Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

LIÊN QUAN TỚI THÍCH

12. 

Ngày của trò chơi kết thúc, thực tập sinh tự trở về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Vương Tử Dị cầm thuốc xịt tiêu sưng đến phòng ngủ Thái Từ Khôn kiếm người.

Cửa mở ra, Vương Tử Dị liếc mắt liền thấy Thái Từ Khôn tựa ở trên giường xem video vũ đạo.

Nghe được tiếng động, Thái Từ Khôn ngẩng đầu nhìn, giống như đã sớm đoán trước được Vương Tử Dị sẽ đến, biểu lộ bình tĩnh, không có chút nào giật mình.

"Đang làm gì vậy?"

"Xem video vũ đạo 1M."

Thái Từ Khôn hướng giữa mặt giường xê dịch, chừa lại một chút không gian cho Vương Tử Dị ngồi.

Bọn họ thường xuyên ở trong phòng ngủ thảo luận ca từ hoặc động tác, cộng thêm phòng ngủ của Thái Từ Khôn lớn nhất, được gọi là chỗ nhảy disco. Thực tập sinh khác rất hay tới cửa mà nhảy.

Phòng mặc dù lớn, nhưng có vài cái ghế, người càng nhiều ghế cũng bị chiếm mất. Thái Từ Khôn là thực tập sinh tự do, quan hệ cùng thực tập sinh khác phân nửa là từ đây, cho nên vẫn chưa tốt đến mức có thể trực tiếp ngồi trên giường, huống hồ, Thái Từ Khôn là thể chất dị ứng, ai cũng không thể ngồi lên giường của cậu, sẽ dính bụi.

Mấy lần trước Vương Tử Dị cùng Thái Từ Khôn lúc chia sẻ thuốc chăm sóc sức khỏe, Giác Tỉnh Đông Phương Tần Phấn mang theo một đám đội viên mặc áo ba lỗ ầm ĩ đi đến.

"Gì thế?"

"Trình diễn áo ngủ!"

"Hả?"

Hai người đứng dậy nhìn ra ngoài cửa một chút, vừa hay nhìn thấy Linh siêu mặc bộ đồ khủng long từ trong phòng ngủ chạy đến, chuẩn bị lên sàn. Vừa đi hành lang cửa phòng ngủ đều mở ra, trước mỗi phòng ngủ đều có người mẫu áo ngủ đứng đợi.

"Còn chơi trò này nữa hả."

"Ha ha, các cậu tham gia không?"

"Tham gia !" Nói xong, Châu Duệ lật ra cái rương tìm áo ngủ đặc sắc nhất.

Vương Tử Dị với Thái Từ Khôn liếc nhau, dự định yên lặng làm khán giả xem náo nhiệt.

Thực tập sinh càng tụ càng nhiều, thực tập sinh bên hành lang khác cũng gia nhập bên này. Phòng ngủ mấy người Thái Từ Khôn ở giữa, cho nên đương nhiên càng ngày tụ tập càng nhiều người xem.

Vương Tử Dị cùng Thái Từ Khôn bị chen vào tận cùng bên trong gian phòng, Thái Từ Khôn ngồi trên giường mình, nhìn thấy Vương Tử Dị có xu thế bị chen càng ngày càng xa. Quả quyết giữ chặt quần áo của cậu, ra hiệu cậu ngồi lại đây.

Vương Tử Dị có do dự một lát, một là lễ phép, hai là cậu biết Thái Từ Khôn từng có thể chất mẫn cảm, bình thường dùng quần áo đắp lên chung quanh giường đến ánh sáng cũng không lọt, chứ nói gì đến việc cho người ta ngồi lên.

Thái Từ Khôn cũng hiểu do dự của Vương Tử Dị, mặc dù không rõ bình thường lại để ý người khác đối với giường của mình như vậy, nhưng đến Vương Tử Dị, giống như không quan trọng. Thế là càng dùng lực hơn giữ chặt quần áo của người kia, cười nói: "Không việc gì, tôi không ngại."

"Nhưng cậu dị ứng?"

"Không sao, vẫn được."

"Ừm."

Vương Tử Dị ứng thanh ngồi xuống, cùng Thái Từ Khôn tiếp tục trò chuyện thưởng thức thời gian bọn họ chung giường, cách xa thế giới bên ngoài.

Đồng thời, Thái Từ Khôn cũng có thể xác định, cậu đối với Vương Tử Dị thế mà không dị ứng.

Từ lần đó về sau, mỗi khi Vương Tử Dị đi tới bên cậu, cậu đều sẽ chừa lại cạnh ngoài giường cho Vương Tử Dị. Vương Tử Dị cũng tự nhiên mà ngồi, cùng cậu hoặc thảo luận ca từ động tác hoặc nói đùa nói chuyện phiếm.

Mà Vương Tử Dị, cũng sẽ đặc biệt chú ý quần áo sạch sẽ, để tránh dính tro bụi vào hại cậu dị ứng.

Lúc này Vương Tử Dị sau khi ngồi xuống từ trong túi lấy ra thuốc xịt tiêu sưng, hỏi: "Ban ngày ngã, trên đùi có sưng lên không?"

"Hả?"

Vấn đề của Vương Tử Dị đem Thái Từ Khôn từ trong video kéo về, nghi hoặc nhìn Vương Tử Dị.

"Ban ngày xoay vòng ngã sấp xuống, trên đùi đau không?"

"Có đau một chút."

"Để tôi xem chỗ nào đau."

"Đùi phải."

Thái Từ Khôn một tay cầm máy xem video, cái tay trống kia vén ống quần mình lên. Vương Tử Dị cũng giúp cậu đem quần cuốn lại, quả nhiên, bên trong đầu gối sưng lên một khối lớn.

"Ở đây phải không? Tôi giúp cậu phun chút thuốc tiêu sưng."

"Ừ."

Loại đụng rồi bị thương này đối Thái Từ Khôn mà nói đã sớm thành bình thường, nhớ tới thì phun thuốc, không nghĩ tới nó cũng dần dần tốt. Chỉ là không ngờ Vương Tử Dị lại đem việc vật tay ban ngày để trong lòng.

Ngoài dự liệu, nhưng lại hợp tình lý. Ai bảo Vương Tử Dị vốn là chàng trai có tấm lòng ôn nhu ấp áp như vậy.

Thuốc phun lạnh buốt ở trên đùi làm Thái Từ Khôn vô ý thức rụt rụt chân, còn chưa kịp phản ứng tới cùng, liền bị Vương Tử Dị một cái bắt được, cũng kéo qua đặt ở trên trên đùi của mình.

"Đừng nhúc nhích."

Ngữ khí không cho thương lượng làm Thái Từ Khôn ngẩn người, Vương Tử Dị rất ít dùng giọng điệu mệnh lệnh nói chuyện. Nhưng cũng không muốn bị Vương Tử Dị như này làm cho mê hoặc, mặc dù ngữ khí biến hung ác, nhưng động tác trên tay lại ôn nhu đến cẩn thận từng li từng tí.

"Xoa như vậy thuốc sẽ thẩm thấu càng nhanh, tụ huyết cũng sẽ tan đi."

Ấm áp chụp lên một mảnh lạnh buốt, sau đó vẽ vài vòng ấn nhẹ nhàng.

Thái Từ Khôn bị Vương Tử Dị có chút đáng yêu chọc cười, trong mắt cậu, Vương Tử Dị thật rất đáng yêu.

"Cậu học được cái này ở đâu?"

"Bài viết về chăm sóc sức khỏe, xoa bóp cùng mấy thứ nữa."

"Khó trách fan hâm mộ nói cậu là phật hệ."

Vương Tử Dị cười không nói, nghiêm túc giúp Thái Từ Khôn lưu thông máu đọng.

Thái Từ Khôn dứt khoát thả lỏng đem chân đặt trên đùi Vương Tử Dị, hoàn toàn giao cho cậu đi xử lý, mình lấy video tiếp tục xem.

Cũng may Châu Duệ thông minh không có ở phòng ngủ đợi, nếu không thấy cảnh này lại muốn hít sâu một hơi, bất lực phun ra.

Nhìn một chút, Thái Từ Khôn bỗng nhiên nâng lên nửa người trên, tiến đến bên cạnh Vương Tử Dị, chỉ vào hình ảnh tạm dừng nói: "Cậu xem , động tác nhấc chân này, có phải là thu chân một chút nhìn sẽ tốt hơn?"

"Chỗ nào?"

"2 phút 13 giây, ừm, bắt đầu chỗ này."

"Là lần này hả?"

"Đúng, tôi cảm thấy power còn chưa đủ."

"Ừ, nhưng tiết tấu đúng, nếu như tăng thêm động tác thu có thể làm tiết tấu không chính xác?"

"Vậy có thể hợp cùng động tác trước, bên này không dừng lại trực tiếp thu chân?"

"Ừ, có thể."

"Ngày mai chúng ta tìm ở phòng rồi tập thử một chút?"

"Được rồi."

Đạt được đồng ý của Vương Tử Dị, Thái Từ Khôn tâm tình vui vẻ dựa lại gối đầu, tiếp tục một bên nhìn video một bên hưởng thụ Vương Tử Dị phục vụ lưu thông máu.
Xoa bóp tới lúc chỗ tụ huyết cảm giác hơi nóng lên, Vương Tử Dị dừng lại động tác, sau đó thân thiết giúp cậu kéo gấu quần liền chuẩn bị rời đi.

"Cậu đi đâu vậy?"

Nhìn thấy Vương Tử Dị đứng dậy chuẩn bị rời đi, Thái Từ Khôn vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, lúc này mới chưa được một tiếng đồng hồ làm sao lại muốn đi nữa vậy? Bình thường hai người một khi ngồi xuống thảo luận nói chuyện phiếm hiếm khi một tiếng đã kết thúc được.

"Quay về."

"Làm sao vậy?"

Vương Tử Dị muốn nói lại thôi, cậu không biết nên làm sao diễn tả tâm tình lúc này với Thái Từ Khôn.

Nhưng cũng không phải bởi vì quan hệ với Thái Từ Khôn, mà là các thành viên BBT.

Mắt thấy đấu vòng loại lần thứ nhất lửa xém lông mày, kết quả lần thứ nhất kiểm tra đánh giá kết quả cùng tổ nhỏ quyết đấu, các thành viên khác của BBT thành tích đều không lạc quan.

Trước đó mình bị phân nhập ban A, bọn họ ở ban B nên không có lo lắng nhiều như vậy. Mọi người trong phòng ngủ còn vừa nói vừa cười cổ vũ nhau, ước định cùng một chỗ xông lên ban A, cùng nhau xuất đạo. Nhưng lần thứ nhất khảo hạch kết quả làm bọn họ từ đám mây ngã xuống đáy cốc. Ngoại trừ Vương Tử Dị ban B, mấy người khác một người ở ban D, còn lại tất cả ban F.

Đây không phải chương trình giải trí, ở bên trong nhảy khiêu vũ hát một vài bài là có thể. Đây là một trận chiến sinh tồn, sẽ có đào thải. Trèo lên trên rất khó, rơi xuống lại rất dễ dàng. Cho nên một khi ngã vào ban D, F cần tốn bao nhiêu cố gắng mới có thể trở về cho dù ai cũng tưởng tưởng sẽ đạt được.

Cộng thêm vừa kết thúc tổ nhỏ quyết đấu, BBT lại một lần nữa gặp đả kích. Mặc dù trước mắt xếp hạng còn chưa công bố, nhưng mọi người trong lòng đều nắm chắc, tồn tại duy nhất chỉ còn may mắn cùng cầu nguyện.

Suy nghĩ đội viên khiến Vương Tử Dị cảm nhận được, cậu bắt đầu áy náy không có nhiều thời gian hơn đi trợ giúp các thành viên khác.

Cho nên trong mấy ngày kế tiếp, Vương Tử Dị chỉ muốn hết khả năng dùng nhiều thời gian làm bạn cùng các huynh đệ của cậu, cùng bọn họ bên nhau cầu nguyện. Tương lai không biết sẽ như thế nào, nhưng tối thiểu giờ phút này còn có thể cùng một chỗ.

Vương Tử Dị lúc đầu không muốn nói, nhưng nhìn thấy Thái Từ Khôn khẽ nhíu lông mày, trong ánh mắt tràn đầy nghi vấn cùng dáng vẻ lo lắng, chỗ mềm mại nhất trong tâm Vương Tử Dị bị xúc động. Cậu cười lắc đầu ý không có việc gì: "Sắp công bố thứ tự, không biết kết quả sẽ như thế nào, cho nên tôi muốn ở cùng các huynh đệ BBT lâu hơn."

Vương Tử Dị mặt ngoài cười nói không có việc gì, nhưng Thái Từ Khôn nghe tới, cậu nói chuyện thanh âm đều tràn ngập đắng chát.

Trong lòng không hiểu đau một cái, Thái Từ Khôn không biết giờ phút này nên dùng biểu lộ hoặc là ngôn ngữ gì để đáp lại Vương Tử Dị. An ủi, đồng tình, đồng ý, nũng nịu hay là phàn nàn? Rõ ràng trước đó dù dùng loại nào, Vương Tử Dị đều sẽ đối với mình vô kế khả thi mà cười. Rõ ràng có nhiều phương thức như vậy, nhưng giờ phút này vô kế khả thi ngược lại lại biến thành mình.
Mà Vương Tử Dị trông thấy Thái Từ Khôn ngẩn người, lại cười đưa tay vuốt vuốt tóc của cậu, ôn nhu như cũ.

"Tôi đi đây."

Thẳng đến khi Vương Tử Dị biến mất ở cửa ra vào, Thái Từ Khôn mới nhẹ nhàng "ừ" một tiếng, sau đó cúi đầu xuống tiếp tục xem video vũ đạo 1M vũ đạo rất đẹp rất bùng cháy, nhưng tới một động tác Thái Từ Khôn cũng không nhớ kỹ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro