Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Về nhà

Luôn lo lắng Haunter có bại lộ không làm Lance công tác mà đầu óc lên mây, vừa làm vừa nghĩ cách để Haunter trở về.

"Ta đã trở về!" Lance mở cửa phòng, hô lên báo cho các pokemon, nhưng mà các tiểu khả ái trước đây luôn đón hắn ở cửa phòng khi hắn về lúc này lại không thấy đâu.

"Khâu Bảo, Eevee, Chansey?" Lance vừa đi qua huyền quan để vào phòng khách vừa gọi tên các pokemon.

"A!"

Lance đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi, đứng thẳng bất động ở cửa phòng khách. Trong phòng khách, Iron Man đứng trước ghế sô pha, một đôi ánh mắt nhìn chằm chằm hướng Lance, hơn nữa cánh tay sắt cũng giơ về phía Lance.

Lance sợ đến chân mềm nhũn suýt ngồi bệt xuống đất.

"Cái này, Stark tiên sinh, ngươi hã ynghe ta giải thích đã..." Lance lấy tay đỡ tường để cho mình đứng thẳng, một tay giơ lên trước mặt, ý nghĩ đầu tiên của hắn là các pokemon trong nhà bị phát hiện sao? Hay là chỉ có Haunter bị phát hiện thôi?

"Ta... Ta..." Lance muốn giải thích mà không biết nói gì cho phải, đúng lúc này...

"Pikachu ~?" Khâu Bảo đột nhiên nhảy ra từ sau bộ giáp Iron Man, sau đó bò lên đầu Iron Man, đạp móng béo không hiểu nhìn Lance.

Lúc này Eevee cũng đi ra từ sau ghế sô pha, khéo léo gọi Lance: "Eevee ~"

"Ha ha ha ~ Haunter!" Haunter cười lớn nhô đầu ra từ ngực Iron Man, nhăn mặt làm mặt quỷ với Lance.

"Haunter!" Lance kinh ngạc mở to hai mắt, lúc này hắn mới phát hiện, Iron Man đứng đối diện không động đậy.

"Lẽ nào đây chỉ là một bộ giáp thôi sao?" Lance đi tới, gõ bộ giáp một cái, Pikachu thuận thế bò từ đầu bộ giáp sang vai Lance.

"Haunter ~" Haunter xông ra khỏi bộ giáp, sau đó bay quanh Lance một vòng, rồi lại bay vào phòng bếp.

"Nhưng sao Haunter có thể tìm tới nơi này được nhỉ?" Lance nghi ngờ nghĩ, chẳng lẽ là do màn hình?

Thế nhưng bản thân mình vẫn ở trong cửa hàng mà, nếu Haunter tìm tới thì cũng phải đến cửa hàng chứ.

"Pika ~ chu, Pika!" Pikachu nhảy lên ghế sô pha hoa tay cho Lance nhìn, chỉ chỉ Eevee, lại chỉ chỉ phòng bếp, lại dùng móng béo nhéo mặt mình bắt chước hình dạng của Haunter.

"Pi----Ka!" Pikachu kéo dài thanh âm, đầu tiên đưa hai móng béo ra, sau đó từ từ hợp lại, ba kỷ một tiếng hợp lại cùng nhau.

"Khâu Bảo, ngươi muốn nói các pokemon đi ra từ màn hình có thể cảm ứng lẫn nhau sao?" Lance suy nghĩ một chút, vuốt cằm say tư.

"Pikachu ~" Pikachu nhảy lên một chút, cho Lance một ngón tay cái, lại gật đầu: "Pika Pika ~"

Lúc này, Chansey bưng đĩa ăn từ trong phòng bếp đi ra, Haunter bay theo phía sau nó.

"Vất vả ngươi rồi, Chansey!" Lance nói với Chansey, phát hiện màu hồng nhạt trên người nó lại đậm hơn một ít.

"Lucky!" Chansey cười để đĩa lên bàn, Haunter lập tức ngồi vào bàn ăn.

"Chờ chút!" Lance vừa muốn đi qua ngồi vào bàn ăn, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, đứng thẳng bất động tại chỗ, đầu ca ca chuyển sang nhìn bộ giáp của Iron Man ở một bên.

"Ha... Haunter, ngươi có thể nói cho ta biết làm cách nào ngươi mang bộ giáp của Iron Man về đây được sao!!!"

Lance vẻ mặt cầu xin nói: "Ngươi đừng ăn nữa, trả lời ta trước đi!" Hắn đều gấp sắp quỳ xuống đất đây.

Haunter ngẩng đầu lên từ cái đĩa của nó, nhìn Lance đang "tuyệt vọng" nhìn nó.

"Haunter?" Haunter bay qua, ôm lấy bộ giáp của Iron Man biểu diễn một lần cho Lance xem, từ tường xuyên đến trong phòng, lại từ trong phòng xuyên trở về.

"Haunter!" Haunter buông bộ giáp, biểu thị nó chính là làm như vậy.

Lance lấy tay vỗ bộp vào trán mình: "Không... vấn đề là, lúc ngươi ôm bộ giáp bay đi có bị ai nhìn thấy không?"

Bây giờ trở lại còn kịp sao?!

"Haunter!" Haunter cười đắc ý gật đầu, vươn móng vuốt vẽ một vòng lớn! Rất nhiều người nga!

Xem hiểu ý của Haunter, lần này Lance là thật mềm nhũn chân, quỵ trên sàn nhà với tư thế quỳ lấy đầu để đất, bất động.

"Pi ~ Ka?" Pikachu đi tới, nghi hoặc nhìn Lance, vươn móng béo chọt chọt đầu Lance, Lance không nhúc nhích chút nào.

Pikachu trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, xoay người mở ra hai tay nói với Eevee: "Pikachu ~ Pi!"

"Eevee ~" Eevee đi tới dùng đầu chạm đầu Lance.

"Haunter!" Haunter mới mặc kệ cái này, giải thích xong lại nhẹ nhàng lăn trở về ăn cơm của nó.

"Chúng ta chạy trốn đi!" Lance đột nhiên bật dậy, dọa Pikachu và Eevee nhảy dựng.

"Pika!" Pikachu bị hành động đột nhiên của Lance dọa đến lui về phía sau một bước, ngã ngồi trên mặt đất.

Lance thuận tay ôm lấy Pikacu, sờ sờ móng béo của nó, đem nó đặt lên đùi, sau đó cũng bế Eevee lên đùi bên kia, ngồi trên sàn nhà tự hỏi.

"Vấn đề bây giờ là, tuy rằng bọn họ thấy Haunter nhưng họ cũng không biết Haunter ở nơi nào, cũng không phát hiện chúng ta..." Lance an ủi nghĩ, nếu không qua thời gian dài như vậy, họ đã sớm tìm đến đây rồi.

Tony: Cũng không phải, chỉ là có việc đột xuất trì hoãn, nếu không đã sớm tìm đến...

Còn không biết mình đã bị phát hiện nên Lance an tâm vỗ vỗ ngực, để mình thả lỏng một chút, cùng lắm thì dọn nhà thôi.

"Về bộ giáp Iron Man này thì..." Mắt Lance đột nhiên sáng ngời; "Có thể bảo Haunter trả lại, hay để ở chỗ khác cũng được!"

Trong lòng yên lặng nói xin lỗi với Stark tiên sinh, Lance quyết định có thời gian sẽ để bộ giáp Iron Man ở nơi dễ bị người phát hiện, như vậy Stark tiên sinh có thể lấy bộ giáp về rồi.

Sau khi nghĩ xong, Lance có chút yên lòng, ôm Pikachu cùng Eevee qua ăn cơm đi.

Sau dó ngày thứ hai đi làm, Lance còn muốn xin nghỉ sớm một chút để cùng Haunter mang bộ giáp ra ngoài thả.

Nhưng mà ý nghĩ này của Lance đã định trước là không thực hiện được.

Đường phố luôn bình yên lúc này lại đột nhiên hỗn loạn cả lên, ầm ĩ vang lên tiếng còi ô tô hòa lẫn tiếng người thét chói tai.

Lance cùng Delma tiên sinh ở trong cửa hàng hai mặt nhìn nhau, nghe âm thanh huyên náo bên ngoài, còn có thể nhìn xuyên qua cửa kính thấy nhiều người bắt đầu chạy, vừa chạy vừa ngẩng đầu nhìn bầu trời, thần sắc hoảng loạn.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy?" Delma tiên sinh vừa nói vừa mở cửa đi ra ngoài, Lance cũng nghi ngờ theo sau.

Đi ra ngoài, hai người đồng loạt thấy được một hố đen to lớn trên bầu trời, còn có... quái vật xuất hiện không ngừng từ trong hố đen đó.

"Người... người ngoài hành tinh!" Delma tiên sinh kinh hoảng đỡ cửa kính nhìn về phía những quái vật kia.

Mà lúc này có rất nhiều quái vật ngoài hành tinh đáp xuống mặt đất.

Lance hoàn toàn bị tình huống này làm ngây người, thế nhưng hắn rất nhanh thì phản ứng lại.

"Cửa hàng trưởng, mau tìm chỗ trốn đi" Lance lôi kéo cánh tay Delma tiên sinh nói.

"Tốt... Tốt!" Delma tiên sinh luống cuống gật đầu, vừa muốn rời đi với Lance lại nhớ chợt nhớ đến: "Murphy! Murphy còn ở trong cửa hàng!"

"Ta vào ôm nó ra đi!" Lance nhanh chóng chạy vào trong cửa hàng bế Murphy ra ngoài, Delma tiên sinh lập tức ôm lấy Murphy vào lòng, sau đó cùng Lance chạy khỏi nơi này.

Sau đó sức người dù sao cũng không thắng được sức máy, càng ngày càng nhiều quái vật nhảy xuống mặt đất từ phi hành khí, bắt đầu tấn công nhân loại.

"Mau tránh ra!" Lance tinh mắt nhìn thấy một nam sinh ngã xuống đất, mà trước mặt hắn có một quái vật giơ vũ khí định bắn hắn.

"Phanh" một tiếng, Lance chạy tới dùng chân đạp ngã quái vật, sau đó bât dậy lôi kéo nam sinh chạy: "Chạy mau!" Hắn đá với sức lực như vậy không đủ để bị thương quái vật.

"Lance, cẩn thận phía sau!" Âm thanh kinh hoảng của Delma tiên sinh vang lên từ phía sau.

Lance quay đầu lại liền thấy quái vật vừa bị hắn đá ngã kia đã đứng dậy, giơ lên vũ khí, chùm tia sáng từ vũ khí đã tụ lại, chỉ đúng hướng hắn.

Lance chỉ kịp đẩy nam sinh kia ra, nhắm mặt lại không kịp né tránh.

"Oa! May là kịp!" Âm thanh mềm mềm vui sướng vang lên bên tai Lance, Lance chỉ cảm thấy mình như bị vật gì kéo lại, sau đó vèo một cái bị kéo đến một bên.

Lance trợn to mắt lên liền nhìn thấy người tự xưng là SPider Man kia nháy mắt với hắn nói: "Cẩn thận một chút! Lance, nhanh chóng tìm chỗ trốn đi!"

Sau đó hắn buông Lance ra, nhảy lên vọt về phía đám quái vật kia, đá chúng ra xa mấy mét.

"Thật là lợi hại..." Lance mở to mắt, sau đó mới kịp phản ứng lại: "Hả, sao hắn lại biết tên của ta!"

"Lance, nhanh chóng lại đây mau!" Delma tiên sinh dùng tay ngoắc gọi Lance.

Không kịp suy nghĩ gì khác, Lance bật dậy chạy tới, xung quanh còn có rất nhiều người đang chạy trốn như hắn, mỗi người đều kinh hoảng cực kì, những người bình thường này căn bản không có sức đánh trả lại đám quái vật kia.

"Iron Man, là Iron Man!" Một người trong đó ngạc nhiên chỉ lên bầu trời.

"Là những thành viên Avengers, họ tới rồi!" Mọi người lộ ra sắc mặt vui mừng.

Lance ngẩng đầu, nhìn bộ giáp màu đỏ kim bay qua không trung, mang đi một làn sóng quái vật.

Lance đột nhiên dừng bước lại: "Cửa hàng trưởng, ngươi tìm chỗ nào đó trốn cho thật tốt đi!"

"Lance! Lance, ngươi muốn đi đâu?" Delma tiên sinh kinh ngạc nhìn Lance xoay người rời đi.

"Cứu người!" Lance cũng không quay đầu lại nói.

"Ai nha!" Delma tiên sinh ở phía sau hắn ôm Murphy lo lắng: "Ngươi cứu ai a? Ngươi cũng không phải thành viên của Avengers, lại không có năng lực!" Delma muốn chạy tới kéo Lance lại, nhưng đoàn người chen lấn xô đẩy kinh quá, cuối cùng hai người càng ngày càng cách xa, thân ảnh của Lance rất nhanh đã không thấy tăm hơi.

"Nhanh chút tìm thấy các pokemon!" Lance tránh né những quái vật kia, trốn sau một chiếc ô tô, muốn tìm cách tiến lên.

"Captain, Stark, ta phát hiện người tên Lance kia." Natasha đè xuống ống nghe điện thoại nói với các đồng đội, nhìn người đang trốn sau xe kia.

"Bên cạnh có Haunter không?" Clinton đứng trên đỉnh một ngôi nhà cao tầng, vừa bắn tên vừa hỏi.

"Hiện nay còn không có!" Natasha đá một quái vật đi nói.

Tony ở trong bộ giáp nhíu mày nói: "Mặc kệ hắn muốn làm gì, Natasha, việc khẩn cấp bây giờ là những quái vật kia!"

"Đã rõ!" Natasha lại liếc nhìn Lance một cái rồi rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro