Chương 20 - Griffayn của hội Firewing
Caliban
Bản thân phòng chờ của Sảnh Decemial đã lớn hơn nhiều hội trường ở Aldurukh, và sự bổ sung của các Dark Angel tụ tập bên trong nó vẫn không lấp đầy được hết không gian. Nhiệm vụ của họ vẫn đang diễn ra và vì vậy mặc dù ở trên quê hương, được bao quanh bởi các pháo đài của Aldurukh, nhưng theo sắc lệnh, mọi chiến binh vẫn được mặc áo giáp và trang bị vũ khí. Luther đã mong đợi nhiều như vậy - ông đã tin tưởng vào điều đó, ông đã tâm sự với Zahariel khi ông gây ấn tượng với Bậc thầy Mystai về tầm quan trọng của vai trò tâm linh của ông ta trong vở kịch đang diễn ra.
Các Dark Angel tụ tập thành một nhóm chỉ cách những cánh cửa lớn vài mét, tụm lại với nhau. Họ vô thức chia thành các nhóm nhỏ hơn nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng từ ban công phía trên, nơi Zahariel quan sát với Mystai bên cạnh. Họ cũng mặc áo giáp, súng và kiếm đeo ở thắt lưng.
Các sĩ quan, bốn người trong số họ ngoài Belath đều đứng gần cửa nhất và mong được vào trước. Họ ít nói chuyện với nhau và quan sát cấp dưới chặt chẽ. Thỉnh thoảng người này hay người khác nhìn lên ban công, nhưng họ ít chú ý đến những người đang quan sát họ. Viên Librarian, Asmodeus đứng cách xa các Space Marine khác một chút, vẻ mặt hắn rất tập trung.
+Đó là lý do tại sao chúng ta không thể quét bọn họ từ đây,+ Zahariel nói với những người bạn đồng hành của mình, bằng suy nghĩ thay vì lời nói. +Đừng đi chệch khỏi kế hoạch, kẻo họ sẽ biết rằng chúng ta đang thăm dò họ.+
Những người còn lại, gồm 31 người, nhóm thành ba nhóm có quy mô khác nhau. Hầu hết họ, khoảng hai mươi người đứng tách biệt khỏi các sĩ quan và lặng lẽ nói chuyện, chỉ tay về khung cảnh rộng lớn xung quanh. Zahariel có thể cảm thấy nhẹ nhõm và có cảm giác như được trở về nhà từ họ và biết rằng họ là những người được giao chỉ huy các chuyến vận tải; nhiều tuần trong warp, một mình trong cơn bão dữ dội và không biết liệu họ có thể quay lại Caliban hoặc gặp lại những người anh em của mình hay không. Họ sẽ nằm dưới sự chỉ huy của Corswain từ các Hội Hiệp Sĩ và các Chapter khác nhau. Một cách tự nguyện, có thể là vậy
+Một nhóm chiến binh kỳ lạ.+ Suy nghĩ của Vassago truyền thẳng đến Zahariel, nhưng ông cũng cảm nhận được sự chạm tới tâm trí của những người khác. +Từ bỏ cuộc chiến đang diễn ra chống lại Typhon và Death Guard của hắn để chỉ huy một đoàn quân hầu như không có vũ khí vượt qua những cơn bão tố gây cản trở trong warp.+
+Có lẽ vì sự tham vọng?+ Cartheus gợi ý.
Zahariel lắc đầu. + Không thể xảy ra. Một Space Marines đơn độc chỉ huy các đội quân bình thường. Ít có cơ hội được khen ngợi và thăng chức, ngay cả khi điều đó thể hiện lòng dũng cảm đặc biệt. +
+Có nhiều khả năng là sự bất mãn, vui mừng khi thoát khỏi ánh mắt soi mói của Quân đoàn,+ Vassago nói, suy nghĩ của hắn nhuốm một tia hy vọng rằng điều đó có thể đang xảy ra.
+Điều đó không tự động biến họ thành đồng minh,+ Asradael phản bác. +Hoặc những thứ gì đó hữu ích, dù sao đi chăng nữa.+
Zahariel càng cân nhắc điều này thì ông càng ít bị thuyết phục.
+ Ngược lại với những kẻ gây rối,+ Zahariel nói với các Mystai. +Họ phải hết sức tận tâm, tuyệt đối trung thành với Corswain và Quân Đoàn. Đủ tin cậy để đến Caliban và sau đó bắt đầu tìm kiếm hạm đội Dark Angel ở đâu đó trong thiên hà rộng lớn với một lực lượng có thể lật đổ cả một thế giới.+
+Nhưng để gửi đi những chiến binh giỏi nhất của mình?+ Cartheus hỏi.
+Hắn ta cần ba mươi ngàn chiến binh, chứ hắn không phải là cần vài chục chiến binh giỏi nhất.+
+Đợi đã, có người khác lại đến!+ Ý nghĩ thẳng thừng của Vassago đã phá vỡ mọi ý nghĩ sâu xa hơn về các Dark Angel còn lại. + Nếu ai đó nói Rừng hãy còn xanh thì tôi không tin! Không ai nói với tôi rằng Spear-Cast đã quay trở lại.+
Người chiến binh bước vào cũng mặc đồng phục như những người còn lại, nhưng có một chiếc thắt lưng dày màu đen quàng qua vai trái, che khuất những dấu hiệu bên dưới. Từ bộ quân phục còn lại, có thể biết rằng hắn ta mang cấp bậc trung sĩ, nhưng từ cách các cuộc trò chuyện dừng lại và mọi ánh mắt đổ dồn về hắn, rõ ràng là hắn có nhiều quyền lực hơn dù cấp bậc thấp hơn.
Zahariel nhận ra hắn ngay lập tức, cả về mặt cá nhân lẫn danh tiếng. Ông gọi to. "Griffayn."
Các nhóm khác ngay lập tức tự tổ chức lại, tám trong số các Space Marines tách ra để gặp người mới đến. Họ trao đổi thân mật trong vài giây và sau đó Griffayn rời đi để đứng cùng các sĩ quan bên cạnh Belath.
"Tại sao Corswain lại đuổi trung úy được bầu chọn của Firewing đi?" Vassago hỏi.
"Hắn ta đang mặc một nửa tấm vải liệm," Cartheus đang ám chỉ tấm huy hiệu bị che khuất. "Cấp bậc của hắn đang bị hủy bỏ."
"Không phải với những người anh em Firewing của hắn," Zahariel trả lời, thu hút sự chú ý của họ đến các Space Marine vừa nói chuyện với Griffayn. Họ nói chuyện nhanh với các nhóm khác, truyền đạt thông điệp này hay thông điệp khác. Một số Dark Angel khác gật đầu, trong khi một số trông mặt lạnh lùng và quay đi.
Zahariel theo dõi sự tương tác chính trị vi mô này với sự say mê, tự hỏi nó sẽ kết thúc như thế nào và điều gì đã khiến những sự rạn nứt như vậy xuất hiện và thay đổi. Câu trả lời cho câu hỏi thứ hai có lẽ đã được trả lời khi, hai phút sau khi Griffayn xuất hiện, Lãnh chúa Cypher bước vào tiền sảnh.
Người Hộ Vệ Giả đội chiếc mũ trụ được trang trí công phu, vẫn không để lộ khuôn mặt. Hắn bước sang một bên, báo trước sự hiện diện của Luther. Đại Thủ Lĩnh mặc bộ giáp năng lượng màu đen do các thợ riêng của Lion thiết kế cho ông ta, những dải băng chồng lên nhau, những chiếc giáp bảo vệ cánh tay và ống quyển được tán đinh nặng nề gợi nhớ đến những dấu hiệu ban đầu của bộ giáp Legiones Astartes. Một chiếc áo choàng bằng da với sọc trắng và đỏ treo trên vai ông ta, và các màu sắc được lặp lại trên một lá chắn hình khiên nổi bật giữa ngực áo giáp và giáp vai bên trái.
Sự xuất hiện của ông ta báo hiệu cho Zahariel rằng đã đến lúc gia nhập vào nhóm. Mystai đi xuống khi Luther sải bước băng qua hành lang để chào Belath và những người bạn đồng hành của ông ta. Khi Zahariel đi đến cuối cầu thang sắt uốn lượn, Chapter Master đã được dẫn tới sảnh chính. Các psyker đứng đợi sang một bên khi Lãnh Chúa Cypher chỉ đạo các Dark Angel còn lại đi theo các sĩ quan của họ.
Zahariel trao đổi ánh mắt với các Mystai của mình khi thành viên cuối cùng của các Space Marines của Belath bước vào phòng tiệc.
+Asmodeus sẽ ngồi với các sĩ quan, đừng cố khơi gợi bất kỳ suy nghĩ nào của họ,+ ông gửi đi, lặp lại lời cảnh báo mà mình đã đưa ra hai lần nhưng không cảm thấy có tội lỗi vì đã chỉ ra trọng tâm. + Làm việc nhẹ nhàng và trôi chảy thông qua những người khác. Nếu các cậu không thể nhận được phản hồi chắc chắn khi quét nhẹ nhàng, hãy cứ tiếp tục và tôi sẽ giải quyết vấn đề đó. Đừng cố gắng xâm nhập vào cũng đừng cố giành lấy điều không dễ dàng đạt được. +
Bọn họ nhìn ông với vẻ mặt kiên nhẫn của những tín đồ trung thành biết rõ mình phải làm gì, chịu đựng bài giảng một cách duyên dáng. Bị kích động bởi những gì có thể xảy ra trong một hoặc hai giờ tới, Zahariel không còn kiên nhẫn để đáp lời.
+Tương lai của Caliban đêm nay phụ thuộc vào chúng ta,+ ông nhắc nhở họ. + Một bước đi lạc lối, một bước đi sai lầm, và không chỉ Hội Hiệp Sĩ sẽ bị nguyền rủa - chúng ta còn đẩy cả thế giới của chúng ta vào tình trạng nô lệ vĩnh viễn. Các cậu đã sẵn sàng chưa? +
Giờ đây, vẻ ngoài của họ trở nên chân thành hơn khi họ gật đầu sẵn sàng.
+Tốt. + Ông quay lại và vẫy tay với một nhóm người hầu đang lặng lẽ bước vào, mỗi người mang một khay bạc rộng chất đầy những chiếc cốc, mỗi cốc nửa bạc nửa vàng. +Bây giờ chúng ta hãy tiếp đãi các vị khách của mình một cách đàng hoàng.+
Tiếng gầm của máy bay phản lực plasma át đi lời nói của Galedan khi hắn vội vã băng qua bãi đáp màu đen của cảng phóng. Bụi từ luồng gió mạnh của chiếc Stormbird quay cuồng xung quanh vị Chapter Master khi hắn ta đuổi kịp Astelan ở chân đoạn đường dốc.
"Đó là cái gì vậy?" Astelan hét lên hỏi.
"Một lời truyền từ Lãnh chúa Cypher," Galedan lại nói, nghiêng người lại gần hơn. "Ông ta nói rằng Griffayn có thể sẽ giữ lời thề với Hội."
""Có thể"? Đó có phải là từ chính xác mà hắn ta nói không? Là " có thể" hay là "rất có thể"?"
"Ông ta đã nói như vậy, thưa Đại Sư."
Astelan gật đầu chấp nhận tin nhắn và bắt đầu đi lên đoạn đường dốc, Galedan theo sát gót. Ông dừng lại cách đỉnh vài bước, vướng vào hai tâm trí. Trạng thái do dự này khiến ông khó chịu, một cảm giác nghi ngờ xa lạ len lỏi vào suy nghĩ của ông.
"Ta nghi ngờ điều đó sẽ làm dịu tâm trạng của Sar Luther," ông nói với Galedan. "Nếu Griffayn đồng ý ngồi vào bàn hội đồng, Belath có thể làm theo."
"Đó không phải là một điều tốt sao? Thêm nhiều chiến binh vì chính nghĩa. Chẳng phải chúng ta sẽ tránh được việc phải bắt thêm tù nhân hay sao?"
Astelan nhăn nhó, không thể nhìn thấy đằng sau chiếc mặt nạ có tấm che trên mũ trụ của ông ta. Điều bắt buộc là ông phải duy trì vị trí của mình trong vòng trong của Luther. Việc đưa Griffayn vào và có thể cả Belath đã đe dọa điều đó. Cả hai đều là người Caliban và không có thiện cảm gì với Astelan. Một người thì ông có thể kiểm soát được, nhưng cả hai thì...
Ông vội vã leo lên vài mét cuối cùng của đoạn đường dốc.
"Cậu nói đúng rồi. Ta cực lực phản đối việc bắt thêm tù nhân, Galedan. Thà chết không làm."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro