Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 26

4 năm sau*

Vương Nhất Nhất đến nay cũng đã được 4 tuổi. Cậu nhóc càng lớn lại càng nhìn giống Vương Dịch hơn, gương mặt tuấn tú có nét lạnh lùng của papa nhưng cũng có phần đáng yêu giống mama. Đúng là sự kết hợp vô cùng hoàn hảo! Tiểu bảo bối còn được thừa hưởng trí não siêu thông minh từ Vương Dịch và nhờ hưởng gen cao từ ba mẹ nên cậu bé mới 4 tuổi mà đã cao hơn so với những bạn đồng trang lứa.

Nhất Nhất đang học ở trường Quốc tế A&A trong đó gồm cả mẫu giáo, tiểu học, trung học và đại học. Hầu như trường này là dành cho những công tử nhà giàu hoặc có chức có quyền đến học, tất nhiên Nhất Nhất cũng vậy nhưng không phải ỷ lại vào gia đình hay được ba mẹ ông bà cưng chìu mà tiểu bảo bối hư ngược lại cậu bé này rất hiểu chuyện, học rất giỏi và luôn biết giúp đỡ những người xung quanh. Nhưng không phải dễ ăn hiếp đâu, Nhất Nhất từng bị mời phụ huynh do dám cầm cái ghế nhỏ bằng mủ phang vào đầu thằng nhóc cùng lớp, hỏi cậu lí do tại sao thì cậu trả lời " nhìn mặt nó láo, cứ ăn hiếp các bạn nên con chọi thôi ", nam tử hán đại trượng phu dám làm dám chịu trên mặt cậu vẫn không hề có dấu hiệu sợ sệt.

_____________________________

Hôm nay là ngày cô phải bay đến Anh để kí hợp đồng mở rộng thị trường làm ăn. Dẫn cả Châu Thi Vũ và tiểu Nhất theo cùng, cậu nhóc được nghỉ một tháng đến trường để đi chơi nên vô cùng thích thú.

Đến sân bay, tài xế riêng của Vương Dịch đem hết hành lí trên xe xuống rồi cũng chạy đi sau câu cảm ơn của cô. Cả 3 đi vào trong sân bây, Châu Thi Vũ thì nắm tay cậu, cậu thì lon ton đi theo tay kéo một chiếc vali nhỏ hình batman màu đen, theo sau là Vương Dịch đang kéo hai vali to đùng chạy theo do cô không muốn có vệ sĩ hay người hầu đi theo làm phiền chuyến du lịch đầy thú vị của gia đình nhỏ.

Ngồi vào dãy ghế đợi chuyến bay tiếp theo. Nhóc Nhất Nhất giống nàng thêm một điểm là ăn rất nhiều, hai mẹ con vừa ngồi xuống chưa được bao lâu đã than vãn với Vương Dịch

" Papa...con đói " tay cậu xoa xoa cái bụng nhỏ

" Em cũng đói nữa" nàng thấy vậy cũng mè nheo với cô

" Không phải lúc nãy đã ăn ở nhà rồi trên đường đến đây cũng ăn mà vẫn chưa no ? "

" Dạ nãy no nhưng giờ đói nữa. Papa đi mua đồ ăn cho con với mama đi "

" Hai người thật phiền phức "

Nói thì nói vậy chứ cũng đứng dậy đi tìm mua đồ ăn cho mẹ con nàng, trước khi đi còn dặn " Ngồi yên đây không được đi đâu đấy "

Khoảng 15' sau quay lại, trên tay Vương Dịch  đủ loại đồ ăn kèm theo một ly cafe cho cô và hai chai nước suối. Vừa thấy đồ ăn là như gặp được vàng, một lớn một nhỏ mở to mắt miệng cười tươi hơn chữ tươi mà ăn như bị bỏ đói cả ngày.

" Papa...mua cho con...nhăm nhăm...kem...nhăm...bên đó đi...nhăm nhăm..." cậu vừa ăn vừa nói, tay chỉ về quầy kem cách vài bước chân

" Con vẫn muốn ăn thêm hả tiểu Nhất? "
" Con thèm...nhăm nhăm..."

" Không được, con ăn quá nhiều như vậy không tốt "

" Mama con muốn ăn...nhăm..."

" Nhất Nhất ngoan, papa nói phải nghe "

" Có một cây kem thôi mà "

" Con thấy con mập rồi không? " Vương Dịch nhìn cậu hơi cau mày

" Không được nói con mập " cậu ngừng ngay việc đưa cái bánh vào miệng mà quay qua nhìn cô có vẻ tức giận

" Sau khi về papa sẽ bắt con mỗi ngày phải chạy bộ quanh nhà "

" Papa quá đáng thật đó nha "

" Con dám nói papa quá đáng "

" Papa muốn con chết chứ gì? Một đứa nhóc 4 tuổi như con bắt chạy quanh cái nhà to ơi là to đó...papa rõ ràng không thương con " nhóc trề môi nói

" Thôi thôi! Hai người hở tí là cãi nhau" Châu Thi Vũ cuối cùng cũng lên tiếng ngăn cậu nhóc với cô lại

Tiểu Nhất nghe vậy liền im lặng ăn hết phần đồ ăn còn lại của mình. Một tiếng sau trên máy bay, Vương Dịch và Châu Thi Vũ vào chỗ ngồi còn cậu thì ngồi trên đùi Vương Dịch, vì lần đầu đi máy bay cậu rất phấn khởi cứ quay tới quay lui nhìn xung quanh rồi lại nhìn ra những đám mây bay lơ lững bên cửa sổ khi cất cánh.

__________________________

Đến London cũng đã 4h sáng. Đặt chân vào khách sạn 5 sao đã đặt sẵn phòng, Nhất Nhất vẫn rất hăng say chạy nhảy không hề có dấu hiệu nào là mệt mỏi nhưng mama cậu thì ngược lại, vừa vào phòng là ngã người ngay lên chiếc giường lớn được đặt giữa phòng.

Cô chỉ biết lắc đầu để những cái vali vào tủ, cô quay đầu nhìn nó nói

" Tiểu bảo bối đi vệ sinh cá nhân đi"

" Dạ papa "

Tiểu bảo bối liền phóng xuống giường rồi đi đến chiếc vali của mình lấy bàn chải cùng kem đánh răng bước nhanh vào nhà vệ sinh.

Nhân lúc nhóc con đang bên trong nhà vệ sinh cô nhanh lấy cái đầm ngủ đem đến Chaeyoung

" Vợ...để Vương Dịch thay đồ cho em dễ ngủ"

.........

Không trả lời có nghĩa là đồng ý, cô nhanh chống cởi hết đồ trên người nàng ra rồi mặc nhanh vào cái đầm ngủ, thuận tay bóp bóp hai trái đào căng tròn còn định sẽ ăn luôn chúng thì nàng mở mắt liếc nhẹ cô

" Định làm gì tui "

" Không có " lấy lại vẻ nghiêm nghị mà trả lời

Vừa dứt lời nàng choàng hai tay ra sau gáy Vương Dịch ghị xuống làm môi chạm môi, lưỡi chạm lưỡi quấn vào nhau.

" Ưm...hừm...khụ khụ..." là giọng nhóc con

" Cái thằng nhóc này " Vương Dịch bị nàng đẩy mạnh ra trong tích tắc

" Con là tiểu Nhất Nhất chứ hông phải tiểu bóng đèn đâu "

Nàng chỉ biết cười rồi ngoắc tiểu bảo bối đến nằm cạnh, cô thì đi nhanh vào trong vệ sinh cá nhân rồi trèo lên giường ôm Châu Thi Vũ ngủ.

Sau khi Vương Dịch, Châu Thi Vũ và Nhất Nhất dậy, đi đến nhà hàng ăn, cùng nhau đến khu vui chơi. Cậu đi giữa nắm tay hai người đi dạo xung quanh công viên, lâu lâu lại được Vương Dịch bế lên như bay giữa không trung để trở thành batman trong giống những bộ phim người dơi mà cậu thích.

___________________________

Sau một ngày vui chơi cùng Châu Thi Vũ và tiểu bảo bối. Những ngày tiếp theo Vương Dịch phải trở lại với công việc của mình, đi sớm về khuya nhưng vẫn thường xuyên gọi điện cho Châu Thi Vũ và nhóc con chuyên phá đám papa cùng mama nó đang lãng mạng.

Tối hôm đấy nàng cùng tiểu bảo bối đem đồ ăn đến công ty chỗ Vương Dịch làm việc.

" Mama đây là công ty của papa hả? "

" Ừm "

" Quaoooo...lớn quá đi "

" Con phải học thật giỏi để sau này giống papa biết chưa? "

" Con muốn giống người dơi thôi, không muốn giống papa lúc nào cũng dành mama với con đâu " cậu trề môi nhìn mama

" Papa chỉ giỡn với con thôi tiểu bảo bối " Nàng ngồi xuống kế bên cậu nói

" A...papa! "

Cậu vừa đưa mắt nhìn một vòng thì thấy dáng người cao lớn quen thuộc liền nhận ra là papa mình, ba chân bốn cẳng bỏ lại nàng vẫn còn ngồi đó nhìn theo hướng cậu chạy tới.

Vương Dịch đang đứng đưa hồ sơ cho nhân viên nghe thấy giọng một đứa bé liền quay người lại nhìn. Là giọng của Nhất Nhất, nó chạy nhanh lại ôm chầm lấy chân của Vương Dịch ngước mặt lên cười híp cả mắt. Cô ngồi xuống đối diện cậu bất ngờ hỏi

" Sao con tới đây? Con đi cùng ai vậy? "

"Con tới đưa đồ ăn cho papa đó. Con đi với mama, kia kìa! " cậu chỉ ngón tay ra phía bên ngoài cửa ra vào chính

Cô liền ẵm tiểu bảo bối lên tay, đi nhanh về hướng cửa chính khi thấy Châu Thi Vũ đang đi tới.

" Vợ ơi~ nhớ em quá " cô một tay ẵm tiểu Nhất một tay ôm chặt lấy nàng, liên tục hít lấy mùi hương quen thuộc trên cơ thể nàng

" Nè...người ta nhìn kìa "

Cô quay lại nhìn mọi người, hàng trăm cặp mắt đang hướng về cô. Một số người thì bất ngờ vì cô có được một cô vợ vô cùng xinh đẹp cùng nhóc con cực đáng yêu, một số người thì ganh tị với gia đình nhỏ đang đóng phim lãng mạng giữa công ty, một số người thì không tin vào mắt mình khi Vương Dịch   đã có gia đình. Lấy lại khuôn mặt lạnh hơn băng, lớn giọng nói " Focus work! " ( tập trung làm việc! )

Nhóc Nhất Nhất trên tay cô là lần đầu tiên thấy khuôn mặt đáng sợ này của papa như trở thành một con người khác nên có hơi giật mình.

" Papa làm con sợ đó "

" Sợ thì sau này con nên ngoan một chút "

" Con không ngoan khi nào chứ? "

" Con nên tự biết mới phải "

" Thôiii..." Châu Thi Vũ liền ngăn lại

" Sao lần nào gặp cũng cãi nhau vậy? Người ta nhìn vào sẽ tưởng hai người không phải ruột thịt đó" nàng tiếp lời

" Em nhìn coi con với tôi khác nhau chỗ nào? "

" Ai cũng nói con rất giống papa đó nha "

" Xùy...đồ ăn nè " nàng đưa hộp đồ ăn đến trước mặt Vương Dịch

" Em với con đi gì tới đây vậy? "

" Em đi taxi "

" Sao em biết địa chỉ? "

" Trên card của Vương Dịch có mà "

" Em với con không lạnh hay sao mặc đồ như vậy? "

" Chứ muốn mặc sao? "

" Dù gì tôi cũng xong việc rồi, đi về! "

Cô nắm tay nàng lôi ra xe mặc cho nàng ngơ ngác thắc mắc,cũng đâu lạnh gì mấy nên nàng mới mặc cái áo hoddie cùng chiếc quần jean ngắn, tiểu Nhất thì mặc áo thun tay dài cùng chiếc quần Jean dài có rách vài chỗ. Trên xe về đến khách sạn cô không ngừng cằn nhằn việc mặc đồ không đủ ấm khi ra đường, Nhất Nhất chỉ biết ngồi phía sau hết " dạ " tới " dạ" mà trả lời cô. Châu Thi Vũ vẫn không quan tâm mà quay đầu đưa mắt nhìn bên ngoài cửa sổ.

Đến khi về đến khách sạn thì nhóc con đã nằm dài trên ghế sau mà ngủ. Vương Dịch bế cậu vào nhà, nàng thì đi theo phía sau. Vào đến phòng, cô để tiểu Nhất nằm xuống giường, kéo chăn đắp cho nó xong cô quay qua nhìn Châu Thi Vũ. Nàng đi qua bên kia giường nằm xuống vẫn không nói câu nào mà bấm điện thoại

" Em "

" Sao? "

" Giận tôi à? "

" Không "

" Tôi là lo cho em với con mà"

" Có cần phải nói từ công ty đến khách sạn không? "

" Tôi..."

" Xuống đất ngủ " nàng cắt ngang lời Vương Dịch nói

" Nhưng mà..."

" Không nghe à? "

" Thôi vợ~ xin lỗi "

.........

" Vợ đừng giận " cô đi lại quỳ kế bên ôm lấy cánh tay Châu Thi Vũ

" Không "

" Vương Dịch chỉ lo em với con lạnh sẽ bệnh nên nói nhiều vậy thôi "

" Nhưng mà có cần phải lớn tiếng với em suốt hơn 1 tiếng vậy không? "

" Vương Dịch sai, xin lỗi em"

......

" Không giận nữa nha? Xin lỗi Châu mà~ "

" Hôn đi rồi hết giận "

* chụt*

* chụt *

"Thôi thôi...được là làm tới" Châu Thi Vũ đưa hai tay áp lên hai bên mặt cô giữ lại

" Thì em muốn "

" Đi thay đồ đi. Ăn lẹ còn ngủ, dạo này Vương Dịch thức khuya nhiều lắm đó "

" Ăn em cho lẹ được không? "

" Thấy Nhất Nhất không? Ăn cái đầu Vương Dịch á "

" Tiểu bảo bối siêu quậy đó ngủ như chết rồi. Đây không được thì vào nhà vệ sinh " dứt lời cô bế Châu Thi Vũ ngay vào nhà vệ sinh mặc cho nàng vùng vẫy dữ dội




























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro