Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

47. Về nhà

Đột nhiên sau tiếng hét thất thanh của Pond một ánh sáng chói lóa xuất hiện làm loé mắt kẻ địch.

"Có chuyện gì đang xảy ra?"

Lúc hắn mở mắt ra nhìn lại thì đã thấy Phuwin nằm gọn trên tay của người vừa nằm bẹp dưới đất ban nãy. Xung quanh Pond như phát ra một nguồn năng lượng khổng lồ, đôi mắt cũng trở nên hận thù hơn bao giờ hết. Đã rất lâu Phuwin mới nhìn thấy lại vẻ mặt lạnh lùng của Pond ngay lúc này. Kể từ sau vụ cãi nhau lần trước của hai đứa anh nhận thấy Pond có sự thay đổi rõ rệt, hắn cười nhiều hơn xưa và cũng nhẹ nhàng với anh về mọi thứ.

"N-Ngươi...ngươi...Cái thứ ánh sáng đó"

Không hiểu vì sao nhưng tên kia như cảm nhận được một điều chẳng lành sắp xảy ra với mình. Pond biến thành một con người khác hoàn toàn, thứ ánh sáng mà hắn toả ra cũng khiến cho người đối diện phải trở nên sợ hãi mà lùi về sau vài bước.

Pond nhẹ nhàng đặt Phuwin xuống dưới nền đất mà nhỏ giọng an ủi:

"Ngồi ngoan ở đây chờ tôi nhé!"

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi nhưng Pond hoàn toàn cảm nhận được cơ thể mình đang có sự chuyển biến đột ngột. Khi nhìn thấy cảnh tượng người mình thương sắp bị giết hại bởi tên khốn kia, điều này khiến cho năng lực hắn buộc phải thức tỉnh. Chờ đợi bao nhiêu ngày cuối cùng cũng đến lúc Pond sử dụng chính sức mạnh mà từ lâu hắn vẫn luôn căm ghét để cứu lấy người mình thương.

"Tao đã cho mày một cơ hội. Nhưng hình như mày không biết trân trọng nó. Vậy thì được chính tay tao ngày hôm nay sẽ giết chết mày!"

Pond gầm lên một tiếng lập tức sức nóng của nhiệt lan toả khắp mọi nơi, như muốn thiêu đốt đi cả ngọn lửa của đối thủ. Chỉ cần là nơi nào có ánh sáng thì ở đó Pond sẽ trở thành đứa con cưng của thần mặt trời.

Hắn trực tiếp chưởng một tia sáng vào người của đối phương. May là tên kia né kịp nếu không thì đã bị đốt cháy cả người rồi. Phải nói thật sức công phá của nó quá mức tưởng tượng, chỉ với một đòn đánh nhẹ cũng đủ làm cho người khác phải kinh hãi.

Khi nãy tên kia vẫn còn hống hách biết bao nhiêu thế mà giờ sau khi nhìn thấy sức mạnh thật sự của đối thủ mình lại tỏ ra vẻ sợ sệt.

"Ngươi...đừng có tự cao. Có ngon thì tiếp chiêu này đi!"

Vẫn là chiêu thức cũ rích lúc nãy, miệng đối phương phun ra ngọn lửa lớn nhắm thẳng vào mục tiêu. Pond không chút sợ hãi mà đón nhận, hắn dễ dàng dùng ánh sáng của mình dạt thứ lửa bẩn thỉu ấy sang một bên không thèm đếm xỉa.

"Ngươi cũng chỉ có vậy thôi..."

Pond canh đúng lúc người kia đang có sơ hở mà tấn công vào ngay điểm yếu. Một mhi đã bị ánh sáng của hắn đánh trúng thì xác định đối phương sẽ phải mất đi miếng thịt đó.

"Agh!"

Đúng như hắn nói vết thương bắt đầu trở nên lở loét vì sức nóng của mặt trời.

"Đến lúc kết thúc rồi!"

"Khoan...khoan đã, ngươi bình tĩnh..."

Pond vươn tay bóp chặt lên cổ người trước mặt mình, nhấc bổng hẳn lên trên không trung.

"Ưm...agh...tha..."

"Tha sao? Mày dám đụng đến người của tao thì phải nhận lấy hậu quả này!"

Càng lúc Pond càng siết chặt hơn, chỉ sau một tiếng gầm lớn tay hắn bỗng phát sáng ra nguồn sáng khắp xung quanh. Tên kia liên tục giãy giụa cố gắng thoát khỏi nhưng không thể. Phuwin ngồi trong góc nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà không khỏi kinh hãi. Anh chưa từng nghĩ Pond lại mạnh đến mức này.

"CHẾT ĐI!"

"AGHHHHHHH!"

Sau tiếng hét thất thanh Pond buông lỏng cổ tay ra ngay lập tức tên khốn kia rơi thẳng xuống dưới mặt đất. Cổ của hắn hoàn toàn bị đốt cháy bởi nhiệt từ ánh sáng mặt trời của Pond.

"Đủ rồi Pond! Dừng lại đi..."

Phuwin nhìn thấy Pond đang có ý định đánh đập kẻ địch thêm nữa, liền vội vàng đứng phắt dậy ôm eo hắn từ đằng sau. Pond lúc này mới trở về hình dáng cũ, hắn cũng buông lỏng cảnh giác mà nhẹ nhàng đặt tay lên tay anh.

"Được, chúng ta về nhà thôi...!"
_____________________________

"Tiếp tục cuộc vui nào!"

Hắn vừa nói dứt câu liền tạo những quả cầu bằng sét bay lơ lửng trên không trung thành một vòng tròn.

"Quả cầu đó...?" - Dunk tò mò

"Là kết giới ta vừa tạo ra. Ngoại trừ ta với ngươi ra thì không một ai được phép bước vào khu vực này cả. Nếu dám phạm luật thì sẽ bị những quả câu kia phát ra tia sét đánh cho tới chết"

Dunk không ngờ được tên khốn kia lại mưu mô đến mức độ đấy. Làm cho mọi người xung quanh nghe xong cũng trở nên hoảng loạn theo.

"Không cần thêm ai nữa. Tự tay tao sẽ giết chết mày!"

Dunk lao về phía trước giơ nắm đấm định đánh thẳng vào mặt của hắn. Nhưng lại bị người kia dễ dàng nắm thóp được. Hai bên lại tiếp tục giành co không ai chịu nhường trước một bước.

So với lúc nãy thì anh dường như cảm nhận được đối phương trở nên mạnh mẽ hơn. Chắc có lẽ là liên quan đến ống tiêm kì lạ kia Dunk đoán vậy.

Hắn buông tay anh ra bắt đầu chạy tán loạn khắp nơi chủ yếu là muốn vắt kiệt sức của đối phương. Dunk hiểu rõ được mục đích xấu xa ấy nhưng anh không còn lựa chọn nào khác đành phải đuổi theo. Dưới ánh nhìn của người bên ngoài, hai kẻ bên trong như trở thành những tia sét mà lướt qua với tốc độ không kịp chớp mắt. Lúc thì đang bay lơ lửng lúc thì đã đáp xuống đất mà đánh nhau không một ai có thể đuổi kịp được tốc độ này của họ.

Joong sau khi bị tia sét đánh cho đến mức ngục ngã thì đã được Jimmy nhanh chóng chữa trị cho. Thực chất với năng lực của hắn thì việc hồi phục lại rất nhanh chóng, nhưng vì bị đánh trúng ngay vết thương sau lưng từ nhiệm vụ trước nên để chữa trị cũng mất thời gian hơn bình thường. Cũng may là có đội 1 đến tiếp ứng kịp thời để đấu với lại bọn cớm còn lại, chứ nếu không ba người Joong, Jimmy và Sea sẽ bị vắt kiệt sức luôn mất.

"Mấy đứa! Mọi chuyện ổn cả chứ? Joong sao lại bị thương nặng đến vậy?"

Nanon không biết từ đâu xuất hiện mà chạy nhanh về phía chỗ của Jimmy

"Tình hình hiện giờ căng thẳng lắm Nanon. Dunk thì đang đánh nhau với tên dị nhân trong kia còn Joong lại bị chính kẻ đó đánh đến mức trọng thương. May là đội 1 đến hỗ trợ kịp nếu không chắc anh cũng phải ra tiền tuyến chiến đấu tiếp rồi"

Jimmy vội vàng giải thích

"Đội của bọn chúng có cả dị nhân luôn sao?" - Nanon bất ngờ quay ngoắt sang phía của Dunk

Nhìn Dunk liên tiếp bị đối phương đánh không thương tiếc mà vội vàng chạy đến cứu.

"Nanon! Đừng đụng vào nó, anh sẽ bị giật đến chết đấy. Em ổn, không sao cả!"

Mặc dù anh đang tập trung đáp trả lại người trước mặt nhưng vẫn không quên trấn an tinh thần cho mọi người bên ngoài. Nanon nghe anh nói vậy cũng chỉ biết chấp nhận mà nghe lời lui về phía sau giúp đỡ cho đội.

GeminiFourth cùng với Mark và Film cũng di chuyển từ tầng thượng đến sảnh trước của nhà tù. Fourth nhìn sơ qua một lượt vẫn không thấy bóng dáng của anh hai mình đâu liền vội vã hỏi thăm xung quanh.

"Ủa sao anh Phuwin chưa về nữa ạ? Khi nãy em liên lạc với anh ấy không được. Có chuyện gì xảy ra không vậy P'Nanon"

"Fourth, em bình tĩnh lại. Nghe anh nói nhé, Phuwin hình như có va chạm gì đó với bọn người kia nên vẫn chưa trở về cùng được. Nhưng Pond đang đi tìm rồi anh tin hai người họ sẽ sớm về thôi" - Nanon an ủi

"Đúng rồi Fourth, bình tĩnh lại. Yên tâm đi P'Pond sẽ tìm được anh của cậu thôi" - Gemini cũng nói thêm

"Thật vậy không...?"

"Thật! Chuyện đáng lo bây giờ là phải tiêu diệt hết đám này đã"

"Không hiểu sao nhưng sau khi đánh với bọn chúng. Anh có cảm giác càng giết bao nhiêu thì lại càng nhiều người hơn bấy nhiêu. Chẳng thể đánh nỗi nữa" - Sea mệt mỏi nói

"Làm sao có chuyện lạ như vậy được nhỉ?" - Film bối rối hỏi

Mark quan sát bọn cớm một lúc liền phát hiện ra điểm đáng ngờ. Đám người đó giống như là bị ai điều khiển, nói đúng hơn họ không phải con người mà chỉ là ảo ảnh được tạo nên. Thứ ảo ảnh này cũng gần giống như sức mạnh của Mark, người làm ra có thể truyền một chút năng lượng của mình vào trong ảo ảnh để nó chiến đấu với kẻ khác thay bản thân. Tuỳ theo năng lượng của người sử dụng bỏ ra bao nhiêu thì ảo ảnh cũng mạnh theo nhiêu đấy.

"Đây là ảo ảnh. Mọi người lui lại để tôi xử lí cho" - Mark lên tiếng

Để phá giải được ảo ảnh tầm trung này vô cùng đơn giản, chỉ cần là người có chung siêu năng lực như vậy chuyển một chút năng lượng lên thì thuật ảnh liền biến mất ngay.

Mark phát ra một nguồn khí màu nâu bao quanh mọi nơi. Ngay lập tức mấy tên cớm đang hừng hực chiến đấu liền ngã quỵ xuống dưới nền đất rồi từ từ tan biến.

"Ảo ảnh này là do có người điều khiển. Chắc chắc có ai đang núp ở đâu đó quan sát chúng ta" - Mark khẳng định

"Ngươi suy luận giỏi đấy..."

Một thân ảnh nhỏ nhắn ở trên cao phát ra tiếng nói, đối phương dần dần đáp xuống.

"Chào anh, Mark Pakin!"
____________________________
Cứ vào thứ 7 là au phải bận coi ATSH nên sẽ không ra chap đâu nha🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro