Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 : Mùi hương của cô rất đặc biệt

" Vâng thưa giám đốc " Tiểu An nhẹ nhàng đi tới bàn làm việc của anh . 

" Đây là kế hoạch trong tuần , cô xem đi " Mạc Tử chỉ tay vào chiếc máy tính trên bàn làm việc .

Tiểu An nhẹ nhàng cúi người , ánh mắt hướng theo ngón tay anh . Cô không biết rằng vô tình cô đã để Mạc Tử nhìn thấy làn da trắng trẻo từ cổ đến nửa ngực . Giọng anh khàn khàn : " Cô đang quyến rũ tôi đấy à "

Cô rời mắt khỏi màn hình nhìn xuống cổ áo mình . Như nhận ra sự vô tình ngớ ngẩn ấy , cô lấy tay che cổ váy , đứng thẳng người . " Thưa giám đốc , tôi .. không có ý "

Thấy Tiểu An có vẻ lúng túng , Mạc Tử tựa người vào ghế : " Tối nay công ty có cuộc gặp quan trọng với đối tác , cô sẽ đi với tôi "

- Vâng , thưa giám đốc Hàn

- Sau này , cô phải sắp xếp và báo lịch cho tôi .

- Tôi hiểu thưa giám đốc .

Từ ngoài cửa bỗng phát ra tiếng gõ , Mạc Tử chỉnh lại tư thế : " Vào đi "

Hai người đàn ông lực lưỡng khiêng chiếc bàn làm việc để vào một góc của văn phòng , theo sau còn một cô gái đưa chiếc ghế để bên cạnh . Khi xong xuôi công việc của mình ,  họ mới cúi đầu chào Mạc Tử : " Thưa giám đốc Hàn , chúng tôi đã hoàn thành công việc "

Anh nhìn rồi gật đầu , ba người họ liền hiểu ý , đi ra khỏi phòng làm việc .

Tiểu An nhẹ nhàng ngồi xuống ghế , lúc này cô mới nhìn kĩ gương mặt anh . Đúng như lời đồn , anh rất đẹp trai , sóng mũi cao , bờ môi mỏng , đôi mắt sáng . Cô nhìn anh một hồi lâu . Bắt gặp anh mắt đó , anh nhìn cô : " Làm việc nghiêm túc "

" Vâng thưa giám đốc " 

Cô không dám nhìn nữa , lật từng trang thống kê , không khí im lặng cho đến khi Mạc Tử nhìn cô " Tiểu An , pha tôi cốc cafe đen ít đường "

" Vâng , tôi sẽ làm ngay " Cô đứng dậy , mở cửa , đi ra khỏi phòng .

Cô hơi bối rối vì đây là ngày đầu cô đi làm , may mắn gặp được một " vị cứu tinh "

" Chị Linh " Thấy Lạc Linh vừa bước ra khỏi thang máy , cô vội vàng chạy tới .

" Tiểu An , em cần chị giúp gì sao "

" Giám đốc muốn em đi pha cafe nhưng ngày đầu đi làm , em không biết nên pha ở đâu nữa "

" À ! Em tới chỗ quầy nước của công ty ở tầng một , rồi tới đó , em bảo người ta pha cho là được "

" Cảm ơn chị , em đi ngay đây "

" Gặp lại sau " Lạc Linh mỉm cười .

Tiểu An bước ra thang máy , tìm một lúc mới thấy quầy nước , cô gọi một ly cafe đen ít đường . Chừng 10 phút sau , một người con trai trạc tuổi cô . Bưng ra ly cafe , mỉm cười thân thiện .

- Cô mới vào làm ở đây sao

- Vâng tôi mới đi làm hôm nay

- Tôi có thể làm quen với cô không ?

- Tôi là Quan Tiểu An , thư ký của giám đốc Hàn 

- À , Tôi và Vũ Thiên , bartender ở đây .

- Bây giờ tôi có việc rồi , hẹn anh nói chuyện khi khác

- Đó là vinh hạnh của tôi.

Cô bưng tách cafe bước vào thang máy . Cô nhẹ nhàng bước ra , đi tới phòng làm việc , cẩn thận gõ cửa . " Vào đi "

Cô bưng tách cafe để lên bàn " Mời giám đốc "

Anh quên không dặn cô bỏ đá vào cafe mà không cầm chiếc đĩa phía dưới lên , do hơi bất ngờ , tách cafe rơi xuống quần an rồi vỡ tan trên sàn nhà : " Sao không gọi cafe đá , cô định ám sát tôi sao "

Cô hốt hoảng chạy tới , cầm chiếc khăn giấy đưa cho anh . Anh nhìn cô , khuôn mặt vẫn tức giận " Lau cho tôi "

Cô lấy khăn giấy các chỗ bị ướt trên đầu gối anh , anh vô tình ngửi thấy mùi hương của cô , mùi thơm mà anh cứ muốn ngửi mãi : " Cô dùng mùi nước hoa gì vậy ? "

Cô nhìn anh , cố nặn ra nụ cười : " Chỉ là loại nước hoa bình thường  "

" Thôi được rồi , cô thu dọn đống ly vỡ này đi "






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro