Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

LIÊN QUAN TỚI THÍCH

36.

Công bố xếp hạng hoàn tất, Trương PD mang thời gian cho mọi người cùng nhau tạm biệt lần cuối.

Vương Tử Dị chờ ở lối đi nhỏ đón Thái Từ Khôn xuống, một khắc này, Thái Từ Khôn thật rất muốn cái gì cũng mặc kệ nhào vào trong ngực Vương Tử Dị. Đem ủy khuất vừa rồi toàn bộ phát tiết, sau đó lại được Vương Tử Dị ôm vào trong ngực, ôn nhu đối đãi.

Cảm xúc của Thái Từ Khôn lộ rõ trước mắt, giống như hạt bụi nhỏ bé trong không khí, một động tác tùy tiện, cũng có thể bị dính vào cùng cộng hưởng. Vương Tử Dị đương nhiên biết rõ, bất cứ lúc nào đều rõ ràng, mượn thực tập sinh khác ngăn trở camera, đưa tay ôm eo của cậu, thuận thế hướng trong lồng ngực của mình, cấp tốc chuẩn xác in lên trán một nụ hôn, lặng yên không một tiếng động an ủi cảm xúc ủy khuất thụ thương.

Chia tay chắc chắn sẽ mang theo thương cảm.

Thái Từ Khôn tựa như cảm xúc đã phát tiết một lần, giờ phút này tâm tình hoàn toàn thu lại xong xuôi. Mặt mỉm cười, cùng mỗi một đồng đội tiến lên ôm.

Đặc biệt là fan hâm mộ nhỏ của cậu,.

Nhắc đến Tả Diệp, Thái Từ Khôn luôn luôn thấy thú vị, mà Vương Tử Dị, luôn luôn một bộ bất đắc dĩ.

Cái này trách không được Vương Tử Dị, thật sự là Tả Diệp đối Thái Từ Khôn trình độ yêu thích quá mãnh liệt. Thử hỏi toàn bộ đại hán, có ai không biết Tả Diệp là fan hâm mộ Thái Từ Khôn? Có ai không biết Tả Diệp rất thích Thái Từ Khôn?

Hai người lúc còn chưa yêu đương, Vương Tử Dị thỉnh thoảng sẽ phát hiện Tả Diệp bắn ra ánh mắt ái mộ. Khi đó Vương Tử Dị còn không để ý, nhưng về sau hai người bọn họ ở cùng một chỗ, đại khái là do nhạy cảm cùng trực giác người yêu, Vương Tử Dị phát hiện, số lần Tả Diệp lơ đãng xuất hiện bên cạnh Thái Từ Khôn có phải là hơi nhiều?

Thường xuyên chính là Vương Tử Dị muốn tránh đi ánh mắt mọi người, muốn thân mật với Thái Từ Khôn, phía sau hoặc là bên cạnh liền sẽ có một ánh mắt lạnh lẽo bắn tới.

Là Tả Diệp không sai.

Đã từng cùng Thái Từ Khôn nói qua việc này, sau khi nghe xong cậu chỉ cười thật to, nói thật sao? Tả Diệp đáng yêu như vậy sao? Hôm nào phải đến kí tên cho em ấy.

Thái Từ Khôn cảm thấy rất thú vị, Tả Diệp cảm thấy rất thích, Vương Tử Dị cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Vừa cùng Chu Quân Thiên Chu Quân Nhất nói hết câu, quay đầu đã thấy Tả Diệp cùng Tần Phấn ồn ào đi hướng Thái Từ Khôn. Bộ dáng ngượng ngùng cũng thực sự có điểm đáng yêu, Thái Từ Khôn hào phóng ôm chặt lấy Tả Diệp, càng không ngừng vỗ lưng trấn an, để Tả Diệp đừng khóc.

Vương Tử Dị xa xa nhìn, tức giận sao? Đương nhiên sẽ không, chỉ là có một chút nhỏ ghen tuông đi.

Đúng lúc Tả Diệp ngẩng đầu lau nước mắt, ánh mắt cùng Vương Tử Dị đụng nhau, Vương Tử Dị mỉm cười đối với Tả Diệp nhẹ gật đầu. Lại là bộ dáng như đang muốn nói lại thôi, chờ Tả Diệp hưởng thụ Thái Từ Khôn ôm xong, chậm rãi đi tới chỗ Vương Tử Dị.

Đứng vững trước mặt Vương Tử Dị, nắm tay đụng vai tượng trưng.

Lúc bả vai chạm vào nhau, Tả Diệp nói khẽ: : "Tử Dị ca, Khôn Khôn giao cho anh, anh phải chăm sóc anh ấy thật tốt, đừng lại để một mình anh ấy đi đối mặt tất cả."

Không nghĩ tới Tả Diệp sẽ nói những lời này, cũng không nghĩ tới thì ra Tả Diệp đã sớm biết.

Vương Tử Dị không khỏi nắm chặt tay Tả Diệp, thành khẩn lại kiên định nhận lấy
Nói: "Được, yên tâm."

"Ừm." Tả Diệp cười nói: "Em có thể yên tâm trở về làm người sản xuất quốc dân rồi, nhưng mà em one pick Khôn Khôn, chỉ bỏ phiếu anh ấy."

Thật vất vả có chút cảm động lại lập tức biến thành bất đắc dĩ, Vương Tử Dị cảm thấy áp lực tăng gấp bội, Khôn Khôn của mình thực sự quá ưu tú, làm Vương Tử Dị cảm thấy bốn phía đều là nguy cơ.
.
.
.

Đấu vòng loại xong lại trở lại huấn luyện thường ngày.

Hai ngày sau là bắt đầu quay năm đầu bài hát, Thái Từ Khôn cùng Vương Tử Dị đã quyết định rời khỏi tổ Dream, nhưng lại không buông được hai thành viên không bị loại, đặc biệt là Tiền Chính Hạo.

Thừa dịp còn có chút thời gian, hai người mang theo Tiền Chính Hạo đơn độc dạy động tác part kia.

Vương Tử Dị ở bên cạnh làm theo, Thái Từ Khôn nghiêm túc chỉnh chi tiết. Thật ra Tiền Chính Hạo vấn đề lớn không có, chủ yếu là quá đáng yêu dẫn đến khí chất không đủ, lại vừa đúng nắm giữ khí chất sân khấu Thái Từ Khôn là người có quyền lên tiếng nhất.

Vương Tử Dị liền nhìn Thái Từ Khôn giải thích khí chất là gì đồng thời làm mẫu, đỉnh đầu buộc tóc quả táo, toàn bộ triển khai dạy bảo Tiền Chính Hạo phải cool, phải soái, phải ra vẻ mình rất tức giận.

"Rất tức giận, bọn họ nói em quá đáng yêu, em rất tức giận!"

Xác thực quá đáng yêu. Nghe Thái Từ Khôn nói, Vương Tử Dị cười nhớ tới người này mới sáng sớm liền chạy đến phòng ngủ của mình, mượn lý do không có dây thun, để Vương Tử Dị giúp cậu buộc tóc. Ai không biết toàn trường dây thun ngoại trừ Vương Tử Dị có nhiều nhất, còn có chính là ngủ bên cạnh giường Thái Từ Khôn - Châu Duệ. Mà phòng ngủ của cậu cùng mình là một đầu một đuôi, cách rất xa, rõ ràng là chuyện duỗi cái tay có thể giải quyết, lại nhất định phải đi qua toàn bộ hành lang để hoàn thành. Đáng yêu như thế, chắc là chỉ có Thái Từ Khôn mới làm như vậy đi?

Người đáng yêu như vậy bây giờ còn đang dạy người khác làm bộ tức giận thế nào, nhu thuận như Tiền Chính Hạo cứ như vậy bị cậu mang theo bắt chước. Kết quả hai người đều bị bộ dáng mình chọc cười, Vương Tử Dị cũng cười nhìn hai người nháo.

Bầu không khí tập luyện dần rơi vào trạng thái, Tiền Chính Hạo tìm được cảm giác, động tác, ánh mắt đều làm đến nơi đến chốn. Thái Từ Khôn rất hài lòng, thân mật giúp đỡ Tiền Chính Hạo sửa lại đuôi tóc. Động tác cưng chiều tiểu đệ đệ khác biệt, Vương Tử Dị mạnh mẽ hơn một chút, kích quyền nắm tay, cộng thêm một câu "cool bro," dùng câu này thể hiện đồng tình khen ngợi.

Tập luyện xong còn sớm, Tiền Chính Hạo nhớ tới Tần Tử Mặc ngủ chung phòng sắp rời khỏi đại hán, đề nghị nói muốn đi xuống máy gắp thú bông dưới lầu đưa cho Tần Tử Mặc một con thú bông lưu làm kỷ niệm. Dưới lầu máy gắp thú bông là tổ tiết mục lúc ăn tết mua cho mọi người chơi, Tiền Chính Hạo một con cũng không gắp lên được, nhưng lại biết Thái Từ Khôn kỹ thuật rất tốt, nghĩ đến hiện tại có thời gian vừa vặn cùng đi chơi.

Thái Từ Khôn gật đầu, đi xuống lầu dưới: "Được, đi."

Đi hai bước lại phát hiện Vương Tử Dị không cùng đi lên, nhìn lại, Jeffrey từ bên đối diện đi tới, cười cùng Vương Tử Dị chào hỏi: "Tử Dị, xong chưa? Chúng ta đi tập gym đi."

"A, ừ... Cậu đợi tôi một chút."

Vương Tử Dị do do dự dự nhìn về phía Thái Từ Khôn, nói: "Khôn... Xin lỗi, anh với Jeffrey đã hẹn đi tập gym...."

Lúc đầu Vương Tử Dị thận trọng hỏi, Thái Từ Khôn cũng không có tức giận, ai cũng có một bro đúng không. Nhưng khi cậu dùng khóe mắt liếc qua thấy sau lưng Jeffrey, phát hiện Jeffrey mắt không chớp nhìn bóng lưng Vương Tử Dị, ghen tuông cứ như vậy tự nhiên sinh ra.

Trong ánh mắt Jeffrey, Thái Từ Khôn thấy được đầy sự chờ mong, trong nụ cười còn có má lúm đồng tiền đựng lấy ngại ngùng.

Chẳng phải đi tập gym mà, cần chờ mong vậy sao?

Thái Từ Khôn còn chưa kịp trả lời, Vương Tử Dị chưa từng sốt ruột bất ngờ hỏi một câu: "Trước đó đồng ý với Jeffrey, có thể đi sao, Khôn?"

Có chút tức giận.

"Làm gì hỏi em? Muốn đi thì đi."

Nói xong đều không nhìn Vương Tử Dị một chút, kéo Tiền Chính Hạo đi xuống lầu.

Kia có thể là hình ảnh trước khi mưa to kéo đến đi? Tiền Chính Hạo nghĩ vậy.

Bị cả mảnh trời áp lực đè nén giống như người bị bệnh thở không nổi, nặng nề bao phủ không khí xung quanh lúc nào cũng rất nguy hiểm.

Bây giờ Thái Từ Khôn chính là như vậy, trầm mặc không nói một lời chơi gắp thú, tay cầm ở trong tay của cậu điên cuồng chuyển động, phát ra tiếng kim loại do dùng sức quá mạnh tạo thành.

Tựa như yên tĩnh đè nén bão táp.

Tiền Chính Hạo không dám lên tiếng, trơ mắt nhìn Khôn Khôn ca của mình dùng máy gắp thú phát tiết.

Kết quả có thể nghĩ, kỹ thuật gắp thú hạng nhất Thái Từ Khôn dùng trọn vẹn nửa giờ cũng không thành công gắp lên một con.

"Không chơi! Đi!"

"... A, vâng."

Cùng Thái Từ Khôn trở lại trong phòng ngủ, Châu Duệ đang lẩm bẩm hát "Anh mãi mãi khắc ghi."

"Ha, trở về rồi?"

Thái Từ Khôn không trả lời, trực tiếp đi đến giường mình ngồi xuống, đeo tai nghe nghe nhạc.

Châu Duệ không hiểu, nhìn về phía Tiền Chính Hạo nói: "làm sao rồi? Khôn Khôn làm sao lại nóng nảy như vậy?"

Tiền Chính Hạo mặc dù nhỏ, nhưng thời gian dài cũng biết chút ít, chọn trọng điểm giải thích nói: "Chính là, em muốn gọi Khôn Khôn ca cùng Tử Dị ca đi chơi gắp thú dưới lầu, kết quả Jeffrey tới, gọi Tử Dị đi tập gym..."

"A, khó trách tiểu tử Jeffrey vừa tập luyện xong liền chạy..." Châu Duệ còn chưa lên tiếng liền bị ánh mắt Thái Từ Khôn bắn tới, nếu như ánh mắt có thể giết người, đoán chừng Châu Duệ đã rời xa nhân thế.

"Ha ha, anh nói này Khôn Khôn," Châu Duệ dục vọng cầu sinh mãnh liệt đi tới chỗ Thái Từ Khôn, an ủi: "Tử Dị kia trung thực em cũng không phải không biết, cùng người ta tức giận cái gì?"

"Em biết." Thái Từ Khôn cắn cắn môi dưới, ánh mắt mềm xuống, giống như là lẩm bẩm thì thầm: "Em giận chính em thôi.".

Tức giận mình một khi gặp việc liên quan tới Vương Tử Dị cảm xúc trở nên không thể khống chế, không cách nào quản lý tốt biểu cảm. Lòng ham chiếm hữu mạnh đến ngay cả mình cũng thấy sợ hãi.

Châu Duệ bất đắc dĩ thở dài, chuyện giữa hai người này ai cũng không quản được, nói trắng ra là, đều là trò quỷ tình yêu, nếu là hai người không thích nhau cũng sẽ không vì mấy việc nhỏ nhặt mà để ý như vậy.

Tưởng tượng ra điều mình nghĩ, Châu Duệ mơ hồ cảm thấy lại bị đút cẩu lương.

Gần đến chạng vạng tối, Thái Từ Khôn Tiền Chính Hạo cùng các thành viên Dream luyện tập ở phòng tập, lúc nghỉ ngơi, Tiền Chính Hạo vì đùa Thái Từ Khôn vui vẻ nên mở một bài disco trong phòng.

Tâm ý đệ đệ Thái Từ Khôn suy nghĩ liền sáng tỏ, vì không để cho đệ đệ thất vọng, liền đứng dậy cùng chơi đùa nhảy nhót.

Nhảy đến một nửa, Vương Tử Dị đẩy cửa đi vào tiến tới phía sau.

Khí tức Vương Tử Dị xen lẫn trong trong không khí phả vào mặt, mùi thơm sữa tắm nhàn nhạt, Thái Từ Khôn rất quen thuộc mùi này. Trước đây không lâu, trên người cậu cũng là mùi sữa tắm ấy.

Hừ, tập gym thì tập gym thôi, còn tắm rồi mới tới.

Không để ý Vương Tử Dị, không coi ai ra gì tiếp tục nhảy.

Ngược lại là Tiền Chính Hạo bên cạnh nhịn không được, cậu biết Thái Từ Khôn không vui bắt nguồn từ Vương Tử Dị, đang hát đến: "Đem người xấu tất cả dọn sạch", đệ đệ nóng lòng bảo vệ ca ca không quan tâm quanh mình còn có thực tập sinh khác, chạy đến bên tai Vương Tử Dị, hướng về phía Vương Tử Dị liền hô một câu như vậy.

Đem người xấu tất cả dọn sạch!

Vương Tử Dị hiển nhiên bị hù dọa, sững sờ nhìn về phía Tiền Chính Hạo một mặt vô tội.

Tiền Chính Hạo kiêu ngạo hất cằm lên, giống như là hoàn thành một chuyện không tầm thường chút nào.

Thái Từ Khôn phía trước nhìn thấy tất cả, vội vàng xoay người đem ý cười giấu đi, không thể để cho hai người đằng sau nhìn thấy. Trong lòng cho Tiền Chính Hạo một cái like thật lớn, đệ đệ này hợp ý, không phí công sủng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro