Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ĐI THEO NHỮNG ƯỚC MƠ

Bài Học Cuộc Sống

Đăng ký nhận thông tin về bài đăng

ĐI THEO NHỮNG ƯỚC MƠ

đăng 00:07 25-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

Có hai anh em sống trên tầng 80 của một chung cư cao ngất. Một ngày kia về nhà sau giờ làm việc, họ choáng váng khi nhận ra thang máy của chung cư bị hư; họ buộc phải leo bộ lên căn hộ của mình.

Sau khi vất vả lên đến tầng 20, thở hổn hển và mệt mỏi, họ quyết định để những túi xách của mình lại đó và sẽ quay lại lấy vào ngày hôm sau. Khi lên đến tầng 40, người em bắt đầu lầm bầm và sau đó cả hai cãi nhau. Họ vừa tiếp tục những bước chân nặng nề của mình, vừa cãi nhau cho đến tầng 60. Bỗng họ nhận ra rằng mình chỉ còn 20 tầng nữa thôi. Họ quyết định ngừng cãi và tiếp tục leo lên trong sự bình an. Họ yên lặng leo lên và cuối cùng cũng đến được căn hộ của mình. Đến nơi họ mới phát hiện đã để chìa khóa nhà trong những túi xách đã để lại ở tầng 20.

Câu chuyện này cũng tựa như cuộc đời chúng ta … Nhiều người trong chúng ta sống trong sự kỳ vọng của cha mẹ, thầy cô và bạn bè khi còn bé. Chúng ta hiếm khi thực hiện những gì mình thật sự muốn, luôn ở dưới rất nhiều áp lực và sự căng thẳng đến nỗi đến năm 20 tuổi, chúng ta mệt mỏi và quyết định vứt bỏ gánh nặng này đi.

Chúng ta sống một cách năng nổ và có những ước mơ lớn. Nhưng khi đến 40 tuổi, chúng ta bắt đầu đánh mất tầm nhìn và những giấc mơ của mình, cảm thấy không thỏa mãn và bắt đầu phàn nàn, chỉ trích. Đến tuổi 60, chúng ta nhận ra mình không còn nhiều thời giờ nữa để phàn nàn và chúng ta bước đi trong sự bình an, thanh thản. Chúng ta nghĩ không còn điều gì làm mình thất vọng nữa. Và rồi chợt nhận ra rằng không thể nào ngơi nghỉ trong sự bình an vì chúng ta còn những giấc mơ chưa thực hiện được - những giấc mơ mà chúng ta vứt bỏ cách đây 60 năm.

Vậy ước mơ của bạn là gì?

Hãy đi theo những ước mơ của mình để không phải sống trong sự tiếc nuối.

CHO NGÀY HÔM NAY

đăng 19:48 24-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

Có hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng.

Một là ngày hôm qua, với những sai lầm, những âu lo, những tội lỗi, những thiếu sót ngớ ngẩn, sự nhức nhối và những nỗi đau. Ngày hôm qua đã đi qua. Mọi tiền bạc trên đời này cũng không thể đem ngày hôm qua quay trở lại. Chúng ta không thể huỷ bỏ một hành động mà chúng ta đã làm cũng như không thể nào xoá đi một ngôn từ mà chúng ta đã thốt ra. Ngày hôm qua cũng đã đi xa rồi.

Còn một ngày nữa mà chúng ta cũng không nên lo lắng, đó là ngày mai với những kẻ thù quá quắt, gánh nặng cuộc sống, những hứa hẹn tràn trề hi vọng mà việc thực hiện thì tồi tệ. Mặt trời của ngày mai sẽ mọc lên hoặc là chói lọi hoặc là khuất sau một đám mây, nhưng dù gì thì nó vẫn sẽ mọc lên. Và ngay trước khi nó mọc lên vào ngày mai chúng ta vẫn chẳng có mối đe dọa nào, bởi lẽ nó vẫn chưa được sinh ra cơ mà.

Vì vậy, chỉ còn một ngày duy nhất - ngày hôm nay - Bất cứ ai đều phải đấu tranh để sống dù chỉ một ngày. Thật ra chẳng phải những gì trải qua ngày hôm nay khiến chúng ta lo lắng, mà đó chính là sự hối tiếc về những gì đã xảy ra ngày hôm qua và những lo sợ về những gì ngày mai có thể đem đến.

BÀI HỌC LEO NÚI

đăng 19:43 24-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

Cùng là leo núi, có người vừa leo vừa nhìn phong cảnh bên dưới; có người xác định mục tiêu, đầu không quay lại, hăng hái gắng sức leo thẳng một mạch. Người trước tuy leo không được cao, nhưng có được niềm vui leo núi; người sau cố nhiên có thể leo tới đỉnh đúng lúc, thưởng thức cảnh hùng vĩ núi non trập trùng, nhưng cũng có thể nửa đường mệt mỏi, hay tuy có thể leo tới đỉnh, nhưng cảnh chiều đã tàn, chẳng nhìn thấy gì cả.

Cuộc đời con người cũnggiống như leo núi, có người ham muốn không lớn, bước đi chậm rãi, tuy không thể có thành tựu kiệt xuất, nhưng hưởng thụ được niềm vui cuộc sống. Có người lý tưởng cao rộng, nhưng năng lực không đủ, kết quả là bỏ phế giữa chừng, chí lớn không thành. Có người ý chí kiên định, cố nhiên đạt được lý tưởng nhưng lúc đó tuổi đã cao sức đã yếu. Chỉ có rất ít người vừa có hoài bão lớn lao, vừa có lòng can đảm, trí thông minh siêu việt và một thể lực dồi dào thì mới có thể leo thẳng một mạch tới đỉnh, nhìn xuống những mỏm núi đang chúc mừng bên dưới, thưởng thức cảnh đẹp bao la nghìn dặm.

Hãy xem xét qua năng lực bản thân mình trước đã! Khi đang leo nên thỉnh thoảng nhìn xuống bên dưới, hưởng thụ một chút niềm vui trong sự bận rộn, tránh đến cuối cùng lại chẳng có được gì cả.

Điều đó rồi cũng qua đi

đăng 19:42 24-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

Một ngày nọ, vua Salomon bỗng muốn làm bẽ mặt Benaiah, một cần thần thân tín của mình. Vua bèn nói với ông: "Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một chiếc vòng để đeo trong ngày lễ và ta cho ông sáu tháng để tìm chiếc vòng đó".

Benaiah trả lời: "Nếu có một thứ gì đó tồn tại trên đời này, thưa đức vua, tôi sẽ tìm thấy nó và mang về cho ngài, nhưng chắc là chiếc vòng ấy phải có gì đặc biệt?".

Nhà vua đáp: "Nó có những sức mạnh kỳ diệu. Nếu kẻ nào đang vui nhìn vào nó sẽ thấy buồn, và nếu ai đang buồn nhìn vào nó sẽ thấy vui". Vua Salomon biết rằng sẽ không đời nào có một chiếc vòng như thế tồn tại trên thế gian này, nhưng ông muốn cho người cận thần của mình nếm một chút bẽ bàng.

Mùa xuân trôi qua, mùa hạ đến nhưng Benaiah vẫn chưa có một ý tưởng nào để tìm ra một chiếc vòng như thế.

Vào đêm trước ngày lễ, ông quyết định lang thang đến một trong những nơi nghèo nhất của Jerusalem. Ông đi ngang qua một người bán hàng rong đang bày những món hàng trên một tấm bạt tồi tàn. Benaiah dừng chân lại hỏi: "Có bao giờ ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc đeo nó quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi nỗi buồn không?". Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên một chiếc vòng giản dị có khắc một dòng chữ. Khi Benaiah đọc dòng chữ trên chiếc vòng đó, khuôn mặt ông rạng ngời một nụ cười.

Đêm đó toàn thành phố hân hoan, tưng bừng đón mùa lễ hội. "Nào, ông bạn của ta - vua Salomon hỏi - ông đã tìm thấy điều ta yêu cầu chưa?". Tất cả cận thần có mặt đều cười lớn và cả chính vua Salomon cũng cười.

Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Benaiah đưa chiếc vòng ra và nói: "Nó đây, thưa đức vua". Khi vua Salomon đọc dòng chữ, nụ cười biến mất trên khuôn mặt vua. Trên chiếc vòng đó có khắc dòng chữ: "Điều đó rồi cũng qua đi".

Vào chính giây phút ấy, vua Salomon nhận ra rằng tất thảy những sự khôn ngoan, vương giả và quyền uy của ông đều là phù du, bởi vì một ngày nào đó ông cũng chỉ là cát bụi...

Bình luận của khatvong:

Điều đó rồi cũng qua đi. Đúng vậy, thời gian làm cho hạnh phúc bớt đi hạnh phúc và đau khổ bớt đi đau khổ. Câu chuyện này chính là ví dụ minh hoạ cho luật cường độ giảm dần theo thời gian.

Luật cường độ giảm dần theo thời gian phát biểu như sau: Một hạnh phúc cho dù lớn đến đâu thì ngày hôm sau cũng bớt cảm thấy hạnh phúc đi rồi. Một đau khổ cho dù lớn đến mức nào thì ngày hôm sau đau khổ đó cũng được cảm thấy dịu bớt đi.

Luật này rất lạnh lùng. Hiểu một cách nôm na đây cũng là quy luật của sự nhàm chán. Nó làm cho tất cả mọi thứ trên cuộc đời này đều bị "san bằng" qua thời gian. Lạm bàn một chút, hiểu về luật này chúng ta sẽ hiểu vì sao một vẻ đẹp cho dù lộng lẫy đến bao nhiêu sẽ đều bị bớt đẹp đi qua thời gian và ngược lại một nét xấu cho dù có xấu bao nhiêu thì cũng bớt xấu qua thời gian.

Hiểu được luật này sẽ làm cho chúng ta trở nên điềm đạm hơn. Vì sao? Vì nếu chúng ta đang vui vẻ hạnh phúc chúng ta sẽ hiểu rằng sự hạnh phúc đó sẽ không tồn tại mãi. Nếu chúng ta đang đau khổ, sự đau khổ đó cũng sẽ không tồn tại mãi.

LÂU ĐÀI TRÊN CÁT

đăng 19:38 24-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

Mặt trời rực rỡ. Trên bãi biển, một cậu bé cắm cúi xúc cát đổ vào chiếc xô nhỏ đặt bên cạnh. Khi chiếc xô đầy cát, cậu bé úp ngược nó xuống mặt cát. Nhấc chiếc xô ra và cậu bé đã có một toà nhà tròn xoay bằng cát.

Tuy nhiên, trí tưởng tượng của một cậu bé không chỉ dừng lại ở một ngôi nhà hình tròn. Cậu bé đào những rãnh nhỏ xung quanh ngôi nhà làm hào bảo vệ. Những chiếc nắp chai và vỏ ốc trở thành những người lính gác còn những que kem trở thành cây cầu nối những tòa nhà với nhau. Một tòa lâu đài thực sự của một chàng hoàng tử khôi ngô trong truyện cổ tích.

Cách đó rất xa, thành phố đông đúc, không khí ồn ào, xe cộ như mắc cửi. Một người đàn ông đang làm việc trong văn phòng. Ông xếp lại các chồng giấy tờ trên bàn làm việc, trao đổi vài câu qua điện thoại, rồi lại gõ máy tính. Khuôn mặt ông sáng lên vì đạt được kết quả tốt đẹp: hợp đồng được ký kết và thu nhiều lợi nhuận. Hàng ngày ông đều đến nơi làm việc, lập những kế hoạch, dự đoán tình hình thị trường. Có những người lính gác, có tínn lương, có lợi nhuận, và công ty cũng là một toà lâu đài mơ ước trong đó ông ấy là một vị vua điều hành tất cả.

Hai người cùng đang xây dựng những lâu đài của mình. Họ có rất nhiều điểm giống nhau: đạt được những kết quả mà đối với họ là tốt đẹp từ những cố gắng rât nhỏ. Họ đều say mê và kiên trì. Đối với mỗi người, tòa lâu đài mình đang xây dựng đều có ý nghĩa thật đặc biệt và rất quan trọng.

Tuy nhiên, khi thủy triều lên, cậu bé không hề ngạc nhiên hay lo sợ gì cả. Cậu nhảy lên trên những ngọn sóng, vỗ tay reo mừng và cười toe toét khi thấy những con sóng cuốn toà lâu đài vào biển cả. Cậu bé hoàn toàn bình thản. Cậu cầm xẻng và xô ra vì biết rằng thủy triều đã cuốn cát ra biển, và rằng sáng mai cậu sẽ lại xây được một ngôi nhà mới đẹp hơn.

Nhưng những người lớn thường không như vậy. Khi những khó khăn đến, họ coi đó là một điều thật tệ hại chứ không bình thường như thủy triều những lúc hoàng hôn. Họ thường chán nản đến mức không nghĩ rằng vào sáng hôm sau thủy triều sẽ rút và chúng ta lại có thể bắt đầu xây một cái gì đó khác đẹp hơn, tốt hơn.

Có lẽ đó là một trong những điều mà chính người lớn lại phải học từ trẻ em.

Bài học từ người nông dân theo Đạo Lão

đăng 02:07 21-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

“Không có việc tốt hay xấu, tất cả đều do suy nghĩ mà ra.”

William Shakespeare

Đạo Lão dạy ta cách nhìn nhận những sự kiện trong cuộc sống nhưng không phán xét, không suy diễn. Theo đạo Lão, không có việc gì tự nó tốt hay xấu. Câu chuyện ngụ ngôn Tái ông thất mã sẽ giải thích điều này một cách hay nhất.

Tái ông là một người nông dân theo đạo Lão, sống trong một ngôi làng hẻo lánh ở một vùng xa xôi nhất của Trung Quốc.Tuy không giàu có, nhưng ông bằng lòng với cuộcsống hiện tạicủa mình, một mảnh đất nhỏ để trồng trọt cùng vợ và con trai. Một ngày nọ, có con ngựa hoang phi thẳng vào đất của ông, nhảy qua hàng rào và bắt đầu ăn cỏ trên cánh đồng. Theo luật địa phương, con ngựa lúc ấy thuộc quyền sở hữu hợp pháp của ông và gia đình. Con trai của ông rất háo hức, nhưng người cha vỗ vai con và bảo,“Đừng vội phán xét! Ai biết đây là phúc hay họa?” 

Ngày hôm sau con ngựa nhảy ra khỏi cánh đồng và phóng đi mất. Con trai người nông dân vô cùng buồn bã. Người cha lại nói, “Đừng vội phán xét! Ai biết đây là phúc hay họa?”

Ba ngày sau, con ngựa quay lại cùng với bốn con ngựa cái.Người con trai không thể tin vào vận đỏ của gia đình, cậu hét lên, “Chúng ta giàu to rồi!”, nhưng một lần nữa cha cậu lại bảo,“Đừng vội phán xét! Ai biết đây là phúc hay họa?”.

Tuần kế tiếp, trong khi cưỡi một trong những con ngựa mới,cậu con trai bị ngã gãy chân. Người nông dân bèn chạy đi tìm thầy lang. Cậu nhanh chóng được thầy lang và cha mình săn sóc, nhưng cậu không ngừng càm ràm,than thân trách phận. Tái ông lấy khăn vắt nước ấm lau mồ hôi trên trán cho con, nhìn thẳng vào mắt con và trấn an một lần nữa, “Con trai, đừng vội phán xét. Ai biết đây là phúc hay họa?” 

Một tuần sau, chiến tranh nổ ra trong vùng, quan quân chiêu mộ binh sĩ đi vào làng và buộc tất cả thanh niên đủ tuổi nhập ngũ, tất cả, ngoại trừ một người không thể chiến đấu vì bị gãy chân!

Câu chuyện Tái ông thất mã không đơn thuần là một truyện ngụ ngôn xa xưa; nó hàm chứa một bài học đơn giản nhưng mang tính sống còn trong hành trình đi tìm mặt phải: vào cái ngày mà một việc gì đó xảy đến, thậm chí trong nhiều tuần, nhiều tháng hay nhiều năm tiếp theo, ta vẫn chưa thể biết chính xác sự việc đó quan trọng như thế nào đối với phần đời còn lại của ta. 

(Trích chương 4 Sách Mặt Phải)

Đừng bảo không có thời gian với sách

đăng 19:56 17-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ   [

đã cập nhật 19:34 18-06-2011 ]

Mỗi ngày bạn chỉ cần dành 15 phút để đọc sách là có thể hoàn thành 7 trang sách, tức xem xong 1 cuốn sách dày khoảng 200 trang mỗi tháng, 12 cuốn sách mỗi năm, 120 cuốn sách sau 10 năm. 

Đọc sách để khám phá thế giới, khám phá lịch sử, nhưng quan trọng hơn là khám phá bản thân mình. Đó là điều mà hầu như ai cũng biết, nhưng vẫn không có nhiều người đọc sách. Họ không có nhu cầu tìm đến những kiến thức kể trên sao? Có đấy chứ! Vậy tại sao số người đọc sách vẫn ít, thời gian đọc sách trung bình trong tuần của một người Việt Nam thấp (điều này chắc bạn tự kiểm nghiệm bản thân sẽ biết ngay)? Nguyên nhân chính theo tôi là do nhiều người chưa rõ mục đích lâu dài và tầm quan trọng thật sự của việc đọc sách, đặc biệt là giới doanh nhân, những người mà thời gian còn quý hơn cả vàng. Vậy hãy thử đi tìm các lý do để chúng ta không thể...không đọc sách xem sao.

Đọc sách là sống một cuộc đời

Một cuốn sách có giá trị luôn được tác giả, có khi không phải là một mà là nhiều người, "vắt tim vắt óc" viết ra. Vì vậy, có thể nói không quá là những điều đúc kết từ sách là cả một đời người, hoặc cả một thế hệ của nhiều người đã sống và chiêm nghiệm. Cuộc đời chúng ta không đủ dài để có thể "thu gom" trí tuệ nhân loại bằng cách tự mình sống để lấy kinh nghiệm, vậy cách hay nhất là sống qua cuộc đời nhiều người trên từng trang sách. Tiếp cận với các tác giả nổi tiếng, những con người thành công, chúng ta có thể rút ngắn được con đường đến đích của mình từ những bài học của họ.

Đọc sách để phát triển bản thân

Bạn có thể học hỏi kiến thức từ nhiều nguồn khác nhau: từ kinh nghiệm của chính mình, từ cuộc sống, từ trường lớp, từ người khác, từ sách vở...Ngày nay, kiến thức thay đổi với tốc độ chóng mặt, sách chính là người thầy tuyệt vời mà bạn có thể "cận kề" mọi lúc mọi nơi, giúp bạn cập nhật kiến thức mau chóng và toàn diện nhất. Trong số kiến thức mà bạn cần cho đời sống của mình, kiến thức về bản thân là quan trọng nhất: hãy khám phá bản thân, bạn sẽ thấy toàn bộ vũ trụ. Sách chính là người thầy cần mẫn và "không lạc hậu" giúp bạn học hỏi về cuộc sống và bản thân, qua đó bạn sẽ phát triển các tiềm năng vô biên của mình.

Đọc sách để mang đến tư tưởng mới

Không phải làm doanh nhân là bạn chỉ đọc sách kinh doanh, quản lý, lãnh đạo... Có nhiều thể loại sách khác cũng cần thiết cho bạn nữa. Bởi việc đọc sách còn giúp bạn phát triển tư duy và khả năng sáng tạo, tăng trí tưởng tượng và có những quan điểm đột phá. Thỉnh thoảng ngoài những loại sách liên quan đến chuyên môn của mình, bạn nên đọc những cuốn sách có đề tài lạ, thậm chí đề tài mà bạn không hề thích cốt để kích thích bộ não "suy nghĩ vượt khung", tiếp cận với những khía cạnh mới mẻ.

Đọc sách để rèn sự tập trung và thư giãn

Khi cầm cuốn sách trên tay với mục đích đọc sách rõ rệt trong đầu (bạn phải có lý do khi đọc từng cuốn sách), bạn sẽ tập trung trí não và cảm xúc để hấp thu nội dung và cảm nhận giá trị cuốn sách. Trước khi đọc, hãy nghĩ đến các vấn đề hay thắc mắc bạn đang muốn tìm lời đáp, việc tập trung trong lúc đọc sách sẽ mở ra cho bạn hướng tháo gỡ. Lúc ấy, cuốn sách sẽ trở nên vô giá với bạn! Việc tập trung cũng giúp trí não bạn thư giãn, bạn sẽ thả hồn vào cuốn sách, đưa trí tưởng tượng vươn đến những miền đất mà mắt thường không thể nhìn thấy và sẽ cảm nhận nhiều điều kỳ thú, đôi khi hơn cả một chuyến đi du lịch. "Khi trí óc bạn gặt hái điều mới mẻ, nó sẽ không còn ở tầm vóc bình thường nữa."

Vậy bạn còn chờ gì nữa? Mỗi ngày bạn chỉ cần dành 15 phút để đọc sách là có thể hoàn thành 7 trang sách, tức xem xong 1 cuốn sách dày khoảng 200 trang mỗi tháng, 12 cuốn sách mỗi năm, 120 cuốn sách sau 10 năm. Thử tưởng tượng nếu bạn tăng gấp đôi thời gian đọc sách lên 30 phút mỗi ngày, bạn có trí tuệ của 240 cuốn sách sau 10 năm. Vậy từ nay, mong rằng sẽ không còn ai nói: "Tôi muốn đọc sách lắm, nhưng không có thời gian!"

Sống tử tế!

đăng 19:32 17-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

Trước khi qua đời, tác gia người Anh - Aldous Huxley (theo wiki) hồi tưởng lại cuộc đời và rút ra một điều đơn giản: “Hãy tử tế với nhau hơn nữa” (nguyên văn – “Let us be kinder to one another”). Theo lẽ thường, chúng ta tin rằng để sống trọn vẹn, phải làm những điều phi thường, vĩ đại (đến mức chắc chắn sẽ lên trang nhất Tuổi Trẻ hay VnExpress). Sự thật là, cuộc đời trọn vẹn bắt đầu và kết thúc bằng những khoảng khắc sống có nguyên tắc, ân cần, tử tế với mọi người.

Với bất kỳ ai, bạn đều có thể học, nghe rất nhiều điều về cuộc sống. Khoảng khắc bạn lướt qua ai đó chính là lúc bạn bỏ qua cơ hội thể hiện một cử chỉ lịch sự, ân cần, một hành động giúp đỡ hoặc chỉ là một lời chào xã giao. Tại sao không bắt đầu sống một cách nhân bản như chính con người đích thực của bạn và bắt đầu làm cho thế giới quanh bạn phong phú hơn. Với tôi, thậm chí chỉ cần làm cho một ai đó mỉm cười hoặc giúp tâm trạng họ thoải mái hơn, tức là đã có một ngày đáng sống! Tử tế với người khác, đơn giản đó là cái giá phải trả cho việc bạn sống trên hành tinh này.

Có vô số cách để bạn thể hiện sự tử tế với người xung quanh. Trả tiền gửi xe cho người phía sau, nhường ghế xe buýt cho người già, trẻ em, phụ nữ, là người mở lời chào hỏi,… là những điều đơn giản để khởi đầu. Tôi chắc chắn ràng rồi một ngày, bạn sẽ ngạc nhiên, hạnh phúc vì ai đó đã trả tiền gửi xe cho mình...

Nguồn: powerup.vn

99% cảm hứng còn lại!

đăng 19:20 17-06-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

Thomas Edison từng nói: "Thiên tài là 1 phần trăm cảm hứng và 99 phần trăm mồ hôi". Chúng ta đều hiểu tầm quan trọng và trân trọng tính siêng năng, kiên trì. Nhưng tôi cho rằng câu nói này còn có ý nghĩa sâu sắc hơn. Đó là từ đâu mà có "99 phần trăm mồ hôi"?

Bạn hãy thử lật lại những dòng tiểu sử, suy ngẫm lại những thành tựu rực rỡ của những tên tuổi vĩ đại. Thomas Edison, Albert Einstein, Marie Curie, Leonard Da Vinci,... đều đã phải rất, rất kiên trì trong từng công trình của mình trước khi đạt đến thành công. Động lực phi thường nào có thể khiến một người có thể tiến hành hơn 10.000 thí nghiệm để "chiếu sáng thế giới" (theo tạp chí Life - Mỹ), hay một người khác chấp nhận sự nguy hiểm của chất phóng xạ để đặt viên gạch đầu tiên cho ngành năng lượng hạt nhân? Đó chỉ có thể là đam mê, mục đích sống.

Tổng thống thứ 28 của Mỹ, Woodrow Wilson từng nói: "Bạn có mặt trên đời này không chỉ để sống. Bạn có mặt ở đây để khiến cho thế giới này phong phú hơn, đủ đầy hơn với tầm nhìn, niềm hi vọng và sự khao khát thành công của riêng mình. Bạn sẽ khiến chính mình trở nên vô dụng nếu quên đi mục đích sống". Đam mê hay mục đích sống là động lực mạnh mẽ, là ngọn lửa dữ dội, là khát khao cháy bỏng mang lại nguồn cảm hứng cho bạn trong mọi việc. Hãy thử tưởng tượng, bây giờ là 6h sáng thứ Hai, bạn nằm trên giường, không biết hôm nay sẽ làm gì, và rồi bạn nghe toàn thân uể oải, mệt mỏi. Hay bạn thích kịch bản này hơn: 5h30 sáng thứ Hai, bạn vùng dậy, bắt đầu bài tập quen thuộc, sau đó liếc qua lịch làm việc đã có sẵn từ đầu tháng và hăm hở bắt đầu một ngày mới.

"99 phần trăm thiên tài là cảm hứng từ mục đích sống", liệu bạn có sẵn sàng trở thành thiên tài?

Tony Melendez - Người đàn ông phi thường chỉ còn hai chân với vinh dự chơi guitar trước Giáo Hoàng

Hãy làm điều gì đó khiến bạn sợ hãi mỗi ngày !!! (Adam Khoo)

đăng 00:43 11-04-2011 bởi Tư Duy Tiến Bộ

Lời nói đầu: bạn đã bao giờ cảm thấy sợ hãi chưa? Nếu có thì bài viết này dành cho bạn. 

Hãy làm điều gì đó khiến bạn sợ hãi mỗi ngày

Để trở nên thành công hơn nữa, điều quan trọng là chúng ta là phải luôn nỗ lực rèn luyện bản thân. Chúng ta cần phải biết cách liên tục thúc đẩy để trở nên hòan thiện hơn. Theo thời gian, chúng ta cần phải tăng cường thể chất cũng như trí tuệ, đồng thời trau dỗi các kĩ năng và năng lực của mình.

Mọi người đều biết điều đó, vậy cái gì ngăn cản hầu hết chúng ta rèn luyện bản thân để trở nên tốt hơn? Điều gì ngăn cản chúng ta hạn chế kết bạn, nâng cao kĩ năng học tập, cải thiện khả năng lãnh đạo và nói chuyện trước đám đông của mình? Theo quan điểm của riêng tôi, câu trả lời chính là NỖI SỢ và chúng giữ chúng ta trong “vùng an nhàn” của mình. Chúng ta sẽ có khuynh hướng muốn làm những gì mà chúng ta thấy dễ chịu và chắc chắn hơn là nỗ lực 1 điều gì đó đáng sợ và do đó không thỏai mái. Vì vậy, chúng ta sẽ không bao giờ mạnh mẽ và hòan thiện hơn.

Ví dụ nhé, bạn đã bao giờ muốn trở thành 1 diễn giả tài năng và tự tin? Liệu bạn đã bao giờ nghĩ rằng khả năng nói trước đám đông sẽ giúp bạn trở thành 1 tài sản quí giá hơn trong công ty, giúp bạn lãnh đạo và có cơ hội tốt hơn để thăng tiến và từ đó kiếm được nhiều tiền hơn chưa? Vậy cái gì đã ngăn cản bạn trở thành 1 diễn giả giỏi? Tôi dám cá rằng đó là nỗi sợ khi thử lần đầu tiên, nỗi sợ thất bại và xấu hổ. Khi cơ hội đến, bạn không nắm lấy nó. Bạn để nó trôi đi và nhường cho ai đó cơ hội của bạn. Di đó, bạn sẽ không bao giờ có cơ hội luyện tập và thành thạo kĩ năng này.

Tôi viết bài này vì muốn truyền tải 1 thông điệp mạnh mẽ rằng bạn phải buộc bản thân mình thóat ra khỏi "vùng an nhàn" của bạn! Hãy làm điều gì đó khiến bạn sợ hãi (nhưng có ích cho bạn), tôi có thể đảm bảo rằng 1 khi bạn chủ động làm những bước đầu tiên, nó sẽ không còn đáng sợ như thế nữa. Khi tư duy của bạn nhận thấy rằng bạn sẽ không bao giờ chết vì nó, bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Sau khi bạn làm điều đó 1 vài lần nữa, nỗi sợ không những sẽ biến mất mà thậm chí bạn còn cảm thấy điều đó thật thú vị. Hãy nhớ điều này, cái gì không giết chết được bạn sẽ làm cho bạn mạnh mẽ hơn!

Tôi có thể khẳng định rằng ai ai cũng cảm thấy sợ hãi. Nỗi sợ hãi là món quà mà thiên nhiên trao tặng nhằm mục đích bảo vệ chúng ta. Trong nhiều trường hợp nó có thể rất hữu dụng. Thật không may, nếu chúng ta không học cách kiểm sóat nó, nó sẽ giam cầm và làm hại chúng ta. Khi lần đầu tiên tôi phải diễn thuyết trước vài người, bạn nghĩ rằng tôi có sợ không? Có chứ, tất nhiên rồi! Vậy nên cảm thấy sợ hãi là điều rất tự nhiên. Người duy nhất không cảm thấy sợ có lẽ là những người sống trong nghĩa địa ( ). Lần đó, tay tôi ướt đẫm, chân tôi run đến mức không thể kiểm sóat được và dường như có ai đó nghịch ngợm đã thả hàng triệu con bướm vào trong bụng của tôi ( :">)

Tuy nhiên, tôi đã sử dụng các kĩ thuật NLP mà tôi đã học, tôi tưởng tượng rằng những con kiến đang bò trong quần khán giả và có 1 con chim đang mổ vào đầu họ. Bằng cách thay đổi cách thức não bộ tái hiện lại trải nghiệm đó, tôi bắt đầu cảm thấy tức cười và bớt sợ hơn. Sau khi tôi kết thúc bài diễn thuyết đầu tiên, nỗi sợ giảm đi và sự tự tin của tôi tăng lên. Với mỗi bài nói chuyện, tôi càng ngày càng cảm thấy tự tin và điều đó giúp tôi có thể diễn thuyết trước 5000 người cùng 1 lúc như hiện nay. Bạn cũng có thể làm điều đó! Bạn có thể xây dựng sự tự tin trong bất kì lĩnh vực nào, với điều kiện là bạn phải chủ động kiểm sóat tư duy của bạn (học NLP là 1 cách cực kì hữu dụng). Hãy buộc bạn đi ra khỏi "vùng an nhàn" của mình và hành động! Vậy nên, hãy lên 1 danh sách những điều mà bạn cảm thấy sợ hãi và không thỏai mái khi thực hiện NHƯNG bạn biết là nó sẽ giúp ích cho bạn.

Liệu nó có phải là nỗi sợ về ..........

Diễn thuyết? Giải quyết những con số? Gặp những con người mới? Chia sẻ cảm xúc của bạn? Bắt đầu 1 dự án mới? Theo đuổi 1 nghề nghiệp mới? Quay lại trường học? Điều hành 1 nhóm?

Cam kết với chính mình và hãy làm những điều nhỏ bé nhưng làm bạn sợ hãi mỗi ngày. Theo thời gian, bạn sẽ dần dần trở nên mạnh mẽ hơn khi thóat khỏi "vùng an nhàn" của bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #toai#van