03
"yoon jeonghan, chúng ta không phải đã ly hôn rồi à?" hong jisoo sáng sớm mở cửa đã nhìn thấy một con ma trước nhà.
"thỏa thuận đã ghi rõ ràng rồi, sau hai năm, nếu không có phản đối, hai bên sẽ tự động ly hôn. lúc đó không phải anh đã đồng ý rồi, sao bây giờ anh lại ở trước nhà tôi?" jisoo thừa nhận rằng cậu không phải là người có tính tình xấu xa sau khi thức dậy.
"đừng lạnh lùng vậy mà, joshuji." jeonghan ngăn cậu đóng cửa lại. jisoo gần như véo tay người đối diện, đẩy cách ra xa thêm vài xen-ti-mét, cả hai giằng co trong một phút.
"ừ, nhưng bây giờ anh muốn từ chối." hong jisoo tỏ vẻ bối rối, nghe yoon jeonghan nói tiếp "bởi vì chúng ta đã ly hôn rồi, nên bây giờ anh muốn theo đổi em."
có nghe nhầm không vậy?
hong jisoo muốn cầu nguyện và nói với chúa ngay sau khi nghe điều này. "yoon jeonghan, anh có ổn không vậy?" hong jisoo suy nghĩ trong đầu mà không nói ra.
"ồ" hong jisoo buông tay.
jeonghan bước một bước dài vào nhà. theo jeonghan thấy, jisoo không từ chối, điều đó có nghĩa là cậu đã đồng ý, và nếu jisoo đồng ý, nghĩa là anh sẽ có cơ hội!
"lần này, anh yoon đây tới thăm tôi làm gì? dạo này, tôi không có thời gian làm phiên dịch."
"này, lần này anh không đến để nói chuyện công việc, anh đến để gặp em."
"anh rảnh rỗi đến vậy à? không phải anh chuẩn bị bay một chuyến dài hơn mười tiếng à?" hong jisoo liếc nhìn yoon jeonghan từ tờ tạp chí.
"anh đã nói rồi... anh muốn theo đuổi em" yoon jeonghan nói như một món quả bóng bị xì hơi, giọng nói càng lúc càng nhỏ. hong jisoo thu hết vào mắt, ngồi thẳng dậy ho khan "được rồi, theo đuổi tôi xấu hổ lắm, sao anh lại như vậy?"
"không, không đâu, không có" yoon jeonghan lập tức lắc đầu như lắc lục lạc.
"dễ thương quá, giống hệt như lúc nhỏ vậy" khi trong đầu xuất hiện suy nghĩ đó, hong jisoo biết cậu gặp xui xẻo rồi.
hai năm kết hôn giống như một lời nguyền, một cái lồng bị xiềng xích trói chặt, không phải là hạnh phúc. vậy nên ly hôn là điều tốt, vì ly hôn cho phép cả hai thoát khỏi xiềng xích "lợi ích của chính mình" và bắt đầu một câu chuyện mà cả hai là nhân vật chính trong câu chuyện ấy.
meo~
"em nuôi mèo à?" yoon jeonghan đưa tay ra chơi với nó.
"làm sao? ai nói tôi không được nuôi mèo sau khi ly hôn?"
"dễ thương quá, tên nó là gì nhỉ?"
"..." hong jisoo xoa mũi, không nói gì
"... tại sao tôi phải cho anh biết?"
__
đến trưa, hai người đi vào nhà hàng do hong jisoo chọn, nơi này có bầu không khí cổ điển theo phong cách pháp.
"lần sau anh đừng có đến bất chợt như vậy được không?" hong jisoo gắp một miếng thịt bò vào miệng.
"không khó để tìm ra địa chỉ của em, nên anh cất điện thoại và đến sân bay ngay." yoon jeonghan đã phản bội đồng đội của mình mà không hề hay biết.
thấy hong jisoo cau mày định nói gì đó, yoon jeonghan lại lấy thêm một miếng thịt bò cho cậu "được rồi, được rồi, anh hiểu rồi. lần sau anh sẽ không làm vậy nữa."
"... tôi không thể chạy được."
"vậy sao? anh nghĩ em sẽ chạy đi đâu đó sau khi gặp anh..."
hong jisoo chìm vào suy nghĩ của chính cậu. đúng vậy, cậu nên rời khỏi pa-ri khi gặp lại jeonghan. cậu chỉ đến đây để du lịch thôi mà. nếu cậu không thoải mái ở nơi này, cậu có thể chuyển đến nơi khác. hong jisoo luôn cảm thấy có một sức mạnh trong tim đang âm thầm ngăn cản cậu.
chỉ đến khi jeonghan đến, lần này cậu mới phát hiện ra xung quanh jisoo có rất nhiều người.
hong jisoo tìm được một công việc bán thời gian tại một quán cà phê gần nhà. nhiệm vụ của cậu là pha cà phê, nướng bánh ngọt và bánh quy mỗi ngày. khuôn mặt xinh đẹp và đôi mắt tươi cười của cậu nhanh chóng trở thành biển hiệu sống của quán.
hong jisoo có nhiều bạn là chuyện bình thường vì tính cách của cậu. xu minghao gặp hong jisoo hầu như mỗi ngày, đôi khi là uống một tách cà phê vào buổi sáng, đôi khi là ngồi ở quầy bar và trò chuyện với cậu. ngoài ra còn có người bạn chung là wen junhui. hong jisoo không biết anh chàng này từ khi nào lại có nhiều công việc như vậy ở pa-ri. junhui ở lại nhà hong jisoo một tuần. người châu âu rất thích nếm rượu vang. mỗi ngày sau khi tan làm, quản lý cửa hàng và bạn bè sẽ mời hong jisoo tham gia tiệc. hong jisoo đã đến đó nhiều lần và rất vui. tất nhiên, yoon jeonghan cũng đã đến đó một lần. những cô gái khác trong cửa hàng nhìn hong jisoo với vẻ vui mừng và ngưỡng mộ. cậu quá quen thuộc với ánh mắt đó, và đó cũng là ánh mắt yoon jeonghan đang nhìn hong jisoo bây giờ.
yoon jeonghan ngồi gần cửa sổ từ sàn đến trần nhà, cắn ống hút và lẩm bẩm "jisoo của chúng ta là một chàng trai đẹp như mơ..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro