn và tươi sáng trên khuôn mặt. "Việc chơi chữ không hay lắm, nhưng vấn đề là ở âm thanh, ngươi có nghĩ thế không?"
Archamus đã gật đầu và trả lời.
'Nếu ngài đang ở trên một tòa tháp nhìn ra ngoài thì thứ ngài không thể nhìn thấy là những gì ở dưới chân. Cái ngài không thể nhìn thấy chính là tòa tháp."
Archamus nhớ lại những lời đó và chạy qua Cung điện Hoàng gia. Tiếng còi báo động đuổi theo ông như tiếng cười của những cơn ác mộng xưa đến với cái thế giới đang tỉnh giấc.
Investiary- Cung điện Hoàng gia, Terra
Silonius ẩn mình trong bóng tối ở phần rìa của Investiary. Ánh bình minh đỏ rực đang kéo xuống vòm trời đen kịt, những cục than hồng rơi xuống phía trên đang kéo những vệt lửa dài xuyên qua những khoảng trống giữa những đám mây ô nhiễm. Một cơn gió lạnh thổi qua vòng cung rộng mở của Investiary, cắt ngang tiếng còi báo động. Hắn có thể ngửi thấy mùi bụi và sương mù chuyển sang sương giá. Hắn ngước nhìn lên.
Những hình dáng to lớn hiện ra lờ mờ trên bầu trời đêm phía trên đầu hắn. Bóng tối bám chặt vào khuôn mặt họ, và ánh sáng ngày càng lớn chiếu vào các cạnh của vũ khí. Có mười tám người, đứng thành vòng tròn xung quanh rìa ngoài của Investiary. Những tấm vải liệm che phủ chín trong số chúng, nhưng đá cẩm thạch trắng của chín bức tượng còn lại nhợt nhạt và kiêu hãnh dưới ánh sáng ngày càng gia tăng.
Silonius nhìn vào bức tượng gần nhất. Sau lưng nó có một đôi cánh dài và một thanh kiếm chĩa thẳng từ đôi tay của nó.
Sanguinius, hắn nghĩ. Cha của các thiên thần.
Hắn chuyển ánh mắt sang bức tượng ở xa hắn nhất. Khuôn mặt của Lion El'Jonson nhìn lại từ phía bên kia hàng cây số đá rộng mở. Nơi này từng là trung tâm của cuộc Đại Viễn Chinh. Những lời thề được đưa ra ở đây đã tạo nên một đế chế vĩ đại nhất mà nhân loại từng thấy. Đế chế đó giờ đã bị đốt cháy, và những lý tưởng đã dựng nên những bức tượng này đã trở thành tro bụi. Tuy nhiên, những bức tượng của mười tám vị Primarch vẫn đứng vững, như thể bằng cách nào đó, cái đế chế mà Horus đã phá hủy có thể nguyên vẹn trở lại.
Ý nghĩ đó gần như khiến hắn bật cười.
Hắn cứng đờ, cảm giác ngứa râm ran chạy dọc trên da.
Có những người khác ở cùng hắn trong sự trống rỗng rộng lớn này. Hắn không thể nhìn thấy họ nhưng hắn chắc chắn rằng họ ở đó. Hắn có thể ngửi thấy họ như một mùi hương nhẹ trong không khí, và nghe thấy tiếng họ lẫn vào trong những âm thanh bị gió và tiếng còi báo động xa xa át đi.
Hắn dừng lại, rồi lướt qua bóng tối cho đến khi đến chân bức tượng của Sanguinius. Hắn nghiêng đầu và lắng nghe. Dần dần hắn bắt đầu di chuyển xung quanh.
"Hãy đứng yên đó," giọng nói vang lên từ phía trên và phía sau hắn. Hắn vâng lời, giữ mình hoàn toàn bất động.
"Tốt," giọng nói đó nói tiếp. Nơi phát ra âm thanh coa hơn hắn ta sáu mét và lùi lại phía sau hai mét. Một vị trí tốt, hắn nghĩ, khó tiếp cận trước khi bị bắn thành từng mảnh. 'Nói mật khẩu."
Hắn lưỡng lự. Cho đến nay những ký ức quay trở lại với hắn vẫn chính xác và rõ ràng, nhưng giờ hắn cảm thấy những ký ức khác bắt đầu lộ ra từ bóng tối. Một sự hiểu biết mới lắng đọng trong suy nghĩ của hắn.
"Calisto," cuối cùng hắn ta nói và ngừng lại. 'Vậy còn anh ? Anh có lời gì dành cho tôi?
"Hecate," giọng nói đó vang lên và hắn nghe thấy tiếng ồn nhẹ của vài bóng người đang di chuyển đến gần.
Hình hắn đó rơi xuống từ bệ bức tượng, hắn dường như mờ đi trong bóng tối. Silonius có thể nhận ra dấu vết của áo giáp trinh sát nhỏ gọn, tấm che mắt hồng ngoại và vũ khí. Hắn nhận ra mình đang nhìn vào chính mình; không phải là một sự phản chiếu mà là một cái bóng được tạo ra bởi cùng một đường nét.
"Thông số nhiệm vụ?" hắn hỏi.
"Eurydice," bóng người đó nói.
Silonius cảm thấy suy nghĩ của mình dừng lại khi lời nói đó tập trung vào một chuỗi hành động.
"Xác nhận," hắn nói. 'Quân lực và tình trạng của chúng ta là thế nào ?'
"Bây giờ là bảy người ," cái bóng nói. "Anh là người cuối cùng. Ba người khác đã hội nhóm với chúng tôi hai trăm mười giây trước. Nếu có bất kỳ người nào khác đến, họ sẽ nằm ngoài tham số. Bọn Fist sẽ sớm đến đây thôi."
"Vậy thì tốt nhất chúng ta nên làm xong trước khi chúng đến," Silonius nói và bắt đầu tháo chất nổ ra khỏi lưng.
Archamus, Đội trưởng đội Huscarl của quân đoàn VII.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro