Oneshot
* Cảnh báo: Truyện có nội dung 18+
Cuối cùng thì, sau nhiều giờ làm việc vất vả, anh thanh niên 25 tuổi Satoshi rời khỏi hội quán thành phố Tokiwa, nơi mà một vài năm qua anh đã làm việc với tư cách là trưởng hội quán. Anh thở dài nhẹ nhõm và để người cộng sự đáng tin cậy Pikachu leo lên vai mình. Anh mỉm cười với chú chuột điện rồi hướng mắt về phía nam, nơi có thị trấn Masara ở đó (tất nhiên là từ thành phố này thì chẳng thể nào nhìn thấy được thị trấn ở trong tầm mắt).
Đã đến lúc về nhà rồi.
Tất nhiên là Satoshi sẽ không đi bộ xa đến vậy đâu. Bởi vì anh giờ đây là trưởng hội quán, việc đó đã trở nên không còn phù hợp nữa. Vẫn như mọi ngày, anh lấy ra một quả bóng chứa và gọi Pokemon đang ở trong đó ra. Vài giây sau, Lizardon xuất hiện, gầm một tiếng rồi nhìn người huấn luyện của mình, nó biết và hoàn toàn mong đợi nhiệm vụ của mình trong vài phút sắp tới. Bản thân Satoshi cũng có nhiều các Pokemon khác sử dụng được cho việc di chuyển, nhưng mà con rồng pha-ke này vẫn là lựa chọn ưa thích của anh.
Rất nhanh sau đó, Pokemon thằn lằn lửa bay lên bầu trời, mang theo người huấn luyện của nó và con Pikachu trên lưng. Tốc độ bay của nó đủ nhanh để về tới thị trấn Masara trong khoảng thời gian ngắn, nhưng cũng đủ chậm để người ngồi trên lưng có thể cảm thấy thoải mái. Điều đó giúp cho Satoshi có cả chút thời gian để ngẫm nghĩ.
Làm trưởng hội quán hằng ngày không phải là một công việc quá khó cho anh. Ngoại trừ việc bị thách đấu nhiều và phải tỏ ra là một thách thức lớn cho người thách đấu phải vượt qua ra thì nó cũng không khác nhiều so với những gì mà Satoshi đã làm trong suốt cuộc đời của mình (tất nhiên là ngoại trừ việc thỉnh thoảng phải nương tay chút với những người thách đấu). Kể từ hồi còn nhỏ, Satoshi đã du hành cùng với Pokemon, kết bạn với chúng, huấn luyện chúng và chiến đấu với chúng, luôn luôn có trong mình một mục tiêu rõ ràng - trở thành Bậc thầy Pokemon. Anh đã từng nói với Pikachu rằng ý nghĩa của việc trở thành Bậc thầy Pokemon là được kết bạn với tất cả các Pokemon trên thế giới, và trong suốt những năm tháng tuổi niên thiếu của mình, anh đã sống với ước mơ đó. Chu du khắp các vùng đất, gặp gỡ và kết bạn với các Pokemon mới, gặt hái được nhiều các danh hiệu khác nhau,... Nhưng rồi đến một lúc nào đó, Satoshi cảm thấy là bản thân mình muốn một thứ gì đó hơn là ước mơ này, một thứ gì đó khác trong cuộc sống của mình mà anh không thể nào biết được thứ đó là gì.
Anh mỉm cười khi nhớ về những ký ức đó. Một vài năm trước, một gia đình giàu có đã tổ chức một giải đấu Pokemon quy mô lớn tại một hòn đảo hoang. Nhiều người huấn luyện ở khắp mọi nơi đã được mời tham dự và Satoshi khi đó thì cũng không thể từ chối lời mời hấp dẫn này. Và thế là, anh cùng với những người bạn ở Kanto như Takeshi, Kasumi và rồi thêm cả Shigeru đã đến hòn đảo đó, với mỗi người có một mục đích khác nhau. Shigeru đến làm thay việc cho ông của cậu ta, Takeshi đến để ngắm gái (đương nhiên rồi!) và Kasumi thì tham dự lễ hội và xem trình diễn Pokemon.
Satoshi, giống như những lần tham dự bất kỳ giải đấu nào khác, dành phần lớn thời gian của mình ở trên đảo luyện tập nếu như không có trận đấu. Nhưng đến một hôm, các bạn của anh đã không thể tiếp tục chấp nhận chuyện này được nữa và gần như là đã kéo lết cái xác anh tới một buổi trình diễn. Và rồi, buổi trình diễn Pokemon đó trở thành một trong những show diễn hay nhất và cũng là quan trọng nhất trong cuộc đời anh. Anh đã chứng kiến một màn trình diễn của ba cô gái với các Pokemon của họ. Đó là những cô gái mà anh biết, là những cô gái mà anh đã từng du hành cùng. Cho tới lúc này ở trên đảo, anh cũng đã được gặp lại một vài gương mặt thân quen như Iris, Jun, Alan,... nhưng lần này anh được tận mắt chứng kiến một cô gái đặc biệt lúc này đang biểu diễn, một cô gái mà thu hút sự chú ý của anh nhiều hơn là hai cô bạn còn lại. Anh nhìn thấy Serena, cùng biểu diễn với Haruka và Hikari. Từng giây phút ngắm nhìn cô trên sân khấu, anh lại nhớ về chuyến du hành cùng cô, Citron và Eureka ở Kalos. Nhớ về những lần cô cố gắng vươn tới đỉnh cao của trình diễn Pokemon. Về những lần mà anh và cô tặng những món quà cho nhau. Về lần duy nhất mà cô và anh to tiếng. Về những lần mà cô nếm trải thành công và thất bại, rồi cả khi cô cổ vũ cho anh ở liên đoàn Kalos. Về lần mà hai người chào tạm biệt nhau ở sân bay, nơi mà cô đã thổ lộ cảm xúc của mình với anh bằng một nụ hôn, một hành động với ý nghĩa rất rõ ràng với nhiều người khác, nhưng không phải với anh vào lúc đó. Về lần gặp lại nhau ngắn ngủi ở bến cảng thành phố Minamo và rồi cả màn trình diễn mà anh đang chứng kiến, tất cả những khoảng thời gian đó, những khoảnh khắc đó đã khiến anh nhận ra là cô đã giữ đúng lời hứa của mình lúc chia tay: cô đã trở thành một con người mà anh rất thích.
----------
Satoshi mỉm cười tươi hơn nữa khi anh nhìn thấy thị trấn Masara ở phía bên dưới. Sau đó, anh tiếp tục chìm đắm trong dòng ký ức...
----------
Anh không thể đoán được là ai cảm thấy khó xử hơn trong lần gặp lại đó, cô hay là anh nữa. Dù sao thì, cả hai đã nói chuyện với nhau trong khi dạo quanh qua bãi biển, gợi nhớ lại chuyến hành trình, hỏi han tình hình của nhau và trong những lúc nói chuyện với nhau đó, Satoshi bắt đầu để ý tới nhiều điều từ cô. Mái tóc tuyệt đẹp, đôi ánh sáng ánh, nụ cười rạng rỡ, mùi hương thơm dịu nhẹ và dường như ở cô luôn toát lên sự tự tin và nhiệt huyết. Anh cũng tự cảm nhận thấy được sự lo lắng, bồn chồn và trái tim loạn nhịp đến thất thường của bản thân mình. Phải đến khi đó, anh mới nhận ra là mình đang yêu. Không những vậy, đánh giá qua vẻ ngoài của cô cùng với cách cô nói và thông qua cả ngôn ngữ cơ thể, anh biết được rằng cảm xúc của cô dành cho anh vẫn chưa hề đổi thay. Đến cuối cuộc nói chuyện, anh đã lấy hết dũng khí của mình để mời cô hẹn hò với đầy sự vụng về và khó xử trong những câu nói, và cô đã đồng ý.
Bọn họ đã cùng nhau hẹn hò, và rồi thêm một lần nữa, cứ như thế tiếp tục cho đến khi họ tiến thêm một bước nữa là giới thiệu nhau cho hai bên gia đình. Đó là những điều bình thường mà các cặp đôi hay làm. Nhưng cũng giống như những chuyến du hành của anh trước đó, mọi thứ "hiển nhiên" trở nên bất bình thường. Nó bao gồm những lộn xộn và hiểu lầm, những âm mưu sâu xa của một con người quá tham vọng mang trong mình dòng dõi hoàng tộc, những chuyện hỗn loạn và cả nguy hiểm xảy ra theo đó, và cuối cùng là một cái kết có hậu (bởi vì... đương nhiên rồi!). Ở cái kết đó, Satoshi và Serena đã đứng bên cạnh nhau, ổn thỏa như chưa hề có chuyện gì xảy ra, mặt đối mặt trong khi tay của hai người đan vào nhau thật chặt. Bởi vì anh nhớ là cô từng gặp khó khăn trong việc thổ lộ, nên Satoshi đã chủ động nói lời yêu với cô và ngay lập tức cô cũng bằng lòng đáp lại. Tiếp đó là một nụ hôn ngọt ngào, nhưng đáng tiếc thay, họ không phải là hai con người duy nhất trong khoảnh khắc đó và kết quả là một sự xen ngang cùng với rất nhiều những câu hỏi và cả những lời chúc mừng (vừa chân thành vừa đá đểu) đầy ngượng ngùng từ những người bạn, khiến cho Satoshi giờ đây không thể không cười mỗi khi nhớ lại. Và rồi, giống như trong những khoảnh khắc quan trọng của chuyến du hành thời niên thiếu của mình, anh nhìn thấy Ho-Oh bay trên bầu trời. Nó đã đánh dấu chấm hết cho cuộc hành trình này của anh và mở ra một cuộc hành trình mới.
Thay vì tiếp tục sống với ước mơ Bậc thầy Pokemon, anh đã quyết định trở thành trưởng hội quán và đóng vai như một thử thách cho những người huấn luyện Pokemon vượt qua và học hỏi. Quan trọng hơn cả, anh đã chính thức trở thành người yêu của Serena. Dần dần, hai người đã tiến tới hôn nhân và trở thành vợ chồng. Và tất nhiên, mối quan hệ đó đã mở ra những điều tuyệt vời hơn nữa. Sau khi kết hôn, hai người đã...
- Pika! Pika-Pi! - Pikachu kêu lên, khiến cho anh thoát khỏi dòng suy nghĩ. Anh nhận ra là Lizardon của mình đang bay thấp xuống và chuẩn bị hạ cánh ở trước cổng nhà như mọi ngày. Khi đến nơi, Satoshi cảm ơn Pokemon thằn lằn lửa, cho nó về bóng chứa rồi đến trước cánh cửa căn nhà của anh và Serena. Đây không phải là căn nhà cũ mà là một căn mới và đặc biệt. Nó được xây dựng nhờ vào sức lực của các Pokemon và cả sự chỉ dẫn của hai người. Satoshi mở cửa ra và ngay lập tức nhận được một cái ôm từ một cô bé.
- Papa! Ba về rồi!
Đúng vậy, trong ngôi nhà này không chỉ có anh và Serena, mà còn có cả cô con gái 5 tuổi của hai người, Luna. Cô bé có đôi mắt và màu da giống của mẹ và màu tóc, vết bớt chữ Z trên má và sự năng nổ, lạc quan giống của bố.
- Òa!!! Con gái của bố hôm nay thế nào rồi? - Satoshi bế cô bé lên và ôm, Luna chỉ cười tươi vui vẻ đáp lại.
- Mừng anh về! - Serena mỉm cười bước ra, tiến lại gần anh và hôn anh nhanh một cái. - Hôm nay công việc của anh thế nào?
- Hơi lâu em ạ... - Anh trả lời. - Liên đoàn Kanto chuẩn bị diễn ra trong vài tuần nữa và thế nghĩa là có nhiều người thách đấu đến hội quán hơn, nên là anh lại có nhiều việc hơn... nhưng không có gì mà anh không thể xử lý được đâu!
Anh nói với giọng quả quyết, từ từ bỏ Luna xuống đất. Ngay lập tức, cô bé chạy vào trong nhà cùng với Pikachu.
- Thế còn công chuyện của em thì sao rồi? - Satoshi hỏi tiếp.
- Em vẫn phải xử lý lịch tổ chức buổi biểu diễn ở liên đoàn Kanto. - Serena trả lời, trong khi Satoshi nhướng mày khó hiểu. - Anh biết đấy, luôn luôn có chuyện gì đó xảy ra với việc sắp xếp lịch và các hoạt động cụ thể. Hôm nay, em nhận được tin nhắn là một trong những buổi biểu diễn đã bị dời lịch từ buổi tối lên buổi trưa. Và thế là màn pháo hoa của buổi biểu diễn sẽ không còn có hiệu quả nữa!
Cô ngừng lại một chút để nguôi đi sự khó chịu trước khi nói nốt:
- Giờ thì em sẽ phải sửa buổi biểu diễn đó lại từ đầu...
Satoshi bèn quàng tay mình qua vai cô rồi nói:
- Đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ ổn cả thôi. Anh biết là em sẽ làm rất tốt, kể cả với những bất ngờ như vậy! - Anh nói chắc chắn và nở một nụ cười ấp áp với cô.
- Cảm ơn nhé, anh yêu. Anh đói chưa?
- Tất nhiên rồi!
----------
Trong khi Satoshi tận hưởng bữa ăn, anh nghĩ rằng bản thân mình thật sự là người may mắn nhất quả đất này, dẫu cho anh vừa mới phải trải qua một ngày dài và mệt mỏi. Anh đã chấp nhận nhiều lời thách đấu vào hôm nay và kể cả khi không có lời thách đấu nào, anh cũng sẽ dành phần lớn thời gian trong ngày để luyện tập với các Pokemon. Nhưng tất cả những chuyện đó giờ không còn quan trọng nữa, khi mà anh được chào đón bởi cô con gái dễ thương và người vợ tuyệt vời của mình! Chưa kể là còn được tận hưởng bữa ăn nấu bởi người vợ tuyệt vời đó nữa chứ.
Luna đã ăn xong trước giống như mọi hôm và giờ đang chơi ở đâu đó với Pikachu và Yancham của Serena (hai Pokemon này có vẻ như rất khéo với việc chơi đùa với trẻ con). Serena ăn xong sớm sau đó, bởi vì bao tử của cô không thể bằng được như người chồng của mình. Satoshi vẫn chăm chú ăn, còn Serena giờ thì đang rửa dần bát đĩa. Satoshi ngắm toàn thân cô một lúc, rồi trái tim anh chợt loạn một nhịp. Anh phát hiện ra một thứ mà từ lúc về đến giờ anh chưa thấy.
Serena đang dùng một mẩu ruy băng nhỏ màu xanh làm phụ kiện cho mái tóc của mình. Đó cũng chính là chiếc ruy băng mà Satoshi đã đưa cho cô nhiều năm trước, lúc mà anh và cô còn du hành cùng nhau ở vùng Kalos. Đây là món quà mà Serena trân trọng và trong phần lớn cuộc hành trình kể từ sau thời điểm đó, mẩu ruy băng đã trở thành một phần trong bộ trang phục của cô. Kể cả cho tới khi hai người chia tay, với việc anh quay về Kanto còn cô thì tới Hoenn, mẩu ruy băng vẫn ở đó. Vào những lần hai người gặp lại nhau sau đó, Satoshi nhận thấy là cô không còn đeo nó nữa. Serena có giải thích rằng cô vẫn còn trân trọng món quà này rất nhiều, nhưng cô không muốn dùng nó thường xuyên nữa để tránh bị làm hỏng hay dùng hết. Cô đã đeo nó trong buổi hẹn đầu tiên sau khi hai người tỏ tình và cả ở trên váy cưới của cô nữa. Còn bây giờ ư?
Hãy cứ hiểu rằng là bây giờ, Serena chỉ thỉnh thoảng mới đeo mẩu ruy băng này và theo nhiều kiểu khác nhau. Có những lúc cô đeo ở chỗ dễ phát hiện hơn. Serena đeo mẩu ruy băng này của cô để truyền tải một thông điệp không lời tới người chồng yêu dấu của mình. Và Satoshi, cũng như mọi lần, hiểu được ý nghĩa của nó một cách hoàn hảo.
Cô muốn Emolga của anh sốc điện Dedenne của cô
Cô muốn Iwark của anh ở trong Parshen của cô.
Nói đơn giản hơn nữa thì, cô chỉ muốn được làm chuyện ấy với anh.
Satoshi nhắc nhở bản thân mình rằng anh cần phải thở đều và kết thúc bữa ăn này nhanh nhất có thể. Trong lúc đó, anh tiếp tục ngắm nhìn người vợ của mình, mái tóc của cô, và đặc biệt là đôi chân dài và cặp mông căng trong chiếc quần ngắn và bó đó. Sau khi ăn xong, anh đến bên cạnh cô để giúp cô xử lý đống bát đĩa và Serena liền mỉm cười đáp lại. Thế nhưng, Satoshi gần như chẳng hề chú ý tới đống bát đĩa mà thay vào đó chỉ dán mắt mình vào cô vợ. Mái tóc ngắn ngang vai và thoạt nhìn thì trông có vẻ rối xù, nhưng thực chất đây là kiểu tóc xoăn mà anh biết cô đã mất khá nhiều thời gian để được như vậy. Đôi mắt xanh dương của cô đang chăm chú với công việc rửa bát đĩa. Ánh mắt của anh liền hướng xuống chiếc tạp dề, nó không thực sự làm nổi bật thân hình của cô bởi bộ quần áo ở phía sau đó, nhưng Satoshi thì biết được là nó... hấp dẫn anh đến như thế nào. Ngẫm nghĩ một chút, anh nhận ra là mình sẽ rất thích thấy cô chỉ mặc trên người chiếc tạp dề, còn quần áo thì cứ bỏ bố nó đi cho xong.
- Anh đang nhìn gì thế? - Serena nhoẻn miệng cười. - Có chuyện gì sao?
- Có đấy... - Satoshi gật đầu, nói nhỏ.
- Vậy à? Thế là chuyện gì hả anh...? - Cô hỏi với giọng tinh nghịch.
- Để xem nào... - Satoshi tiếp tục giọng nói khiêu gợi và giả vờ vui đùa cùng Serena. - Em mới cắt tóc à?
- Hông phải nhaaa....
- Tạp dề mới đúng hông nào?
- Hông. Đoán lại đi!
- Hay là nước hoa mới...? - Anh tiến sát lại gần cô hơn.
- Hay là em đã làm vậy tuần trước rồi ý nhỉ? - Cô hỏi lại với giọng tinh nghịch.
- Hay là... - Anh rúc đầu mình cạnh tai cô, hai tay anh ôm qua vòng eo thon thả đó. - ...em đang cảm thấy nứng, đúng không nào?
Cô đỏ mặt mỉm cười.
- Chúc mừng anh... đoán trúng phóc rồi đấy... - Cô đáp lại với giọng khiêu gợi. - Giờ thì... anh sẽ làm gì với chuyện đó đây?
Serena dường như cũng đã quên luôn đống bát đĩa, hai tay cô từ từ ôm lấy qua vai của Satoshi.
- Để xem nào... - Satoshi nói, giả vờ nhìn quanh. - Kể cả căn phòng này cũng cho chúng mình nhiều lựa chọn... như là bàn bếp...
- Cái bàn bếp...? - Serena cảm thấy có chút kỳ lạ. - Chẳng phải anh vừa ăn ở đó sao?
- Ngay cả nó cũng có thể giúp ích được cho anh vào lúc này đấy...
- Như là gì nào...? - Cô hỏi tiếp, cả người cô ép vào người anh trong khi cô nhìn thẳng vào ánh mắt của anh.
- Như là... anh có thể húp s...
- Mama! Papa! - Tiếng gọi của Luna vang lên từ phòng khác khiến cho hai người quay trở lại thực tại. Hiển nhiên, họ sẽ không đè nhau ra và chịch như mấy con Mimilop ngay lúc này và ngay tại đây. Không phải vào lúc mà con gái của hai người vẫn còn đang thức và tràn đầy năng lượng.
- Được rồi, Papa. Anh hãy xử lý nốt đống bát đĩa này trong khi em sẽ ra ngoài kia để chơi cùng Luna... - Cô nói rồi hôn nhanh lên môi anh. - Em sẽ đợi anh đấy, anh iu!
Cô nháy mắt với anh một cái rồi đi ra ngoài với cô con gái, để lại Satoshi ở đó với đống bát đĩa... và một cục "gì đó" cương cứng ở đũng quần.
Khốn thật... Cứ chờ đó mà xem, dám trêu anh đây à...
----------
Về phần nhiều, Satoshi rất vui vì có một cô con gái năng nổ, tuy nhiên điều đó cũng có một số mặt không vui. Luna cần được chú ý hoặc là cần thứ gì đó chơi cùng để cho cô bé có thể tiêu hao hết năng lượng . Thông thường điều đó không phải là vấn đề hay gì cả, bởi vì cả Satoshi và Serena đều rất thích dành thời gian cho con gái của mình, nhưng sẽ có những ngày mà trưởng hội quán chỉ muốn con gái của anh đi ngủ càng sớm càng tốt. Hôm nay là một trong số những ngày đó.
Luna đã chơi xong với các Pokemon trong nhà. Pikachu thì mệt nên nó đã nằm nghỉ. Yancham của Serena cũng như vậy, nên Luna bèn chơi cùng với Nymphia sau đó. Được khoảng gần 1 tiếng thì Serena bảo cô bé hãy ra sân sau, nơi mà cô bé có thể chơi và tập cưỡi Saihorn. Đó là một ý tưởng tốt để tiêu hao đống năng lượng đó.
Đúng vậy, nhà của Satoshi có một Saihorn riêng, nó chủ yếu chỉ sinh hoạt tại sân sau bởi ở đây rất thông thoáng cho nó và nếu cho vào trong nhà thì sẽ rất chật chội. Còn về lý do tại sao ư? Chuyện là sau một khoảng thời gian chung sống với nhau, Serena đinh ninh bảo rằng phải cần có một con để duy trì truyền thống cưỡi Saihorn của gia đình. Tất nhiên, Serena không có dự định cho con gái mình trở thành tay đua Saihorn chuyên nghiệp, nhưng như thế này cũng sẽ là điều gì đó tốt, đặc biệt là nếu cô bé có muốn theo con đường đó trong tương lai. Satoshi cũng ủng hộ ý tưởng này, kể cả khi Luna không thích thú với thể thao, cô bé vẫn sẽ học được cách có mối quan hệ tốt với các Pokemon khác nhau, và đó luôn là một điểm cộng.
Vào lúc này đây, cả Mama và Papa của Luna đang quan sát cô bé cưỡi trên lưng Saihorn và đưa ra những lời động viên và chỉ dẫn. Serena rất mừng là Luna đã làm rất tốt mặc dù vẫn còn rất nhỏ tuổi. Có lẽ là bởi cô bé vẫn luôn tự tin hơn người mẹ của mình, hoặc có thể là do gen từ người bố, ai mà biết được cơ chứ? Sau một lúc, Luna có vẻ ổn và có thể tự cưỡi mà không cần hướng dẫn, giúp cho Satoshi và Serena giờ chỉ cần phải quan sát cô bé mà thôi.
- À! - Serena nói. - Em quên mất chưa nói với anh.
- Chuyện gì thế? - Chồng cô hỏi với ánh mắt tò mò.
- Oki-san hôm nay gọi đấy. - Cô nói.
- Thật à? Bên ấy bảo gì vậy em?
- Công chuyện gì đó liên quan đến liên đoàn Kanto. Anh biết đấy, thủ tục và mấy thứ khác nữa. Bởi vì anh không ở nhà, em đã bảo là gọi lại cho anh sau rồi.
Satoshi liền thở dài.
- Anh đã xử lý đủ chuyện liên quan đến liên đoàn Kanto hôm nay rồi đó. - Anh nói, tay xoa xoa sau gáy. - Bây giờ thì anh đang nghĩ tới chuyện khác...
- Em tự hỏi rằng chuyện đó là gì vậy nhỉ...? - Serena hỏi, cô khẽ quay mặt đi với một nụ cười và một vệt đỏ ửng trên hai gò má.
- Thì, em biết đấy, chẳng có gì nhiều đâu. - Anh mỉm cười nhún vai. - Chỉ tò mò là không biết khi nào bọn mình có thể đưa Luna về ngủ, vì bọn mình có "kế hoạch" đêm nay mà...
Anh liếc nhìn sang cô vợ của mình, vệt đỏ ửng trên má cô giờ đã lan rộng ra. Anh bèn ép sát mình lại gần cô hơn.
- Nghiêm túc đấy, ngay cả ở trong căn bếp anh đã phải kiềm mình lại để không đè em ra ngay ở đó và đ...
- Shhh! Đừng nói vậy trước mặt Luna chứ! - Serena rít lên, mặc dù cô biết là con bé chắc chắn không nghe thấy và cũng chẳng quan tâm. Cô cảm thấy thật ngượng, nhưng mà cô lại thích được như vậy.
Đêm nay sẽ rất vui cho mà xem!
----------
Hai tiếng và một lần ăn đêm sau đó, Satoshi cảm thấy như mình một lần nữa lại là nhà vô địch của cả cái thế giới này vậy. Anh đã hoàn tất nhiệm vụ ru Luna đi ngủ. Cô bé đã đốt năng lượng nhiều hơn mọi ngày, nhưng được cái anh cũng biết là con bé ngủ rất say. Đôi khi, Satoshi và Serena nghĩ là thứ duy nhất có thể đánh thức Luna dậy được là một cơn động đất.
Nhưng dù sao thì, Satoshi đã ru được cô con gái đi ngủ và giờ anh hướng mình tới phòng ngủ của anh và Serena để giành lấy phần thưởng. Không gì có thể cản bước anh được nữa. Không gì cả! Con gái anh đã ngủ, Pokemon duy nhất ở ngoài bóng chứa là Pikachu và nó thì cũng đang nghỉ ngơi dưới tầng. Sẽ không có gì có thể xen ngang buổi đêm của hai vợ chồng anh!
Anh mở cánh cửa tới chốn riêng tư của hai người và đúng như dự đoán, Serena đã ở đó, đứng giữa căn phòng, hai tay vô tư đặt sau lưng. Cô chưa thay quần áo hay gì cả, nhưng chuyện đó không quan trọng. Chỉ cần vài giây nữa, cô sẽ không còn mảnh vải nào trên người nữa đâu...
Cô đã đợi anh với một nụ cười trên gương mặt và chờ anh bắt đầu bước đầu tiên. Satoshi ngay lập tức bắt tay vào công chuyện. Anh lao tới như một con thú và tấn công bờ môi cô một cách quyết liệt và nhanh chóng. Serena rên rỉ, quàng tay qua bờ vai của anh trong khi anh tiếp tục đẩy mình về phía trước, kéo cô ép về phía bức tường. Tay của Satoshi di chuyển từ hông của cô sang khắp cơ thể, chuyển động của anh rất nhanh và thiếu kiên nhẫn. Một tay anh xoa đôi chân cô trong khi tay kia bóp lấy bộ ngực qua lớp áo trước khi xuống cặp mông căng của cô. Serena cũng chẳng hề kém cạnh, đôi tay nhỏ của cô đang sờ soạng khắp ngực và cánh tay săn chắc dưới chiếc áo thun đó. Đến một lúc, cả hai nhận ra là họ cần phải thở và liền bỏ nhau ra.
Serena là người đầu tiên tiếp tục hành động. Cô khúc khích cười rồi kéo áo anh lên và vứt nó đi chỗ khác. Hai tay cô tiếp tục sờ vào bộ ngực của anh, trong khi anh một lần nữa tiến sát lại và hôn cô. Một tay anh ôm sau đầu cô, trong khi tay kia kéo một đùi cô lên và vuốt ve. Lần này anh còn đưa lưỡi vào để đá và khiến cô rên nhẹ.
Kết thúc nụ hôn nồng cháy thứ hai, Satoshi liền chủ động. Anh nhanh chóng và mạnh bạo bỏ chiếc áo trên người Serena ra, để lộ cặp ngực trong chiếc bra màu đen. Anh nắm lấy cổ tay cô rồi lại dồn cô về phía tường để ngấu nghiến lấy đôi môi cô lần nữa, không quên ép người mình vào người cô nhiều nhất có thể. Nụ hôn này kéo dài không lâu như những lần trước, khiến cho Serena thất vọng rên khẽ... Để rồi ngay vài giây sau đó, Satoshi tiếp tục tấn công cô bằng những nụ hôn lên trên cổ, rồi dần dần thấp xuống, khiến cho cô ngày càng cảm thấy đê mê. Anh bây giờ chỉ dùng một tay để giữ chặt cổ tay của cô vợ mình lại, trong khi tay kia kéo phăng chiếc bra màu đen ra khỏi bộ ngực của cô.
Serena thở gấp khi cô cảm thấy chiếc lưỡi ấm và ướt của anh bắt đầu bú lấy một đầu ngực của mình, trong khi chiếc kia thì được bàn tay của anh mát xa. Anh trêu đùa với bộ ngực của cô, hôn lấy chúng, bóp lấy chúng và rồi còn kéo cả đầu ti của cô nữa, khiến cho cô rên lên thật to. Trời ơi, cảm giác thật là sung sướng! Cổ tay cô bắt đầu được thả lỏng, Satoshi ngừng tập trung vào bộ ngực của cô. Anh ngẩng đầu mình lên và nhìn vào đôi mắt cô chăm chú.
- Hãy đến chỗ nào đó thoải mái hơn nào... - Anh nựng lấy má của cô rồi thủ thỉ. Serena gật đầu rồi cùng chồng mình tiến về chiếc giường và sẵn sàng tiếp tục. Họ hôn nhau thật sâu một lần nữa, đôi bàn tay của hai người bắt đầu dò khắp cơ thể của nhau. Satoshi nhẹ nhàng đẩy cô nằm xuống tấm ga rồi chiếm thế thượng phong, đôi mắt anh nhìn cô đầy say đắm.
Anh yêu tất cả mọi thứ về cô, từ tính cách đầy ngọt ngào và quan tâm đó cho tới thân hình đầy bốc lửa trước mắt mình, và anh sẽ làm bất kỳ điều gì để khiến cô vui. Anh biết là bản thân anh có một vị trí đặc biệt trong lòng cô suốt mấy năm qua và chính vì điều đó, anh sẽ luôn đảm bảo là những cuộc vui này sẽ có nhiều điều ý nghĩa hơn là chỉ có sự thèm muốn.
- Anh yêu em, Nữ hoàng của anh... - Satoshi thủ thỉ vào tai cô, anh thừa biết là cô rất thích được nghe điều đó. Gương mặt cô đỏ bừng và cô bèn tặng cho anh một nụ cười thật đẹp.
- Em yêu anh, Satoshi... - Cô đáp lại, cảm giác như cô đang tan chảy ở phía dưới bóng hình của anh vậy. Nếu như không phải là do lời nói đó, thì chắc chắn là do hành động của anh khi anh một lần nữa chiếm lấy bờ môi của cô. Nụ hôn này rất nhẹ nhàng và tình cảm, Serena run khẽ khi bất chợt chồng cô rời khỏi đôi môi của mình và cô cảm thấy đôi tay của anh đang xoa bóp bộ ngực của cô. Cô rên rỉ khi anh bú lấy chúng rồi vuốt ve chúng với chiếc lưỡi đó. Bàn tay anh từ từ dò xuống dưới và luồn vào trong chiếc quần ngắn của cô. Serena nuốt nước bọt. Anh chuẩn bị chạm vào chỗ đó...
Và rồi tiếng chuông điện thoại vang lên.
Cái đ...
Satoshi dừng lại đột ngột và gắt lên một tiếng, anh bỏ tay ra khỏi vợ mình còn cô thì rên rỉ khó chịu. Cả hai nhìn nhau rồi hướng về phía cánh cửa. Tiếng chuông ngoài đó kêu lên lần nữa. Rồi lần nữa. Rồi Serena thở dài.
- Có thể là chuyện gì đó quan trọng đấy... - Serena chán nản nói.
- Đúng vậy... - Satoshi thừa nhận với chút chua chát trong giọng. Tiếng chuông điện thoại tiếp tục kêu.
- Anh đi nghe máy đi... - Vợ anh nói. - Luna sẽ không thức giấc với tiếng chuông này, nhưng anh sẽ không muốn Pikachu chạy lên đây đâu... Em nghĩ là cậu ấy cũng sẽ không muốn thấy chúng mình như thế này đâu nhé...
- Phải rồi... - Anh miễn cưỡng nghe lời. Trong khi đũng quần vẫn còn cứng như đá, anh nhanh chóng đi tới cánh cửa để rời khỏi phòng ngủ. Nhưng ngay trước khi đi, anh nghe thấy Serena lên tiếng:
- Em đợi đấy nhé!
Anh liền vội vã lao tới điện thoại và nhấc nó lên nghe.
- Alo? - Anh cố nói thật bình tĩnh nhất có thể.
- Hế lô, Satoshi-kun. Xin lỗi vì gọi cho ông muộn thế này...
Giọng nói đó khiến Satoshi ngay lập tức phải cau mày.
- Rồi, rồi. Ông muốn cái mịa gì hả, Shigeru? - Anh vừa hỏi vừa nghiến răng nhẹ, hi vọng là chuyện cậu ta muốn nói sẽ nhanh. Nghĩ lại thì, chẳng phải Serena cũng có nói là ai đó bên nhà Okido gọi đúng không nhỉ? Satoshi thoạt đầu tưởng là cô nói tới giáo sư Yukinari, nhưng có vẻ như là anh đã đoán nhầm. Hiển nhiên, vợ anh đã trở nên thân thiết với mọi người bên viện nghiên cứu kể từ sau khi kết hôn với anh, thân thiết tới mức nhiều lúc anh tưởng "Oki-san" là cách cô gọi mọi người bên đó chứ không chỉ riêng mình Shigeru nữa.
- Bên liên đoàn Pokemon cần các trưởng hội quán xác nhận số lượng huy hiệu và danh sách những người huấn luyện đã dành chiến thắng. Tức là trong đó có ông và cái hội quán của ông. Nhớ gửi nhanh đấy.
Tất nhiên là về chuyện đó rồi.
- Ông nhận ra là tôi vẫn phải tiếp nhận người thách đấu hằng ngày mà, đúng không? - Satoshi khó chịu nói. - Tôi có thể gửi danh sách, nhưng rồi danh sách của những ngày sau hôm nay và trước khi liên đoàn bắt đầu thì sao? Chẳng phải thế thì thiếu lòi ra à?
- Tôi với mọi người sẽ liên hệ với liên đoàn về chuyện đó vào ngày mai. Cứ gửi danh sách đi, OK chưa? Sau đó thì cứ update cho tới khi người huấn luyện không còn được thách đấu nữa? Thế được không?
- Tôi còn có lựa chọn nào khác nữa à? Được thôi. - Satoshi thở dài chấp nhận. - Còn chuyện gì nữa không?
- Thật ra thì, về chi tiết của việc tổ chức... - Shigeru bèn diễn thuyết về cái chuyện cức bò gì đó liên quan đến liên đoàn Kanto và Satoshi, với tư cách là trưởng hội quán, nên phải làm gì. Nhưng Satoshi thì thực sự là cũng không thèm nghe mấy nữa. Anh cảm thấy như năng lượng của mình đang bị hút cạn và rồi anh chợt nhận ra.
Chưa bao giờ trong đời anh cảm thấy bức bối như thế này cả. Rồi chưa kể là anh còn đang bị xen ngang giữa thăng hoa bởi Shigeru!
Shigeru!
Chó chết!
Okido!
Mong muốn cuộc nói chuyện này kết thúc nhanh hết mức có thể, Satoshi quyết định là sẽ đồng ý với tất cả những gì Shigeru nói, kể cả là nếu nó có thể để lại hậu quả đáng đời cho anh sau này. May mắn thay, sự tra tấn này đã kết thúc rất nhanh chóng, với lời đá đểu của ông bạn nối khố:
- Gặp lại ông sau nhé... nắng cực!
Satoshi cau mày, cố thật bình tĩnh dập máy thay vì ném tan cái điện thoại xuống sàn.
Kể cả khi hai người bây giờ đã lại là bạn (kiểu như vậy), Shigeru vẫn rất hay gây khó dễ với Satoshi, ngay cả khi có những lần cậu ta không hề cố ý... ví dụ như ngay vừa nãy trong khi anh đang "vận động" với cô vợ Kalos nóng bỏng của mình (hay là nó cố ý thật nhỉ?)... Satoshi thở dài lần nữa trước khi vội vã quay về phòng ngủ của mình. Mặc dù vẫn còn rất bức bối, anh biết là chỉ cần vài giây "vui đùa" cùng Serena là sẽ đủ để xử lý chuyện đó. Và trước khi anh mở cánh cửa phòng ra, anh không thể ngờ rằng là mình sẽ đúng đến như vậy.
Serena đang nằm trên giường, trên người cô lúc này chỉ còn chiếc quần lót màu đen thiếu vải và hai chân cô thì đang dang rộng. Ngón tay thon thả của cô đang kéo mép quần lót ra, để lộ một phần âm đạo của mình. Nhưng không chỉ có vậy, cô còn đang dùng chính những ngón tay đó để vân vê hột le của mình và rên nhẹ. Nếu như đó là chưa đủ để khiến "súng" của Satoshi "lên nòng", thì ánh mắt thèm muốn của cô cùng với cái vẫy tay mời gọi chắc chắn đã làm được. Không cần suy nghĩ gì thêm, Satoshi ngay lập tức lao tới như một con thú rồi nhanh chóng chiến lấy đôi môi của cô. Serena lúc này đang cảm thấy thật bốc lửa, không tin rằng mọi chuyện sẽ có thể nóng bỏng hơn được nữa. Nhưng cô đã nhầm. Lưỡi của anh đang cuốn lấy lưỡi của cô liên tục, tay của anh đang sờ mó khắp cơ thể của cô, anh còn bỏ những ngón tay tinh nghịch của cô ra và để những ngón tay to bự của anh tiếp tục công việc... Tất cả những thứ đó khiến cô ngây ngất trong sự sung sướng và cô chỉ muốn được thêm nữa.
Chồng của cô hiểu rõ điều này và ngừng nụ hôn lại để tập trung cởi bỏ miếng vải duy nhất còn sót lại trên người cô, Serena giúp anh bằng cách khẽ khép chân lại để anh kéo nó xuống và vứt nó đi. Ngay khi xong xuôi, cô một lần nữa mở rộng nó ra và để chồng yêu của mình tận hưởng lấy nơi ẩm ướt đó. Satoshi ngay lập tức tấn công lấy nó bằng thứ vũ khí hiệu quả nhất của anh, đôi môi và chiếc lưỡi. Cô gái kêu lên một tiếng thật to khi chỗ hiểm của mình bị mút lấy một cách bất ngờ, cả người cô run lên cầm cập. Cô hạ đầu mình xuống tấm ga giường, rên rỉ và ấp úng không ngừng trong khi Satoshi làm đủ mọi thứ để khiến cô thỏa mãn. Anh mút, liếm và hôn lấy nó, tay của anh cũng xoa đi xoa lại làn da mịn màng của cô.
Nếu như có một điều mà Satoshi muốn phàn nàn vào lúc này, thì đó là việc anh không thể nhìn thấy gương mặt của cô. Đó chắc chắn sẽ là một cảnh tượng tuyệt vời.
Anh biết là nếu mình muốn, anh có thể khiến cho cô ra rất sớm thôi. Nhưng anh sẽ chưa để cho cô làm điều đó vội, thế nên anh từ từ làm chậm mọi hành động của mình lại và rồi đến một lúc thì dừng hẳn. Anh ngẩng đầu mình lên và nhìn vào ánh mắt của Serena. Anh không thể không cười mỉm khi thấy gương mặt ửng đỏ tuyệt đẹp của cô lúc này.
- Giờ thì nằm xuống đi nào! - Serena ra lệnh với một nụ cười khiêu gợi. - Đến lúc để em trả đũa rồi!
Cô sẽ không cần phải lặp lại câu nói đó lần thứ hai. Satoshi nghe lời và liền thả lưng mình xuống chiếc giường, biết rất rõ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Và tất nhiên, anh đã đúng. Cô nằm lên trên người anh và màn trả đũa bắt đầu theo một cách khá hoang dã. Cả người cô cọ xát khắp người anh, với bộ ngực mềm mại di chuyển khắp phần trước của anh và âm đạo ẩm ướt cọ qua cọ lại đũng quần cương cứng. Cô hôn anh say đắm, thưởng thức hương vị của anh trong khi đôi tay vuốt qua mái tóc bù xù đó. Sau đó, cô ngừng nụ hôn và từ từ xuống dưới, cô mút lấy đầu ti của Satoshi, còn đôi tay giờ đây thì đang sờ vào khối cơ săn chắc trên vai và tay của anh.
Cô yêu cái body này của anh. Tất nhiên, nó không phải là kiểu body như mấy VĐV thể hình hay gì đó, nhưng Serena cũng chẳng muốn nó như vậy. Không, body của anh là một body của một người đàn ông trẻ khỏe và cân đối. Một người đàn ông đã từng đi du hành rất nhiều và có một công việc đảm bảo anh sẽ luôn phải giữ dáng. Anh có đủ cơ bắp để Serena có thể tận hưởng và cảm thấy an toàn mỗi khi anh ôm lấy cô, đó là điều mà cô cần.
Những nụ hôn của cô dần chuyển xuống phía dưới nữa, cho tới khi chúng phải dừng lại để Serena có thể cởi bỏ chiếc quần bò ra trước, vật cản tiếp theo đó là chiếc quần sịp. Chỉ trong vòng vài giây, chiếc quần bò dày khó chịu đã bay ra góc phòng. Thay vì xử lý vật cản tiếp theo ngay, cô bèn cúi xuống và hôn lấy cặp đùi cứng cáp của anh. Đôi môi và bàn tay của cô cứ như thế di chuyển lên, cho đến khi những ngón tay tinh nghịch đó luồn vào trong chiếc quần sịp của anh.
Satoshi liền nuốt nước bọt trong sự mong đợi, anh hơi ngẩng mình lên và chiêm ngưỡng cô vợ hành động. Anh không thể chờ xem cô sẽ tiếp tục "trả đũa" như thế nào nữa đây.
Và Serena bắt anh phải chờ đợi thêm một lúc nữa, trước khi cô từ từ cởi chiếc quần lót của anh, để lộ ra dương vật cứng như đá trước mặt mình. Chiếc quần lót cũng được nhanh chóng vứt đi chỗ khác, Serena giờ đây chỉ chăm chú vào cây gậy thịt đang rất nóng lòng được hành động. Cô liếm môi mình trước khi dùng đôi tay để từ từ vuốt lấy nó.
Satoshi bất ngờ khi thấy cô đang vuốt nó nhẹ nhàng đến vậy, cảm giác như cô đang chẳng hề chạm vào nó, nhưng nó vẫn thật là sướng. Anh nuốt nước bọt khi thấy nụ cười tinh nghịch của cô, đôi môi của cô tiến sát lại gần và rồi hôn nhẹ lên đầu cu của anh. Lưỡi của cô sau đó bắt đầu liếm quanh toàn bộ lấy nó thật nhẹ nhàng, trong khi đôi tay của cô chuyển xuống mân mê hai hòn dái của anh. Đôi mắt cô vẫn nhìn lấy anh chằm chằm, trong khi miệng và lưỡi của cô vẫn cứ tiếp tục hành động.
Satoshi thở dốc khi thấy cô làm nó một cách say mê như vậy. Anh thích chuyện này rất nhiều. Được nhìn thấy cô thế này khiến cho anh hiểu là Serena không hề cảm thấy ngượng và cũng đang rất tận hưởng như anh vậy. Nhưng ánh mắt của cô không chỉ đơn thuần là sự thèm khát, điều mà anh nhìn thấy trong đó không thể diễn tả bằng bất kỳ từ ngữ nào khác ngoài tình yêu. Điều đó chưa bao giờ thay đổi, kể cả trong những lần miệng cô phải ngậm lấy gần như toàn bộ dương vật của anh.
Nhưng tối nay cô vẫn chưa đi xa đến mức đó. Thật ra, Satoshi thấy là, cô vẫn chỉ tập trung vào mấy trò trêu đùa, vuốt ve bằng tay rồi liếm nhè nhẹ. Nó tiếp tục diễn ra trong vài phút và Satoshi hiểu ra tại sao cô không làm gì đó mạnh bạo hơn nữa. Đây chính là cách cô "trả đũa". Chậm rãi, nhẹ nhàng thay vì sự dữ dội và mãnh liệt mà cô biết là anh cần và thèm muốn. Anh rên lên trong sự cáu giận còn cô thì chỉ mỉm cười tinh nghịch, biết rằng anh đã rất khó chịu vì trò trêu đùa của mình.
"Không! Không!" - Satoshi thầm nghĩ. - "Anh đây đã đợi cả mấy tiếng đồng hồ cho chuyện này rồi, sau khi cưng dám khiêu gợi anh như vậy! Anh đã phải xử lý Luna, rồi sau đó còn cả thằng "bẹn bà" Shigeru kia nữa! Nếu là ngày khác thì anh có thể chấp nhận trò đùa này được, nhưng hôm nay thì không! Anh đây đã đéo còn một sự kiên nhẫn nào nữa rồi!!!"
Anh ngay lập tức hành động theo suy nghĩ của mình, di chuyển bất ngờ và nhanh chóng. Trước tiên là rút dương vật mình ra khỏi tay của Serena. Cô ngay lập tức nhìn anh trong sự kinh ngạc, trước khi ré lên một tiếng khi thấy anh bế bổng cô lên. Cô không biết chuyện gì đã và sẽ xảy ra nữa, nhưng chỉ vài giây sau đó, cô đang nằm sấp xuống giường, hai tay bị khóa chặt bởi tay của Satoshi và cô cảm thấy dương vật của anh đang cọ xát với cặp mông căng của cô.
- S... Satoshi... - Cô quay lại nhìn anh và ấp úng. - Khoan... Á!!!!!
Cô gần như hét lên khi con cu của anh đột ngột đâm thẳng vào trong âm đạo ướt đẫm của cô. Phải rồi đó, Satoshi biết là cô muốn nói gì. Làm tình từ phía sau không thực sự là điều cô thích và nó khiến cô cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng lúc này đây anh không quan tâm tới chuyện đó! Cô nàng tinh nghịch này xứng đáng bị phạt một chút, thêm nữa là anh biết chắc mình cũng sẽ tận hưởng từng giây phút được đút nó vào bên trong cô như thế này.
Serena đang rên rỉ, hơi thở của cô hổn hển và nặng nề khi cô cảm nhận thấy dương vật anh đang di chuyển bên trong vùng kín của cô đầy mạnh bạo và không thương tiếc. Thoạt đầu, màn tấn công của anh không hề khiến cô cảm thấy có chút sung sướng nào vì sự khởi đầu thô bạo đó, nhưng rất nhanh chóng và hiển nhiên, anh bắt đầu di chuyển vào đúng những điểm nhạy cảm của cô và khiến cô dần kích thích hơn, chiếc gối đặt dưới bụng cô giúp cho mỗi cú thúc của anh đâm được vào đúng chỗ bên trong âm đạo cô, khiến cho cô chỉ muốn tiếp tục nằm yên ở đó và chịu trận. Cô không hề kháng cự anh và cũng chẳng thể làm như vậy được khi cổ tay cô vẫn bị anh khóa thật chặt. Cô cảm thấy thật phê pha trước sự mạnh bạo của anh và cô yêu từng giây từng phút anh làm như vậy với cô!
Còn với Satoshi, anh cố giữ nhịp di chuyển nhanh và ổn định, anh rên lên trong sự thỏa mãn. Cái cảm giác mà âm đạo cô đang giành cho anh, mỗi khi mà nó co thắt lại khi dương vật anh thúc vào, nó thật sự phải nói là tuyệt vời ông mặt zời! Lúc đầu, Satoshi để ý rất kỹ tới phản ứng của vợ anh, phòng khi cô không thể chịu nổi với sự thô bạo của mình. Nhưng rồi không hề có phản ứng nào của cô khiến cho anh phải dừng lại và xin lỗi cả. Thế là anh để cho bản thân cứ tiếp tục thúc thật mạnh vào trong cô không suy nghĩ, mọi thứ xung quanh anh dường như không còn gì tồn tại nữa. Chỉ còn có anh, cô và mối liên kết giữa hai người. Đó là tất cả những gì quan trọng.
Không có gì bất ngờ khi dần dần, tốc độ di chuyển của anh giảm dần cùng với sự bức bối, và khi cảm xúc tiêu cực đó biến mất, sự mạnh bạo cũng được thay thế bằng một thứ gì đó tuyệt vời hơn. Chuyển động của anh trở nên âu yếm và dịu dàng hơn, tay của anh bỏ ra khỏi cổ tay của cô và bắt đầu vuốt ve rồi mân mê khắp cơ thể Serena. Cô rên rỉ và thở mạnh khi quay mặt lại để nhìn anh, biểu cảm của cô vẫn không có gì đáng lo lắng, trông cô thực sự như đang rất thích chuyện này.
Satoshi nhận ra rằng mình sắp đến giới hạn và khi nhìn vào ánh mắt của cô, anh cảm thấy là mình cần kết thúc cuộc vui này bằng một kiểu khác. Một kiểu mà cô sẽ cảm thấy thích hơn. Anh bắt đầu thúc dương vật chậm lại rồi dừng hẳn.
- Satoshi... anh đang...? - Serena hỏi nhưng nhanh chóng bị ngắt lời. Chồng cô tiến sát mình lại và hôn lên gáy của cô.
- Shhh... - Anh thì thào rồi dùng tay nâng cằm cô lên để khóa môi với cô một lần nữa. Sau khi họ thỏa mãn với nụ hôn, Satoshi nhẹ nhàng đặt Serena nằm ngửa với cánh tay mạnh mẽ của mình, lần này chiếc gối đã nằm ở đúng vị trí, phía dưới đầu cô. Anh để mình nằm phía trên và hôn cô thêm một lần nữa, anh chống hai khuỷu tay xuống ga giường và nắm lấy tay của Serena. Cô liền mở rộng đôi chân của mình ra để anh có thể tiến vào lần nữa.
Satoshi đẩy dương vật mình vào rồi di chuyển, lần này chậm rãi hơn và rồi nhanh chóng tăng tốc độ. Nhưng lần này, Serena không hề bị động như lần trước, cô quàng chân mình qua sau lưng anh và cố kéo anh vào sâu hơn nữa với mỗi cú thúc. Nếu như anh không nắm tay cô vào lúc này, chắc chắn cô sẽ dùng nó để giữ chặt lấy cặp mông săn chắc đó hoặc là bấu thật chặt lấy lưng của anh, đó là cách duy nhất mà cô biết để đối phó với những cảm giác mãnh liệt mà cô đang trải qua vào lúc này.
Nhận thấy rằng mình sắp đến đỉnh, Satoshi nhìn cô vợ của mình, anh nhìn vào gương mặt đáng yêu, hạnh phúc và đang ửng đỏ đó, nhận ra rằng bản thân mình thật may mắn vì có người phụ nữ tuyệt vời này làm vợ. Vì có được tình yêu, sự hỗ trợ và lòng tận tâm vô điều kiện của cô ấy. Và hiển nhiên, anh muốn cho cô những điều tương tự. Từ biểu cảm trên gương mặt và cả từ tiếng rên của cô, anh có thể đoán được là cô cũng sắp muốn ra rồi. Anh để ánh mắt mình nhìn cô không ngừng, biết rằng cô rất thích được anh làm như vậy. Thực ra, tất cả những tư thế làm tình mà Serena có thể được nhìn ánh mắt của Satoshi đều là những tư thế mà cô rất thích. Cảm giác gần gũi và thân mật mà cô nhận được từ anh, cùng với đôi bàn tay nắm thật chặt khiến cho cuộc vui đêm nay còn trên cả tuyệt vời.
Serena cảm thấy mình sắp tới giới hạn, tiếng rên của cô ngày càng to và cuồng loạn hơn... Gần một phút sau, ánh mắt của hai người không còn nhìn thấy nhau nữa. Cô nhắm tịt mắt lại, sung sướng hét lên một tiếng và xuất ra hết cả ga giường. Trong khoảnh khắc đó, gương mặt cô trông thật tuyệt hảo và Satoshi sẽ dám chắc là anh sẽ luôn nhớ tới nó, cho dù là có được chứng kiến bao nhiêu lần rồi đi nữa. Anh cảm thấy dương vật mình cũng không thể giữ lại được nữa rồi, anh tăng tốc lên, thúc mạnh vào trong cô thêm hai ba lần nữa trước khi phóng nó hết bên trong âm đạo cô, anh gầm lên một tiếng thật dài, toàn bộ cơ bắp trên người anh co lại trong giây lát trước khi anh thở đều rồi hạ mình xuống người cô. Từ từ, anh rút con cu của mình ra và nằm vật xuống bên cạnh Serena. Cũng như mọi lần, cô nhanh chóng quàng tay qua ôm lấy anh và tựa đầu mình lên bộ ngực săn chắc đó.
Khoảnh khắc theo sau đó thật hoàn hảo, sự thân mật kèm theo tiếng thở gấp, tay của Serena mân mê cơ bắp của anh. Ánh mắt của Satoshi nhìn vào ánh mắt của người vợ và con tim anh hôm nay một lần nữa lỡ nhịp trước vẻ mặt đáng yêu và thỏa mãn của cô.
- Tuyệt vời thật đấy, em yêu... - Anh thì thầm với cô, trong khi tay anh chơi đùa với mẩu ruy băng trên mái tóc xoăn đó. Serena rúc mình vào người anh thêm nữa, đưa tay mình lên qua cổ của anh. Anh bèn quay mình sang rồi để trán của anh chạm vào trán của cô.
- Anh yêu em, Nữ hoàng của anh... - Anh nói tiếp.
- Em cũng yêu anh, cục cưng. - Cô đáp lại trước khi đôi môi hai người đến với nhau lần nữa. Nó thật nhẹ nhàng, say đắm, đầy yêu thương và kéo dài, tất cả đều diễn ra cùng một lúc.
- Anh không làm mạnh quá đấy chứ...? - Satoshi lo lắng hỏi sau khi nụ hôn ngừng lại. Serena bèn nhìn anh khó hiểu. - Em biết đấy... Lúc mà anh dừng màn dạo đầu bất ngờ để...
- Không! Không! - Serena ngượng ngùng đáp lại. - Em không có sao đâu... Anh biết đấy, em thực sự không phiền nếu thỉnh thoảng lại được làm như vậy...
Gương mặt cô ngày càng đỏ hơn nữa.
- Chẳng phải là em định bảo anh điều gì đó trước khi anh đút vào sao? - Lần này thì đến lượt Satoshi cảm thấy khó hiểu, anh không biết là cô bảo anh khoan để làm gì nữa. Serena khúc khích cười, cô lăn mình sang với lấy cái tủ cạnh giường. Trưởng hội quán của chúng ta tò mò nhìn hành động của cô vợ trong khi cô chỉ lục tìm thứ gì đó ở trong ngăn tủ. Cuối cùng thì, cô cũng lấy được nó và giơ nó ra trước mặt Satoshi.
Đó chính là một hộp bao cao su. Satoshi ngay lập tức tái mặt.
- Ai đó quên không dùng chiêu Bảo vệ rồi nhé. - Serena nói trêu rồi đập nhẹ chiếc hộp lên trán anh. - Đó là điều mà em định nói trước khi anh đút nó vào đấy!
- A...Anh xin lỗi, em yêu! - Anh hoảng hốt xin lỗi và ánh mắt cô liền dịu lại.
- Anh biết là em chẳng mấy khi giận được anh mà, nếu có thì em cũng chẳng thể giận anh được lâu... - Cô mỉm cười nói. - Cơ màaaaa... Em cũng... không có phiền nếu như bọn mình có thêm một đứa nữa đâu...
- Thật ư? - Satoshi hỏi và cô liền chậm rãi gật đầu.
- Em không nghĩ là có một đứa thừa năng lượng như Luna là đã đủ rồi sao? - Anh cười toe toét hỏi cô tiếp.
- Nếu như đứa thứ hai của chúng mình giống như con bé, thì anh và em sẽ phải cố gắng hơn để được nhận phần thưởng thôi, anh yêu. - Cô nháy mắt nói vui, tay cô xoa mái tóc của anh và Satoshi cười ra tiếng. Đúng là như vậy, anh sẽ phải đối phó với hai Luna thay vì một, trước khi có thể được lên giường với vợ của mình.
- Cứ để xem tương lai sẽ như thế nào. - Satoshi trả lời cô. - Nhưng thành thật mà nói, không phải là anh muốn ép buộc con đường mà Luna sẽ đi... Nhưng anh rất mong là con bé sẽ có một chuyến hành trình cho riêng mình, giống như anh hồi xưa vậy...
Nghe vậy, Serena nhướng mày nhìn anh khó hiểu, chồng cô liền nở một nụ cười ấm áp rồi ôm lấy cô.
- Hãy cứ nghĩ mà xem... Luna đi du hành ở một nơi nào đó, để lại hai ta một mình... - Anh giải thích và Serena ngay lập tức cười khúc khích rồi hôn anh thật nhanh một cái.
Bọn họ sẽ cần rất nhiều kiên nhẫn để đợi cho tới ngày đó đấy.
----------
Permission: Bằng chứng cho thấy tôi có quyền dịch truyện và dùng artworks của tác giả:
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro