LIÊN QUAN TỚI THÍCH
32.
Hai tuần cuối cùng để các nhà sản xuất quốc dân chọn ca khúc chủ đề, mỗi một thực tập sinh sẽ căn cứ theo bỏ phiếu để phân vào vào năm ca khúc chủ đề có phong cách khác biệt.
Đây cũng là nhiệm vụ thứ tư.
Khác biệt với lúc trước chính là, các ca khúc lần này, lựa chọn thành viên nằm toàn bộ trong tay các nhà sản xuất quốc dân. Trừ cái đó ra, vòng đấu loại 60 chọn 35 sẽ trong quá trình tập luyện tiến hành, nói cách khác, khả năng tập luyện đến một nửa sẽ bị loại, không có cơ hội đứng trên sân khấu sau cùng.
Trương PD cách video tuyên bố nhiệm vụ lần này: Đánh giá bài hát theo chủ đề.
Thực tập sinh theo thứ tự lên đài nhận phong bì của mình, căn cứ dãy số phía trên đi tới phòng lyện tập.
Thái Từ Khôn giống như là tự lẩm bẩm lại giống như là đối với Vương Tử Dị cạnh bên người nói: "Sẽ là bài hát nào đây?"
Vương Tử Dị nghiêng đầu nhìn qua, Thái Từ Khôn sáng nay bị bắt đi sửa tóc, nguyên bản một đầu lông xù quăn nhỏ bây giờ thành ngắn, thợ cắt tóc còn tận lực đem một bên tóc toàn bộ chải đến sau tai, một bên khác tùy ý lưu lại hai sợi che trên trán. Sư tử con mềm manh giờ phút này khí khái anh hùng lại hừng hực, tùy tiện một ánh mắt liền có thể để ngàn vạn thiếu nữ điên cuồng.
Thái Từ Khôn dường như rất thích kiểu tóc này, cắt xong trở về liền chạy tới trước mặt Vương Tử Dị khoe khoang một hồi, thẳng đến khi Vương Tử Dị khen mấy lần " cool, cool" mới hài lòng bỏ qua.
Vương Tử Dị bất đắc dĩ mà cười cười, thật ra mặc kệ là kiểu tóc gì, đều thích.
Nhịn không được vuốt ve tóc của cậu, lại gặp đến Thái Từ Khôn vô tình chống cự: "Đừng đụng đừng đụng, vuốt keo đã!"
"Không vuốt thì thế nào?"
"Sẽ bị rơi xuống, trước khi vuốt keo còn phải sấy một lúc."
"Vậy về sau mỗi ngày em đều phải như vậy?"
"...... Hình như phải thế."
"...... Anh gọi em dậy sớm nửa tiếng nhé."
Về sau Thái Từ Khôn chỉ giữ vững được một ngày, cũng không giày vò mình giữ kiểu tóc này nữa, lấy một cây dây thun giải quyết toàn bộ.
Trương PD sắp xếp nhiệm vụ xong, nhân viên công tác để thực tập sinh lên đài nhận phong bì.
Thái Từ Khôn là người đầu tiên tiến lên, lấy được phong bì đem đi đối ứng phòng luyện tập.
Đây là một quá trình chờ đợi rất dài và buồn chán, Thái Từ Khôn cầm phong bì ở trong phòng luyện tập tới tới lui lui hai vòng, bên trong chờ đợi mang theo chút khẩn trương. Khả năng đối với những người khác mà nói, tâm tình như vậy bắt nguồn từ tò mò muốn biết mình được chọn vào ca khúc nào, nhưng đối với Thái Từ Khôn mà nói, tâm tình này bắt nguồn từ Vương Tử Dị.
Đang trong lúc chọn bài hát, cậu tin tưởng ánh mắt của các nhà sản xuất quốc dân, đồng thời cũng có đầy đủ lòng tin có thể khống chế tốt bất cứ bào hát nào, cho nên cậu không lo lắng những điều này. Cậu lo lắng, chỉ là Vương Tử Dị có hay không nhận được phong bì tiến vào phòng này.
Rất muốn lại lần nữa cùng người ấy xuất hiện trên sân khấu, đầu tiên là ăn ý giữa hai người không cần ngôn ngữ biểu đạt, bất kể là tập luyện hay là bên trên sân khấu, Vương Tử Dị đều có thể cùng ý nghĩ của cậu bảo trì nhất trí, hoàn mỹ phối hợp lẫn nhau. Trên thực lực, không cần nhiều lời, tán thành của hai người đối với nhau vượt qua bất kì người nào.
Tiếp theo nếu như hai người không cùng một tổ, vậy liền mang suy nghĩa lúc tập luyện không thể cùng một chỗ. Cộng thêm hai ngày trước Vương Tử Dị được sắp xếp vào phòng Jeffrey, ban đêm Thái Từ Khôn cũng không thể cùng nhau ngủ.
Cho nên, về công về tư, cậu đều bức thiết hi vọng người kế tiếp đẩy cửa ra chính là Vương Tử Dị.
Trong khi Thái Từ Khôn nôn nóng chờ đợi, cửa bị đẩy ra, đi vào là Justin.
"A, Khôn Khôn ca," Justin đưa tay cùng Thái Từ Khôn nắm tay chào hỏi, "chỉ có anh thôi à?"
"Ừ, chỉ có anh." Trả lời có vẻ hơi bất lực.
Justin cơ linh nói: "Em có dự cảm, Phạm Thừa Thừa, Tử Dị ca bọn họ đều sẽ tới."
"Có thật không?" Thái Từ Khôn cười cười, nếu quả thật có thể giống như Justin đoán thật tốt. Vì làm dịu cảm xúc lo lắng, Thái Từ Khôn kéo Justin qua: "Nếu không hai chúng ta trốn đi? Hù dọa bọn họ."
"Được được!"
Nghe được có cái chơi, Justin vui vẻ, lập tức ở trong phòng luyện tập tìm chỗ trốn. Thái Từ Khôn đảo mắt một lượt, sau đó đi tới sau màn cửa trốn vào.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, rốt cục ngoài cửa có động tĩnh.
Thái Từ Khôn nín hơi ngưng thần nghe tiếng bên ngoài màn cửa. Khóa cửa chuyển động, nhẹ nhàng hô một tiếng "Ai?" tiếp theo chính là thanh âm cậu quen thuộc đến tận trong xương tủy.
Anh ấy tới!
Trốn ở sau màn cửa, dù cho còn không trông thấy người mình mong nhớ ngày đêm, Thái Từ Khôn cũng đã khống chế không nổi biểu lộ trên mặt, mặt mày cong cong, tươi cười rạng rỡ.
Bên ngoài Justin làm bộ lôi kéo Vương Tử Dị nói: "Có chút không giống trong suy nghĩ nha Tử Dị, làm sao lại là hai chúng ta."
Vương Tử Dị hoàn toàn không nhận quấy nhiễu của Justin, bởi vì vừa rồi rõ ràng nghe được tiếng cười chỉ thuộc về Thái Từ Khôn. Rất nhẹ rất nhẹ một tiếng, đến nhân viên công tác ở đó đều không nghe rõ, Vương Tử Dị lại nghe được nhất thanh nhị sở (hoàn toàn rõ ràng).
"Đằng sau còn có người." Nói, Vương Tử Dị trực tiếp đi tới màn cửa.
Justin không nghĩ tới liền bị nhìn thấu, nhanh như vậy giãy giụa nói: "Không có người, không có người, chỉ có hai người chúng ta."
Nhưng mà từ trong tiếng nói Justin đã lộ ra bất lực yếu thế, Vương Tử Dị căn bản không phản ứng, cười kéo màn cửa, đối với Thái Từ Khôn nghịch ngợm trốn bên trong nói: "Ra đây đi!"
Giống như lúc chơi trốn tìm bị người mình thích tìm thấy, chính là bởi vì hiểu rõ lẫn nhau, cho nên mới có thể ngay lập tức tìm thấy nhau. Trong nháy mắt bị tìm thấy đó, nội tâm mừng rỡ cùng hạnh phúc không ngăn nổi thông qua tứ chi tràn ra ngoài.
Thái Từ Khôn dường như cười đến gãy lưng, Vương Tử Dị đỡ cậu, để cậu từ đằng sau khung ép chân đi ra. Hai người ánh mắt gặp gỡ, tâm tình vào giờ phút này không cần nói cũng biết.
Justin suy nghĩ giống như đội hình đã từng quen biết, quỳ xuống đất hô: "Không phải, đây không phải là Papillon sao!"
Thế là ba người tụ ở giữa phòng luyện tập, đội trưởng Thái Từ Khôn dẫn đầu, tái hiện đoạn biểu diễn Papillon kinh điển.
Có Vương Tử Dị ở bên người, chờ đợi đằng đẵng cũng không thấy chán.
Thành viên từng người tiến đến, Đinh Trạch Nhân trong thiên hô vạn hoán của Justin đẩy cửa mà vào. Thái Từ Khôn đột nhiên có chút cảm ơn Justin, khả năng thật sự bởi vì Justin nói cái gì thần miệng, để cậu không chờ quá lâu, ngay từ đầu xác nhận Vương Tử Dị sẽ đến.
Đinh Trạch nhân vào cửa liền thấy Justin, hai người hô to gọi nhỏ kích động không thôi, sau đó lại nhìn thấy Phạm Thừa Thừa, Chu Tinh Kiệt, Vương Tử Dị ngồi dưới đất.
Kích động đến khống chế không nổi tâm tình làm Đinh Trạch Nhân hận không thể bay nhào qua ôm lấy mọi người.
Phạm Thừa Thừa Chu Tinh Kiệt cùng ngồi trên đất vỗ tay, Đinh Trạch Nhân ngẩng đầu lại trông thấy Thái Từ Khôn tựa ở vách tường đứng đấy.
Kinh hỉ trực tiếp bạo rạp, Đinh Trạch Nhân tiến lên ôm chặt lấy Thái Từ Khôn có chút bị dọa. Thái Từ Khôn cũng không nghĩ tới Đinh Trạch Nhân sẽ kích động như vậy, vốn chỉ muốn cùng cậu ấy đập tay hoặc nắm tay gì đó, kết quả trực tiếp ôm.
Theo bản năng nhìn về phía Vương Tử Dị vị trí, Vương Tử Dị không hề động, ngược lại cười nhìn mình. Thái Từ Khôn hiểu nụ cười ấy, chính là loại kiêu ngạo nhìn người của mình được hoan nghênh cùng cảm giác bất đắc dĩ bị fan hâm mộ nhiệt tình ôm.
Thái Từ Khôn cũng rất bất đắc dĩ, cười tùy ý để Đinh Trạch nhân ôm.
Thật vất vả Đinh Trạch Nhân kích động phát tiết xong, cùng Justin, Phạm Thừa Thừa lải nhải không ngừng. Vương Tử Dị đi hướng Thái Từ Khôn đang đứng, thừa dịp lúc ống kính quét không đến lặng lẽ ôm eo của cậu, cưng chiều vỗ nhẹ nhẹ hai lần biểu đạt yêu thương.
Thái Từ Khôn không nói gì, dùng ánh mắt mỉm cười cùng khóe miệng giương lên tiếp nhận bày tỏ không nói.
Ngay sau đó đi vào phòng chính là Châu Ngạn Thần, lại kích động không thôi cùng hô to gọi nhỏ. Còn may lúc này Thái Từ Khôn có chuẩn bị tâm lý, mà Châu Ngạn Thần cũng không giống Đinh Trạch Nhân khoa trương như vậy, đi tới giữa phòng luyện tập, Châu Ngạn Thần, Thái Từ Khôn, Vương Tử Dị ba người lại ăn ý mười phần tái hiện đoạn PPAP kinh điển.
Sau nhiều lần chờ đợi, chỉ còn người cuối cùng chưa xuất hiện ở phòng luyện tập.
Mọi người có các loại suy đoán, thần dự cảm Justin lại lần nữa xuất hiện: "Em cảm thấy có thể là Chính Đình ca."
"Chính Đình hẳn là phải tới sớm chứ? Đến bây giờ còn không tới rõ ràng là đi tổ khác." Đinh Trạch Nhân nói.
"Ừm, firewalking rất thích hợp với cậu ấy." Chu Tinh Kiệt cũng phụ họa nói.
Chỉ có Châu Ngạn Thần không tham gia thảo luận, mắt không chớp nhìn cửa. Tên Chu Chính Đình lần lượt xuất hiện ở bên tai, cậu ấy hi vọng rất nhiều cái tên này thực sự sẽ xuất hiện trước mắt mình.
Vương Tử Dị xích lại gần bên tai Thái Từ Khôn hỏi: "Em cảm thấy là ai?"
"Chu Chính Đình." Không chút do dự trả lời.
"Ừ, anh cũng nghĩ là cậu ấy."
Bên này vừa dứt lời, khuôn mặt dịu dàng tươi cười của Chu Chính Đình đẩy cửa tiến đến.
Mười hai người bên trong trước chín có tới năm người, đội hình như vậy còn thiếu cái gì? Dance cũng có, vocal cũng có, rap cũng có, cái gì cũng đầy đủ rồi. Bất kể là ca khúc nào, bọn họ đều có thể hold.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro