Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Date with Sakamaki

Địa điểm: Lớp học.

Yui: Fuu...... cuối cùng, ngày hôm nay cũng kết thúc......

Yui: (Hôm nay mình không có bài tập về nhà để làm sau giờ học, nên mình sẽ nhanh chóng đến xe limousine)

Yui: (Xem nào...... Mình đã lấy sách giáo khoa của mình rồi, và bây giờ là bút viết của mìnhー)

* Reiji đến lớp học *

Reiji: Komori Yui, cô có ở đây không?

Yui: Huh...... Reiji-san ?!

Yui: (Tại sao anh ấy lại đến lớp của mình...?)

Reiji: Ah, cô đã ở đây.

Reiji: Tôi đang tìm cô . Đến đây cùng tôi, làm ơn.

Yui: Huh...... "cùng nhau" là ý gì !?

Reiji: Nó có ý nghĩa. Thôi nào, làm nhanh đi.

Yui: Y-yeah......

Yui: (Reiji có vấn đề gì với mình...?)

Địa điểm: Lối ra của trường.

Yui: (Hiện tại, mình theo sau Reiji-san......)

Yui: Ah ... ... trời đang mưa ... ...

Yui: (Mình quên mang theo một chiếc ô, nhưng chúng ta sẽ trở lại trong chiếc limo vì vậy mình không cần nó.)

Reiji: Yui, cô đang làm gì vậy? Đi nào.

Yui: Huh...... chúng ta sẽ đi đâu......? Bên cạnh đó, em nghĩ rằng đây không phải là nơi để xe limousine......

Reiji: Hôm nay chúng ta sẽ đi bộ về nhà.

Yui: Huh...... đi bộ !?

Yui: (Chuyện gì sẽ xảy ra khi chúng ta đột ngột đi bộ bề nhà...?)

Yui: (Mình biết rồi, có lẽ anh ấy sắp mắng mình vì điều gì đó?)

Yui: Ah ... ... nhưng em không mang theo dù ... ...

Reiji: Không sao cả. Tôi có chuẩn bị sẵn một cái ở đây.

Reiji: Được rồi, hãy đến dưới cái dù.

Yui: Eh ... ... nhưng đó là dù của anh, Reiji-san. Em không cho rằng điều đó là đúng khi cho em sử dụng nó ... ...

Reiji:...... .Mm? Cô đang nói về cái gì vậy? Không phải rõ ràng là chúng ta sẽ đi cùng nhau?

Yui: Cùng nhau ... ... chờ đã, được chứ !?

Yui: (Điều đó có nghĩa là ... ... chúng ta sẽ chia sẻ chiếc ô!?)

Yui: * Đỏ mặt * V... Vậy...

Reiji: Nào, đi thôi.

Yui: * Ngượng * Wa......!

*...... *

Yui: (Cuối cùng, mình đã chia sẻ chiếc ô với Reiji-san......)

Reiji:...... Có gì trên mặt tôi không?

Yui: * Đỏ mặt * K-không! Không có gì!

Yui: (Chúng tôi gần hơn bình thường, bằng cách nào đó, trái tim mình đang đập rất nhanh......!)

Reiji:............

Yui:............

Yui: (Mình nên nói về chuyện gì đó, như thế này thật không thoải mái......)

Yui: Um, Reiji-san. Hôm nay có chuyện gì xảy ra sao?

Reiji: Không, không có gì đặc biệt cả. Chỉ có một thứ tôi muốn cho cô thấy.

Yui: Thứ gì đó mà anh muốn cho em xem...?

Reiji: Đúng. Đó là điều cô không thể thấy nếu cô không đi bộ.

Yui: Em hiểu rồi ...

Yui: (Điều gì mình không thể nhìn thấy nếu mình không đi bộ...?)

Yui: Mm ... ...?

Yui: (Ah ... ... những người xung quanh chúng ta đang nhìn chằm chằm vào chúng ta... ... nếu mình đi với Reiji-san thế này, thì điều đó rõ ràng ... ...)

Yui:............

Reiji: Có chuyện gì sao? Cô đột ngột dừng lại để nói chuyện.

Yui: Ah ... ... ừm ... ... Em nghĩ có lẽ khi đi với một người như em... có lẽ nó sẽ gây rắc rối cho anh, Reiji-san......

Reiji: Mm? Ahh ... ...  ý cô có nghĩa là các sinh viên xung quanh chúng ta.

Reiji: * cười khúc khích * ... ... Cô là kẻ ngốc. Cô không cần phải lo lắng về chúng.

Reiji: Không có vấn đề gì khi người khác nói, tôi chỉ muốn đi với cô.

Yui: * đỏ mặt * Reiji-san......

Reiji: Sẽ thật tuyệt nếu khuôn mặt chán nản của cô biến thành một nụ cười cười tươi...... À, chúng ta hãy tiếp tục.

Yui: Huh......?

* Thay đổi cảnh*

Địa điểm: Vườn sau (của trường)

Yui: (Nơi này...... là khu vườn...... sau trường, đúng không?)

Yui: (Mình không đến đây nhiều lắm)

Reiji:...... Điều tôi muốn cho cô thấy là chiếc giường hoa này.

Yui: * Đỏ mặt * Eh ... ...? Wow!

Yui: (Có rất nhiều bông hoa nở đẹp!)

Reiji: Những bông hoa đẹp trong khi chúng đang nở rộ với những hạt mưa, phải không?

Yui: Vâng! Em không biết có hoa nở với mưa!

Reiji: Gần đây tôi mới phát hiện ra nó.

Reiji: Tôi nghĩ về việc muốn cho cô thấy, vì vậy tôi đã gọi cho cô.

Reiji: ...... Sẽ tốt nếu cô vui vẻ.

Yui: Em rất vui, cảm ơn anh rất nhiều vì đã mang em đến đây!

Reiji: Fufu ... ... Thật tốt khi mang cô đến đây.

*tiếng chuông reo*

Reiji: * thở dài * ...... đã đến lúc rồi, huh.

Yui: Reiji-san ......?

Yui: * hắt hơi *

Reiji: Oh, cô ổn chứ? Có vẻ như ở đây có quá nhiều mưa.

Reiji: Nhanh chóng trở lại dinh thự.

Reiji: Thân thể cô hơi lạnh đấy.

Yui: Em xin lỗi ... ...

Reiji: Đừng làm mặt buồn.

Reiji: Cô có thể đến đây lần nữa. Chắc chắn, lần tới sẽ là vào một ngày nắng.

Yui: ...... Vâng!

Reiji: Được rồi, chúng ta hãy quay lại. Khi chúng ta đến nhà , tôi sẽ làm cho cô một loại kem sữa nóng.

* thay đổi cảnh*

Yui: Reiji-san, cảm ơn anh rất nhiều vì hôm nay.

Reiji: Không có gì. Điều quan trọng nhất là cô thích nó.

Reiji: "Tôi không thể tin rằng tôi phải quay trở lại dưới cơn mưa này," là những gì tôi nghĩ ... nhưng đột nhiên nó không quá tệ.

Reiji: ...... Có lẽ đó là vì cô ở bên tôi.

Yui: Huh ......?!?

Yui: *Đỏ mặt* (...... Khuôn mặt của Reiji-san quá gần ......!)

Reiji: ...... Tôi chỉ đùa thôi. Đến đây. Nếu cô tránh xa tôi, cô sẽ bị ướt.

Reiji: * Đến gần Yui hơn * Hãy đến gần tôi hơn.

Yui: * Đỏ mặt * R-reiji-san ......!

Yui: (Uhh ... ... điều này thật đáng xấu hổ ... ...)

Reiji: * thở dài * ... ... Thật không may để trả lại cô ngay bây giờ ... ...

Yui: Huh ...... Reiji-san, anh vừa nói ー

Reiji: ... .. Coi chừng!

Yui: Eh ...... Kya!?

*Tiếng phanh xe và tạt nước vào Reiji*

Reiji: ............

Yui: R-reiji-san! Anh có ổn không? Nước ướt đồng phục của anh ......

Reiji: ...... Nó chỉ thổi tôi đi. Quan trọng hơn, cô ổn chứ?

Yui: Vâng, em ổn vì anh đã bảo vệ em, Reiji-san ......

Reiji: Thật tốt. Vấn đề là ......

Reiji: Thứ làm đồng phục học sinh của tôi đầy bùn, là chiếc limousine của chúng tôi.

Yui: Uh ... ... à, đúng rồi ... ...!

Yui: (C-ai có thể ... ...)

* Shu ra khỏi xe limousine *

Yui: S-shu-san ......!?

Reiji: Shu! Tôi biết đó là anh ... ...

Shu: Này, cô ... ... tại sao cô bị phân tâm? Nhanh lên và vào đây.

Yui: Uh ... ... Em...?

Shu: Còn ai khác ngoài cô. Trời lạnh ... ... cô không thể làm điều đó một cách nhanh chóng sao?

Reiji: Shu! Anh có nghe tôi đang nói với anh không !?

Reiji: Anh làm bẩn đồng phục của tôi và thậm chí không đưa ra lời xin lỗi ... ...

Shu: * cười * Mm? Aah...... nước bắn vào cậu, huh. Nhưng tôi không phải là người lái xe.

Reiji: Đó không phải là vấn đề!

Shu: * Thở dài * ... ... Thật khó chịu ... ... Đủ rồi, cô nhanh lên và vào trong đi.

* Shu di chuyển Yui đến gần anh hơn và đẩy cô vào trong chiếc limo *

Yui: Kya ... ...!

Reiji: Đợi đã, Shu! Tôi chưa  ー

Shu: ... ... Đây là giờ của tôi, phải không?

Reiji: T...... đó là......

Yui: (......?)

Shu:...... Này, bắt đầu đi.

Reiji:......

Nơi: Bên trong xe.

Yui: (Ah...... Reiji-san đang xa hơn và xa hơn......)

Yui: Um ... ... Shu-san.

Shu:...... cái gì?

Yui: Có chuyện gì vậy?

Shu: Không có gì. Cô chỉ nên im lặng và đi với tôi.

Yui: P-phải......

Yui: (Mình hoàn toàn không hiểu chuyện gì...)

Yui: (Và trước đó Shu-san nói "đây là giờ của tôi" ... ... điều đó có nghĩa là gì ... ...?)

Yui: Um ー

Shu: * Thở dài *... ..chúng ta cuối cùng đã đến.

Yui: Eh, chúng ta đã đến đâu...?

Shu: Thật phiền toái khi giải thích nó. Cô sẽ biết nó khi cô đến.

* Shu ra khỏi xe limo *

Yui: Ah ... ... Shu-san ... ...!

Địa điểm: Trung tâm mua sắm.

Yui: (Một cửa hàng quần áo...... trông khá đắt tiền......)

Shu: À ... ... tôi để phần còn lại cho cô. Chọn quần áo mà cô thích nhất.

Yui: * đỏ mặt * Huh, b-nhưng ... ...!

Yui: (Ngay cả khi anh ấy bảo mình chọn nó ... ... mình nên làm gì? Chọn một bộ đồ đắt tiền thế này ... ... ?!)

Nhân viên bán hàng: Chào mừng. Bạn đang tìm kiếm cái gì?

Yui: Umm......

Yui: (Mình nên làm gì đây...... !?)

Shu:...... Ha...... buồn ngủ...... Này, tìm mấy bộ đồ phù hợp với người phụ nữ này.

Yui: Shu-san......

Nhân viên bán hàng: Đã hiểu. Vậy, hãy  đi đến cửa hàng này.

Yui: Y-vâng......

*...... *

Shu:...... Mm......

Yui:...... Em quay lại rồi......

Shu: * Ngáp *...... Mm? Tại sao cô vẫn mặc đồng phục học sinh?

Yui: Umm ... ... sự thật là em chưa quyết định nên chọn hai bộ quần áo nào ... ...

Shu:...... Nếu cô không biết thì cô nên mua cả hai, đúng không? Thật là phiền toái... ...

Yui: Em không thể làm điều đó với những bộ đồ đắt tiền như vậy......

Shu: Mmm ... ... người phụ nữ kì lạ.

Shu:...... Nó không quan trọng. Được rồi, quần áo nào?

Yui: Hai cái này......

Shu: * nhìn chúng *............

Yui:............

Yui: (Uhh...... Shu-san im lặng......)

Yui: (Anh ấy phải nghĩ rằng đó là một phiền toái khi chọn quần áo ー)

Shu:...... Chọn cái bên phải.

Yui: Huh?

Shu: Tôi đang nói cái ở bên phải.

Yui: Ah, cái này !?

Yui: (Thành thật mà nói, mình cũng nghĩ rằng cái bên phải là tốt hơn ... ...)

Yui: (Shu-san cũng nghĩ như vậy......!)

Shu: Sau đó mặc nó lên. ...... * Ngáp *...... buồn ngủ......

Nhân viên mua sắm: như quý khách đã chọn.

Yui: T ... ... cảm ơn rất nhiều. Nhưng nó thực sự ổn không? Quần áo rất đắt tiền......

Shu: Cô ồn ào ... ... đừng lo lắng về nó và hãy đi.

Yui: Ah, xin hãy đợi, Shu-san ... ...!

* Thay đổi cảnh *

Địa điểm: Bên trong xe limousine.

Yui: Shu-san, cảm ơn rất nhiều vì đã mua cho em quần áo đắt tiền như vậy......

Shu: Tôi đã không làm gì đặc biệt cả.

Yui: Nhưng anh đã chọn nó cho em... ...!

Yui: Um, tại sao anh lại chọn cái này......?

Yui: (Có lẽ đó là kiểu thiết kế anh ấy thích... ..?)

Shu: Lý do......?

Shu: Ahh ... ... bởi vì ngực được hở ra, có vẻ có thể uống máu dễ dàng hơn.

Yui: Ah...... đó là lý do......

Shu: Có thể có lý do nào khác không?

Yui: Không ..

Yui: (Mình xấu hổ vì bản thân mình đang đợi thứ gì đó khác...)

Shu: ... ... Cô biết

Yui: Eh, vâng !?

Shu: ... ... Cô có vui không?

Yui: Eh ... ... à, vâng ... ...!

Yui: (Mặc dù phần xấu hổ của mình giành phần nhiều hơn... ...)

Shu: Mmm ... ...

Yui: Um, Shu-san! Hôm nay ー

* Shu nằm lên đùi Yui *

Yui: * đỏ mặt * (Chờ đã, Shu-san ngủ thiếp đi trong lòng mình...... !?)

Yui: (H-anh ấy rất gần......!)

Yui: Um ... ... làm ơn tỉnh dậy... ...!

Shu: Mm...... zzz......

Yui: (Mình nên làm gì đây? Có vẻ như anh ấy sẽ không thức dậy ... ...!)

Shu:............

Yui: * đỏ mặt * (Nhưng bây giờ ... ... sẽ tốt hơn nếu không đánh thức anh ấy) * ..... *

Yui: (Ah...... có vẻ như chúng ta đã đến)

Yui: (Shu-san vẫn đang ngủ ... ... Mình không thể đi một mình được, mình nên làm gì đây ... ...)

* Kanato mở cửa xe limo *

Kanato:...... Yui-san, vậy là cô đã ở đây. Tôi đã tìm cô.

Yui: Ah, Kanato-kun ... ...!

Yui: Um, Shu-san đã ngủ rồi ... ...

Kanato: Tôi biết chỉ bằng cách nhìn vào nó. Shu! Nhanh lên và đứng lên! Đến lượt của tôi!

Yui: ("Lượt của tôi"?......)

Shu: * trên đùi Yui * Mm...... Ồn ào quá ..... Cái gì? Ahh...... Kanato......

Shu: Nếu là về người phụ nữ này, cậu chỉ nên đưa cô ấy ... ... Tôi vẫn còn buồn ngủ ... ...

Kanato: Tôi sẽ làm điều đó ngay cả khi anh không nói với tôi.

Kanato: Được rồi, Yui-san. Cô sẽ đến bên tôi.

Yui: Ah ... ... vâng ... ...

Địa điểm: Ban công của nhà Sakamaki.

Yui: (Hiện tại, chúng ta đã đến ban công ... ... sẽ có gì để làm ở đây?)

Yui: Kanato-kun ...? Anh đã mang cái gì đến thế... ...?

Kanato: Đây là thứ tôi đã sử dụng khi tôi còn nhỏ, đó là một kính viễn vọng thiên văn. Chúng ta sẽ thấy những ngôi sao với cái này.

Yui:...... sao?

Kanato:...... Cô có vấn đề gì với nó không?

Yui: Không! Tất nhiên là không!

Kanato: Tôi nghĩ nó sẽ rất vui ... ... để xem các ngôi sao.

Kanato: Giúp tôi lắp ráp nó.

Yui: (Với thực tế là một thứ mà Kanato-kun đã từng sử dụng khi còn trẻ, tôi có thể cảm thấy một nỗi nhớ ...)

*Âm thanh*

Kanato: Ah......

Kanato:...... Tôi không thể...... lắp ráp nó một cách chính xác......

Yui: Kanato-kun, anh có thể thử lắp ráp thêm một lần nữa không? Em cũng sẽ giúp!

Yui: Em sẽ giữ phần xi lanh, vậy anh có thể điều chỉnh cái giá đỡ không?

Kanato:...... Tôi hiểu rồi.

*Âm thanh*

Yui: Có phải vậy không ...?

Kanato: Đúng vậy, cám ơn cô rất nhiều. Cô đã làm tốt.

Kanato: À, hãy nhanh chóng xem nó.

Yui: Vâng!

Yui: (Lúc này, trời đã ngừng mưa và một bầu trời đầy sao tuyệt đẹp đã hình thành......!)

Yui: (Bằng cách này, chúng ta có thể thấy rất nhiều ngôi sao.)

Kanato: Cô có thể xem qua nó trước.

Yui: Thật sao...? Nếu anh cho phép... Vậy, em sẽ xem nó trước.

Yui: Uwaa......! Kanato-kun, em có thể thấy rất nhiều ngôi sao!

Yui: Ah...... những ngôi sao tỏa sáng rực rỡ đó...... chòm sao đó là......?

Kanato: * lại gần * Cái nào?

Yui: * đỏ mặt * (Wa...... Kanato-kun đang nhìn qua kính viễn vọng kế bên mình......!)

Kanato: Này, ý cô là ngôi sao nào?

Yui: Ah ... ... um, những thứ trông giống như một tam giác ... ...

Kanato: Ahh, ý cô là chòm sao đó. Tôi biết cái đó.

Yui: Eh, thật sao?

Yui: (Có lẽ anh ấy đã học chúng trước ...?)

Kanato: Hình tam giác đó được hình thành sao...... Đó là một chòm sao ngắn.

Yui:...... Huh?  Chòm sao ngắn !?

Kanato: Đúng. Và bên cạnh nó là một chòm sao chế độ la bàn.

Kanato: Và cái dưới đó...... cái tròn, là một chòm sao phồng kem.

Yui: Um ... ...

Kanato: Điều này rất tốt cho cô, bây giờ cô đã trở nên thông minh hơn.

Yui: (...... vì Kanato-kun đã gặp rắc rối để dạy mình, mình sẽ để nó như thế này)

Yui:  Cảm ơn đã dạy em, Kanato-kun.

Kanato: Fufu ... ... Không có gì.

Kanato: Yui-san, thật vui khi quan sát các ngôi sao phải không?

Yui: Eh? Phải, tất nhiên!

Kanato: ... ... Tôi rất vui.

Kanato: * di chuyển đi * Đó là chiến thắng của tôi. Fufu......

Yui: Um? Kanato-kun, anh vừa nói gì sao?

Kanato: Không, tôi không nói gì cả. Quan trọng hơn, chúng ta sẽ quan sát các ngôi sao một lần nữa chứ?

Kanato:...... Ah!

Yui: C-có chuyện gì vậy?

Kanato: Những đám mây......

Yui: Eh, mây?

Kanato: Bởi vì những đám mây đã xuất hiện, chúng ta không thể nhìn thấy các vì sao!

Yui: (À, đúng rồi ... ... Trước đó không có mây  ... ...)

Kanato: * khóc * Ugh ... ... uh ... ...

Kanato: Thật tàn nhẫn ... ... nó quá tàn nhẫn ... ...! Tôi thậm chí còn rắc rối chuẩn bị kính thiên văn...... !!

Kanato: TẠI SAO CHÚNG KHÔNG TRÁNH RA......!

Yui: B-bình tĩnh đi, Kanato-kun......!

Kanato: Không đời nào tôi có thể bình tĩnh lại được!

Kanato: Làm thế nào cô có thể làm cho khuôn mặt hạnh phúc đó !?

Kanato: Cô không thể nhìn thấy những ngôi sao với tôi nữa, cô biết không !?

Yui: Điều đó ... ... đúng ... ...

Yui: Nhưng một lúc trước, Kanato-kun đã dạy em về chòm sao. Em rất vui ... ...

Kanato: * ngừng khóc *...... Thật sao?

Yui: Vâng!

Kanato:...... Vậy thì, sau đó, cô sẽ dùng đồ ngọt cùng tôi chứ?

YuI: Eh? Vâng, chắc chắn rồi.

Kanato: Như vậy, hãy nhanh chóng đến với tôi ー

???: Cậu sẽ phải từ bỏ ý tưởng đó, Kanato-kun.

Yui: (Giọng nói đó......)

Yui:...... Laito-kun !?

Laito: Xin chào ~ Bitch-chan. Đó là Laito yêu quý của em ~, fufu.

Kanato: Laito......

Laito: Cậu không thể làm thế, Kanato-kun ~. Lợi dụng mớ hỗn độn và cố gắng lấy đi Bitch-chan.

Laito: Từ giờ trở đi là giờ của tôi.

Kanato:...... Đừng nói những điều thô lỗ như "lấy đi".

Kanato: Tôi sẽ đưa cô ấy cho cậu. ...... Sau tất cả, tôi là người sẽ thắng.

Laito: Kanato-kun khá là cạnh tranh. Nó cũng có niềm vui cho tôi.

Yui: Này, Laito-kun.

Laito: Có chuyện gì vậy, Bitch-chan?

Yui: Anh vừa nói "giờ của tôi"...... điều đó có nghĩa là gì......?

Yui: (Suy nghĩ thật tốt, mọi người đều nói gì đó tương tự)

Yui: (Liệu nó có ý nghĩa gì không ...?)

Laito: Mm? Ahh, đó là điều mà em không phải lo lắng, Bitch-chan.

Laito: Quan trọng hơn thế......

Yui: * đỏ mặt * (Wa ..... !?)

Laito: Hãy cùng làm một số điều thú vị với anh?

Yui: Những điều thú vị...?

Laito: Đúng vậy, đúng vậy. Những điều thú vị sẽ cảm thấy tốt ♪

Laito: Vậy thì đi thôi.

* Thay đổi cảnh *

Địa điểm: Phòng ăn.

Yui: Umm ... ... Laito-kun, chúng ta sẽ làm gì trong phòng ăn?

Laito: Nfu ... ... những điều thú vị. ......!

* Đẩy Yui lên bàn *

Yui: Kya...... !?

Yui: * đỏ mặt * (L-laito-kun đầy mình xuống...... !?)

Yui: Đợi đã, Laito-kun......! Đây là bàn...

Laito: Ah ~, không, cái đĩa không nên đứng dậy.

Laito: Ừm, gotcha ♪

Yui:...... Ý anh là gì với một cái đĩa !?

Laito: Em hỏi anh có ý gì? Đó là như vậy đấy. Nfu

Laito: Từ giờ trở đi em sẽ trở thành cái đĩa của anh, Bitch-chan.

Yui: * đỏ mặt * Huuh !?

Laito: Anh đang nói ~, đừng di chuyển. Nếu en di chuyển quá nhiều, anh sẽ không thể đặt bất cứ cái gì vào em.

Yui: Đặt cái gì ... ... !?

Laito: Tất nhiên ... ...

Laito: Món yêu thích của anh: mì ống.

Laito: Nhưng việc đặt chúng lên sẽ không vui. Vì vậy ... ... như thế này ... ...

Yui:............ !?

Yui: (Anh ấy đã bỏ kem...... vào miệng mình...... ?!)

Laito: Và bây giờ ~, Bitch-chan. Anh sẽ trang trí miệng dễ thương của em, vì vậy em không được nói chuyện, được chứ?

Yui:...... Mm...... !?

Laito: Và giờ hãy đặt kem lên mì ống......

Laito: Macaron với kem phủ. Nfu.

Yui: (Uhh...... bởi vì mình có kem trên miệng, mình không thể nói rõ......!)

Laito: Bitch-chan ~. Em không phải lo lắng, anh sẽ ăn nó đúng cách, vì vậy hãy thư giãn.

Yui:......!

Yui: (MÌnh không nói gì về điều đó...... !!)

Laito: Vậy ... ... cảm ơn vì thức ăn ♪

Laito:...... Mm!

Laito: Mm ... ... Anh có cảm giác rằng mì ống mà anh ăn từ miệng của em ngọt hơn nhiều so với thường lệ, Bitch-chan.

Yui:......! Đợi đã, Laito-kun! Anh đột nhiên làm một điều khủng khiếp như vậy !

Laito: huh ~? Nó không tàn nhẫn, phải không? Em thậm chí còn thích nó, Bitch-chan......

Yui: Em-em không ...!

Laito: Này, nói thật chứ? Sự thật là trái tim của em tăng tốc và thích nó, phải không, Bitch-chan?

Yui: (...... Đúng là mình đã tăng tốc tim mình...... nhưng)

Yui:...... Đó là...... vì mặt anh đã quá gần, Laito-kun......

Laito: Nếu anh không đến gần, anh sẽ không thể ăn nó, đúng không?

Laito: Mặc dù anh không có ý định hôn em như thế ~

Laito:...... Nhưng hôm nay điều đó không thể.

Yui: Huh......?

Laito: Không, không có gì. Quan trọng hơn... ...

Laito: Dường như, "không đủ để có thể trang trí miệng của mình", Bitch-chan.

Yui: * đỏ mặt * Huh !? Anh đang nói gì vậy !?

Laito: Đó là những gì được viết trên khuôn mặt của em, em biết không?

Yui: Tất nhiên là không ... ...!

Laito: Anh tự hỏi? Nhưng, Bitch-chan, đừng lo.

Laito: Lần tới anh sẽ trang trí một nơi khác với miệng của em.

Yui: (Ý anh ấy là gì với một nơi khác với miệng của mình ...)

Laito: Nfu......

* AI ĐÓ MỞ CỬA *

Subaru: ー TÔI MỆT MỎI VÌ CHỜ ĐỢI RỒI!

Laito: Ah ~, thật tệ. Tới giờ rồi, huh.

Subaru: Nhanh lên và thả cô ấy ra!

Laito: Vâng, vâng. Tôi hiểu rồi. ...... Ah, Subaru-kun.

Subaru:...... cái gì?

Laito: Sau tất cả, có lẽ tôi sẽ nói bây giờ rằng ba chúng ta có thể cùng vui vẻ, phải không?

Subaru: Ch ... ... đừng làm phiền! Ai sẽ làm điều đó?

Subaru: Này! Và cô cũng đừng ở đó mãi. Lại đây nhanh lên!

Trung tâm mua sắm.

Yui: (Chúng ta đến một nơi khác với nơi mình đến cùng Shu-san ... ... chúng ta sẽ đi đâu đây?)

Yui: (Oh...... quán cà phê này......)

Yui: Subaru-kun, nơi này......

Subaru:...... Cô có thể biết nó chỉ bằng cách nhìn vào nó.

Yui: Đúng vậy, nhưng......

Yui: (Nó đã thu hút mình kể từ khi nó được khánh thành, nhưng nó quá phổ biến, nên cuối cùng mình đã từ bỏ ... ...)

Yui: Em đã nghe từ bạn học của em rằng rất khó để đặt chỗ.

Subaru: Chuyện đó chẳng liên quan gì đến tôi cả. Đi nào.

Nhân viên: Chào mừng, chúng tôi đang đợi bạn. Mời đi lối này.

Subaru:......

Yui: (Có thể nào Subaru-kun đã đặt chỗ......?) [NT: Lợi thế vì có một người cha như Karl]

Subaru: Này, đừng bị phân tâm. Nhanh lên.

Yui: Ồ, tôi xin lỗi! Em sẽ đi.

Yui: * Đỏ mặt * (Nó có một sân hiên mở ... ... nó đẹp, nhưng có lẽ thật xấu hổ khi nhìn thấy từ bên ngoài ... ...)

Yui: Um, Subaru-kun ... ... tại sao hôm nay chúng ta lại ở đây ...?

Subaru:...... Tôi không muốn đến cửa hàng này...... nhưng phụ nữ thích những thứ này, đúng không?

Subaru: Cô có vấn đề gì không?

Yui: * Nụ cười * Em không có khiếu nại......! Vì em đã nghĩ về việc muốn đến một lúc......!

Subaru:...... * cười nhẹ * Tôi hiểu rồi.

Nhân viên: Bạn đã quyết định đơn hàng chưa?

Yui: Chúng ta sẽ gọi món gì?

Subaru: Tôi không muốn bất cứ thứ gì, vì thế hãy yêu cầu bất cứ thứ gì cô thích.

Yui: Eh ... ... vậy sao ... ...? Ummm, trong trường hợp đó ... ...

Yui: (...... À, được viết là họ đề nghị loại nước hoa quả này...... Có thể yêu cầu cái này)

Yui: Xin lỗi, tôi sẽ gọi nước trái cây này.

Nhân viên: Theo ý bạn. Xin đợi một chút.

Yui: Subaru-kun, có ổn không khi anh không gọi món gì?

Subaru: Ừ ...

Yui: Em hiểu rồi ...

Yui: (Subaru-kun không có vẻ vui lắm...)

Yui: (Thật không ổn nếu cứ như vậy)

Yui: Subaru-kun, um......

Nhân viên: Cảm ơn bạn đã chờ.

Yui: T-cảm ơn ー

Yui: * đỏ mặt * (Cái ly này...... có một ống hút gồm hai phần......! Nó dành cho hai người......)

Nhân viên: Điều này đã được thực hiện cho hai người uống cùng một lúc.

Subaru:...... C-cái quái gì với cái ống hút đáng xấu hổ này......

Yui: Vâng ... ... có lẽ họ nhầm chúng ta là một cặp đôi ... ...?

* Subaru đập vào bàn *

Subaru: C-cái gì !? Cô đang nói gì vậy ?!

Yui: B-bởi vì ... ... xung quanh chúng ta có những cặp đôi ... ...

Subaru: * đỏ mặt * Ch......

Subaru: Tôi chắc chắn sẽ không uống. Cô uống một mình đi.

Yui: Y-yeah......

Yui: (Thật là xấu hổ khi uống từ cái ống hút này cùng với Subaru-kun mà mình không thể làm được ...)

Yui: (...... Mm? ??......)

Subaru: Này, có chuyện gì vậy? Cô không hút chút nào.

Yui: Ồ, thật kỳ lạ ... ... Em đang mút ... ...

Yui:............

Yui: Đừng nói với mình ... ...

Subaru: Cái gì?

Yui: Không thể uống được nếu chúng ta không hút cả hai cùng một lúc......?

Yui: (Các cặp đôi quanh chúng ta đang uống theo cách đó ... ...)

Subaru: * Đỏ mặt *......!

Subaru: Cái quái gì thế ... ... Không đời nào chúng ta có thể làm điều đó cùng một lúc!

Yui: Nhưng có vẻ như không thể uống nó nếu không theo cách đó......

Subaru: * đỏ mặt hơn *............

Yui: (Subaru-kun không muốn làm thế, chắc chắn ... ...)

Yui: Em sẽ không nói anh phải làm điều đó ー

Subaru:...... Aahh, chết tiệt! Đưa nó cho tôi!

Yui: Eh, nhưng......

Subaru: Đừng làm phiền! Nếu tôi nói chúng ta sẽ làm điều đó thì chúng ta sẽ làm điều đó!

Subaru: Không phải là tôi đưa cô đến đây để khiến cô thể hiện vẻ mặt như thế......

Subaru: Thôi nào, nhanh lên và hút từ phía đó!

Yui: Đ...Được......

Yui: (Uhh...... Mình hiểu rồi, nhưng thật xấu hổ......!)

Subaru: Chúng ta uống ở đây đi... ...

Yui: * đỏ mặt *...... Mmm......! *...... *

Yui: Haa......

Yui: (Bằng cách nào đó, chúng tôi đã uống hết rồi, nhưng...... Subaru-kun quay sang phía bên kia và không nhìn vào đây......)

Yui: Um, Subaru-kun ー

Subaru:...... Có ngon không?

Yui:...... Huh?

Subaru: Tôi có hỏi liệu thức uống có ngon không?

Yui: Ah ... ... vâng, nó rất ngon! Vì nó được mong đợi là hương vị của một cửa hàng nổi tiếng......!

Yui: (Thực ra, thật xấu hổ đến nỗi mình không thể cảm nhận được hương vị...)

Subaru: * Biểu hiện dịu dàng * Tôi hiểu rồi. Điều này thật tốt.

Subaru: Nếu cô không nói nó ngon thì sẽ chẳng có ý nghĩa gì khi đưa cô đến đây.

Yui: Huh......?

Subaru: Cô muốn đến đây, phải không? Vậy ... ... um ... ...

Yui: (Mình chắc chắn nghĩ về việc muốn đến nhưng... ...)

Yui:...... En đã kể cho anh nghe về cửa hàng này à, Subaru-kun......?

Subaru: * cười lo lắng * Tôi thấy một tờ tạp chí trong phòng khách, bất cứ ai cũng chú ý đến nó.

Yui: (Uh ... ... chắc là, ngày nọ mình đang xem tạp chí ... ...)

Yui: Thật sự, cảm ơn vì đã đưa em đến đây, Subaru-kun......

Subaru: * đỏ mặt *......! Đừng cảm ơn tôi. Phiền phức.

Subaru: Ch ... ... này, hãy về nhà thôi. * Subaru đứng lên *

Yui: Ah, Subaru-kun, đợi một chút___

???: Chichinashi, cuối cùng ta tìm thấy cô rồi!

Subaru: Ch ... ... Hắn ta đến, huh ... ...

Yui: Ah ... ... Ayato-kun?

Ayato: Này, Subaru! Ngươi vừa mới tặc lưỡi khi ta đến, đúng không !?

Subaru: Tôi không có. Đừng có dựng chuyện. ... ... Anh đã làm gì?

Ayato: Chết tiệt, ngươi rất hỗn xược mặc dù ngươi là em trai ta. Mà, ta không quan tâm, vì ta có công việc với Chichinashi, không phải với ngươi.

Yui: E-em..... !?

Ayato: Còn ai khác ngoài cô. Này, đừng sao lãng và nhanh chóng đến đây!

* Ayato bế Yui *

Yui: * đỏ mặt * Khoan đã, Ayato-kun !?

Ayato: Tạm biệt, Subaru! Từ giờ trở đi, đó là giờ của ta.

Subaru: CH ... ...!

* Thay đổi cảnh*

Địa điểm: Park.

Yui: Ayato-kun ... ... chúng ta làm gì ở nơi này ... ...?

Ayato: Ahh? Cô hỏi cái gì? Tất nhiên là điều này. Đây!

* Ayato ném bóng cho Yui *

Yui: * bắt nó * Kya .. ... cái gì thế này? Có thể là một trận bóng rổ...?

Ayato: Không phải "có thể là", là đúng vậy đấy.

Ayato: Chơi một cuộc thi bóng rổ với ta!

Yui: Huhh !? Không thể nào.. ...!

Ayato: Tại sao là không thể? Cô có thể chơi bóng rổ với ta, hãy biết ơn!

Ayato: Bây giờ đã được quyết định, hãy bắt đầu cuộc thi!

Ayato: Nếu cô làm ta thua thì ta sẽ khen ngợi cô. Mặc dù ta nghĩ rằng điều đó là không thể. * cười khúc khích *

Ayato: Thôi nào, nhanh lên và làm một trận bóng nào!

Yui: (Tại sao lại ở một nơi như thế này ... ... nhưng Ayato-kun có vẻ vui vẻ, mình sẽ cảm thấy tệ nếu mình từ chối anh ấy ... ...)

Yui: (Mình không có đủ tự tin để có thể làm tốt ... ...)

Yui:...... Được rồi!

Yui: Vậy ... ... ở tới đây đi, Ayato-kun ... ...!

* phát ra âm thanh bóng *

Yui:......!

Ayato: * cười khúc khích * ... ... Chichinashi thực sự cuốn hút. ......!

* Ayato giật bóng từ Yui *

Yui: Waa ... ... !?

Ayato: Thật tệ cho cô, Chichinashi! Ta thắng!

Yui: Haa......

Yui: Không đời nào em có thể thắng anh, Ayato-kun......

Yui: (Ayato-kun có phản xạ tốt ... ...)

Ayato: Cái gì? Kết thúc rồi? Như thế thật là chán... ...

Ayato:............

Ayato: Không còn cách nào khác .. ... Ta biết rồi, điều này sẽ tốt hơn. ......! * bế Yui *

Yui: * đỏ mặt * Huh...... Kya !?

Yui: (Ayato-kun đang bế mình như một công chúa...... !?)

Ayato:...... Giữ chặt......!

Yui:......! Kyaaa......?!?

Ayato: Này, Chichinashi; Ta đã gặp rắc rối để bay qua bầu trời, tại sao cô nhắm mắt lại !?

Yui:  Em sợ ... ...!

Ayato: Ta đang giữ cô nên đừng sợ!

Yui:............ * mở mắt ra *

Yui: Waa ... ...!

Yui: (Cảnh ban đêm......!)

Ayato: Thế nào?

Yui: Vâng ... ...! Đó là một cảnh đêm tuyệt đẹp!

Yui: Cảm ơn, Ayato-kun!

Yui: Nhưng có lẽ chúng ta nên quay về nhà......

Ayato: Ah? Không...... * cười khúc khích *

Ayato:...... Này, Chichinashi. Có lẽ ta nên bay cao hơn vì cảnh quan đẹp.

Yui: Huh......? Ayato-ku ー

* Ayato bay lên*

Yui: Kyaaaa !?

Ayato: Haha! Thật thú vị!

Yui: * Đỏ mặt * G-geez! Đừng chơi nữa và thả em xuống ... ...!

Ayato: Cái gì? Cô muốn nói như vậy xấu? Sau đó, ta có thể cho phép cô đi xuống ngay tại đây nếu cô muốn?

Yui: Đ-Đừng làm thế ... ...!

Yui: (Nếu mình rơi xuống từ đây mình sẽ bị thương......!)

Ayato: Cái gì, nhàm chán ... ... Nhưng mà, nó cũng không giúp được gì. Ta sẽ đưa cô xuống ...

* Màn hình tối *

Yui:............

Ayato: Này, Chichinashi, cô có đang nghe không?

Yui:............ Ayato-kun......

Yui: (Ah...... mình nên làm gì đây...... bằng cách nào đó, ý thức của mình đột nhiên......)

Ayato: Chichinashi!

Yui: (Em xin lỗi, Ayato-kun, em... ...)

* Yui ngất xỉu *

Ayato: Này, Chichinashi! Tại sao cô lại ngất xỉu ......?!? Chết tiệt, cô là một người phụ nữ gây ra rất nhiều rắc rối......

*Chuông reo*

Ayato: Ch ... ... Tới giờ, huh.

*...... *

Địa điểm: Sakamaki - phòng khách.

Reiji: Ayato! Chuyện này là sao? Tại sao cô ấy lại ngất xỉu !?

Ayato: Ta không biết. Cô ngất đi đột ngột.

Kanato: Ngất đi? Ayato, đừng nói với tôi ... ... anh uống máu cô ấy? Tôi sẽ không tha thứ cho anh... ...

Laito: Ehh ~ !? Có phải vậy không, Ayato-kun? Sau đó, cậu nên đã gọi cho tôi.

Reiji: Mặc dù tôi đã nói nhiều lần rằng cậu không được uống máu cô ấy. Cậu thực sự không thay đổi......

Ayato: Im đi! Ta không có uống!

Subaru: Vậy tại sao cô ấy lại ngất đi?

Ayato: Như thể ta biết tại sao!

Shu:...... nhiều khả năng là cô ấy đã kiệt sức. Vì 6 người chúng ta.

Reiji: Có lẽ ... ... ở khía cạnh đó, chúng ta đã khiến cô ấy làm việc quá sức.

Ayato: Nếu cô ta mệt mỏi thì đó không phải lỗi của ra. Nó có nghĩa là cách làm của các ngươi thật khủng khiếp.

Laito: Mm ~...... nhưng đến lượt tôi, Bitch-chan có vẻ rất vui ~. Khuôn mặt của cô ấy hoàn toàn đỏ.

Subaru: Không phải chỉ có một mình anh vui vẻ thôi sao?

Laito: Đừng nói thế, Subaru-kun. Không phải như thế, Bitch-chan cũng đồng ý với điều đó.

Kanato: Cô ấy đã cười khi đến lượt tôi.

Ayato: * cười * Cô ấy nói với ta "Cảm ơn, Ayato-kun".

Subaru: Nếu là vậy, thì cô ấy cũng nói với tôi......!

*Reiji vỗ tay *

Reiji: Chà, dừng lại ở đó. Các cậu sẽ không biết câu trả lời trừ khi các cậu hỏi cô ấy.

Reiji: Nếu có thời gian để lãng phí cho một cuộc chiến vô lý, thì bây giờ chúng ta nên nói về một cái gì đó có lợi hơn.

Subaru: Anh có ý gì? "có lợi"?

Reiji: Làm thế nào mà chúng ta giải thích tình hình cho cô ấy sau khi cô ấy thức dậy ... ... chẳng hạn. Chúng ta phải suy nghĩ về nó.

Laito: Này, nếu là thế thì tôi có một kế hoạch tốt.

Kanato: Gì vậy?

Ayato: Khi Laito nói rằng hắn có một kế hoạch tốt, nó khiến ta rùng mình.......

Shu:...... Ta đồng ý.

Laito: Geez ~, cậu thật tàn nhẫn. Nhưng tôi nghĩ nó sẽ giúp nếu mọi người lắng nghe tôi.

Reiji: Nếu cậu nói như thế ... ...

Shu: Nói nhanh đi.

Subaru: Tôi sẽ cho anh một trận nếu đó là một kế hoạch vô nghĩa.

Laito: Mặc dù phàn nàn nhưng mọi người đều rất thích ~.

Kanato: Cậu vừa nói gì đó?

Laito: Noo, không có gì! Được rồi, tôi sẽ nói phần đầu.

Laito: Chiến lược mà Laito-kun sẽ đề xuất sẽ là ー

*...... *

* tiếng sóng biển *

Yui: (...... Mm...... oh...... chuyện gì đã xảy ra với mình vậy?)

Yui: (Nhớ lại, mình đã đi với mọi người đến những nơi khác nhau...... Mình đang bay với Ayato-kun trên bầu trời......)

Yui: (Chuyện gì đã xảy ra sau đó...?)

???: ー Chichinashi.....

Yui: (...... Mình nghe thấy giọng của ai đó...... là từ......)

Yui:...... Ayato-kun......?

* Yui mở mắt *

Ayato: Cô cuối cùng cũng tỉnh dậy.

Yui: Ayato-kun ... ... và mọi người ... ...

Yui: (N-nhân tiện, chúng ta đang ở đâu...... Đừng nói là chúng ta đang ở giữa biển...... !?)

Yui: (Chúng ta đang làm gì ở nơi này !?)

Laito: Geez, Bitch-chan. Em mãi không tỉnh dậy nên anh rất lo cho em đó~

Yui: Này, chuyện gì đã xảy ra với em...?

Reiji: Cô mất ý thức khi ở cùng Ayato. Và sau đó, cô đã ngủ cả ngày.

Yui: A-cả ngày...... !? Đ-đó là rất nhiều......

Yui: Umm, rất nhiều thứ đã biến mất, mà em không hiểu... ..

Yui: Có mối liên hệ gì với những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua không...?

Reiji: Thật vậy...... Trước khi giải thích tình hình hiện tại, chúng ta sẽ bắt đầu từ đầu.

Yui: Bắt đầu.... ...?

Reiji: Hôm đó Ayato......

Laito: "Chichinashi thích ở bên ta" là những gì cậu ta nói.

Yui:...... EH!?!

Laito: Và sau đó tất cả mọi người bắt đầu một cuộc chiến về người mà em thích dành nhiều thời gian với nhất.

Reiji: Chính xác ... ... Tôi không thể tin rằng mình bị cuốn theo một thứ như vậy. Tôi chỉ có thể nghĩ rằng tôi đã không ở trong tâm trí của tôi vào lúc đó ... ...

Reiji: Dù sao đi nữa. Chúng tôi đã bắt đầu một cuộc bàn luận về việc mọi người nên mời cô hẹn hò.

Kanato: Chúng tôi đã thực hiện một cuộc thi để xem cô thích dành thời gian với ai nhiều nhất trong một ngày......

Shu: Nhưng cuối cùng... ... tên ngốc Ayato khiến cô ngất xỉu trước khi chúng tôi hỏi cô câu trả lời......

Ayato: Này! Đừng nói như thể đó là lỗi của ta!

Subaru:...... Đó là sự thật.

Ayato: Ngươi nói gì?!

Reiji: Được rồi, được rồi. Cả hai, bình tĩnh lại.

Yui: (Vì vậy, đó là lí do ... ... Mọi người đã cố gắng để mình vui vẻ ... ...)

Laito: Và cuối cùng bọn anh đưa em đến đây khi em ngất đi.

Laito: Bọn anh đã suy nghĩ một chút.

Laito: Và như một lời xin lỗi! Bọn anh đều quyết định đền bù cho em, Bitch-chan ~

Kanato: Chúng tôi yêu cầu một chiếc thuyền cho cô, và chúng tôi thực hiện nó như một chuyến đi biển.

Yui: Một chuyến đi biển !?

Ayato: Và bữa tối sẽ được thực hiện bởi Reiji, cô biết không? Chất lượng tốt.

Reiji: Đừng nói như thể tôi là đầy tớ của cậu! Thành thật ...

Reiji: Nếu cậu còn nói quá nhiều thứ vô lý, tôi sẽ làm thức ăn của cậu tối nay chỉ là nước.

Ayato: Haa?! Đừng có đùa với ta!

Yui: (Mình không biết lý do tại sao mọi người lại hành động kỳ quái như thế ngày hôm qua ... ...)

Yui: Bằng cách nào đó, em xin lỗi tất cả mọi người ... ... Em không biết mọi người nghĩ cho em đến thời điểm đó ... ...

Subaru: ... ... Tôi không nghĩ cô phải lo lắng nhiều về điều đó.

Yui:...... Subaru-kun?

Subaru: Chúng tôi đã làm một mớ hỗn độn và chúng tôi đã buộc cô tham gia.

Laito: Đúng vậy ~. * giọng nói biến thái * Và Bitch-chan luôn quan tâm đến bọn anh bằng nhiều cách...... đúng không?

Kanato:...... Thỉnh thoảng, chúng ta có thể trả ơn.

Ayato: Thay vào đó, điều này sẽ không xảy ra nếu ta không nói gì cả. Hãy biết ơn, Chichinashi.

Shu:...... Ừm, đúng như những gì cậu ta nói. Sẽ tốt nếu cô vui vẻ.

Reiji: Tóm tắt của Shu thật khó chịu ... ... nhưng đó là sự thật.

Reiji: Không sao khi cô vui vẻ. Hôm nay là một ngày mà cô nên tận hưởng.

Yui: Mọi người, cảm ơn rất nhiều!

Reiji: * cười nhẹ nhàng *...... Cuối cùng, mọi chuyện đã kết thúc.

Ayato: ー Không, chờ đã.

Kanato: Chuyện gì vậy? Ayato.

Ayato: Cuối cùng, cô ấy thích dành thời gian cho ai? Ta đã không nghe thấy nó.

Yui: Huh......?

Laito: Đúng vậy. Nếu em không nói thì cuộc thi này sẽ không có ý nghĩa gì cả.

Laito: Này, Bitch-chan. Ngày vui nhất với ai?

Laito: Tất nhiên, anh biết đó là với anh... ... nhưng anh muốn hỏi trước.

Subaru: Haa !? Khi chuyện đó do anh tự quyết định?!

Kanato: Đúng vậy. Đừng tự mình nói.

Kanato: Khi cô nhìn thấy những ngôi sao với tôi là khi cô có nhiều niềm vui nhất, phải không? Này, không phải như vậy sao !?

Yui: Y-vâng...... thật vui...... nhưng......

Shu: * cười khúc khích * Bất thình lình đe dọa như vậy...

Shu: ... ... Này, cô không quên những gì tôi đã làm, phải không? ......

Shu: Cô dường như không hoàn toàn hài lòng ... ... vì vậy cô nên biết người mà cô nên chọn ngay cả khi tôi không nói, đúng không?

Yui: U-um......

Subaru: Này, đợi đã. Chuyện vừa xảy ra là một sự đe dọa hoàn toàn, đúng không !?

Subaru: Thành thật mà nói ... ... Tôi sẽ không quay trở lại cửa hàng xấu hổ đó ... ...

Subaru: Nhưng nếu cô nói cô muốn đi ... ... sau đó tôi có thể đi.

Yui:............

Ayato: Ngươi phiền quá đấy! Tiếp tục là kẻ thờ ơ như ngươi bình thường đi!

Ayato: Này, Chichinashi. Tất nhiên cô sẽ chọn bổn thiếu gia, phải không? Nếu cô chọn kẻ khác, ta sẽ trừng phạt cô, cô biết không?

Reiji: Thành thật mà nói ... ... Tôi không thể tiếp tục nhìn và giữ im lặng ... ...

Reiji: Nhưng kể từ khi mọi chuyện trở thành như thế này, tôi không thể giúp được gì. Cô đang lo lắng điều gì?

Reiji: Thành thật với cảm xúc của chính cô. Nếu cô làm thế, thì... cô sẽ biết bạn phải chọn ai, đúng không?

(OMG! Anh nào cũng muốn được chọn)

Yui: (Có khá nhiều điều khiến mình ngạc nhiên về cuộc hẹn của mình với mọi người ... ... nhưng mình đã rất vui)

Yui: (Vì vậy, mình không thể chọn một)

Yui: Umm ... ... Em biết rồi, mọi thứ đều thú vị ... ... nên em không thể chọn chỉ một ... ...

Yui: Em rất xin lỗi ... ...

Ayato:............

Kanato:............

Laito:...... Fuu

Subaru: Ch......

Shu:...... Haa.

Reiji: * thở dài *............

Yui: (Uhh ... ... họ không nói gì cả ... ...)

Yui: (Nhưng đây là cảm giác chân thành của mình ... ...)

Yui: Um ... ...

Reiji:...... Thành thật mà nói...... cô không thể quyết định. Vì đó là cô.

Reiji: Tôi biết ngay từ đầu rằng cô không thể chọn cái tốt nhất.

Laito: Đúng vậy, tôi cũng có cảm giác đó.

Kanato: Vậy ... ... lần này chúng ta sẽ bỏ qua nó ... ...?

Subaru: Ch...... vậy chuyện này kết thúc như thế !?

Subaru: Haa......

Reiji: Nó không tệ. Việc chính là chúng ta đã giải trí cho cô ấy.

Reiji: Sau đó, tôi sẽ bắt đầu chuẩn bị bữa tối.

Ayato: Cuối cùng là bữa tối. Ta đói... ...

Yui: Ah, Reiji-san! Em có thể giúp gì không ...?

Yui: Như một lời xin lỗi và lòng biết ơn đối với tất cả mọi người...... ít nhất là vậy.

Reiji: Tôi đánh giá cao điều đó, nhưng tôi sẽ không chấp nhận nó cho quãng thời gian này.

Reiji: Tôi đã nói với cô, phải không? Hôm nay là một ngày mà cô nên tận hưởng.

Yui: Reiji-san......

Reiji: Bây giờ, tất cả mọi người. Chuẩn bị mọi thứ nhanh chóng nào!ー

Shu: ... ... Ahh, ta sẽ để lại cho cậu nhiệm vụ của ta về thịt.

Reiji:...... Hả? Anh đang nói gì vậy? Việc mua thực phẩm là trách nhiệm của Ayato, Subaru và của anh!

Shu: Hôm nay ta đến đây vì vậy ta mệt ... ... Ta sẽ để việc mua lại cho hai người.

Shu: Ta sẽ ngủ ... ... khi cậu hoàn thành rồi đánh thức ta dậy ... ... * ngáp * ... ...

Reiji: Đợi đã! Tôi không cho phép điều đó!

Kanato: Này, Reiji. Tôi có thể nướng kẹo dẻo ở đây không?

Reiji:......! Đợi đã, Kanato! Chúng ta phải nướng rau trên vỉ nướng đó ー

* Kanato đặt kẹo dẻo lên vỉ nướng *

Reiji: Aaah! Cậu đã làm gì?

Laito: Này, tôi đã đánh bóng đủ món, nó sẽ ổn thôi, phải không?

Reiji: Mm ... ...? Cậu chưa làm đủ.

Reiji: Tôi bảo cậu cứ đánh bóng nó cho đến khi cậu có thể nhìn thấy khuôn mặt của cậu phản chiếu lên đó, phải không?

Raito: Ehh ~, chưa đủ sao? Bàn tay tôi mỏi rồi......

Yui: (Họ vẫn như thường lệ......)

Yui: (Reiji-san có vẻ đang gặp rắc rối......)

Yui: (Mm? Và ở đằng kia...... Ayato-kun và Subaru-kun đang câu cá......?)

Ayato:...... Ồ, chúng ta bắt được gì này!?

Subaru: Này! Đừng bị phân tâm! Nếu nó thực sự là một con cá, nó sẽ chạy trốn, anh biết không ?!

Ayato: Im đi! Đừng hướng dẫn ta! Nếu ngươi có nhiều thời gian rảnh, mang theo một cái lưới tới đây!

Subaru: Đừng có ra lệnh cho tôi!

Yui: (Chắc chắn, hai người đó có nhiệm vụ lấy thức ăn, nhưng ... ... sẽ ổn chứ ...?)

Yui: (Tuy nhiên......)

Reiji: Ayato! Subaru! Hai cậu đang làm gì!

Ayato: Ngươi ồn quá! Chính Subaru đã làm xổng nó!

Subaru: Đừng đổ lỗi cho tôi! Anh là người mất điều khiển cần câu và làm xổng nó!

Shu: Haa ... ... ồn ào quá ...

Reiji: Shu! Nếu anh tỉnh rồi, hãy nhanh chóng giúpー

* Âm thanh đĩa vỡ *

Laito: Reiji ~, tôi xin lỗi. Tôi đã phá vỡ một trong mấy cái đĩa của anh.

Reiji: Cậu vừa nói gì vậy !? Cái nào!?

Kanato: Chờ đã, Reiji. Làm gì đó với kẹo dẻo được rang trước.

Reiji:............

Reiji: Ahh, thật lòng! Đến đây với tất cả các người... ...!

Reiji: Cô! Tôi xin lỗi, cô có thể giúp một chút chứ?

Reiji: Vì, với tốc độ này, chúng ta sẽ không bao giờ kết thúc bữa tối.

Yui: Ah ... ... vâng, tất nhiên rồi!

Yui: (Nhưng, mình biết điều đó ... ... có lẽ điều vui vẻ nhất là dành thời gian cùng nhau)

Yui: Fufu......

Ayato: Này, Chichinashi! Đừng đứng đó và đến giúp ta!

Yui: Vâng, em đến ngay!

Yui: (Những ngày như thế này không phải lúc nào cũng xấu......!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro