Chương 5.1: Nấc thang tình yêu
Sau những chuyện đã xảy ra, Perth kéo Saint đi ra khỏi nơi đó và hướng đến sân bóng. Họ cùng nhau ngồi trên khán đài nhưng bầu không khí giữ họ lại vô cùng lúng túng. Cả hai đều rất ngại ngùng.
Tại sao ư???
Perth đã rất ngại vì những gì cậu đã làm một vài phút trước. Cậu biết rằng họ chỉ là người yêu giả của nhau nhưng cậu không thể đè nén lại cảm xúc của mình vào khoảnh khắc ấy. Cậu thực sự rất giận Bua và vào lúc cậu không thể giữ được lý trí của mình nữa cũng như không có bất kỳ sự kiên nhẫn nào ở bạn gái cũ của mình.
Mặt khác, Saint cũng đang trong tình trạng như vậy. Anh không thể nhìn thẳng vào mắt Perth sau nụ hôn đó. Anh không chắc về cảm xúc thật của mình. Đây không phải là lần đầu tiên anh chạm trán với Bua nhưng hành động vừa rồi của Perth là một điều vô cùng mới mẻ đối với anh. Bởi vì thông thường, Perth chỉ hôn anh khi họ chỉ có một mình hoặc khi anh không tuân theo điều gì đó trong hợp đồng. Và thông thường thì Perth chỉ cãi lại khi giận Bua và lôi Saint đi ngay sau đó. Vì vậy, nụ hôn lúc nãy hoàn toàn khác với sự thông thường ấy. Nó khiến Saint thật xấu hổ.
"Saint, anh giận em à?" Perth mở miệng để xóa bỏ sự im lặng giữa cả hai
"Không, anh không hề." Saint trả lời ngay. Đôi mắt của anh dán vào những cầu thủ bóng đá đang luyện tập lúc đó ở giữa sân.
"Có, anh đang giận." Perth đã tự trả lời câu hỏi của chính mình. Cậu có thể cảm nhận được rằng Saint đang giận cậu vì người anh này thậm chí không thể nhìn vào mặt cậu.
"Không phải. Anh xấu hổ nhưng không hề nổi giận. Hai điều đó hoàn toàn khác nhau, Perth." Saint trấn an cậu nhưng vẫn không ngó ngàng gì đến chàng nhỏ tuổi hơn mình.
Perth thở dài, "Vậy thì, tại sao anh không hề nhìn em? Tại sao anh lại tránh mặt-" Saint nhìn thẳng vào mắt cậu khiến chàng trai nhỏ tuổi hơn ngậm miệng lại. Perth nuốt nước bọt.
"Em không tin anh?" Saint vừa hỏi vừa nhìn chằm chằm vào đôi đồng tử màu đen tuyền của người luôn khiến anh nổi da gà mỗi khi nhìn vào.
Perth hít một hơi thật sâu và nhìn ra chỗ khác. "Được rồi, em tin anh. Đừng nhìn em như vậy nữa." Tai của Perth đỏ bừng.
Saint vừa cười khúc khích vừa lắc đầu trước cảnh tượng dễ thương này.
"Vậy, tại sao em lại muốn gặp anh? Đừng nói với anh là em còn có một hợp đồng khác muốn anh ký?" Anh trêu chọc cậu. "Nếu như lần này là giấy đăng ký kết hôn thì anh sẽ không ký đâu."
Perth cười.
"Không P. Em chỉ muốn mời anh đi ăn kem thôi mà."
Tâm trạng của Saint vui lên ngay lập tức. "Kem?"
Perth hất đầu vào một cái gì đó trong cặp của mình. "Vâng, P. Em đã mua kem trước khi em gặp anh ở bãi đậu xe với người yêu cũ độc ác của em. Em xin lỗi về điều đó, anh biết đấy.
Saint cười khúc khích một lần nữa. "Không sao đâu. Không cần phải nói xin lỗi. Anh hiểu."
Thực sao Saint? 🙄 Bởi vì sâu trong trái tim anh thì không được ổn. Nó đang đập một cách bất thường.
«Thời gian trôi nhanh»
Trong khi cả hai đang ăn kem, hai người lại rơi vào tình trạng im lặng khó xử. Cả hai vẫn còn ngại ngùng. Đôi khi, Saint liếc trộm Perth để xem mặt cậu . Perth cũng tương tự như vậy.
.
.
.
.
"Perth, anh có thể hỏi em một điều được không?" Saint không thể chịu được nữa. Anh mệt mỏi với trò chơi 'nhìn trộm nhau' của họ.
Perth giật mình và nhìn anh ngay lập tức. "Chắc chắn rồi, P. Có chuyện gì ạ?"
"Nhân tiện sao em lại đưa anh đến đây?"
Chúng ta hẹn gặp nhau ở quán cà phê mà."
Perth cười nhẹ, "Ừ, đúng rồi. Nhưng bản năng mách bảo em phải đưa anh đến đây và em cũng không biết tại sao."
Dễ thương! Saint nghĩ. Anh ta cười nhạo Perth.
"Và tại sao em lại mua kem? Chúng ta thường uống bia và ăn gà nướng mà."
"Em xin lỗi về chuyện hôm qua. Kem của anh tan chảy vì em."
Oops!🙊
"Huh?" Saint đã bối rối. Anh ấy có nghe nhầm không? "Em nói gì vậy Perth?"
"Ơ........."
❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈
«Hồi tưởng»
Sau khi tan học, Perth đến bãi đậu xe để lấy thứ gì đó trong xe của mình. Nhưng trên đường đến bãi đậu xe, cậu vô tình đụng phải Mean đang đi một mình ở dãy hành lang. Mean rất vội vàng.
"Oh P'Mean, rất vui được gặp anh ở đây. Xin lỗi, krub. Em không nhìn thấy anh đang đến."
Mean cười một chút và vỗ vai cậu, "Không sao đâu, Nong. Anh xin lỗi nhưng anh đang rất vội."
"Tại sao vậy P? Đâu có ai đuổi theo anh đâu." Perth trêu chọc anh chàng tiền bối.
Mean cười và lấy điện thoại ra. Anh ấy đưa tin nhắn của Plan cho cậu xem trong điện thoại của mình. Nhưng dù thông điệp là gì... Perth hoàn toàn hiểu.
Lần này Perth vỗ vai Mean. "Chúc anh may mắn, P." Perth cười.
"Cảm ơn Nong. Hẹn gặp lại."
Nhưng trước khi người học trưởng có thể rời khỏi đó, Perth đã bối rối về điều gì đó. "Chờ đã, P!"
Mean quay lại và đối mặt với Perth một lần nữa. "Vâng Perth, có chuyện gì không?"
Perth ngại ngùng hỏi nhưng anh không thể làm được. "Erm... Anh ấy.... ở..."
"Ở tiệm kem." Mean cắt ngang lời nói của cậu. Anh ấy đã cảm nhận được điều gì đó đáng ngờ giữa hai người này nhưng không thực sự chắc chắn.
"Huh?" Perth không hiểu ý anh ấy.
Mean đảo mắt và nói, "Anh nói, Saint của em đang ở trong cửa hàng kem ngay bây giờ. Không cần phải đỏ mặt như vậy bởi vì em có thể đi tới đó, em biết mà. Chỉ trong trường hợp em muốn nhìn thấy anh trai của em?" Mean mỉm cười. Một trong những người đẩy thuyền của họ ngoài chú Chen và dì Pae. Sau đó, Perth quên về tiết học kế tiếp của mình và đi tìm Saint ở cửa hàng kem để theo dõi anh chàng lớn tuổi hơn của mình cho chắc chắn rằng anh không phải hẹn hò với người khác. Khi cậu nhắn tin với Saint, Perth đã trốn khỏi những cây bụi như một con vật hoang dã đang chờ đợi đúng thời điểm để tấn công con mồi của mình.
«Kết thúc hồi tưởng»
❈❈❈❈❈❈❈❈❈❈
Perth chớp mắt đôi mắt, nó chỉ có thể là một bí mật. "Errr ... Không có gì, P. Chỉ là ... có người nào đó nhìn thấy anh hôm qua và ... yeah, người đó nói với em về anh." Perth cười khúc khích. Cậu nhìn đi chỗ khác ngay sau đó và múc một muỗng kem lớn từ trong cốc. Saint đã bối rối, "Có người đó nhìn thấy anh?" "Hmm." Perth gật đầu ngay lập tức và hy vọng rằng Saint sẽ tin mình.
Mặt khác, Saint cảm thấy một cái gì đó rất đáng ngờ ở đây. Anh có thể cảm thấy rất rõ ràng rằng Perth đã giấu anh một điều gì đó nên lý do của cậu không thể nào lừa được anh lần này. Anh ấy không ngu ngốc đến nỗi tin cậu một cách dễ dàng như vậy. Vậy, tại sao không cố gắng để tìm hiểu xem Perth đang giấu anh điều gì?
"Hmmm ... "" Okaaay ... ??? Vậy lúc đó anh đang ở đâu? " Saint hỏi ngây thơ trong khi múc một muỗng kem trong cốc.
"Gần bãi đỗ xe của trường. Ngồi dưới cây lớn." Perth trả lời nhìn xuống cốc của mình chạm vào phần kem bị tan chảy bằng ngón tay.
"Đúng vậy, hôm qua anh đã ở đó." Saint đưa kem vào trong miệng. Nhưng Saint chưa được hài lòng, anh vẫn phải tiếp tục việc điều tra của mình. "Cái người em nói là đã nhìn thấy tôi, người đó là một đàn anh hay ..... là sinh viên mới? Anh tò mò lắm đấy."
"Là một sinh viên sinh viên mới đẹp trai thực sự rất đẹp." Perth trả lời không biết về tình hình. Anh ấy đang tận hưởng việc chơi với kem trong cốc. Saint đã có một gợi ý.
"Ooooh ...." Saint gật đầu của mình trong khi có một nụ cười rộng trên mặt anh. Anh ấy gần như có thể cười.
"Cao hơn hay thấp hơn anh?"
"Thấp hơn. Um tôi ý em là không có thấp hơn anh bao nhiêu."
"Trai hay gái?"
"Một cậu bé đẹp trai."
"Da trắng hay rám nắng?"
"Không được gọi là trắng nhưng không đến mức đó ."
"Đen hoặc đỏ?"
"Đen".
"Guitar hay trống?"
"Guitar."
"Ăn hoặc ngủ?"
"Cả hai."
Ha. Anh đã biết người đó là ai rồi.
Perth đang chìm trong chính suy nghĩ của mình nên cậu không có thời gian để xử lý mọi thông tin nữa. Cậu chỉ trả lời câu hỏi anh mà chẳng hề suy nghĩ gì. Saint mặt khác, cuối cùng đã có một câu trả lời. Bây giờ, anh đã biết rằng 'ai đó' người mà Perth nói về là ai rồi. Saint nuốt kem trong miệng của mình và lấy giọng để nói, "Em đang theo dõi anh đúng không, Perth?"
Chết rồi!
Câu hỏi làm cho Perth giật mình và quay trở lại thực tại một lần nữa. Nó giống như một tảng đá nặng đang được đặt trên đầu cậu vậy. Perth cảm thấy lạnh sống lưng và im lặng.
"Perth?" Saint gọi tên cậu làm cho chàng trai trẻ tuổi này lại giật mình. "Huh? Có gì không P'Saint? Anh vừa hỏi em cái gì vậy?" Cậu lúng túng.
Saint lắc đầu ngán ngẫm, "Em không chú ý đến những gì anh nói, Perth."
Perth gãi đầu trong bối rối. Anh ấy chắc chắn rằng Saint đã hỏi mình một câu hỏi gì đó nhưng anh ta không thể nhớ nó được bởi vì sự chú ý của anh ấy lúc ấy nằm trên ly kem mà cậu đang nghịch. Câu hỏi đó gì nhỉ?
Sau khi cố gắng hết sức để nghĩ về nó nhiều lần, Perth cuối cùng hãy nhớ. "Oiii Saaaaint~ anh đã lừa em!" Saint không thể chịu đựng nữa. Anh cười to hơn vì hôm nay ... anh ấy đã thành công trong việc lừa em trai của mình
❈❈❈❈❈
«Hai tuần sau»
Căn hộ của Perth và Saint, 9h10 tối
Bên trong thư phòng, có hai người trẻ tuổi đang ngồi đối diện với nhau trên bàn. Sau bữa tối lúc 7h, Perth và Saint đã đi đến thư phòng của Saint để ôn lại các bài học của họ cho kỳ thi tuần tới. Họ chỉ có một tuần để ôn bài.
Trên bàn, có sách, vở , giấy note, bút và bút bi và đặc biệt ... họ sẽ giúp nhau trong quá trình ôn tập. Saint đã sử dụng máy tính xách tay của mình giống như cách ôn bài của mình vì anh và Perth không có những bài học giống nhau. Và Perth chỉ sử dụng sách và những ghi chú của mình.
Bầu không khí giữa họ quá yên tĩnh và nghiêm trọng. Có vẻ như cả hai đều rất bận rộn trong việc ôn lại bài học của họ. Đôi khi, Saint sẽ âm thầm liếc nhìn chàng trai nhỏ tuổi ấy chỉ để kiểm tra xem Perth có ổn không. Mặt khác, Perth cũng đang làm như vậy với anh. Cậu ngưỡng mộ cái nhan sắc mỹ miều của anh. Perth hít một hơi thật sâu. Một cái gì đó đang làm phiền cậu và cậu có không ổn.
"ĐỦ RỒI!" Perth hét lên ném bút và vở ghi bài của mình trên sàn nhà. Saint đã bị sốc với sự bùng nổ đột ngột của cậu. Anh ta gần như làm rớt máy tính xách tay của mình xuống mặt đất.
Saint cau mày, "Cái quái gì vậy Perth? Anh gần như đứng tim vì sự đột ngột của em đó!" Anh ta đổ lỗi cho chàng trai trẻ này. "Có chuyện gì xảy ra với em? Em không thể ném bút và vở ghi bài của mình như thế được Perth."
Saint đứng dậy và nhặt những thứ Perth ném lên sàn nhà và đặt nó lại lên bàn. Anh ngồi lại trên ghế. "Có chuyện gì vậy?" Saint hỏi lại.
"Em không thể tập trung vì anh, anh đang khiến em bị phân tâm quá nhiều!" Perth ném cơn giận giữ của mình lên người Saint.
????
Saint không biết mình đã làm gì khiến Perth nói rằng mình đã bị phân tâm bởi vì anh. Saint đã nâng một bên chân mày của mình lên, "Anh đã làm gì?"
"Tại sao anh lại mặc một cái áo oversized như vậy và khiến đôi chân của anh phơi bày ra trước mắt em lâu như vậy? Đi và thay đồ đi!" Perth đã phàn nàn và yêu cầu Saint như một ông chủ một lần nữa.
"Em có thể nào tập trung vào kỳ thi sắp tới của mình không? Chứ không phải tập trung vào anh, Perth? Hãy tự quản lấy việc của mình đi và tập trung ôn tập!" Saint mắng cậu.
"Tôi không muốn ôn bài nữa!" Perth đã ném tất cả các thứ của mình lên sàn nhà và đứng lên dậy khỏi ghế của mình đi ra khỏi thư phòng của Saint và hướng đến phòng ngủ của anh.
"Này Perth!" Saint đi theo cậu ta. "Đừng có trẻ con như vậy nữa! Em phải ôn lại bài học của mình để có thể vượt qua kỳ thi. Ba và mẹ Tui sẽ mắng anh mất nếu như em thi rớt!"
Perth không quan tâm và nằm lên giường của Saint. "Aaah ... cảm giác thật tuyệt." Perth lẩm bẩm trong lúc lấy một trong những cái gối của Saint và ôm nó. Saint thở dài.
"Này Perth lắng nghe anh này ... em phải vượt qua kỳ thi này hoặc ba và mẹ Tui sẽ mắng em một lần nữa đấy. Em có thể làm bất cứ điều gì em muốn nếu em là người duy nhất bị mắng nhưng họ cũng sẽ mắng anh nữa. Em hiểu ý anh chứ? Vậy thì hãy đứng dậy khỏi cái giường của anh ngay và hãy về lại phòng em để tự ôn đi đừng ở phòng anh nữa!"
"Đừng lo lắng Saint, anh sẽ bảo vệ em." Perth thì thầm với đôi mắt nhắm lại. Saint gần như không thể nghe thấy nó. "Anh sẽ không để bất cứ ai có cơ hội tổn thương đến em ... Không một ai..."
Perth di chuyển trên giường chỉ để tìm một vị trí thoải mái. Cậu quay lưng lại với Saint và lấy một cái gối khác để ôm. Perth không có tâm trạng để lắng nghe Saint cằn nhằn nữa. Cậu chỉ muốn nghỉ ngơi để cậu ấy có thể dời sự chú ý của mình khỏi Saint. Đôi chân trắng ngần của Saint vẫn còn tồn tại trong đầu cậu. Cậu sợ mình có thể sẽ làm điều gì đó đầy tội lỗi vào tối nay.
Saint thở dài. Thành thật thì anh đã tức giận với Perth ngay bây giờ nhưng nếu anh tiếp tục cãi nhau với người em trai cứng đầu của mình, họ sẽ chỉ có thể kết thúc bằng một cuộc chiến lớn. Saint không muốn điều đó xảy ra đặc biệt khi ngày thi của họ đang đến rất gần. Anh chỉ muốn tập trung vào việc ôn tập.
"Tốt thôi Perth, anh sẽ thay quần áo của mình bây giờ." Saint đã đưa ra một cuộc thỏa thuận. "Nhưng hứa với anh sau khi anh thay đồ, chúng ta sẽ trở lại trong thư phòng và chúng ta sẽ tiếp tục ôn bài được không?"
Không có bất kỳ phản ứng nào hết.
"Perth!"
Saint biết rằng người trẻ tuổi không ngủ ngay được. Anh biết Perth đã nghe anh ta. Saint rời khỏi Perth trong một khoảng thời gian ngắn và đi đến tủ quần áo của mình để thay quần áo của mình thành một bộ đồ ngủ.
________________________
Tính dịch trong một chap luôn nhằm phúc lợi của mọi người nhân ngày 20/11 mà do dài quá nên mình sẽ chia thành 2 chap nhé chap sau sẽ ngắn hơn chap này một tý nè. Nhưng tóm lại chúc mọi người 20/11 vui vẻ nha(◍•ᴗ•◍)❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro