Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

LIÊN QUAN TỚI THÍCH

38.

Tạm biệt bạn cùng phòng Tần Tử Mặc cùng tiểu fan hâm mộ Tả Diệp, Thái Từ Khôn bị Tiền Chính Hạo lôi kéo đi Fulltime, cho dù không hứng thú lắm, nhưng đối mặt với vị đệ đệ đoàn sủng năn nỉ, Thái Từ Khôn vẫn không có phản đối mà đáp ứng.

Chọn tới chọn lui lại mua đầy ba túi đồ ăn vặt, thanh toán xong, Thái Từ Khôn nhìn ba túi lớn bỗng thấy một trận đau đầu. Bình thường cùng Vương Tử Dị đi siêu thị thành quen, mua nhiều cũng là Vương Tử Dị cầm, mình chỉ cần lúc lắc ra vẻ cầm cái một túi nhỏ là được, dù sao cầm nhiều Vương Tử Dị cũng không cho.

Bây giờ cùng Tiền Chính Hao đi dạo, cũng vẫn giữ thói quen mua khi trước, mua xong nhìn bên trên thấy quầy thu ngân chất đầy túi lập tức hối hận, đồ ăn vặt của mình cũng không thể để đệ đệ cầm đi?

Thái Từ Khôn yên lặng thở dài, dự định lát nữa từ cửa sau đi ra, tuyệt đối không thể để cho fan nhìn thấy dáng vẻ trong tay trong ngực mình tất cả đều là đồ ăn vặt.

Thiên tân vạn khổ ôm ba túi đồ ăn lên lầu ký túc xá, tại đầu bậc thang đã nhìn thấy Châu Duệ ở tận cùng hành lang bên kia đứng trước cửa phòng nào đó, phòng nào đó chính là phòng của Vương Tử Dị cùng Jeffrey , cũng là phòng mà Thái Từ Khôn tới nhiều nhất trừ phòng mình.

Tiền Chính Hạo cũng nhìn thấy Châu Duệ, giơ túi đồ ăn mừng rỡ hô: "Châu Duệ ca! Mau tới đây, em mua rất nhiều đồ ăn vặt."

Châu Duệ giống như là giật nảy mình quay lại, sau khi xác nhận nhìn thấy Thái Từ Khôn cùng Tiền Chính Hạo cũng không đáp ngay, mà lại cùng ai đó trong phòng nói hai câu, sau mới đi tới.

Thái Từ Khôn nghĩ bên trong phòng là Vương Tử Dị, cách hành lang liền nói: "Kêu Tử Dị ra cùng cầm đi, nặng quá."

"Tử Dị? Cậu ấy không ở đây." Trong lúc nói chuyện Châu Duệ cũng đã đến gần, đưa tay lấy cái túi trong ngực Thái Từ Khôn, nói: "Duệ ca giúp em."

"Không ở đây?" Thái Từ Khôn vượt qua Châu Duệ nhìn về phía gian phòng đằng kia, đúng là, xuất hiện ở cửa ra vào không phải Vương Tử Dị, là Jeffrey.

Người vừa nói chuyện với Châu Duệ chính là Jeffrey? Thái Từ Khôn xẹp miệng, đi theo sau lưng Châu Duệ về phòng ngủ, lẩm bẩm: "Tên Vương Tử Dị kia đâu rồi?"

"Ờ... Chắc là đến phòng tập rồi?"

"Phòng tập?"

"Đúng. Quên mất là cậu ấy đã nói với anh."

"Đến phòng tập làm gì ạ?"

"Tập nhảy thôi, đi phòng tập luyện bài hát của mấy đứa cho quen."

...... Thái Từ Khôn nghe Châu Duệ gập ghềnh giải thích cũng không trả lời.

Lời giải thích này đối với bất kể người nào cũng không có vấn đề gì, nhưng duy chỉ không có khả năng phát sinh ở trên người Vương Tử Dị. Bởi vì Vương Tử Dị không thể đi tập Dream, những người khác không biết, nhưng Thái Từ Khôn trong lòng rõ ràng, buổi chiều chính là thời gian lựa chọn 5 đầu bài hát, hai người đã dự định rời khỏi Dream, bây giờ cần gì tốn thời gian tập nhảy?

Châu Duệ nói dối.

Hoặc là Vương Tử Dị nói dối.

Thái Từ Khôn cắn môi dưới, đưa toàn bộ đồ ăn vặt ném ở trên mặt bàn không có tâm tình sắp xếp. Nghĩ nghĩ, dưới ánh mắt trốn tránh của Châu Duệ yếu ớt nói: "Được thôi, vậy em đi phòng tập tìm anh ấy."

"A? Cái kia Khôn..."

"Làm sao?"

"... Không có gì."

"Ừm, vậy em đi."

Nhìn Châu Duệ muốn nói lại thôi cuối cùng vẫn là ngậm miệng, Thái Từ Khôn càng thêm hoài nghi.

Đi ra ngoài hướng tới Jeffrey, trước lúc Jeffrey tránh về phòng kịp thời ngăn lại: "Jeffrey, Tử Dị đi đâu rồi?"

Jeffrey do dự không biết mở miệng như nào, bất lực liếc về phía Châu Duệ cách đó không xa, Châu Duệ cách Thái Từ Khôn làm khẩu hình phòng tập "Dream".

Ngốc manh Jeffrey cho là mình tâm lĩnh thần hội, há miệng nói luôn: "Gym? Đúng, đi phòng tập gym."

"A, gym hả. Vậy em đi tìm anh ấy, cảm ơn." Thái Từ Khôn nâng lên nụ cười không phù hợp với suy nghĩ, Jeffrey nhìn ra, nụ cười này không mang một chút nhiệt độ nào, băng lãnh lãnh đến da gà.

Thái Từ Khôn ra vẻ nhẹ nhõm xuống lầu, để lại trên bậc thang hai người lén lút nhìn nhau.

Phòng tập gym cùng phòng tập nhảy Thái Từ Khôn đều tìm một vòng, kết quả đương nhiên là tìm không ra Tử Dị.

Mãi cho đến buổi chiều bắt đầu quay hình, Thái Từ Khôn đang ở bên kia hành lang phòng luyện tập trông thấy, Vương Tử Dị đang cùng Justin nói chuyện. Xa xa hô một tiếng "Tử Dị", nhưng Vương Tử Dị lại không như trước lập tức nhìn lại, ấm áp cười cười đón, mà là biểu hiện trong nháy mắt cứng ngắc, giả bộ như không có nghe thấy đi vào bên trong.

Thái Từ Khôn vô cùng muốn giúp Vương Tử Dị tìm lí do vì không nghe thấy, nhưng tới Justin bên cạnh cũng kinh ngạc khi Vương Tử Dị hờ hững không nhìn, trợn mắt há miệng nhìn về phía Thái Từ Khôn, sau đó chạy vào phòng tập theo sau lưng Vương Tử Dị hỏi: "Tử Dị ca, Khôn Khôn lại gọi anh kìa."

"Ừ."

Gặp Vương Tử Dị thờ ơ, Justin dường như cảm nhận được một loại tín hiệu nguy hiểm nào đó, lo lắng hỏi: "Hai người... Cãi nhau?"

"Không có," cho Justin cười trấn an, Vương Tử Dị nói: "Đừng lo lắng, bọn anh không sao hết."

"Anh không lừa được người Ôn Châu đâu, người chỗ em thông minh lắm đấy, xem xét thì hình như là anh có chuyện. Tử Dị ca, sao vậy?"

Justin lo lắng làm Vương Tử Dị rất áy náy, không cách nào nói cho Justin biết sự thật, càng không cách nào nói cho Thái Từ Khôn sự thật. Ngay lúc Vương Tử Dị lấy lí do qua loa, Thái Từ Khôn mặt không thay đổi tiến đến.

Cho dù mặt không biểu tình, nhưng Vương Tử Dị biết Thái Từ Khôn đang một mực nhìn mình, chờ đợi mình đưa ra giải thích hợp lí.

Chỉ là bây giờ Vương Tử Dị không làm được.

Vừa nghĩ tới nội dung bức thư kia, Vương Tử Dị liền không khỏi đổ đầy mồ hôi lạnh. Những nguyền rủa cùng chửi mắng ác độc không chỉ đe dọa đến bản thân mình, Vương Tử Dị càng lo lắng sợ hãi hơn chính là trên tờ giấy xuất hiện tên của người kia.

Thái Từ Khôn.

Đây là điều Vương Tử Dị chưa từng nghĩ tới, đơn thuần coi là chỉ cần một lòng bảo vệ Thái Từ Khôn liền có thể ngăn cản được tổn thương của ngoại giới. Nhưng xưa nay chưa từng nghĩ qua, tổn thương lớn nhất lại bắt nguồn từ chính mình.

Thì ra trong mắt một số người, Vương Tử Dị đối tốt với Thái Từ Khôn đều là bày ra quỷ kế, Vương Tử Dị yêu quý Thái Từ Khôn cũng đều là có mục đích lợi dụng. Không còn thuần túy là anh yêu em em yêu anh, mà nghiễm nhiên đã thành một âm mưu tà ác.

Vương Tử Dị trong lòng kinh hãi run rẩy, bắt đầu có chút sợ. Sợ mình liên luỵ đến Thái Từ Khôn, càng sợ Thái Từ Khôn lại bởi vì mình mà rơi vào chủ đề câu chuyện, ảnh hưởng đến tương lai.

Cho nên, Vương Tử Dị lựa chọn nghe theo đạo diễn, tạm thời tránh hiềm nghi, chờ qua phong ba lần này lại nói.

Cũng mong đạo diễn không nên đem chuyện này nói cho Thái Từ Khôn, đạo diễn miễn cưỡng đáp ứng. Kỳ thật ai cũng biết, một khi tránh hiềm nghi tất sẽ khiến Thái Từ Khôn hoài nghi, sớm muộn cũng sẽ biết sự thật. Chỉ là không có cách nào cự tuyệt mong muốn duy nhất của chàng trai cố nén bi thương, khóe mắt phiếm hồng trước mắt này.

Bầu không khí gượng gạo ngoài ý muốn, Justin bị kẹp ở giữa không biết làm thế nào cho phải.

Justin không thể nào tưởng tượng việc nghiêm trọng tới cỡ nào mà làm cho Vương Tử Dị tốt tính không để ý Thái Từ Khôn.

Cứ như vậy, bầu không khí tiếp tục cứng ngắc cho đến khi ghi hình bắt đầu. Hôm nay quay cũng có chút tàn khốc, cần bỏ phiếu thành viên thừa trong tổ.

Ống kính một khi xuất hiện, Thái Từ Khôn lập tức khôi phục dáng vẻ bình thường thong dong tự nhiên. Lập trường rõ ràng biểu đạt hi vọng Tiền Chính Hạo có thể ở lại, đồng thời cũng đơn giản truyền đạt mình ở lại hay không cũng không quá quan trọng.

Vương Tử Dị cùng Thái Từ Khôn lập trường giống nhau, dù cho bầu không khí đang căng thẳng cỡ nào, việc này dù sao cũng là ước định từ rất lâu trước đó của hai người, cho nên vẫn tuân thủ.

Tất cả mọi người nghe ra được ý tứ Thái Từ Khôn, cân nhắc thiệt hơn, quyết định của cậu trước mắt vẫn là quyết định tốt nhất đối với tất cả mọi người.

Đầu tiên thành viên đội một ở lại chiếm đa số, mỗi người đều thực hiện rất tốt part của mình, không cần điều chỉnh, như vậy có thể thể hiện bài "Drem" tốt hơn.

Tiếp theo nếu như giữ lại Thái Từ Khôn cùng Vương Tử Dị, vậy Dream sẽ có 5 người trước 9, như thế đối với tổ khác uy hiếp quá lớn, tất cả các tiết mục hiển nhiên là không công bằng.

Cuối cùng Thái Từ Khôn đưa ra suy nghĩ của mình, thiện ý của cậu giữ gìn rất tốt tất cả quan hệ, cũng cân bằng tranh tài.

Mặc dù sẽ có tiếc nuối không nỡ, nhưng cuối cùng mọi người vẫn tôn trọng kết quả bỏ phiếu.

Tiền Chính Hạo ở lại.

Vương Tử Dị rời đi.

Thái Từ Khôn rời đi.

Nhìn thấy Tiền Chính Hạo ở lại, Thái Từ Khôn biểu hiện rốt cục cũng buông lỏng, cười ôm lấy đệ đệ vì mình cố lên.

Justin ôm xong Thái Từ Khôn sau đó xoay người ôm lấy Vương Tử Dị, quỷ thông minh tuổi nhỏ nghĩ lớn nói khẽ: "Tử Dị ca, chọn anh ra ngoài là vì có thể chăm sóc Khôn Khôn, không phải là vì để cho anh cùng anh ấy giận dỗi."

Vương Tử Dị mở to miệng, nhưng thủy chung không đem câu "Anh sẽ'" nói ra, thay vào đó là một câu "cố lên nhé."

Cùng bốn người bị rời tổ Firewalking. Ba người đi vào phòng tập "Lắng nghe nghe anh nói" của Tiểu Quỷ.

Ở đây sẽ giữ lại bốn người, ngay từ đầu, mấy người Tiểu Quỷ đã suy nghĩ xong kế hoạch chọn người. Đặc biệt là nhằm vào nhóm Dream, chỉ cần là Thái Từ Khôn Vương Tử Dị bị phiếu ra, liền không chút do dự chọn vào tổ.

Nhưng không nghĩ tới chính là Tần Phấn xuất hiện, các loại nguyên nhân phát sinh, làm cả tổ chọn xong Thái Từ Khôn thấy xoắn xuýt.

Hai người đều là rapper, mà tổ chỉ cần một người.

Tần Phấn cực lực biểu hiện nguyện vọng mãnh liệt muốn ở lại, mà Vương Tử Dị mắt nhìn Tần Phấn sau trầm mặc không nói.

Thái Từ Khôn không cách nào tham dự vào thảo luận của tổ Tiểu Quỷ, đứng ở một bên sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía Vương Tử Dị.

Hôm nay Vương Tử Dị rất kỳ quái, từ sáng sớm Châu Duệ cùng Jeffrey hoang ngôn loạn ngữ bắt đầu liền rất kỳ quái. Người bình thường ánh mắt chưa từng rời khỏi mình dường như đang tận lực tránh né, người bình thường vừa nhìn thấy đã không nhịn được giương lên khóe miệng dường như đang khống chế mất tự nhiên, đến cùng là chuyện gì xảy ra, mọi người đang giấu giếm cái gì?

Tiểu Quỷ liên tục thảo luận cuối cùng quyết định lựa chọn giao cho vận mệnh— Xoay chai.

Chai nước vị trái cây chứa màu cam theo quán tính vẽ vòng trên sàn nhà, tất cả mọi người ở đây khẩn trương chờ đợi nó dừng lại. Thái Từ Khôn ngồi xổm trên mặt đất, theo bản năng chắp tay trước ngực ở trong lòng đọc tên Vương Tử Dị.

Nắp chai kia một đầu xoay xoay, trong chờ đợi của Thái Từ Khôn dừng lại, chỉ hướng Vương Tử Dị. Lúc mọi người đứng dậy muốn ôm, lại bị một câu nói cố định tại chỗ.

Vương Tử Dị nói: "Lại xoay một lần đi."

Lại xoay một lần.

Thái Từ Khôn tay dừng ở giữa không trung, đột ngột mà bất lực. Không kịp đáp lại ánh mắt kinh ngạc của Tiểu Quỷ cùng Trịnh Duệ Bân nhìn mình, bởi vì đến Thái Từ Khôn cũng không biết, vì sao Vương Tử Dị muốn làm như thế.

Vương Tử Dị dứt khoát kiên quyết đến không thể lay chuyển. Bức Tiểu Quỷ lại lần nữa cầm lấy cái chai tiến hành lần thứ hai, ba lần lựa chọn.

Vận mệnh thuận theo tâm ý Vương Tử Dị, hai lần xoay toàn bộ chỉ về hướng Tần Phấn.

Kết quả ra, Tần Phấn lưu lại.

Cũng không có mấy người cảm thấy vui vẻ, cho dù là Tần Phấn được lưu lại nhưng cũng bởi vì thiện ý Vương Tử Dị mà tâm tình phức tạp.

"Anh thiếu em một ân tình thật lớn." Tần Phấn ôm Vương Tử Dị, thiên ngôn vạn ngữ đều chỉ gói thành một câu nói kia.

"Không có, không có."

Tất cả mọi người coi là Vương Tử Dị lại phật, chuẩn bị đem khiêm nhường thực hiện tới cùng. Nhưng chỉ có Thái Từ Khôn biết không phải như vậy, lần này ngoại trừ khiêm nhường nhất định còn có nguyên nhân khác.

Mỗi người đều bước lên trước cùng Vương Tử Dị ôm, hết người này đến người khác nhưng Thái Từ Khôn thì không.

Vương Tử Dị nhìn thấy cậu bực bội bất an nắm lấy tóc, chậm chạp cũng không bước tới. Trên mặt đều là bối rối cùng bất lực Vương Tử Dị chưa từng thấy qua, tựa như là vì mình đi đến kết cục này mà ảo não không thôi.

Đau lòng.

Kém chút liền nhịn không được, đem cậu kéo vào trong ngực.

Khoảng cách giữa hai người có thể chạm tay là tới, gần như vậy, nhưng lại xa như vậy, mơ hồ như cách nhau cả dải ngân hà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro