Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khởi đầu







SỰ DỊ GIÁO CỦA HORUS

Đó là một thời đại huyền thoại.

Thiên hà đang chìm trong biển lửa. Tầm nhìn vĩ đại của hoàng đế dành cho nhân loại đang bị hủy hoại. Người con trai yêu quý của ông, Horus đã từ bỏ ánh sáng của cha mình và ngả về phía hỗn mang.

Quân đội của ngài, lực lượng space marine hùng mạnh và đáng gờm đang lao vào một cuộc nội chiến tàn khốc. Khi xưa, những chiến binh tối thượng này đã sát cánh cùng nhau như anh em, bảo vệ thiên hà và đưa nhân loại trở về ánh sáng của hoàng đế. Nây giờ họ đã bị chia rẽ.

Một số vẫn trung thành với hoàng đế, trong khi những kẻ khác đứng về phía Warmaster. Nổi bật nhất trong số họ, các thủ lĩnh của quân đoàn hàng nghìn người mạnh mẽ là những vị primarch. Những tạo vật vĩ đại, những siêu nhân, là thành tựu đỉnh cao của khoa học di truyền của hoàng đế. Họ lao vào trận chiến một mất một còn, cuộc chiến vẫn chưa ngã ngũ cho đôi bên.

Các thế giới đang bùng cháy. Tại Isstvan V, horus giáng một đòn hiểm ác và ba quân đoàn trung thành gần như bị tiêu diệt. Chiến tranh đã bắt đầu, một cuộc xung đột sẽ nhấn chìm toàn bộ nhân loại trong biển lửa. Sự bội bạc và phản bội đã cướp đi danh dự và sự cao quý. Các tên sát thủ ẩn nấp trong mọi bóng tối. Các đội quân đang tập hợp. Tất cả phải chọn đứng về một phe hoặc là chết.

Horus đã huy động hạm đội của hắn , Terra sẽ là đối tượng cho cơn thịnh nộ của hắn. Ngồi trên ngai cao, hoàng đế chờ đợi đứa con trai bướng bỉnh của mình trở về. Nhưng kẻ thù thực sự của ngài chính là hỗn mang, một thế lực Primarch luôn tìm cách bắt nhân loại làm nô lệ cho những ý tưởng bất chợt thất thường của nó.

Tiếng la hét của những người vô tội, lời cầu xin của người công chính vang lên cùng với tiếng cười tàn nhẫn của các vị thần bóng tối. Đau khổ và đọa đày đang chờ đợi tất cả nếu hoàng đế bại trận.

Thời đại tri thức và giác ngộ đã kết thúc.

Thời đại bóng tối đã bắt đầu.


~ DANH SÁCH NHÂN VẬT~


Những người sống sót ở Caliban

LUTHER, Đại thủ lĩnh của Hội Hiệp Sĩ

Lãnh Chúa Cypher, Hộ Vệ Giả của Hội Hiệp Sĩ

MERIR ASTELAN. Chapter Master, được Luther ban cho danh hiệu Đại Sư.

GALEDAN, Chapter Master, Nguyên soái của Những Người Canh Gác

ZAHARIEL, Librarian, Bậc thầy của các Mystai

VASSAGO

ASRADAEL

TANDERION

CARTHEUS

ATHADRAEL

VAEL, phó tư lệnh

VASTOBAL, đội trưởng

ADARTHIAN, bậc thầy huấn luyện

BETHALIN TYLAIN, nữ đại tá, auxilia thuộc quân đội Imperial

SAULUS MAEGON.

BELATH, Chapter Master

ASMODEUS, Librarian

GRIFFAYN, "Spear-Cast", Trung Sĩ

TAGRAIN, hạm trưởng, đơn vị vận tải.

HASTER, trung úy hạm đội

TUKON, Chapter Master, lúc này đang bị giam cầm bên dưới Aldurukh

MELIAN, đội trưởng, lúc này đang bị giam cầm bên dưới Aldurukh

Macragge và Imperium Secundus

SANGUINIUS, Hoàng Đế, Primarch kính yêu của quân đoàn Blood Angels

ROBOUTE GUILLIMAN, Lãnh Chúa Giám Quốc, Primarch cao quý của quân đoàn Ultramarines

LION EL'JONSON, Lãnh Chúa Hộ Quốc , Primarch báo thù của quân đoàn Dark Angels

VALENTUS DOLOR, Tetrarch của Ultramar (Occluda)

TITUS PRAYTO, Thủ Lĩnh của Centuria, Librarius thuộc Quân đoàn XIII Librarius

MYRDUN, Librarian của Quân Đoàn Đầu Tiên

DRAKUS GOROD, tư lệnh dã chiến của đội cận vệ Invictus

AZKAELLON, Tư lệnh của đội cận vệ Sanguinary

FAFFNR BLUDBRODER, trưởng nhóm giám sát của Space Wolves

VODUN BADORUM, đai úy của đội vệ binh Praecental, sư đoàn cận vệ

TARASHA EUTEN, Trưởng Quản Nội Vụ (August Chamberlain Primary) của lãnh chúa Guilliman

STENIUS, đội trưởng và là hạm trưởng của chiến hạm Invincible Reason

THERALYN FIANA, trưởng hoa tiêu của chiến hạm Invincible Reason, gia tộc Ne'iocene

HOLGUIN, "Deathbringer", trung úy được bầu chọn của Deathwing

MORPHAEL

ATHORIS

CAROLINGUS

NEMERES

FARITH REDLOSS, "Dreadbringer", trung úy được bầu chọn của Deathwing

DANAES, người kế vị được bầu chọn, Dreadwing

HALSWAIN

XAVIS, Thánh Hiệp Sĩ của Hội Hiệp Sĩ thứ 20

BARZAREON, Thánh Hiệp Sĩ của Hội Hiệp Sĩ thứ 31

NERAELLIN, Trung úy, chỉ huy của đội Colgrevance

HEXAGIA, trợ lý quân sự của Neraellin

SACATUS DEMOR, trung sĩ Ultramarines

THORAN, trung sĩ Dark Angels

CASOBOURN

ASAMUND

FARETAEL DOLMUN

DAEVIOS, bậc thầy pháp lệnh, quân đoàn XIII

HASTENRAL, người đứng đầu Cục đạn dược

PARESTOR, chỉ huy pháo binh Whirlwind

METRITAL

SARDEON

KONRAD CURZE, Kẻ Ám Đêm, Primarch nổi loạn của quân đoàn Night Lords

Các nhà vô địch của cuộc Đại Viễn Chinh

HORUS LUPERCAL, Primarch quân đoàn Luna Wolves

EZEKYLE ABADDON, đội trưởng đội một, nhóm Mournival

TARIK TORGADDON, Mournival

LITUS, Mournival

JANIPUR, Mournival

GARVIEL LOKEN

CALAS TYPHON, Đội trưởng đội một của Death Guard, thủ lĩnh của Grave Wardens

HADRABULUS VIOSS, Đại úy của Grave Wardens

HURKLAN, Trung Sĩ

ISRAFAEL, trưởng Librarian của Dark Angels

EREBUS, First Chaplain của Word Bearers

DEBLESSENT, Trung úy, Ayliet Phalanx auxilia, Quân đội Imperial

REGULUS, Đặc phái viên của Mechanicum


********


'Nếu một nhóm người cảm thấy mình bị sỉ nhục và danh dự của họ bị chà đạp dưới chân, họ sẽ muốn thể hiện bản sắc của mình và sự thể hiện bản sắc này sẽ có nhiều hình dạng và hình thức khác nhau.'

Abdul-qarim Sereni, Tưởng nhớ tới Sự tuân thủ trong hòa bình của Caliban


"Có một cơn triều dâng trong cuộc đời của mỗi con người, cuốn đi như một cơn lũ dẫn đến cơ hội. Nếu bị bỏ qua, mọi cuộc hành trình của cuộc đời họ đều sẽ bị kẹt lại trong những vũng nước nông của những đau khổ. Giờ đây chúng ta đang lênh đênh trên một vùng biển đầy sóng gió như vậy. Và chúng ta phải nắm bắt lấy dòng chảy khi nó đang chiều thuận lợi, nếu không chúng ta sẽ đánh mất cơ hội của chính mình."

Trích dẫn của Hoàng đế của Nhân loại, phát biểu trước Sáu Chủ Thể khi bắt đầu Cuộc Đại Viễn vào khoảng những năm 800.M30





Khởi đầu

Zaramund, 970.M30.

Hai chiến hạm khổng lồ, mỗi chiếc đều là niềm tự hào của hạm đội tương ứng, mỗi chiếc đều có khả năng tàn phá cả một thế giới.

Chiến hạm Vengeful Spirit. Và Terminus Est.

Những cái tên vang dội khắp Đế Chế Nhân Loại non trẻ cùng với Macragge"s Honor, Invincible Reason, Conqueror và hàng tá cái tên khác, nhiều chiếc trong số đó là những lá cờ đầu đã dẫn dắt hạm đội của Hoàng đế đi vào bóng tối và giành lại thiên hà cho nhân loại.

Trên tàu Vengeful Spirit, vị chỉ huy của Terminus Est đứng trong đại sảnh rộng lớn tiến đến phòng chiến lược, xung quanh là một đám đông người tham dự cả phàm nhân và những siêu nhân. Một số mặc áo giáp trắng của Quân đoàn XIV của Calas Typhon. Những người khác mang màu sắc nhợt nhạt không kém của quân đoàn Luna Wolves.

Tập trung thành từng nhóm xung quanh những chiến binh khổng lồ mà họ tham dự là một biển của những serf, nô lệ, servitor, các chiến lược gia, cận vệ và người hầu, nhiều danh hiệu khác nhau tùy thuộc vào vai trò và Quân đoàn.

Một chiếc áo choàng đỏ ở bên trái đánh dấu sự hiện diện của các quan chức Mechanicum cấp cao nhất có mặt trong hạm đội. Được bao quanh bởi một nhóm các bậc thầy về xác thịt là Regulus - không phải là một con người mà giống một bộ xương máy móc được bọc trong những mảnh thịt chỉ còn tác dụng để trang trí trên cơ thể bằng vàng và thép của ông ta. Hai Servitor khổng lồ được lai tạo mang một thiết bị khổng lồ được làm bằng vật liệu màu trắng đục, khắc những chữ rune giống như sapphire. Typhon không biết biểu tượng đó dùng để làm gì và ít quan tâm tới. Tốt nhất là không nên khám phá chi tiết các nghi thức của Mechanicum.

Một huy hiệu bằng vàng ngay phía sau thuộc về Ayliet Phalanx, trung đoàn Auxiliary của Quân đội Imperium hiện đang hỗ trợ Luna Wolves. Họ bị khuất khỏi tầm nhìn khi ba chiến binh to lớn trong đội hình của Luna Wolves di chuyển giữa các chỉ huy Auxiliary và Typhon.

Calas Typhon, một phó chỉ huy trong Đại đội một quân đoàn Death Guard, cựu binh trải qua nhiều thập kỷ chiến tranh đẫm máu, cảm thấy rùng mình vì phấn khích và lo lắng khi nhìn về phía trước buổi lễ ngắn sẽ đưa họ vào đại sảnh của vị Primarch.

Một dãy cột bằng đá đen dài hai mươi mét được trang trí bằng dây bạc ở hai bên cổng lớn chiến lược. Thêm nhiều Phalanxis xếp hàng trên đường, vũ khí của họ giơ trước ngực, các biểu ngữ của đại đội di chuyển nhẹ nhàng trong làn gió khí hậu nhân tạo bên trong chiến hạm. Ngược lại với các chiến giáp cồng kềnh của Space Marines, các Phalanxis mặc áo khoác dài có vảy lưới màu vàng, được viền bằng những dải màu đỏ tươi dày ở cổ tay và mắt cá chân, thắt lưng rộng đính giáp ceramite quanh eo. Họ mang theo jezzailli, những khẩu súng ngắn nòng dài giống những ngọn giáo có gắn lưỡi lê hình chiếc lá dài hàng mét.

Trong số họ có những trung sĩ với những thanh kiếm tuốt trần và phô bày các khẩu volkite snakeae, ở đó có một sĩ quan với chiếc mũ chùm cao. Vũ khí của họ còn được đính các huy hiệu chức vụ, những thanh giáo dài hàng mét chứa máy tạo trường xung kích cực mạnh có thể xuyên thủng thân xe tăng hoặc khiến một người không mặc áo giáp chỉ cần chạm vào cũng tuôn ra máu. Cấp bậc quân hàm lấp lánh của các thiếu tá, đại úy và trung úy – và thậm chí cả một nguyên soái với đầy đủ với chiếc áo choàng màu gỗ mun được cố định bằng một chiếc móc cài hình ngôi sao màu hồng ngọc – được bao phủ bởi những chiếc áo giáp màu đen nhiều lớp được trang trí bằng một tia sét trắng được đúc giữa ngực.

Những chiếc mũ trụ loe đều có tấm che mắt màu bạc, và nét mặt họ thể hiện sự quyết tâm dữ tợn, nhưng Typhon có thể nhìn thấy đôi môi run rẩy và những giọt nước mắt long lanh khi các cựu binh tập hợp nơi đây đang cố gắng giữ bình tĩnh giữa cảnh tượng hoành tráng như vậy.

Đó là sự tiếp xúc điển hình của Horus, sự ghi nhận của ngài ấy đối với nỗ lực của người khác. Trong số tất cả những chiến binh vĩ đại và cao quý đã chiến đấu ở Zaramund, ngài ấy đã chọn một trăm anh hùng từ trung đoàn con người chưa được cấy ghép tăng cường để làm vệ binh danh dự cho lễ tưởng niệm của mình.

Typhon liếc nhìn người phó chỉ huy của mình, Hadrabulus Vioss, và mỉm cười.

"Nhắc nhở ta gửi lời chúc mừng tới chỉ huy của Luna Wolves vì một chiến dịch ngắn đã được thực hiện một cách hoàn hảo. Tất nhiên, chúng ta rất vinh dự được tham dự buổi lễ đáp lại sự tái tuân thủ của Ngài ấy."

"Tái tuân thủ?" Vioss nhướn mày. Những nét đẹp trai trên khuôn mắt hắn trở nên tinh quái khi hắn mỉm cười đáp lại. "Ngài vừa phát minh ra một loại chiến dịch mới phải không?"

"Ngươi sẽ gọi nó là gì nữa?" Typhon hỏi. Hắn ta đưa mắt quan sát những đám đông yên tĩnh, có tổ chức đang thực hiện nhiệm vụ của mình với vẻ lạnh lùng và thận trọng. "Zaramund đã không tuân thủ. Bây giờ nó lại tuân thủ thêm một lần nữa. Tái tuân thủ."

Sự hài hước của Vioss tan biến. "Ai có thể nghĩ rằng Zaramund sẽ phản bội chứ? Một trong những hệ sao được khai thác lâu đời nhất, cần thiết cho những chuyến thám hiểm đầu tiên. Làm sao chính quyền của một thế giới quan trọng như vậy lại có thể cho phép nó rơi vào tình trạng bất đồng quan điểm như vậy? Thật tốt khi vị Primarch đã phản ứng nhanh chóng và dứt khoát như vậy."

Trong giọng nói của hắn có sự ngưỡng mộ. Sự ngưỡng mộ mà Typhon cùng chia sẻ. Horus đã tập hợp một lực lượng tấn công đáng kể trong một thời gian ngắn đáng kinh ngạc và sử dụng nó một cách tàn bạo nhưng hiệu quả.

"Thực tế là vậy," Typhon trả lời. "Sự gián đoạn đối với các tàu chiến và nguồn cung cấp cho các hạm đội thám hiểm là đủ nghiêm trọng để gây ra phản ứng như vậy. Mối đe dọa đối với Terra nếu một hệ sao quan trọng, hay một xưởng đóng tàu lớn bỗng dưng phản bội lại Hoàng đế..."

Typhon cân nhắc điều gì có thể xảy ra nếu Horus không phản ứng gay gắt trước việc tàu tiếp tế của ngài ấy bị gián đoạn. Hàng chục chiến hạm thuộc các lớp tàu khác nhau đều sẵn sàng trong một bước nhảy vọt dễ dàng đến Throneworld. Cả hai đều im lặng trước ý nghĩ đó, mặc dù vì những lý do khác nhau. Một hạt giống ý tưởng vừa mới hình thành đã đọng lại trong suy nghĩ của Typhon.

"Một sự tổn hại nghiêm trọng, đã cắt giảm nhiều thứ một cách hợp lý," cuối cùng Vioss đã lên tiếng, phá vỡ chuỗi suy nghĩ của Typhon. "Thật là may mắn khi Luna Wolves đã quay trở lại đúng lúc."

"Tôi chắc chắn không có sự may mắn nào cả. Ngài Primarch là người can đảm như vậy. Một số người có thể coi việc thiếu một số tàu vận tải chỉ là một trong những điều khó chịu xảy ra trong chiến dịch. Một vị Primarch, một chỉ huy như ngài ấy biết rằng chỉ có cuộc tấn công hay nổi loạn của bọn Xeno mới có thể ngăn cản những con tàu đó ra khỏi hạm đội của ngài."

Vioss chấp nhận điều này mà không bình luận gì và họ im lặng chờ đợi vài phút cho đến khi một bóng người đơn độc xuất hiện ở cuối dãy cột. Hắn ta in bóng trong ánh sáng từ phòng chiến lược, một người khổng lồ nếu so sánh với những người lính Phalanxis, mặc bộ giáp Terminator thậm chí còn lớn hơn của Typhon và người bạn đồng hành của hắn ta.

Người đó cố tình tiến lại gần và những cuộc trò chuyện nho nhỏ giữa đám đông đang chờ đợi rơi vào im lặng. Các Phalanxis giơ tay ra khi người chiến binh đó tiến lên. Ánh sáng của hàng cột lộ ra một khuôn mặt dửng dưng, kiên cường và phong trần. Đầu hắn ta cạo trọc nhưng để búi tóc trên đỉnh đầu, má và cằm được cạo sạch hết râu tóc.

Ezekyle Abaddon, Đội trưởng đội một của Luna Wolves, được tôn vinh gần như ngang hàng với Primarch của hắn ta. Hắn dừng lại cách đó năm mét. Khi hắn ta nói, tiếng gầm gừ trầm sâu được hệ thống truyền tin của Vengeful Spirit truyền đến tận đại sảnh.

"Bây giờ các vị có thể diện kiến ngài Primarch."

Với câu nói đơn giản đó, Abaddon quay lại và sải bước về phía chủ nhân của mình. Các quan khách nhìn nhau, biết rằng không có mệnh lệnh nào chính thức được đưa ra, nhưng không ai muốn lao tới trong một đám đông hỗn loạn thiếu tôn trọng.

Một nhóm chiến binh bước ra từ đám đông ở bên trái, khuấy động bằng tiếng trò chuyện rì rầm. Bốn người là Space Marines với vóc dáng to lớn, nhưng người thứ năm mặc dù đang mặc bộ giáp tương tự như Legiones Astartes, nhưng rõ ràng là bộ giáp của ông ta nhỏ hơn và nhẹ hơn. Họ đều mặc giáp đen, biểu tượng thanh kiếm có cánh trên vai. Điều khiến hầu hết mọi người bối rối là người chiến binh trông có vẻ thấp kém kia lại đi đầu, còn các Space Marines kia rõ ràng là rất tôn trọng ông ta bằng cách đi cách một bước về phía sau.

"Những Dark Angels," Vioss thì thầm.

Có thể là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng một giây sau, vị thủ lĩnh của Dark Angels đã chuyển hướng, băng qua dãy hàng cột để tiếp cận Typhon và phó chỉ huy của hắn. Mái tóc đen dày của ông ta được cắt sát đến da đầu, phần dưới khuôn mặt được che phủ bởi bộ râu được cắt tỉa cẩn thận.

"Lãnh chúa Luther," người chỉ huy Death Guard nói, gật đầu chào người đứng đầu Quân Đoàn Đầu Tiên, và sau đó là từng Dark Angels. "Những người anh em của Caliban cao quý."

Một người trong số họ thốt ra lời càu nhàu cáu kỉnh trước nhận xét này, nhưng người chỉ huy của hắn đã cắt đứt mọi bình luận tiếp theo.

"Đội trưởng Typhon, rất vinh dự được trực tiếp gặp mặt anh," Luther trả lời. Những vết sẹo sau quá trình giải phẫu của ông ta hiện lên rất rõ, cùng với các thiết bị sinh học có thể nhìn thấy ở hàm, cổ và phía sau giác mạc. Mặc dù vậy, người sĩ quan của Dark Angels vẫn nhỏ con đáng kể so với những người bạn đồng hành của mình. Mặc dù vậy, ông ta vẫn có thể trở thành trung tâm của sự chú ý, khuôn mặt cao quý của ông ta mang một sức nặng của phẩm giá và sức hấp dẫn vượt xa những gì cơ thể của ông ta thể hiện. Ông ta đưa bàn tay đeo găng ra với tiếng rên rỉ của động cơ servo.

"Hãy để tôi cảm ơn anh một lần nữa vì đã đóng vai trò là người mở đường thông qua các trạm quỹ đạo. Một nhiệm vụ cần thiết nhưng lạc quan, được thực hiện mà không có phàn nàn hay do dự."

"Một vai trò mà chúng tôi sẽ không bao giờ trốn tránh," Typhon trả lời, sửng sốt trước những lời biết ơn này. Không phải lúc nào những người khác cũng thừa nhận sự hy sinh của những người luôn đặt mình lên hàng đầu trong bất kỳ cuộc tấn công nào. Death Guard tự hào về chủ nghĩa khắc kỷ của mình, nhưng hắn ta không thể không cảm thấy vui mừng trước những lời khen ngợi.

"Chúng ta không nên để ngài Primarch phải chờ đợi," Luther hơi quay người lại mà nói.

Luther, Đại thủ lĩnh của Hội Hiệp Sĩ

Mở đầu thân mật, Typhon và các Dark Angel bắt đầu đi xuống dãy hàng cột cách Abaddon khoảng chục bước, những người bạn đồng hành của họ ở ngay phía sau. Những người khác được vị Primarch mời cũng lạc vào một đám đông lúng túng đi theo sau họ. Khi đó Typhon biết làm thế nào Luther có thể dễ dàng trở thành Đội trưởng đội một, hay bất cứ thứ gì mà người Caliban muốn gọi mà không cần đến lợi ích của sinh lý học của Space Marine. Ông ta toát lên phong thái lãnh đạo và sự tự tin đầy sức lôi cuốn và được mài dũa bởi nhiều năm kinh nghiệm.

Luther nói: "Thật thú vị khi chúng tôi được thấy những chiến binh của Death Guard trong cuộc viễn chinh của Luna Wolves".

"Một cuộc trao đổi của các tư tưởng," Typhon trả lời. "Có thể nói nơi này là một đại sứ quán văn hóa. Chúng tôi đang tìm hiểu về Cthonia và học thuyết chiến đấu của Luna Wolves. Chúng tôi dạy họ lại về kiểu chiến tranh mà Death Guard tiến hành và cố gắng tránh nói về Barbarus."

Hắn ta cười lớn trước câu nói đùa của chính mình và nhận được cái nhìn giễu cợt từ Luther. "Cơ quan quản lý đã chỉ định Caliban là một thế giới chết chóc, phải không?" hắn ta hỏi Dark Angels.

"Đại loại thế." Luther có vẻ bối rối, hoặc có lẽ là đang cảnh giác. "Với sự trợ giúp của Lion, chúng tôi đã tiêu diệt tất cả các Quái Thú trong rừng và thiết lập trật tự và hòa bình."

"Không khí độc hại của Barbarus giết chết hầu hết con người trong vòng ba mươi năm. Ở độ cao cao hơn, nó sẽ gây chết người trong vài giây. Cơ quan quản lý đã đặt tiêu chuẩn quá thấp cho tỷ lệ tử vong vào thời điểm họ tìm thấy chúng tôi."

Bất kỳ câu trả lời tiềm năng nào từ Luther đều bị cắt đứt khi họ đến được phòng chiến lược. Họ đi qua bên dưới mái vòm lớn của cánh cổng và ra một ban công đồ sộ nhìn ra đài chỉ huy của Vengeful Spirit.

Với tư cách là chỉ huy của Terminus Est, Typhon không chỉ thấy sợ hãi về quy mô. Điều khiến hắn nghẹt thở khi bước ra bầu không khí trong lành đó chính là mục đích mà đại sảnh rộng lớn được dành riêng cho nó – địa vị của một vị Primarch, trung tâm của cả một hạm đội viễn chinh, căn phòng đặt ngai vàng cho một trong hai mươi vị vua tương lai của Thiên hà.

Phòng chiến lược là một boong tàu chuyên dụng nhìn ra các tầng của đài chỉ huy của chiếc chiến hạm, được làm bằng sắt trơn, tầng này đến tầng khác trải dài đến tầm cao của Vengeful Spirit. Nhìn lên công trình cao ngất ngưởng này khiến Typhon nhớ đến những ngọn núi cao ở thế giới quê hương hắn, nơi bọn Overlord độc ác đã cai trị từ các pháo đài trên đỉnh núi. Ở cõi này, vị chúa tể lại đang ngự trị ở độ cao trung bình.

Thực tế là nếu Typhon không biết rõ hơn thì hắn ta đã không đoán được đây là vương quốc của các vị thần. Tất cả đều có vẻ vô cùng tầm thường, đờ đẫn, hắn đã thường xuyên nghe những câu nói của Luna Wolves. Không có ngai vàng, không có quan tòa hay người đưa tin, thậm chí không có trong dịp ca ngợi một chiến thắng vĩ đại. Đâu là sự tinh tế của cấp bậc? Sự lộng lẫy của vẻ hào hoa? Vàng và sắc màu đỏ tươi trong một lễ kỷ niệm hay chăng?

Typhon yên tâm rằng không có sự cường điệu nào như vậy. Hắn chia sẻ tính thẩm mỹ của Mortarion, mặc dù họ hoàn toàn không có những thứ phù phiếm này. Chức năng vượt trội hơn tất cả mọi điều khác. Hắn nghe thấy tiếng càu nhàu tán thưởng từ Vioss.

Lúc đầu, mắt Typhon dõi theo Abaddon, từ bóng tối bên dưới mái vòm nhô ra. Ba người khác đang đợi ở đó, mờ mịt trong bóng tối.

"Các Mournival," hắn thì thầm với Luther. "Abaddon, Litus, Torgaddon, Janipur. Nắm đấm bọc giáp quanh chiếc găng tay nhung của Horus."

Hội đồng chỉ huy này không gì khác hơn là những bóng đen trong bóng tối, cố tình rút lui khỏi cảnh tượng sắp diễn ra. Thứ gì đó với sắc đỏ lấp lánh trong bóng tối – một con mắt sinh học hướng về phía Typhon trong vài giây. Viên Đội trưởng Death Guard nghiêng người lại gần người bạn đồng hành của mình. "Chính Litus đã tiếp đón tôi khi tôi đến đây. Anh đã gặp ai trong nhóm Mournival chưa?"

"Tôi đã có niềm hân hạnh đó một lần," Luther trả lời, giọng điệu mỉa mai. "Abaddon nói rằng Quân đoàn của chúng tôi có thể được hưởng lợi nếu chịu áp dụng các nguyên tắc chiến binh mạnh mẽ hơn. Ông ta cảm thấy khó chịu khi tôi cười."

Typhon liếc nhìn vị Dark Angels, ngạc nhiên vì điều này.

"Anh đã cười nhạo Abaddon à?"

"Tôi không có ý vậy, nhưng ý tưởng đó thật lố bịch. Tôi là Đại Sư của Hội Hiệp Sĩ, một tổ chức quân sự đã tồn tại từ rất lâu trước khi bất kỳ tín ngưỡng chiến binh nào được truyền bá qua một số Quân đoàn khác." Luther không nhìn xung quanh khi hỏi câu hỏi tiếp theo. "Họ đã cố gắng mời anh vào một Hội Kín dành cho chiến binh nào chưa?"

Câu trả lời của Typhon diễn ra trôi chảy và tự nhiên. Thật buồn cười khi Luther cho rằng Typhon cần được giới thiệu vào những bí ẩn của hội kín. Rất lâu trước khi Luna Wolf đặt chân lên Davin, hắn đã biết về lịch sử đen tối của loài người. Hắn ta không cần những bài học về bản chất của vũ trụ và nơi trú ngụ của sức mạnh thực sự. Quá trình trưởng thành ở nơi như địa ngục của Barbarus và quãng đời đầu tiên dành ra để khám phá tiềm năng tâm linh đã dạy hắn nhiều điều hơn là những nghi lễ huynh đệ và những nghi lễ buộc phải thuộc lòng.

Hắn ta có thể nói về vai trò của mình với tư cách là Người thứ hai trong Bảy Trụ cột, thể hiện ý chí bất diệt của người Cha bệnh dịch trong số những người anh em trong Quân đoàn của hắn. Ngay cả Mortarion cũng không có ảnh hưởng gì trong những cuộc tụ tập đông đúc đó. Đối với nhiều người trong số những Luna Wolves, sự đầu hàng của Davin là do tình anh em giữa các Quân đoàn thông qua các liên minh huynh đệ được mô phỏng theo các hội kín chiến binh của thế giới đó. Đối với Typhon và một số người khác, sự hiểu biết giữa các Quân đoàn đã tồn tại từ lâu rồi.

Hắn không phải là một tay lính mới, hắn là người tuyển lính. Hắn không phải là người đưa tin, hắn chính là thông điệp.

Nhưng hắn không nói ra điều này, câu trả lời của hắn đơn giản hơn nhiều.

"Không hẳn vậy."

Một chuyển động đã thu hút sự chú ý của Typhon và hắn nhận ra rằng, thật kỳ diệu, chủ nhân của họ đã có mặt từ trước đến nay. Làm thế nào mà hắn không nhìn thấy vị Primarch đứng bất động trên bệ là một điều bí ẩn. Cứ như thể một bức tượng khổng lồ đã sống dậy. Trong khoảnh khắc, những người tham dự đã tản ra khắp ban công bằng sắt, ngạc nhiên trước công trình kiến trúc đồ sộ đó. Tiếp theo, xuật một người khổng lồ mặc trang phục màu trắng và vàng sáng.

Horus Lupercal.

Lông thú được phủ đầy trên chiến giáp của ngài ấy, và các danh hiệu cũng như huy chương từ hàng tá nền văn hóa gần đây đã chịu quy phục một cách hòa bình. Cứ như thể chính ngài ấy đang thắp sáng toàn bộ phòng chiến lược chứ không chỉ do thứ ánh vàng lấp lánh.

Horus Lupercal.

Primarch của quân đoàn Luna Wolves – chủ nhân thay thế của Typhon vào thời điểm đó, mặc dù đây là lần đầu tiên hắn để mắt đến viên chỉ huy của Quân đoàn này. Trải nghiệm này rất khác so với khi ở gần Mortarion, vị Primarch của hắn. Thủ lĩnh của Death Guard luôn tỏ ra oai phong, thậm chí còn đáng sợ. Sự hiện diện của ngài ấy thống trị căn phòng không kém gì Horus, nhưng đó chỉ là một cái bóng chứ không phải mặt trời. Đứng đối mặt với Mortarion có khuôn mặt dữ tợn, nhìn vào đôi mắt đã nhìn thấy điều tồi tệ nhất mà Barbarus có thể tạo ra, là đối mặt với sự ảm đạm lạnh lẽo của cái chết, sự kết thúc không thể tránh khỏi.

Horus lại là sự sống. Ngài ấy mỉm cười khi ánh mắt đảo qua đám đông đang tụ họp, môi mím chặt, ánh mắt chạm vào mắt mọi người. Đôi mắt dùng lại trên Typhon một lúc, sôi nổi, thích thú và đồng thời giống như của một người cha. Chiến binh Death Guard cúi đầu, xấu hổ vì hắn cảm thấy ngưỡng mộ người chỉ huy này hơn cả của chính mình. Ánh nhìn của Horus vẫn tiếp tục.

Tuy nhiên đó là mục đích cao cả hơn, phải không? Horus là sự sống. Horus là một biểu tượng. Horus là tương lai. Một vị chúa tể phù hợp để đại diện cho Chủ Nhân của Nhân loại, để uốn nắn cả thiên hà vào một kỷ nguyên mới của sự tái sinh dồi dào và hạnh phúc.

Giống như nhiều người khác, Typhon cảm thấy muốn thể hiện sự phục tùng và tôn trọng và đang chuẩn bị quỳ gối trước vị Primarch thì giọng nói của Horus vang lên.

"Không ai trong số các ngươi phải cúi đầu!" ngài ấy cười lớn khi tuyên bố. Thay vào đó, người chỉ huy cúi đầu chào các chiến binh đang tập hợp khi ngài ấy từ từ quay từ trái sang phải.

"Đây là lời cảm ơn của ta," Horus tiếp tục, vẫy tay để thông báo với tất cả mọi người trong phòng chiến lược. "Lòng biết ơn chân thành và sâu sắc nhất của ta tới từng người trong số các ngươi đã đến đây ngày hôm nay. Và hơn thế nữa, tới từng người lính của Hoàng đế đã chiến đấu để ngăn chặn thảm họa này. Ta nợ các ngươi một món nợ lớn hơn mọi lời nói có thể diễn tả được. Ta biết rằng đối với tất cả các ngươi, việc thực hiện nghĩa vụ vì nhân loại là đã đủ phần thưởng, nhưng tuy nhiên, hãy biết rằng các ngươi luôn mang theo sự cảm kích của Hoàng đế bên mình."

Thật dễ dàng để Horus nói nhân danh Hoàng đế. Thẩm quyền của ngài ấy đã khẳng định từng câu từng chữ.

Vị Primarch trở nên u sầu và quay đi, khuôn mặt ngài ấy ngước lên về phía màn hình ba chiều lớn nhất của đài chỉ huy cao ngất ngưởng phía trên khu vực diễn ra buổi lễ. Các máy chiếu nhấp nháy trở nên sống động để hiển thị thế giới Zaramund và không gian quỹ đạo xung quanh nó, rải rác những chữ rune và chú thích về hệ thống phòng thủ và các chiến hạm của Imperium.

"Ta biết ơn những người có đôi tai có thể nghe thấy nó, nên ta cũng bày tỏ sự tôn trọng đối với những người sẽ không bao giờ nghe thấy lời nào nữa." Horus hơi cúi mặt xuống, ánh đèn của chiến lược chiếu sáng lên vùng da đầu láng bóng của ngài ấy. "Họ đã hy sinh tất cả, vì Hoàng đế, vi Zaramund, vì các anh chị em của họ. Hãy nhớ đến họ và tôn vinh họ."

"Hãy tưởng nhớ họ và tôn vinh họ," Typhon đồng thanh với những người khác.

"Trung úy DeBlessent!" vị Primarch gọi khi các cận vệ danh dự của Phalanxis kết thúc buổi tiếp kiến. Tất cả những người có mặt quay lại khi ngón tay của Horus chọn ra viên sĩ quan cấp dưới, người đang run rẩy như thể bị một mũi tên xuyên qua.

"Người đàn ông này và trung đội do anh ta chỉ huy đã bảo vệ các khẩu đội pháo ở Atreon. Không có hỗ trợ từ quỹ đạo, không có Titan. Chỉ có 20 người đàn ông và phụ nữ có lòng dũng cảm và một người lãnh đạo xuất sắc."

Tiếng vỗ tay vang lên và Typhon cũng vỗ tay theo họ vì ấn tượng với câu chuyện này. Việc đảm bảo an toàn cho Atreon đã cho phép Horus đưa hạm đội của mình vào quỹ đạo gần hơn, đẩy nhanh sự đầu hàng của quân nổi dậy trong vài ngày, nếu không muốn nói là vài tuần.

Chàng trai trẻ có vẻ khá choáng ngợp trước lời khen ngợi này, không chỉ từ Horus mà cả sự hoan nghênh như sấm sét của hàng chục Space Marine và những người bạn đồng hành của anh ta. Một trong những người lính của anh ta vòng tay qua người DeBlessent để giữ cho viên sĩ quan có thể đứng vững.

"Còn Trung úy Loken thì sao?" Sự thay đổi trọng tâm của Horus khiến DeBlessent không còn cảm thấy khó xử nữa khi ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về phía một sĩ quan của Luna Wolves đang đứng gần bệ. "Một hành động đầy dũng cảm khi đổ bộ lên phi thuyền đối phương để chống lại những kẻ mơ hồ của số phận."

Loken điềm tĩnh hơn nhiều, chấp nhận những lời khen ngợi bằng một cái gật đầu và giơ tay. Anh ta mỉm cười ấm áp khi vài Luna Wolves khác vỗ vào giáp của anh để tỏ lòng cảm kích.

"Và Đội trưởng Typhon, nếu không có anh ta thì tất cả chúng ta sẽ vẫn còn đang ở trên quỹ đạo để chờ xem ai sẽ dám lao ra đối đầu hệ thống phòng thủ của kẻ thù trước."

Typhon nghe thấy tiếng cười của Vioss và sau đó được bao quanh bởi một loạt tiếng reo hò và vỗ tay do vị Primarch dẫn đầu. Hắn đỏ mặt khi nhớ lại lời Luther nói về những nhiệm vụ mà không được vinh danh. Một cảm giác ấm áp tràn ngập Typhon, điều mà hắn vừa yêu vừa ghét. Bản thân cảm giác đó, sức nóng dâng trào của sự tán dương lan khắp người hắn như một chất kích thích. Cùng với đó là một phản ứng tự nhận thức và ghê tởm bản thân rằng hắn không nên đáp lại một cách ủy mị như vậy trước những lời nói đơn giản. Tuy nhiên, sự hoài nghi bên trong của Typhon, cái bóng u sầu của hắn ta mà Luna Wolves gọi nó, không thể cưỡng lại niềm vui đơn giản là được khen ngợi từ một người hùng mạnh như Horus.

Chưa bao giờ những lời như vậy thoát ra khỏi môi Mortarion.

Những người khác đang được chọn ra, Horus tìm thấy từng người một trong đám đông ngay lập tức, tên và chiến tích của họ thốt ra từ môi ông ta dễ dàng như những mệnh lệnh đã đưa họ vào trận chiến chỉ mười bốn ngày trước đó. Typhon vỗ tay và cười, gật đầu hoặc lắc đầu với vẻ điềm tĩnh với những người khác, không thể và không sẵn lòng chống lại không khí tình anh em đã đoàn kết tất cả mọi người trong phòng chiến lược. Từ Horus hùng mạnh cho đến người lính thấp kém nhất của Phalanxis, tất cả mọi người có mặt đều là một phần của nỗ lực giống nhau, gắn bó dưới sự tài giỏi của người chỉ huy của họ.

Theo thời gian, vị Primarch rút lui để tham gia cùng các sĩ quan của mình trong đội Mournival, và những sinh vật nhỏ hơn của lực lượng phản kích được ở lại để hòa nhập và trò chuyện. Typhon bị khuất phục và cho phép Vioss thực hiện phần lớn cuộc đối thoại với Luther và các Dark Angels. Về phần mình, các chiến binh Caliban có vẻ hài lòng khi cho phép thủ lĩnh của họ phát biểu thay họ, chỉ thốt ra vài lời làm rõ về chiến dịch hoặc một hành động cụ thể khi được đề cập trực tiếp.

Thật bất ngờ khi có một giọng nói quen thuộc vang lên trên vai Typhon.

"Anh đã nhận được những lời khen ngợi từ ngài Primarch, Đội trưởng Typhon."

Space Marines quay lại nhìn một chiến binh mặc áo chiến màu xám đen. Ngay cả trong số những chiến binh đáng sợ nhất của Legiones Astartes, hắn ta vẫn là một nhân vật đáng sợ. Cái đầu cạo trọc của hắn được bao phủ bởi những dòng chữ nhỏ - những dòng kinh sùng đạo và giáo lý từ Quân đoàn Word Bearers. Đôi mắt hắn như những viên kim cương sắc nhọn, xuyên thấu và sáng ngời, nhìn chằm chằm vào Typhon.

Nhưng Typhon biết rõ người đàn ông này và đã cười lớn kéo người chiến binh Word Bearers lại gần, vỗ mạnh vào vai hắn ta.

"Erebus! Có tin đồn rằng anh đã chết khi chiếm giữ căn cứ thứ Năm. Tôi mừng vì đó là tin đồn sai sự thật." Typhon quay lại với những người khác và lấy lại bình tĩnh. "Erebus của Word Bearers, anh đã gặp Luther đến từ Caliban chưa?"

"Tôi chưa từng, vị First Chaplain trả lời. Hắn đưa tay ra và Luther nhanh chóng bắt lấy nó.

"Hội đồng của tôi," Dark Angels nói, lần lượt chỉ vào từng người bạn đồng hành của mình. "Thủ thư trưởng Israfael, chiến hữu Zahariel của Librarius. Đại Sư Merir Astelan. Và Lãnh chúa Cypher, phó tướng của tôi."

"Xin chào tất cả các anh . Lẽ ra tôi nên làm quen nhiều hơn nhưng tôi phải mang tin tức tới ngài chỉ huy." Erebus nhìn Luther một cách kỳ lạ rồi liếc nhìn Typhon. "Chúng ta sẽ lại nói chuyện sớm thôi, Calas."

Trước khi kịp nói thêm điều gì, vị First Chaplain đã biến mất trong bóng tối ám ảnh bởi nhóm Mournival. Typhon không thể nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra nhưng có nhiều cử chỉ và sự kích động giữa Erebus và Abaddon. Cuối cùng, Đội trưởng đội một bước sang một bên và Word Bearer đến gần Horus. Chỉ vài giây trôi qua trước khi vị Primarch bước ra ánh sáng lần nữa. Sự im lặng phát ra như một gợn sóng và trong khoảng không ồn ào, Horus nói nhanh nhưng tự tin.

"Chúng ta rất vinh dự," Horus tuyên bố.

Từ cách hành xử của ngài ấy, người quan sát bình thường có thể nghĩ rằng mọi thứ đều diễn ra như dự định. Typhon biết rõ hơn, và trong khi mọi con mắt khác đều đổ dồn vào vị Primarch, hắn nhìn thấy các sĩ quan của Mournival đang lẩn tránh khỏi các khán giả.

"Một trong những người anh em của ta sẽ sớm tham gia cùng chúng ta," vị Primarch tiếp tục. Bất chấp sự hấp dẫn của dịp này, một tiếng xì xào suy đoán sôi nổi đã nổ ra giữa các chiến binh đang tụ tập. Horus không cung cấp thêm bất kỳ thông tin nào và chuyển sự chú ý của mình sang nhóm các linh mục công nghệ của Regulus.

Vài phút sau, hệ thống truyền tin của Vengeful Spirit vang lên lời chào mừng. Typhon quay lại nhìn qua cánh cổng lớn của phòng chiến lược, nhưng tầm nhìn của hắn bị che khuất bởi các bộ giáp cồng kềnh của nhiều Terminator Luna Wolves. Hắn chỉ có thể nhìn thấy một đội danh dự gồm các cựu binh của Quân đoàn XVI đang vội vã tập hợp dưới sự chỉ dẫn của Đội trưởng Janipur. Một phút nữa trôi qua và các chiến binh đã giương cao súng bolters, reaper cannon, volkite caliver và vũ khí melta để vinh danh vị Primarch đang đến.

Người mới đến mặc giáp đen tới tận cổ, được trang trí bằng vàng đỏ và bạc sáng. Tấm giáp ngực của bộ giáp được điêu khắc thành khuôn mặt của một con mèo săn to lớn, bờm của nó tạo thành một chiếc móc cài bằng hồng ngọc dành cho chiếc áo choàng có viền trắng với bộ lông đen. Khuôn mặt ông ta nghiêm nghị, đôi mắt màu xanh lá cây đến mức đáng kinh ngạc, mái tóc dài ngang vai được buộc lại bằng một dải sắt trang nhã. Bên hông ông ta treo một thanh kiếm có chuôi hình móng đại bàng, đốc kiếm là một viên sapphire to bằng nắm tay của một người đàn ông.

Lion El'Jonson. Sư Tử của Caliban. Primarch của quân đoàn Dark Angels.

Ông ta tiến vào một mình, không có tùy tùng đi theo hay cận vệ bảo hộ phía sau, mắt không một lần liếc nhìn những lời cúi chào vinh dự dành cho ông ta. Quai hàm ông ta nghiến chặt, hai tay chụm lại thành nắm đấm. Typhon có thể cảm thấy sự căng thẳng xuất hiện, nó làm ô nhiễm bầu không khí của phòng chiến lược.

Một tiếng lẩm bẩm từ Luther đã thu hút sự chú ý của Typhon khỏi Lion. Vị chỉ huy đội Dark Angel đang nhìn chằm chằm vào chủ nhân của mình như thể một tín đồ đang đứng bẽn lẽn bên ngoài hành lang.

Lion bước vào phòng chiến lược với những sải chân dài vững chắc, xung quanh là những chiến binh bị khuất phục và hạ một đầu gối xuống như ngọn cỏ bị gió mạnh thổi rạp. Typhon cảm thấy cần phải tuân theo bản năng mà hắn không thể chống cự lại, quỵ một chân xuống sàn cùng với những người khác.

Chỉ có Horus là đứng yên, không nói gì.

Luther vội vàng đứng dậy, nhưng chưa kịp nói gì thì Lion đã giơ tay lên để ra hiệu ông ta phải im lặng. Primarch nói mà không thèm nhìn vị phó tướng của mình.

"Ta sẽ giải quyết chuyện này với ông sau."

Typhon rùng mình. Những lời nói đó vốn không nhắm vào hắn, nhưng hắn cảm nhận được sức nóng của những lời quở trách giống như sóng xung kích dội ngược từ một vụ nổ. Là mục tiêu của lời nói, Luther cúi đầu và chắp tay trước bụng.

"Người anh em của tôi, cậu đã làm được điều mà không kẻ thù nào của chúng ta từng làm được," Horus nói, giọng điệu nhẹ nhàng. "Đó là khiến tôi hoàn toàn bị bất ngờ."

Lion dừng cách Luther vài bước, mắt nhìn chằm chằm vào Horus. Typhon thấy mình đang lén lút liếc nhìn hai người họ, giữ chặt đầu như thể cử động bây giờ có thể phản bội lại sự hiện diện của mình, sơ xuất tương đương với cái chết. Xung quanh hắn, sảnh đường được bao phủ trong sự tĩnh lặng và nặng nề, mặc dù hắn biết phía bên kia đài chỉ huy vẫn đang tiếp tục hoạt động bình thường, nhưng mọi thứ như thể bị một bong bóng bao trùm lấy tất cả.

Typhon có thể cảm nhận được nỗi bất an của những người xung quanh hắn. Nỗi bất an và sự sợ hãi. Tất cả đều như là con mồi bị kẻ săn mồi phát hiện. Không nỗi sợ hãi phàm trần nào có thể làm tổn thương trái tim của một chiến binh quân đoàn, nhưng trong khoảnh khắc đó, hàng chục chiến binh của Legiones Astartes đã bị đông cứng lại bởi nỗi mong muốn kinh hoàng để được chạy đến bất cứ nơi nào khác ngoài cái nơi này.

"Invincible Reason đâu rồi, người anh em?" Horus cất tiếng "Tôi rất xin lỗi vì đã không chào đón sự xuất hiện của cậu bằng một nghi lễ đàng hoàng."."

"Tốt hơn là tôi nên đến mà không báo trước." Lion vẫn không nhìn các chiến binh của mình, "Tôi có việc phải trở lại Zaramund. Hãy tưởng tượng sự ngạc nhiên của tôi khi thấy những chiến hạm của Caliban đang nằm giữa hạm đội của Luna Wolves."

Horus dang tay ra, lời xin lỗi không thành lời.

"Tôi cần họ ngay lập tức. Đó là sự tự nguyện của các chiến binh của cậu khi họ đáp lại lời kêu gọi của tôi. Họ đã chiến đấu dũng cảm và phục vụ tốt cho Hoàng đế."

"Mạng sống các chiến binh của tôi không phải là của anh để tiêu xài như những đồng xu rẻ mạt, Horus. Mua chiến thắng bằng tiền từ những con sói của anh đi, không phải bằng các hiệp sĩ của tôi!"

Horus không bắt bẻ và Lion cũng không đợi hồi âm. Ánh mắt ngài ta hướng về Luther và các Dark Angels khác. Vị Primarch không lên tiếng, nhưng có thể thấy rõ sự tức giận của ngài, một cơn thịnh nộ khó kìm nén ẩn sau những lời nói nhẹ nhàng.

"Mệnh lệnh của ta rất rõ ràng, nhiệm vụ của ông đã được quy định rõ ràng. Ông phải ở lại Caliban. Ông không nghe lệnh ai khác ngoài ta, hãy để Hoàng đế lại cho Horus."

"Tất nhiên rồi, thưa Ngài," Luther nói.

Typhon thấy rất ấn tượng. Một người kém cỏi hơn sẽ đưa ra lý do và lời bào chữa. Người Caliban chắc chắn cũng biết bào chữa cho trường hợp của mình rằng việc đáp lại lời tổng động viên của Horus, việc duy trì sự tuân thủ tại Zaramund, vượt xa mọi mệnh lệnh thường trực và nhiệm vụ hàng ngày. Luther không nói gì để bào chữa, nhưng đón nhận cái nhìn trừng trừng của vị Primarch bằng ánh mắt kiên định. Chỉ có mối quan hệ gia đình giữa họ mới có thể tạo ra quyết tâm như vậy. Typhon đã suýt bật khóc như một đứa trẻ khi Mortarion nói với hắn rằng các Librarius là những tạo vật báng bổ ghê tởm, và hắn sẽ được gửi đến các đại đội chiến đấu ở tuyến đầu.

"Ông là cánh tay phải của ta, Luther, cũng như ta đã từng là của ông. Ta phải luôn biết cánh tay mình ở đâu. Ta không thể rời mắt đi, và rồi thấy cánh tay mình đang cầm lấy một lưỡi kiếm mà ta không hề hay biết."

"Ý muốn của ngài là mệnh lệnh của tôi, thưa ngài." Luther bắt đầu run rẩy, những lời nói đang thốt ra từ đôi môi mấp máy. "Chỉ lời nói của ngài thôi cũng là mệnh lệnh tôi trong tương lai."

"Thanh kiếm phải được tra vào vỏ, Luther. Ông sẽ trở về Caliban và ông sẽ ở đó cho đến khi ta quay lại hoặc ra lệnh cho ông. Chiến hạm của ông sẽ theo ta đến hạm đội viễn chinh. Với sự gián đoạn này đối với Zaramund, ta cần mọi chiến hạm, và ông sẽ không được sử dụng chúng nữa."

Luther trông có vẻ chán nản và nuốt khan. Ông lặng lẽ gật đầu đồng ý và đưa mắt nhìn xuống sàn kim loại.

"Hãy chuẩn bị cho chuyến khởi hành của các ngươi," Lion nói với các Dark Angels của mình. Ông ta liếc nhìn Horus lần cuối, nhếch môi khó chịu trong một giây. "Sẽ không còn lễ kỷ niệm cho sự bất tuân này nữa đâu."

Lion sải bước dài ra khỏi phòng chiến lược mà không quay đầu lại. Các Space Marine tập hợp tại đây đã được giải thoát khỏi sự hiện diện rực rỡ của Lion, họ đã có thể đứng vững và đứng thẳng sau sự ra đi của ông ta.

Typhon biết rõ rằng tín ngưỡng mà hắn đang theo đuổi, tình anh em ẩn giấu trong Quân đoàn đã không mang lại lợi ích gì cho Quân đoàn thứ nhất. Hắn ta cảm nhận được cơ hội và tiến đến bên Luther để đặt tay lên cánh tay của vị Dark Angels.

"Anh không đơn độc đâu, người anh em," hắn đảm bảo với Luther. "Những người như chúng ta biết cảm giác không hài lòng từ vị Primarch của chúng ta là như thế nào. Tôi hiểu những lời lẽ gay gắt và cũng đã từng bị phán xét."

Luther không nói gì, nhưng nhìn Typhon bằng ánh mắt thấu hiểu. Họ nhìn nhau trong vài giây trước khi Luther rời đi và nói với những người bạn đồng hành của mình.

"Chúng ta có mệnh lệnh của mình, thưa các anh em. Chúng ta phải quay trở lại Caliban, và ở đó chúng ta sẽ bị trục xuất khỏi sự hiện diện của Lion cho đến khi ngài thấy phù hợp để thả chúng ta ra."


Lion El'Jonson. Sư Tử của Caliban. Primarch của quân đoàn Dark Angels.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro