Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29 - Lãnh chúa Cypher

Caliban

Mặc dù Sảnh Decemiaal rộng lớn nhưng nó vẫn là nơi bị hạn chế cho một cuộc đọ súng và trận chiến nổ ra quá chóng vánh đã trở thành cuộc đấu tay đôi giữa những người trung thành với Luther và những người cùng phe với Belath đã bị giết. Những thanh kiếm lưỡi cưa nghiến lên trên áo giáp gốm và những con dao chiến đấu sắc bén lấp lánh dưới ánh đèn của hành lang. Găng tay bọc thép đâm vào giáp trụ và thịt. Tiếng la hét của cả đôi bên đều chói tai.

Đối với những người ở trên ban công, không thể phân biệt được bạn và thù và cuộc đấu súng ngắn ngủi từ phía trên đã chấm dứt. Luther kinh hoàng nhìn từ dưới đất, lãnh chúa Cypher bên cạnh ông với khẩu súng lục plasma và thanh kiếm năng lượng đã sẵn sàng.

Asmodeus đấu kiếm với Griffayn, vị Spear-Cast nổi tiếng chém liên tục thanh kiếm của mình vào vị Librarian, mỗi đòn đánh bị chệch hướng bởi một bức tường năng lượng tâm linh lung linh. Người psyker trả đòn rất ít, toàn bộ sức lực của hắn đang tập trung vào việc bảo vệ bản thân trước các đòn tấn công dữ dội.

Zahariel bước vào cuộc chiến với một tay cầm súng lục và tay kia cầm thanh kiếm năng lượng, sức mạnh tâm linh truyền dọc theo chiều dài thanh kiếm. Ông lơ đãng nhận ra rằng lưỡi kiếm của mình có ánh sáng ngọc bích, nơi nó từng tỏa sáng với sức mạnh màu xanh lam. Các Mystai của ông ta theo sát sau lưng, Tanderion và Vassago được trang bị những chiếc chùy giống như quyền trượng đốt cháy năng lượng tâm linh, Cartheus với một lưu tinh chuỳ lấp lánh ánh vàng và Asradael mang một thanh trường kiếm.

Sức mạnh của Caliban xoay quanh Zahariel, thu hút những người có suy nghĩ không trung thành với thế giới nơi họ sinh ra. Đối với Bậc thầy Mystai, tín hiệu rõ ràng như thể họ sơn áo giáp màu cam sáng, các Dark Angel thách thức đầy lấp lánh trong ánh nhìn thứ hai của ông.

Ông ta đâm mũi kiếm vào sườn của kẻ bất đồng chính kiến ​​gần nhất, một luồng sức mạnh tâm linh lóe lên làm vỡ tấm gốm sứ bảo vệ những chiếc xương sườn hợp nhất bên trong. Xương vỡ vụn như thể bị trúng một phát đạn Bolt, khiến mảnh nhọn dễ dàng trượt vào phổi và trái tim thứ cấp. Thở hổn hển, người Space Marine cố gắng quay lại, nhưng bị đánh gục bởi cú đánh của một người đã từng là anh em của mình, phần sau đầu của hắn bị vỡ thành một đống máu bởi những cú đánh liên tiếp.

Đối mặt với các Space Marine khác, Zahariel trao đổi ánh mắt đoàn kết ngay trước khi họ quay đi.

+Thưa Thầy!+ Lời cảnh báo tâm linh của Tanderion đến cùng lúc với lúc Zahariel chia sẻ tâm linh của người chiến hữu của mình.

Ở bàn đầu Luther đang được một trong những sĩ quan nổi dậy dẫn ra khỏi cuộc chiến. Lãnh chúa Cypher giơ khẩu súng lục plasma của mình lên. Đối với bất kỳ ai khác, hắn đang bắn vào những người liên minh với Belath. Trong khoảnh khắc tiếp theo, quả cầu plasma đập vào phần lưng lộ ra ngoài của Zahariel.

Trước khi Bậc thầy Mystai kịp phản ứng, Tanderion lao mình về phía Lãnh chúa Cypher, một tay giơ lên như muốn né đòn. Lá chắn tâm linh của hắn chỉ bắt đầu hiện thực hóa khi tia plasma chém vào mặt hắn ta, phun trào khắp mũ trụ của hắn với cơn thịnh nộ nóng bỏng.

Xác chết không đầu của người Mystai đó khuỵu một đầu gối rồi nghiêng sang một bên, phần cổ còn sót lại của hắn đang bốc khói giống như món thịt quay đã được mang đến cho các chiến binh đang dự tiệc trước đó.

Mặc dù đã đoán trước được điều đó, theo đúng nghĩa đen, Zahariel vẫn bị choáng váng trong giây lát trước cuộc tấn công của Lãnh chúa Cypher. Để hắn chết ở Northwilds là một hành động thụ động, một hành động cơ hội. Bây giờ gã Thủ Hộ Giả đã để lộ toàn bộ ý định của mình.

Zahariel biết rằng cuộc đối đầu không thể tránh khỏi được nữa. Sự hỗn loạn của cuộc giao tranh đã cho hắn ta cơ hội hạ gục đồng minh cũ của mình, giờ đây chắc chắn đã lộ diện là một đối thủ nguy hiểm.

Nhận thấy cơ hội tiêu diệt Bậc thầy Mystai đã qua, Lãnh chúa Cypher rút lui, chạy về phía một trong những lối vào của các người hầu. Điều đó thậm chí còn tốt hơn, Zahariel đã quyết định. Miễn là ông có thể đón đánh được Lãnh Chúa Cypher trước khi hắn đến được nơi tôn nghiêm với Luther.

Cuộc giao tranh đã tràn khắp hội trường và đang tiến xa hơn với tư cách đơn lẻ hay theo cặp, những người phản đối tuyên bố độc lập của Luther đã cố gắng trốn thoát vào Angelicasta, có lẽ với hy vọng tìm được những đồng minh mới.

+Theo ta, các Mystai,+ Zahariel ra lệnh, cắt qua một Space Marine khác để thoát khỏi cuộc hỗn chiến. Ông chạy theo Lãnh chúa Cypher, áo choàng bay phấp phới trên giáp của ông.

Bên ngoài hành lang là một hành lang ngắn dốc xuống và kết thúc bằng một cầu thang dốc. Zahariel gần như ngã đập đầu xuống bậc thang. Ông chộp lấy thanh ray kim loại bắt vít vào tường, trọng lượng bọc thép của ông xé toạc nó ra khỏi giá đỡ, nhưng thanh thép đủ chắc chắn để giữ ông đứng vững trong một giây.

Tiếng giày nện trên đá vang vọng từ bên dưới. Zahariel nghe thấy những tiếng hét ngạc nhiên và tiếng thét ra lệnh im lặng. Nhanh hết mức có thể, ông lao xuống, tiếng bước chân lạo xạo của những người khác ở ngay phía sau.

Đi xuống ba vòng họ tới một mái vòm bên dưới Sảnh Decemial, những cây cột gạch dày đỡ sức nặng của căn phòng rộng lớn phía trên. Một số người hầu chạy về phía họ, vẻ mặt hoảng hốt.

"Đi!" Zahariel ra lệnh cho họ, đâm thanh kiếm của mình về phía các bậc thang. Họ không cần chỉ định thêm nữa, vài giây sau tiếng bước chân của họ đã nhỏ dần ở phía sau.

"Ta có thể cảm nhận được ngươi vẫn còn ở đây," Zahariel gọi to, hình ảnh mờ ảo trong tâm trí của Lãnh chúa Cypher cách đó vài mét về phía bên phải. Các Mystai của ông tỏa ra theo hướng đó, ánh sáng nhấp nháy từ vũ khí tâm linh của họ ném ra những cái bóng nhảy múa trên sàn đất nung.

"Ngươi đã muốn đối đầu với ta. Tại sao lại trì hoãn nó lâu hơn nữa?"

Một bóng đen bay ra khỏi bóng tối phía trước, cách xa dấu hiệu linh hồn mà Zahariel đã cảm nhận được một khoảng. Một ngọn lửa màu tía liếm dọc theo thanh kiếm của Lãnh chúa Cypher khi hắn chém nó xuống sườn của Cartheus, cắt xuyên xương và các cơ quan đến tận cột sống. Người Mystai đó gầm lên đau đớn khi gục xuống, cây lưu tinh chùy rơi khỏi tay anh ta.

Lãnh chúa Cypher tiếp tục tấn công, chém thẳng vào vai của Asradael, cả hai cùng đâm vào một cây cột. Tên Hộ Vệ Giả quay đi và bị bóng tối nuốt chửng.

Zahariel vứt bỏ suy nghĩ của mình, cố gắng tìm kiếm dấu vết tâm linh do lãnh chúa Cypher để lại nhưng chỉ toàn thấy bóng tối.

"Ngươi mau cút ra đây!" ông ta gầm lên, đổ tràn đầy sức mạnh từ Caliban vào hầm tối.

Ánh tâm linh lập loè hiện ra vài chục bóng người thấp bé, đội mũ trùm đầu, đôi mắt của họ có những tia sáng đầy sức mạnh màu đỏ tươi. Họ đứng ở vùng ngoại vi, sự chú ý của họ tập trung vào các Mystai.

"Chúng ta ở cùng một phe," Zahariel lên tiếng, bắt đầu đi về phía Người Canh Gác Bóng Tối gần nhất, thanh kiếm chìa ra một bên nhưng ông ta đã sẵn sàng đỡ đòn. "Cả hai chúng ta đều phục vụ cho Caliban."

"Ngươi thì không đâu." Giọng nói đó là của lãnh chúa Cypher nhưng hắn nói như thể người đứng đầu một dàn đồng ca, một lời thì thầm của những người khác đằng sau nó và không vang vọng trong mái vòm. "Ngươi phục vụ tên tù nhân của Caliban."

"Không, linh hồn của Caliban đang bị xiềng xích, nó phải được giải thoát." Zahariel ném một ngọn lửa về phía giọng nói nhưng ngọn lửa địa ngục liền bị rút cạn và tắt ngúm trong vòng vài mét.

"Ouroboros không phải là linh hồn của Caliban. Đó là một kẻ xâm lược."

Thế giới trở nên rời rạc xung quanh Zahariel. Ông vấp ngã dù sàn nhà bằng phẳng, mất phương hướng. Những cây cột dường như vút lên cao hơn cả mái vòm của Angelicasta, mái vòm trải dài hơn cả đường chân trời. Mọi thứ đều chậm chạp, những hạt bụi và tro bụi rơi xuống từ những viên gạch treo lơ lửng, nhưng trong ranh giới giác quan của ông, thế giới quay nhanh hơn, ngày và đêm lên xuống, mỗi ngày không dài hơn một nhịp tim.

Ông bỗng lên cơn nôn mửa.

Năng lượng của Caliban tóm lấy cánh tay ông, khiến nó tự cử động không theo ý muốn của mình. Vòng kim loại chống lại thứ kim loại nạm pha lê rất chắc chắn và cũng sắc bén y như lưỡi kiếm của ông, ông đỡ lấy đòn tấn công của lãnh chúa Cypher. Zahariel đã không hề biết về sự tiếp cận của hắn ta, và giờ khi nhìn thấy kẻ thù của mình, tâm trí ông liền quay cuồng. Ở nơi từng có một chiến binh mặc áo giáp, nơi đó giờ đang có một người đàn ông mặc áo choàng làm từ vỏ cây và lá cây, một cái cây có hình dạng con người. Hơn cả một cái cây, cả một khu rừng, mái tóc xõa tung, cơ bắp của ông được cung cấp bởi sức mạnh của hàng triệu rễ cây cắm sâu...

"Lùi lại!" Chủ nhân của Mystai bộc phát cơn thịnh nộ của mình trong một vụ nổ không tập trung, một làn sóng năng lượng thuần khiết bùng nổ từ ông ta.

Gã đàn ông màu xanh lá cây đứng không cúi đầu, uốn cong những ngón tay như cành cây.

"Vẫn chưa phải là quá muộn đâu," Lãnh chúa Cypher nói với Zahariel. Đôi môi của gã đàn ông có râu mấp máy theo từng lời nói, nhưng chúng vươn đến với Zahariel từ một khoảng cách rất xa. "Hãy từ bỏ gã chủ nhân giả hiệu đó và hãy thề nguyền với Hội hiệp sĩ."

"Chẳng phải hang động đó đã mang vị hiệp sĩ đầu tiên đến nơi đây hay sao?" Zahariel cười lớn, rung động với năng lượng từ trái tim thế giới. "Đó là những Người Canh Gác. Bọn họ cần một người cai ngục cho nhà tù của họ. Hội Hiệp Sĩ không chiến đấu vì Caliban, mà là đang chiến đấu vì họ."

"Hội hiệp sĩ chính là Caliban."

"Chúng ta không phải là nô lệ của họ! Caliban, Ouroboros, sẽ giải phóng chúng ta. Giải phóng chúng ta khỏi Imperium, khỏi nỗi sợ hãi từ Horus. Hãy giải phóng chúng ta khỏi những sinh vật bên ngoài thế giới này, những kẻ lợi dụng chúng ta cho mục đích riêng của chúng. Chính ngươi mới đang phục vụ những ông chủ giả hiệu. Ta đã được khai sáng với sự thật. Lời nói của ngươi hoàn toàn vô giá trị. Họ không có quyền lực nào ngoài thứ quyền lực mà chúng ta ban cho họ."

Zahariel đứng dậy, xua đuổi tầm nhìn của gã đàn ông màu xanh lá cây, khiến Lãnh chúa Cypher trở lại hình dạng phàm trần. Hộ Vệ Giả liền tấn công vào cái kén năng lượng bảo vệ của Zahariel, những cú vung của hắn ngày càng yếu đi, càng tuyệt vọng hơn.

"Ngươi không thể tấn công trực tiếp vào ta." Zahariel phớt lờ lãnh chúa Cypher và hướng lời nói của mình vào những Người Canh Gác của Bóng Tối. "Các người hành động thông qua bọn ta, biến bọn ta thành tấm khiên và thanh kiếm của các ngươi. Nhưng ta sẽ không làm thế."

Ouroboros đập phá mối ràng buộc của nó, cầu xin Zahariel thả nó ra. Cả Angelicasta, toàn bộ Aldurukh đang biến đổi. Chỉ là một cơn chấn động, không hề giống trận động đất lớn đã đánh chìm một nửa khu vực vòng cung Northwilds.

"Ngươi đã mang nó đến đây?" Nỗi kinh hoàng khắc sâu vào từng lời nói của kẻ thù đeo mặt nạ của ông. Nỗi sợ hãi phi thực tế từng bao trùm Lãnh chúa Cypher ở Northwilds bây giờ là một luồng khí có thể sờ thấy được, bốc lên từ cơ thể Zahariel , tỏa ra một luồng nhiệt nóng bỏng.

Zahariel cảm thấy Vassago hòa nhập tâm trí của mình với ông, hợp nhất với linh hồn của Ouroboros, cung cấp năng lượng cho tâm trí của ông bằng tiềm năng tâm linh chung.

"Hãy rời khỏi đây," ông ấy nói với những Người Canh Gác. "Rời đi nếu không ta sẽ giải phóng Conqueror Worm và nó sẽ nuốt chửng tất cả chúng ta. Các ngươi không được chào đón ở Aldurukh."

Một khoảnh khắc trôi qua, vĩnh cửu và tức thì, mái vòm trở lại bình thường, được thắp sáng bởi một vài ngọn đèn thủy tinh đỏ thẫm làm bằng đá và vữa và không có gì khác. Cypher đứng trước Zahariel. Vassago và Asradael lao đến phía sau Hộ Vệ Giả.

"Thưa lãnh chúa, những Người Canh Gác của ngài đã bỏ rơi ngài rồi đấy." Zahariel bước về phía trước, cách đối thủ của mình một sải tay. Đôi mắt đằng sau tấm mặt nạ che mặt chứa đầy sự sợ hãi chứ không phải tức giận.

"Ngươi không có kiếm." Khi Zahariel nói những lời đó, năng lượng của Caliban chạy dọc theo lưỡi kiếm của lãnh chúa Cypher, biến nó thành rỉ sét rơi xuống sàn. "Cho ta xem rõ bộ mặt của nhà ngươi nào."

Những tia sức mạnh màu xanh lá xé toạc chiếc mặt nạ khỏi mũ giáp của người chiến binh. Zahariel lùi lại một bước, ngạc nhiên khi nhận ra khuôn mặt bên dưới.

"Một bí mật được giữ kín khá tốt đấy," Zahariel thì thầm. "Một thứ mà ngươi không cần phải giữ lâu hơn nữa. Ngươi quỳ gối cho ta."

Sức mạnh tâm linh xuyên qua chân của lãnh chúa Cypher, làm gãy xương trong thịt. Với một tiếng kêu đau đớn, hắn ta quỳ xuống bằng bốn chi, cúi đầu trước Zahariel.

"Ngươi đã tự nguyền rủa ... chính mình... và tất cả... Caliban," Lãnh chúa Cypher thì thầm giữa những tiếng rên rỉ đau đớn. "Ngươi không biết gì... về... cái giá... của Hỗn Mang."

"Hãy chắc chắn rằng thi thể của hắn sẽ không được tìm thấy," Zahariel nói với các Mystai của mình khi ông quay đi. "Chỉ có những hòn đá vô tri mới nhớ đến hắn ta mà thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro