KHÔNG CHỈ LÀ THÍCH
20.
Tổ《 Papillon》lựa chọn C lần thứ hai bắt đầu.
Lúc Bốc Phàm đếm xong 5, 4, 3, 2, 1, Thái Từ Khôn cùng Vương Tử Dị trao đổi ánh mắt.
Buổi sáng trong lúc bầu không khí mập mờ khó mà hình dung, Thái Từ Khôn mất hồn mất vía trở lại phòng ngủ rửa mặt thay quần áo. Từ nhà vệ sinh thay xong quần áo đi ra, đúng lúc đâm vào người Châu Duệ.
Châu Duệ tranh thủ thời gian đỡ lấy Thái Từ Khôn, cau mày nói: "Đang nghĩ gì vậy?"
"Không có... Châu Duệ, anh cảm thấy Tử Dị thế nào?"
"Tử Dị? Rất tốt, không tùy ý, đối với người nào cũng tốt, thật sự là một người đàng hoàng, làm sao?"
"Vậy anh có cảm thấy, có đôi khi cậu ấy sẽ... ừm, nói lời kinh người?"
"Thật không? Chỉ có người thành thật mới có thể nói lời kinh người mà, em xem bình thường dịu dàng, cậu ấy nói cái gì cũng không kỳ quái."
"Nói cũng hợp lý."
"Đúng không," Châu Duệ chỉ chỉ chữ L trên quần áo Thái Từ Khôn, trêu chọc nói: "Làm đội trưởng không tệ, còn quan tâm tới tính tình đội viên. Em là leader của đội, vậy ai là center?"
"Center? A!center!" Thái Từ Khôn lập tức kịp phản ứng, buổi sáng trở về rửa mặt thay quần áo, quên mất hôm nay tiếp tục chuyện chọn C.
"Đi đây, a, Châu Duệ, cố lên, hát thật tốt!"
Tạm biệt Châu Duệ, Thái Từ Khôn lại tranh thủ thời gian trở lại chỗ Vương Tử Dị, đốc thúc Vương Tử Dị chuẩn bị chọn C thật tốt.
Cuối cùng cũng tới lúc chọn C lần hai, Vương Tử Dị ngậm cười nhìn Thái Từ Khôn, Thái Từ Khôn một bộ dáng vẻ "ngươi hiểu ta hiểu" gật gật đầu.
Bên kia Bốc Phàm vừa dứt lời, Vương Tử Dị tại cái nhìn của Thái Từ Khôn giơ tay lên, đồng thời giơ lên còn có Justin.
Bốc Phàm ánh mắt quét về phía Thái Từ Khôn, lông mày hất lên duỗi ra nắm đấm cùng Thái Từ Khôn chạm tay nói: "Khôn ca, không ngờ, cậu lại đem center nhường lại, không ngờ."
"Không có không có, Justin cùng Tử Dị đều đặc biệt thích hợp với bài hát này, cho nên chúng ta tới bỏ phiếu thôi, hai người nhắm mắt lại đi, được rồi." Thái Từ Khôn chững chạc đàng hoàng nói, ánh mắt lại liếc về phía Vương Tử Dị bên cạnh. Vương Tử Dị tiếp nhận được ánh mắt, nghe lời cúi đầu xuống, dùng tay che mặt.
Không nghĩ tới một cử động nhỏ bị Bốc Phàm nhìn được, lập tức hiểu ý đồ Thái Từ Khôn, lúc Thái Từ Khôn nói "chọn Justin giơ tay", Bốc Phàm không có ý tốt cười giơ tay lên.
Nhìn thấy nụ cười của Bốc Phàm, Thái Từ Khôn cũng ngầm hiểu nở nụ cười, một bên nói "chọn Tử Dị giơ tay," một bên giơ tay lên thật cao.
Lại trở về tình trạng hôm qua, có ý gì? Vẫn chưa chọn được? Bốc Phàm vỗ vỗ sàn nhà, chỉ vào Thái Từ Khôn la hét: "Tôi liền biết, tôi liền biết cậu muốn chơi trò này!"
Thái Từ Khôn mặc dù tối hôm qua đã cùng Vương Tử Dị phân tích tình huống phát sinh này, nhưng không nghĩ tới Bốc Phàm nhìn thì cẩu thả, quan sát lại ngược lại tỉ mỉ. Nghìn tính vạn tính, tính sót một quẻ Bốc Phàm!
Thái Từ Khôn bất lực lại cảm thấy buồn cười, tối hôm qua cùng Vương Tử Dị nói nhiều như vậy, kết quả không đỡ được nhãn lực của Bốc Phàm. Càng nghĩ càng thấy buồn cười, nhịn không được, liền cười ngã trên người Vương Tử Dị.
Vương Tử Dị không để lại dấu vết đưa tay đỡ dưới lưng Thái Từ Khôn, phòng ngừa cậu ngã sấp xuống. Sau đó quay đầu nhìn về phía Bốc Phàm, từ trong giọng nói vừa rồi của Bốc Phàm, Vương Tử Dị cơ bản cũng biết sự thật.
"Thực ra tôi cảm chúng tôi không có phân biệt quá lớn về C." Nói xong, vô ý thức nhìn Thái Từ Khôn một chút, Thái Từ Khôn đồng ý hướng cậu gật gật đầu, Vương Tử Dị tiếp tục nói: "Sau đó, trước kia tôi cũng chưa từng làm C, nên thật sự muốn thử một chút."
"Ừm, đúng." Thái Từ Khôn theo Vương Tử Dị gật đầu phụ họa.
Thế nhưng không nghĩ tới Vương Tử Dị lại tiếp cùng một câu: "Nhưng là tôi không có ý kiến, ai thích hợp hơn thì là người ấy, không có quan trọng."
Thái Từ Khôn chỉ có thể tiếp tục gật đầu, biểu thị đồng ý.
Vương Tử Dị nói xong, Justin phát biểu: "em cũng thế, em cảm thấy khả năng biểu diễn sân khấu vẫn rất có lòng tin. Sau đó em cũng chưa từng làm C, em cũng rất muốn nếm thử một lần."
Hai người đều nói xong, bầu không khí lâm vào hoàn cảnh xấu hổ.
Bốc Phàm không phát ra tiếng, loay hoay đặt tấm giấy C vào giữa bốn người, Thái Từ Khôn thở dài: "Khó quyết định quá, ài."
Bốn người cùng nhau trầm mặc, hình tượng đứng im giống JPG.
Dừng lại một hồi, Thái Từ Khôn dùng tay nâng cằm, nghĩ đến làm sao đánh vỡ cục diện bế tắc, là đề nghị cứ để tổ khác đến chọn hay là...
Đúng lúc này, Vương Tử Dị bên cạnh đột nhiên có động tĩnh, Thái Từ Khôn hơi ngẩng đầu, nhìn thấy Vương Tử Dị đứng dậy đi lấy C.
"Tôi cảm thấy không có gì, Justin làm đi."
"Không muốn như vậy đâu Tử Dị, chúng ta cạnh tranh công bằng đi."
"Không có không có, anh thấy cùng một đội mà, không có nhiều lần như vậy, anh cảm thấy đều OK, thật đấy."
"Thật sao?"
"Thật, lại đây."
Lúc Thái Từ Khôn còn không kịp phản ứng tình huống kia, Vương Tử Dị đã cầm lấy giấy C chuẩn bị xé dán cho Justin.
Nói thật, lúc ấy trong lòng Thái Từ Khôn rất tức giận. Tối hôm qua việc Vương Tử Dị đồng ý với cậu, đến bây giờ hoàn toàn quên hết rồi có đúng không? Dặn đi dặn lại bị một câu "không sao cả, anh OK" liền cùng nhau xóa sạch sao?
Nói muốn giữ vững C, ước định cùng nhau xuất đạo cũng không tính là gì phải không?
Thái Từ Khôn không nói gì, biết ống kính đang quay, cho nên khống chế biểu hiện tự nhiên từ trong tay Vương Tử Dị nhận lấy C dán lên cho Justin, toàn bộ quá trình không tiếp tục nhìn Vương Tử Dị dù chỉ một chút.
Đang nhìn thì giống như tất cả đều vui vẻ kết thúc chọn vị trí C.
《 Papillon》 bốn người vùi đầu vào luyện tập cả buổi chiều.
Cả một buổi chiều bầu không khí đều có chút vi diệu.
Ngay cả người đứng đầu tạo bầu không khí Bốc Phàm cũng cảm thấy không đúng chỗ nào. Đầu tiên, vì sao mỗi lần Vương Tử Dị đứng ở bên trái, Thái Từ Khôn ở bên phải, nhất định phải đem mình chen ở giữa? Bình thường hai người này không phải như hình với bóng, hận không thể dính cùng một chỗ sao?
Tiếp theo, vì sao hai người không nói chuyện? Bình thường thì là ánh mắt giao lưu tứ chi tiếp xúc, bây giờ thì thế nào?
Cuối cùng... Có thể hay không đừng đem mình ra làm ống truyền lời???
"Đủ rồi đủ rồi, hai người mỗi ngày năm năm sáu sáu bảy bảy tám tám cái gì? Có chuyện không thể tự kiềm chế nói à?" Lần thứ tư bị Thái Từ Khôn kéo, để mình đi xem Vương Tử Dị một chút, Bốc Phàm rốt cục nhịn không được bạo phát.
Thái Từ Khôn không khỏi nhìn về phía Vương Tử Dị, đúng lúc đụng vào đầy mắt lo lắng của Vương Tử Dị.
Là muốn nói lại thôi, trộn lẫn khẩn trương nhưng lại để cho người ta nhìn thấy không đành lòng mà lo lắng.
Thái Từ Khôn cắn cắn môi dưới, bực tức lại giảm đi một chút.
Bốc Phàm đảo mắt giữa hai người, sau đó nặng nề mà thở dài, ôm lấy Justin nằm ngoài tình huống đi ra cửa: "Anh đói, cùng anh đi căng tin mua bánh mì đi!"
"Hả? Lại ăn? Vừa cơm nước xong xuôi mới hai tiếng!"
"Đừng từ chối, đi đi."
"Ơ....."
Bốc Phàm Justin đi khỏi, phòng luyện tập chỉ còn hai người Vương Tử Dị với Thái Từ Khôn.
Thái Từ Khôn đứng trước mặt Vương Tử Dị, ánh mắt câu câu nhìn, chuẩn bị nghe giải thích.
Vương Tử Dị biết lần này Thái Từ Khôn là thật sự tức giận. Không phải bình thường xù lông lúc đùa cậu chọc cậu, mà là thật sự rõ ràng, phảng phất có thể trông thấy quanh người dấy lên lửa giận.
Xong, người thành thật không biết nên làm sao bây giờ.
Vương Tử Dị trù trừ nửa ngày, mới cực kỳ ôn nhu hỏi một tiếng: "Cậu... Uống nước không?"
??? Thái Từ Khôn sửng sốt hai giây, lập tức bác bỏ: "Không uống!"
"Vậy cậu... Ăn bánh mì không? Tôi đi mua."
Thái Từ Khôn quả thực một cái liếc mắt muốn bay lên trời. Giờ phút này thật rất muốn đem Châu Duệ kéo qua, để anh ấy có thể nghe một chút Vương Tử Dị nói lời kinh người.
Hít sâu một hơi, để cho mình tỉnh táo lại. Thái Từ Khôn đi về phía trước mấy bước, dừng ở trước mặt Vương Tử Dị, sau đó một đường níu lại cổ áo người kia, mỗi chữ mỗi câu nói: "cậu còn nhớ đêm qua hay không, lời tôi nói lúc làm như thế này?"
"Ừ..."
"Vậy cậu còn nhớ, cậu trả lời tôi thế nào không?"
"Nhớ."
"Tốt, cậu cũng nhớ kỹ, vậy cậu tại sao không làm được?"
......
Nhìn Thái Từ Khôn vì chính mình mà tức giận, Vương Tử Dị tâm bên trong cũng không chịu nổi. Vương Tử Dị đương nhiên muốn làm C, không chỉ là bởi vì ước định cùng Thái Từ Khôn, còn vì chính mình. Làm thực tập sinh lâu như vậy, vẫn luôn đang chờ đợi cơ hội chứng tỏ bản thân, trùng hợp lại gặp 《 Papillon》phong cách mình am hiểu, cho nên rất muốn có thể đứng ở vị trí tốt nhất trên sân khấu thể hiện một chút.
Thế nhưng, khi thấy Bốc Phàm khó mà lựa chọn, nhìn đến mặt mũi tràn đầy chờ mong cùng khát vọng của Justin nhỏ hơn mình vài tuổi, còn có Thái Từ Khôn thân là đội trưởng mà không thể làm gì, Vương Tử Dị quyết định thuận theo tâm ý, đem C tặng cho Justin.
Chỉ là không nghĩ cách làm thế này sẽ để cho Thái Từ Khôn không vui...
Bây giờ xem ra, đúng là thế.
Vương Tử Dị thật không biết nên nói cái gì làm cái gì mới có thể để Thái Từ Khôn nguôi giận, đành phải tùy Thái Từ Khôn níu lại cổ áo, chân thành đem ý nghĩ của mình nói cho cậu biết: "Justin trước đó chưa từng làm C, rất muốn thử một chút, suy nghĩ này rất giống của tôi, cho nên tôi có thể cảm nhận rất rõ cảm giác này. Mà tuổi của em ấy còn nhỏ như vậy..."
"Cậu có thể hiểu cảm giác của em ấy, nhưng làm sao lại không hiểu cảm giác của tôi?"
"Tôi có hiểu......"
"Hiểu được cái gì? Hiểu được cậu còn....."
Thái Từ Khôn còn chưa nói xong, liền bị một cái ôm của Vương Tử Dị chặn lại. Vương Tử Dị đem Thái Từ Khôn cả người đều ôm, một cái tay đè lại lưng của cậu, một cái tay khác vuốt ve tóc cùng lỗ tai.
"Tôi cảm nhận được rồi, tâm ý của cậu." Thân mật ôn nhu thuận theo tóc xù của Thái Từ Khôn, Vương Tử Dị dán bên tai cậu nói: "Tâm ý của cậu tôi đều hiểu. Mà tâm ý của tôi, hi vọng cậu cũng có thể hiểu." (phá sóng một chút, chỗ này không có máy quay à đâu mà dám ôm nhau =}}} )
Vương Tử Dị nói một câu, để bực bội của Thái Từ Khôn dần dần bình tĩnh trở lại, tay níu cổ áo cũng buông lỏng ra. Có thể làm sao đây? Thái Từ Khôn làm sao lại không hiểu tâm ý Vương Tử Dị? Từ khi quen biết đến nay, Vương Tử Dị từng giờ từng phút đều đơn thuần như vậy, sạch sẽ, thiện lương tâm ý hấp dẫn. Cậu thích, không phải là tâm ý Vương Tử Dị sao?
Vương Tử Dị không thay đổi, Vương Tử Dị sẽ không thay đổi.
Thái Từ Khôn nhận thua. Cậu thở dài, ôm lại Vương Tử Dị cũng vỗ vỗ phía sau lưng ý nói mình không tức giận.
So với giữ vững C, Thái Từ Khôn cho rằng, có thể giữ vững Vương Tử Dị không quên sơ tâm càng quan trọng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro