Gặp anh là giông bão
Lâm Diệp cùng 3 người đàn bà kia xuống bếp nấu bữa sáng.
Cô bắt đầu trổ tài nấu nướng. Mùi thức ăn thơm phức tỏa khắp gian bếp làm 3 bà đều trầm trồ :
-Thơm thật đấy. Không chỉ xinh đẹp, nấu nướng lại giỏi nữa. Để bà nếm thử được không ?
bà Thẩm toe toét cười nhìn cô nói.
-Được ạ ! bà cứ thử đi !
Bà cầm lấy đũa giản dị nếm rồi gật đầu liên địa khen
-um..ngon thật đấy. Mùi vị lạ mà cuốn lắm.
-Đâu đâu.Tôi cũng muốn thử !
Thấy bà Thẩm khen tới tấp, bà Trương cũng nháo lên đòi thử.Vội vàng cầm đũa lên gắp :
-Ngon thế ! cháu là đầu bếp à ?
Lâm Diệp thẹn thùng nói :
-Không ạ !
-Cái này mà mang lên cho cậu chủ là cậu ưng liền luôn í !
8h sáng. Cố Doãn từ trên tầng bước xuống. Tay đang gấp tay áo sơ mi lại cho gọn, quần tây nhìn rất bảnh bao.
Bà Trương nghe tiếng chân liền chạy lên nhà trên
-Cậu chủ dậy rồi ạ ! Mời cậu xuống dùng bữa ạ !
-Được ! giờ tôi xuống đây.
Anh nhanh chóng ngồi vào bàn ăn.
Thức ăn từ từ được bày lên. Anh cầm đũa lên ăn.
Biểu cảm anh khác hẳn bởi mùi vị hôm nay rất lạ. Anh liền hỏi :
-Hôm nay ai nấu cơm thế ? Bà Trương à ?
-Không ạ !
-Vậy là bà Thẩm nấu sao ?
-Bà Thẩm đứng đấy cũng lắc đầu từ chối.
bà Trương liền chạy vào bếp dẫn Lâm Diệp ra :
-Là cô ấy nấu ạ !
Lâm Diệp đứng trước mặt anh làm anh như điên lên. Những tia máu như tràn khắp đôi mắt. Anh thổi phù miếng cơm trong miệng vào thùng rác dưới chân rồi hất đổ tất cả thức ăn trên bàn xuống đất. Chúng vỡ tanh bành làm những người ở đó giật thóp người lại đứng đơ.
Cố Doãn lại quát lên
-Ai đã dẫn người phụ nữ này vào đây hả ?
Bà Lý chân tay run rẩy hết lên đứng ra khỏi hàng :
-Cậu chủ ..là tôi đưa cô ấy tới đây ạ !
-Chưa có sự cho phép của tôi mà bà đã tự ý quyết định rồi. Có phải là trước giờ tôi nhẹ nhàng với bà quá không ?
-Cậu chủ ! tôi xin lỗi ! tôi sai rồi mong cậu tha thứ !
Bà lão vừa khóc lóc vừa khẩn xin sự tha thứ.
Thấy 1 người đàn ông lạ mặt vừa gặp đã có thành kiến với mình. Cô thực sự lấy làm lạ mà sợ hãi.
Cô bước lên ôm lấy bà Lý rồi nhìn anh nói :
- Nếu tôi đã làm gì có lỗi với anh thì tôi xin lỗi... Anh đừng có trách mắng bà ấy !
-Im miệng ! ở đây có chỗ cho cô nói chuyện sao ?
Tôi là chủ của bà ta, tôi muốn làm gì thì làm.
Người đâu lôi bà ta ra !
2 tên gác cửa liền chạy vào tách bà Lý ra khỏi cô.
Cố Doãn lấy khẩu súng dưới kệ tủ ra kéo lên kéo xuống thử.
-Anh đừng làm hại bà ấy.
giọng cô run hết cả lên khi nhìn thấy anh chĩa khẩu súng vào bà lão.
-Không phải anh ghét tôi sao ? Vậy anh cứ nhăm vào tôi đi. Tha cho bà ấy !
Nghe cô nói thế, trong đầu anh lúc này không biết bao nhiêu là ý tưởng để hành hạ cô.Anh thu khẩu súng lại
-Ý tưởng không tồi đấy ! Vậy thì bắt đầu luôn đi. Cô đi tới ăn hết từng hột cơm dưới đất đi !
Cô nhìn anh rồi nhìn những hột cơm đang chan giãi ra sàn kia thực sự rất bẩn. Cô không thể !
-Sao ? Không làm được ? Vậy để bà ta lãnh hình phạt đi !
Anh giơ cao khẩu súng lên làm cô như đứng tim lại.
Cô hét lên
-Tôi làm được ! Tôi ăn .
Cô lê đầu gối tới chỗ những hột cơm.Nhặt từng hột từng hột 1 căm chịu bỏ vào miệng nuốt.
Bà Lý nhìn thấy mà nước mắt cứ ròng ròng chảy xuống. Ai ở đấy nhìn cũng xót xa thay cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro